Trường Sinh Giới

Chương 373: Chương 373: Phản sát!




Bậc Tiến Hóa tuyệt đỉnh. Đây là tồn tại đủ khiến Hỏa Chủng sinh vật nghe thấy liền biến sắc. Nó có ma lực khủng bố, có thể nói là cơn ác mộng của cường giả cùng bậc.

Nếu như không phải được một con cú đêm vô danh bay tới cho biết. Tiêu Thần còn không biết Cự Nhân Vương cũng là một vị siêu cấp Tiến Hóa mà cũng không phải là siêu cấp Tiến Hóa vương giả trong Thải Toản Hỏa Chủng sinh vật.

"Không phải Thải Toản Hỏa Chủng sinh vật. Vậy thì có chỗ đặc biệt như thế nào đây?" Tiêu Thần trong lòng nghi hoặc. Nhưng lại vẫn bắt đầu âm thầm cẩn thận. Nếu như không phải được cú đêm cho biết, chỉ sợ hắn sẽ bị Cự Nhân Vương đánh úp trở tay không kịp.

Con cú đêm giương cánh bay đến, sau khi nhắn nhủ xong tin tức thì Hỏa Chủng liền phai nhạt đi. Ấn ký hoàn toàn phai mờ. Đây hiển nhiên cũng không phải là tử vong tự nhiên. Là bị chủ nhân của nó động tay động chân. Sau khi truyền tới tin tức liền tự hủy, dẫu có muốn hỏi cho đến tận cùng đều không có khả năng.

Tiêu Thần nhíu mày. Đẩy cửa phòng ra đi vào trong sân. Ngước nhìn bầu trời đêm đen nhánh, hắn bắt đầu tự đánh giá.

Còn có thời gian ba ngày nữa là phải quyết đấu cùng Cự Nhân Vương. Chính là đến bây giờ hắn cũng không thể nắm chắc chính xác thực lực của đối thủ. Cái tên Cự Nhân Vương này tựa hồ đang cố ý ẩn dấu thực lực. Hẳn là rất khủng bố và cường đại.

Binh tới tướng đỡ. Nước dâng thì đắp lũy. Thế này rất bị động. Hắn bắt đầu cẩn thận suy tư. Nếu như không địch lại thì phải có một con đường đào tẩu ổn thỏa.

Nếu như thực sự phương hướng phát triển theo hướng xấu nhất mà nói. Tựa hồ còn cần phải mượn lực để ngăn cản đối thủ. Mượn lực của ai đây?

Nơi này đã gần địa bàn của Thú Vương Thành. Đã sắp ra khỏi khu vực thống trị của Cự Nhân Thành. Tựa hồ có khả năng đề nghị vương giả cường đại khác cho mượn lực...

Sau khi cẩn thận suy tư một phen. Tiêu Thần đã tính toán kĩ một hồi. Hắn an tâm ở lại trong phủ Thành Chủ tại Dạ Ma Thành. Trong phủ Thành Chủ có rất nhiều Hỏa Chủng sinh vật. Chúng cẩn thận hầu hạ vị vương giả khủng bố như hắn.

Ngay cả đến Thành Chủ Dạ Ma Thành. Mặc dù âm thầm nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn phải dè dặt. Sợ làm Tiêu Thầnnổi giận.

Thời gian giống như dòng nước cứ chậm rãi chảy xuôi trôi qua.

Trong nháy mắt đã qua hơn một ngày, ngày mai phải quyết đấu cùng Cự Nhân Vương ở bên ngoài Dạ Ma Thành. Nhưng đúng vào đêm này. Tiêu Thần cảm giác phi thường không ổn. Dạ Ma Thành quy mô coi như to lớn lại đặc biệt yên tĩnh vào một đêm này.

Loại yên lặng rất khác thường. Yên lặng giống như chết, không có một chút âm thanh. Phải biết rằng đây chính là một tòa đại thành. Đêm khuya chính là thời gian hoạt động mà Hỏa Chủng sinh vật thích nhất. Ngàn vạn Hỏa Chủng sinh vật như thế nào mà đều mất tiếng vậy?

Hắn cảm thấy một cổ áp lực cường đại kiềm chế đang từ từ tiếp cận bao phủ khu vực này.

Tiêu Thần biết. Tình huống không đúng - nhất định đã xảy ra chuyện!

Hắn hiện tại đang ở trong Thành Chủ phủ Dạ Ma Thành. Chỉ cách Dạ Ma Thành Thành Chủ có một bức tường. Lập tức hắn như u linh trong phút chốc lọt vào phòng Thành Chủ Dạ Ma Thành.

Thành Chủ Dạ Ma Thành lập tức liền đứng lên khỏi ghế. Hắn muốn phản kháng nhưng bị cốt đao trong tay Tiêu Thần trong nháy mắt chém đứt hai chân.

"Không nên. Ta cũng bị bức ép." Dạ Ma Thành chủ vô cùng sợ, ở trước mặt Hoàng Toản vương giả dĩ nhiên nó không có lực lượng chống lại nổi nên nói run rẩy: "Cự Nhân Vương ước chiến ngươi chỉ là một màn ngụy trang. Dùng để kìm chân ngươi. Ngài âm thầm mộ binh cao thủ muốn trong tối nay bao vây tiêu diệt ngươi."

Tiêu Thần vươn một ngón tay. Điểm vào đầu của nó rồi thu Hỏa Chủng vào không gian Giới Chỉ.

" Cự Nhân Vương nham hiểm..."

Tại khu vực phía Đông. Cự Nhân Thành, Thú Vương Thành, Bách Chiến Thành là ba tòa đại thành tạo thế chân vạc. Tiêu Thần thật không ngờ Cự Nhân Vương tiếng tăm lừng lẫy lại hành động như thế, không chừa thủ đoạn nào tuyệt không sợ làm hỏng danh tiếngcủa mình.

Hắn biết lúc này đã bị bao vây -- bởi vì hắn đã cảm giác được cường đại Hỏa Chủng dao động tại tứ phía đã xuất hiện.

Dạ Ma Thành yên tĩnh. Các Hỏa Chủng sinh vật đến thở mạnh cũng không dám. Bởi vì bọn chúng cảm giác được uy áp cường đại đang đè nén. Tối thiểu có mười tên vương giả cường đại từ bốn phương tám hướng tiến vào trong thành đang hướng về Thành Chủ phủ mà tụ lại.

Dao động khủng bố cơ hồ trong cùng lúc nhất thời bộc phát. Lúc này đã không cần che dấu. Bốn phía Dạ Ma Thành Thành Chủ phủ đều lóng lánh ánh sáng ngút trời.

Mười tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại. Trong đầu lâu Thần hỏa lóng lánh đang nhanh chóng xuất hiện ở trên kiến trúc cao lớn. Chúng đồng loạt hiện thân.

Tiêu Thần nhảy bật phi lên. Hắn bay đến đỉnh cao nhất của tòa tháp đá bẩy tầng, mắt nhìn xuống mười đại cao thủ vây quanh ở tứ phương.

"Các ngươi thật đúng là coi trọng ta, ra quân rầm rộ như thế. Mười tên Hỏa Chủng sinh vật cấp Hoàng Toản bậc hai đều xuất hiện vẻn vẹn chỉ vì một mình ta mà đến."

Bốn phía Thần hỏa ngút trời. Mười đại cao thủ Hỏa Chủng có dao động đặc biệt khủng bố. Giống như một mảnh đại dương mênh mông đang sôi trào cuồn cuộn.

Không có một cường giả mở miệng, ánh mắt tất cả giống như ngọn lửa đang phát ra những chùm sáng mãnh liệt mà lại đáng sợ. Chúng nhìn chăm chú bộ khung xương Hoàng Toản trên tháp đá.

" Hoàng Kim Khô Lâu cường đại trện đời thì cho dù là ai cũng không dám khinh thường. Ra quân rầm rộ thế này đúng là nói rõ sự coi trọng của ta đối với ngươi." Từ bầu trời xa truyền đến âm thanh bình tĩnh mà lại điềm tĩnh. Một khối Bạch Ngọc khung xương cất bước ở trên không trung, như đang đạp trên đất bằng dưới ánh trăng chậm rãi mà đến.

Từ trong đầu lâu tỏa ra uy áp của Hỏa Chủng cường đại, cực kỳ khủng bố. Như thể nó đã hòa làm một với nhịp đập của vùng trời này. Ngàn vạn Hỏa Chủng sinh vật trong Dạ Ma Thành trung vào giờ khắc này nơm nớp lo sợ. Tất cả đều quỳ mọp, hướng về phía hắn mà dập đầu quỳ lạy.

"Cự Nhân Vương?" Từ trong hốc mắt Tiêu Thần phát ra hai đạo thần quang. Hắn nhìn chăm chú vào vương giả khủng bố đang đạp không mà đến.

"Đúng là Bổn vương." Bạch Ngọc khô lâu chắp hai tay sau lưng. Uy áp nặng nề vẫn như quả núi cao bao phủ tại khắp Thành Chủ phủ.

"Ngươi chính là một trong tam đại vương giả khu vực phía Đông. Vì sao hành động như thế? Ước hẹn ta ngày mai quyết chiến, lại vây công ta tối nay. Lật lọng như thế. Bội bạc. Không sợ làm tổn hại thanh danh của ngươi sao?"

Cự Nhân Vương không thèm để ý chút nào. Dao động tinh thần cường đại truyền ra, hắn đáp: "Được làm vua thua làm giặc. Giết chết ngươi gọn gàng nhất là kết quả cuối cùng mà ta muốn. Không cần để ý mặt khác."

Quả thật là không chừa thủ đoạn nào. Tiêu Thần rùng mình trong lòng. Cự Nhân Vương có thể có được thành tựu hôm nay tuyệt không phải may mắn. Đây là một kẻ địch đáng sợ.

Giờ phút này. Cự Nhân Vương chắp hai tay sau lưng mà đến. Dao động cường đại tựa như cơn sóng mãnh liệt mênh mông hết đợt nọ tới đợt kia hướng về phủ Thành Chủ đổ ập xuống. Đây là một cỗ uy áp tinh thần hào hùng. Nếu như là Hỏa Chủng sinh vật bình thường thì chỉ sợ đã sớm không chịu nổi mà sụp đổ.

"Không nghĩ tới Cự Nhân Vương không phải Cự Nhân (người khổng lồ)."

Khung xương Cự Nhân Vương cũng không to lớn như trong tưởng tượng, vẻn vẹn cao có bẩy thước mà thôi. Nhưng mà toàn thân cũng có quầng sáng màu trắng ngà lóe ra. Nom tựa như mỡ dê, như khắc từ ngọc vậy.

Đây là một khối khung xương trắng như tuyết. Nhưng rõ ràng không giống tầm thường. Cốt thể trắng như tuyết sáng bóng gần như trong suốt.... kỳ lạ nhất chính là ở giữa bộ xương cốt không ngờ có dấu ấn một đóa Liên Hoa, nó đang phát ra những đốm sáng vàng kim quang.

Sau khi thấy loại cốt thể như mỡ dê mỹ ngọc này. Cùng với dấu ấn đóa Liên Hoa màu vàng kia, sự đề phòng của Tiêu Thần lập tức tăng lên không ít. Bởi vì tất cả điều này với hắn mà nói cũng không xa lạ. Hắn nghĩ tới Tần Quảng Vương, Diêm La vương, Luân Hồi vương - những đồng bọn trước đây của hắn cũng là Bạch Ngọc cốt thể mà lại có dấu ấn Liên Hoa trên người. Có thể nói đó là phi thường phi phàm. Chẳng lẽ đây chính một loại biểu tượng khác của bậc siêu cấp Tiến Hóa sao?

"Cự Nhân Vương ngươi rất khiến ta hy vọng nhưng lại không đánh một trận công bình với ta..." Tiêu Thần tuy biết dùng lời kích động đối phương cũng vô dụng. Nhưng vẫn nói không chút lưu tình với hy vọng khiến mười đại cường giả bên cạnh sinh ra một chút suy xét.

"Thân là Cự Nhân Vương. Nếu như quản hết mọi chuyện thì chẳng phải cả ngày bị việc vặt phiền nhiễu sao. Hôm nay ta liền đem ngươi ban thưởng cho các huynh đệ của ta. Hỏa Chủng của ngươi chính là thứ tốt nếu như nuốt chửng. Nói không chừng sẽ bồi dưỡng ra siêu cấp Tiến Hóa khác. Hoàng kim cốt thể của ngươi càng là không kém. Chính là báu vật khó lòng có được. Các vị huynh đệ. Ta đem hắn ban thưởng cho các ngươi. Tự mình lên lấy đi."

Cự Nhân Vương đứng thẳng trên bầu trời. Quanh thân bộc phát ra một đạo Thần hỏa ngút trời, dấu ấn Liên Hoa ở giữa trán càng tỏa ra những đạo hào quang lóng lánh. Hỏa Chủng cường đại dao động làm cho linh hồn người ta đều phải sợ run rẩy.

Mặc dù nó không ra tay. Nhưng lại phô ra thực lực khủng bố. Đây là một loại uy hiếp cường đại. Chưa từng động tay mà lại hơn hẳn động thủ. Mười cao thủ chung quanh tựa hồ đã được cổ vũ lớn lao đồng loạt xông tới phía trước.

" Cự Nhân Vương chết tiệt này..." Tiêu Thần thầm mắng trong lòng. Hắn lại bị nói thành thịt Đường Tăng khiến những Hỏa Chủng cường giả này hận không thể bắt đầu cắn một cái.

Một bộ khung xương rắn dài hơn hai mươi thước trông trắng như tuyết xông lên trước hết. So sánh sinh vật có máu có thịt thì nó còn nhanh nhẹn hơn. Nó nhảy lên lên bầu trời như một súc lụa trắng quét ngang bầu trời, bạch cốt thân thể giống như một thanh đao lớn chém vát tới.

Tiêu Thần cảm giác tình cảnh cực kỳ nguy hiểm. Bị mười đại cao thủ vây công. Bên cạnh còn có một Cự Nhân Vương đang thèm thuồng nhìn chằm chằm. Hắn không muốn ở lại chỗ này lâu hơn mà chuẩn bị phá vòng vây.

Đối mặt con rắn khổng lồ quét tới hắn cười lạnh liên tục. Hỏa Chủng sinh vật cùng bậc thì cốt thể có thể nào cưỡng lại được cùng Hoàng Toản cốt thể của hắn. Căn bản hắn không hề tránh né mà muốn trực tiếp đánh nát đối phương.

Nhưng mà, khi cái đầu hoàng kim của hắn nện về hướng bộ xà cốt kia đang quét ngang tới thì vị cường giả này không ngờ thật sự giống như sống lại. Xà cốt mà còn hơn linh xà có máu có thịt, nó nhẹ nhàng rung lên, mềm mại đến mức khó có thể tin nổi. Giống như Thái Cực quyền khéo đưa đẩy đã linh hoạt hóa giải sức mạnh mà quấn chặt ở trên người của hắn.

Tên Hỏa Chủng vương giả cùng bậc này quả nhiên không phải hạng người dễ dàng. Kinh nghiệm chiến đấu phong phú mà vừa già đời. Trong lúc nhất thời, bên cạnh lại có một con nhện tám chân to lớn tranh thủ cơ hội liền vọt tới giống như chớp. Tám chân giống như tám thanh kiếm sắc chém đến.

Chớp trắng lấp lánh. Tám tên cường giả cùng bậc khác tất cả cũng vọt tới phụ cận. Cường đại Hỏa Chủng dao động mênh mông cuồn cuộn. Nhất loạt nhằm hướng Tiêu Thần hạ sát.

Bắt đầu đã bất lợi, nhưng Tiêu Thần không bị động. Không ngờ tới những cường giả này có chiến kỹ xảo quyệt như thế. Trong lúc nguy cấp, Thiên Âm chữ " Ông" rung động ra. Mặc dù là dao động tinh thần nhưng lại có sức mạnh to lớn chấn động trời xanh, gột rửa linh hồn.

Mười đại cường giả tất cả như bị sét đánh. Bóng dáng lảo đảo. Có điều, giờ phút này linh hồn Tiêu Thần mặc dù ngày càng tinh khiết. Nhưng cũng không đạt tới cái thần - - cảnh giới Vô Cấu. Do có sát khí tử vong cùng tồn tại trong hồn phách cho nên Thiên Âm chữ " Ông" cũng không thể phát huy đến mức tận cùng.

Lại thêm Thiên Âm chữ " Ông" tỏa ra. Do đồng thời công kích cả mười đại cao thủ nên không có khả năng trong nháy mắt giết chết bất cứ một người nào.

Nhưng mà uy lực thật là lớn khiến bộ khung xương cốt xà đứng mũi chịu sào bị vỡ vụn cốt thể ngay tại chỗ. Sau khi Tiêu Thần thoát khốn thì một đôi Hoàng Toản chưởng xuất ra muôn đạo hào quang nghênh đón tám chân con nhện khổng lồ.

Trong tiếng vang "Răng rắc răng rắc", tám cái chân dài như lưỡi hái của con nhện to lớn tất cả đều bị đánh nát.

Lúc này. Mặc dù Thiên Âm chữ " Ông" vẫn còn quanh quẩn, nhưng tám đại cao thủ khác cũng đều thoát khỏi quẫn cảnh. Cường đại Hỏa Chủng thiêu đốt bốc cao vòi vọi để ngăn chặn dư âm của loại công kích linh hồn này. Những thanh cốt đao vẫn thạch dài mài thành kiếm đồng loạt nện ở trên người Tiêu Thần giống như tiếng búa rèn sắt vang vọng Dạ Ma Thành.

Tiêu Thần mặc dù bị đánh bay đi ra ngoài. Nhưng hoàng kim thần quang chói mắt lại bộc phát ra. Hoàng kim khung xương chuyển động xuất ra hào quang vàng chói sáng lạn. Dẫu bị tám đại cao thủ công kích, nhưng cốt thể của hắn cũng không tổn hại mảy may. Thực lực cường đại của Hoàng Toản vương đã hiện ra hết.

Tám đại cường giả trong lòng kinh ngạc. Phải biết rằng bọn họ đều ở vào cùng cảnh giới. Nhưng mười đại cường giả liên thủ cũng không thể một kích giết nổi. Có thể nghĩ Hoàng Toản khô lâu này đáng sợ cỡ nào.

Tuy có kinh động. Nhưng tám đại cường giả vẫn không hề có ý sợ hãi bắt đầu xông tới. Cùng lúc đó Cự Nhân Vương mở ra không gian Giới Chỉ. Hắn trợ giúp cường giả bị hủy cốt thể thay đổi cốt thể mới tinh, hai đại cường giả lại đánh tới lần nữa.

Tiêu Thần muốn phá vòng vây. Nhưng hiện tại bên cạnh có Cự Nhân Vương nhìn chằm chằm, đang một mực tập trung vào hắn nên cơ hội đào tẩu thành công rất nhỏ.

"Được, nếu đã như vậy thì hôm nay ta sẽ giết mười người. Lại đây chém ta đi, lũ rùa đen rụt đầu."

Tiêu Thần quanh thân kim quang đại thịnh. Thiên Âm không ngừng lan vào giữa mười đại cường giả. Hoàn toàn là một tư thế liều mạng.

Nhưng mà Cự Nhâ Vương bên cạnh lại không tin. Càng thêm cẩn thận tập trung nhìn hắn.

Thần quang lấp lánh chiếu sáng Dạ Ma thành, Tiêu Thần trong vòng vây của mười đại cao thủ giống như con hổ mãnh liệt. Thiên Âm chữ " Ông" vừa mở miệng lập tức bức lui năm người chính diện, Thiên Âm khủng bố như thế nên không người nào dám một mình thừa nhận.

"Rắc "

Bộ xà cốt khổng lồ dài hai mươi mấy thước lại xông đến lần nữa. Nó lại phát ra trận trận âm thanh như sấm làm không trung bị nát bấy. Tiêu Thần bị vây khốn tránh né không kịp, lại bị quấn vào giữa.

Nhưng là. Đồng dạng cùng một chiêu thì làm thế nào lại để ăn đòn lần thứ hai. Không chờ xà cốt quấn quanh người, hắn cười lạnh bổ ra song chưởng. Thượng Thương Chi Thủ sắc bén đánh tới!

Bộ xà cốt lớn giống như là sợi dây cũ nát đứt ra từng khúc một tấc. Tiêu Thần mãnh liệt rung động Thiên Âm chữ " Ông" khiến tất cả cao thủ cũng không thể không tránh lui. Thân thể hắn hóa thành một đạo kim quang nhằm phía đầu lâu con rắn khổng lồ kia.

"Răng rắc "

Vẻn vẹn một ngón tay liền chọc cho nó nứt ra. Rồi sau đó hắn ôm lấy khỏa đầu lâu kia và trước mặt mọi người lập tức luyện hóa Hỏa Chủng.

Chín đại cao thủ tức giận, Tiêu Thần quá ngông cuồng. Sau khi giết chết con rắn khổng lồ không ngờ lại đem luyện hóa trước mặt bọn họ. Chín người nhất loạt đánh tới. Điên cuồng vây công.

Dù sao. Đây đều là Hỏa Chủng sinh vật cùng bậc với Tiêu Thần. Thực lực phi phàm. Mặc dù Tiêu Thần không ngừng rung động Thiên Âm chữ " Ông". Nhưng mà tứ phía là địch thủ nên mặc dù nhanh nhẹn tránh né, hắn vẫn bị bổ trúng rất nhiều đòn nặng nề.

Những thanh cốt đao cực đại này cùng với cự kiếm vẫn thạch hàn quang lấp lóa đều có uy lực phi phàm. Chúng đánh vào cốt thể vàng chói của hắn làm phát ra những trận âm thanh leng keng.

Nhưng Hoàng Toản cốt thể vô cùng chắc. Căn bản không có dấu hiệu bị hủy diệt.

"Răng rắc "

Tiêu Thần đụng vào con nhện tám chân ở gần đó. Hắn liều mạng mặc kệ bị tám chân nện trúng những đòn nghiêm trọng. Thượng Thương Chi Thủ chém xéo xuống. Trực tiếp chỉ một lần hành động là chém đầu gọn gàng.

Mặc dù sau đó hắn lại bị bảy tám vũ khí bổ trúng, nhưng hắn vẫn ôm lấy cái đầu lâu vỡ vụn rồi luyện hóa Hỏa Chủng cường đại bên trong.

Các Hỏa Chủng sinh vật cường đại kinh hoàng cực độ. Cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cuối cùng có thể giết được Hoàng Toản cốt thể kia. Nhưng cường giả ở đây chỉ sợ không còn được mấy người.

Đây là Hoàng Toản siêu cấp Tiến Hóa vương giả sao? Quả thật là vô địch trong cùng bậc.

"Mau tránh ra. Ta tới giết hắn!" Vừa lúc đó. Cự Nhân Vương đứng xem cuộc chiến khá lâu rốt cục muốn ra tay. Nó tiến lên một bước. Bạch Ngọc cốt Thể Thần quang lóe ra. Cường đại Hỏa Chủng tạo áp lực giống như biển khơi đang dao động chập chùng.

"Ngươi nắm giữ một môn phái pháp quyết luyện hồn. Còn hiểu rất nhiều chiến kỹ cổ. Nhưng đối với ta mà nói thì tác dụng không lớn." Cự Nhân Vương tràn ngập tự tin lớn lao.

'Đây là một tên khô lâu nham hiểm'. Tiêu Thần thầm mắng.

Cự Nhân Vương cẩn thận mà lại dè chừng, không chỉ có bội tín bội nghĩa đến vây công mà còn đứng xem cuộc chiến suốt thời gian như vậy. Chờ đã biết thực lực của hắn rõ ràng, hiểu rõ đủ loại thủ đoạn của hắn thì đến lúc này mới ra tay.

"Cự Nhân Vương ngươi đã nhìn rõ thực lực ta. Nhưng ta cũng biết lai lịch của ngươi." Tiêu Thần không có ý định bỏ chạy chút nào. Ngược lại ở trên không trung hướng về phía trước tới gần vài bước, miệng bảo: "Ta đã biết. Ngươi cũng là một vị siêu cấp Tiến Hóa..."

"Ngươi... Làm sao biết?" Cự Nhân Vương rất giật mình.

"Đương nhiên là có người nói cho ta biết. Thú Vương Bách Chiến Vương ra đi. Hôm nay chúng ta liên thủ tiêu diệt tên gia hỏa nguy hiểm này!" Tiêu Thần hướng về phía bầu trời xa hét lớn.

Cự Nhân Thành, Thú Vương Thành, Bách Chiến Thành chính là ba tòa thành lớn ở khu vực phía Đông. Cự Nhân Vương Thú Vương Bách Chiến Vương tự nhiên là ba cường giả tạo thế chân vạc.

Giờ phút này. Cự Nhân Vương đột nhiên nghe được mấy tin tức này thì có thể nào không kinh hãi? Nó là siêu cấp Tiến Hóa, bí mật này không có mấy người biết được. Giờ phút này thấy Tiêu Thần không có bộ dáng sợ hãi như thế thì trong lòng lập tức cảm thấy không ổn. Hắn không tự chủ được hướng về bầu trời xa ngoái nhìn lại.

Nhưng liền vào lúc mà dao động tinh thần nó tập trung vào Tiêu Thần biến mất. Có luồng kim quang mãnh liệt cắt qua không gian. Tiêu Thần hướng về phía trái ngược lao đi. Đồng thời chứ "ông" bạo phát ra trong nháy mắt làm vỡ nát một cốt thể cường giả. Đồng thời tay trái vươn ra vặt đi đầu lâu tên cường giả kia. Trốn đi thật xa!

"Truy theo!" Cự Nhân Vương giận dữ. Lập tức biết bị lừa dối liền phá không lao lên phía trước.

Bảy đại cường giả ở đằng sau cũng đuổi theo không bỏ.

Tiêu Thần giống như một đạo cầu vồng vàng chói cắt qua trời cao. Tốc độ nhanh đến mức khó có thể tin nổi. Mặc dù Cự Nhân Vương có thực lực khủng bố, tốc độ phi hành giống như tia chớp nhưng lại không thể đủ lập tức đuổi kịp.

Dù sao Tiêu Thần đã từng nắm được thần thông Bát Tướng Thế Giới. Có Bát Tướng cực nhanh, đối với tốc độ có nghiên cứu rất kĩ. Giờ phút này mặc dù hắn không có huyết thịt, nhưng lấy Hỏa Chủng lực lượng để thay thế cho linh lực của huyết dịch nên tự nhiên có thể phát huy được chút ít sự tinh thông về tốc độ.

Cuối cùng. Sau nửa đêm Tiêu Thần thoát khỏi tay Cự Nhân Vương.

"Lục soát cho ta. Có đào ba thước cũng phải tìm ra hắn cho ta!" Cự Nhân Vương phẫn nộ rít gào. Cho tới bây giờ mọi chuyện đều nắm ở trong tay hắn, nhưng hôm nay đã khiến lửa giận của hắn bốc lên mãnh liệt.

"Vương, chỗ này đã gần tới Thú Vương Thành. Tên gia hỏa này không phải là đã tiến vào khu vực thống trị của Thú Vương sao?"

"Ta đi giao thiệp cùng Thú Vương. Bảy người các ngươi canh giữ ở đây. Ngàn vạn lần không nên tách ra mà nhìn kĩ cho ta. Chớ để cho hắn lẩn trốn đi." Cự Nhân Vương thật sự nổi giận. Trong đầu lâu Thần hỏa bốc ngút trời, từ trong hốc mắt bắn ra hai đạo sát khí lành lạnh.Chúng ngưng tụ thành mũi nhọn hữu hình giống như kiếm bén. Nó vô cùng u ám cay độc mà nói: "Khắp khu vực phía Đông có ba siêu cấp Tiến Hóa vương giả là đã đủ rồi. Ta nghĩ Thú Vương cũng không nguyện để người thứ tư xuất hiện."

Vừa nói nó vừa xuất ra uy áp khủng bố vô tận mênh mông cuồn cuộn. Rồi hướng về phía tòa Thú Vương Thành khổng lồ ở trước mặt mà đi tới.

Tiêu Thần quả thật là cố ý dẫn Cự Nhân Vương tới gần Thú Vương Thành. Khiến hai vị vô thượng vương nghi kỵ lẫn nhau. Còn chính hắn lại đã sớm rời xa. Giờ phút này hắn đang điên cuồng chạy đi. Mục tiêu là Cự Nhân Thành.

Không thể không nói. Tiêu Thần giờ phút này rất điên cuồng. Vẫn còn bị Cự Nhân Vương đem người đuổi giết mà giờ phút này hắn lại trực tiếp quay đầu hướng về phía đại bản doanh của Cự Nhân Vương.

Đây là phản kích tuyệt vời, nằm ngoài dự đoán mọi người. Quay ngược lại tập kích!

Giờ phút này không ai biết kẻ bị truy sát đã quay đầu triển khai hành động phản công.

Khu vực phía Đông tạo thế chân vạc ba chân. Có rất nhiều thành trì đều lệ thuộc ba đại thành trì. Cự Nhân Thành tự nhiên thống trị cả một khu vực lớn.

Tiêu Thần phát huy tốc độ đến cực hạn. Chính lúc này hắn dựa vào chênh lệch thời gian để đánh.

Đích xác tại khu vực Cự Nhân Thành thống trị một mạch bắc tiến. Những tòa thành trì nhỏ căn bản hắn không vào. Rốt cục đã thấy được một tòa thành lớn. Chiếu theo qui củ thì tòa thành này suy đoán ra Thành Chủ có thực lực Hoàng Toản bậc một hoặc bậc hai.

Hoàng Toản vương giả vọt tới. Đại khai sát giới. Ai có thể ngăn cản?

Tiêu Thần trực tiếp xông vào Thành Chủ phủ. Chặn vị Thành Chủ tòa thành này lại. Điều khiến hắn có niềm vui bất ngờ chính là lại gặp một cường giả Hoàng Toản bậc hai. Không có bất cứ lời nói thừa nào, Tiêu Thần liền vung Thượng Thương Chi Thủ lên.

Cấp bậc cường giả này đã rất khủng bố . Nhưng có thể nào ngăn chặn nổi Hoàng Toản siêu cấp Tiến Hóa vương giả cùng bậc ?

Vẻn vẹn mười mấy hiệp, vị Thành Chủ này liền bị Tiêu Thần đánh nát cốt thể. Hỏa Chủng liền bị luyện hóa trước tiên.

Tiêu Thần không hề trì hoãn chỉ chốc lát liền phóng đi như bay. Liên tục bắc tiến. Vào hừng đông thì lại tìm được một thành lớn, hắn liến xông vào. Quả nhiên lại gặp một người Thành Chủ cường đại Hoàng Toản bậc hai. Kết quả là không phải nghĩ ngợi. Hắn thuận lợi luyện hóa thêm một khỏa Hỏa Chủng cường đại.

Giờ phút này. Tiêu Thần đã không có một chút buồn bực vì bị đuổi giết. Trái ngược dĩ nhiên có cảm giác vui sướng thu hoạch vụ mùa.

Nếu như thuận lợi mà thu hoạch nhiều hơn vài khỏa Hỏa Chủng Hoàng Toản bậc hai thì cũng không cần đủ số ba mươi mà chỉ cần phối hợp tu luyện Thiên Âm chữ " Ông", e rằng hắn cũng có thể tấn bậc.

Giành giật từng giây. Hắn một mạch bắc tiến. Trong một ngày đó liền phá được năm tòa đại thành. Thu hoạch năm khỏa Hỏa Chủng cường đại Hoàng Toản bậc hai.

Khắp vùng cực bắc của phía Đông đều bị rung động !

Tất cả Hỏa Chủng sinh vật cường đại đều hoảng sợ bất an.

Cự Nhân Vương đang ở Thú Vương Thành giao thiệp rốt cục được cú đêm truyền đến tin tức. Hắn nổi giận đùng đùng, bất kể như thế nào hắn cũng thật không ngờ Tiêu Thần cũng dám quay ngược lại đại tập kích. Một kẻ bị truy sát lại thay thành vai khác, trực tiếp nhằm hướng đại bản doanh của hắn lao đến.

Cự Nhân Vương cũng không dám dừng lại chỉ chốc lát, vội vàng đứng dậy cáo từ.

Thú Vương chế nhạo bảo: "Ta đã sớm nói. Không có giấu hắn ở trong thành. Ngươi lại không tin. Nhưng mà tiểu tử này thật đúng là thông minh. Ta và ngươi ở đây nghi kỵ lẫn nhau. Hắn lại nghênh ngang trực tiếp đâm vào bụng ngươi. Hắc hắc..."

Cự Nhân Vương nghe nó nói như thế thì quả thực có cảm giác muốn thổ huyết. Hắn cũng không nói lời nào mà phóng lên cao. Bay ra khỏi Thú Vương Thành.

"Hang ổ của Cự Nhân Vương lão đệ ngươi. Ta lại nhận được tin tức mới nhất. Tên tiểu tử kia tựa hồ sắp sửa xông vào Cự Nhân Thành. Ngươi nếu như nhanh một chút thì khi trở về vừa lúc có thể thấy hắn diệt xong Cự Nhân Thành của ngươi rồi an toàn rút lui."

Cự Nhân Vương nổi giận. Suýt nữa rơi xuống từ không trung. Hắn hướng về phía bảy đại cao thủ bên ngoài Thú Vương Thành quá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.