Chiến trường cổ trong đêm khuya có vô số những đốm lửa lâp lòe. Đó là Hỏa Chủng sinh vật đang ẩn hiện, mỗi đêm đều phát sinh thảm kịch cá lớn nuốt cá bé .
Tiếc rằng đó là sinh tồn, sự cạnh tranh tàn khốc đang thể hiện vô cùng sâu sắc.
Xương cốt của Tiêu Thần giống như được điêu khắc từ thạch ngọc, sáng bóng long lanh phát ra ánh sáng. Giữa trời đêm hắn từ tốn cất bước, mặc dù thoạt nhìn thực nhàn nhã, nhưng mà một bước đi xa đến bảy tám thước nên tốc độ lại nhanh phi thường.
Trong vòng trăm dặm, bạch cốt , Hỏa Chủng sinh vật nhao nhao né tránh. Bộ xương thạch ngọc thể hiện ra sự uy nghiêm khủng bố của vương giả với Hỏa Chủng cường đại làm kinh sợ tứ phương, không kẻ nào dám khiêu khích .
Với tốc độ thế này, trăm dặm chỉ giống như gang tấc. Chả mấy chốc hắn liền thấy được một tòa Cốt Điện với hình dáng một con chim ưng cực lớn. Đôi cánh bạch cốt xòe ra dài chừng mấy chục thước, thân ưng cao đến hai mươi thước. Ở dưới bụng có một cái cốt động khá lớn nằm cách mặt đất có đến bảy tám thước,từ bên trong phát ra những tia sáng lấp lánh.
Ở trong chốn âm vụ lượn lờ này, nơi tử địa sát khí tràn ngập lành lạnh mà lại có hào quang lóng lánh thì có vẻ phi thường thần bí mà lại kì quái.
Từ lúc ở cự ly khoảng mười dặm thì Tiêu Thần giảm Hỏa Chủng cường đại xuống, hắn chỉ còn như một ngôi sao vĩnh hằng uể oải.
Nhìn lên bộ xương chim ưng bạch cốt cực lớn, hắn nhẹ nhàng nhảy lên liền đạt tới đô cao tám chín thước rồi không một tiếng động đáp xuống trong động cốt. Mặc dù hắn cũng không có huyết nhục, nhưng mà trên đường đi thì hắn vẫn linh hoạt không phát ra tiếng động, thạch ngọc cốt thể tỏa ra vô số đốm sáng ở trong Cốt Điện.
Tiêu Thần không có chút do dự gì, hắn bước dài đi về phía trước. Sau khi thực lực tăng mạnh, hắn có khả năng chống lại Hỏa Chủng sinh vật hùng mạnh nhất ở trong vòng trăm dặm trên chiến trường cổ này .
Từ chỗ sâu trong Cốt Điện đang truyền ra trận trận tinh thần dao động, có thể nghe được âm thanh hàng răng nghiến chặt, Hỏa Chủng sinh vật trong Cốt Điện tựa hồ đang phải chịu đựng cơn đau rất lớn.
Cảnh tượng đập vào mắt làm cho Tiêu Thần có cảm giác hơi kinh dị. Một Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người có thể cao tới ba thước, xương cốt toàn thân trắng hếu nhưng mà dáng vẻ lại hung ác đến dọa người.
Nó đau đớn nửa nằm ở trong Cốt Điện, một xương cánh linh hoạt giống như bàn tay đang gắt gao nắm chặt một cái tiểu Hồ Lô được mài từ bạch cốt. Tựa hồ nó đang phải chịu đựng nỗi khổ lớn lao.
Tiểu Hồ Lô bạch cốt không cao quá ba tấc cao, bên trong không ngờ có tiếng chất lỏng rung động. Nó phát ra một vầng sáng lục óng ánh làm khắp Cốt Điện đều làm nổi bật một vùng xanh biếc, như thể đang ở trong cánh rừng rậm rạp. Nhưng mà nó cũng khiến cho Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người tỏa ra ánh sáng tối tăm trông cực kì đáng sợ.
Hỏa Chủng sinh vật cường đại lại đem chất lục dịch được chứa trong bạch cốt Hồ Lô đổ vào Hỏa Chủng ở trong đầu lâu. Chất lục dịch trong suốt tựanhư Ngọc Tủy đang rung rinh, lại giống như ánh sao trời vô tận đang lóng lánh, rực rỡ dị thường.
Lục dịch từ hốc mắt bị chảy vào trong đầu lâu. Sau khi gặp Hỏa Chủng thì giống như là dung dịch nóng bỏng gặp phải băng tuyết. Nó phát ra tiếng kêu xèo xèo , Hỏa Chủng như thể bị thương rất nặng, lúc sáng lúc tối, không ngừng chập chờn .
Đêm nay, nó không rảnh làm việc khác , nguyên nhân là ở chỗ này.
Nhưng đây là nó đang làm gì vậy? Thế này quả thực là đang tự ngược đãi mình.
Trong lòng Tiêu Thần có nghi hoặc, lục dịch sáng ngời như ngọc, chói lọi như ráng lành, nhưng thương tổn gây cho hỏa chủng cũng to lớn đến như thế. Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người, lúc trước còn có Hỏa Chủng tràn đầy trong đầu lâu, nhưng giờ phút này lại bị tan rã chỉ còn hơn một nửa.
Lục dịch phát ra ánh sáng xanh biếc lấp lánh làm cho xương đầu của nó nổi bật giống như ngọc bích. Nhưng còn Hỏa Chủng lại như lửa trên băng tuyết, tùy thời có thể sẽ hoàn toàn tan rã đến hầu như không còn.
Loại hành động này khiến Tiêu Thần cảm thấy ngạc nhiên. Hắn cố nén xúc động, lẳng lặng ngắm nhìn.
Chủ nhân Cốt Điện chịu đựng đau khổ lớn lao, rốt cục nhỏ nốt một giọt lục dịch sót lại cuối cùng vào bên trong đầu lâu. Kèm theo những tiếng xèo xèo, Hỏa Chủng của nó lại một lần nữa tan rã mà co lại nhỏ đi một chút.
Nó phát ra dao động tinh thần cực kỳ đau đớn, có vẻ uể oải ỉu xìu phảng phất tùy thời sẽ tan thành tro bụi.
Nhưng lúc này Tiêu Thần cũng nhạy cảm phát giác, Hỏa Chủng teo tóp kia lại càng tỏ ra thánh khiết và lóng lánh , giống như vừa trải qua một lần tôi luyện.
Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người lẳng lặng nửa nằm ở trên đám bạch cốt, phảng phất đang tĩnh tâm ngưng thần để làm tăng độ tinh khiết của Hỏa Chủng. Những bóng sát khí màu đen phơn phớt phủ trong xương đầu của hắn tiêu tan đi, còn ngọn Hỏa Chủng kia lại càng phát ra thánh khiết .
Tựa hồ giống như muốn hoàn toàn xóa đi tất cả dấu vết cái chết mà lại được tái sinh . Đây là loại lục dịch gì?
Dĩ nhiên hiệu quả kì diệu giống như vậy làm Tiêu Thần cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng lúc này hắn không muốn lãng phí thời gian nên sải bước đi vào trong Cốt Điện.
Bộ xương cốt thạch ngọc phát ra ánh sáng làm cho Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người lập tức thất kinh. Có cường địch xâm nhập vào Cốt Điện làm nó cảm giác tình hình rất nghiêm trọng.
Trong phút chốc nó đứng lên, nhưng thân thể lại lảo đảo một hồi suýt nữa ngã quỵ. Điều đó thể hiện rất rõ trạng thái không được tốt của nó. Đang trong thời khắc mấu chốt rèn luyện Hỏa Chủng lại có khách không mời mà xâm nhập làm tình cảnh của nó cực kỳ nguy hiểm.
"Thạch ngọc? !" Sau khi chủ nhân Cốt Điện nhìn thấy Tiêu Thần thì hiển nhiên thất kinh làm nó đã phát ra dao động tinh thần như vậy.
"Ngươi đang nói cái gì?" Tiêu Thần rất điềm tĩnh, hỏi từ tốn. " Thạch ngọc xanh là tư cách nền tảng có khả năng trưởng thành làm đế quân ." Chủ nhân Cốt Điện mang theo một tia hâm mộ, nhưng còn nhiều sự đối địch và đề phòng hơn. Hỏa Chủng sinh vật mà gặp nhau thì đại đa số đều phải xảy ra sinh tử chiến.
"Lục dịch trong Hồ Lô bạch cốt là cái gì?" Đây là Tiêu Thần lần đầu tiên trao đổi cùng Hỏa Chủng sinh vật tại thế giới này .
Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người không trả lời, mà là triển khai đôi cốt cánh quét về hướng Tiêu Thần, nhanh chóng giống như tia chớp trắng mặc dù trạng thái thân thể hắn không tốt. Hắn muốn lấy công làm thủ.
Sự sắc bén của cốt cánh có thể so với lưỡi dao thần binh , nó vọt lên cao lao tới truyền đến những trận âm thanh xé gió rồi liền chặt đứt một cốt trụ to nhất ở trong Cốt Điện.
Tiêu Thần tuyệt không e ngại. Hắn không hề tránh lui mà ngược lại bước một bước dài về phía trước, tay phải như thạch anh xanh nhô ra, năm ngón tay khép lại sắc như đao chém về phía trước.
"Keng "
Chưởng đao cùng cốt cánh va vào nhau phát ra tiếng kêu leng keng, lại có thêm những điểm hỏa tinh bắn ra.
Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người bị chấn lui ba bước. Còn Tiêu Thần lại bước theo một bước dài, nhìn chăm chú chủ nhân Cốt Điện mà bảo: "Trả lời ta."
Hỏa Chủng sinh vật tuyệt không trả lời, ngược lại rút lui cực nhanh. Hắn nhằm hướng về phía sau Cốt Điện phóng đi như muốn phá vỡ đại điện để bỏ chạy.
Tiêu Thần bước theo một bước dài chừng bảy tám thước, trong khoảnh khắc liền đuổi theo. Hắn không muốn tạo cơ hội cho đối phương , Hỏa Chủng sinh vật mà có cốt cánh thì có thể bay lượn, ở trong Cốt Điện tương đương bị nhốt trong nhà giam. Nhưng nếu như lao ra khỏi đó thì thật đúng là cá lao xuống biển rộng chim bay trên trời cao.
Chưởng đao màu lam bổ ra, kéo theo một vệt sáng lấp lánh tựa như ảo mộng của thạch anh. Một chưởng hung hăng bổ vào cánh phải của Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người, đánh cho nó một đòn gục ngã. Nhưng mà nó cũng vô cùng xảo quyệt bèn thuận thế lăng không định đâm về hướng cốt tường.
Nhưng so với nó thì Tiêu Thần còn nhanh hơn. Hắn như một tia chớp xanh phóng tới tức thì túm chặt cánh trái của nó. Đúng lúc cốt trảo sắc bén đang xé gió chém đến thì hắn vung tay quăng ra, vứt nó trở về chính giữa Cốt Điện.
Đây là một địch thủ cường đại , Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người có chút sợ hãi. Giờ phút này Hỏa Chủng của nó đang cực kỳ không ổn định, thật sự không thích hợp với đại chiến sinh tử.
"Nói cho ta biết lục dịch kia là cái gì?"
"Nói và không nói đều là chết, tại sao ta phải nói cho ngươi."
"Nói ra thì ta có khả năng buông tha ngươi."
Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người cười khẩy không nói. Mặc dù chỉ là tinh thần dao động, nhưng vẫn có thể cảm giác được nó khinh thường.
"Nếu như ngươi không nói thì không có một chút cơ hội." Tiêu Thần phát ra sát ý làm nhiệt độ trong cả tòa Cốt Điện đột nhiên giảm xuống mà trở nên vô cùng lạnh lẽo.
"Đây là sinh mệnh nguyên dịch, ẩn chứa tinh hoa sự sống."
Nghe được hai chữ sinh mệnh, trong lòng Tiêu Thần chấn động liền hỏi: "Nó có tác dụng gì?"
"Đối với chúng ta mà nói thì có tác dụng quá lớn. Có khả năng rèn luyện Hỏa Chủng, dung luyện loại trừ tất cả sát khí chết chóc, chỉ bảo lưu lại lực lượng Bản nguyên thánh khiết.
Gần giống như rèn luyện khí lực, tóm lại có nhiều công dụng hơn mà ta cũng không biết rõ."
"Làm thế nào mà ngươi lại có?" Lúc này mới là vấn đề mấu chốt mà Tiêu Thần rất muốn biết.
"Mấy năm qua, ta đã giết mấy vị cường giả đồng cấp , bảo lưu Hỏa Chủng bọn họ rồi sau đó trao đổi cùng người ."
"Loại sinh mệnh nguyên dịch này sinh ra như thế nào?"
"Đương nhiên là được luyện ra từ thân thể sinh mệnh."
"Cái gì? !", Tiêu Thần cả kinh, liền hỏi: "Thế giới này còn có sinh mệnh sống sao?"
"Đương nhiên là có, nhưng mà đại đa số đều không dễ chọc."
"Bọn họ, sinh hoạt tại nơi nào?"
"Đều ở chỗ sâu trong đại lục."
Mấy tin tức này đối với Tiêu Thần mà nói đều vô cùng quan trọng. Vốn tưởng rằng đây là một thế giới tử vong , hiện tại không ngờ lại nghe được tin tức như vậy .
"Nghe nói, chúng ta cũng có cơ hội trưởng thành để mà có thân thể sinh mệnh đích thực."
Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người nói ra một tin tức như vậy lập tức làm trong lòng Tiêu Thần vô cùng kích động. Không ngờ dưới tình huống như vậy mà được biết còn có hy vọng sống lại.
Nhưng mà, cụ thể nên làm thế nào để có thể tái sinh, hiển nhiên không phải những con cùng bậc với Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người có thể biết được.
Tiêu Thần rất muốn từ trong miệng nó để biết càng nhiều tin tức hữu dụng . Nhưng chủ nhân Cốt Điện cũng không phải " tiên sinh biết tuốt". Mặc dù nó đã sớm có được linh trí, nhưng hiểu biết có hạn, vẻn vẹn giớ hạn trong những kẻ cùng bậc với nó có thể giải thích. Còn đối với mọi thứ ở chỗ sâu trong đại lục, ngoại trừ nó có sự kính sợ sâu sắc thì căn bản hoàn toàn không biết gì cả.
"Ngươi đã nói sẽ bỏ qua cho ta, sẽ không nuốt lời chứ?"
"Ta giữ lời." Tiêu Thần dùng chưởng đao màu lam lấp lánh, không phí sức chút nào bổ cốt tường màu trắng ra rồi sau đó nhanh nhẹn nhảy lên đi ra ngoài. Tốc độ nhanh như tia chớp, ở trên măt đất đầy bạch cốt chỉ lưu lại một vệt sáng màu lam rồi sau đó biến mất trên đường chân trời xa xa.
Từ trong con ngươi u ám của Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người bắn ra hai chùm tia sáng quỷ dị. Nó lẳng lặng đứng bất động, bắt đầu tĩnh tâm ngưng thần rồi tiếp tục rèn luyện Hỏa Chủng.
Cho đến sau khi qua đi một khắc chung, nó hoàn toàn vận công viên mãn. Hỏa Chủng bị dồn nén thu nhỏ, nhưng tinh hoa cũng không hề ít đi một phân mà càng thêm cô đọng. Hắn đột nhiên phát động, thần hỏa bùng phát ra làm cả tòa Cốt Điện đều chìm trong một vùng rực rỡ.
Hắn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm rồi phóng lên cao từ cửa động cốt, đuổi theo hướng Tiêu Thần biến mất .
Hỏa Chủng sau khi trải qua tôi luyện thì vô cùng tinh khiết, so với trạng thái đỉnh cao lúc trước vẫn còn mạnh hơn vài thành. Đây là nguyên nhân vì sao nó đổi lấy sinh mệnh nguyên dịch, từ nay về sau trong cùng bậc thì nó gần như vô địch, có khả năng thu hoạch càng thêm hữu hiệu Hỏa Chủng cùng bậc, do đó tiến hành một lần lột xác mới.
Cốt cánh triển khai, lượn vòng lên trên bầu trời, tạo nên vô tận hắc vụ. Nhanh chóng như tia chớp, nó lập tức liền đuổi theo được hơn trăm dặm. Từ rất xa, rốt cục nó đã thấy giữa một đám bạch cốt có một cái đầu lâu ngọc xanh đang đưa lưng về phía nó.
Không có chút do dự, Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người làm cho Hỏa Chủng đang bập bùng chợt gần như tắt ngấm, rồi sau đó không một tiếng động đáp xuống. Hắn muốn tập kích giết chết Tiêu Thần.
Tất cả đều vô cùng hoàn mỹ, trong thời gian ngắn liền tới gần trên đỉnh đầu Tiêu Thần, ưng trảo sắc bén hung hăng chém xéo về hướng cái đầu lâu màu lam lấp lánh rực rỡ.
Nhưng mà, sau một kích lại không hề rung chuyển làm nó đột nhiên tỉnh ngộ đây là dạng cốt thể gì. Có điều tất cả vẫn còn kịp, vì vậy một ưng trảo khác đã "Răng rắc" một tiếng chộp vào xương cổ, như muốn vặn ngược xương đầu khiến cho nó mất đi năng lực chiến đấu.
Tất cả quả là hoàn mỹ như thế , Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người đã bắt đầu suy tư xem sau khi nuốt chửng Hỏa Chủng của đối phương, thân thể cũng chiếm đoạt được thì xương cốt ngọc xanh so sánh với thân ưng của nó sẽ hoàn mỹ hơn bao nhiêu lần.
Nhưng liền vào giờ khắc này, nó cảm giác được nguy hiểm lớn lao. Có điều muốn tránh né cũng đã không còn kịp nữa rồi.
Một đám bạch cốt bên cạnh chợt bung mạnh ra, một khối khô lâu cao lớn cầm trong tay một thanh cốt mâu màu lam, giống như Hậu Nghệ trong truyền thuyết bắn ra hàng ngàn mũi tên đang hóa thành một chùm tia sáng xông đến.
Ngay sau đó âm thanh đầu lâu vỡ vụn truyền đến, Hỏa Chủng sinh vật thân ưng mặt người còn chưa biết chuyện gì xảy ra liền lại ngã xuống trên mặt đất rải đầy bạch cốt. Đầu lâu đã bị chiếc mâu cổ cứng cáp xuyên thủng mà vỡ vụn ra.
"Người không có bụng hại hổ, hổ lại có ý đả thương người. May là, ta đã đề phòng nhà ngươi."
Cốt thể thạch anh kia chứng thật là Tiêu Thần, nhưng mà Hỏa Chủng của hắn lại đã bay ra từ trước rồi ẩn náu bên trong một chiếc đầu lâu bình thường để bày ra một cái bẫy ở chỗ này.
Lần đầu tiên nói chuyện với cùng Hỏa Chủng sinh vật, nều Tiêu Thần đã đưa ra hứa hẹn cho nó thì hắn vốn không muốn lại giết chóc. Không nghĩ tới đối phương cuối cùng lại đuổi theo nên không thể không ra tay.
Đối phương căn bản không có thời gian phá hỏng cốt thể của hắn, Hỏa Chủng của Tiêu Thần trở lại trong đầu lâu thạch ngọc xanh. Hắn hấp thu một đám Hỏa Chủng thay thế, lại nắm trong tay thân thể đương nhiên thuộc về mình. Rồi sau đó, hắn tháo xuống thân xương thay thế, lại lắp xương sườn vốn dùng làm cốt mâu màu lam trở về chỗ cũ.
Hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua Hỏa Chủng cường đại trước mắt , không chút khách khí hấp thu hết.
Đó là một cỗ hồn lực thánh thiện cực kỳ tinh khiết, trong suốt giống như ánh trăng, mềm mại giống như sóng nước đang chậm rãi dung nhập vào trong Hỏa Chủng của Tiêu Thần. Hắn rõ ràng cảm giác được tự thân thực lực đã tăng lên hai thành, tuyệt đối cao hơn cường giả cùng bậc đến một cấp.
Đây là một sự biến hóa kỳ dị. Phải biết rằng giữa những kẻ cùng bậc cấp thì thực lực không hơn kém nhau nhiều lắm.
Hấp thu ba mươi cái Hỏa Chủng đồng cấp mới đủ thăng bậc, nhưng suốt trong quá trình này thì thực lực lại trước sau sẽ không phát sinh thay đổi lớn nào. Chỉ có trong khoảnh khắc thăng bậc thì thực lực mới có thể tăng lên một mảng lớn rõ rệt.
Tất cả điều này đều hẳn là có nguyên nhân ở sinh mệnh nguyên dịch.
Xương cốt thạch ngọc xanh bởi vậy mà được bồi dưỡng càng thêm cứng rắn.
Tiêu Thần quyết định tạm biệt chốn chiến trường cổ này, tiếp tục tiến về phía trước, đi tìm lại con đường phục sinh.
Mặc dù thân ở trong thế giới lặng như tờ, nhưng hắn lại cảm giác mỗi ngày đều rất phong phú. Bởi vì hắn đang từ từ trở nên mạnh hơn, hiện tại thực lực của hắn rất khả quan không lường được, nhưng dù sao không có huyết nhục nên rất khó thi triển ra phương pháp ngày nào, mà lực lượng Hỏa Chủng lại không dễ đo lường.
Nhưng mà không hề nghi ngờ, giờ phút này xương cốt của hắn so với trước kia đã cường đại hơn nhiều. Một khi huyết nhục sống lại thì chiến lực khẳng định sẽ lại cường thịnh như thưở trước.
Phải trở nên mạnh hơn! Đây là mục tiêu hắn truy đuổi.
Mặt đất phía trước không có một ngọn cỏ, đất đai có màu nâu đỏ phảng phất từng bị nhuộm máu. Mặc dù không phải khắp nơi là bạch cốt, nhưng mà cứ cách hai ba mươi thước lại có thể tìm thấy một bộ hài cốt.
Sau khi tiến vào xứ sở này, Hỏa Chủng sinh vật rõ ràng cường đại hơn rất nhiều. Chỉ trong ngắn ngủn mấy ngày mà hắn đã phát hiện hơn mười Hỏa Chủng sinh vật cường đại cùng bậc với hắn. Thỉnh thoảng lại có mấy lần thấy cường giả kết bạn đồng hành.
Tiêu Thần hơi kinh dị, bởi vậy cũng không hề nóng lòng ra tay. Trong mơ hồ hắn cảm giác được trên vùng đất này có một số lực lượng vô cùng nguy hiểm .
Hắn đang quan sát, muốn thăm dò tất cả trên xứ sở này.
Nửa tháng tiếp theo Tiêu Thần đã tránh né qua đủ loại nguy hiểm, rốt cục dò xét gần hết. Trong vòng năm trăm dặm của xứ sở này có hai tòa Cổ Bảo khủng bố đáng sợ, bên trong có mấy tồn tại khủng bố khó có thể thăm dò nông sâu, cái loại khí tức cường đại này tràn ngập cảm giác áp lực.
May là, hắn không hề nóng lòng ra tay. Bởi vì mọi Hỏa Chủng sinh vật trong vòng năm trăm dặm đều lệ thuộc vào hai đại Cổ Bảo, là có tính tổ chức. Nếu tùy tiện ra tay rồi để lại đầu mối thì e là sẽ đưa tới cuộc đuổi giết đáng sợ.
Càng ngày càng có thêm tính khiêu chiến. Đã có tổ chức Cổ Bảo xuất hiện, vậy càng thêm xa xôi phía trước liệu sẽ có thành bang cường đại hơn hay không?
Cuối cùng hắn còn có thể phát hiện cái gì?
Ngày thứ mười bảy, sau khi hắn đi khắp vùng đất trong năm trăm dặm thì phát hiện ra tòa tháp Cổ Bảo thứ ba.
Tòa Cổ Bảo cuối cùng này đã gây cho hắn rung động thật lớn, bởi vì hắn thấy một người có máu có thịt từ trong Cổ Bảo đi ra.