Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 861: Chương 861: Miểu Miểu kinh nhân!






Thánh thiên sứ nghe sư phó nói như vậy thì nàng đột nhiên sửng sốt, thầm nói hỏng rồi, vừa rồi tức giận quá mà quên mất chánh sự, thánh thiên sứ dù sao cũng là cáo già, chút phiền toái nhỏ nhặt ấy còn không làm khó được nàng. Chỉ thấy nàng che miệng cười, tiếp theo ôn hòa nói :" Hắn nói như thế nào cũng là đệ tử Đạo Môn các ngươi, xử trí thì miễn vậy, các ngươi tự mình giải quyết với nhau."

"Như thế đa tạ tiền bối, xin yên tâm, ta sau khi trở về sẽ quản giáo nghiêm khắc." Sư phó thấy thánh thiên sứ nhượng bộ, lúc này mới nhẹ nhõm thở ra, sau đó nói :"Chỉ là, đồ đệ ta một lòng tưởng niệm người nhà, kính xin tiền bối ân chuẩn cho bọn họ đoàn tụ sum họp."

"Chuyện này đương nhiên không có vấn đề gì. Chỉ bất quá, tiểu tử này gây cho thiên sứ quân đoàn chúng ta tổn thất lớn như vậy, ta nếu như không truy cứu cái gì, tựa hồ cũng không thích hợp a? Sau này ta phải đối mặt với các thuộc hạ đã khuất thế nào đây?" Thánh thiên sứ đột nhiên nói.

Sư phó nhíu mày, thầm nói việc này khó đây. Hắn biết thánh thiên sứ thân là thượng vị giả, nếu như việc này không thể cho bộ hạ một cái công đạo, chỉ sợ thật sự sẽ làm mất trung tâm của bộ hạ. Chuyện này nàng cũng khó xử, hiện tại hai bên nhất định phải tìm một bậc thang để bước xuống mới được. Nhưng mà sư phó vẫn là không biết thánh thiên sứ tính toán cái gì, cho nên dứt khoát đem quả cầu đá trở về, cười nói :"Không biết phải như thế nào mới có thể khiến ngài vừa lòng đây?"

"Ta tuy rằng không có quyền xử trí hắn, nhưng mà hắn dù sao tạo thành cho ta tổn thất lớn như vậy, ta tiến hành trừng phạt một chút đối với hắn cũng không quá đáng chứ?" Thánh thiên sứ thản nhiên nói.

"Vậy tiền bối tính toàn trừng phạt hắn như thế nào? Cũng không thể thật sự bảo hắn làm nô lệ mấy mươi vạn năm chứ?" Sư phó truy vấn.

"Ha ha, đương nhiên không phải, đây chẳng qua là tức giận nhất thời nói mà thôi." Thánh thiên sứ mỉm cười nói :"Nhưng mà, ta giao cho hắn nhiệm vụ kia, hắn nhất định phải hoàn thành, đây là giới hạn của ta."

" Ý của tiền bối là, chỉ cần hắn đem hạt giống của linh hồn thần thụ cho ngài, ngài có thể bỏ qua?" Sư phó hỏi.

"Không sai, chính là như thế." Thánh thiên sứ liên tục gật đầu nói :"Ta nghĩ các ngươi hẳn à đã hoàn thành nhiệm vụ xong mới tới đây phải không?" Khi nói đến đây, ánh mắt của nàng thậm chí xuất hiện qua một tia xúc động không nên có, hiển nhiên nàng đối với hạt giống của linh hồn thần thụ là phi thường coi trọng.

"Đúng vậy, tiểu đồ may mắn không làm nhục mệnh, đã lấy được vào tay thứ ngài cần." Sư phó cười mắng nói với ta :"còn không mau đem lễ vật chuẩn bị của ngươi đưa lên."

Sư phó xảo diệu nói thành là ta tặng lễ vật, như vật cũng không phải là mang danh bị phạt, coi như bảo tồn mặt mũi của ta, cũng đồng thời ám chỉ với thánh thiên sứ là ta được sự ủng hộ của Đạo Môn.

Thánh thiên sứ tự nhiên nghe ra ý tứ trong đó, bất quá nàng hiện tại không có tâm tư tính toán chuyện này, hai con mắt chăm chú nhìn vào hạt giống của linh hồn thần thụ trên tay ta. Vừa thấy ta lấy ra, nàng liền vội vàng tiếp lấy, rồi sau đó kiểm tra cẩn thận. Rất nhanh liền nhận ra thật giả, trên mặt cũng bắt đầu hiện ra nụ cười vui vẻ.

Nhìn thấy bộ dáng thỏa mãn của nàng, sư phó cũng cười một tiếng, rồi sau đó cười mắng ta :"Nghịch đồ nhà ngươi, sao lại đem thứ đó hồ lộng tiền bối, còn không mau đem lễ vật thực sự lấy ra?"

"Hồ lộng?" Thánh thiên sứ sắc mặt đầu tiên là biến đổi, sau đó kỳ quái nói :"Hai cái hạt giống này thực sự là của linh hồn thần thụ, ta hẳn là không nhìn lầm a?"

"Tiền bối có điều không biết, gia hỏa này tại linh hồn thần giới lấy được thành phẩm của linh hồn thần thụ, thậm chí còn có một gốc thụ hoàng, ta nghĩ, đối với tiền bối mà nói, thành cây so với hạt giống thì tốt hơn nhiều a?" Sư phó cười nói :"Không tưởng được, tiểu tử này không những lấy được hạt giống mà còn lấy được cả cây."

Kỳ thật, sư phó không phải cố ý bán đứng ta, chỉ là ông ấy lo lắng so với ta xa hơn chút. Chuyện tình thụ hoàng tuy rằng tạm thời có thể gạt được thánh thiên sứ, nhưng mà sau này thì sao? Ít nhất vào lúc chúng ta đối kháng với vô lượng thiên kiếp tất nhiên phải toàn lực ứng phó, khi đó tuyệt chiêu gì cũng phải lộ ra, linh hồn thụ hoàng cũng không ngoại lệ, dù sao cũng không thể gạt được thần thánh thiên sứ.

Đến thời điểm mấu chốt bọn hắn nếu phát giác bị đồng minh lừa gạt, nói không chừng trong cơn giận dữ sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn. Sư phó cũng không muốn xuất hiện tình huống như vậy. Mặt khác, linh hồn thần thụ bình thường đối với chúng ta cũng không có tác dụng gì nhiều, ngược lại không bằng cho thiên sứ quân đoàn tăng cường thực lực. Không cần tổn thất nhiều thứ, lại có thể mượn sức bọn hắn, làm tốt công tác đoàn kết trước khi chiến đấu, cớ sao mà không làm đây?

"A?" Thánh thiên sứ vừa bực mình vừa buồn cười nhìn ta.

"Chuyện này..." Bần đạo cười khổ nói :"Sư phó, người ta muốn hạt giống mà? Cũng không phải muốn cây, vạn nhất người ta muốn dùng hạt giống pha trà, ngài đưa lên một gốc cây thì có tác dụng gì chứ?"

"Ha ha, là ta đã lo lắng vu vơ rồi." Sư phó cười a a nói.

"Cái gì mà vớ vẩn thế?" Thánh thiên sứ dở khóc dở cười nói :"Ta có thể bỏ qua vô số nợ máu của thủ hạ, chẳng lẽ bởi vì muốn hạt giống để pha trà uống sao?"

"Vậy ngài là vì cái gì?" Bần đạo cười hỏi.

"Đương nhiên là vì trồng ra linh hồn thần thụ, dựa vào thần thụ kết xuất linh hồn, đại lượng bổ sung quân đội." Thánh thiên sứ cười khổ nói :"Ta đúng là xem thường bản lĩnh của ngươi, không tưởng được ngươi cư nhiên thật sự lấy được thành thụ, thậm chí là thụ hoàng, đấy chính là kẽ hở để ngươi chiếm lợi. Hiện tại hãy bớt sàm ngôn đi, ta muốn gốc thụ hoàng này, ngươi tùy tiện ra điều kiện đi."

"Không có biện pháp, thụ hoàng ta đã đưa cho người khác." Bần đạo giả vờ bất đắc dĩ nói :" Cho nên thứ cho khó có thể tòng mệnh."

"Cho ai!" Thánh thiên sứ ngạo nghễ nói :"Ta nhất định phải có được, vô luận nằm trên tay ai, đều phải lấy lại cho ta, chuyện này quan hệ đến tồn vong của thiên sứ quân đoàn, ta không tiếc chiến tranh một trận."

"Ha, khẩu khí thật lớn nha?" Đúng lúc này, Miểu Miểu đột nhiên từ trong lồng ngực Vong Ưu chạy ra, sử dụng khẩu khí cực kỳ khinh thường nói :"Linh hồn thụ hoàng nằm trong tay ta, có bản lĩnh thì đến mà lấy nè."

Khí thế Miểu Miểu phát ra so với thánh thiên sứ còn cường đại hơn, khiến cho thánh thiên sứ cũng không thể không cẩn thận hỏi dò :"Ngươi là ai?"

" Vị này chính là Miểu Miểu, u thủy thần cung thủ hộ chi linh tướng soái dưới trướng thượng cổ đại thần Cộng Công." Sư phó vội vàng giới thiệu nói :" Tất cả mọi người là người một nhà, không nên tổn thương hòa khí."

"Nguyên là là u thủy thần cung của Cộng Công." Sắc mặt của thánh thiên sứ rốt cục thay đổi, nàng theo sau nhìn nhìn Vong Ưu, tức thì kinh ngạc nói :"Khí tức của ngươi tựa hồ cùng trước kia hoàn toàn bất đồng, tựa hồ tương tự với thượng cổ đại thần Cộng Công, chẳng lẽ ngươi..."

"Không sai, ta đã kế thừa y bát của lão nhân gia, hiện tại ta chính là đích hệ truyền nhân nhất mạch của Thủy thần." Vong Ưu ngạo nghễ nói.

"Đồng thời nàng cũng là chủ nhân của u thủy thần cung." Miểu Miểu bổ sung nói :" Chúng ta tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng mà thanh danh chư thần hoàng hôn của thần thánh thiên sứ ta đã sớm nghe nói qua."

"Nga!" Thánh thiên sứ không khỏi mặt già đỏ lên, năm đó hai người bọn hắn mới xuất hiện, tự cho là thiên hạ vô địch, cho nên khắp nơi cướp đoạt dân cư, địa bàn, tài nguyên, dẫn đến nhận lấy một cái thanh danh rất xấu, mãi đến hiện tại, rất nhiều đại thần nhiều tuổi cứ nhắc tới 'chư thần hoàng hôn' liền nhịn không được chỉ thẳng mặt thần thánh thiên sứ mà chửi. Miểu Miểu hiện tại cố ý nhắc tới xưng hô này chính là đang châm biếm bọn hắn, thánh thiên sứ tự biết đuối lý, trong nhất thời không phản bác được.

Nhưng mà Miểu Miểu lại không buông tha nàng, tiếp tục nói :" Tuy rằng, hiện tại Thủy thần nhất mạch suy thoái, lão chủ nhân vì chống đỡ vô lượng thiên kiếp mà anh dũng chết trận, tân chủ nhân mới lập, thuật pháp còn chưa đại thành, nhưng mà nếu ai nghĩ rằng hiện tại chúng ta dễ khi dễ, vậy coi như là sai lầm rồi, có Miểu Miểu ở đây, Thủy thần nhất mạch không phải ai cũng có thể khi nhục."

Khuôn mặt của thánh thiên sứ hồng lên, hiển nhiên là rất tức giận, nhưng mà càng nghĩ, nàng càng không dám động thủ. Phải biết rằng thượng cổ đại thần Cộng Công chính là người lập được đại công trong vô lượng thiên kiếp lần trước, bản thân mình trọng thương chưa lành, lại vẫn vì cả hệ ngân hà không tiếc liều mạng tử chiến, cuối cùng tuy rằng thân vong, nhưng vẫn đem đối thủ của hắn hoàn toàn đánh bại, ép cho đối thủ của hắn phải chạy khỏi hệ ngân hà. Hành động như thế, khiên cho toàn bộ thượng cổ đại thần bao gồm cả thần thánh thiên sứ đối với hắn khâm phục từ tận đáy lòng.

Cho nên, đừng nói thánh thiên sứ đuối lý trước, cho dù Miểu Miểu cố tình gây sự, thánh thiên sứ cũng không dám động thủ tổn thương nàng. Bởi vì đây cơ hồ khẳng khác nào là hướng toàn bộ thượng cổ đại thần tham dự đại chiến lần trước khiêu chiến. Những đại thần này chịu ân huệ của Cộng Công chính là bất kể như thế nào cũng sẽ không ngồi yên nhìn người khi dễ đệ tử của Cộng Công.

Dưới tình huống xấu hổ này, dù là thánh thiên sứ tinh minh vô song, cũng không biết nên xử trí thế nào mới tốt. Cuối cùng vẫn là ân sư chạy ra dàn xếp nói :"Ha ha, Miểu Miểu lo thừa ròi, thánh thiên sứ tiền bối không biết linh hồn thụ hoàng ở trên tay ngươi, cho nên mới có chút mạo phạm, dù sao nàng cũng là chiến hữu cùng Cộng Công đại thần sóng vai chiến đấu, làm sao có thể cướp đồ của ngươi chứ?"

"Đúng a!" Thánh thiên sứ cùng liền vội bước theo bậc thang này, nói :"Ta chỉ là đùa một chút, Miểu Miểu đừng tưởng thật."

"Thế thì tốt!" Miểu Miểu thấy thánh thiên sứ nhận thua, cũng không làm quá nữa, nói :"Linh hồn thụ hoàng đối với ta hữu dụng, thật sự vô pháp đưa nhường lại, bất quá, linh hồn thần thụ bình thường hắn còn có mấy gốc, tỷ tỷ cầm đi toàn bộ cũng không sao."

"Ha ha, như vậy đa tạ rồi." Thánh thiên sứ cười ha ha nói.

"Tốt lắm, ta còn có việc, cáo từ trước." Miểu Miểu nói xong, trực tiếp biến vào trong lồng ngực của Vong Ưu.

"Ha ha!" Thánh thiên sứ tiếp theo tựa cười như không cười nhìn ta nói :"Tốt, vài ngày không gặp đã có chỗ dựa vững chắc như vậy, hơn nữa trước đó một chút mào đầu cũng không, mãi đến ta không cẩn thận lộ ra sơ hở, ngươi mới lộ ra con bài chưa lật làm ta xấu mặt, quả nhiên không hỗ là âm hiểm quân thần, thật sự lợi hại a!"

Nhìn thấy bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của thánh thiên sứ, tuy rằng biết rõ nàng sẽ không làm gì ta, nhưng mà ta trong lòng vẫn là hơi sợ.

Đúng lúc này, thần thiên sứ nãy giờ không nói gì đột nhiên chen miệng nói :"Trong linh hồn thần giới đã có thụ hoàng, vậy có thể có thụ vương hay không, nếu có thể tìm ra một gốc thụ hoàng, vậy có thể tìm ra gốc thứ hai hay không?"

"Đúng vậy!" Được thần thiên sứ nhắc nhở như vậy, sắc mặt của thánh thiên sứ tức thì chuyển thành tươi như hoa, tiếp theo nàng dụng khẩu khí ôn nhu nhất nói với ta :" Tam Phong, bởi vì ngươi mà thiên sứ quân đoàn cơ hồ bị đánh cho tàn phế. Là máu tươi của tướng sĩ chúng ta mới tạo thành vĩ danh quân thần cho ngươi, ngươi không thấy chúng ta thua thiệt sao? Tuy rằng chuyện quá khứ ta không muốn nói thêm, nhưng mà trước mắt chư thần tận thế sắp đến là tai nạn của toàn thể mọi người, thiên sứ quân đoàn bị suy yếu như thế, các ngươi cũng không được tốt lành gì, đúng không?"

Ý tứ ngu ngốc của thánh thiên sứ ai nghe cũng hiểu, chính là muốn ta tiếp tục làm nô lệ cho bọn hắn, đi lấy linh hồn thụ hoàng. Bất quá, lần này bởi vì có quan hệ với ân sư và Miểu Miểu, thành thiên sứ không dám dùng vũ lực ép, cũng chỉ phải giả vờ đáng thương với ta. Bần đạo cùng đa số người trong Đạo Môn giống nhau, đều là ăn mềm không ăn cứng, bất đắc dĩ ta chỉ đành dở khóc dở cười nhìn sư phó.

Sư phó cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ, hướng ta lắc, đầu, ý bảo sư phó không tiện xuất đầu, kêu mình tự xử lý.

Bần đạo đành phải kiên trì nói :"Thánh thiên sứ bệ hạ, không phải ta đùn đẩy, thật sư là việc này quá khó khăn, linh hồn thần giới chắc hẳn ngài từng đi qua, hoàn cảnh nơi đó thật sự quá tồi tệ, cho dù ta thi triển ra tất cả vốn liếng, nhiều nhất cũng chỉ có thể ở bên trong ba mươi phút. Ba mươi phút sau ta sẽ hao hết pháp lực, có thể đan dược trân quý bổ sung, ta ít nhất phải mất mười mấy giờ nghỉ ngơi mới có thể miễn cưỡng khôi phục tám phần pháp lực. Nói cách khác, ta một ngày nhiều nhất chỉ có thể ở bên trong một giờ, hơn nữa duy trì một tháng đã là cực hạn, nếu kéo dài hơn nữa, ta sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, ảnh hưởng đến tu vi."

"Trời ạ, một giờ là không ít rồi!" Thánh thiên sứ kinh ngạc nói :"Ta ngay cả một phút đồng hồ cũng ở không được. Ngươi thật đúng là quái tài."

"Nhưng vấn đề là, linh hồn thần thụ dễ tìm, nhưng lình hồn thụ vương ta ở một tháng cũng không tìm được một gốc." Bần đạo cười khổ nói :" Bên trong thật sự là quá lớn, bằng vào lực lượng một người ta đi tìm thụ vương quý hiếm, căn bản là mò kim đáy biển."

"Ngươi không phải là ngay cả thụ hoàng cũng tìm được sao?" Thánh thiên sứ khó hiểu hỏi.

"Đó là ngẫu nhiên gặp được." Bần đạo vội vàng nói :"Lần sau đi, vị tất có vận khí tốt như vậy, nói không chừng một năm cũng không tìm được thêm gốc nào?"

"A!" Thánh thiên sứ nhíu mày.

Lúc này, thần thiên sứ tinh minh nhất lại lên tiếng, nói trúng vào trọng tâm :"Linh hồn thụ hoảng sản sinh linh hồn cấp bậc gì? Sản lượng như thế nào? Có thể thăng cấp hay không?"

Bần đạo lúc này mới cảm giác được gia hỏa này là không đơn giản, tiếp theo ta cũng tận lực lấp liếm nói :"Linh hồn sản sinh là cấp bậc thứ thần, ước chừng một năm một vạn, trong thời gian ngắn thì không thể phán đoán ra được là chúng nó có thể thăng cấp hay không."

"Vậy ngươi đoán chúng nó có thể hay không?" Thần thiên sứ lại hỏi.

"Khả năng rất cao." Bần đạo nghiêm nghị nói.

Thần thiên sứ vừa lòng gật đầu, không nói nữa, thánh thiên sứ thì tiếp lời nói :" Một năm một vạn thứ thần, trời ạ đây là tốc độ biến thái gì vật? Chúng ta khổ tâm kinh doanh mười vạn năm mới có thể có thành tích này, chênh lệch cũng quá lớn đi?"

"Vị tất!" Bần đạo cười khổ nói :" Miểu Miểu cũng dùng những linh hồn này tạo ra một vài băng long chiến sĩ, nhưng mà hiệu quả chiến đấu cũng không lý tưởng cho lắm, bọn hắn cái gì cũng không biết, giống như giấy trăng, có được thực lực thứ thần, lại không hoàn toàn phát huy được, nếu chiến đấu một mình, bọn hắn có thể ngay cả một lục dực thiên sứ cũng đánh không lại."

"Đó là nàng ngu ngốc!" Thánh thiên sứ khinh thường nói :"Nàng căn bản là không biết chế tạo chiến sĩ cường đại như thế nào."

"Thế sao?" Miểu Miểu đột nhiên lại chạy ra, bất mãn nói :" Xin hỏi, ta không hiểu như thế nào?"

Thánh thiên sứ hiển nhiên không muốn nhiều lời, nhưng mà bị Miểu Miểu một kích như vậy, lập tức liền không nhịn được cười lạnh nói :" Ngươi có phải trực tiếp đem linh hồn của linh hồn thần thụ trực tiếp đưa vào trong một khối thân thể, rồi cấp cho bọn hắn thêm một số kỹ xảo chiến đấu, đúng không?"

"Đúng a!" Miểu Miểu nói :" Như vậy còn không được sao?"

"Đương nhiên không được!" Thánh thiên sứ ngạo nghễ nói :" Kỹ xảo chiến đấu chỉ có thể thông qua tôi luyện của mình mới có thể đạt được, người mù quáng dẫn nhập vào, chỉ có được tác dụng dẫn đường, nếu như muốn bọn nó thuần thục nắm giữ, ít nhất phải hơn mấy trăm ngàn năm tôi luyện mới được, mặc dù đối với một thứ thần mà nói, tôi luyện ngàn năm coi như là ngắn ngủi, nhưng mà đối với chúng ta hiện tại mà nói, thời gian vẫn là quá dài, hơn nữa nói không chừng không đợi bọn hắn luyện xong đã bị giết trong chiến đấu, đây chẳng phải là uổng phí công phu sao?"

Miểu Miểu thần kỳ không có tức giận, mà là giống một học sinh thỉnh giáo :"Vậy ngươi nói nên làm sao bây giờ? Như thế nào mới có thể khiến bọn hắn trong thời gian ngắn phát huy được chiến lực lớn nhất a?"

" Đương nhiên là linh hồn dung hợp." Thánh thiên sứ cười nói :"Đem linh hồn cấp thấp trải qua chiến đấu ngàn năm cùng linh hồn cường đại trống rỗng này dung hợp với nhau, như vậy, chẳng khác nào tự nhiên có được ngàn năm kinh nghiêm chiến đấu, chỉ cần thêm chút lực lượng thích ứng, là có thể trở thành thứ thần chiến sĩ đủ tư cách."

"Ân, biện pháp tốt!" Miểu Miểu nhãn tình sáng lên, lập tức hưng phấn nói :" Trải qua ngàn năm chiến đấu nhân vật bình thường cũng là tức dực thiên sứ, có rất nhiều, đem kinh nghiệm chiến đấu sẵn có của bọn hắn dung hợp với linh hồn cấp bậc thứ thần này, có lẽ thật sự có thể làm cho băng long ngu ngốc lập tức có được sức chiến đấu cường đại. Nhưng mà, chuyện tình linh hồn dung hợp ta chỉ nghe nói, căn bản chưa thấy qua bao giờ, thánh thiên sứ tỷ tỷ không phải là đang gạt ta chứ/"

"Ta thân phận gì, cần gì phải lừa ngươi?" Thánh thiên sứ dở khóc dở cười nói :" Ta thừa nhận ở phương diện chế khí chúng ta xa xa không bằng Thủy thần nhất mạch các ngươi, nhưng mà nói đến nhận biết và nghiên cứu về linh hồn, chúng ta vẫn có tin tưởng. Linh hồn dung hợp đối với chúng ta mà nói, đã không phải là chuyện gì khó khăn.

"Thật sự, vậy tỷ tỷ có thể dạy ta không?" Miểu Miểu không chút khách khí đề xuất muốn học tập bí mật bất truyền của người ta.

Sư phó che miệng cười không ngừng, hiển nhiên là đối với tính tình của Miểu Miểu đã sớm rõ ràng. Vong Ưu tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng mà lúc này nàng cũng lựa chọn sáng suốt ngậm miệng. Bần đạo đương nhiên là không nói chen vào, trực tiếp đứng ở một bên nhìn thánh thiên sứ khó xử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.