Tám ngày sau, khi bần đạo đang tân tân khổ khổ chạy tới Thanh Long thành, mới ngạc nhiên phát hiện, cha ta đã dẫn quân xuất chinh. Trời ạ! Ta… Ta hết sức hối hận. Quả nhiên, mưu sự tại nhân thành sự tại trời a. Hiện điều quan trọng nhất chính xử lý cho tốt chuyện ở này, sau đó lập tức xuất binh ra tiền tuyến.
Đoàn người chúng ta phóng ngựa trực tiếp chạy như điên vào trong chủ phủ, lúc này đang chính ngọ (12h trưa). Lúc ta xông vào liền phát hiện phụ thân đã đi rồi, chỉ còn phó nguyên soái Long Khiếu Phong mà thôi, cũng là đường huynh của cha ta, là vị quan quân cao nhất được lưu lại ở nơi này - đang ăn cơm.
“Thanh Thiên? Sao ngươi lại tới nơi đây?” Hắn đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, sau đó có điểm hiểu được nói: “Là truy đuổi phụ thân ngươi trở về phải không? Ha hả, muộn rồi, hắn đã chạy ra tiền tuyến lâu rồi”
“Người xem đi” Ta cũng không có rãnh nói lời vô nghĩa với hắn, trực tiếp đưa ra Kim Long lệnh cho hắn kiểm tra.
“A?” Sau khi hắn đón lấy lại tỉ mĩ kiểm tra qua, sau đó trả lại cho ta, rồi nói: “Là thật! Bất quá chỉ là bắt phụ thân ngươi trở về hôi mà không đến mức trọng thể như thế chứ?”
“Hắn còn không xứng” Ta buồn bực nói: “Hiện tại, thỉnh ngay lập tức triệu tập quan quân cấp đội trưởng trở lên đến họp đại sự. Chuyện quá khẩn cấp đó”
“Được” Hắn lập tức vung tay lên, sĩ quan phụ ta bên cạnh hắn bay ra chạy đi truyền mệnh lệnh.
“Có chuyện gì à?” Hắn vội vàng hỏi.
“Lần này Tạp Đặc khởi xướng tiến công sớm hơn dự mưu, phụ thân có thể lọt vào bẩy rập của người ta” Ta buồn bực nói: “Điều đáng giận chính là, ta sợ ở bên trong chúng ta có gian tế”
Có nội gián chính là kết quả mà ta cùng thúc tổ sau khi phân tích. Chỉ cần có nội gián, cấp bậc ít nhất cũng là Sư đoàn trưởng, như vậy sẽ là điểm đáng ngờ lớn nhất ở trong bản kế hoạch của Phùng Tu Tư, chỉ cần nội gián này tùy tiện dùng đến danh nghĩa là có thể tạo ra cái thông đạo an toàn, đừng nói là năm mươi vạn quân địch, mà năm trăm vạn quân địch cũng đi vào được. Ai có thể biết được chứ? Hơn nữa bốn hướng của Thanh Long thành đều có giao thông tiện lợi, là vùng giao tranh binh gia. Muốn tìm ra một cái thông đạo tương đối hẻo lánh thật sự không phải là một việc khó khăn gì.
“Cái gì? Như thế nào có thể?” Hắn chấn động nói. Nếu thật sự bên trong chúng ta có gian tế, thì trách nhiệm lớn nhất không thể nghi ngờ chính là hắn, mà hắn là quan quân cao nhất trấn thủ ở nơi này mỗi năm.
“Hiện tại chỉ là suy đoán của ta mà thôi” Ta nhanh nói lời an ủi, sau đó chuyển đề tài khác, hỏi: “Tạp La đã tới chưa?”
“Còn không có” Long Khiếu Phong khó hiểu hỏi lại: “Hắn cũng muốn đến sao? Đã lâu không thấy hắn rồi”
“Ân! Sự tình lần này rất lớn” Ta cười khổ nói: “Phùng Tu Tư tập kết được 150 vạn bộ đội đó?”
“A!” Mặt hắn trắng bệch lên, “Phụ thân ngươi chẳng phải gặp nguy hiểm sao?”
“Ân! Ta cũng không chính xác lắm” Ta bất đắc dĩ đáp: “Chúc phúc cho hắn thôi” Không tìm được nội gián, Thanh Long thành sẽ gặp phải nguy hiểm. Thanh Long thành khó bề giữ được mà Thanh Long quân đoàn cũng xong đời luôn. So với Thanh Long quân đoàn thì an nguy của cha ta quả thực nhỏ bé không đáng kể, thục khinh thục trọng, ta vẫn là phân biệt rất rõ ràng.
“Đi thôi, đi vào phòng họp đi, bọn họ cũng đã tới đông đủ rồi” Bá bá Long Khiếu Phong nhìn ta nói.
Lúc chúng ta đi vào phòng họp, quả nhiên ở trong này người đã đến đầy đủ. Tổng tham mưu trưởng Thạch Trữ, Sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc, Sư đoàn trưởng Đệ Nhị sư đoàn Văn Hoa, Sư đoàn trưởng Đệ Tam sư đoàn Thạch Hổ, Sư đoàn trưởng Đệ Tứ sư đoàn Phúc Đặc Mạn, Sư đoàn trưởng Đệ Ngũ sư đoàn Long Cách Á… ta còn phát hiện ngoài ý muốn là thân ảnh của Tạp La. Nguyên lai ta vừa đến lát sau hắn cũng đã đến.
“Thời gian cấp bách, không nói lời vô nghĩa” Bá bá Long Khiếu Phong vừa mở miệng liền đi thẳng vào chủ đề: “Hiện tại thiếu gia Long Thanh Thiên chấp chưởng Kim Long lệnh, ta đã xác nhận không có giả. Bắt đầu từ bây giờ, hắn chính là quan trên cao nhất ở Thanh Long quân đoàn. Các ngươi không được nghi ngờ. Hiểu chưa?”
Lúc Long Khiếu Phong vừa nói xong thì ta cũng đã xuất ra Kim Long lệnh ra chỗ sáng nhất cho bọn hắn nhìn.
“Rõ…!!!” Mặc dù bọn họ khiếp sợ khi nghe được tin này. Nhưng mà vẫn như cũ biểu hiện ra thiên tính phục tòng của một quân nhân.
“Tốt lắm, hiện tại mời Long Thanh Thiên thiếu gia nói chuyện” Long Khiếu Phong nói.
“Đều là người một nhà, không nói nhiều lời khách khí vô nghĩa” Bần đạo lập tức dụng khẩu khí nghiêm khắc nói: “Ai đã phụ trách khu vực phòng thủ từ biên cảnh Tạp Đặc cho đến Thanh Long thành?”
“Ta” Sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc và Sư đoàn trưởng Đệ Ngũ sư đoàn Long Cách Á đồng thanh hô lên.
“Bắt tất cả bọn họ lại” Bần đạo trừng mắt ánh mắt nhìn bọn họ. Vào lúc này, tuyệt đối không thể nhân từ mà nương tay, cho dù có giết đi 1000 người cũng không thể buông tha cho một người. Sau khi nghe được mệnh lệnh, 4 Thanh Long thiết kỵ cùng đi theo ta lập tức đi ra, hai người đối phó một người, bắt trói lại.
“Ngươi!” Sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc mặc dù lửa giận ngút trời, nhưng hắn tuyệt đối không phản kháng, trong ánh mắt chỉ có ủy khuất cùng khó hiểu, thậm chí hốc mắt cũng đã ươn ướt.
“Ngươi là tên mao tiểu tử, dám tùy ý vũ nhục lão tử ta sao” Sư đoàn trưởng Đệ Ngũ sư đoàn Long Cách Á hăng hái phản kích, sau đó đánh ngã hai gã thị vệ đi theo ta, rồi mắng lớn: “Lão tử mặc kệ, sẽ cướp đường mà đi”. Nhìn thân thủ của hắn, bần đạo thầm kêu đáng tiếc a, là một trong những cao thủ không có nhiều ở trên đại lục - Hoàng Kim đỉnh cấp.
Tiểu tử này tránh cánh cửa nơi Tạp La đứng, bởi vì hắn thấy không dễ chọc vào. Mà là hướng cửa sổ chạy trốn. Bởi vì lúc này đi theo ta còn có một lão nhân, không nói tới trên người lại không có khí thế của một cao thủ, bộ dáng còn rất dâm loạn, vẻ mặt không phục, chính là bộ dáng thiếu nợ ai đó. Vì thế, khi hắn qua bên người lão nhân kia cũng không quên bắt lão nhân này.
Bổn ý của hắn là ném lão nhân này về phía sau để ngăn cản truy binh. Bất quá, hắn thật sự đụng phải thiết bản (tấm sắt). Thúc tổ ta Thiên Sát há lại không đến sao, tùy tiện một cước mang theo khí thế lôi đình vạn quân, hung hăng đá vào bụng của Sư đoàn trưởng Đệ Ngũ sư đoàn Long Cách Á, đấu khí hộ thân của Hoàng Kim đỉnh cấp giống như một đám sương, dễ dàng tiêu tán biến mất, mà còn trực tiếp đá bay Long Cách Á lên trên cao, lúc rơi xuống mặt đất chỉ còn một chút khí lực rên rỉ mà thôi.
Gian tế đã được xác định, ta nhanh chóng đến phía sau sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc, tự mình mở trói cho hắn, thành khẩn nói: “Thúc thúc a. Ta chỉ muốn bắt gian tế, cho nên ngài chịu ủy khuất một chút nha, mong ngài ngàn vạn lần tha thứ?”
Căn bản Tạp Ba Đặc không thèm để ý đến, ngây ngốc nhìn thúc tổ hỏi: “Hắn còn là người sao?” Cùng đồng dạng biểu tình như hắn còn có mấy Sư đoàn trưởng khác, dù sao Hoàng Kim cao cấp cơ hồ rất ít lại là người có thiên phú và có khả năng đạt tới đỉnh cấp, mà cao thủ như hắn vậy ở toàn bộ Đại Hán không đến 20 người. Nhưng lão nhân này, chỉ một cước liền hạ được một người, kết quả này quả thực làm cho bọn họ rung động thật lớn.
“Khụ khụ” Trong nhất thời phó nguyên soái Long Khiếu Phong tỉnh lại đầu tiên, vội vàng ho khan hai tiếng, làm cho số người còn lại mới từ trong khiếp sợ bừng tỉnh lại.
“Ngươi nói là bắt gian tế?” Tạp Ba Đặc lúc này mới đối với ta phẫn nộ hét lên: “Ngươi có chứng cớ sao? Không có chứng cớ thì có thể tùy tiện bắt người sao?”
Ánh mắt của những người khác khi nhìn ta đều mang theo một tia bất mãn.
“Thời gian quá khẩn cấp, bất quá các ngươi muốn chứng cớ liền có chứng cớ” Ta xoay người nhìn Khắc Lý nói: “Dẫn hắn xuống thẩm vấn”
“Vâng” Khắc Lý đáp ứng một tiếng liền xách theo Long Cách Á như xách một con chó đi.
“Nếu chứng minh hắn không phải thì sao?” Tạp Ba Đặc trừng mắt nhìn ta quát lên.
“Ta bồi thường hắn 100 vạn kim tệ” Ta cũng quát lên: “Hiện tại là khi nào mà các ngươi còn đi so đo tiểu tiết đối mấy tên này hả?”
“Khi nào là sao?” Tạp Ba Đặc bị khí thế của ta đè ép xuống.
Vì vậy, ta miệng năm miệng mười kể lại tin tức ình báo mà ta thu thập được cho bọn họ nghe qua một lượt, sau đó nói: “Ta từ bản kế hoạch của Phùng Tu Tư mà phán đoán ra, bên trong chúng ta có nội gián. Mặc dù ta không dám chắc, nhưng hơn tám phần ta dám chắc là có.
“Ân!” Lúc này Tổng tham mưu trưởng Thạch Trữ rốt cuộc mở miệng, “Nếu ngươi tìm được bản kế hoạch chân chính, phán đoán của ngươi ta tán thành” Ngụ ý là, ta có thể chứng minh lời ta nói đều là thật cả?”
Bần đạo cũng không muốn kể ra trước mặt mọi người chuyện mình nửa đêm đi làm kẻ trộm, việc này thật choáng a. Cho nên, ta nhìn hắn nói: “Ngài có biết biểu hiện mấy hôm nay của Long Cách Á không bình thường sao?”
“Có một chút” Tổng tham mưu trưởng Thạch Trữ nói: “Long Cách Á không phải là người dễ xúc động, nhưng thật ra Tạp Ba Đặc thì có thể, nhưng mà ngay cả Tạp Ba Đặc cũng không phản kháng khi bị bắt, hắn làm sao lặng yên không động như vậy?”
“Trong tay Long thiếu gia có Kim Long lệnh, chính là giết ta, ta cũng không phản kháng?” Tạp Ba Đặc buồn bực nói.
“Đại nhân! Đã tra hỏi xong” Lúc này Khắc Lý vội vã báo tin mừng. Hắc hắc! Ta chỉ biết hắn sẽ không làm ta thất vọng, là Vong Linh pháp sư lấy việc thao túng linh hồn làm nghiệp chính, Khắc Lý muốn biết tư tưởng của ai có gì, thật sự rất đơn giản. Ta dám nói, dưới sự bức ép linh hồn trí nhớ của Khắc Lý, ngay cả những chuyện đã quên trước đây của Long Cách Á cũng có thể bị lôi ra ngoài.
Khiếp sợ, là cảm giác duy nhất sau khi chúng ta nghe xong Khắc Lý nói qua. Long Cách Á không chỉ có gian tế, hơn nữa là gian tế đặc biệt. Hắn đối với chúng ta công bố thân phận là con tư sinh của một bị trưởng bối Long gia lưu lạc bên ngoài, kỳ thật không phải. Vị trưởng bối kia là đường huynh đệ của gia gia ta, hắn chỉ có một lần ra bên ngoài, phạm vào bệnh phong lưu, sau khi tìm cô nương đầu xóm giải quyết, lại bị nữ nhân xinh đẹp kia hớp hồn. Sau, hắn lại trốn lão bà trở lại một lần nữa. Vài thập nên sau, Long Cách Á đã tìm tới cửa, mà vị trưởng bối này lại không có hài tử, cao hứng còn không kịp thì phân biệt giả thật gì nữa? Cứ như vậy mà nhận biết. Bần đạo thì thầm trong lòng, quá ngu ngốc a, rõ ràng là không thể sinh đẻ được, còn làm ta đây? Nhưng mà hại cho Long gia chúng ta thê thảm a.
Người bị hại không chỉ có chúng ta, vị trưởng bối kia cũng đã bị Long Cách Á hãm hại do hắn sợ để lộ ra bí mật, Sau khi Long Cách Á vào Thanh Long quân đoàn thì càng không thể vãn hồi, liên tục lập chiến công huy hoàng khi chiến đấu với Tạp Đặc, cấp bậc đại tăng, còn được xem là khắc tinh của Tạp Đặc. *** chó, hiện tại xem ra, những chiến công này là Phùng Tu Tư đưa cho hắn.
Làm cho chúng ta căm tức nhất là, tên hỗn đản này vì muốn thăng cấp, không tiếc cùng hợp mưu với Tạp Đặc. Mưu hại quan trên của hắn. Có người như hắn làm nội gian bán đứng quan trên của hắn bị quân Tạp Đặc công kích? Quan trên của hắn vừa mới chết, hắn ở sau lấy bộ dáng cứu thế đứng ra thu thập tàn cục, thường thường vì quan trên mà báo thù. Ngươi nói hắn không có thể tìm được sự ủng hộ của binh lính sao? Trách không được hắn tuổi còn trẻ như thế đã là Sư đoàn trưởng? Tên vương bát đản, nhưng lại làm cho chúng ta tức chết đi được.