Nói thật, mặc dù bần đạo trang bị cho bọn hắn cường đại như thế, dưới tình huống bình thường, ta có thể không hề thương vong để toàn thắng. Nhưng hiện tại người ta cao thủ nhiều lắm, trận chiến này sẽ chết mười mấy người, bên ta cũng chịu không nổi. Nói như thế nào cũng đã theo ta nhiều năm như vậy, nên có chút cảm tình chứ?
Cho nên, vì bảo đảm vạn nhất, bần đạo quyết định lấy dao mổ trâu giết gà. Không tiếp tục giấu diếm bí mật Cuồng Chiến Sĩ cuồng hóa nữa. Bởi vì người khác vẫn có thể thông qua trận đánh ở Vương Cung, từ trên người Bì Lỗ suy đoán được một chút. Thay vì giấu diếm một bí mật không còn là bí mật, chẳng phải nên dùng nó để đổi lấy tánh mạng chiến sĩ lúc này sao?
Cho nên, khi người trọng tài tuyên bố bắt đầu, bần đạo liền ra lệnh cho thủ lĩnh Cuồng Chiến Sĩ phía dưới là Bì Lỗ.
"Một, hai đội cuồng hóa, toàn lực phóng. Người còn lại chịu trách nhiệm chặn đường phối hợp." Bần đạo dùng nội công thiên lý truyền âm ra lệnh đưa vào trong lổ tai Bì Lỗ. Người khác không có nghe được, bởi vì có quy định, không cho người ngoài trận chỉ điểm. Nếu không Thất công chúa cũng không cần phải nghĩ ra dùng cái còi chỉ huy trận đánh.
Bì Lỗ biết ta có năng lực như thế, cho nên đối với mệnh lệnh của ta rất kiên quyết đi thi hành.
"Một, hai đội cuồng hóa, toàn lực phóng. Nhóm còn lại chịu trách nhiệm chặn đường phối hợp." Bì Lỗ lớn tiếng ra mệnh lệnh cho bộ hạ y chang lời của ta.
Lập tức, trận hình Cuồng Long kỵ binh liền thay đổi, hai trăm người đứng đầu vọt tới đối thủ. Còn lại thì chia làm hai đội, dò chừng vây đánh.
"Quá tốt rồi! Ngu ngốc vẫn hoàn ngu ngốc. Căn bản không hiểu được cách đánh giặc." Quan chỉ huy Mỹ Cách Lam đế quốc nhìn thấy liền mừng rỡ nói: "Toàn lực xung kích chính diện, trước bao vây tiêu diệt hai trăm người này rồi hãy nói!"
Trong tình hình chung, tập trung binh lực trước tìm mềm ăn hết, mệnh lệnh của hắn không thể nghi ngờ là chính xác, nhưng với tình huống bây giờ hắn đã chọn sai đối tượng.
Chạm mặt 200 kỵ binh vọt tới, nhóm kỵ sĩ đã hoàn thành cuồng hóa, thân thể của bọn họ trương to lên rất nhiều, thế nhưng bởi vì ta chọn dùng chiến giáp do Địa Tinh đại sư đặc biệt thiết kế , có tính co duỗi nhất định , cho nên khải giáp trên người bọn họ vẫn bình thường. Chỉ là không thể hoàn toàn bao trùm thân thể của bọn họ, các chỗ nối bộ kiện lộ ra da thịt bên trong, đây cũng không cần để ý làm gì. Dù sao còn có một tầng đấu khí phòng ngự mà.
Cuồng hóa xong, cũng không có cỡi địa long xông lại. Bởi vì ... động tác bọn họ lúc này tương đối mau, Địa Hành Long hoàn toàn theo không kịp tốc độ bọn họ giết chóc. Cho nên tất cả mượn lực trên lưng rồng, mượn lưng Địa Hành nhảy lên cao. Hai trăm vàng sáng màu vàng từ trên không trung phóng ra. Khi địch nhân đều bị kim quang chiếu cho chói mắt, thời điểm mắt mở không ra. Hơi thở tử vong xông ào ào vào trong đám người.
Cuồng Long chiến sĩ bình thường cũng ít nhất là cấp Bạch Ngân, nếu không không cách nào thuần phục Địa Hành Long. Cuồng hóa xong thì đã thành chiến sĩ cấp Hoàng Kim. Hai trăm chiến sĩ Hoàng Kim tiến hành giết chóc 1000 người, thật sự quá dễ dàng rồi. Dùng cụm từ người ngã ngựa đổ để hình dung thảm trạng quân đoàn của Mỹ Cách Lam đế quốc một chút cũng không quá phận. Trảm mã đao một thước rưỡi, thường thường một đao đi qua là cả người lẫn ngựa liền biến thành hai khúc. Cộng thêm đấu khí tạo thành kiếm phong, đánh chết năm ba tên một lần cũng là bình thường. Lực ép của đấu khí hoàng kim không phải trọng giáp bình thường có thể ngăn cản. Trừ cấp Thanh Đồng là có thể ngăn cản mấy đòn, những người khác quyết không trì hoãn.
Cho dù cao thủ cấp Hoàng Kim cũng phải chịu bó tay, bị giết liên hoàn. Số lượng người ta dù sao cũng gấp mười lần. Đừng nói mười Cuồng Chiến Sĩ, dù chỉ có hai chiến sĩ cuồng hóa cũng không phải bọn họ có thể một mình chống lại.
Nhìn xuống dưới, biểu hiện Địa Hành Long cũng tương đối chói mắt. Bọn chúng hình thể khổng lồ, thân thể tựa hồ cảm nhận được chủ nhân cuồng hóa mà hưng phấn. Cả đám y như được ăn thuốc kích thích, điên cuồng công kích địch nhân. Mắt của bọn nó gắn vào chủ nhân cuồng hóa thời điểm đã bị che mất rồi, chính vì thế khiến chúng nó có thể tự do phát huy. Đầu tiên là dùng đầu húc, ngựa bị đụng lập tức bay đi, đè bẹp đồng bạn ở hàng sau. Bọn chúng té xuống rồi, Địa Hành Long liền dặm qua hai cái liền thành đống thịt vụn. Sau đó vẫy vẫy đuôi qua lại, hai ba con ngựa bị cái đuôi dài vài mét quét dọn. Tuyệt đối gục liền một mảnh. Thống kê chiến công cuối cùng nếu đầy đủ, đại khái bọn chúng mạnh hơn chủ nhân.
Rồi tới quan chỉ huy Mỹ Cách Lam đế quốc khá xui xẻo, trước tiên bị Bì Lỗ dành quyền chém chết. Không có chỉ huy thống nhất, đối mặt lại là loại địch nhân căn bản không cách nào chiến thắng. Quân đoàn vốn rất là huy hoàng này nhanh chóng bị tiêu diệt trong khuất nhục. Toàn bộ quá trình cũng chỉ có mấy phút đồng hồ mà thôi. Bần đạo cuối cùng đạt đến mục đích dự trù, thương vong lẻ tẻ.
Dưới chân 200 chiến sĩ cuồng hòa đày tay chân cụt rơi rớt. Mất đi đối thủ bọn họ cũng không có giống như người ta tưởng tượng đi tự giết lẫn nhau. Chỉ đứng nguyên tại chỗ, liều mạng thở hổn hển. Chiến sĩ khác rối rít chạy tới, đứng trước mặt bọn họ, trước lấy đao của bọn họ đi, cởi áo giáp, đưa cho bọn hắn một viên đan dược ta đặc chế. Trải qua vài giây đồng hồ, bọn họ liền giải trừ trạng thái cuồng hóa lâm vào ngủ sâu.
Tràng chiến đấu này làm cho người ta ấn tượng quá khắc sâu, nhất là Mỹ Cách Lam đế quốc, bọn họ lại thua ta 500 vạn kim tệ, tính cả Khắc Lý thắng được chút ít, cho dù bọn họ là đế quốc giàu có cũng phải thương gân động cốt đi? Ai bảo bọn họ liên tiếp thua như vậy chứ?
Còn có một thu hoạch, chính là thái độ quốc vương đối với ta có biến chuyển thực chất. Tính cả Thạch Nguyên Hùng Nhị cũng hoàn toàn thay đổi. Lần gặp mặt sau này, hắn rất là nhún nhường bần đạo nha! Cái điệu bộ như muốn gọi ta là cha không bằng.
Phụ thân rất đắc ý, trên mặt vô cùng sáng lạn. Ngay cả hoàng đế ba đại đế quốc hiện tại cũng phải khách khách khí khí với hắn. Thật ra thì hắn cũng rất kinh ngạc, ta đây chỉ có chút ít thủ hạ lợi hại. Trước kia hắn ra mắt huấn luyện Cuồng Long thiết kỵ, người ta cũng biết là lợi hại, nhưng lần này bọn họ nhìn thấy chiến sĩ cuồng hóa rồi, mới chính thức ý niệm kinh sợ trong đầu.
Tóm lại, lần này chiến đấu bần đạo coi như là đánh ra một hồi danh tiếng. Tạm thời vượt qua Thất công chúa cùng Đại hoàng tử. Trở thành được tuyển đứng đầu tốt nhất trong tứ kiệt.
Đảo mắt lễ Giáng Sinh đã đến, quyết đấu tạm thời dừng lại. Mọi người bắt đầu chuẩn bị lễ mừng năm mới, nghe nói, năm mới này có tổ chức yến hội, Giáo Hoàng bệ hạ muốn sắc phong mấy vị Quang Minh kỵ sĩ. Cái này cái gọi là Quang Minh kỵ sĩ là một danh hiệu vinh dự, không có ý nghĩa thực tế, chẳng qua coi như là có được tình hữu nghị với Giáo Hội, có rất nhiều sự tình nhận được Giáo Đình vô tư trợ giúp. Thế nhưng hắn tuyển chọn rất nghiêm khắc, một năm cũng chỉ có vài người mà thôi.
Yến hội tiến hành ở Giáo Hoàng Cung, phải bội phục tài lực của người ta, cả vật lực lẫn nhân lực, trong thời gian ngắn xây mới hành cung bị phá hủy. Mặc dù cung điện còn chưa có xây tốt, nhưng đã không còn tý dấu vết hỏa thiêu rồi. Vài địa phương còn trồng hoa cỏ sắp thành cái vườn hoa đến nơi. Ta đoán đây là bọn họ tạm thời mà làm, vì lần yến hội này cùng với đợt tuyển chọn Thánh nữ. Qua thời gian này, nhất định phải hủy đi xây dựng lại cung điện. Ài! Lại lãng phí bao nhiêu mồ hôi nước mắt nhân dân.
Hậu cung đại điện xanh vàng rực rỡ, các nhân vật cao cấp đến từ những đại quốc đã tụ tập đầy đủ, bần đạo cùng Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam cùng với Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm được an bài ngồi cùng nhau. Trên bàn chỉ có bốn người chúng ta, bần đạo cảm thấy có chút khó chịu. Thế nhưng cũng không thèm để ý.
Tất cả đều là người trẻ tuổi, cũng là đại lục tứ kiệt, ngồi cùng một chỗ lại cực kỳ không thoải mái, nhất là ta. Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư là đệ tử kẻ thù của ta, coi như là cừu nhân đi? Tam hoàng tử Tạp Nhĩ - Mỹ Cách Lam mới bị ta chém rớt nguyên quân đoàn thủ hạ, hiện tại hận ta còn hơn ai khác. Về phần Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm, nghĩ đến ân sư Ni Cổ Lạp Tư nàng tôn kính nhất bị ta mua vào tay liền phải biết, nàng cũng sớm muốn cắn ta một ngụm rồi.
Khi bần đạo đang lúng túng, Thất công chúa Khiết Tây Tạp - Tạp Sâm lên tiếng.
"Lãnh chủ các hạ, ta xem Cuồng Long kỵ binh của ngươi biểu hiện, thật sự là rất kinh hãi đấy? Chỉ sợ lang kỵ binh ta căn bản không phải là đối thủ, đại khái dõi mắt khắp đại lục cũng tuyệt đối không có ai chống lại được?" Nữ nhân này tuyệt đối là họa thủy (kẻ gây tai nạn). Nói rõ to hình như muốn cho người khác nghe.
Quả nhiên, Đại hoàng tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư không phục nói: "Tiểu muội quá đề cao hắn, chỉ là lãnh chủ nho nhỏ, thì có bản lãnh gì. Hắn căn bản ngay cả tư cách ngồi cùng bàn chúng ta cũng không có. Nếu không phải nhìn trên mặt mũi Giáo Hội, ta sớm dạy dỗ hắn rồi!"
Ai! Vị công chúa này quá cao tay, nàng thiết kế bẫy rập cho ta, rõ ràng ta cũng nhìn ra, nhưng vẫn buộc lòng phải nhảy vào trong. Ông trời ơi! Xem ra hôm nay phải cùng này tên *** chó đen Đạt Giai - Kham Mạt Tư, cẩn thận nói chuyện tâm tình một chút rồi.