Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 648: Chương 648: Hỏa Sơn chi chiến. (4)






“Đúng vậy” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cười nói, “Ta nghĩ, pháp thuật Quang Minh hệ của chúng ta sở dĩ đối với bọn họ không có hiệu quả rõ ràng, là bởi vì vì năng lượng Quang Minh hệ không thể xuyên thấu qua được một tầng cương thiết kia. Nếu như chúng ta đem vũ khí trực tiếp tiếp xúc với chúng, hắc hắc”

“Lúc đó truyền qua năng lượng Quang Minh hệ, thì có thể trực tiếp đem bọn họ giết chết hoàn toàn” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ tiếp lời, “Mà tiếp xúc với bản thể của bọn họ tựa hồ cũng không phải khó khăn gì, tuy rằng toàn thân bọn họ đều là sắt miếng, nhưng ở bộ vị để lộ ra chính là không có bảo hộ”

“Ánh mắt” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ cùng với Bì Tạp hai người cùng nhìn nhau cười ha hả.

“Ngay lập tức đem phương pháp thông tri xuống dưới” Hồng Lệ quay đầu hướng bộ hạ mệnh lệnh, sau đó xoay người đối với Bì Tạp cười nói: “Chuyện về Cương thiết cự nhân đã giải quyết xong, về phần tấn công, ta đã có một cái ý tưởng chẳng khó khăn gì”

“Úc?” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp kinh ngạc nói: “Nói nghe qua một chút xem sao”

“Chúng ta tập trung tất cả bộ đội lại, chọn một hướng để tấn công, thẳng đường giết lên đỉnh núi, sau đó phá hủy tám toà Minh Quang Tháp cực lớn kia, chỉ cần không có cái này uy hiếp, ha ha, chỉ dựa vào hơn năm Thiên sứ chiến tướng của chúng ta lúc này cũng đủ để đem ba phía còn lại toàn bộ xử lý chỉ là chuyện vặt thôi” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ hung tợn nói.

“Không sai, là một cái ý kiến hay” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cũng gật đầu đồng ý nói: “Hiện tại xem ra, chúng ta cũng chỉ có một trăm cái biện pháp như vậy, đúng rồi, ngươi xem ở phía Đông của ngọn Hỏa sơn này tựa hồ phòng ngự ít đi nhiều a? Con đường này giống như dọn sẵn ra để cho chúng ta chuyên môn tập kích a”

“Đúng vậy, nơi đây cự thạch thật sự nhiều lắm, là nơi không vô cùng thích hợp cho việc kiến tạo Minh Quang Tháp, thậm chí bố trí trận địa pháo binh cũng bị những cự thạch này ảnh hưởng rất lớn, cho nên phòng ngự ở nơi đây so với ba mặt kia chỉ đạt một phần ba mà thôi” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ nhãn tình sáng lên, hưng phấn nói: “Thật sự là một cái cơ hội tốt đó nha

“Không riêng gì phòng ngự thiếu thốn, mà cự thạch ở nơi đây cũng cấp cho binh lính chúng ta nơi ẩn thân không thể tốt hơn, uy lực cực lớn của Hỏa Long pháo ở trong này cũng giảm đi nhiều, còn Minh Quang Tháp căn bản là không thể sử dụng với khoảng cách gần. Cho nên cái địa phương có rất nhiều phòng ngự này có một góc chết công kích, thật sự rất thích hợp cho chúng ta chủ công đột phá” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp cũng gật đầu đồng ý nói.

“Vậy còn chần chờ cái gì nữa? Người của ta sẽ công trước, bộ đội của ngươi là đội dự bị, thế nào?” Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ hỏi lại. Dù sao trong đại đa số thủ hạ bộ đội mà hắn chỉ huy đều là mượn tới, chỉ cần Hồng Lệ làm cho hơn vạn bộ đội kia không tổn thất gì, hắn mới không cần những thương vong của bộ đội khác? Cho nên mới chủ động đề nghị như thế.

“Tốt, chiếu theo như lời ngươi nói đi” Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp rất nhanh đáp ứng một tiếng.

Sau đó, quân đoàn Thiên sứ lại xuất động lần nữa, vẫn là hai mươi vạn bộ đội tập kết tại hướng Đông của ngọn Hỏa sơn này, từng nhóm từng nhóm phóng ra, ngay lúc xuất động tiến về phía trước, bọn họ đã được Thiên sứ chiến tướng dùng pháp thuật gia trì thêm, nên tốc độ nhanh lên rất nhiều, phòng ngự và công kích cũng được có gia tăng lên nhất định.

Cùng lúc, hai vị Thiên sứ chiến tướng cũng dùng thuấn gian di động chạy lên trước tràng chiến, sau đó mỗi người đều tự mình sử xuất ra một cái pháp thuật cấp bậc cấm chú, chỉ thấy trong lúc bọn họ phất tay áo lên, tức thì phát ra hai đạo quang lãng màu trắng, giống như đại triều (dòng nước lớn) mênh mông mãnh liệt, hướng trên núi tràn lên, thẳng đến giữa sườn núi mới từ từ tiêu tán đi. Hai đạo quang lãng này hoàn toàn là năng lượng Quang Minh hệ dịch hóa thành bán thực thể, đem Tử Vong Thiên Mạc ở hướng Đông sườn núi hoàn toàn bao phủ lấy, đồng thời, nơi quang lãng đi qua còn để lại rất nhiều chất lỏng bạch quang, chất lỏng này phát ra quang mang, dưới chiếu sáng của quang mang, thì Tử Vong Thiên Mạc từ nơi khác đi tới liền rất nhanh tiêu tán đi, chỉ trong thoáng chốc, tại phía Đông của Hỏa sơn không ngờ Tử Vong Thiên Mạc không có tiến sát gần được.

Hai vị Thiên sứ thiên tướng kia sau khi thi triển xong pháp thuật lập tức thuấn di đi ra xa xa, chân trước bọn họ vừa mới nhấc lên, thì hai đạo Minh Quang cường lực ở sau lưng đã thất bại. Xem ra các Thiên sứ đã nắm bắt được nhược điểm của Minh Quang Tháp. Thì phải là tại thời điểm muốn liên hợp công kích, cũng bởi vì muốn tụ tập đầy đủ năng lượng, vì thế thời gian tương đối chậm trễ, tuy rằng chỉ có vẻn vẹn một hai giây thôi, nhưng cũng đủ cho đám người Thiên sứ chiến tướng xông lên, phóng ra hai cái cấm chú thuấn gian phát xạ, sau đó nhanh chóng rời đi.

Khô Lâu chiến sĩ bị quang lãng của hai vị Thiên sứ bào mòn khiến cho ảm đạm đi không ít, nhưng là do có thiết bì (sắt lá) hộ thân, và nếu như không có thiết bì này bảo vệ nơi thiết yếu, bọn họ có thể trực tiếp bị năng lượng Quang Minh nồng đậm kia đánh cho chết tươi. Cho dù hiện tại không có chết, nhưng mà thực lực cũng đã giảm xuống rất nhiều. May mắn là Vong linh không có sĩ khí, bằng không đúng là không xong rồi.

Chẳng qua, sĩ khí của Thiên sứ quân đoàn người ta thì cao ngất ngưỡng, cả đám như ăn phải thuốc kích thích, liền bay nhanh hơn, với lại lần này cũng không sử dụng trận thế, mà là riêng rẻ xung phong, như vậy có thể sợ bị Minh Quang Tháp bắn ra nhất tiễn hạ song điêu. Mà sau khi vọt tới chân núi rồi cũng có thể lợi dụng cự thạch tiến hành ẩn thân. Cái này cũng đồng dạng khiến cho các Thiên sứ khi đánh sâu vào, so với thương vong lúc trước ít hơn phân nửa, đặc biệt Hỏa Long pháo bắn tới thì hiệu quả lại kém hơn nhiều.

Đợi cho song phương sau khi tiếp xúc cuộc chiến, uy lực đích thực của Thiên sứ quân đoàn cuối cùng có thể hiện ra, đầu tiên một tên gia hỏa nắm trường thương, lựa chọn một Cương thiết cự nhân tương đối cồng kềnh mà xuất thủ. Mấy tên này đã bị quang lãng làm cho mơ mơ màng màng ngây ngốc khiến cho lúc này tốc độ xuất thủ lại chậm đi nhiều, rất khó trúng mục tiêu linh hoạt như Thiên sứ. Sau khi động tác chém xuống của bọn hắn thất bại, cũng không tự giác ngộ ra mà tránh ra ngoài, mà lại vận sức rồi bằng tốc độ nhanh nhất hướng một Thiên sứ xông lên, mà người ta đã sớm súc tích ma lực nồng đậm Quang Minh hệ thành vũ khí, liền hung hăng cắm vào trong ánh mắt của Cương thiết cự nhân.

Cả người Khô Lâu chiến sĩ mặc dù đượt thiết bì (sắt lá) bao phủ, nhưng vì muốn có thể quan sát thế giới bên ngoài tốt hơn, nên tại hốc mắt của bọn họ lóe ra tinh quang là không bị che lấp thôi, bằng không bọn họ chẳng khác nào là người mù. Cái này tạo ra nhược điểm duy nhất tại trên người bọn họ, nếu bộ vị này sau khi bị đánh trúng, nhất là bị vũ khí đâm và quán thấu Quang Minh hệ vào trong, thì đối với Cương thiết chiến sĩ mà nói là vết thương trí mạng. Linh hồn của bọn họ là thuộc tính Hắc Ám thường thường sẽ bị ma lực Quang Minh phá hủy trực tiếp. Do đó sẽ làm cho bọn họ hoàn toàn tiêu vong.

Theo tiếng kêu thảm thiết ngã xuống của Cương thiết cự nhân, các Thiên sứ bắt đầu tấn công có phần thuận lợi hơn. Nhưng, khi bọn hắn tiến về phía trước lọt vào phạm vi Minh Quang Tháp, tình hình liền lập tức thay đổi. Nguyên nhân chính là do pháp sư ở trên Minh Quang Tháp đã nhảy xuống tháp núp sau lưng Cương thiết cự nhân, không ngừng dùng pháp thuật tập kích đến Điểu Nhân, số lượng của bọn họ khoảng vài ngàn, so với Hỏa Long pháo bất đồng ở chỗ, rất nhiều pháp thuật của pháp sư đều không cần địa hình, tỷ như: Tử Vong Ô Vân, v.v… người tránh ở sau cự thạch căn bản không phải không có biện pháp tránh né.

Cái này khiến cho các Thiên sứ phải làm ra một cái lựa chọn bất đắc dĩ, là đi ra khỏi nơi cự thạch ẩn thân, thì bị Hỏa Long pháo xung kích, lại ẩn thân ở phía sau cự thạch, thì nhận được pháp thuật oanh kích từ pháp sư. Hiển nhiên, những Điểu Nhân này rất hiểu được, Hỏa Long pháo xa xa không đáng sợ hơn pháp sư, cho nên nhóm của hắn đành lựa chọn xung phong, thật sự là một màn vô cùng bi tráng a.

Xa xa nhìn lại, chỉ thấy một đạo hồng lưu (nước lũ) trắng như tuyết, ương ngạnh hướng tấn công lên đỉnh núi, mà đạn pháo màu đen thi thoảng dừng lại trên người bọn họ, làm cho thân thể của đạo tuyết trắng này, tính luôn cả cánh đồng loạt nổ mạnh từng khối thịt cùng với lông chim tung bay đầy trời, cùng lúc đó là đủ loại Vong linh pháp thuật cũng không ngừng nghỉ một khắc nào dừng lại trên đỉnh đầu của bọn họ. Dưới đả kích mạnh mẽ của Vong linh pháp thuật, thậm chí Thiên sứ biến thành từng mảnh rồi mới ngã xuống.

Đương nhiên, Điểu Nhân cũng không thuộc loại ăn chay, bọn họ một bên xung phong lên, một bên không ngừng xuất ra pháp thuật hướng Khô Lâu chiến sĩ oanh tới, thế thì, quang mâu bay đầy trời thật đúng là xinh đẹp mỹ lệ và cũng cường đại thần kỳ. Tuy rằng Khô Lâu pháp sư cũng là Cương cốt Khô Lâu, cũng có một khối da ở bên ngoài, nhưng là không ở dưới Tử Vong Thiên Mạc, uy lực quang mâu cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ, hơn hai trăm đánh lên là có thể đánh vỡ ma pháp thuẫn của Khô Lâu pháp sư, cũng như đem cả thân thể cứng sắt thép của hắn cũng đánh thành những mảnh vụn.

Dưới tình hình như vậy, song phương liền hình thành một tràng đấu hỗn loạn, sau một lúc, chiến tuyến giằng co đến vùng phụ cận Minh Quang Tháp tại Hỏa sơn. Mỗi một khắc song phương cũng đều sinh ra số thương vong cực nhiều, tuy rằng thương vong của Thiên sứ so với chúng ta nhiều hơn, nhưng dưới tình cảnh như vậy, như cũ vẫn đối với chúng ta vô cùng bất lợi.

Phải biết rằng, Thiên sứ tốc độ sản sinh ra quá mức biến thái, chỉ cần bọn họ nguyện ý hao tổn ma lực dự trữ, một ngày liền sản sinh ra mấy trăm một triệu quả thực rất nhẹ nhàng. Nhưng mà Khô Lâu pháp sư của ta, thậm chí ngay cả Cương thiết chiến sĩ cũng đều tích góp từng ly từng tí mới có được, không có trên trăm năm vất vả tu luyện, căn bản bọn họ không đạt được tiêu chuẩn kim chúc như chúng ta muốn. Mà tiêu hao tài liệu hóa kim chúc lại càng không phải những thứ được trang bị rác rưởi trên Điểu Nhân có khả năng bằng được. Cho nên cứ tiêu hao dần như vậy, cho nên tiêu hao dần như vậy, chỉ sợ trong một trăm triệu năm thì đến lượt đám người chúng ta đều phải chịu thiệt đi rất nhiều sao.

Vì thế, ở chúng ta ở bên này liền lập tức thay đổi chiến thuật. Thất công chúa lại phái ra Khắc Lý, lần này Khắc Lý phỏng theo pháp thuật của hai vị Thiên sứ chiến tướng kia, chế tạo thành một hồng lưu hắc ám. Từ giữa sườn núi đổ ầm ầm xuống bên dưới.

Khắc Lý tu luyện chính là Thiên Hà Thực Giải, hơn nữa thân thể của hắn là ta dùng Huyền Âm Thực Thủy luyện chế mà thành, cho nên hắn dùng pháp thuật Thủy hệ thuộc tính Hắc Ám, uy lực đặc biệt biến thái. So với quang lãng của Thiên sứ chiến tướng kia chỉ có hơn chứ không kém.

Mà đạo hồng lưu này sau khi lao thẳng xuống dưới, trực tiếp đem chất lỏng phát ra quang mang kia cắn nuốt sạch, khiến cho Tử Vong Thiên Mạc lại bao phủ ở nơi này, đồng thời Vong linh sinh vật sau khi dính phải Hắc thủy, bọn chúng đều là tinh thần hoán phát, nhưng còn Điểu Nhân dính phải, kia tuyệt đối là ăn mòn chí tử. Mấy trăm Điểu Nhân đứng mũi chịu sào sau khi bị Hắc thủy cuốn tới, lập tức không ngừng kêu lên thê thảm, sau hai ba tiếng kêu thì không còn động đậy được nữa. Cái này khiến cho Điểu Nhân ở phía sau cũng không dám .. va chạm vào dù chỉ một tí.

Hắc thủy sau khi cuốn đến dưới chân núi liền tự động biến mất, vào lúc này, mọi người mới kinh ngạc phát hiện. Trên mặt đất tất cả mọi thứ khi Hắc thủy đi qua đều vô cùng sạch sẽ, không có một cổ thi thể nào, chỉ để lại binh khí mà thôi. Rất nhanh, những binh khí này bị Tử Vong Thiên Mạc hấp thu hoàn toàn.

Vì thế hết thảy cũng trở nên có lợi đối với chúng ta, Cương thiết cự nhân liền chấn hưng tinh thần, xuất thủ trở nên sắc bén hơn, còn các Thiên sứ muốn dụ khiến cho bọn hắn xuất thủ liền trả giá đại giới mới có thể được, có lẽ là một vết thương, có lẽ là một mạng người. Mà Khô Lâu pháp sư cũng nhân đó làm cho uy lực quang mâu của đối thủ yếu bớt đi, mà giảm bớt rất nhiều thương vong. Đương nhiên, đối phương bởi vì do uy lực ma pháp của Khô Lâu pháp sư được gia tăng thì thương vong cũng theo đó tăng lên.

Cho dù Thiên sứ dựa vào nhân số khổng lồ mà chiếm ưu thế, vẫn ương ngạnh hướng chiến tuyến phía trước mà chuyển đi. Nhưng nhận được chiến quả thực tế cũng không được bao nhiêu, trên cơ bản đều chết dưới tay Cương thiết cự nhân, Khô Lâu pháp sư bởi vì luôn ở phía sau cho nên thương vong cũng ít hơn.

Bọn họ, Thiên sứ tiến độ kế hoạch cùng với con số thương vong cự đại rõ ràng kém xa nhau nhiều, cho nên vào lúc này bọn họ phi thường sốt ruột, bọn họ vội vàng phái ra hai vị Thiên sứ chiến tướng thuấn di đến chiến trường, định bày ra trò cũ, nhưng thật không ngờ lần này lại ăn quả đắng. Bọn họ vừa mới xuất hiện, chưa từng thuấn phát ra một cái pháp thuật gì, trên mặt đất tất cả Minh Quang Tháp cùng nhau nổ súng, căn bản là không giữ lại chút nào, đỡ phải chậm trễ thời gian. Một lần này, ước chừng to to nhỏ nhỏ có khoảng trên trăm đạo Minh Quang nện lên trên mỗi người bọn họ, trực tiếp đem tay chân bọn họ đánh gãy từng đoạn, cả người như ngọn đuốc, dùng hết một tia lực lượng cuối cùng bọn họ mới thuấn di trở về được, nhưng vừa trở về lập tức hôn mê bất tỉnh, có thể thấy được thương thế đó có bao nhiêu nghiêm trọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.