Về phần ma hạch của Thần Mộc đại tướng luôn được Phỉ Thúy chú ý bảo vệ bình yên vô sự, cho dù cánh tay Phỉ Thúy có bị cắt đứt cũng lập tức bổ sung một cái khác, đối với việc bảo vệ đồng bạn, Phỉ Thúy phi thường tận tâm. Thà rằng không có trị liệu bản thân cũng phải ưu tiên bảo vệ tính mạng Thần Mộc đại tướng được an toàn. Bởi vì Phỉ Thúy rõ ràng một điều, một khi mất đi Thần Mộc đại tướng với pháp thuật mạnh mẽ kiềm chế kẻ địch, bản thân sớm muộn gì cũng bị mấy tên Thiên sứ trưởng đánh chết.
Dưới tình huống như vậy ba gã Thiên sứ trưởng đánh đấm chật vật không chịu nổi, mỗi người đều bị Phỉ Thúy và Thần Mộc đại tướng liên tục đánh trúng, gãy tay cụt chân đứt cánh là chuyện cực kỳ bình thường. Đặc biệt là lá cây Phỉ Thúy vô thanh vô tức lao đến, lợi dụng bóng đêm lặng lẽ đánh tới. Nhóm Thiên sứ trưởng không cẩn thận sẽ bị nó cắt ngang, ma pháp lá chắn dễ dàng sụp đổ, căn bản không ngăn cản được, cho nên bọn họ phi thường buồn bực, lại không có biện pháp nào tốt cả. Chẳng qua Thiên sứ có khả năng khôi phục sức khỏe thật sự kinh người, chỉ cần không đánh trúng chỗ yếu hại, dù cho gãy cái gì sẽ dài ra cái đó ngay, căn bản đánh không chết nổi.
Trong tình huống bất đắc dĩ, bọn họ chỉ đành dời ánh mắt chuyển hướng qua nhóm Thần Mộc chiến sĩ. Liên tiếp giết chết mười mấy người mới tạm thời ngăn chặn được tình hình chán nản này, cuối cùng có thể đánh ngang tay với đối phương. Đến hừng sáng, bên phía Thiên sứ thực lực gia tăng, cùng với viện quân hơn mười gã Thiên sứ chiến tướng xuất hiện, các Thiên sứ trưởng lại càng áp chế Phỉ Thúy và Thần Mộc đại tướng, bức bách bọn họ phải tiến hành phòng ngự.
Thậm chí Cái Thứ cũng phải vội vã gia nhập vào hàng chiến đấu nơi tiền tuyến, còn phải lấy ra bản lãnh thật sự, trở thành sát thủ Thiên sứ sắc bén nhất trên chiến trường. Ở thời khắc mấu chốt này, hắn rốt cục hiển lộ ra dị năng đặc thù được Đại mẫu thần ban cho sau khi thăng cấp thành Hùng vương. Đó là Thổ Độn Thuật, đại khái có quan hệ tới trước kia ta thường xuyên mang hắn tiến hành độn thổ, Cái Thứ bây giờ đã triệt để biến thành chuyên gia đánh lén, ài, ngay cả ma thú đi theo cũng học được âm hiểm rồi.
Đại mẫu thần ban cho hắn dị năng Thổ Độn Thuật không giống với ta lắm. Bần đạo dùng độn thổ là thân thể ẩn trong đất, hoặc ẩn trong không khí, không thể nào nửa thân thể núp trong đất, nửa thân thể lộ ra bên ngoài. Nhưng mà Cái Thứ lại có thể tùy ý hiển lộ mọt phần thân thể. Hắn thường xuyên núp trong lòng đất, nhìn thấy có Thiên sứ chiến tướng tiếp cận, lập tức xuất kỳ bất ý hiện ra nửa cái đầu, trước tiên dùng Trọng Lực Thuật gấp trăm lần kéo rớt độ linh hoạt của Thiên sứ xuống, sau đó dùng Thú vương bào hao đạn tiến hành đánh lén.
Bình thường Cái Thứ đợi cho nhóm Thiên sứ chiến tướng tiếp cận hắn không tới 500m mới ra tay, lúc đó tập kích thì ai có khả năng né tránh đây? Nhất là Cái Thứ học được từ ta bài học diệt cỏ tận gốc, sợ rằng Thiên sứ chiến tướng chết không đủ triệt để, hắn bắn Thú vương bào hao đạn liên tục vài ba phát, phát đầu tiên phá lá chắn đả thương người, phát thứ hai là đánh chết, phát thứ ba trực tiếp phá hủy linh hồn. Thoáng qua một lát đã có vài ba gã Thiên sứ chiến tướng biến thành tro bụi rồi.
Không chỉ như thế, Cái Thứ còn chú ý nhớ kỹ lời bần đạo dặn dò: "Làm người phải biết ẩn giấu thực lực, đánh xong lập tức chạy.", hắn chưa bao giờ lớn lối bộc lộ thân thể ra ngoài, chỉ lộ ra cái đầu để thi triển pháp thuật, đánh xong liền độn thổ rời đi, không có trì trệ chút nào. Làm cho những Thiên sứ chiến tướng muốn báo thù, tìm người cũng tìm không ra. Không phải nhìn thấy mấy cái hố to nơi Cái Thứ xuất hiện có khi còn không biết được vấn đề gì xảy ra nữa kìa.
Sau đó Cái Thứ tiến thêm một bước ngay cả phần đầu cũng lười lộ ra, những gã Thiên sứ chiến tướng bị hắn đánh lén đột nhiên cảm giác thân thể căng thẳng, phảng phất như trên người đang bị ngọn núi đè xuống, hành động cực kỳ chậm chạp, sau đó nhìn thấy ba quả cầu năng lượng khổng lồ chui từ dưới đất lên, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã hoàn toàn hóa thành từng mảnh vụn.
Kể từ khi Cái Thứ xuất quỷ nhập thần xuất hiện ở trên chiến trường, Thiên sứ chiến tướng bị hắn đánh lén chết liên tiếp, nhómThiên sứ chiến tướng kia lâm vào sợ hãi tiếp cận mặt đất nữa. Cho dù là trận doanh bên mình cũng không dám đứng, bởi vì Cái Thứ đánh lén chỉ luận độ cao, chẳng phân biệt được khu vực, ngay cả ba gã Thiên sứ trưởng cũng không có biện pháp gì tốt. Tinh thần lực của bọn hắn không có cách nào xuyên qua mặt đất tìm kiếm vị trí Cái Thứ. Vì thế, dựa vào biểu hiện xuất sắc của Cái Thứ, nhóm Thần Mộc chiến sĩ lấy ít địch nhiều, cuối cùng duy trì được cục diện không thắng không bại.
Theo quá trình chiến đấu thăng cấp, kiến trúc trong thành Thượng Hải đã bị chấn sập hơn phân nửa, mặt đất bị phá hư không còn hình dáng gì cả, may là trước khi khai chiến chúng ta đã cho phần lớn dân chúng bỏ chạy, đêm qua cũng cho số dân chúng còn lại và quân nhân bình thường rút lui, cho nên mới không có tạo thành thương vong thảm trọng. Hiện tại trên mảnh phế tích, vẫn còn có một nhóm người đứng thẳng, chính là Hương Hương suất lĩnh mấy trăm cao thủ Tự Nhiên thần giáo, đang uy nghiêm bảo vệ một lá cờ tượng trưng nữ thần Tự Nhiên, chỉ cần nó còn đứng vững vàng ở chỗ này, đã nói lên Tự Nhiên thần giáo vẫn còn đang tiến hành chiến đấu với các Thiên sứ.
Phía dưới Thượng Hải thành bị dư âm tràng chiến đấu lan đến gần đã tan nát thành một đống phế tích, Thiên Không Chi Thành ở phía trên là chiến trường chân chính lại càng bừa bãi hỗn độn không chịu nổi. Đêm qua có hai tên Thiên sứ chiến tướng tự bạo, vụ nổ đã phá nát mấy trăm tòa nhà kiến trúc của chúng ta, làm lộ ra trên trăm cánh cửa ra vào vốn được ẩn giấu. Nhờ có ánh sáng tia chớp chiếu rọi, mấy cánh cửa này hiện ra rõ ràng trong mắt nhóm Thiên sứ. Nhất thời bọn họ giống như là cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, hưng phấn phóng tới lối ra vào kia. Mặc dù chúng ta đã gia tăng mật độ tia chớp ở nơi đó, cuối cùng bởi vì Ma pháp trụ bị phá hư quá nhiều dẫn đến hàng phòng ngự xuất hiện vài chỗ sơ hở, để cho từng nhóm lớn người chim thành công đi tới.
Vì muốn chống đỡ bọn họ, chúng ta phải lấy ra đòn sát thủ ẩn giấu cuối cùng, suốt ba nghìn tên Khô Lâu Vương được kim khí hóa biến thành siêu cấp Cương Thiết cự nhân, bọn người kia đều có thân cao trên năm thước, cầm trong tay Đại Khảm Đao dài ba thước, dày hơn một xích (ba tấc), từ các địa phương ẩn núp trong thành thị giết ra ngoài, vọt tới chỗ mấy cánh cửa ra vào bị phá hư, dùng thân thể khổng lồ của bản thân ngăn chặn thông đạo. Thực lực của bọn họ phi thường cường hãn, hơn nữa một thân toàn là sắt thép. Vì thế bọn họ không thèm quan tâm đến Thiên sứ công kích, chỉ tận lực điên cuồng huy đao chém giết, Đại Khảm Đao tung bay trên dưới, nhóm Thiên sứ vừa tiếp cận liền bị chém thành hai mảnh, đám Cương Thiết cự nhân bị máu tươi nhuộm thành một màu đỏ rực.
Cuối cùng tạm thời ngăn cản được quân đoàn Thiên sứ công kích. Chính có điều bọn họ mặc dù dũng mãnh nhưng số lượng có hạn. Hơn nữa trong quân đoàn Thiên sứ cao thủ nhiều như mây, Thiên sứ bốn cánh còn có một đống. Bọn chúng có khả năng tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho Cương Thiết cự nhân, một khi đánh vỡ lớp da sắt của Cự nhân, lộ ra khối xương khô có thuộc tính Tử vong ở bên trong. Các Thiên sứ vốn chuyên về pháp thuật quang hệ sẽ triển khai thần uy, thường thường một lần sẽ có hơn mười người tập trung tác xạ, có thể dễ dàng hủy diệt linh hồn của bọn hắn ngay tại chỗ. Cho nên, Cương Thiết cự nhân thương vong đang không ngừng gia tăng, đợi đến khi sắc trời sáng rõ các Thiên sứ tại giao ra thương vong khổng lồ, ba nghìn Cương Thiết cự nhân cũng không còn thừa mấy tên. Các cánh cửa ngầm lại bại lộ ra trước mặt các Thiên sứ.
Mặc dù lúc này các Thiên sứ cũng đã thương vong rất lớn, một đêm qua nói ít cũng có trăm vạn đại quân bỏ mạng, thế nhưng viện quân của người ta giống như trường giang đại hải vậy, chảy mãi không thôi. Thiên sứ sáu cánh dùng phương thức Thuấn Gian Di Động không ngừng xuất hiện ở trên chiến trường, quân đội bốn cánh trở xuống vừa đi ra khỏi Thiên Giới Chi Môn cũng lập tức từ trên Thánh Sơn bay tới, sau đó từng nhóm lớn cứ thế mà gia nhập vào trận vây công Thiên Không Chi Thành.
Rồi ma lực của Thiên Không Chi Thành cũng có hạn, lũ tia chớp giật điện mặc dù rất là dễ dàng thoải mái, nhưng mà ma lực hao phí quá kinh người, năm vạn Tinh Linh pháp sư trải qua một đêm ác chiến đã bị ép khô phần lớn ma lực. Dưới sự bất đắc dĩ, bọn họ chỉ đành phải phục dụng ma lực khôi phục dược tề, sau đó tiến hành minh tường để tăng nhanh tốc độ khôi phục ma lực.
Còn công tác của bọn hắn thì hoàn toàn giao cho nhóm Phong hệ Tinh Linh trong bộ tộc nguyên tố Tinh Linh, số lượng của bọn họ chỉ có hơn một vạn, nhưng thực lực không hề thua kém năm vạn pháp sư Tinh Linh tộc, người dẫn đầu chính là một vị thượng vị Tinh linh vương, những người khác cũng có ma lực cấp Ma Đạo Sư trở lên. Nhờ có bọn hắn gia nhập chúng ta mới có thể duy trì phóng tia chớp với cường độ cao cho tới bây giờ.
Mặc dù chúng ta đã tận lực cố gắng, tuy nhiên vẫn không thể nào ngăn cản quân đoàn Thiên sứ tiến công, số lượng đám ruồi quá đông, thật sự là chiếm hết ưu thế rồi
Lúc này Mai Lặc tiện tay phái viện quân vừa tới đi ra, mắt thấy một nhóm Thiên sứ rốt cục bắt đầu tiến vào nội bộ Thiên Không Chi Thành, trên mặt lộ ra nụ cười rực rỡ nhất từ khi khai chiến tới nay. Mở miệng trêu chọc bần đạo: "Tiểu tử, ta có trách nhiệm nói cho ngươi biết, trên đời này không có pháo đài nào mà quân đoàn Thiên sứ công không phá nổi, nếu như biết thức thời ngươi nên nhanh chóng đầu hàng đi mới tốt, ta có thể cầu tình trước mặt chủ sự dùm cho ngươi. Dù sao khả năng chỉ huy quân sự của ngươi thật sự rất tốt. Chúng ta cần nhân tài như ngươi vậy."
"Ha ha." Bần đạo lập tức nhìn thấu ý đồ của nàng, cười nói: "Ngươi sợ ta đánh không lại ngươi sẽ cho Thiên Không Chi Thành tự bạo, làm cho công sức của ngươi trở thành dã tràng xe cát phải không?"
"Ha hả, nói chuyện với người thông minh đúng là đỡ phải tốn sức suy nghĩ." Mai Lặc nghe vậy liền biến sắc, dứt khoát thừa nhận: "Thật sự ta cũng lo lắng điều này, thế nhưng lời ta nói tuyệt đối không giả, tài năng chỉ huy của ngươi khiến cho ta rất thưởng thức, nếu như ngươi nguyện ý đầu nhập vào chúng ta, ta có thể bảo đảm cho ngươi vinh hoa phú quý. Lấy thực lực và tài trí của ngươi, tối thiểu cũng có khả năng nắm trong tay mấy Vị Diện, một khối đại lục nho nhỏ này không xứng đáng để cho cường giả như ngươi thi triển tài năng. Suy nghĩ một chút đi?"
"Không cần, ai chết vào tay ai còn chưa rõ mà." Bần đạo mỉm cười nói: "Thế nhưng bản thân ta có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, Thiên Không Chi Thành, khà khà, một khi ta thấy tình thế không ổn sẽ lập tức bạo phát, một mình ngươi đứng đó mà hưởng thụ đi nhé. Ha ha."
"Hèn hạ." Mai Lặc giận dữ nói: "Dùng loại chuyện này uy hiếp ta thì tính là bản lãnh gì chứ? Ngươi còn là một nam nhân hay không? Có bản lãnh lấy ra khí khái nam nhân tranh tài một trận với chúng ta, thua sẽ giao Thiên Không Chi Thành ra."
"Ha ha, vậy thì ngươi dùng binh lực gấp mấy chục lần chúng ta để tấn công thì gọi là có bản lãnh hả?" Bần đạo buồn cười nói: "Chỉ cho phép quan trên phóng hỏa, không cho phép dân chúng đốt đèn, đám người chim các ngươi lúc nào cũng như vậy, không phải là vô sỉ một cách bình thường mà."
"Ngươi…" Mai Lặc bị ta nói á khẩu không trả lời được, chỉ có thể buồn bực đứng im tại chỗ, tựa hồ đang tập trung nghe chỉ thị gì đó, sau đó trên mặt nàng lại nở nụ cười, tàn bạo nói với ta: "Đúng đấy, bức cho ngươi tự bạo phát, tuyệt đối không thể để Thiên Không Chi Thành lại cho ngươi sử dụng. Ngươi cùng với nó hóa thành tro bụi đi."
"Nữ nhân điên cuồng." Bần đạo cười khổ thầm nói. Sau đó không để ý đến nữ nhân điên này nữa, mà chuyên tâm quan sát tình huống trên chiến trường. Nơi nào gặp nguy hiểm, ta sẽ dùng Mạn Quyển Sơn Hà Phiến giúp bọn hắn một tay. Lúc không có chuyện gì làm, ta nhàn nhã đứng ở trên nhánh cây của Phỉ Thúy hóng gió, không thèm quan tâm đến trận chiến đấu ở bên trong Thiên Không Chi Thành. Ở trong đó đã có Âu Dương Nhược Lan trấn giữ, nàng ta có thời gian ba năm chuẩn bị cho trận chiến này, há lại dễ dàng bị các Thiên sứ công phá?
Lúc này ở nội bộ Thiên Không Chi Thành thanh âm chém giết nổi lên bốn phía, chiến sĩ song phương cuối cùng đã tới giai đoạn đánh giáp lá cà.
Trong đó một gã đại đội trưởng Thiên sứ bốn cánh thật vất vả mới đột phá hàng tia chớp tẩy lễ, mang theo mấy tên thủ hạ đi tới khu vực bị tổn hại, đạp trên thi thể không trọn vẹn của đồng bạn tiến vào trong một thông đạo tương đối nhỏ hẹp.
Bọn hắn dọc theo lối đi thẳng tắp vào sâu hơn 10m. Nhóm đầu tiên đụng tới chính là một tiểu tổ chiến đấu bên chúng ta. Thiên sứ bốn cánh đội trưởng nhìn kỹ thì thấy có bốn gã Ải Nhân chiến sĩ bọc sắt toàn thân đứng ở phía trước, trên tay bọn họ đều cầm một cây chiến chùy khổng lồ, đầu chùy thô to hơn một thước, ít nhất cũng nặng trăm cân. Đồng thời sau lưng của bọn họ còn có một tấm chắn cực to, bởi vì vóc người Ải Nhân tộc tương đối thấp bé, chỉ cần hai người đứng song song là đủ để ngăn cản lối đi, cho nên bốn người bọn họ chia thành hai hàng trước sau, hoàn toàn bảo vệ nhóm Dực Nhân phía sau cùng. Hơn nữa còn chừa một khoảng trống ở trên đầu cho nhóm Dực Nhân công kích từ xa, thật sự là một đội phối hợp xảo diệu phi thường.
Nhóm Ải Nhân đứng phía sau là ba gã Dực Nhân chiến sĩ, mặc trang phục rất cổ quái, hai gã chiến sĩ tay cầm cung tên, nhưng mà sau lưng người thứ ba lại đeo một cái rương lớn, phần bụng cũng đeo cố định một cái rương nhỏ. Cái rương lớn làm bằng gỗ, rương nhỏ làm bằng thép đúc.
Gã đại đội trưởng Thiên sứ bốn cánh không rõ ràng lắm bên trong là vật gì. Thế nhưng thứ trên tay người Dực Nhân thứ ba hắn lại nhận ra, đó là một thanh siêu cấp cường nỗ (cây nỏ) tuyệt đối rung động. Thân nỏ làm bằng tinh thiết, dài chừng 1m5, đặc biệt thô to, ở trên có năm mũi tên kim loại to bằng ngón tay cái. Từ đó có thể nghĩ được một khi mũi tên bắn ra vậy có bao nhiêu lực lượng đây? Cho dù là Thiên sứ bốn cánh nhìn thấy cũng kìm lòng không đậu hít vào một hơi lạnh. Lối đi nhỏ hẹp như thế, khoảng cách lại gần như thế, bị một mũi tên sắc lạnh như thế chỉ vào người, bản thân hắn cũng chỉ có thể đứng tại chỗ ngậm ngùi tiếc hận mà thôi.
Nhưng mà tình hình bây giờ không thể bỏ qua được, dù bản thân hắn muốn chạy cũng không thể nào nhanh hơn mũi tên bay mà? Lui về phía sau chỉ có một con đường chết, đi tới có lẽ còn có một ít hi vọng, chỉ cần không bị bắn trúng bộ vị yếu hại, coi như là bị mũi tên xuyên thủng cũng không chết được. Nghĩ tới đây hắn nổi giận gầm lên một tiếng, rồi cuồng bạo nhào tới. Nếu chỉ tính riêng thực lực mà nói, Thiên sứ bốn cánh vốn là cao thủ ma vũ song tu, đấu khí có thể so sánh với Kiếm Thánh của nhân loại, ma pháp ước chừng cũng bằng cấp Ma Đạo Sư trở lên, tống hợp thực lực lại không hề thua kém một gã Kiếm Thần, Pháp Thần. Tuyệt đối mạnh hơn cao thủ Kiếm Thánh bình thường.
Cho nên gã đại đội trưởng Thiên sứ bốn cánh phi thường tự tin, hắn tin chắc mặc dù trước đó đã bị tia chớp giật bị vài vết thương nhẹ, nhưng mà bản thân hắn tuyệt đối có thể giết chết đám người ở trước mắt. Bởi vì hắn đã nhận ra mấy gã Ải Nhân này cũng chỉ ở cấp bậc Hoàng Kim chiến sĩ, ba gã Dực Nhân chỉ miễn cưỡng ở cấp Bạch Ngân, đối phương ngoại trừ có một thanh cường nỏ biến thái kia ra, căn bản không đủ lực để uy hiếp mình. Song mọi chuyện lại hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn.
Khi hai bên mặt đối mặt, gã Thiên sứ bốn cánh có thực lực cao nhất trong hai phe, cho nên phản ứng cũng nhanh nhất, ngay khi đối phương còn chưa kịp hành động, kiếm của hắn đã chém lên trên cổ hai gã Ải Nhân chiến sĩ. Thế nhưng sự tình diễn ra không có giống với trong tưởng tượng của gã đại đội trưởng Thiên sứ bốn cánh, không có đầu người văng ra, máu tươi chảy tràn xuất hiện. Mà hai gã Ải Nhân chiến sĩ lại hư không tiêu thất một cách quỷ dị.
"Chết tiệt, là ảo ảnh." Gã đại đội trưởng Thiên sứ bốn cánh lập tức hiểu ra quỷ kế của địch nhân, đáng tiếc đã quá muộn.
Hắn mới vừa động thủ, hai tên Ải Nhân ở phía sau lập tức phản ứng, nổi giận gầm lên một tiếng vung chùy đập tới. Đúng lúc này đại kiếm của gã đại đội trưởng mới vừa chém vào ảo ảnh lực lượng giảm đi, né tránh đã không còn kịp nữa rồi, đành phải kiên trì sử dụng đại kiếm chống đỡ đầu chùy cực to của hai gã Ải Nhân.
Hai người Ải Nhân này là chiến sĩ thuộc biên chế Nộ Viêm binh đoàn, bọn họ đều là cao thủ cấp Hoàng Kim, lực lượng mạnh mẽ vô cùng, nếu không thì làm sao sử dụng cây chùy nặng như vậy chứ? Lần này lại là hai đối một, cứ thế đập thẳng vào cây đại kiếm của gã Thiên sứ đại đội trưởng, trực tiếp đập cho hắn thất điên bát đảo, hàng đấu khí phòng ngự dao động một trận, xém chút nữa là bị phá vỡ, cây kiếm rung rinh muốn rời khỏi tay, sau đó cơn ác mộng của hắn chính thức bắt đầu.
Lực lượng Ải Nhân tính trên toàn bộ đại lục cũng là số một số hai, còn cầm trong tay vũ khí trầm trọng như thế, không phải bất đắc dĩ thì không ai nguyện ý cứng rắn va chạm với bọn họ, nhất là một chọi hai nữa chứ. Mà thời gian đám Ải Nhân này trú đóng ở nơi đây cũng không ngắn rồi, nhìn trên mặt mũi đồng tộc Cao Sâm vẫn luôn tận tâm tận lực chỉ đạo vũ kỹ cho bọn họ, cho nê lực chiến đấu của binh đoàn Ải Nhân gia tăng thật lớn. Gã đại đội trưởng đón đỡ được một lúc, cảm thấy cánh tay tựa hồ muốn rã rời ra, lực lượng khổng lồ chấn cho hắn không thể đứng vững, từng bước từng bước lui về phía sau.
Thế nhưng hai gã Ải Nhân cũng không chịu nổi, dù sao đấu khí của bọn hắn không có cường hãn như gã Thiên sứ đại đội trưởng, cho nên bọn họ cũng bị chấn động đẩy lùi liên tiếp, cho nên mất đi cơ hội truy kích. Chỉ có điều bọn họ không có cơ hội, vừa vặn tạo thành cơ hội cho Dực Nhân chiến sĩ.
Mặc dù đòn trọng kích của Ải Nhân chiến sĩ gã Thiên sứ đại đội trưởng coi như tiếp được rồi, nhưng mà đấu khí hộ thể đã bị tiêu hao bảy tám phần. Ở thời điểm hắn suy yếu nhất, hai gã Dực Nhân cung tên thủ rốt cục ra tay, hai mũi tên đặc thù tựa như hai con rắn độc trực tiếp bắn rách đạo đấu khí phòng ngự của gã Thiên sứ đại đội trưởng, hung hăng đâm vào ngực hắn.
Tầng khải giáp tinh chế trên người hắn không thể ngăn cản được hai mũi tên tập kích, mặc dù chỉ đâm vào sâu một tấc nhưng điều này cũng làm cho hắn bất ngờ rồi. Tiếp theo, hắn cảm thấy cả người tê dại, tựa hồ da thịt toàn thân không phải là của mình vậy, năng lực hành động giảm đi nhanh chóng, bất luận làm thế nào cũng không thể vận động tứ chi.