Tác giả: Thần Đông
Converter : Daitri_Giangu
Dịch giả: Naryn283
Xét từ đủ
loại biểu hiện của Chiến Vương Cảnh Bồ thì thấy muốn dẫn dụ một chiến
tướng tuyệt đối mưu mẹo như Chiến Vương Cảnh Bồ tới, đó là tự để lộ bản
thân. Cho nên đủ loại tính toán chắc chắn đều phải trừ hao đi rất nhiều.
Tiêu Thần cùng hai vị ác vương cũng không nôn nóng , chỗ bọn họ lựa
chọn chính là con đường Chiến Vương nhất định phải đi qua. Bất kể là đi
liên lạc với Ma Viên vương hay Thiên Hạt vương đều phải đi ngang qua
chốn này. Ngay cả là trên bầu trời, tất cả cũng bị Tử Linh Vương cùng
Cương Thi vương bày ra không gian bẫy rập. Hiện nay điều bọn họ phải làm chỉ là một chữ chờ.
Thời gian trôi đi. Như thế đã qua một ngày một đêm, Chiến Vương Cảnh Bồ rốt cục xuất hiện . Hắn cảm giác Hoàng Toản Khô Lâu Vương hơn phân nửa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nếu không làm sao có thể biến mất thời
gian dài như vậy còn không trở về? Vì điều này , hắn muốn ra ngoài đi
tìm.
Chiến tộc chính là trời sinh đấu chiến thánh, Chiến Vương Cảnh Bồ thân
thể cao lớnnặng nề như núi, giống như một ngôi Ma Tinh lấp lánh xé rách
không trung, lộ ra khí tức khiến tất cả sinh vật trong viễn cổ di tích
phải run rẩy.
"Đến rồi . . ."
Tiêu Thần cùng hai ác vương biến mất ở trên hư không.
Chiến Vương Cảnh Bồ đôi mắt phóng ra tia chớp lạnh lùng tựa như đao bức nhân. Hắn phi hành cực nhanh , mái tóc xanh tung bay cuồng loạn giống
như yêu ma cái thế. Khí tức làm cho người ta sợ hãi đang tràn ngập khắp
nơi.
Hắn không chỉ có chiến lực hơn người mà lại còn mưu mô, có thể nói là một vị dị tộc vương cực kỳ khó đối phó .
Nhưng mà ngay cả hắn lắm mưu mẹo nham hiểm thì giờ phút này cũng không
nghĩ bất kể điều gì. Khi mải đang dõi mắt trông về phía xa, phi hành qua một mảnh bầu trời trống trải thì hắnđã sa vào bẫy rập tử vong .
Liền ở trong tích tắc này, hắn đột nhiên có một cảm giác hụt hẫng, thân thể giống như đang gánh vạn quân mà rơi xuống với tốc độ cực kỳ khủng
bố. Hơn nữa, cảnh tượng chung quanh đại biến dạng, bầu trời xanh ngắt
đột nhiên trở nên đen sì như mực, mênh mông khắp nơi là bạch cốt, sát
khí ngút trời.
Hoàn toàn là một mảnh thiên địa đã thay đổi!
Chiến Vương Cảnh Bồ cảm giác thân thể giống như đã không khống chế
được. Khí tức tử vong bao phủ hắn. Âm thanh ngàn vạn ác hồn gào thét
vang ở bên tai. Sức chiến đấu vô địch đang suy yếu rất nhanh. Sinh mệnh
Tinh Nguyên ở trong chốc lát này bị cướp đoạt ra ngoài chừng một thành.
Không hiểu ra sao cả mà ăn đòn nặng. Đó là bởi Vong Linh Trớ Chú. Trong cái bẫy trải rộng không gian nó là căn nguyên vô cùng ác độc, chuyên
môn nuốt chửng năng lượng sinh mệnh của người ta.
"A. . ." Mái tóc xanh trên đầu Chiến Vương Cảnh Bồ dựng thẳng đứng,
hắn ngửa mặt lên trời gào thét. Âm thanh phá vỡ vách đá, xé rách không
gian. Hắn vô cùng phẫn nộ, không ngờ đã gặp ám toán. Kẻ làm hắn ăn một
đòn nặng như thế thì có thể nào từ bỏ ý đồ.
Quanh thân hào quang vạn đạo, hắn tuôn ra một khí tức điên cuồng hung
bạo dời núi lấp biển. Từ trong con ngươi bắn ra chùm sáng dài chừng mấy
thước. Hắn lạnh lùng nhìn quét tứ phương rồi sau đó nện một quyền phá vỡ hư không. Hắn bay lên trời, muốn lao ra khỏi phiến thiên địa thần bí
này.
Nhưng đối mặt hắn là tử vong gầm rống. Vừa mới thoát khỏi không gian
bẫy rập thì Chiến Vương Cảnh Bồ lại xông vào trong bóng ma tử vong.
Sương mù cuồn cuộn. Hắc ám bao phủ tất cả. Vong linh đang rên rỉ cùng
gầm rống vô tận nhất loạt đánh tới về phía hắn.
Ngàn vạn ác hồn phía trước ngã phía sau xông lên, trùm kín bầu trời chỗ hắn đứng. Trong bóng tối vô tận Ác Linh rít gào làm cho linh hồn người
ta đều run rẩy.
"Đều diệt cho ta!"
Chiến Vương Cảnh Bồ tức giận, Ác Linh đang cắn xé linh hồn của hắn, muốn chia cắt hồn lực rộng lớn như biển của hắn.
Hào quang lóng lánh lượn lờ bên ngoài thân thể hắn, chiến lực vô biên
bùng phát ra, ác hồn chung quanh bị quét sạch một mảnh, bị đánh tan
thành tro bụi.
Lao ra này chốn bóng ma tử vong , Chiến Vương Cảnh Bồ cảm giác phía
trước sóng máu ngút trời, vô tận máu tươi như là đại dương gầm thét lao
nhanh đến, lại còn xuất ra những tràng âm thanh như sấm sét. Đầy trời
đều là biển máu đỏ lòm thê lương động lòng. Biển máu này bao phủ hắn vào bên trong, muốn ăn mòn thân thể của hắn.
Không hề nghi ngờ, đây cái bẫy chết chóc liên hoàn hoàn toàn được xếp
đặt nhằm vào hắn. TRong biển máu mãnh liệt không ngờ có sinh vật tử
vong. Chúng "Bịch bịch" bắt lấy tứ chi hắn, xoay quanh thân thể hắn,
muốn xé toạc hắn ra. Năm cỗ huyết thi với lực lớn vô cùng suýt nữa xé
nát Chiến Vương. Máu phun ngút trời, biển máu sôi lên kịch liệt.
"Đều đi tìm chết cho ta!"
Cùng với tiếng rống to của Chiến Vương Cảnh Bồ, năm cỗ huyết thi bị vỡ
nát, nhưng mà huyết dịch trong cơ thể Chiến Vương giống như bị rút ra.
Từ trong da thịt hắn không ngừng tràn ra vết máu, biến máu cứ như thế mà rút ra một bộ phận huyết dịch từ trong thân thể hắn.
Chiến Vương sắc mặt tối sầm đáng sợ, ánh mắt giống như dã thú nhìn
quét khắp nơi, tìm kiếm địch thủ âm thầm bố trí cạm bẫy ám toán hắn.
"Oanh "
Hắn lấy chiến lực vô cùng hung dữ cứ như thế xẻ đôi biển máu, chém nứt
trời cao. Biển máu chia làm hai nửa, dần hiện ra một mảnh đất trống trải cho hắn.
Chiến Vương Cảnh Bồ lại một lần nữa Phá Toái Hư Không, xông thẳng lên
trời. Nhưng mà trong khoảnh khắc lao ra, hắn lại tiến vào một bãi chiến
trường mới. Nơi này thi khí ngập trời, đại quân Cương Thi đen ngòm đang
phụt lên thi độc khiến vùng đất trời này mờ mịt không ánh sáng. Tất cả
Cương Thi đều quơ quỷ trảo, nhất loạt đánh tới phía hắn.
Giận dữ!
Liên hoàn sát chiêu không ngừng, tiếp tục dây dưa như thế cũng có thể giết hắn vì kiệt sức.
Chiến Vương Cảnh Bồ bay loạn lên cao, trong tay bỗng nhiên hiện ra một
đạo cầu vồng động trời . Một cây chiến mâu đỏ đậm như máu lóe ra ánh
sáng yêu dị, trên mặt không ngừng có thần huyết nhỏ xuống. Hắn chỉ xéo
lên trời cao, hiện ra sát khí rung động thiên địa.
Có cổ mâu Ba Tư trong tay, Chiến Vương Cảnh Bồ quét ngang tứ phương.
Hắn thu vào chém ra sử dụng nó như thanh đao lớn. Chiến mâu có Bán Tổ
huyết dịch nhỏ giọt chém sắt như bùn, nó phun ra búng máu yêu dị đầy
trời. Nơi nào nó đi qua, những Cương Thi này tức thì vỡ nát rồi sau đó
hoàn toàn tan thành tro bụi, cũng không còn lại chút gì.
"Những kẻ giấu mặt kia, các ngươi một người cũng không sống được!"
Chiến Vương Cảnh Bồ hét lớn. Hắn biết bố trí nhiều cấm trận như vậy thì
tuyệt không phải một người có khả năng làm được .
Nhưng mà, số tử vong cấm trận hơn xa so với hắn tưởng tượng. Cho dù hắn vừa mới lao ra khỏi Cương Thi tử trận thì hào quang mãnh liệt đầy trời
đã quét về phía hắn, lại còn là diệt thần cấm thuật . . .
Chiến Vương vô cùng cường đại như là lâm vào trong vòng tuần hoàn tử
vong, xông ra được một tòa Tuyệt Trận lại lâm vào trong một tòa Tử vong
Sát tràng khác. Năng lượng sinh mệnh cùng chiến lực của hắn đang không
ngừng tiêu hao.
Đủ để nhìn ra sự cường đại cùng đáng sợ của Chiến Vương Cảnh Bồ. Với Ba Tư Đức cổ mâu trong tay, hắn đại sát tứ phương. Cơ hồ mỗi lần huy động
cổ mâu liền đánh tan một tòa sát trận rồi lại vọt tới trong Tử vong Sát
tràng. Có điều trước sau hắn lại khó có thể thoát đi ra nổi, vùng trời
này cơ hồ khắp nơi đều là sát trận, khắp nơi đều là tử vong bẫy rập,
hoàn toàn bao phủ chốn này.
Không thể không nói, hệ cấm thuật tử vong phi thường ác độc. Lực lượng
của Chiến Vương Cảnh Bồ không ngừng bị suy yếu, máu huyết thỉnh thoảng
bị hút ra khỏi thân thể, năng lượng sinh mệnh đang từ từ mất đi.
Ước chừng mệt nhọc nửa canh giờ trong Tử vong Sát tràng, Chiến Vương
Cảnh Bồ mới rốt cục thấy được ánh rạng đông từ lối đi ra ngoài.
Nhưng vừa lúc đó, Tiêu Thần, Cương Thi vương, Tử Linh Vương cùng ra tay. Ba người nhanh chóng như ba đạo quỷ mị.
Tử Linh Vương quả thật giống như u linh, không một tiếng động liền vọt
tới sau lưng Chiến Vương. Âm Nhu chưởng lực vô tình ấn xuống. Cương Thi
vương lại còn phun ra một cái tinh hoa thi khí đen nhánh , đối đầu chính diện Cảnh Bồ. Tiêu Thần cũng là rung động Bản Nguyên Thiên Âm nhằm đầu
Chiến Vương để đánh.
Huyết mâu Ba Tư Đức đỏ đậm nở rộ ra bóng máu đáng sợ quét ngang tứ phương.
"Bang bang bang."
Ba đại vương từ ba phương hướng đồng thời vọt tới, nhưng rồi lại đều bị quét trở về. Lực lượng có tính hủy diệt kia làm cho bọn họ không thể
không lui, Ba Tư Đức cổ mâu toàn thân đỏ đậm máu nhỏ ròng ròng, trên mặt khắc đầy thần văn từ xưa đang bắn ra từng đạo huyết mang chói mắt . Nó
khiến khắp bầu trời đều nhiễm đỏ, cứ như thế mà đánh lui ba đại cao thủ.
Chiến tộc thật đáng sợ!
Có điều ba người sớm đã chuẩn bị tâm lý.
Cũng không có mấy kinh ngạc.
Giờ phút này, bốn đại cao thủ ở vào trong một mảnh thiên địa đặc thù,
trên bầu trời Ma Vân bao phủ, dưới mặt đất bạch cốt khắp nơi. Chỗ này là địa điểm bọn hắn quyết sinh tử.
Chiến Vương Cảnh Bồ với cổ mâu trong tay mặc dù sắc bén không thể đỡ,
nhưng mà chính chiến lực của hắn đã sớm giảm mạnh đến một điểm khá thấp. Bởi vì vừa rồi trong Tử vong Sát tràng hắn chịu đủ loại tử vong chú
thuật, cũng không biết bị giáng bao nhiêu lời nguyền.
Rõ ràng nhất chính là một cánh tay của hắn đã đen bầm, tựa hồ khó có
thể thừa nhận lực lượng quá mãnh liệt. Hơn nữa bởi vì tác động lời
nguyền mà hành động của hắn rõ ràng không còn nhanh nhẹn như trước kia
nữa.
Tử Linh Vương là kẻ nham hiểm sắc bén nhất. Hắn có khả năng qua lại
giữa Tử vong Bóng ma cùng thế giới thực tế nên mấy lần đột nhiên xuất
hiện ở phía sau Chiến Vương Cảnh Bồ, xuất ra sát chiêu đáng sợ.
Sinh tử kịch chiến đích thực bắt đầu.
Chiến Vương Cảnh Bồ mái tóc xanh bay loạn giống như yêu ma cái thế. Đôi mắt bức nhân giống như ánh đao làm cho người ta sợ. Hắn rống to: "Ngay
cả là chết thì ta cũng muốn lôi kéo theo các ngươi." Lúc trước hắn muốn
tính toán Tuyết Bạch Tiểu Thú, giết bằng thuốc độc nhưng mà không được.
Hiện tại lại bị người khác ám toán, cơn giận trong lòng hắn tích lại tới cực điểm.
Nhưng không thể không nói, đã trúng bao nhiêu lời nguyền tử vong như
vậy , Chiến Vương Cảnh Bồ tay cầm Ba Tư Đức cổ mâu vẫn rất đáng sợ. Nhất là loại khí phách ngoài ta còn ai, duy ngã độc tôn sau khi bùng phát
thì hắn giống như là núi lửa tái sinh, chiến lực tăng lên điên cuồng
mãnh liệt.
"A. . ."
Chiến Vương Cảnh Bồ gào thét lớn, hắn đã trúng một âm chưởng từ tử linh liều mạng. Huyết mâu đỏ đậm cầm trong tay cũng đã xuyên thủng Cương Thi vương, hất tung nó lên giữa không trung rồi mãnh liệt xuất lực dao
động. "Phanh" một tiếng, Cương Thi vương bị chia năm xẻ bảy.
Tử Linh Vương cảm giác đại sự không ổn, Chiến vương này có phần quá
cường đại, điều này làm cho hắn lập tức sinh ra ý định rút lui.
Nhưng liền lúc này, hào quang lóe lên. Một thi ảnh cao lớn xuất hiện ở
sau lưng Chiến Vương. Quỷ trảo vươn ra, ngay cả là Cảnh Bồ lập tức tránh né vẫn bị từ sau lưng xé rách một mảng thịt lớn.
Đó lại là Cương Thi vương, hắn rống to: "Dám phế bỏ một phân thân con rối của ta, ta cùng với ngươi không chết không ngừng."
Nghe được lời ấy, Tử Linh Vương vốn định đào tẩu lập tức bay trở về.
Trong lòng Tiêu Thần cũng là đại trấn định, bắt đầu vây sát Chiến Vương
Cảnh Bồ.
Đây là một trận đại chiến thảm thiết, khắp nơi đều chấn động. Bốn đại
cao thủ đều đã trọng thương. Nếu như không phải Chiến Vương đã bị trúng
lời nguyền, hành động chịu ảnh hưởng lớn thì với thanh Ba Tư Đức cổ mâu
nắm trong tay, Tiêu Thần cùng hai tên ác vương căn bản không có bất cứ
cơ hội gì.
"Đi cùng ta xuống địa ngục đi!" Chiến Vương Cảnh Bồ cầm huyết mâu đỏ
đậm đâm tới ngực Tử Linh Vương, mắt thấy vô phương tránh né.
Tử Linh Vương tạo ra Anh Linh không gian rồi lắc thân mà vào. Chiến
Vương biết hôm nay chỉ sợ lành ít dữ nhiều nên không ngừng lại chút nào, trực tiếp đuổi giết theo vào.
Xèo xèo
Những lưỡi máu sắc bén của Chiến mâu kia bắn ra bóng máu lóng lánh chói mắt, lập tức cắn nát một cánh tay của Tử Linh Vương . Thế nhưng lúc này những thánh hồn bên trong anh linh không gian đánh tới, bao phủ Chiến
Vương.
"Rống "
Chiến Vương Cảnh Bồ hét lớn, không ngờ làm vỡ nát những hồn ảnh này.
Phải biết rằng trước đây chính Ma Viên vương chết ở chỗ này, có thể nghĩ ác hồn bên trong Anh Linh không gian cường đại tới đâu. Thế nhưng giờ
phút này chúng không thể hiện ra nổi trên người Chiến Vương. Hắn huy
động Ba Tư Đức cổ mâu, đã xé rách hư không, đánh giết một đám ác hồn rồi xông được ra ngoài.
"Lực lượng của lời nguyền đang phát huy tác dụng, hắn đã là cung căng
hết sức, cùng tiến lên giết hắn!" Tử Linh Vương bị chấn nát một cánh
tay, kinh sợ đến toàn thân đều đang run rẩy, lại lần nữa xông về hướng
Chiến Vương Cảnh Bồ.
Tiêu Thần bị Ba Tư Đức cổ mâu chém trúng mấy lần, Hoàng Toản cốt thể
đều xuất hiện vết rạn đáng sợ nhưng mà vẫn không lùi bước. Hắn đang chờ
đợi cơ hội tung ra một đòn tất sát cuối cùng.
Đúng lúc này, Cương Thi vương gào thét lớn xông thẳng tới. "Xích" một
tiếng lại lần nữa bị Ba Tư Đức cổ mâu đâm thủng, nhưng thân thể Cương
Thi vương lại vẫn vọt tới phía trước, một đôi quỷ trảo hung hăng chụp về hướng Chiến Vương.
Không thể nói không ngoan cường, nhưng mà theo sau một tiếng gào "Thời
gian đảo lưu." của Chiến Vương, Cương Thi vương rốt cuộc vẫn phải vỡ ra.
Đương nhiên, đây lại là phân thân con rối của Cương Thi vương. Chân
thân hiển linh ra tại cách đó không xa, hắn nổi trận lôi đình. Thên thể
ba đại con rối giống như chân thân, có thể thay hắn nhận lấy cái chết,
không nghĩ rằng một trận chiến này lại liền hủy mất hai thân.
"Thời gian đảo lưu!" Chiến Vương hét lớn.
Tử Linh Vương cùng Tiêu Thần đang xông lên phía trước không thể không lập tức bay ngược ra.
Nhờ có Ba Tư Đức chiến mâu, lại nắm trong tay thần thông thời gian,
muốn giết chết Chiến Vương thật sự phi thường khó khăn. Nhưng mà ba
người Tiêu Thần cũng không rút đi xa. Chiến Vương đã rất hư nhược rồi,
đây là một cơ hội hiếm có, nếu bỏ qua thì rất khó có được nữa .
Gian khổ đại chiến lại bắt đầu lần nữa.
Bốn người tất cả thân chịu trọng thương.
Khi Tử Linh Vương cùng Cương Thi vương đối kháng với thần thông "thời
gian đảo lưu" cùng với Ba Tư Đức cổ mâu thì Tiêu Thần rốt cục tìm được
cơ hội. Hắn xuất Thất Bảo Diệu Thụ ra, hóa thành một đạo cầu vồng vàng
rực vụt tới. Dựa vào cảm giác, hắn biết Thất Bảo Diệu Thụ không bằng Ba
Tư Đức cổ mâu, bởi vậy cho đến thời khắc mấu chốt này mới đột nhiên xuất ra để mà tập kích.
Chiến Vương Cảnh Bồ cảm giác được nguy hiểm bèn liều mạng chịu trúng
oanh kích của Tử Linh Vương cùng Cương Thi vương, lấy thần thông "thời
gian đảo lưu" đánh về hướng Tiêu Thần. Đồng thời Ba Tư Đức Xích Huyết
hung mâu hung ác đâm tới, hào quang nhuốm máu bao phủ phiến không gian
này.
Nhưng trong lúc nhất thời, Thất thải Hào quang tỏa ra lóng lánh. Lần
này đây Tiêu Thần cũng không có bị bức lui. Hắn lấy bảo thụ chặn Ba Tư
Đức cổ mâu, lấy Thiên Âm chữ " Ông" đối kháng thần thông "thời gian đảo
lưu".
Hắn rất nhanh tới gần, Hoàng Toản cốt chưởng giống như đao cắt tới, nhằm thẳng cổ của Chiến Vương Cảnh Bồ.
Chiến Vương kinh sợ, lấy chưởng nghênh đỡ nện ngược lên. Nhưng mà Tử
Linh Vương cùng Cương Thi vương cũng phát hiện ra tình thế tốt này thì
làm sao chịu bỏ qua? Chúng chia ra từ tả hữu công kích, trực tiếp nện ở
trên hai vai hắn."
Huyết quang bắn toé, cốt chưởng màu vàng ngọc của Tiêu Thần xẹt qua cổ
họng Chiến Vương Cảnh Bồ, một vòi máu phun ra. Đồng thời lúc đó, tả
chưởng của Chiến Vương cũng cắm vào trong ngực Tiêu Thần. Nhưng đó vốn
là cốt thể, tuy bị cắm vào cũng không ngại. Nhưng mà Chiến Vương không
thể nói không hung ác, hắn xuất lực mãnh liệt ngay tại chỗ bẻ gẫy hai
cái xương ngực.
Tiêu Thần nhịn đau rút lui, thu hai đoạn xương gẫy vào trong không gian Giới Chỉ.
Mà Chiến Vương Cảnh Bồ ánh mắt thì có chút rã rời, cổ họng của hắn gần
như bị cắt đứt, vẻn vẹn chỉ còn dính một tầng da thịt , máu tươi cuồn
cuộn phun trào. Nhưng mà, hắn vẫn bất tử, gắt gao cầm lấy Ba Tư Đức cổ
mâu nhìn ba vị đại vương.
Tử Linh Vương cùng Cương Thi vương giật mình nhìn qua Tiêu Thần, lại
nhìn một chút Thất Bảo Diệu Thụ trong tay của hắn , ánh tham lam trong
mắt không thèm che dấu. Nhưng mà cuối cùng bọn họ cũng là đồng thời nhìn về phía Chiến Vương hấp hối, muốn cướp đoạt cây Ba Tư Đức cổ mâu kia.
Đúng lúc này, Ma Vân bao phủ bầu trời bị đánh nát. Một bàn tay vàng lớn thăm dò vào trong phiến chiến trường bị phong tỏa này. Phô thiên cái
địa, nó cũng chộp về hướng Ba Tư Đức cổ mâu kia.
Chiến Vương phẫn nộ, gầm lên một tiếng cuối cùng không cam lòng, hai
tay cầm Xích Huyết chiến mâu đâm về hướng Tử Linh Vương cùng Cương Thi
vương cùng với bàn tay vàng lớn trên bầu trời kia.
Tiêu Thần không nghĩ có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đến hiện tại
cũng không ai có thể ngăn cản hắn giết Chiến Vương. Hắn hóa thành một
đạo cầu vồng vàng lóng lánh xông thẳng tới.
Máu phun ngút trời, đầu lâu Chiến Vương hấp hối đã bị Tiêu Thần chém rụng.