Trường Sinh Giới

Chương 310: Chương 310: Hồng Hoang Sát Tràng, một lần hóa Tam Thanh!




Thông Thiên giáo chủ tiến lên một bước. Kiếm Lục Tiên bắn ra một đạo Hỗn Độn kiếm khí nhằm thẳng đầu của Thanh Liên thiên nữ. Xuất thủ do dự không phải là phong cách của ngài, quyết đoán rồi quyết đoán mới thật sự là bản sắc của Giáo Chủ Tiệt giáo.

Vầng hào quang quanh Đài Sen mười hai tầng xoay tròn, những chùm quang huy thánh khiết toả ra từng đạo như thể Ngọc Tủy đang tuôn trào để tiếp nhận toàn bộ Hỗn Độn kiếm khí. Đài Sen mười hai tầng rung động kịch liệt, không gian chungquanh không ngừng vỡ ra nhưng cuối cùng vẫn luyện hết kiếm khí. Cứ như thế mà đã hóa giải một kích kinh hồn của kiếm Lục Tiên.

Chỗ mà Thanh Liên thiên nữ đang đứng thì yên tĩnh trở lại, nhưng nơi khác tiếc rằng không có được cảnh tượng gió êm sóng lặng như vậy. Kiếm quang của kiếm Lục Tiên cắt qua khắp không trung đã chiếu sáng ngàn dặm hải vực, năng lượng dao động làm cho người ta sợ hãi, khiến cho nước biển cuộn trào đổ về phía chân trời.

Nếu như không phải có các Bán Tổ khác ngăn cản thì có thể một kiếm này của ngài đã diệt sạch cả ngàn hòn tiên đảo.

"Chỉ đến như vậy sao." Thanh Liên thiên nữ cười lạnh trào phúng.

Thông Thiên giáo chủ tuỵêt không tức giận, trận đồ trên đầu phát ra muôn vàn đạo hào quang xanh. Tứ kiếm Tru Tiên, Lục Tiên, Tuyệt Tiên, Hãm Tiên cùng chuyển động, Tru Tiên Sát trận bày ra đã phóng những trận hào quang Hỗn Độn vô tận, sương mù mênh mông bao phủ khắp trời cao đã cuộn trùm kín cả Thanh Liên thiên nữ.

Tru Tiên kiếm trận được gọi là một trong năm sát trận mạnh nhất của cấp Bán Tổ tại Trường Sinh Giới. Uy lực mạnh tuyệt đối không thể tưởng tượng làm ngay cả Thanh Liên thiên nữ đang tự tin tràn đầy mà trong khoảnh khắc đi vào đại trận cũng lập tức biến sắc.

Mênh mông Hỗn Độn nguyên khí bao phủ tứ phương, ngay cả là Thiên Nhãn cũng khó mà nhìn thấu, vô tận sát khí tràn ngập đến tận chân trời làm lạnh buốt thấu xương.

"Chém đầu Thanh Liên." Thông Thiên giáo chủ đi ra khỏi Kiếm Môn. Kiếm Tru Tiên treo trên Kiếm Môn bổ ra một đạo hào quang chói mắt gây ra một tràng âm thanh ù ù long trời lở đất.

Thanh Liên thiên nữ thất kinh, uy lực như thế tựa hồ đủ để hơn được Chiến Kiếm. Nàng vội vàng lấy đánh ra một thanh Chiến Kiếm nghênh đón kiếm Tru Tiên. Hỗn Độn kiếm khí dội đi khắo bốn phương tám hướng khiến cho không gian bị chôn vùi. Nhưng mà bốn phương của trận Kiếm Môn vẫn còn. Kiếm Tru Tiên thối lui, còn sát trận vẫn vây lấy nàng ở bên trong.

"Thông Thiên hãy ra đánh một trận với ta!" Thanh Liên thiên nữ hét lớn.

"Sát trận chính là ta, ta chính là sát trận, ngươi đang ở đối diện ta." Tiếng của Thông Thiên giáo chủ vang lên vô cùng lạnh lẽo. Kiếm Tuyệt Tiên cùng kiếm Lục Tiên đồng loạt rung động, kiếm quang Hỗn Độn xé rách thành một thông đạo không gian. Hai thanh kiếm quang khiến thời không sụp đổ mà chém về hướng Thanh Liên thiên nữ.

Kiếm khí ngút trời, ngay cả có sát trận ngăn cách thì ở cách xa hơn ngàn dặm cũng có thể cảm nhận được cái ớn lạnh thấu xương trong không trung của hải vực này. Hào quang đáng sợ chiếu thẳng xé rách trời cao, tu giả tầm thường chứng kiến được đều cảm giác toàn thân run sợ. Kiếm quang to như quả núi cao, nỗi sợ hãi như dâng trào đến tận tầng mây, trận thế như vậy thì có thể nào ngăn cản?

Trong sát trận tuyệt thế , Thông Thiên Giáo Chủ thong dong phát động kiếm trận, kiếm Tuyệt Tiên và kiếm Lục Tiên vô cùng sắc sảo toả sáng như mặt trời giữa trưa, bên trong kiếm trận vô cùng rực rỡ.

Xích xích

Thanh Liên thiên nữ liên tục rung động Chiến Kiếm để đối kháng kiếm khí từ hai tòa Kiếm Môn phóng tới khiến cho những tiếng leng keng kêu không dứt bên tai. Điều này làm cho nàng cảm thấy giật mình. Tứ kiếm của Thông Thiên giáo chủ tuyệt đối không cách nào so sánh nổi với Chiến Kiếm, nhưng khi có thêm trận đồ kết hợp thì uy lực lại tăng vọt nhiều lần. Nếu như nó phối hợp cùng bốn thanh Chiến Kiếm của nàng thì sẽ dẫn tới cảnh tượng đáng sợ ra sao?

"Sát!" Với hung uy trứ danh mà Giáo Chủ Tiệt giáo ba lần liên tục cũng không gây thương tổn mảy may cho Thanh Liên thiên nữ. Lần này đây cả bốn cửa của kiếm trận nhất tề phát động. Tứ kiếm Hãm Tiên, Tru Tiên, Tuyệt Tiên, Lục Tiên đồng thời rung động.

Trong phút chốc, Hỗn Độn kiếm khí mênh mông bao phủ khắp tòa sát trận, ngàn vạn đạo kiếm ảnh tung hoành chém tới làm không gian chôn vùi, chỉ còn lại tứ phương Kiếm Môn ở trong hắc động.

Năng lượng đáng sợ hủy diệt tất cả, toàn bộ hải vực chung quanh đều biến mất không thấy. Chúng đã bị hắc động hút hết vào mà nuốt chửng.

Các vị như Lão Tử, Nguyên Thủy, Phật Đà sốt ruột vội vàng ra tay ngăn cách phiến không gian kia. Bằng không lực lượng có tính hủy diệt này sẽ san bằng một cõi.

Thanh Liên thiên nữ chật vật không chịu nổi, tóc tai rối bời, quần áo bị kiếm khí cắt nát vài chỗ để lộ ra một mảnh da thịt trắng như tuyết. Một lọn tóc dài đen nhánh ở cổ đã bị kiếm khí chặt đứt, tí nữa thì bị cắt qua da.

Hắc động biến mất. Hư không lại vô cùng yên tĩnh, Hỗn Độn nguyên khí quay cuồng. Thanh Liên thiên nữ sắc mặt xanh mét mà quát lớn: "Thông Thiên, ngươi thực sự đã khiến ta nổi giận. Ta muốn ngươi phải trả giá nặng nề."

Đài Sen mười hai tầng lập tức phân giải, những cánh hoa sen khổng lồ long lanh trong suốt múa lượn ở trong kiếm trận. Chúng cuốn lấy bốn thanh Chiến Kiếm vào giữa rồi sau đó như là một trận kiếm vũ chói lọi bắt đầu cuồn cuộn ập tới.

Chiến Kiếm uy năng không thể tưởng tượng , hơn nữa có được Đài Sen mười hai tầng đã hóa thành cánh hoa sen hỗ trợ đủ sức chém sắt như bùn nên mạnh mẽ chèn ép cửa trận của kiếm Lục Tiên.

Thông Thiên giáo chủ không thèm để ý tới Kiếm Môn đã bị phá vỡ, ngài cầm Thanh Đồng Cổ Thuẫn đánh tới sát bên Thanh Liên thiên nữ. Tay bắt kiếm quyết mà vung lên về phía trước, những chùm sáng chói mắt phóng ra nhằm thẳng vào ngực Thanh Liên.

"Hừ "

Thanh Liên thiên nữ hừ lạnh một tiếng, Thanh Ngọc Liên Diệp trong tay rung động đánh nát kiếm khí. Chúng hóa ra những trận chuỷ thủ xanh biếc quét ngang Thông Thiên giáo chủ.

Giáo Chủ Tiệt giáo vung tay áo lên, bắt đầu khởi động ma khí ngập trời. Cả chốn không gian Hư Vô này hoàn toàn sụp đổ để ngăn chặn Thanh Ngọc Liên Diệp kia. Có điều ống tay áo của ngài lại bị cắt đứt để lộ ra nửa đoạn cánh tay. Điều này làm cho Thông Thiên kinh sợ vội vung Thanh Đồng Cổ Thuẫn trong tay kia đến chắn ở phía trước. Nó phát ra những trận hào quang định bao bọc lấy Thanh Liên thiên nữ.

"Phanh "

Thanh Đồng Cổ Thuẫn cùng vài miếng Thanh Ngọc Liên Diệp va chạm cực kì mạnh mẽ một cái. Cả hai người cùng thối lui, tóc tai bay toán loạn, từ trong mắt bắn ra hào quang chói mắt.

Một đóa Liên Hoa in dấu ở giữa trán Thanh Liên thiên nữ lén bắn ra một đạo lãnh điện, nó đánh xuyên qua búi tóc của Thông Thiên giáo chủ khiến cho tóc tai của ngài bù xù.

"Thông Thiên, ngươi không phải đối thủ của ta."

"Yêu phụ chẳng kể thể diện thi triển cả thủ đoạn bực này. Hôm nay ta nhất định phải chém đầu ngươi." Thông Thiên tức giận, Thanh Đồng Cổ Thuẫn bắn đi ra ngoài.

Không gian tan biến, Thanh Đồng Cổ Thuẫn phóng to hóa thành quả núi cao đè xuống, nhất quyết nhốt Thanh Liên thiên nữ ở phía dưới. Để nàng khó lòng chạy ra, hào quang vô tận chiếu xuống.

Ở phương xa, mười vị Bán Tổ không ngừng ra tay. Bởi vì Thông Thiên giáo chủ cùng Thanh Liên thiên nữ kịch chiến quá mãnh liệt làm không ngừng sinh ra hắc động không gian. Nếu như để mặc nó lan tràn đi thì chỉ sợ sẽ hủy diệt vô số sinh linh.

Ngay cả là như vậy, trong hải vực mấy ngàn dặm cũng có không ít hòn đảo nhỏ bị chấn nát. Những tu giả ở quanh đó bị tử thương vô số. Thanh Liên thiên nữ kêu to, con mắt giữa trán phóng điện, những sợi tóc dựng thẳng đứng, mắt phượng hàm chứa sát ý. Vài miếng Thanh Ngọc Liên Diệp ngưng tụ thành một thanh Bích Ngọc Đao chém xéo lên trên đánh bay Thanh Đồng Cổ Thuẫn, lại chém thẳng lên trời cao.

Từ tít xa nhìn lại, cùng với một chiếc cầu vồng màu xanh biếc vắt ngang phía chân trời, bầu trời trong mấy ngàn dặm hơi bị chấn vỡ, năng lượng đáng sợ làm rung chuyển khắp đảo nhỏ hải ngoại.

Cùng lúc đó. Đài Sen mười hai tầng kết hợp bốn thanh Chiến Kiếm đã làm vỡ nát một cửa của trận Kiếm Môn, hủy diệt một góc của sát trận. Thanh Liên thiên nữ tóc tung bay rối bời đang vọt tới. Nàng lấy Chiến Kiếm chém tới, dùng đài sen phòng ngự, sử dụng Bích Ngọc Đao quét ngang rồi lập tức chạy ra khỏi sát trận của Thông Thiên giáo chủ. Sau đó nàng ở bên ngoài công kích ba cửa khác của trận Kiếm Môn.

"Hừ "

Thông Thiên giáo chủ nặng nề hừ lạnh một tiếng, tay áo cuốn lại để thu hồi bốn thanh hung kiếm rồi sau đó điểm chỉ trận đồ. Bảo đồ đang xoay tròn trên đỉnh đầu lập tức hóa thành bốn chùm tia sáng rồi lọt vào trong bốn thanh hung kiếm .

"Hồng hoang sát tràng!"

Thông Thiên giáo chủ hét lớn.

Vào giờ khắc này không chỉ có Thanh Liên thiên nữ chấn động, ngay cả toàn bộ mười vị Bán Tổ đang xem cuộc chiến cũng giật mình dị thường.

Một khí tức Hồng hoang mênh mang bắt đầu bộc phát. Trong phút chốc trên bầu trời mọc lên những rặng núi non Nguyên Thủy. Những thanh kiếm như quả núi cao kinh khủng vươn tới trong mây. Trên mặt đất đỏ bầm đáng sợ có Hỗn Độn sát khí quay cuồng.

Thông Thiên giáo chủ vẫn luôn muốn làm cho Tru Tiên kiếm trận trong truyền thuyết lại tiến thêm một bước. Ngài định nó diễn biến thành một hung trận tuyệt thế vô cùng, có khả năng phong khốn được Tổ Thần .

Đây là. . . Không hoàn toàn là Hồng hoang sát tràng! Là thể hiện của Tru Tiên kiếm trận đã tiến thêm một bước .

Hồng hoang đại địa lại tái hiện giữa vòm trời, bốn thanh hung kiếm cùng trận đồ đã dung nhập vào trong đó. Thanh Liên thiên nữ bị nhốt ở trong. Thông Thiên giáo chủ cũng bay vào trong trận. Sát khí tuyệt thế phóng thẳng lên trời cao, phá vỡ bầu trời bay vào không trung bên ngoài.

Trận pháp đáng sợ như thế. Sát khí nặng nề làm ngay cả là Tổ Thần nhìn thấy cũng phải chau mày.

Thanh Liên thiên nữ lúc ấy liền ngớ người, sát trận kinh khủng thật sự giống mãi không gian thời cổ đại. Nó phát ra năng lượng dao động vô cùng to lớn, phảng phất có thể nghiền nát mọi thứ bên trong.

Nàng tung hoành công kích ở bên trong, nhưng mà cả thế giới đều là một sát tràng. Hồng hoang đại địa phát ra khí tức thê lương, những trái núi khổng lồ toả ra Hỗn Độn kiếm khí. Nơi này tựa như là một cái Thiên địa Đồng lô (lò luyện) mà nhân thần ma nếu tiến vào trong đó đều khó lòng may mắn thoát nổi.

Không thể không nói, Thông Thiên giáo chủ là một bậc kỳ tài, để khiêu chiến Tổ Thần mà hao tổn tâm huyết không quản mình đã rơi vào tàn trận. Nhưng nếu đã có thể thấy được manh mối thì liền chú tâm vào tuyệt thế trận pháp.

Xích

Một đạo kiếm quang to như quả núi cao quét ngang mà đến. Thanh Liên thiên nữ tránh né không kịp lập tức bị đánh bay. Mặc dù có Đài Sen mười hai tầng hộ thể nên nàng cũng không chịu tổn thương, nhưng mà cũng chật vật không chịu nổi.

Mà đối diện vẫn còn có bốn mươi chín ngọn núi đứng sừng sững, kiếm khí đầy trời xé không gian mà đến làm cho nàng lại bị đánh bay một lần nữa. Tóc tai bừa bộn, sắc mặt tái nhợt, Thanh Liên thiên nữ đã trúng vài đòn đánh nặng nề.

Nhưng rồi nàng sợ hãi phát hiện, bốn phía tất cả đều là những núi non Nguyên Thủy, Hỗn Độn kiếm khí ngút trời khiến cho nàng căn bản không có chỗ để tránh né. Cuối cùng, nàng làm ngược theo thói thường cứ hướng về Thương Mang đại địa bổ nhào xuống.

Nhưng rồi lập tức nàng phát hiện chính mình đã sai quá mức ra sao. Mặi đất đỏ bầm màu máu với Hỗn Độn kiếm khí mãnh liệt, chỉ hơi vừa chạm vào thì nó liền biến thành khoảng không bên ngoài không gian. Đây quả thực giống như là trận pháp hủy diệt.

Thanh Liên thiên nữ rốt cục bị đánh cho thương tích đầy người, miệng phun máu tươi. Nàng bị kiếm khí quét bay về phía trời cao.

Nhưng mà chính ở trong phút chốc này, nàng đã hiểu khá đầy đủ. Hồng hoang Sát tràng chưa hoàn hảo này ắt tồn tại khiếm khuyết trí mạng. Bốn rặng núi cao trong Hồng hoang Thiên địa đang giam giữ nàng nhất định chính là nơi bốn thanh hung kiếm kia kết hợp cùng trận đồ.

Hồng hoang Sát tràng vẫn là bán thành phẩm, nếu dụng tâm cảm ứng thì có thể khai quật ra nhược điểm trí mạng.

"Thông Thiên, Hồng hoang Sát tràng của nhà ngươi đã xong đời !"

Thanh Liên thiên nữ hét vang một tiếng, mái tóc xanh dựng ngược. Nàng lao xuống, lấy đài sen để chống đỡ Hỗn Độn kiếm quang to như quả núi cao, rồi sau đó đem đánh bốn thanh Chiến Kiếm xuống.

Bốn luồng sấm chớp xé rách bầu trời hồng hoang rồi nhập vào bốn dãy long mạch phía dưới. "Oanh" một tiếng vang thật lớn, bốn rặng núi cao đồng thời sụp đổ, ngay sau đó cả phiến Hồng hoang Thiên địa bắt đầu sụp đổ.

Thông Thiên giáo chủ miệng phun ba búng máu tươi mà bay ngược ra ngoài. Bốn thanh hung kiếm trôi nổi ở bốn phương quanh ngài, còn trận đồ hiển linh ra để che chắn trên bầu trời.

"Thông Thiên, ngươi để mạng lại đi."

Hồng hoang Sát tràng hoàn toàn sụp đổ. Từ trong đôi mắt trợn ngược của Thanh Liên thiên nữ phóng ra hai đạo hào quang đáng sợ nhằm về phía Thông Thiên giáo chủ. Bốn thanh Chiến Kiếm phong bế tứ phương, Bích Ngọc Đao trong tay chém về phía trước mà chia cắt. Đài Sen mười hai tầng cùng phân giải thành những cánh hoa sen rực rỡ chém ra tứ phương.

Không thèm phòng ngự, nàng dốc cạn kiệt năng lực để công kích.

Không thể không nói Thanh Liên thiên nữ có chiến lực vô cùng tận. Cho dù là một nữ nhân, nhưng thực lực mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng, không hổ là nữ nhân khó trêu chọc nhất của Tu Chân Giới.

Nàng dồn ép Thông Thiên giáo chủ, hai người không ngừng chấn vỡ thiên địa. Sau khi trao đổi chêu hơn ngàn vạn lần thì nàng đi tới một bước, Thông Thiên giáo chủ lui về phía sau hai bước.

Bên trong hải vực ba ngàn dặm, ngoại trừ những hòn tiên đảo được mười vị Bán Tổ bảo vệ thì hải vực hoàn toàn khô cạn, nước biển hóa thành sương mù bốc lên tới tận chân trời khiến khắp Cửu Châu liên tục có mưa rào.

Trong khoảnh khắc những công kích mang tính hủy diệt đình chỉ, đáy đại dương bị đánh xuyên qua đến địa tâm. Nếu không phải mười vị Bán Tổ ra tay phục hồi tất cả như cũ thì e là sẽ làm cho Nhân Gian Giới phải chịu đựng tổn thương nặng nề.

Thông Thiên giáo chủ hừ lạnh một tiếng rồi phẩy tay áo bỏ đi. Mặc dù cũng không hề chính xác phân ra sinh tử thắng thua, nhưng phải lui nhiều hơn hai bộ đủ khiến cho ngài có cảm giác không còn mặt mũi.

Tiêu Thần nhíu mày, Thanh Liên thiên nữ không phải chỉ mạnh mẽ thông thường. Đến Thông Thiên giáo chủ với hung uy lan xa không ngờ đều thua cuộc. Bán Tổ đều vô cùng coi trọng mặt mũi nên không muốn vây công một mình nàng. Cứ tiếp tục như vậy thì đó không phải là điều hay.

"Y nha y nha. . ." Kha Kha với đôi mắt tràn ngập linh khí không ngừng chớp chớp. Nó gắt gao nhìn chăm chú bốn thanh Chiến Kiếm của Thanh Liên thiên nữ rồi nhỏ giọng than thở một câu bên tai Tiêu Thần.

Chuẩn Đề cười ha ha, lão cùng với Thông Thiên giáo chủ từ trước đến giờ không hợp nhãn. Bốn năm trước tại thiên cung Hữu Sào thị cùng tranh đoạt dị bảo của Tổ Thần thì đã bị Thông Thiên chiếm hết danh tiếng. Hôm nay lão đã thu hồi lại đuợc thanh Thất Sắc Hung Kiếmtừng bị mất nên đang muốn lập uy bèn bước ra.

Chuẩn Đề tay trái cầm Thất Bảo Diệu Thụ, tay phải giơ Thất Sắc Hung Kiếm đi vào trong trận đối mặt với Thanh Liên thiên nữ.

"Ta không muốn dây dưa lâu. Ngươi có Chiến Kiếm, ta có Thất sắc Thần Kiếm, không bằng chúng ta lấy kiếm đối chiến bốn chiêu để xem ai mạnh ai yếu, được chứ?"

"Chính hợp ý ta." Thanh Liên thiên nữ cũng không nguyện tiếp tục kịch chiến, lập tức điều khiển bốn thanh Chiến Kiếm song song xông ra phía trước, miệng quát: "Sát!"

Chiến Kiếm xé rách thiên địa, kiếm khí tuôn trào lên không trung giống như sóng biển cuồn cuộn cao tới chín tầng trời, lạigiống như hàng tỉ ngôi sao kết thành con sông rơi xuống nhân gian.

Bốn thanh Chiến Kiếm trước sau bổ ra, hóa thành những quầng sáng trùng trùngđiệp điệp không ngừng va chạm cùng Thất sắc Thần Kiếm kia. Cả mộtvùng có đến mấy chục hòn đảo nhỏ bên trong ba ngàn dặm không được Bán Tổ bảo vệ liền bị chấn như phấn vụn, tan thành tro bụi ngay tại chỗ.

Hai đại cường giả đều đem hết toàn lực mà ra tay, chiến lực mạnh đến mức không thể tưởng tượng !

Chuẩn Đề Đạo Nhân cuối cùng lui ra phía sau ba bước, lão cảm thấy không còn mặt mũi bèn không nói một lời mà bay ngược đi.

"Hắc hắc. . ." Thanh Liên thiên nữ cười lạnh. Mặc dù tại Tu Chân Giới nàng có những chiến tích so với lần này còn huy hoàng hơn, nhưng giờ phút này thắng liên tiếp ba lần cũng khiến trong lòng nàng vẫn tràn ngập cảm giác thành công.

Lão tổ Huyền Vũ đến từ Tịnh Thổ cùng Xi Vưu tiến lên trước một bước để chuẩn bị ra tay. Nhưng đúng lúc này Lão Tử bỗng nhiên hiển linh ở phía trước, ngăn cản đường đi của bọn họ.

Rồi sau đó, hư ảnh của ngài dần dần nhạt đi mà xuất hiện ở trước người Thanh Liên thiên nữ.

"Ngươi là Lý Đam?"

Lão Tử không hề bận tâm, như là một pho tượng đá từ thời Thái Cổ đứng ở nơi này. Ngài yên lặng không nói gì mà chỉ gật đầu một cái.

Thanh Liên thiên nữ cười lạnh nói: "Nếu là ngươi bại, ta xem còn ai có thể ngăn cản ta!"

Lão Tử không nói gì, lấy tay điểm một cái. Một đạo hào quang xanh bay tới mặt Thanh Liên thiên nữ.

"Keng "

Thanh Liên thiên nữ dùng một thanh Chiến Kiếm bổ ra, không ngờ lại phát ra tiếng vangđinh tai nhức óc. Nàng thất kinh, giờ phút này Lão Tử không xuất ra bất cứ pháp bảo nào, pháp lực của ngài có thể nói vô cùng mạnh mẽ.

"Hừ "

Nàng nặng nề hừ lạnh một tiếng, bốn thanh Chiến Kiếm cùng với Đài Sen mười hai tầng cùng chuyển động, Thanh Ngọc Liên Diệp hóa thành Bích Ngọc Đao cũng phi tới định chèn ép Lão Tử.

Lý Đam chỉ dùng một mặt Thái Cực đồ mà có thể ngăn cản rất nhiều pháp bảo. Nó có công có thủ nên cũng không rơi vào thế hạ phong. Đồng thời, ngài xuất ra một phần Thế Giới Chi Lực, giống như đang hợp nhất hoàn mỹ với thiên địa. Mỗi cái giơ tay nhấc chân đều đại biểu qui luật trật tự của thiên địa .

Tu vi củaThái Thượng Lão Tử làm cho Thanh Liên thiên nữ cực kỳ giật mình. Nàng nhớ ra những lời đồn đại, tại Trường Sinh Giới thì Lý Đam được xưng là một trong cường giả mạnh nhất bên dưới Tổ Thần.

Thanh Liên thiên nữ hét lớn một tiếng, nàng quyết định vận dụng chiến lực mạnh nhất. Vào giờ khắc này đài sen phân giải ra mà hóa thành bộ chiến giáp trắng nõn như ngọc. Nàng mặc bộ giáp trụ đó ở trên thân thể hoàn mỹ của mình. Tay nàng cầm Bích Ngọc Đao, miệng ra lệnh bốnthanh Chiến Kiếm lại tiếp tục vây kín Lão Tử.

Lão Tử thấy thế bèn kéo lệch Tử Kim Quan, ba vị lão đạo nhân hiển linh ra.

Một vị đạo nhân đạp mây tía phủ kín ba ngàn dặm bầu trời, một vị đạo nhân khác thi triển nhị khí Hồng Hoang đen vàng, vị đạo nhân thứ ba sử dụng Hỗn Độn khí tức trong vòm trời.

Lão Tử một lần hóa ra Tam Thanh, lập tức trấn áp Thanh Liên thiên nữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.