Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 353: Chương 353: Cự Nhân hồi quy (1)






Quá trình trải qua làm bần đạo hiểu biết càng thêm tỉ mĩ bần đạo phát hiện, làm cho bọn ta kinh hỉ không chỉ vẻn vẹn mấy thứ này mà thôi. Nguyên lai, bởi vì cách sống bất đồng, sử dụng ma thú cùng chủng loại ma pháp nguyên tố trong thu hoạch gieo trong cũng có sự khác nhau, trong lúc này sự khác nhau với các bộ lạc Độc Nhãn Cự Nhân càng thêm rõ ràng.

Độc Nhãn Cự Nhân thường xuyên lấy hỏa hệ ma thú hoặc vì thu hoạch thực vật, trong cơ thể bọn họ ít nhiều cũng chứa đựng một lượng Hỏa hệ nguyên tố nhất định, biểu hiện ra ngoài chính là, khi bọn họ dụng năng lượng Hỏa hệ cường đại để bám vào tảng đá, vật thể bị đụng đó về sau sẽ sinh ra nổ mạnh kịch liệt, phạm vi bao phủ đến mấy chục thước, uy lực vô cùng.

Mà Độc Nhãn Cự Nhân sau khi dùng thực vật chứa đựng nguyên tố Thủy hoặc Băng hệ, lúc thả ra cũng khiến cho cự thạch nổ mạnh, nhưng uy lực nổ mạnh này không lớn, chỉ là phóng xuất ra khí tức lạnh như băng, có thể dễ dàng làm cho ma thú dưới cấp năm dễ dàng đông cứng. Hơn nữa phạm vi rất rộng, uy lực từng tầng tầng.

Trừ lần đó ra, còn có Phong hệ gia tăng tầm bắn có thể đạt tới tám trăm mét – quá khủng bố. Ám hệ - lúc cự thạch được bắn ra có chứa tính ăn mòn. Thiểm Điện hệ - chỉ cần phóng lên trên người lập tức giật điện mà chết, nếu không có trang bị nguyên tố khác ở bên trong, bọn họ ngưng kết cự thạch vô cùng cứng rắn, đúng là lợi khí tốt nhất bảo vệ thành.

Tóm lại, đại đa số trong mấy gia hỏa này đều mang theo nổ mạnh và quẳng ném cự thạch, hơn nữa, theo ta thấy nếu bọn họ tập hợp lại với nhau thi triển ra ma pháp Hộ Bích, có ma pháp Hộ Bích trợ giúp, mặc dù tầm bắn không xa như tầm bắn pháp sư, nhưng mà bọn hắn có thể công kích pháp sư đỉnh phong, sau khi tiến sát gần dụng một mảng lớn đá tảng đập tới, hắc hắc, pháp sư đoàn là chúa tể chiến trường chỉ còn ở trong ghi chép lịch sử mà thôi.

Bần đạo còn cố ý bảo bọn hắn biểu diễn qua một lần ma pháp Hộ Bích, ai, cái hộ bích này cũng rất cứng rắn a, dù sao nó cũng là phòng ngự cường đại nhất của Thổ hệ. Hơn nữa thân hình bọn họ cự đại rất thích hợp tồn trữ ma lực, cho nên uy lực phòng ngự pháp thuật ước chừng ở thập cấp, có thể ngăn cản oanh kích của pháp thuật thập cấp. Mà nếu như bọn họ gồm ba mươi người đúng cùng một chỗ thi triển ra hộ bích trong lời nói, cái ma pháp bích kim hoàng sắc kia tuyệt đối có thể đỡ được oanh kích pháp thuật cấp mười một. Nói như thế nào Độc Nhãn Cự Nhân cũng từng được bình chọn là ma thú bát cấp thượng vị a, thực lực hoàn toàn xứng đứng.

Công tác chuyển dời của Độc Nhãn Cự Nhân là hao phí rất nhiều khí lực, cho dù bọn hắn luôn sinh sống ở cái địa phương nguy hiểm này cũng không dám một mình đi ra khỏi lãnh địa, bình thường ít nhất cũng có năm người trưởng thành cùng nhau hành động mới có thể được. Muốn thông tri cùng một lúc cho nhiều bộ lạc hiển nhiên là không có khả năng, nhưng lại không thể bỏ quên được.

Vì bảo vệ tốt cho bọn họ ta lại hao hết tâm cơ. Nam tử trưởng thành ở bộ lạc này chỉ có hơn hai mươi người, ta bảo bọn hắn mười người thành một tổ. Hướng hai bộ lạc khác nhau mà truyền tin, một tổ mười người kia đi hộ tống các lão nhân yếu nhược đến nơi này, sau đó kêu lại các chiến sĩ của cái bộ lạc kia đi đến nơi khác truyền tin, cứ theo trình tự như vậy mà làm.

May mắn ở thời điểm Độc Nhãn Cự Nhân di dời vẫn tương đối an toàn, không có ma thú cường hãn nào dám trêu chọc vào nhiều Độc Nhãn Cự Nhân như vậy, cho dù cửu cấp ma thú cũng không có nắm chắc nhiều phần thắng a? Huống chi chính bọn họ thường xuyên đi lại ở trong thông đạo an toàn của chính mình. Không cần quá mức lo lắng về độ an toàn. Cho nên lão nhân yếu nhược và phụ nữ, trẻ em của bộ lạc thì được tự mình ta đưa trở về, ta bảo bọn họ bỏ lương thực lại, cấp cho những bộ lạc phía sau sử dụng, bọn họ chỉ đi theo ta thôi. Tuyệt đối không đói, dọc đường đi đầy dẫy ma thú còn có thể đói mới là lạ.

Hồng Nhi tự mình đi trước mở đường, Cuồng Long kỵ sĩ cảnh giới ở hai bên, bần đạo cùng Tạp La chỉ huy ở giữa, Khắc Lý cản ở phía sau, hai ngày đánh một trận nho nhỏ, ba ngày thì đánh một trận lớn hơn, dưới tình huống không có ma thú cửu cấp, vẫn là đi gần một tháng mới có thể đến nơi, không có biện pháp a, ai bảo tiểu hài tử Độc Nhãn Cự Nhân đi không nhanh? Có thể đi xa như vậy cũng không sai biệt lắm rồi.

Thật vất vả mới trở về lãnh địa, lập tức Vương tiên sinh mang đến cho bọn họ kinh hỉ, cũng không ngờ hắn thay Độc Nhãn Cự Nhân kiến tạo chỗ ở, toàn bộ đều là sơn động cự đại. Vị trí là bên ngoài thành Bác Lạp Tư, nơi đây có một mảnh đất quặng mỏ bỏ không, Vương tiên sinh cố ý bảo nhóm Ải Nhân kiến thiết cho cao cho rộng, để cho đám người cự nhân thân cao bảy thước ra vào cũng còn thoải mái dễ dàng, còn có cố ý dụng vật liệu đá làm giường và bàn cho bọn họ, còn có bát ăn cơm bằng sắt to lớn, cái bát cơm kia lại to bằng cái bồn tắm của ta.

Chứng kiến cách tiếp đãi cao cấp như vậy, đám người Độc Nhãn Cự Nhân hết sức cảm động, sau đó tiến lên nhận chậu rượu cự đại và thức ăn, đây là mỹ thực mà cho tới bây giờ đều không có nếm qua. Tộc trưởng Hồ Phong đại biểu cho tộc Độc Nhãn Cự Nhân đối với ta nói lời thiên ân vạn tạ, cam đoan rằng từ nay về sau hết lòng phục vụ. Ta đây còn khách khí cái gì chứ, lập tức triệu hồi đại sư Ải Nhân Kỳ Ngõa – Mạc Vệ Tư và đại sư Địa Tinh Ca Ti, bảo bọn hắn ước lượng thân thể để chế tạo ra trang bị.

Bần đạo cáo từ rồi mang theo Hương Hương ra về, dọc đường đi bần đạo không việc gì để nói, nhưng có điều làm ta kỳ quái chính là, Hương Hương không ngờ cũng không có vẻ mệt mỏi, hơn nữa tinh thần lực của nàng khi đang còn ở trong rừng cây rất đặc biệt, không biết vì nguyên nhân gì, tất cả những sâu nhỏ khi thấy nàng điều tránh né ẩn núp, hơn nữa ma thú Thực Vật hệ lại không bao giờ công kích chúng ta cả, quá kỳ quái a, chẳng lẻ nói trên người Hương Hương còn có cái bí mật gì đó sao?

Nghênh ngang về đến nhà, vẫn là an bài Hương Hương nghỉ ngơi cho tốt, sau đó nghe bọn người Vương tiên sinh hồi báo, ngắn gọn đến cực điểm, toàn bộ đều có một câu duy nhất: “Hết thảy mọi việc điều bình thường”

“Vương tiên sinh a, có chuyện này cần ngươi làm nha” Bần đạo cười nói.

“Có chuyện gì nữa đại nhân?” Vương tiên sinh vội vàng hỏi?

“Huyệt động của Độc Nhãn Cự Nhân không có đủ, ngươi hãy kiến thiết thêm nha, ân, trước hết cứ xây cho đủ một vạn người sinh sống đi ha” Bần đạo thản nhiên nói.

“A…?” Ánh mắt Vương tiên sinh và Phù Nghê Nhã đều như muốn rớt xuống.

“Hắc hắc, cứ thế đã, không vấn đề gì chứ” Ngược lại ý tứ ngượng ngừng của bần đạo một chút cũng không có. Cứ như vậy mà cười cười

“Trời ạ! Một vạn người. Đại nhân quả thực ngài rất giỏi a, việc này rất … rất tốt a, ta lập tức phải đi làm” Vương tiên sinh cực kỳ hứng thú tiêu sái bước đi.

“Đại nhân tư liệu mà ngài muốn ta đã thu thập được rồi” Phù Nghê Nhã cười hỏi: “Hiện tại ngài có muốn nghe không?”

“Được, ta đang chăm chú lắng nghe đây” Bần đạo nói xong, vội vàng làm dáng làm vẻ.

“Ha haaaa!“ Phù Nghê Nhã bị bộ dáng của ta làm vui vẻ một hồi, rồi nói: “Sau khi Giáo đình đánh bại Ma tộc, tổng cộng phát động Thánh chiến lớn nhỏ hơn ba mươi lần”

“A… ? Nhiều như vậy sao?” Bần đạo bị con số to lớn này lâm vào trầm tư, hỏi: “Chẳng lẻ trên đại lục có rất nhiều giáo phái như vậy hả?”

“Không có” Phù Nghê Nhã lắc đầu cười khổ nói: “Kỳ thật, chân chính đủ tư cách Thánh chiến chỉ có bảy thôi, số còn lại đều là Giáo hoàng các thời đại vì muốn ghi danh tính của chính mình vào trong lịch sử mà phát động chi chiến vô danh (chiến tranh ảo), hoặc là đánh một tiểu quốc nào đó không ảnh hướng đến toàn cục, hoặc là tiêu diệt một một thế gia quý tộc nào đó mà hắn không vừa mắt. Thậm chí, có mấy đợt Thánh chiến mà mục tiêu của nó chỉ là giày xéo bần dân mà thôi”

“Mấy tên Giáo hoàng ngu ngốc này, đây không phải là làm việc không công dẫn đến thiên hạ chê cười sao chứ”, Bần đạo cười nhạt khinh thường nói: “Hãy nói bảy lần bị tiêu diệt đó là ai đi?”

“Thứ nhất là tín ngưỡng Hắc Ám chủ thần đích Ám Chi Thần Giáo, vốn bọn họ tại thời điểm Ma tộc xâm lấn cũng có tham gia đánh Ma tộc, hơn nữa còn lập công lớn, lại thương vong thảm trọng, đáng tiếc bị Giáo đình vu khống là gian tế Ma tộc, sau đó là một trận Thánh chiến nổi lên và bị tiêu diệt sạch sẽ” Phù Nghê Nhã hơi bất bình nói.

“Cái này không phải ta muốn tìm” Bần đạo lắc đầu nói, “Nói cái tiếp theo đi”

“Còn có tín ngưỡng Hỏa Thần – Hỏa Chi Thần Giáo, tín ngưỡng Thủy Thần – Thủy Chi Thần Giáo, tín ngưỡng Đại Địa – Đại Địa Mẫu Thần Giáo, tín ngưỡng Hải Thần – Hải Thần Giáo, tín ngưỡng Sa Mạc Chi Thần – Sa Thần Giáo, tín ngưỡng Tự Nhiên Thần Nữ – Tự Nhiên thần giáo” Phù Nghê Nhã kể ra một loạt.

“Ân? Tự Nhiên Nữ Thần? Là Thần gì vậy?” Lập tức bần đạo nhạy cảm nói. Năng lượng của Thương Long Giác rất giống với tự nhiên, rất … rất có thể có quan hệ đây.

“Nhiều thế hệ trước đây của bọn họ sống ở sát bên Tinh Linh chi sâm, vị trí đó so với chúng ta đây tương đối gần, chỉ cách Bác Lạp Tư thành khoảng hai tháng lộ trình, hiện tại thuộc địa phận của Hoắc Phúc đế quốc” Phù Nghê Nhã thuộc như lòng bàn tay, nói: “Bọn họ thờ phụng Tự Nhiên Nữ Thần là nữ thần sáng tạo ra sinh mệnh tự nhiên, được người trong giáo phái này gọi là Đức Lỗ Y”.

Trương Tam Phong dị giới du

Tác giả: Tả Tự Bản - 写字板

Chương 353: Cự Nhân hồi quy (2)

Nhóm dịch: Dung Nhi

Nguồn: vipvandan

“Đức Lỗ Y am hiểu chiến đấu gì?” Bần đạo vội vàng hỏi?

“Pháp thuật của bọn họ rất nhiều, có thể thao túng thực vật, hơn nữa có thể biến thân trở thành ma thú tiến hành chiến đấu. Nghe nói Đức Lỗ Y rất lợi hại, có thể biến thân thành cự long, sức chiến đấu tương đối khủng bố” Phù Nghê Nhã giải thích nói: “Mặt khác, bọn họ đối với điều phối dược tễ rất có điểm độc đáo, nghe nói chức nghiệp Vu sư, chỉ là sau khi giáo phái Đức Lỗ Y bị tiêu diệt, đệ tử cấp thấp đào thoát được về sau sáng tạo ra, vì muốn che dấu thân phận, tránh né Giáo đình đuổi bắt”

“Thương Long Giác kia cùng Đức Lỗ Y có quan hệ gì không?”Bần đạo tiếp tục hỏi.

“Nghe nói, danh tự Đức Lỗ Y cùng năng lực của bản thân có quan hệ trực tiếp, tỷ như có thể biến thân thành Ma Hùng (ma gấu), có thể danh tự Lý Gia Thượng là tên của Ma Hùng này. Nếu Thương Long Giác chính là Đức Lỗ Y trong lời nói, như vậy giải thích rằng hắn đã năng lực biến thân thành cự long Đức Lỗ Y đại trưởng lão” Phù Nghê Nhã nghiêm nghiêm túc nói.

“Này… này địa vị của ‘đại trưởng lão Đức Lỗ Năng’ cao bao nhiêu thế?” Bần đạo nghi hoặc hỏi?

“Ngang bằng với Hồng Y giáo chủ và Thần Thú Tiên tri” Phù Nghê Nhã nghiêm nghị nói.

“Mà năng lực biến thân kia ngươi biết được bao nhiêu? Thật sự có đúng là thực lực ngang bằng ma thú chân chính sao?” Bần đạo bất khả tư nghị hỏi?

“Truyền thuyết thì đúng vậy, thực lực hoàn toàn giống nhau” Phù Nghê Nhã rất khẳng định nói.

“A, thật sự là quá tốt, ta vừa kiếm được một tên” Bần đạo mỉm cười nói.

“Ngươi nói cái tên Thương Long Giác kia sao, ta cũng đã gặp qua hắn. Nói thật, hắn cũng không cường đại như trong tưởng tượng của ngài a?” Phù Nghê Nhã khó hiểu hỏi: “Ít nhất hắn đã bị Bì Lỗ giữ chặt chẽ, dường như rất sợ bộ dáng của Bì Lỗ ha?”

“Đó là hắn cầu ta cố ý che dấu thân phận, làm sao quan sát thấu được” Bần đạo khinh thường nói: “Thực lực của hắn tuyệt đối không dưới Tha Khắc Đàn, ngươi cũng nên cẩn thận ở điểm này của hắn, tên gia hỏa này ngay cả Khách Thu Toa cũng dám hạ độc hại người đó?”

“Ân? Nhưng Khách Thu Toa là Long mà?” Sao có thể bị hạ độc được chứ?” Phù Nghê Nhã giật mình hỏi?

“Đúng vậy, độc mà Thương Long Giác sử dụng là Mộng Long Thảo đó” Bần đạo cười khổ thuật lại sự tình trải qua cho Phù Nghê Nhã nghe một lần, sau đó nói, “Các ngươi nên cẩn thận điểm này của hắn cho ta”

“Tiểu tử này thực âm hiểm” Tạp La bất mãn nói, “Muốn ta làm thịt hắn không” Tạp La rất khinh thường những tên nham hiểm.

“Không tốt” Khắc Lý tỏ vẻ phản đối đầu tiên, nói: “Thực lực của hắn rất mạnh, khả năng gia nhập chúng ta lại lớn, chỉ sợ là đại nhân cũng muốn thu phận hắn mới lưu lại cho đến lúc này?”

“Hắc hắc!” Bần đạo cười gian hai tiếng.

“Đúng, một tên gia hỏa tốt như vậy nhất định phải lưu lại a. Ta còn không biết nên đánh quan hệ với hắn như thế nào đây?” Hồng Nhi cũng nói: “Rất đúng dịp a”

“Phù Nghê Nhã, gần đây Tha Khắc Đàn như thế nào rồi?” Bần đạo cười hỏi?

“Cuộc sống của hắn cũng tạm ổn, chỉ là mỗi ngày đều ngâm mình ở trong phòng thí nghiệm, tự trang bị đồ vật do chính mình tạo ra, hao phí tài liệu trân quý rất nhanh khiến cho Vương tiên sinh muốn hộc máu, không chỉ có như thế, hắn còn lôi kéo đại sư Ải Nhân Kỳ Ngõa cùng nhau làm. Hai người chính là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, dù sao mỗi ngày cơ hồ ở cùng một chỗ thảo luận về vấn đề luyện chế và quán nhập ma pháp vào bên trong nó” Phù Nghê Nhã cười khổ nói.

“Ha hả, nói chung không có chuyện gì là tốt rồi, ngươi đi gọi đám người Thương Long Giác và Tha Khắc Đàn tới đây đi, đây là con bài chưa lật sau này đó” Bần đạo tự tin nói.

“Được” Phù Nghê Nhã đáp ứng một tiếng, lập tức lui ra ngoài.

“Ngươi muốn đám người bọn họ tỏ thái độ à?” Tạp La khó hiểu hỏi, “Tha Khắc Đàn là không có khả năng?”

“Đúng vậy, hắn bởi vì từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng giáo lý của Giáo đình, nên sẽ không đối với Giáo đình tuyệt tình tuyệt nghĩa?” Hồng Nhi cũng hỏi.

“Ha hả, sao các ngươi khẩn trương thế. Ta cũng chưa hề nói ngay lập tức đối nghịch với Giáo đình mà” Bần đạo cười nói: “Xem ra các ngươi cũng đều đã biết, ta có chút bất hòa với Giáo đình, lần này đã bị Giáo đình bắt buộc phái Cuồng Long quân đi đánh Thánh chiến, khẳng định là mượn cơ hội này làm suy yếu thực lực của ta, nhưng ta cực lực phản đối, nhưng vẫn bị bắt chẹt ba trăm vạn. Hơn nữa bọn họ tuyệt đối không có dừng tay như vậy, khẳng định sẽ còn có những âm mưu âm hiểm khác đang chờ ta, cho nên ta mới thu nhận tội phạm truy nã của Giáo đình Thương Long Giác. Ai! Thật ra là ta bị buộc phải tự bảo mình thôi” Bần đạo hơi cố chút bất đắc dĩ nói.

“Hừ, ta đương nhiên biết đại nhân bị bức bách, lúc trước, Cuồng Chiến sĩ của chúng ta cơ hồ bị Giáo đình bức cho diệt tộc” Tạp La đối với việc này vẫn canh cánh trong lòng. Nói rất dứt khoát, “Hiện tại thế lực mạnh mẽ của đại nhân đã vượt qua một tiểu quốc số lượng cao thủ mà nói, thậm chí đã vượt lên trên ba đại đế quốc cộng lại. Hiện tại dân cư sống trên lãnh địa của ngài, là nơi duy nhất trên đại lục không chịu khống chế của Giáo đình, vì tư lợi của chính bọn nó, bọn họ làm sao không có thể bức bách đại nhân được a? Đúng, đại nhân đã cứu toàn bộ tánh mạng tộc nhân chúng ta, lại đãi ngộ với chúng ta tốt như thế, đừng nói là Giáo đình, cho dù là Quang Minh Thần tưởng nghĩ muốn động thủ đến đại nhân, thì trước nhất phải bước qua một cửa của Cuồng Chiến sĩ chúng ta đây”

“Hừ, Giáo đình thối nát, ta sớm nhìn không vừa mắt chút nào, hay là chúng ta làm phản đi” Hồng Nhi hưng phấn cười nói: “Dù sao ngươi có bà ngoại và long tộc làm hậu thuẫn, chúng ta ai ai cũng không sợ. Lại nói, hiện tại Giáo đình vội vàng phát động Thánh chiến, đây đúng là cơ hội tốt a” Nàng là người điển chỉ e thiên hạ không loạn mà thôi.

“Khắc Lý nguyện ý đi theo đại nhân” Khắc Lý cũng thành tâm thực lòng nói.

“Tuyệt đối không được, hiện tại thời cơ còn chưa đến” Bần đạo nghiêm túc nói: “Trước tiên cám ơn Tạp La gia gia và các thành viên yêu quý, bất quá hiện tại tạo phản sẽ gây ra một hồi chiến tranh vô vị, người chết đều là nhiều binh lính quân đội chúng ta? Chưa cần phải … bàn tới, ta bất cứ giá nào cũng không thể đem sinh mạng của bọn họ ra đùa giỡn được”

“Đa tạ đại nhân đã lo lắng cho chúng ta, có thể sẽ khiến cho Giáo đình không bỏ qua cho chúng ta, ý tứ của đại nhân ngài là?” Tạp La hỏi?

“Hiện tại chúng ta tu dưỡng sinh lợi, thực lực chậm rãi phát triển, mà Giáo đình lại cực kỳ hiếu chiến sẽ phát động Thánh chiến, tất nhiên sẽ làm cho thực lực hạ xuống, cái này cứ kéo dài, thì chênh lệch giữa chúng ta cũng sẽ biến mất, một khi thực lực chúng ta tương xứng ngang bằng với Giáo đình, như vậy không cần chiến tranh cũng có thể thắng trong hòa bình, trừ phi bọn họ muốn đồng quy vu tận với chúng ta” Bần đạo cười giải thích: “Cho nên nhiệm vụ hiện tại của chúng ta là mỗi một người đều phải phát triển, còn không chính là nhẫn”

“Đại nhân cao kiến” Ba người bọn ta đều gật đầu nói.

Một lúc sau, có người gõ cửa, sau dó Tha Khắc Đàn cùng Thương Long Giác bước vào trong phòng hội nghị.

“Hai vị mời ngồi” Bần đạo khách khí nói.

“Cảm ơn đại nhân” Hai người đáp ứng ngồi xuống.

“Tha Khắc Đàn đại sư, đã quen thuộc ở nơi này chưa vậy?” Bần đạo ân cần hỏi thăm.

“Đã quen thuộc, vô cùng tốt, đại nhân vật liệu ở nơi này đúng là rất đầy đủ a, ta cho đến bây giờ cũng còn bất ngờ những vật tìm không được đều có ở nơi này. Trước kia cũng đã thực nghiệm rất nhiều, cuối cùng cũng hoàn thành, thật sự đa tạ đại nhân” Tha Khắc Đàn vừa lòng cười nói.

“Ha hả, đại sư đã quen thuộc tập quán là tốt rồi, nhìn một thân trang bị của đại sư, ta cũng vì đại sư mà cao hứng a, có cái yêu cầu gì cứ việc nói” Bần đạo cười nói.

“Hắc hắc, không có, ta làm ra mấy cái này còn không phải là đồ vật này nọ của đại nhân ngài sao” Tha Khắc Đàn có điểm ngượng ngùng nói. Lấy danh nghĩa thí nghiệm cấp trang bị cho chính mình, dù sao cũng không phải chuyện vẻ vang gì.

“Không sao, đại sư còn không có pháp trượng tốt phải không?” Bần đạo nhìn nhìn, nói: “Nơi này chỉ có Lôi Thú Giác, ngài hãy gia công một lần đi” Nói xong xuất ra giác (sừng) cự đại đặt nó lên trên mặt đất.

“Đại nhân, cái này thật sự cho ta sao?” Tha Khắc Đàn cảm động đến hai mắt đỏ hoe. Ma hạch cửu cấp ma thú, có thể chế tạo ra Thần khí gì đó, tuyệt đối là vô giá. Cho dù quốc sư của ba đại đế quốc cũng không có xứng được trang bị cấp bậc như thế, mà hắn chỉ là một pháp sư vừa mới tới, còn nữa chỉ bài danh đệ tam, có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy, quả thực là bất khả tư nghị. Hơn nữa, hắn đương nhiên biết được, trên toàn bộ đại lục chỉ có duy nhất ta là Giáo đình không sờ tới được mà thôi.

“Đương nhiên, trong lãnh địa chỉ có ngài là một người Lôi hệ pháp sư mà thôi, không để cho ngài thì cho ai đây?”Bần đạo cười nói. Nếu như thế mà không mua được nhân tâm của Tha Khắc Đàn, bần đạo cũng không tin.

“Đại nhân” Tha Khắc Đàn trực tiếp quỳ xuống, kích động đến chảy nước mắt, nói: “Một khi ngài đã đối đãi như vậy, cuộc đời này của Tha Khắc Đàn chỉ nguyện trung thành với ngài thôi”

“Đại sư xin đứng lên, đại lễ thế này làm sao ta nhận được” Bần đạo nhanh nhạy nâng hắn lên, nói: “Đại sư không cần như thế, ta tin tưởng thành ý của đại sư”

“Đa tạ đại nhân” Hiện giờ Tha Khắc Đàn đã kích động luôn miệng nói lời cảm tạ.

“Ha ha, không phải đại sư vội đi sao, đi tìm Kỳ Ngõa đại sư đi, nhất định hắn cũng thật cao hứng đó” Bần đạo cười nói.

“Hắc hắc” Tha Khắc Đàn ngượng ngùng nói: “Đại nhân cáo từ” Sau đó dụng Phiêu Phù Thuật bắt lấy sừng, ôm lấy bỏ chạy.

Cạc cạc, lại thu phục thêm một người nữa, bần đạo thì thầm nói, chỉ lấy ra một cái sừng thú lấy được thành tâm của một Đại Ma Đạo Sư, vụ mua bán này rất có lời a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.