"Đúng a!" Bần đạo trâng tráo nói: “Ta thật ra là coi trọng kiến thức của ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý buông tha cho lực lượng cùng lực lượng, ta có thể cho phép ngươi trở thành bộ hạ của ta. Nhưng mà nếu ta muốn đem ngươi bắt đến chỗ bọn họ, lấy nhân duyên của ngươi. nhất định sẽ chết vô cùng thê thảm a, hơn nữa, nói thật, ta cũng không nắm chắc có thể đem ngươi an toàn tới đó, không có trận pháp hạn chế, nói không chừng vừa đi ra ngoài ngươi liền bỏ chạy, ta đây không phải mệt chết sao?"
Da Cáp Đức sau khi nghe xong lâm vào trong trầm tư, không nói gì thêm.
Bần đạo thấy hắn có ý lay động, vội vàng khuyên tiếp :"Tuy rằng ngươi mất đi lực lượng, nhưng mà ta có thể cho ngươi đãi ngộ tối ưu. bằng vào các loại tri thức phong phú trong đầu ngươi. ta tin tưởng ngươi sẽ trở thành trợ thủ đắc lực nhất của ta."
"Ta cần suy nghĩ một chút!" Da Cáp Đức nhàn nhạt nói.
"Được!" Bần đạo phi thường sảng khoái hồi đáp Cho ngươi một phút đồng hồ, ngươi thấy đủ chưa?"
"Các hạ vì cái gì vội vã thúc giục ta như thế?" Da Cáp Đức đột nhiên cảnh giác nói.
" Bởi vì ta không thích chờ đợi"! Bần đạo nói không chút quan tâm nói.
" Chẳng lẽ ngươi đang phô trương thanh thế sao?" Da Cáp Đức cười lạnh nói.
"Đây là đáp án ngươi cho ta sao?" Bần đạo cười lạnh múa may bào kiếm trên tay, nói: “Dường như bây giờ ta là dao thớt, ngươi là thịt cá thì phải?"
"Thì tính sao?" Da Cáp Đức lớn tiếng nói: “Ta nói như thế nào cũng là đại nhân vật tung hoành thần giới mấy mươi vạn năm. ta làm sao có thể khuất phục là thủ hạ cho một tên tiểu nhân giảo hoạt như ngươi chứ? Thà làm ngọc nát, không làm ngói lành."
"Được, một khi đã như thế, vậy ngươi vỡ đi!" Bần đạo cười lạnh nói, lập tức không nhiều lời vô nghĩa với hắn nữa. trực tiếp thi triển ra thái cực kiếm pháp, trên không trung vẽ ra từng vòng tròn, trong nháy mất, vòng tròn đầy trời như một tòa núi lớn áp xuống Da Cáp Đức.
Trên thực tế, bần đạo thấy Da Cáp Đức nói như thế, đã sớm biết tâm ý của hắn. Kỳ thật hắn bất quá là ôm tâm lý may mắn mà thôi, hiện tại làm bộ dạng như vậy, kỳ thật là tâm lý của hắn đã đến bờ vực sụp đổ, chỉ cần ta dùng bào kiếm trên tay trò chuyện với hắn, hẳn tám thành liền sẽ khuất phục. Đừng quên, càng là người ở đại vị cao thì càng đặc biệt thích hưởng thụ, lại càng không muốn chết, cho nên, ta sau khi bằng miệng lưỡi đà kích hắn. thì lập tức dùng hành động cho hắn nếm mùi một chút, tóm lại. ta là quyết định bức bách hắn đầu hàng.
Kế tiếp, chúng ta liền triển khai một cuộc chiến truy đuổi kéo dài, ở trong không gian ý thức, muốn bắn hay là giết chết Da Cáp Đức ở trạng thái hư vô, cũng không phải chuyện dễ dàng. Hắn thân hóa một đạo khói đen. xuyên thăng qua kiếm thế của ta, như vào chỗ không người. Bức bách ta xuất ra linh lực lớn hơn nữa, cuối cùng thậm chí vận dụng đến huyễn tật thiên hỏa mới dọa hắn đi. Sau đó ta liền liên tục đuổi giết, đem hắn đuổi lên trên trời không đường, dưới đất không cửa, khổ không thể tả.
Nếu dưới tình huống bình thường, đấu tranh như vậy phải mất rất nhiều thời gian. Như Da Cáp Đức cướp lấy thần cách của ngươi khác, hắn phải hao phí đến ba tháng, nhưng mà bần đạo là một cái ngoại lệ may mắn. bởi vì ta không chỉ có huyễn tật thiên hỏa có thể trực tiếp tạo thành thương tổn cho Da Cáp Đức. hơn nữa ta còn vô tình phát hiện, hỗn thiên lãng cùng với tâm linh của ta tương thông, không ngờ cũng có thể mang vào được. Có nó trợ giúp Da Cáp Đức chính là một chút hy vọng cũng không có.
Cuối cùng, khi hắn bị bần đạo dùng hỗn thiên lăng trói thành quà trứng, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của ta, hắn cũng không dám làm ra tư thế đáng tởm thà làm ngọc nát, không làm ngói lành nữa. Nhanh chóng hướng ta cầu xin tha thứ nói: “Không được, ta nguyện ý buông tha hết thày, vì ngài cống hiến sức lực."
" Sớm nói thì xong rồi? Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, thực đáng ghét!" Bần đạo hơi căm tức nói: “Còn không mau lăn ra khỏi nơi này?"
Nguyên nhân bần đạo tức giận, chủ yếu chính là, trận đại chiến này, tuy rằng ta thắng tương đối nhẹ nhàng, nhưng mà cũng là một trận thắng thảm. Bởi vì ta đã ăn sạch sẽ toàn bộ linh dược, thậm chí quả táo vàng cũng cắn một miếng, có thể tưởng tượng, nếu tên hỗn đàn này kiên trì thêm nửa ngày nữa. ta đây chính là thê thảm bao nhiêu. Bất quá cuối cùng hoàn hào, rốt cục thời khắc mấu chốt sau cùng, nhìn thấy quang cầu đại biểu cho bổn nguyên ý thức của Da Cáp Đức từ nơi này tách ra. bần đạo mới vơi đi một chút.
Tiếp theo, nguyên thần của ta lập tức bắt đầu cùng với hệ thống tinh thần khổng lồ của nơi này xây dựng liên hệ, cũng cuối cùng hoàn toàn cùng với nó tan ra làm một thê, do đó trở thành tân chủ nhân của thần cách cường hãn này.
Khi ta làm xong tất cả chuyện này chậm rãi mỡ to mắt, bần đạo lập tức cảm giác được so với trước khi có sai biệt thật lớn. Ta chỉ cảm thấy tinh thần lực của ta, sung mãn đến mức muốn trào ra ngoài. Thần thức lại càng cường đại đến một trình độ kẻ khác khó thể tin. tùy tiện đảo qua, hết thảy sự vậy trong chu vi ngàn dặm, đều ở trong sự giám thị cùng sự khống chế của ta. Phải biết rằng trước kia phạm vi tìm kiếm của ta bất quá là mấy trăm dặm, mà rất nhanh liền sẽ mỏi mệt. thế nhưng lần này ta lại không có chút nào là cảm giác cố hết sức, tựa hồ còn có thể trài ra xa hơn.
Bần đạo lập tức nổi lên tính trẻ con, đem thần thức vô hạn mở rộng, cuối cùng mãi cho đến ngoài ngàn dặm. ta tìm được Nguyên Tố nữ thần. Minh thần dưới sự trợ giúp của đám người Tự Nhiên nữ thần. Độc Long Hoàng đem hai người đến viện trợ của Da Cáp Đức đánh cho chỉ có phòng thủ mà vô lực hoàn thủ. Xem ra sự tình cơ hồ giống như ta dự liệu, đám người Tự Nhiên nữ thần không có gặp được đối thủ chắc chắn sẽ không ngồi yên. Ta cơ hồ đã có thể kết luận, hai tên điểu nhân bị vây công kia nhất định sẽ không bao lâu nữa sẽ rút lui.
Mãi đến lúc này, tinh thần lực của ta vẫn sung mãn, không có chút nào khô kiệt mệt mỏi, so với trước kia. tiến bộ to lớn quả thực rất nghịch thiên, có thể ở cái tuổi của ta đạt được thành tựu như thế, ắt hẳn trong thiên hạ cũng chỉ có ta đây độc nhất vô nhị. Cho dù ta bởi vì nguyên nhân lịch lãm không đủ. đồng thời một bước lên trời thành chủ thần đỉnh cấp, nhưng mà độ ngưng kết nguyên thần, ta sợ là đã đạt đến một cảnh giới phi thường khủng bố, có nguyên thần mạnh mẽ như thế làm nền tảng, đối với sự phát triển sau này của ta, trợ giúp thật sự là quá lớn.
Nghĩ vậy, trong lòng bần đạo không khỏi dâng lên một sự đắc ý, bất quá, sau khi nhìn thấy chiến hữu còn đang chiến đấu, ta cũng lập tức thu hồi tâm tư chơi đùa, nhanh chóng cho nguyên thần trở về. Vừa lặng lẽ đánh giá một chút bổn nguyên ý thực của Da Cáp Đức đáng thương, vừa thuận tay vung lên, bằng vào tinh thần lực cường đại đem đến sự khống chế chính xác, đồng dạng một cái đại cầm nã thuật thi triển ra. hiệu quà khác nhau rất lớn. trước kia ta phải mất hồi lâu mới thu được một chút như vậy, mà hiện tại, ta vẻn vẹn một lần đã đem toàn bộ đồ vật trong bào khố thu đi hết. trong đó còn có tầng kim chuyên kia cùng với các lá cờ ta dùng đế bố trí trận pháp.
Đối mặt với biến hóa kinh người như thế. mặc dù là bần đạo cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Sau khi ngây ngốc một chút, bần đạo mới lại thanh tinh. Tiếp theo, ta liền bắt đầu nghiên cứu vấn đề xử trí Da Cáp Đức xử trí như thế nào, hắn hiện tại một chút lực lượng cũng không có, đối mặt với sự cường đại của ta, biểu hiện phi thường sợ hãi, sợ không cẩn thận làm cho ta bắt hắn đem giết đi. cho nên hắn đang không ngừng hướng ta phát ra tin tức cầu xin tha thứ. Nhưng mà bởi vì tinh thần lực của hắn thật sự quá mức mỏng manh, thế cho nên chút tin tức đơn giản như vậy bị gián đoạn liên tục.
Bần đạo sớm đáp ứng lưu lại tính mạng của hắn, hiện tại cũng không có ý định đổi ý, tiện tay chọn trong những bảo bối mới thu được một viên quang minh bào thạch tinh khiết, đặt hắn vào trong đó, để cho hắn có thể mượn dùng quang minh ma lực bên trong khôi phục lại một chút tinh thần.
Trên thực tế, ta làm như vậy cũng không phải thật sự tuân theo cái chủ nghĩa nhân đạo chó má gì đó, lấy tội của hắn mà nói, phán hắn thiên đao vạn kiếm cũng còn chưa đáng, nhưng mà ta vẫn là lưu hắn lại. nguyên nhân chính là kiến thức mấy mươi vạn năm của hắn mà thôi.
Ta sau này khẳng định còn có thể cùng với người ở vị diện khác giao tiếp. Có thể có thể cung cấp cho ta tư liệu tường tận về đối phương, hơn nữa bàn thân hắn chính là đại sư đỉnh cấp về ma pháp cùng kỹ năng luyện kim, so với ta và Vong Ưu còn mạnh hơn, có thể mang đến cho chúng ta trợ giúp rất lớn, đặc biệt kinh nghiệm tu luyện và chiến đấu của hắn, một khi truyền thụ cho chúng ta, có thể giúp chúng ta bớt đi được rất nhiều đường vòng
Nhất là Đại Dự Ngôn thuật hắn am hiểu, nếu như không có hắn tự mình chỉ dẫn, Athéna cho dù là cầm nhật kí của hắn nghiên cứu. cũng nhiều nhất chỉ có thể luyện đến bày tám thành cảnh giới, nếu muốn toàn bộ học hết, vẫn là phải dựa vào người sáng chế ra dạy mới được. Cái gọi là nhà có một lão, như có một bào, đạo lý chính là như thế. Bảo bối như thế, ta như thế nào giết được đây?
Huống chi, hắn thân là lãnh đạo cấp cao của điểu nhân, có quyền lợi tiếp xúc rất nhiều cơ mật, ta nghĩ là từ trong miệng hắn có thể có được đáp án, làm sao còn dám mạo hiểm để cho Athéna nằm vùng a?" Chỉ bằng điểm này, hắn cũng đã đáng được sống.
Sau khi xử lý xong linh hồn của Da Cáp Đức. bần đạo vốn tính toán phải đi, nhưng mà ta lại đột nhiên phát hiện thi thể của Da Cáp Đức trên mặt đất, liền lập tức ngừng lại. thầm nói, ta hôm nay sợ là vui đến hồ đồ, như thế nào lại quên đi một bảo bối như thế chứ?
Nghĩ vậy, bần đạo duỗi tay ra, dùng pháp thuật hút, tức thì một quang minh ngọc lớn bằng nắm tay từ trên thi thể bay đến trên tay của ta. Quang minh ngọc của Da Cáp Đức không chỉ lớn, hơn nữa độ tinh khiết cũng cao hơn rất nhiều, đặc biệt là sự mạnh mẽ của ma lực quang minh hệ ẩn giấu bên trong, quà thực là làm kẻ khác cứng lưỡi. Bần đạo phỏng chừng, nó ít nhất cũng có thể trực tiếp đem một vị thiên sứ chiến tướng bồi dưỡng thành thập dực đại thiên sứ trưởng. Hiển nhiên đây là lễ vật tốt nhất tặng cho Athéna.
Bất quá, nếu Da Cáp Đức bị giết không minh bạch, mà Athéna lại đột nhiên kế thừa lực lượng nguyên vốn thuộc về Da Cáp Đức, cái này khó tránh làm người ta đem lòng sinh nghi, thập phần bất lợi cho công tác nằm vùng của Athéna. Tuy rằng chúng ta có linh hồn của Da Cáp Đức, có thể thu thập không ít tin tức của điểu nhân, nhưng mà au cũng không biết Da Cáp Đức có chịu nói hay không, cho nên. Athéna tạm thời vẫn là không được để lộ thân phận.
Như vậy vấn đề kế tiếp chính là làm như thế nào để cho Athéna trở thành người kế thừa hợp pháp lực lượng của Da Cáp Đức. Vì thế, bần đạo lại đưa ánh mắt chuyển hướng về phía thi thể của Da Cáp Đức, thân thể hắn lưu lại tuy rằng rách nát, thậm chí còn bị ta một đao chia hai. chém thành hải mành, nhưng mà nếu cứ như vậy ném đi. cũng thật sự là đáng tiếc. Thân thể cường hãn như thế, ta tùy tiện luyện chế thứ gì đó, cũng đều là vật kinh thiên động địa a! Hơn nữa. tựa hồ vấn đề của Athéna. cũng dễ dàng dùng nó để giải quyết.
Nghĩ vậy, bần đạo nhanh chóng thi triển đạo thuật, đem cỗ thi thể này hoàn toàn chữa trị hoàn toàn, thậm chí cả bộ vị bổ ra cũng nối liền lại. ít nhất ở mặt ngoài nhìn vào, hắn là hoàn hào không tổn hao gì. Tiếp theo, bần đạo thu lại khối thân thể lành lặn này, độn thổ chạy lấy người. sau khi ra khỏi Thiên đường, thi triển ý hợp tâm đầu, trực tiếp xuất hiện ở trong á không gian của bát chỉ kính.
Lúc này, Vong Ưu cùng Athéna trốn ở bên trong chờ đợi ta trở về gấp đến độ giống như kiến bỏ trên chào nóng, vừa thấy ta an toàn trở về, hai người không hẹn mà cùng phát ra một tiếng thét chói tai hưng phấn, sau đó bổ nhào về phía ta. Nhìn thấy các nàng, bần đạo lập tức bị một sự hạnh phúc bủa vây, Tiếp theo, ta nhanh chóng nhiệt tình mờ ra song chưởng, đem các nàng gắt gao ôm chặt trong ngực.
" Bại hoại, đáng ghét! Chỉ biết làm cho ta lo lắng!" Vong Ưu vừa mắng, vừa đánh yêu ta.
" Đồ hỗn trướng, sau này nếu còn dám làm ẩu, ta sẽ cắn chết chàng." Athéna cũng tức giận nói, nói, Nói xong, nàng quà thật cắn một cái vào ngực ta. Bất quá nàng tuy rằng ngoài miệng nói ác, nhưng mà lực cắn cũng rất nhẹ, về phần mùi vị, hắc hắc, đối với bần đạo mà nói. đó quà thực là một loại hưởng thụ a.
"Thật xin lỗi!" Bởi vì lần này là ta chuyên quyền độc đoán, không có nói: “ qua cho các nàng liền đi mạo hiểm, thật sự là ta đã mắc nợ các nàng, cho nên bần đạo đành phải xin lỗi. Bất quá, trên thực tế ta cũng tương đối oan uổng, bởi vì kế hoạch giết Da Cáp Đức là khi có được nhật kí của Da Cáp Đức cùng với thời gian sa lậu mà lâm thời nghĩ ra, căn bản cũng không có cách nào khác thương lượng với các nàng, đương nhiên, ta cũng là sợ các nàng ngăn trở ta, mới giấu đi.
" Xin lỗi thì có tác dụng gì chứ?" Athéna hung tợn nói: “Nhanh thành thật khai báo với chúng ta chàng rốt cuộc đã làm gì?"
" Đúng vậy, vì cái gì trên người chàng rách rưởi, còn có rất nhiều vết máu, vừa nhìn chính là do chàng phun ra, hơn nữa tựa hồ làn da cũng có dấu hiệu ra máu trên diện lớn." Vong Ưu sau khi cẩn thận kiểm tra nói: “Kỳ quái, thực lực của chàng rõ ràng gia tăng không ít. nhưng lại không bằng với biến hóa lớn lao trên phương diện tinh thần lực. Ta như thế nào nhận thấy tinh thần lực của chàng đột nhiên mạnh đến nổi có thể sánh bằng với chủ thần đỉnh cấp chứ?"
" Hắc hắc"! Bần đạo phi thường đắc ý nói: “Bởi vì ta đã làm thịt được Da Cáp Đức, đồng thời còn cướp đoạt thần cách của hắn!"
Lời nói của bần đạo, tựa như sét đánh trời quang, đương trường làm các nàng hôn mê. Hai người hai mặt nhìn nhau, cơ hồ đần ra. Cả buổi. Athéna mới trợn mắt há hốc mồm nói: “Chàng là nói. chàng là một mình một thân, ở trong thiên đường có sự phòng ngữ sâm nghiêm. chém giết một vị chủ thần đỉnh cấp? Thậm chí còn cướp đoạt thần cách của hắn?"
"Phu quân!" Vong Ưu cũng cười khổ nói: “Khoác lác cũng phải nên có hạn đọ a?" Hiển nhiên, các nàng hai người đối với lời nó của ta không hề tin tưởng a!
"Ha ha. có phải khoác lác hay không, chính các nàng nhìn rồi sẽ biết." Bần đạo Nói xong, liền đem thi thể của Da Cáp Đức ném ra.