Bần đạo bị bọn tên lửa đạn đạo này đuổi đến không biết chạy đằng nào, khổ không thể tà. Phân thân làm thí nghiệm cho dù được hỗn thiên lăng che chở, cũng bị dính vết thương nhẹ, đành phải thu hồi bản thể, cũng không dám phóng ra tùy tiện nữa. Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ này, ta chỉ đành lại mạo hiểm, dùng phương pháp độn thổ tránh né công kích của bọn nó.
Ta lúc đầu cũng sớm có ý nghĩ này, chẳng qua là nghĩ rằng không gian này là Da Cáp Đức một tay sáng tạo, cũng không biết hắn có tạo ra mặt đất để cho ta độn hay không, vạn nhất không có, ta lại đụng đến đầu đầy sao, mới bỏ qua ý nghĩ này. Bất quá, bạo tạc vừa rồi tạo ra trên mặt đất cái hố có chu vi đến mấy chục thước, tảng đá vỡ vụn bay tán loạn. Nổ mạnh mãnh liệt như thế mà chỉ tạo ra cái hố nhỏ như vậy, cho dù đây thuyết minh rằng mặt đất rất củng, nhưng như vậy cũng cho thấy, chúng nó tựa hồ chính là tảng đá. chẳng qua là có chút cũng rắn mà thôi. Hơn nữa hiện tại ta cũng không thể phân vân nữa. cũng chỉ có thể liều thôi, bằng không ta sớm hay muộn cũng sẽ bị đàn biến thái phía sau nổ thành tro bụi.
Nghĩ vậy, bần đạo lập tức dùng thổ độn thuật, cảm ơn trời đất, bần đạo thật sử chui vào được. Lúc này ta mới phát hiện, mật độ loại đá này rất lớn, tuy rằng ta có thể độn vào. nhưng mà tốc độ vẫn bị ảnh hưởng nhất định, ước chừng chỉ bằng một nửa bình thường mà thôi. Sau khi đi vào trong đất, ta vội vàng lặn sâu xuống dưới vài chục thước. Sau đó vừa muốn lấy hơi, nhưng không ngờ lại có biến hóa ngoài ý muốn.
Bần đạo dùng thần thức thấy được rõ ràng, đám gia hỏa kia sau khi thấy ta chui xuống đất thì ngay tức khắc, tập thể trực tiếp bay lên phía trên. Sau khi chúng nó bay đến độ cao khoảng vạn thước, thì bắt đầu lao đầu xuống phía dưới, đem cánh thu lại, sau đó thân thể bắt đầu từ quay tròn. Dưới sự thôi động của các loại ma pháp, tốc độ tự quay của bọn nó tương đối nhanh, giống như là một mũi khoan đang quay tốc độ cao. Hơn nữa xung quanh thân thể của bọn nó còn phát ra một tầng ma pháp hộ bích nhàn nhạt, đặc biệt là cái tiêm thứ trên đỉnh đầu tản ra quang mang của ma pháp, tựa như là một cây trường mâu lóe sáng.
Hơn nữa đáng nhắc tới chính là đám tiểu tử này rất theo thứ tự chia thành nhiều đợt tiến hành khoan xuống, mỗi nhóm gồm có mười con và cách nhau hơn mười thước. Mục tiêu của bọn nó phi thường rõ ràng, đó là nơi ta đang trốn. Khi mà bọn nó giống như mũi khoang đâm xuống, nền đá cứng rắn dễ dàng bị đâm thủng giống như đậu hủ, cơ hồ là trong giây lát, bọn nó đã đi đến gần bần đạo.
Ta đương nhiên sẽ không ngu ngốc ngồi đó chờ chết, vội vàng ở dưới đất liều mạng phi độn sang một bên. Ta cũng không tin, hình thể bọn hắn như vậy chẳng lẽ có thể tự do quẹo cua trong lòng đất. Đó trừ phi là bọn nó đem trường thương của mình bẻ gãy đi mới được. Lần này quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, chúng nó sau khi thẳng tắp đi vào, cũng không có ý tứ quẹo cua gì cả, mà là trực tiếp tự bạo ở phía sau của ta.
Nương theo sau một vụ nổ kinh thiên động địa. trên mặt đất tức thì xuất hiện một cái hố lớn hình tròn hơn trăm thước. Tại trong hoàn cánh bịt kín này, uy lực của bạo tạc cực kỳ lớn a! Đá vụn bay ra ngoài xa đến cày số. đánh vào trên người sinh vật phi hành, đỉnh đỉnh đang đang một trận loạn hưởng, từ trên thanh âm thanh thúy kia ta phán đoán, lực lượng của đá vụn đi lên tương đối lớn. nhưng mà bọn nó lại không chút nào để ý, vẫn ương ngạnh đâm xuống phía dưới.
Thẳng đến lúc này, ta mới đoán được cấp bậc thực lực của bọn nó, trời à, bọn chúng không ngờ đều là ngang cấp đại văn tử, về tốc độ có lẽ không lợi hại bằng đại văn tử, nhưng mà lực phá hoại tự bạo tuyệt đối là đại văn tử không thể so sánh, ta phòng chừng, uy lực tự bạo của bọn nó ít nhất cũng là pháp thuật cấp mười ba. Mặc dù pháp thuật này, một lần gặp phải hai cái, ta cũng không hề hắn gì, nhưng mà nếu như một khi vượt qua mười cái cùng nhau bạo phát, ta cũng chịu không nổi. Nếu như là một vạn cái, đại khái là Da Cáp Đức cũng có thể trực tiếp nổ thành trạng thái linh hồn.
Tuy rằng thổ độn thuật của ta ở trong này gặp phải hạn chế nhất định, tốc độ chậm hơn không ít, nhưng mà dùng để tránh né bạo tạc vẫn là dư sức có thừa, mặt đất cứng rắn dễ dàng làm giảm đi xong xung kích do bạo tạc sinh ra, cho dù là ngẫu nhiên tới gần ta, cũng bị pháp bảo của ta ngàn chặn, cũng không có tạo thành cho ta bao nhiêu thương tổn.
Tương đối phiền toái chính là, tốc độ trên không của bọn nó vượt xa ta, vô luận ta tránh né về phương hướng gì, bọn nó chung quy có thể trong thời gian ngắn nhất tìm được ta, sau đó một đầu đâm xuống. Bần đạo buồn bực, thầm nói, mắt của bọn nó làm bằng cái gì a? Ta hiện tại đã trốn sâu xuống mấy trăm mét, như thể nào mà bọn nó vẫn có thể tìm được vị trí rõ ràng của ta như vậy đây?
Để thoát khỏi sự truy tung của bọn nó, ta nghĩ hết biện pháp, nào là che chắn dao động linh hồn. che chắn năng lượng dao động, che chắn thanh âm, che chắn mùi, tóm lại, bất cứ thứ gì ta nghĩ đến có thể tiết lộ tung tích, đều che chắn tất, nhưng không có một chút tác dụng, người ta vẫn cứ dễ dàng tìm đến vị trí của ta, sau đó tiếp tục một đầu đâm xuống. Làm cho ta chỉ đành không ngừng trốn chạy, hơn nữa còn tận lực lủi xuống phía dưới.
Dưới tình thế vạn bất đắc dĩ, ta cũng đành phái bỏ qua tính toán tránh né bọn nó, nếu như không thể tránh vậy thì đánh đi. không phải chỉ có bây vạn thôi sao? Ta tiêu diệt toàn bộ bọn nó, không phải là xong rồi sao? Dù sao an toàn hiện tại của ta tạm thời không lo, bởi vì bọn nó muốn chui xuống mặt đấy dày trăm mét, thời gian tất nhiên phải làu, hơn nữa bọn nó không thể ở trong đất đá mà quẹo cua, chỉ có thể.đi thẳng tấp, như vậy cũng đủ cho ta thoái mái tránh né.
Dưới tình huống như vậy, ta bèn quyết định triền khai phản kích, vừa hấp dẫn bọn nó tiếp tục tự bạo tìm chết, vừa đem nguyên thần từ hỏa phượng hoàng của ta thả ra ngoài. Nàng so với ta thì càng biến thái, huyễn tật thiên hòa thì lại càng lợi hại vô cùng. Sau khi nàng bay nhanh thoát ra khỏi mặt đất, lập tức huyễn hóa ra bản tòn, nương theo sau một tiếng ngao, một con hỏa diễm phượng hoàng mở rộng cánh vài trăm thước xuất hiện trong không gian, đồng thời, khí thế cường đại của nàng cũng ùn ùn kéo đến áp tới lũ tiểu tử kia, ý đồ bức bách bọn nó thần phục mình.
Đáng tiếc chính là, những gia hỏa này căn bản là đám không tim không phổi, tựa hồ cũng không hiểu. Không chỉ có như thế, bọn nó còn trực tiếp hướng nàng phát động tiến công. Ngoại trừ một đội ngũ nhỏ tiếp tục tiến hành đuổi giết ra, còn lấy mấy vạn trường thương cùng nhau đâm tới nguyên thần của ta, thanh thể to lớn kia. quả nhiên làm cho người ta không lạnh mà run.
Nhưng mà nguyên thần của bần đạo là do huyễn thật thiên hòa hình thành, còn sợ bọn nó sao? Cho nên không lùi mà tiến tới, trực tiếp nghênh tiếp. Mấy trăm trường thương kia lập tức đâm vào thân thể của hòa phượng hoàng, sau đó liền hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa. Bọn nó căn bản ngay cả cơ hội Tự bạo cũng không có, liền trực tiếp bị huyễn tật thiên hòa luyện hóa.
Bất quá, những gia hỏa này hiển nhiên có trí tuệ nhất định, sau khi phát giác huynh đệ phía trước không có nổ tung, thì lập tức đã có kinh nghiệm, bọn nó khi vừa tiếp xúc với hòa phượng hoàng thì đồng loạt tự bạo, căn bản là không vọt vào bên trong huyễn tật thiên hỏa. Cái này làm ta thảm, huyền tật thiên hỏa tuy không sợ nổ mạnh, nhưng mà nguyên thần của bần đạo sơ a? Hơn một trăm tên cùng nổ mạnh không chỉ có đem thân thể hỏa diễm của hỏa phượng hoàng phân tán thành mảnh nhó mà còn có dấu hiệu không xong, đồng thời cũng làm cho nguyên thần của ta nhận lấy thương tổn nhất định.
Bần đạo nhất thời cực kỳ hoảng sợ, không nghĩ bọn nó lại vẫn có một chiêu như vậy, rơi vào đường cùng, ta chỉ đành để cho nguyên thành lại biến nhỏ bằng thiên nga. sau khi thân thể nhỏ đi, tốc độ của nàng liền nhanh như tia chớp, ở trong đàn trường thương, xuyên qua xuyên lại. đem từng cái trường thương chặt đứt. Tuy rằng những gia hỏa bị công kích đều tự bạo, đáng tiếc là tốc độ sóng xung kích do bọn nó bạo tác không nhanh bằng hỏa phượng hoàng của ta, cho nên căn bản không thể tạo thành cho ta thương tổn gì, cử như vậy hiệu suất giết địch tuy thấp một chút, nhưng mà chung quy so với bị đông bị đánh tốt hơn nhiều.
Y theo tính toán của bần đạo. dưới sự nỗ lực của ta và hỏa phượng hoàng, tiêu diệt những gia hỏa này là không thành vấn đề, dù sao thời gian của chúng ta rất dài. Chiến tranh giữa các vị thần bên ngoài ít nhất cũng phái mất vài ngày mới có thể nhìn ra chút thắng bại. Có cái thời gian này, cũng đủ cho ta từ từ cọ xát với đám tiểu tử này.
Nhưng mà gần nửa ngày sau khi chúng ta vất vã đánh giết, bần đạo mới buồn bực phát hiện ra một vấn đề, những tiểu tử chết tiệt này không ngờ không có dấu hiệu giảm bớt chút nào. Đây thật đúng là kỳ quái, không nói nguyên thần của ta giết chết được bao nhiêu, chỉ riêng nói bọn nó không giây phút nào không tiến hành tự bạo oanh tạc ta, thì không bằng đã chôn vùi biết bao tên, làm sao có thể không thấy ít đi chữ?
Mang theo nghi hoặc này, bần đạo bắt đầu cẩn thận kiểm tra tình huống xung quanh, rốt cục, ta có phát hiện. Nguyên lai là một kiện đồ vật trong ba cái đài đang giờ trò. Thông qua ánh mắt của nguyên thần trên trời, ta có thể nhìn thấy rõ ràng, đó là một vật giống như gậy như ý, dài khoảng một thước, tựa hồ là một món trang sức trên đầu nữ nhân.
Toàn thân nó đều là dùng kim chúc ma pháp đặc biệt có kim quang óng ánh tạo ra, cái loại ánh sáng mộng ảo nó phát ra phi thường thu hút. Đặc biệt là hoa vàn điêu khắc ti mi cùng với tạo hình độc đáo, hơn nữa mặt trên còn đực khảm bây loại bảo thạch cực đại. khiến cho nó trông có vẻ quý giá lộng lẫy, tuyệt đối là một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ hiếm thấy.
Chỉ bất quá theo sự quan sát của bần đạo, nó lại lộ ra sát khí nồng đậm, Bảy khỏa bảo thạch ở mặt trên kia, mỗi cái đều lớn bằng quả trũng vịt, màu sắc cũng ứng với những sinh vật hình trường thương trên bầu trời kia. Khi một sinh vật tử vong, thì bảo thạch có màu sắc giống với nó liền sẽ lóe lên, tiếp theo, một sinh vật không chút tổn hao gì từ trong hư không xuất hiện tại xung quanh cái đài.
Nhìn thấy vậy, bần đạo muốn chửi thề a. Xem ra, ta giết được bao nhiêu, nó liền chế tạo bấy nhiêu, không ngờ công sức nãy giờ của ta đều là uổng phí. Ngươi nói có buồn bực hay không chứ? Ta cũng không rõ ràng lắm nó rốt cuộc có thể chế tạo bao nhiêu sinh vật dạng trường thương này, bất quá, lấy cấp bậc đồ vật này mà nói chỉ sợ ta có mệt chết, cũng không thể đem trường thương do nó chế tạo đánh giết sạch sẽ, dù sao nó có thể được Da Cáp Đức để ở chỗ này, tuyệt đối là thứ do chủ thần đỉnh cấp, thậm chí là tồn tại so với chủ thần đỉnh cấp cường đại hơn chế tạo.
Ý thức được điểm này, ta cũng không muốn lại cùng nó hao tổn. đó căn bản là uổng phí công sức a. Xem ra, chỉ có lấy được đồ vật kia. mới có thể hoàn toàn giải quyết đám gia hỏa khó chơi này. Vì thế, bần đạo vội vàng độn thổ đến hướng cái đài. Sau khi mất một hồi trắc trở quanh co, ta cuối cùng tiếp cận được đồ vật kia. nhưng mà vấn đề mới lại xuất hiện. Khi mà ta cách nó chưa đến một trăm thước, thì mới kinh ngạc phát hiện, vật đó được một ma pháp hộ bích hình cầu vô hình bảo vệ.
Nếu không phải ta sợ có cạm bẫy, luôn luôn đặc biệt cẩn thận, chỉ sợ căn bản là không thể nhận ra thứ này. Cái thứ hộ bích hình cầu này đường kính chừng mười thước, đem cái vật kia bao kín không một khè hở, không đánh vỡ nó, ta tuyệt đối không có khả năng lấy được vật này.
Hiển nhiên, ở đây ta có không thể không hành động củng rắn. Bất quá, ta hành động củng rắn cũng không phải sợ, bần đạo trước khi hành động, luôn luôn cẩn thận suy nghĩ đến hậu quả. Nơi này hẳn là một cái không gian độc lập, hơn nữa được Da Cáp Đức gia cố bằng pháp thuật không gian đặc thù, như vậy khiến cho khí Tức cường đại của thần khí bên trong hoàn toàn bị che chắn.
Đương nhiên, cứ như vậy, những tin tức khác bên trong cũng đồng dạng là không thể truyền ra bên ngoài, cho nên Da Cáp Đức ở bên ngoài chiến đấu kịch liệt tựa hồ cũng không có thể nhận thấy được bất luận biến hóa gì ở bên trong. Bằng không, ta với đám gia hỏa này đánh nửa ngày, hắn phải sớm xuất hiện mới đúng. Như thế mà suy, ta đập phá hộ bích này tuyệt đối cũng sẽ không kinh động Da Cáp Đức.
Chẳng thể trách ta không có nhận thấy được chung quanh có dấu vết ma pháp báo động. Chắc là bởi vì dù cho là báo động vang lên, cũng vô pháp đem âm thanh truyền ra ngoài. Trên thực tế cũng không cần phải có thêm báo động, biện pháp phòng hộ do Da Cáp Đức thiết kế này, kỳ thật cũng là tương đối khá rồi, vô luận là thủ vệ cường đại bên ngoài, hay là cửa ra vào bí mật không gian, đều đủ để đảm bảo an toàn của thần khí. Nhất là đám đạn đạo truy tung vô cùng vô tận trong này, ai thấy mà không rụt cổ a? Cho dù là Da Cáp Đức chính mình đến trộm cắp, chỉ sợ cũng không dễ dàng đắc thủ ấy chữ.
Chỉ tiếc, gia hỏa này xui xẻo, đụng phái bần đạo, không ngờ có thể một đường kiên trì đến đây. chỉ còn là một cửa ãi khó khàn cuối cùng Ta chính là đem toàn bộ sức mạnh tung ra hết, chỉ huy nguyên thần hỏa phượng hoàng của ta, hóa thân thành một mũi tên nhọn, lấy tốc độ như tia chớp tàn bạo đâm xuống cái hộ bích kia. Chỉ nghe oanh vang một tiếng thật cực to. đương trường liền xây ra một vụ nổ lớn kịch liệt.
Nguyên thần hỏa phượng hoàng của bần đạo trực tiếp bị tạc bay rót ra ngoài thật xa, chấn động kịch liệt khiến cho nguyên thần nhận lấy thương tổn rất nghiêm trọng, bản thể của bần đạo cũng chịu không nổi. đương trường phun ra một ngụm máu Tươi. Đầu một mảnh hỗn loạn, kiểm tra số lượng trường thương đang tập kích đến, ta sợ tới mức vội vàng đem nguyên thần thu hồi lại, sau đó lấy ra bình đan dược chữa thương sớm chuẩn bị trước đó, một ngụm nốc vào một vốc.
Ông trời của ta, ta bị chấn thảm làm sao. Ta đây hối hận a, miễn nói nữa, biết rõ là phòng hộ ma pháp do chủ thần đỉnh cấp mười hai cánh tự mình bố trí, lại là vì trông coi bảo bối, có thể không hạ hết công phu sao? Nguyên thần của ta chẳng qua mới là cấp bậc tám cánh, so với người ta, đó là chênh lệch một trời một vực. Coi như là huyền tật thiên hỏa lợi hại. Nhưng mà cách biệt thực lớn cỡ đó, nó cũng bất lực a?
Ta lại vẫn ngu ngốc đâm đầu vào, trời ạ, ta nhất định là bị những gia hỏa kia nổ cho váng đầu rồi. Không phải là ta bị châu báu làm ám ảnh mất đi lý trí, ta bị ma quỷ ám ảnh a. Dù sao bất kể nói thế nào, cái giáo huấn này thật sự là rất thảm trọng, ta điều Tức hơn một giờ mới tốt lên một chút, mà trong khi đó, trường thương ở trên đầu còn đang không ngừng ném bom, thật sự là khổ không thể tả.
Chờ ta sau khi khá hơn, bần đạo bắt đầu tính toán như thế nào đánh vỡ hộ bích này. Nếu nói chơi cứng rắn, ta cũng không phải không thể, tuy rằng chênh lệch quá lớn. nhưng mà tiểu đao vẫn có thể cưa đại thụ, huống chỉ ta đây là người nắm giữ hạo thiên thần kiếm và huyễn tật thiên hỏa chữ? chỉ cần cho ta cơ hội, không ngừng sử dụng kiếm chém, dùng lửa thiêu, tuyệt đối có thể đánh vỡ hộ bích này.
Chỉ tiếc ta không có cơ hội này. những trường thương kia là không thể nào để cho ta có thời gian chém vào hộ bích, ta tròng chúng nó còn không kịp ấy chứ. như thế nào có cơ hội động thủ a? Với lại, muốn phá vỡ nó cũng không thể trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành, lấy lực lượng của ta nếu cứng rắn phá vỡ, có thể mất đến mấy tháng, thậm chí một hai năm mới thành công. Chờ ta phá xong rồi. Da Cáp Đức cũng đã trở lại, ta đây không phải là tìm chết sao?
Tuy rằng thoạt nhìn, đây có lẽ là 'mission impossible'. nhưng mà bần đạo là ai chứ? (DG : Tom Cruise???=))) Đường đường làm âm hiểm quân thần, há có thể bị chút khó khăn ấy làm khó? Ta nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nhớ tới một chiêu. Ha ha. đó chính là lấy đám trường thương kia công kích lá chắn kia.
Ai bảo cái tên Da Cáp Đức này rất để ý bảo bối của mình, thế cho nên thả một đội quân trường thương ở trong này thủ vệ, nhưng gia hỏa này thật sự rất lợi hại. nếu cùng nhau tự bạo, ngay cả Da Cáp Đức cũng chịu không nổi. nho nhỏ ma pháp hộ bích tự nhiên cũng khỏi phái nói. Hiện tại vấn đề chính là, làm thế nào để cho trường thương đi tạc ma pháp hộ bích kia.
Ý tưởng của bần đạo rất đơn giản, bởi vì bọn nó đều là gia hỏa có công năng tự động phá đoán, cho dù là ta dùng mạn quyển sơn hà phiến quạt bọn nó đến trên hộ bích, bọn nó cũng sẽ không nổ mạnh, cho nên, ta cũng chỉ có thể dùng chính mình làm mồi hấp dẫn bọn hắn đi tiến hành ném bom cái dài kia.
Thế là, bần đạo liên đi tới phía dưới đài, đem thân thể áp sát vào ma pháp hộ bích, đương nhiên không thể đụng vào. như vậy sẽ gây ra lực phản chấn của hộ bích. Cho nên khi ta cách hộ bích chừng một thước thì ngừng lạo. Sau đó lấy ra phật tổ kim liên, ngồi xuống bên trong. Tức thì ta liền được phật quang màu vàng bảo hộ ở bên trong, lực phòng hộ của phật quang này cực kỳ cường hãn, nếu không phải ngồi trên kim liên không thể di chuyển nhanh, thì ta hận không thể mỗi ngày ngồi trên nó ấy chứ.
Chuyện kế tiếp cực kỳ đơn giản, chỉ phải chờ đợi là được rồi, ta lúc này vẫn là ở trong nền đá. những trường thương này tiếp tục ngu ngốc ở phía trên ta đấm tới, hiển nhiên, bọn nó đối với ma pháp hộ bích chặn đường rất không quan tầm, trực tiếp đụng vào, sau đó bị lực phản chấn cực lớn của hộ bích, chấn cho bay trở về, thậm chí cả trường thương trên đầu cũng bị bẻ gãy. Bất quá, bởi vì ta cách bọn nó rất gần, chỉ hơn mười thước, cho nên trong nháy mất bọn nó bay trở về phi thường quyết đoán tự bạo.
Cứ như vậy, bọn nó bình thường đều là hơn mười con cùng nhau hành động, cho nên nổ mạnh liên hợp lại phi thường kịch liệt, chấn cho cả không gian tựa hồ đều lay động. Riêng chỉ đối với ta lại cơ hồ không có ảnh hưởng gì. ai bảo hiện tại trên đỉnh đầu của ta có một cái ma pháp hộ bích cường đại chứ? Sóng xung kích cơ hồ nó hứng hết, rải rác tới được, cũng bị lực phật tổ kim liên có lực phòng ngực siêu cường chắn hết.