Thần uy của Dạ Xoa Thiên vương vốn đã lan xa, trong vương giả trăm tộc
khó có được địch thủ. Giờ phút này hắn đi bước một ở trên không trung,
phảng phất đã hòa tan vào làm một thể cùng thiên địa, hợp nhất cùng sự
rung động thế giới. Bầu trời mênh mông đều bắt đầu chấn động cùng với
cước bộ của hắn.
Uy áp khủng bố mãnh liệt mênh mông làm cho người ta sợ hãi , như là biển cả đang gầm thét, lại như mặt đất bao la đang
bắn văng tung tóe, tất cả thiên địa vạn vật đều đang run rẩy.
Dạ
Xoa Thiên vương cường đại ! Mặc dù hắn độc thân mà đến, nhưng giống như
ngàn vạn quân mã đang đánh tới, mang lại cho mọi người cảm giác rung
động cực kỳ cường đại. Tất cả cường giả đều cảm giác được những cơn áp
lực khó tả.
"Phô trương thật đúng là quá mức . . ."
"Thực sự cho là chính mình vô địch thiên hạ sao?"
Dạ Xoa Vương đến đây cường thế như thế, tự nhiên cũng làm một vài dị tộc
vương bất mãn. Các vị vương không dám lớn tiếng nói ra miệng, nhưng có
đôi người lại nhỏ giọng nói thầm.
Nhưng mà dẫu đều là vương giả
các tộc, thực lực của Dạ Xoa Vương hơn xa người bình thường có thể sánh
bằng. Thính giác vô cùng nhạy cảm, từ đôi tròng mắt bắn ra hai chùm sáng xanh lè đáng sợ, hắn ở trên không trung chỉ một bước liền đến sát các
vị vương.
"Ban tử vong cho ngươi!" Không hề có một dấu hiệu gì,
hắn xuất hiện ở gần một vị vương giả. Một đôi bàn tay trắng như tuyết
vươn ra, trực tiếp phong bế cả phiến không gian kia rồi chụp tên dị tộc
vương vào trong tay. Sau đó hai tay giằng mạnh , "Phốc" một tiếng, mưa
máu tung bay, cứ thế mà xé rách tên dị tộc vương kia ngay tại chỗ.
Bạo ngược!
Mái tóc xanh lá cây của Dạ Xoa Vương bay loạn, khuôn mặt hắn cực kỳ anh
tuấn, được xưng là thần thái Như Ngọc. Nhưng vào giờ phút này bàn tay
Như Ngọc lại đang không ngừng nhỏ máu. Thân thể một người dị tộc vương
bị xé nát bấy, khiến hắn xem ra cực kì đáng sợ. Dưới đáy lòng tất cả các vị vương nổi lên những trận ớn lạnh.
Đó chính là địa vị của Dạ Xoa Vương hùng mạnh. Kẻ có gan làm nghịch tất nhiên sẽ phải chịu trấn áp đẫm máu.
"Ta tưởng là ai. . ." Tiêu Thần đứng thẳng cạnh Kha Kha trong Thất Nhạc
Viên. Chính mắt thấy tất cả điều này, hắn phi thường bình tĩnh bảo: "Lần trước vặt được nửa quả tim Dạ Xoa. Mùi vị tịnh không được tốt lắm."
Ánh xanh lè trong đôi mắt Dạ Xoa Vương bừng sáng, hắn dừng ở phía trước
Huyết Sắc Khô Lâu. Lần trước tại Tế Đàn của Cự Nhân tộc hắn đã bị thương nặng. Tiêu Thần nhằm khi đó đã ra tay không chỉ có móc đi nửa trái tim
hắn. Lại còn chặt đứt vài đốt xương sườn, moi thêm nửa lá phổi khiến hắn kế cận hiểm cảnh.
"Ầm ầm ầm "
Dạ Xoa Vương trực tiếp xông lại đây. Song chưởng vung lên làm cả bầu trời này đều vỡ tan. Hắn đưa
tay bổ về phía Thất Nhạc Viên. Chớp sáng xanh lè phô thiên cái địa giống như chọc thủng bầu trời mênh mông. Uy áp khủng bố làm cho linh hồn
người ta đều sợ run.
Nhưng mà, ngay cả là đạt tới cảnh giới Chí
Nhân thì cũng căn bản vô phương làm gì được Thất Nhạc Viên. Năng lượng
cơn sóng lớn cuồn cuộn ngất trời vào trong khoảnh khắc gặp thần viên
liền tiêu tan vào vô hình. Mà Dạ Xoa Vương đang xông đến gần thì càng
vội vàng xuyên qua không gian để rút lui trở về. Trước đây hắn chưa từng tiếp xúc với Thất Nhạc Viên. Nhưng thiên phú chiến đấu cùng linh giác
siêu phàm đã khiến hắn sớm phát hiện ra nguy hiểm, quyết đoán lui về
phía sau.
"Cùng tiến lên phá vỡ thần viên kia!" Dạ Xoa Thiên
vương nhìn quét tứ phương, tựa hồ căn bản không thèm để ý đến các vị
vương, trực tiếp hạ mệnh lệnh này, thậm chí xem nhẹ Tu La vương cũng đã
đạt tới cảnh giới Chí Nhân.
Tu La vương hừ lạnh một tiếng, vốn
hắn đã dẫn dắt các vị vương muốn công kích Tiêu Thần , nhưng giờ phút
này lại đình chỉ hành động. Hoàng kim kim Sư Tử Vương càng không che dấu chút nào phát ra tiếng cười khẩy, cầm Ba Tư Đức Cổ Mâu trong tay lui về phía sau vài bước.
Thấy các vị vương tựa hồ cũng không muốn ra
tay, Dạ Xoa Vương trợn mắt phát ra ánh sáng lạnh, quát: "Lúc này không
ra tay thì còn đợi khi nào? !" Phàm là bị ánh mắt của hắn đảo qua, các
vị vương ai cũng kinh hãi lạnh buốt sống lưng. Chín tên dị tộc vương
cùng tiến lên, hình thành đội ngũ cùng nhau tiến thoái.
Dạ Xoa
Thiên vương quét mắt qua các vị vương không chịu tiến lên, rồi trong
phút chốc xuất thủ. Bóng dáng cao lớn cường tráng bộc phát ra dao động
năng lượng ngập trời, hắn xuất hiện ở trước người một vị dị tộc vương.
Hắn vươn một tay chụp lấy người đó vào trong tay, rồi sau đó quát to:
"Sát!"
Hắn giơ tên dị tộc vương kia lên, ném về hướng vào trong Thất Nhạc Viên. Dạ Xoa Vương lấy hắn làm vật thí nghiệm ngay tại chỗ.
Không thể không nói, Dạ Xoa Vương thần uy cái thế, ra tay điên cuồng. Tên dị
tộc vương kia căn bản khó có thể chống lại, trong nháy mắt liền bị phong bế tu vi. Cho đến tới gần Thất Nhạc Viên thì mới khôi phục thần thông,
nhưng giờ phút này hắn đã không có đường lui, bị thần viên cuốn đi vào.
Tiêu Thần cầm Chiến Kiếm trong tay bước dài đi tới, trông giống như một vị
sát thần. Tên Dị tộc vương hoảng sợ phát hiện tất cả lực lượng của hắn
đều biến mất, không ngờ đã mất đi thần thông bẩm sinh, lập tức liền đổ
mồ hôi lạnh , rút thần binh sau lưng ra để chống lại Tiêu Thần đang tới
gần.
Nhưng mà làm thế nào có thể ngăn cản nổi. "Leng keng" một
tiếng, khi Chiến Kiếm của Tiêu Thần chém xuống thì, không chỉ có thần
binh trong tay dị tộc vương bị bẻ gẫy, chính thân thể của hắn cũng bị
chẻ làm hai nửa, máu tươi phun ra nhuộm đỏ thần viên.
Tiêu Thần chống Chiến Kiếm nhìn Dạ Xoa Vương, cười chế nhạo: "Dạ Xoa Vương không bằng ngươi quẳng hết bọn họ vào đi."
"Chư vị, chúng ta phải bỏ qua thành kiến, cùng nhau phá bỏ thần viên, giết
chết hắn đi." Tử Linh Vương vừa rồi đã bị thương nặng mở miệng, chủ yếu
là để hóa giải bất hòa giữa Tu La vương và Dạ Xoa Vương.
"Đúng,
chúng ta liên thủ chẳng lẽ còn không phá nổi một cái thần viên sao? Nếu
như thật sự chịu bó tay, để truyền ra ngoài thì còn gì là mặt mũi các vị vương chúng ta?" Cương Thi vương cũng mở miệng khuyên nhủ, hắn hận thấu xương Tiêu Thần, bị đi làm tay chân chủ chốt không công , mà cũng không thu lại được cái gì .
"Đúng, cùng tiến lên giết hắn."
"Mở thần viên ra!"
. . .
Tất cả các vị vương cùng bắt đầu hô, tất cả đều xông lên phía trước vây
kín. Tu La vương nhìn lướt qua Dạ Xoa Vương, cuối cùng cũng lựa chọn ra
tay. Mà trong mắt Hoàng Kim Sư Tử Vương chỉ có Tuyết Bạch Tiểu Thú, hắn
cũng cầm Ba Tư Đức Cổ Mâu có Bán Tổ huyết dịch đang nhỏ giọt xông đến
đây.
"Sát!"
"Sát!"
. . .
Các vị vương cùng
kêu lớn, đồng thời xuất thủ. Uy áp khủng bố mênh mông cuồn cuộn trong
thiên địa, sông núi đất đai lập tức văng tung tóe. Gần hai mươi vị dị
tộc vương tập họp chung một chỗ, năng lượng vô phương tưởng tượng .
Nơi này vốn là một mảnh rừng núi Nguyên Thủy, nhưng giờ phút này tất cả cây cối đều hóa thành tro bụi. Dưới tàn dư của năng lượng có tính hủy diệt, ngay cả là những rặng núi chung quanh cũng đang ù ù rung động, ầm ầm
sụp đổ.
Núi non Nguyên Thủy hoàn toàn sụp đổ, không chỉ có những
rặng núi chung quanh nát bấy, đến như vùng núi xa xa cũng đều văng tung
tóe. Đất đá bay loạn trong không trung, cơn sóng năng lượng mãnh liệt
mênh mông phủ kín đất trời, mặt đất lún sụt những hố lớn.
Một cảnh tượng hủy diệt loại khủng bố , phảng phất như ngày tận thế đã đến .
Tiếng hô "sát" rung trời, tất cả các vị vương đều thể hiện ra chiến lực mạnh
nhất. Nhưng mà đối mặt thần viên có Linh Túy mọc khắp nơi kia thì tất cả công kích đều không có hiệu quả!
Đây là điều làm cho tất cả mọi
người có cảm giác sợ hãi, Thất Nhạc Viên thật là đáng sợ. Nhớ tới lời
đồn đại ngày xưa, thần viên đủ khiến cho Bán Tổ đều phải mất đi nét tươi cười thì trong lòng từng vương giả đều rất nặng nề.
Đúng lúc
này, Kha Kha khống chế Thất Nhạc Viên vọt bay tới giữa các vị vương, mà
Tiêu Thần thì bắt đầu xuất thủ vô tình. Có Thất Nhạc Viên bảo vệ, hắn
bẩm sinh đã đứng ở thế bất bại.
Thần vận Niêm Hoa ấn!
Tiêu Thần nhanh chóng kết thành thần ấn. Phía sau liền có một bóng dáng cao
lớn chừng mười thước giống hệt như hắn hiện lên, trong tay có một đóa
hoa kỳ dị trong phút chốc nở tung ra, lập tức làm cho nhật nguyệt trên
trời cao đều phải buồn bã thất sắc.
Tiêu Thần giống như một pho
tượng Phật Đà cầm hoa mà cười, giờ phút này mang theo một vẻ thần bí
siêu trần thoát tục, nhưng âm thầm lại chất chứa ý định giết người vô
hạn.
Thần hoa nở rộ, đúng là hoa thơm cỏ lạ có một không hai!
Từng cánh hoa mảnh mai bay xuống, trong nháy mắt đã trùm kín tên dị tộc
vương kia. Mỗi một cánh hoa trắng ngần lấp lánh đều ẩn chứa lực lượng
khó có thể tưởng tượng, chúng giống như thiên đao xé nát bầu trời
Cứ như thế các cánh hoa xuyên qua thân thể vị dị tộc vương kia. Tất cả
cánh hoa trắng ngần lấp lánh sau khi xuyên qua người đã bị nhuộm thành
màu đỏ tươi, mang theo những giọt máu tươi nhỏ xuống.
"Phanh "
Tên dị tộc vương kia chia năm xẻ bảy, bị giết chết ngay tại chỗ, rồi sau đó bị Tiêu Thần thu vào trong không gian Giới Chỉ. Không đợi các dị tộc
vương khác đánh tới, hắn tức thì lui vào trong Thất Nhạc Viên.
Một kích đều biến tất cả lực lượng toàn thân Tiêu Thần thành không , bởi vì có Thất Nhạc Viên nên hắn không phải lo lắng về chuyện sau đó nên mới
dám dốc lực lượng toàn thân để thu thập như thế, triển khai một kích
mạnh nhất.
Giữa nhiều vị dị tộc vương vây công như vậy, Tiêu Thần lại giết chết tươi một vị dị tộc vương trong loạn quân đã làm trong
lòng mọi người chấn động sâu sắc.
"Sát!"
Các vị vương cũng đều là bậc có tâm huyết. Nay thấy kết quả này, tất cả mọi người cùng hô lớn, triển khai công kích càng thêm điên cuồng.
Tiêu Thần tịnh
không e ngại, lạnh lùng nhìn qua các vị vương. Hắn đứng trong Thất Nhạc
Viên chờ đợi thời cơ chiến đấu, cho đến khi lực lượng toàn thân hoàn
toàn khôi phục như cũ, hắn rốt cục lại xuất thủ một lần nữa.
Bất Động Minh Vương ấn!
Lần này đây, Tiêu Thần trực tiếp hai tay hợp lại thành ấn, bóng dáng cao
lớn của Minh Vương hiện ra. Hình bóng khổng lồ che nửa bầu trời, giống
như một Cự Nhân đội trời đạp đất cái thế . Hắn vươn một bàn tay to như
quả núi cao chụp xuống.
"Oanh "
Dao động năng lượng vô
biên làm rung chuyển tứ phương, bầu trời nứt toác, bàn tay Minh Vương to như quả núi cao trực tiếp chụp nát một người dị tộc vương, máu tươi
nhuộm đỏ trời cao.
Xoẹt
Tiêu Thần bằng tốc độ nhanh nhất
phóng tới thu thi thể của hắn vào trong không gian Giới Chỉ. Lực lượng
lại một lần nữa bị biến thành không , nhưng mà hắn cũng không sợ hãi, cứ ở trong Thất Nhạc Viên từ từ khôi phục.
Chung quanh, tất cả dị
tộc vương đều biến sắc, hai lần ra tay giết chết hai tên dị tộc vương,
thủ đoạn như thế làm cho lòng người ớn lạnh.
Kết quả này làm tất cả mọi người khó có thể chịu được. Các vị vương phẫn nộ, nhưng cũng không thể thay đổi điều gì.
Lục Thần Thức!
Ngàn vạn thanh thần đao cổ kiếm tung hoành bay vút lên trên bầu trời. Giống
như là một trận mưa đao kiếm trong phút chốc đã băm vằm một người dị tộc vương. Trong ánh đao bóng kiếm đầy trời, máu tươi bắn ra làm hắn chết
không nhắm mắt.
Lại một người dị tộc vương bị giết chết!
"Để mạng lại!"
Dạ Xoa Thiên vương ngang trời bay tới. Rốt cục đợi được cơ hội, hắn muốn chặn giết Tiêu Thần lao ra khỏi Thất Nhạc Viên.
Trấn Ma Thức, Nghịch Loạn Thức, Băng Liệt Thức trong Tứ Đại Tán Thủ đồng
thời xuất thủ. Đối mặt với Thiên vương đáng sợ này, Tiêu Thần không dám
có chút buông lỏng.
"Ầm ầm ầm "
Bầu trời văng tung tóe, Tu La vương cũng đã xông đến.
"Vút vút"
Có tiếng xé gió truyền đến, Ba Tư Đức Cổ Mâu không ngừng có Bán Tổ tiên
huyết nhỏ xuống vụt đến. Hoàng Kim Sư Tử Vương cầm thanh chiến mâu đâm
tới làm thiên địa này vỡ tan.
Ba vị đại Thiên vương liên hợp xuất thủ, Tiêu Thần không thể đỡ nổi. Bát Tướng cực tốc khiến hắn nhanh
chóng quỷ quái, trong phút chốc lui về phía sau. Còn Tiểu Thú Kha Kha
lấy Thất Nhạc Viên bao phủ xuống, lại bảo vệ hắn ở bên trong. Hai người
bọn họ phối hợp không chê vào đâu được.
Xoẹt
Kha Kha hóa
thành một đạo bạch quang nhằm phía một vùng không trung khác. Tiêu Thần
lại lần nữa thu thập lực lượng toàn thân, phát động một chiêu sắc bén
---- Không Gian Đại Liệt Trảm! Đây là thần kĩ không gian thuộc về hắn,
hiện nay cũng đã thức tỉnh rồi.
"Xoẹt xoẹt xoẹt."
Trên bầu trời xé rách ra một tia chớp khủng bố màu lam, một đạo vết nứt không
gian cực lớn trong khoảnh khắc lan tràn đi ra xa rồi xé rách một người
dị tộc vương thành hai nửa ngay tại chỗ. Vòi máu phun ra, màn sương máu
tràn ngập.
Vị dị tộc vương thứ tư bị giết chết.
Các vị
vương nổi giận, nhưng mà lại thật sự vô phương mở được Thất Nhạc Viên,
điều này làm cho tất cả mọi người vô cùng nôn nóng .
Khi lực
lượng của Tiêu Thần bị biến thành không lại khôi phục một lần nữa thì
Kha Kha tránh né Dạ Xoa Vương cùng Tu La vương, vọt tới gần Cương Thi.
Tiêu Thần bay lên trời, Nghịch Long Thất Bộ bước ra. Cương Thi vương
phun ra vô tận thi khí, bắt đầu khởi động dao động năng lượng ngập trời
nhưng mà vẫn không ngăn cản nổi.
Nghịch Long Thất Bộ, mỗi bộ bước ra làm bầu trời đều vỡ tan. Sau khi bước ra bước thứ năm, song chưởng
của Cương Thi vương chắn hắn tiến lên liền vỡ tan trong nháy mắt. Bước
thứ sáu của Tiêu Thần hoàn toàn đạp vào trên lồng ngực của hắn.
"Răng rắc "
Thân thể Cương Thi vương văng tung tóe, hắn bị hoàn toàn giết chết trong không trung.
"Sát!"
Bên cạnh, một người dị tộc vương có thực lực cũng không coi là rất xuất
chúng, chẳng qua là Ngư Dược Ngũ Trọng Thiên mà thôi. Hắn cho là có khả
năng lợi dụng liền bắt đầu liều chết xông đến. Vậy mà vừa lúc gặp phải
bước thứ bẩy Nghịch Long của Tiêu Thần thì xương gãy, gân đứt, bị đạp
đến hình thần câu diệt, chỉ để lại một mảnh sương máu trôi dạt trên bầu
trời.
"Xoẹt "
Vào lúc lực lượng của Tiêu Thần bị biến
thành không, lại một lần nữa hắn được Kha Kha lấy Thất Nhạc Viên bao phủ kín. Một quyền đánh tới của Dạ Xoa Thiên vương xuyên qua không trung,
thoáng lướt qua hắn.
"Đuổi giết Dạ Xoa Vương!" Tiêu Thần nhắc Kha Kha trong khi theo dõi Dạ Xoa Vương thì cũng thu hắn vào trong Thất Nhạc Viên.
Kha Kha hóa thành một đạo bạch quang, Thất Nhạc Viên không ngừng công kích về hướng Dạ Xoa Vương .
Xoẹt xoẹt xoẹt
Trên bầu trời bóng người bay vút lên, các vị vương vội vàng tránh lui. Dạ
Xoa Vương cũng không dám đánh chính diện, đối mặt Thất Nhạc Viên chỉ có
thể xuyên qua không gian để tránh né mũi nhọn của nó.
Vèo
Đúng lúc này, Tiểu Thú đột nhiên bay ra khỏi Thất Nhạc Viên, nhằm phía Dạ Xoa Vương.
Dạ Xoa Thiên vương cười lạnh âm hiểm, rốt cục không hề tránh né nữa. Sau
khi đạt tới cảnh giới Chí Nhân, hắn có sự tự tin lớn lao. Nếu như không
phải đối Thất Nhạc Viên không thể tránh được, thì hắn tin tưởng đã sớm
giết xong một người một thú trước mắt.
"Diệt cho ta!"
Hắn tiến lên một bước, những tia chớp xanh lè khủng bố mênh mông cuồn
cuộn đầy trời giáng xuống. Khi còn cách mặt đất hơn một ngàn thước thì
mặt đất vào giờ khắc này đã bắt đầu văng tung tóe, bầu trời đã sớm
nghiền nát , có thể nghĩ lực lượng của hắn đáng sợ ra sao.
Kha
Kha liên tục huy động trảo Tiểu Thú. Đối đầu với Dạ Xoa Vương đang xuất
ra từng đạo Thất Thải hào quang, thuật giam cầm của Long Tộc đại thần
thông được bị nó phát huy đến cực hạn!
Mục đích của Tiểu Thú chỉ có một, giam cầm Dạ Xoa Vương, kéo hắn vào trong Thất Nhạc Viên.
"Ầm ầm ầm "
Không trung nghiền nát, Dạ Xoa Vương thất kinh. Lúc đầu hắn cũng không để mắt Tiểu Thú, nhưng thật không ngờ Tiểu quỷ này lại phá vỡ những tia chớp
xanh lè đầy trời, lại còn định giam cầm hắn ở bên trong Thất Thải hào
quang, rồi ra sức lôi về trong Thất Nhạc Viên.
Tất cả các vị
vương đều há hốc mồm, tất cả điều này đều phát sinh trong phút chốc, có
muốn cứu viện đã không còn kịp nữa. Mắt thấy Dạ Xoa Vương sẽ bị Tiểu Thú ra sức kéo vào bên trong thần viên.
"A. . . Phá đi cho ta!" Mái
tóc xanh lá cây trên đầu Dạ Xoa Vương tung bay cuồng loạn, từ trong con
ngươi bắn ra hai đạo hào quang đáng sợ, những ánh sáng xanh lè từ mắt
hắn đã xé rách không trung .
Không thể không nói, Dạ Xoa Thiên
vương chiến lực không gì sánh nổi, quả thật đáng được coi một cường giả
cấp cao nhất, thần uy cái thế.
"Ầm ầm ầm "
TRong khoảnh
khắc hắn sắp tới đem bị kéo vào Thất Nhạc Viên thì không ngờ hào quang
Thất Thải vỡ ra, hắn thoát khỏi đại thần thông thuật giam cầm của Long
Tộc . Mặc dù Tiểu Thú Kha Kha lấy Thất Nhạc Viên bao phủ tới, nhưng có
lẽ lúc này cũng muộn, đủ để Dạ Xoa Vương chạy thoát .
Có điều
đúng vào lúc này, Tiêu Thần đã bắt đầu hành động. Thượng Thương Chi Thủ
cùng Chiến Kiếm đồng thời đánh đến, hơn nữa Nghịch Long Thất Bộ thì càng bước ra vô tình.
Thượng Thương Chi Thủ đánh trượt, bị Dạ Xoa
Vương tránh né được. Nhưng mà bước thứ bảy Nghịch Long lại cứ thế đạp ở
đầu vai Dạ Xoa Vương . Răng rắc một tiếng giòn tan, cánh tay kia nát
bấy. Đồng thời, Chiến Kiếm chém xuống. "Phốc" một tiếng, vòi máu phun
ngút trời, một cánh tay của Dạ Xoa Vương bị chém đứt rời.