Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 271: Chương 271: Khiếu Thiên bị tính kế (1)






Khi ta và Tây Tư Nhĩ thân vương vì quăng "hắc gạch" với nhau mà đập cho đầu óc choáng váng thì công tác chuẩn bị chiến tranh của hai bên cũng đang khẩn trương bận rộn tiến hành. Hai bên đều điều động tất cả tài nguyên để chuẩn bị cho đại chiến!

Tây Tư Nhĩ thân vương ngoài triệu tập bộ hạ cũ ra còn vươn xúc tua đến nước ngoài, theo vài quốc gia mua một đống khí giới công thành và một ít quân sự vật tư khác. Còn mộ binh thêm pháp sư đoàn, bù lại tổn thất trước kia. Làm ta giật mình là, trong thời gian ngắn ngủi như vậy người ta có thể triệu tập được một pháp sư đoàn hơn ngàn người. Xỉu, chỉ quy mô không đã hù chết người rồi, bất quá sức chiến đấu thực tế ngược lại không bằng ma đạo đoàn trăm người trước kia.

Tây Tư Nhĩ thân vương hiển nhiên nặng lượng không nặng chất, ngay cả Ma Pháp Học Đồ cũng lấy, lại không nhiều sao? Nhưng mà Ma Pháp Học Đồ cũng tốt, sơ cấp Pháp Sư cũng tốt, cơ hồ là không có tác dụng gì trong chiến tranh.

Ma lực ít đến đáng thương của bọn họ không chỉ có lực sát thương thấp đủ kinh người mà còn phóng vài cái pháp thuật đã phải ngồi xuống minh tưởng khôi phục rồi, thật sự là rất yếu! Pháp sư chưa tới trung cấp đều không có tư cách lên chiến trường!

Mà hành động này của Tây Tư Nhĩ thân vương hiển nhiên không phải để bọn họ hiển uy trên chiến trường, nếu bần đạo không đoán sai thì mục đích tồn tại của họ vẻn vẹn chỉ có một là đối phó Ám Dạ Bộ Đội của ta. Ẩn thân và biến hóa của Ám Dạ Bộ Đội làm người ta đau đầu, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là ma pháp dao động khá lớn, rất dễ bị Pháp Sư phát giác, cho dù là Ma Pháp Học Đồ thì cảm giác minh tuệ của họ với ma pháp dao động cũng rất dễ dàng phát hiện biến hóa thuật của Ám Dạ Tinh Linh, về phần ẩn thân và tiềm hành thì tuy có thể gạt được Pháp Sư dưới trung cấp, nhưng Pháp Sư lại có một loại phương pháp phát hiện cái loại kỹ năng này.

Một loại đơn giản nhất là một loại ma pháp cảnh báo kết giới, loại kết giới này hoàn toàn không có lực công kích, lực phòng ngự gì, nhưng mà khi vật thể không rõ nào đó xuyên qua nó thì nó sẽ phát về cho người bố trí một cái tín hiệu, làm bọn họ dễ dàng biết được có người "đến thăm". Kết giới đơn giản như vậy thì dù là một gã Ma Pháp Học Đồ, chỉ cần chuẩn bị tốt cũng có thể thi triển!

Pháp thuật đơn giản nhưng tác dụng rất lớn, một cái kết giới có thể bao phủ phạm vi mấy trăm thước, hơn một ngàn Pháp Sư không ngừng bố trí thì chỉ sợ không mất bao nhiêu thời gian có thể làm cho quân doanh nơi nơi đều là thứ đồ chơi này, Ám Dạ Bộ Đội của ta chẳng khác nào bị phế đi!

Tuy Tây Tư Nhĩ thân vương chưa từng gặp qua đạo bộ đội bí ẩn này của ta, chỉ là vài cái thám tử đụng phải mà thôi, cũng không có khả năng truyền lại tin tức nhanh như vậy, hơn nữa tìm ra sơ hở và đối sách chứ? Ta xem phương pháp nhận người này của hắn chuyên môn nhằm vào Ám Dạ Bộ Đội chứ còn gì nữa, nếu không ai lại phung phí tiền đi võ trang một đám ngu ngốc đây? Cho dù là Ma Pháp Học Đồ thì phí tổn thuê cũng rất cao, lại còn phải phối hợp một ít trang bị tốt, đây đều là tiền nha!

Vì vậy bần đạo đoán có người đã thông báo cho Tây Tư Nhĩ thân vương tình huống của ta, mà người này nhất định thực hiểu biết về thủ hạ của ta, hơn nữa địa vị của hắn rất cao, có thể làm cho Tây Tư Nhĩ thân vương coi trọng, tổng hợp lại thì người phù hợp chỉ có một - Thất công chúa! Buồn bực, nếu ta không đoán sai thì tám phần nàng không phải đưa không cho Tây Tư Nhĩ thân vương, khẳng định sẽ bán tình báo liên quan đến ta với một cái giá tốt! Không biết cái này có tính là bị người ta bán mà còn giúp người ta kiếm tiền a!

Ngoài Pháp Sư và vật tư ra, Tây Tư Nhĩ còn cố ý tìm cho vài vị siêu cấp cao thủ bên ta đối thủ thích hợp! Tại đại chiến này tác dụng của một siêu cấp cao thủ thường thường có thể quyết định một lần thắng lợi, ít nhất cũng có thể ủng hộ sĩ khí rất lớn!

Đại Lục Thập Đại Kiếm Thánh bị hắn dùng trọng lễ mời qua hai tên, được xưng là Hỏa Chi Kiếm Thánh - Liệt Viêm Nộ Kích Lam Khắc Tư, hắn cũng là Kiếm Thánh thế hệ trước, thực lực cường hãn không dưới Mã Hách. Tánh khí táo bạo, mười phần nóng tính, cuồng vọng tự đại, luôn đắc tội với người khác, ra tay liền muốn lấy mạng người ta, tâm địa rất độc ác, lại háo sắc như mạng nên thanh danh vẫn khôgn ra gì, nếu không phải hắn thật sự có tài đã sớm bị người chém thành từng mảnh rồi. Vốn hắn không có liên quan gì với hai bên nhưng lại bị Tây Tư Nhĩ thân vương dùng một trăm mỹ nữ tinh tuyển từ Tạp Đặc mua, đáp ứng ra tay giáo huấn cha ta và Tạp La! Ai, thật sự là điếc không sợ súng nha, còn không biết ai giáo huấn ai đó!

Một tên khác cũng thực có danh tiếng, Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc, là một lão gia hỏa còn lớn tuổi hơn Mã Hách, thái độ làm người coi như chính trực, cũng không có ham mê gì. Nguyên nhân hắn tới đây cũng chỉ có một, Tây Tư Nhĩ thân vương là đệ tử duy nhất của hắn! Thật sự không chịu nổi đồ đệ mình nước mắt nước mũi khóc cầu đành phải đi ra một chuyến!

Cao thủ vũ kỹ là hai người bọn họ, còn có một cao thủ ma pháp, Lục Đại Ma Đạo Sư - Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn cũng bị mời đến. Hắn là Đại Ma Đạo Sư duy nhất tự do trên địa lục, Thác Khắc Đàn thường xuyên sẽ đánh thuê ngắn hạn để kiếm một ít kinh phí nghiên cứu. Bất quá nguyên tắc của hắn là sẽ không tham chiến tranh giữa quốc gia, cũng không biết lần này hắn lên cơn hay sao ấy, cũng dám tìm đến Đại Hán Quốc chúng ta gây phiền toái! Chẳng lẽ bần đạo là không hay ho đản trong truyền thuyết sao? Ai cũng muốn dẫm là dẫm à? Bố khỉ ba tên hỗn trướng các ngươi, bần đạo không để cho ba khối phế liệu này có đi không về không được!

Sau khi Tây Tư Nhĩ mời mấy cao thủ này tới liền chuẩn bị chính thức xuất chinh. Lần này bộ đội hắn mang tới gồm 50 vạn Hổ Hoàng Quân Đoàn sau khi trùng kiến từ hắn đích thân suất lĩnh, Tạp Đặc Vương Gia Cận Vệ Quân xuất động 80 vạn, từ Nhị vương tử thống lĩnh, Ngân Hồ Quân Đoàn 35 vạn, Thiết Bích Quân Đoàn 20 vạn, còn có thủy quân 30 vạn, tổng cộng là 215 vạn. Đây là bộ đội trong kế hoạch thôi, còn lại đang điều động mộ binh. Bất quá đại bộ phận đã vào chỗ, tùy thời có thể xuất phát.

Trong đó 50 vạn Hổ Hoàng Quân Đoàn là tuyệt đối chủ lực của hắn, kỵ binh có 20 vạn, trọng giáp kỵ binh 5 vạn. Trong những người này đại khái có 30 vạn lão binh đi theo Tây Tư Nhĩ thân vương từ lâu, còn lại là máu mới vừa bổ sung. Nhưng mà dù là tân binh cũng là tinh tế tuyển ra từ các liên đội, có thể nói đều là tinh nhuệ bách chiến chi sư!

Tạp Đặc Vương Gia Cận Vệ Quân sức chiến đấu thấp nhất, không ít đều là lâm thời tuyển vào cho đủ số, nhưng cũng có một ít tinh nhuệ chân chính, nhân số chừng 30-40 vạn, bọn họ cũng có 20 vạn kỵ binh, 5 vạn trọng giáp kỵ binh!

20 vạn Thiết Bích Quân Đoàn đều là kỵ binh, 2 vạn trọng giáp. Những chiến sĩ này hàng năm đóng ở biên cảnh giáp giới với Mỹ Cách Lam ở phía đông Tạp Đặc. Chiến đấu vài chục năm với Mỹ Cách Lam Đế Quốc cường đại đã trở thành một chi sắt thép chi được rèn từ máu và lửa! Sức chiến đấu không dưới Hổ Hoàng Quân Đoàn, là một chi bộ đội làm ta có điều đau đầu!

35 vạn Ngân Hồ Quân Đoàn thuần một màu khinh kỵ, am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, bản lĩnh bắn cung trên ngựa tuyệt đối là vô song. Khi cận chiến thì mã tấu sắc bén của họ cũng tuyệt đối không dễ chọc, khuyết điểm duy nhất là phogf hộ không đủ, là một con bộ đội ta chờ mong chiêu an! Cạc cạc! Bần đạo một bụng nghĩ xấu cơ hồ đều rơi vào đầu họ, đáng thương a!

Thủy quân 30 vạn, chiến hạm lớn nhỏ chừng 1000 chiến thuyền. Trong đó chiến hạm hạng trung có thể mang theo 300-500 người đã đạt tới 500 chiếc, đại hình chiến hạm có thể mang theo trên 500 người cũng có trăm chiếc. Chỉ huy chiến hạm có thể mang theo hơn 1000 người! Trọng nỏ được võ trang ở trên có thể bắn chết Địa Hành Long, rất đáng sợ! Bất quá tuy chiến lực kinh người nhưng lại là một chi bộ đội ta yên tâm nhất, cạc cạc, vì chiến hạm bọn hắn ăn nước rất sâu, không có khả năng qua được đường sông bị ta chặn, chỉ có loại thuyền nhỏ nhất, cái loại chỉ có thể mang theo mười mấy người như thuyền nhỏ đánh cá mới có thể thông qua, còn lại đứng một bên chơi cho ta!

Tình huống Tạp Đặc không sai biệt lắm là như vậy, bần đạo cũng theo đó làm ra một ít điều chỉnh. Ta điều một cái sư đoàn đi trợ giúp Ni Cổ Lạp Tư đang đóng ở hạ du, bảo hắn phòng ngừa địch nhân nhiễu đường tập kích! Ám Dạ Bộ Đội đại bộ phận đều hồi lãnh địa. Bọn họ ở đây cũng không làm được gì, ta vẻn vẹn để lại mấy người lợi hại nhất để phòng ngừa vạn nhất mà thôi! Ai, nói đến cũng buồn bực, ta phế đi cực mạnh thủy quân của Tây Tư Nhĩ thân vương, hắn lại phế đi Ám Dạ Bộ Đội âm hiểm nhất của ta, mọi người lại hòa nhau.

Trương Tam Phong dị giới du

Tác giả: Tả Tự Bản - 写字板

Chương 271: Khiếu Thiên bị tính kế (2)

Nhóm dịch: Dung Nhi

Nguồn: vipvandan

Mặt khác ta còn đưa tin tức cho Mân Nhi, bảo nhanh chóng chấm dứt chiến sự ở Tạp Tây Á rồi đến đây giúp ta một tay! Mà khi ta quy mô tiến công Tạp Đặc thì Tạp Tây Á cũng không có một ngày bình yên, đại quân đóng ở Ngõa Nạp cơ hồ ngày nào cũng bị quấy rầy chật vật không thôi. Đến nỗi thậm chí cắt đầu xuất hiện không ít đào binh. Cuối cùng, rơi vào đường cùng Ngõa Nạp quốc vương bị ép phải hạ lệnh rút quân. Nhưng mà vào thì dễ ra lại khó a? Đường bị phá hư không còn chút gì, còn có Bàn Thạch Quân Đoàn đang giương giương mắt hổ ở một bên, tùy thời chuẩn bị cắn bọn họ một ngụm làm hành động lui binh gian khổ dị thường!

Để sớm về nhà, Ngõa Nạp xâm lược quân rốt cục bỏ xuống sự sợ hãi với Giáo Đình, cầm roi cầm dao lên, rất nhiều người Tạp Tây Á vô tội bị kéo đi tu bổ đường xá, có vô số người vô tội chết dưới roi da và mã tấu của Ngõa Nạp, phải dùng vạn mà tính! Cuối cùng, rốt cục ỷ vào ưu thế huyết tinh trấn áp và nhân số, Ngõa Nạp đại quân thành công bỏ chạy, không chỉ như vậy, bọn họ còn mang ra các loại vật tư mà Ngõa Nạp đang cần gấp như lương thực, vũ khí và đại lượng ma tinh thạch - đặc sản của Tạp Tây Á. Đã không có ngu ngốc như Ngõa Nạp Nhị vương tử chỉ huy, những bộ đội này vẻn vẹn chỉ dựa vào chính mình, ngược lại thắng lợi chạy về, không thể không bội phục tố chất quân nhân của Ngõa Nạp rất cao!

Tuy Ngõa Nạp đại quân rút ra Tạp Tây Á, nhưng bọn hắn vẫn đang chiếm cứ Tinh Nhược Bảo, chỉ cần còn cái thành lũy này thì sau khi Thất công chúa ứng phó Thú Nhân xong, tùy thời có thể ngóc đầu trở lại. Vì vậy nhiệm vụ quan trọng nhất hiện nay của Mân Nhi và Thiết Thạch là làm sao thu phục được Tinh Nhược Bảo!

Nhưng người ta trả giá thật lớn mới ăn được miếng thịt, sao có thể dễ dàng nhả ra được? Ở đó đồn trú đến năm sư đoàn của Ngõa Nạp. Trong nhất thời thì ngay cả thần tiên cũng đánh không được, Mân Nhi quyết định trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến, có lẽ khi Thú Nhân quy mô tiến công, Ngõa Nạp chịu không nổi áp lực sẽ phải điều đi một ít bộ đội ở đây trợ giúp a! Vì vậy, Mân Nhi đang tạm thời rảnh rỗi quyết định đích thân dẫn dắt một chi nhân tộc bộ đội đến trợ giúp ta.

Kỳ thật ta muốn điều động dị tộc tới giúp ta, nhưng ngẫm lại thật sự không cam lòng vì tên quốc vương ngu ngốc kia mà bỏ sạch gốc gác của mình, vốn không có lời. Chỉ vẻn vẹn điều 3 vạn nhân tộc bộ đội qua rèn luyện, còn tinh nhuệ thì thành thật ở lại cho ta!

Đáng tiếc tại quốc gia đối chiến này ta không có một chi Tinh Linh bộ đội nào có thể sử dụng vì Tinh Linh Tộc từng có ước định cùng Giáo Đình, bọn họ sẽ không trực tiếp tham gia chiến tranh giữa các quốc gia nhân tộc, trừ phi các quốc gia này khiêu khích Tinh Linh Tộc! Cũng may ma đạo đoàn chính quy của Tạp Đặc đã sớm xong đời, bây giờ không lên chiến trường được nữa, nếu không thì thực phiền toái!

Không boa lâu sau công tác phòng vệ các nơi của quân ta cơ bản đã đúng chỗ, các quân đoàn đều đóng quân đến địa điểm chỉ định, cũng chính thức bắt đầu chuẩn bị chiến tranh! Phụ thân đã trở về sau khi thân chinh xử lý cái thành nhỏ kia, có chút ủ rũ, sau lại hỏi ra mới biết hóa ra phụ thân lại làm trò cười!

Hắn cũng không hỏi thăm cụ thể địch nhân có bao nhiêu, gồm những gì mà đã kích động dẫn dắt 1 vạn cận vệ võ trang đầy đủ của mình ra. Tới đó vừa thấy thành không lớn, dân cư chỉ mới mấy vạn, còn tường thành sao? Ngay cả hàng rào gỗ cũng mới chỉ cao 3,4 thước. Khi phụ thân dẫn người đến mới phát hiện Thanh Long quân vây quanh chỉ có mấy ngàn người, hỏi ra mới biết quân chính quy canh gác ở trong nhân số không đủ ngàn, hơn nữa lão yếu đa số.

Nhìn thấy một vạn trọng giáp kỵ binh uy phong lẫm lẫm xuất hiện, quân coi cửa đều sự tới mức hồn phi phách tán - hồn vía lên mây. Phụ thân vừa mới hỏi tình huống của bộ đội phụ trách bao vây xong thì người ở trong đã té chạy đến đầu hàng! Hóa ra sở dĩ bọn hắn dựa vào nơi hiểm yếu này ngoan cố chống cự, thực tế là vì thành chủ là thân thích với Phùng Tu Tư, nhờ hưởng chút lộc từ Phùng Tu Tư mới được làm thành chủ ở đây, vừa nghe nói lão Phùng đã bị bắt, còn kết hạ đại cừu với Thanh Long Quân Đoàn thì sao hắn dám đầu hàng? Thật sự kỳ quái nha, chẳng lẽ Hấp Huyết Quỷ còn nói chuyện thân tình sao? Bần đạo cảm thấy bất khả tư nghị!

Bây giờ nhìn thấy phụ thân tự mình đến, còn biết ít nhiều tin tức ngoài kia nên tưởng rằng phụ thân muốn đích thân tới báo thù! Mấy thủ hạ đắc lực của thành chủ sao còn dám đi theo hắn, vội vàng thịt hắn rồi dâng thành đầu hàng.

Phụ thân vốn đang muốn đánh một trận dãn gân dãn cốt, lại gặp chuyện như vậy thì không buồn bực sao? Tiện tay giao cho bộ đội chung quanh xử trí, mình tự thân dẫn người ủ rũ quay về! Không ngờ đi một chuyến không công hết mất 10 ngày làm hắn buồn bực không thôi!

Bần đạo thấy hắn buồn quá độ, luôn đi qua đi lại trước mặt, nhất thời mềm lòng liền bày cho hắn một cách hoạt động gân cốt. Cạc cạc! Xúi giục hắn tìm thúc tổ đánh một trận! Dù sao xét về trình độ hùng hậu thì đấu khí của hắn đã không kém thúc tổ rồi, chỉ khuyết thiếu kinh nghiệm so chiêu với cao thủ mà thôi, qua "mài luyện" để gia tăng thực lực, dù sao gần nhất cũng không có chiến sự, chẳng bằng để hắn một cơ hội gia tăng kinh nghiệm thực chiến đi.

Phụ thân là một người thành thật, nghe ta nói liền chạy đi tìm thúc tổ gây phiền toái, bây giờ hắn còn chưa biết thúc tổ là ai nữa là. Ta dám nói nếu hắn biết mình đang tìm Đại Lục Ngũ Đại Cường Giả gây sự thì chắc chắn hắn sẽ xanh mặt! Hắc hắc, nhưng mà bây giờ hắn lại tin tường mười phần chạy đi, dựa theo biện pháp ta chỉ điểm chỉ vào mũi thúc tổ mắng: "Già mà không kính, lão lưu manh!"

Vì cái chuyện 17 tuổi ngày xưa mà thúc tổ bị ta và gia gia liên tục cười nhạo mấy lần, đang hận không có chỗ phát tiết, bị phụ thân chỉ vào mũi mắng, giận tím mặt. Trong lòng nói, lão tử bị cha ngươi khi dễ là vì tuổi hắn lớn ta, lão tử để con ngươi khi dễ là vì nhược điểm ta nằm trong tay hắn, nhưng cả nhà ngươi chưa thôi à? Sao ngay cả thằng nhóc nhà ngươi cũng dám chỉ vào mũi mắng ta! Hôm nay ta không đánh hỗn tiểu tử ngươi cho muôn tía nghìn hồng không được! Vì vậy hai người trực tiếp đấu võ ngay trong thành chủ phủ!

Trước khi phụ thân tìm thúc tổ bần đạo đã biết có trò hay rồi, cố ý gọi mọi người tìm một chỗ tốt xem chiến, vì sinh động không khí, tăng lên cảm tình giữa cấp trên cấp dưới, ta đề nghị bắt đầu cá độ, mấy cái quân đoàn trưởng bên cạnh ta đều là ma bài bạc, đều vui vẻ hạ chú. Ngay cả Tạp La cũng không ngoại lệ, tuy hắn yêu thích cái đệ tử như phụ thân nhưng vẫn đặt thúc tổ thắng, mấy tên kia lại càng có tin tưởng với phụ thân hơn một chút, dù sao bọn hắn đã gặp qua sự uy mãnh của phụ thân nhưng lại không thấy thúc tổ phát uy!

Kỳ thật Tạp La biết hôm nay phụ thân lành ít dữ nhiều, nhưng hắn cũng biết trận chiến hôm nay với sự phát triển sau này của phụ thân rất có lợi, nếu không phải năng lực bản thân không đủ thì trận này do hắn đánh mới đúng! Nhưng mà cái này cần trình độ khá cao, nhất định phải làm phụ thân bại nhưng không để lại bóng ma trong lòng hắn, nhưng lại không thể làm hắn bị thương, đây là chuyện cực kỳ khó, bây giờ có người đứng ra nhận việc hắn vui còn không hết, đương nhiên sẽ không ngăn trở!

Chúng ta ở bên này đổ đến cao hứng, hai người bên kia đã sớm đánh thành lên. Nhan sắc đấu khí của phụ thân đã thay đổi rồi, đấu khí màu vàng ngay xưa giờ đã thuần một màu trắng, hơn nữa sáng bóng, ngẫu nhiên còn lóe ra một tia màu vàng. Kiếm pháp cũng càng hung hiểm hơn, lại có đột phá so với khi hắn ở Thánh Đô, trách không được người ta gọi hắn là thiên tài, quả thật hắn rất có thiên phú trong võ học. Lúc này hắn giống như một con ma thú điên cuồng, liên tục điên cuồng chém về phía thúc tổ! Quả thật giống như gặp cừu nhân bất cộng đái thiên, cái loại tư thế liều mạng này làm địch thủ chưa chiến đã sợ!

Ta xem thấy cũng không khỏi muốn lau mồ hôi lạnh giùm thúc tổ, sợ có điểm ngoài ý muốn, chột dạ hỏi Tạp La: "Cha ta đánh nhau toàn liều mạng như vậy sao?"

"Ừ! Nếu không sao bị người ta gọi là Liều Mạng Lang chứ?" Tạp La cười khổ nói: "Đó cũng là vì sao người ta rất ít khi luận bàn với hắn, kỳ thật ta cũng phải kiên trì rất nhiều mới dám dạy kiếm thuật cho hắn!"

"Ha ha! Hiểu hiểu, làm lão sư của hắn không chỉ có thực lực mà quan trọng hơn còn cần dũng khí nữa!" Bần đạo hắc hắc cười nói, bất quá, sau đó lại nghĩ tới chỗ không tốt là hậu quả nghiêm trọng của vụ này, đành phải cười khổ với Tạp La nói: "Chỉ mong phụ thân bị tẩm một trận này sẽ không nghi ngờ gì, nếu không, hắn biết ai là người xíu giục hắn thì ta sợ hắn sẽ ăn ta mất! Ngài nhất định phải giấu diếm hắn a?"

"Ừ! Yên tâm đi, ta sẽ giấu, cam đoan không bị hắn phát hiện!" Tạp La cười gian nói.

Ta kháo! Khinh bỉ ngươi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.