Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 592: Chương 592: Anna - Tạp Liệt Lâm Na (1)






"Đại nhân, chúng ta không sợ." Cơ Bô Lạc Phu cười khổ nói: "Chung quy so với ở trong cái địa phương quỷ quái này ngồi ăn rồi chờ chết còn tốt hơn chứ? Người giống như chúng ta nếu như muốn ra mặt ở Minh giới thật sự là quá khó khăn, không có thời gian mấy ngàn năm căn bản đừng nghĩ đến, cơ hội thành công lại thấp đáng sợ, ta coi từng thử qua một lần ở Minh giới, cơ hội chúng ta trở thành Vu Yêu Hoàng tuyệt đối không tới một phần trăm."

"Nếu đã như vậy ta sẽ thu nhận các ngươi, cái khác ta không dám nói, chỉ lấy tư chất của các ngươi mà xét, dưới tay ta huấn luyện thì cơ hội trở thành Vu Yêu Vương là rất lớn. Thế nhưng sự tình từ đó về sau phải nhờ vào chính mình rồi, ta cũng không thể trợ giúp các ngươi quá nhiều." Bần đạo gật đầu đáp ứng, rồi nói vài câu chân thành.

"Vậy là quá đủ rồi." Cơ Bô Lạc Phu hưng phấn nói, sau đó sáu người bọn họ cùng nhau khom lưng thi lễ với ta: "Gặp qua đại nhân."

"Ha hả, tất cả đứng lên đi thôi."Bần đạo cười nói: "Các ngươi tạm thời đi theo Bất Lại Khắc đại sư, hắn sẽ an bài cho các ngươi một loại phương pháp tu hành đặc thù, ta tin tưởng nó tốt hơn so với phương thức các ngươi đang dùng giết chóc để tu luyện."

"Đa tạ đại nhân." Mấy người Cơ Bô Lạc Phu hưng phấn tột đỉnh. Vốn bọn họ còn tưởng rằng phương pháp đặc thù như vậy cũng phải chờ đến khi bọn hắn có công lao rồi mới có khả năng đạt được, không ngờ ta lại hào phóng đến như thế, thẳng tay ném cho bọn hắn. Thật ra, bọn họ không chú ý mức độ nguy hiểm ở chỗ này mà canh gác chờ đợi ta đã coi xem như là một công lớn rồi, ta đây cũng không ngại cấp phần thưởng cho bọn hắn.

"Này này, ngươi nói hồi lâu, vì sao không có để ý tới ta?"Ngân Nguyệt ác ma bất mãn nói.

"Ha hả."Bần đạo khẽ mỉm cười, nói: "Thấy lão bằng hữu ta nhất thời cao hứng, chậm trễ một chút, kính xin ngài chớ trách. Không biết cuộc sống Ngân Nguyệt ác ma các hạ gần đây trôi qua thế nào?"

"Đừng gọi ta là Ngân Nguyệt ác ma, thật là khó nghe. Người ta có tên, ta tên là Anna - Tạp Liệt Lâm Na. Ngươi có thể gọi ta là Anna. "Hai cánh tay cốt long to như hai cái đồi chắp ở trước ngực đặt, còn bày ra tư thế nữ nhi mà chào hỏi ta nữa chứ? Làm xong một loạt động tác tao nhã, nàng mới nói: "Tên của người ta dễ nghe không?"

"Dễ nghe."Bần đạo mặc dù đối với nàng địa bộ dạng này hình thái rất là bất đắc dĩ. Nhưng là vì lễ phép, cũng chỉ tốt trái lương tâm nói: "Dễ nghe cực kỳ."

"Cảm ơn." Anna cười nói: "Ta kể từ khi đi tới nơi này là lần đầu tiên nói tên cho người khác đó. Coi như số ngươi gặp may vậy."

"Ta đây hết sức vinh hạnh vì điều đó."Bần đạo dở khóc dở cười nói.

"Được rồi. Ngươi đã đáp ứng ta trị liệu thương thế giúp ta, hiện tại cũng nên thực hiện đi?" Anna khổ sở nói: "Mấy ngày nay ta đau đớn thống khổ muốn chết, quả thực giống như ở Địa ngục vậy."

"Tốt, lập tức xong ngay." Bần đạo vừa nói xong liền phi thân nhảy ra sau lưng Anna. Nhìn thấy ba miếng cao dán to lớn màu xanh biếc, cười khổ nói: "Ta có thể tiêu diệt hết cái thứ này, ngươi nhịn đau một lát là xong thôi."Vừa nói bần đạo vừa phóng ra ba đốm lửa Huyễn Tật Thiên Hỏa, điều khiển chúng bay tới gần miếng dược cao kia.

Trải qua ba tháng tu hành này, thân thể bần đạo lại bay vọt về chất, ta đã có thể tùy ý thi triển năng lượng cấp bậc Thiên sứ sáu cánh mà không cần phải lo lắng vấn đề bạo thể đột tử kia nữa. Về phần Nguyên Thần rốt cục cũng có đột phá, hiện tại sợ rằng nó đã rảo bước tiến lên trình độ Thiên sứ tám cánh rồi, chính thức bước chân vào hàng ngũ Thần cấp.

Mặc dù chỉ là thứ thần nhị lưu nhưng đối với ta thì chuyện này có ý nghĩa cực kỳ trọng đại. Chẳng khác nào hiện tại bản thân ta cho dù không sử dụng Hạo Thiên thần kiếm cũng có tư cách gọi nhịp với Thiên sứ mười cánh.

Khi ta đang điều khiển hỏa diễm thiêu đốt, Cái Thứ đột nhiên nói với ta: "Chủ nhân, khi ngài không có ở đây ta dùng Yên Diệt Đạn giúp nàng ta đi bài trừ cái thứ đáng ghét này, nhưng lại chẳng có hiệu quả bao nhiêu, nó đặc biệt ngoan cố."

"Ha hả, không cần lo lắng, thuộc tính Yên Diệt của ngươi dĩ nhiên là mạnh mẽ, nhưng mà phù dung sớm nở tối tàn, thời gian tác dụng của nó quá ngắn. Đối phó với thứ này vẫn là lửa của ta lợi hại hơn, yên tâm đi, một hồi là có thể thiêu đốt sạch cả đám rồi." Bần đạo tự tin nói.

"Hắn vì cứu ta mới lãng phí một bình Thủy nguyên tố, ngươi sẽ không trách hắn chứ?" Anna đột nhiên lo lắng nói: "Chỉ cần ngươi đừng trách hắn, ta làm hộ vệ cho ngươi thêm mấy trăm năm nữa là được?"

"Ha hả, ta không phải là người không biết phân rõ phải trái."Bần đạo cười nói: "Ta nếu đã đáp ứng cứu ngươi, dĩ nhiên không thể để cho ngươi chết rớt như vậy, bình Thủy nguyên tố đó coi như ta dùng làm thuốc đi, không có vấn đề gì to tát cả. Không cần phải lo lắng thái quá. Thế nhưng, nếu như ngươi chịu làm hộ vệ nhiều thêm vài trăm năm, bản thân ta rất hoan nghênh điều đó."

"Chỉ cần ngươi trả đủ giá, ta đây không sao cả, dù sao hiện tại ta cũng nhàn rỗi, hết ăn rồi ngủ, cũng bắt đầu thấy nhàm chán rồi." Anna bất đắc dĩ nói.

"Ha hả, có thể nói cho ta nghe chuyện xưa của ngươi không?"Bần đạo tò mò nói: "Ta rất cảm thấy hứng thú đối với lai lịch của ngươi đó? Dường như chưa từng nghe nói qua có một đầu ngân long lại rơi xuống thành Vong Linh nhỉ?"

"Ô ~!" Anna vừa nghe ta hỏi đã trực tiếp bổ nhào xuống đất, gào khóc la lối um dùm lên. Hai hàng nước mắt rơi xuống như mưa, mà nước mắt chính là từ máu nàng tạo thành, câu ta hỏi hình như là đầu mũi châm chích đúng điểm yếu duy nhất trên người nàng vậy.

Bần đạo sợ hãi hết hồn, vội vàng dùng đạo thuật trị liệu hai mắt cho nàng, sau đó cười khổ nói: "Ta sai lầm rồi, không hỏi nữa có được hay không, trên người của ngươi cũng chỉ còn có hai con mắt này là còn một chút da thịt, nếu như khóc hư luôn thì không thể nào tu bổ được đâu." Những người khác cũng vội vàng lên tiếng an ủi.

"Ô...ô…!" Anna nghe chúng ta an ủi, thật lâu sau mới ngưng khóc được, sau đó xoa xoa ánh mắt, nói với chúng ta: "Thật xin lỗi, ta không phải là không muốn nói, thật sự là một khi nhắc tới ta liền hận muốn chết. Ô ~!"

"Đừng gấp, đừng nóng vội." Bần đạo vội vã vừa lau mồ hôi trên trán vừa khuyên nhủ: "Có lời gì vẫn có thể từ từ nói mà." Ta thấy nàng có ý nói cho chúng ta biết chân tướng, trong lòng mừng thầm, ta sở dĩ quan tâm lai lịch của nàng thật ra là vì nàng biểu hiện địch ý với tên Quang Minh Thần kia, làm cho ta sinh ra hứng thú thật lớn. Quan hệ giữa ngân long và lũ người chim luôn luôn mật thiết, làm sao lúc này lại có chuyện ngoài ý muốn như thế chứ? Bần đạo tràn đầy mong đợi cái đáp án này.

"Ta sinh ra ở Long giới, là một Vị Diện hoàn toàn do Long tộc thống trị. Ở nơi đó, chúng ta dựa theo chủng tộc khác nhau để tiến hành phân loại và quản lý. Ta là công chúa Ngân long tộc, phụ thân ta là Ngân Long Hoàng - Thi Phỉ Tư." Anna nhìn qua chúng ta từ từ nói: "Khi ta còn trẻ thường thích đi đến các Vị Diện chung quanh du lịch, một lần tình cờ ta bị lạc ở bên trong một Vị Diện xa lạ, không tìm được đường về nhà nữa."

"Vị Diện mà ta lạc tới đang tiến hành một cuộc chiến tranh, một tràng chiến tranh do Thiên sứ tiêu diệt tẩy lễ mọi sinh mạng ở đó. Ta đến hiện tại vẫn còn nhớ đến nhóm sinh vật lúc ấy bị diệt tộc rất là khả ái, thân thể bọn họ màu lam, cao chỉ hơn một thước, hai con mắt thật to, cực kỳ đáng yêu. Mặc dù sức chiến đấu của bọn họ coi như khả quan, nhưng mà chống lại Thiên sứ tộc với số lượng và chất lượng đều chiếm ưu thế tuyệt đối. Bọn họ kém quá xa rồi." Anna giảng thuật lại.

"Mặc dù như thế, nhưng mà bọn hắn vẫn tiến hành chiến đấu bất khuất, bất luận nam nữ lão ấu đều dùng đến một tia lực lượng cuối cùng chiến đấu với các thiên sứ, cho đến khi toàn tộc bị tiêu diệt mới thôi." Anna nói: "Ta lúc ấy mặc dù không hiểu thiên sứ tàn bạo, nhưng mà ta cũng không có xuất thủ ngăn cản chuyện đó phát sinh. Lực lượng một người là có hạn, căn bản không ngăn trở được quân đội thiên sứ đông như vậy. Một mặt khác nữa là ta ngay lúc đó thuộc loại máu lạnh, căn bản khinh thường đi cứu vớt những tên nhỏ yếu đáng thương kia."

"Không chỉ như thế, ta ngược lại còn sinh ra cảm tình nồng đậm với viên quan chỉ huy của quân đội Thiên sứ, vốn là một vị Thiên sứ sáu cánh cường hãn."Anna cười khổ nói: "Ta lúc ấy thưởng thức sự cường đại của hắn, cũng thưởng thức tư thế oai hùng khi chỉ huy của hắn. Tóm lại, ta giống như bị nguyền rủa vậy, không thể ngăn chặn bản thân mình thích hắn."

"Kế tiếp, hắn cũng phát hiện ra ta. Chủ động nói chuyện với ta, sau khi biết được ta là một vị ngân long lưu lạc. Hắn dùng các loại hoa ngôn xảo ngữ lừa ta một trận. Sau đó ta trở thành tọa kỵ của hắn, vẫn trung thành cảnh cảnh theo đuổi hắn mấy vạn năm." Anna bất đắc dĩ nói: "Thật ra, ta lúc ấy chính là Ngân Long Vương, thực lực không hề yếu hơn hắn. Nhưng chỉ vì mấy câu nói liền cam tâm trở thành tọa kỵ của hắn, ta có phải rất ngu không?"

"Không có, đây có thể là do từ khi ngươi ra đời vẫn sống an nhàn quen rồi, tóm lại muốn trách thì phải trách tên khốn kia, ngươi cũng là người bị hại mà."Bần đạo khuyên lơn.

"Làm sao ngươi biết ta là người bị hại?"Anna tò mò hỏi.

"Không phải là hắn hại ngươi. Ngươi thế nào mà mỗi nhắc tới là phẫn hận như vậy? Không phải do hắn, ngươi có thể hận người chim cỡ đó sao?"Bần đạo cười nói: "Đây là chuyện rất rõ ràng."

"Ngươi thông minh đến mức đáng sợ." Anna ngay sau đó oán hận nói: "Không sai, ngươi đã đoán đúng, chính là hắn làm cho ta biến thành bộ dạng hiện tại này."

"Tại sao? Hắn tại sao đối xử với ngươi như vậy?"Bần đạo kỳ quái hỏi: "Cả hai ở chung một chỗ hợp tác mấy vạn năm, vậy mà không có chút tình cảm gì sao?"

"Tại sao lại không có." Anna căm tức nói: "Ta vì hắn mà có thể giết chóc những người vô tội mà ngay cả lòng ta cũng đồng tình thương xót, ta còn từng vô số lần dùng thân thể ngăn cản giúp hắn rất nhiều công kích trí mạng. Ngoại trừ vẫn không thỏa mãn yêu cầu biến thái kia của hắn ra, ta cơ hồ cái gì cũng giao cho hắn rồi."

Bần đạo nhỏ nhẹ hỏi một câu: “Hắn có yêu cầu biến thái gì sao?".

"Hắn muốn ta biến ảo thành nhân hình, sau đó lên giường với hắn." Anna ác tâm nói: "Ta dù sao cũng là một con rồng, để cho ta tiến hành giao phối với một con người, trong lòng ta không thể nào chịu được."

"Đúng, đồ chơi đám người chim y như cây tăm ấy, làm sao có thể thỏa mãn trọng tải như ngươi nổi, ít ra cũng phải có số đo như ta mới đủ a." Cái Thứ không hề kiêng sợ nói một mạch ra hết. Từ khi tên này trở thành Hùng vương, trí tuệ được mở rộng ra nhiều, đã hoàn toàn có trí tuệ bằng loài người rồi. Ba tháng này hắn và Anna hòa đồng quen thuộc, cho nên nói chuyện khá là tùy tiện. Chẳng qua, toát mồ hôi a, dường như nhân phẩm của hắn thật sự “hơi” dâm đãng một chút.

"Cút." Anna nghe câu này nhất thời nổi giận, một cái đuôi to mọng liền hiện ra phóng tới, trực tiếp đánh bay Cái Thứ đang dương dương đắc ý lăn lông lốc trên mặt đất. Trải qua ba tháng tu dưỡng, mặc dù bị đám dược cao kia liên lụy, thực lực Anna cũng đã khôi phục được năm thành, dù sao nàng cũng đã tiếp cận cấp bậc Long Hoàng, năm thành thực lực cũng không phải trạng thái hiện tại như Cái Thứ có thể đối kháng.

Cho nên cái đuôi rút ra vừa nhanh vừa ngoan độc, Cái Thứ dù có toàn lực phòng ngự cũng không ngăn được, trực tiếp lăn ra xa mấy trăm mét mới dừng lại, trên cái mông đít còn in sâu một lằn vết máu dài. Đau đến mức Cái Thứ gào khóc tung trời.

Anna vẫn còn chưa chịu buông tha, nói: "Còn dám nói hưu nói vượn, có tin ta đốt cái khúc kia của ngươi thành tro bụi?"

"Ngao ngao…~!" Cái Thứ bị dọa cho cả người run rẩy, quả nhiên đàng hoàng nằm úp sấp ở một bên không dám kêu loạn nữa. Chẳng qua là ánh mắt hắn không ngừng quét tới ta, hiển nhiên là đang cầu ta trợ giúp.

Bần đạo chỉ biết dùng tinh thần lực an ủi hắn: "Sau này ngươi ở trước mặt nữ sĩ nói chuyện nhất định phải chú ý, lần này coi như là giáo huấn đi. Đã coi như là nhẹ lắm rồi, ngươi nếu như không cẩn thận mạo phạm chủ sự lợi hại, hắc hắc, thử nghĩ xem Cao Sâm lúc ấy tòng phục như thế nào nhỉ?"

Cái Thứ vừa nghe cái tên Cao Sâm lập tức nhớ lại tình cảnh thê thảm khi Vong Ưu thu thập Cao Sâm, nó lại sợ hãi trực tiếp thả đầu lên trên mặt đất, lè lè cái lưỡi tỏ vẻ mình nhất định đàng hoàng.

"Ngoại trừ chuyện này, ta tự hỏi không có bất kỳ chuyện nào có lỗi với hắn, nhưng mà ta thật sự không nghĩ đến, hắn thế nhưng hạ độc thủ với ta như vậy." Anna sau khi thu thập Cái Thứ lại tiếp tục nói với ta.

"Cụ thể là xảy ra chuyện gì, hắn thu thập ngươi chung quy cũng phải có nguyên nhân chứ?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Trải qua thời gian mấy vạn năm, hắn thành công lên cấp Thiên sứ tám cánh, nhưng ta thì đã chán ghét loại vĩnh viễn giết chóc này rồi. Ta bắt đầu hoài nghi mình, tự hỏi giết chóc người vô tội rốt cuộc là đúng hay sai. Bởi vì trong lòng ta lâm vào mâu thuẫn như vậy, cho nên tu luyện có sơ sót, rốt cuộc mất đi tư cách thăng cấp Long Hoàng." Anna bất đắc dĩ nói: "Có lẽ đây chính là báo ứng do ta giết chóc người vô tội."

"Bởi vì không thể lên cấp, cho nên mấy vạn năm sau tuổi thọ ta cũng đi tới điểm cuối." Anna nói: "Đối với vấn đề hậu sự, chúng ta có mâu thuẫn với nhau rất lớn."

"Điều này có chỗ nào mâu thuẫn? Hắn không phải muốn dùng thi thể của ngươi làm vũ khí khải giáp đó chứ?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

"Không sai, chính là như vậy."Anna bất đắc dĩ nói: "Hắn dự định sau khi ta chết sẽ dẫn linh hồn ta tiến vào Thần Giới Chuyển Sinh Trì, để cho ta lấy hình thức quang long tiếp tục tồn tại, tiếp tục chiến đấu cho hắn. Dĩ nhiên, thi thể của ta hắn cũng cầm đi chế tạo một vài vũ khí thích hợp với hắn."

"Trang bị cả thi thể lẫn linh hồn sủng vật của bản thân, rồi lại chế tạo vũ khí đi ra chiến trường, tên này thật sự đủ vô sỉ rồi." Bần đạo khinh thường không nhịn được châm chọc một câu.

"Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên ta không thể tiếp nhận an bài của hắn, ta dự định tùy tiện tìm một Vị Diện có Long tộc tồn tại, tiến vào bọn họ trong Long mộ của bọn họ. Ở bên trong đó lẳng lặng chờ đón tử vong, tốt nhất là trên thi thể của ta có thể mọc ra Long Linh Thảo để cứu vớt đồng bào Long tộc bị thương, coi như là tận sức chuộc tội cho nhiều năm giết chóc như vậy. Đây mới là ta nghĩ muốn, đây mới là truyền thống Long tộc." Anna hỏi ta: "Chẳng lẽ ta làm như vậy là sai sao?"

"Không có, ngươi có quyền lợi lựa chọn phương thức tử vong cho bản thân, không có bất kỳ người nào có thể bắt buộc ngươi làm điều mà ngươi không thích." Bần đạo nói: "Ngay cả tên kia cũng không có tư cách."

"Mặc dù hắn không có tư cách, nhưng mà hắn có năng lực, có quỷ kế." Anna phẫn hận nói: "Hắn thừa dịp ta ngủ say, đích thân cầm long thương cắm vào trái tim của ta. Buồn cười hơn chính là, thanh long thương kia chính là thần khí mà phụ thân ta trân quý, khi ta rời nhà lấy trộm ra đùa chơi, sau lại đưa cho hắn. Nhưng không ngờ, bây giờ nó lại thành công cụ tốt nhất để hắn phá vỡ lực phòng ngự trên lớp da của ta."

"Lúc ấy sắc mặt của hắn đặc biệt dữ tợn, hắn không có một tia ý tứ áy náy nào cả, còn vô sỉ nói cho ta biết hắn sẽ làm cho mất đi chủ ý, truyền vào trong ta lốsi suy nghĩ của nữ nô, chờ sau khi ta chuyển sinh thành Quang Long hắn sẽ biến ảo ta thành hình người, làm nô lệ tính dục cho hắn." Anna bi thương nói: "Ta lúc ấy bị hắn làm cho ngớ ngẩn, ta chưa từng nghĩ tới đồng bạn bản thân sớm chiều chung đụng, thế mà có một bộ mặt đáng sợ như vậy."

"Ta hỏi hắn, đây là tại sao? Chúng ta không phải là chiến hữu cùng chung tính mạng sao?" Anna bi phẫn nói: "Nhưng hắn lại trả lời ta, ta chỉ là tọa kỵ của hắn, một đầu sủng vật có thể tùy ý sử dụng mà thôi, hắn cho tới bây giờ chưa từng xem ta như bằng hữu của mình, ta chỉ là một vật phẩm không nên có tư tưởng riêng về bản thân để hắn sử dụng. Khi mà ta không nghe lời của hắn, hắn sẽ phải sửa lại sai lầm này."

"Rồi thì biện pháp tốt nhất để sửa lại sai lầm chính là giết chết ta, sau đó hết thảy đều bắt đầu một lần nữa." Anna nói đến đây đã khóc không thành tiếng.

Ngay cả bần đạo là người tu hành nhiều năm như vậy, từng thấy qua vô số tên vô sỉ cũng nhịn không được nữa, mở miệng mắng to: "Ta mặc dù biết rất nhiều con chim trong đám người chim súc sinh kia rồi, nhưng mà còn chưa có gặp qua loại vô sỉ đến như vậy. Thứ đồ như vậy nên bị đạp xuống mười tám tầng địa ngục, để cho ma quỷ hành hạ hắn vĩnh viễn không siêu sinh mới đúng."

"Ta nghĩ là nên biến hắn thành Vong Linh mới tốt." Khá tốt Bất Lại Khắc nổi giận mắng: "Tên khốn vô tình vô nghĩa này căn bản không xứng với một tồn tại sinh mạng ở trên đời."

"Biến hắn thành khô lâu binh, sau đó quăng vào trong núi lửa đốt hắn mấy vạn năm." Cơ Bô Lạc Phu cũng khinh thường nói.

Bần đạo thấy Anna còn đang thương tâm liền khuyên: "Anna, bình tĩnh lại chút đi, dù gì chuyện cũng đã qua. Tên kia còn chưa biết đã chết hay không, nếu như hắn chưa có chết, sau này nói không chừng còn có cơ hội gặp mặt. Đến lúc đó ta sẽ bắt sống ném cho ngươi bắt nạt."

"Cảm ơn các ngươi, ta đỡ nhiều rồi." Anna cố nở nụ cười nói: "Hắn lúc ấy bị ta giết chết, thế nhưng linh hồn thì ta không thể lưu lại, như vậy hiện tại hẳn là đã chuyển sinh thành công chứ?"

"Bị ngươi giết chết?" Bần đạo tò mò hỏi: "Ở dưới tình huống như vậy ngươi cũng có thể giết chết hắn? Thật là lợi hại nha!"

"Ta lúc ấy tâm tư tan tành hết rồi, trong lòng hoàn toàn đầy dẫy tức giận đối với hành động vô sỉ của hắn. Cho nên ta không chút do dự sử dụng pháp thuật cấm kỵ của Long Tộc, Long Hồn Trớ Chú." Anna nghiến răng nghiến lợi nói: "Đây là một pháp thuật cần điều kiện rất hà khắc, là một pháp thuật cường đại chỉ có Long Hoàng nhất tộc mới có tư cách sử dụng. Có thể làm cho huyết nhục toàn thân ta hóa thành luồng năng lượng bạo kích, tương tự Bạo Thể Thuật trong pháp thuật của Vong Linh."

"Long Tộc cũng có trò “Bạo Thể”?" Bần đạo đánh giá hình thể Anna y như một tòa núi nhỏ, giật mình nói: "Lấy hình thể ngươi mà nói, một khi Bạo Thể uy lực sợ rằng đủ để di sơn đảo hải nhỉ?"

"Dĩ nhiên. Thật ra bởi vì pháp thuật này cần phải có khôn cùng oán niệm mới có khả năng thúc dục, một khi thành công những năng lượng oán niệm kia cũng sẽ gia nhập vào, uy lực chân thật so với bạo thể thuật đơn thuần còn mạnh hơn nhiều. Quả thực có thể gọi là hủy thiên diệt địa. Ngay cả tên khốn kia thân là thiên sứ tám cánh cũng kháng không nổi, trực tiếp bị ta tươi sống nổ chết. Chỉ tiếc rằng ta không thể lưu lại linh hồn của hắn, để cho hắn có được cơ hội chuyển sinh." Anna tiếc nuối nói.

"Vậy ngươi thế nào mà đi đến được nơi này?" Bần đạo tò mò hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.