Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 475: Chương 475: Phân chia đối thủ






Rừng rậm đột nhiên biến mất, sương mù dày đặc trong nháy mắt tiêu tán đi, đại quân Tà Nhãn còn loạn chuyển ở trong rừng rậm hai mắt tỏa sáng, sau đó nhận thức ra đúng mục tiêu, anh dũng giết tới đây. Song vào lúc này, Vong Ưu đã chuẩn bị xong pháp thuật, lập tức phóng ra ngoài.

Bàn tay Vong Ưu vung ra, cấm chú cấp mười ba không có tiếng vang đinh tai nhức óc, cũng không có hiệu quả quang mang kinh thiên động địa, chỉ có một luồng năng lượng vô hình mơ hồ dao động nhẹ nhàng xẹt qua, lấy Vong Ưu làm trung tâm luồng năng lượng dao động này từ từ mở ra xa xa, chỉ trong chốc lát đã lướt qua khu chiến trường một lần.

Nơi năng lượng dao động đi qua, những sinh vật bị Tà Nhãn khống chế y như cây lúa bị gặt, đều nhịp ngã xuống đất không dậy nổi, một tập thể vài chục vạn chiến sĩ bổ nhào xuống thật sự quá hoa lệ. Trên toàn bộ chiến trường, ngoại trừ chúng ta ra, người có thể đứng vững cũng chỉ có mấy ngàn Tà Nhãn và những sinh vật mà Tà Nhãn bạo quân tự mình khống chế kia.

Chiến tranh luôn luôn tràn đầy biến số, mới vừa rồi đám Tà Nhãn còn lấy vài chục vạn đại quân khi dễ chúng ta, thoáng cái thành tư lệnh không quân. Sự biến hóa đột ngột này quá sức tưởng tượng rồi, ngoại trừ ta cùng Vong Ưu, không có bất kỳ người nào biết được pháp thuật này có hiệu quả như thế nào, thế cho nên song phương trong chiến tranh đều trợn mắt hốc mồm.

"Ha ha! Còn ngây người ra làm gì?" Bần đạo cuồng tiếu nói: "Chiến sĩ Ải Nhân bảo vệ pháp sư đoàn, kỵ binh Ám Dạ, Cuồng Long lập tức xung phong, đuổi giết Tà Nhãn bình thường, thúc tổ dẫn dắt thích khách đoàn giết rớt mấy tên cao cấp kia cho ta."

"Giết giết giết!" Ngay khi bần đạo ra lệnh một tiếng, quân đội của ta bắt đầu phản công toàn diện, nhìn bộ dạng bọn hắn có vẻ vô cùng hưng phấn, dường như đối diện là một đống mỹ nữ da trắng mắt vàng vậy, có cần nhiệt tình như vậy không chứ?

"Đại tiên tri nếu có thanh nhàn một chút có thể cùng ta đi nói chuyện với Tà Nhãn bạo quân một chút không?" Bần đạo cười ha hả hỏi.

"Ha ha, ta đã sớm nghĩ tới hắn đó!" Đại tiên tri cũng lộ ra sát khí hiếm thấy, hai cháu hắn đều chết trên tay Tà Nhãn bạo quân, mặc dù không phải là tên bạo quân này nhưng vừa nhìn thấy Tà Nhãn bạo quân hắn liền nhớ lại người cháu đã chết thảm kia, Đại tiên tri lửa giận bốc lên, khẳng khái đi vào chiến trường.

Vong Ưu thi triển pháp thuật này chính là pháp thuật Tinh Thần hệ cấp mười ba, tên là Tỉnh Thế Chi Quang. Nó chuyên dùng để phá giải các loại pháp thuật phong ấn tinh thần, người được bài trừ phong ấn sẽ lập tức bất tỉnh, khi tỉnh lại sẽ nhớ lại tất cả ký ức lúc trước. Ban đầu, khi Athena chinh chiến Thần Giới, từng đụng tới một chủng tộc tà ác, bọn họ sở trường cũng là khống chế tinh thần, rất giống với hình thức khống chế của bộ lạc Tà Nhãn.

Athena và bọn họ đánh nhau mấy lần đều bị thiệt thòi bởi pháp thuật khống chế tinh thần này, ngay cả Thánh đấu sĩ bên nàng cũng bị bọn chúng khống chế rất nhiều, cuối cùng, nàng trong cơn nóng giận dốc lòng nghiên cứu, rốt cục phát minh ra loại pháp thuật quần thể cấp bậc cấm chú này. Nhất cử giải cứu tất cả người bị khống chế, nhân thể diệt luôn Thần tộc kia.

Vong Ưu ở Ám Dạ lần đầu tiên nghe nói có chủng tộc Tà Nhãn đặc biệt này, lập tức nhớ lại loại cấm chú này, cho nên nàng đặc biệt nghiên cứu cải tiến thêm một lần, thậm chí lợi dụng lần trước Tà Nhãn xâm lấn lãnh thổ làm vài cái thí nghiệm cần thiết, hiệu quả hết sức lý tưởng. Chẳng qua lúc đó pháp sư dưới tay nàng không nhiều lắm, cũng không có nắm chắc một lượt là tiêu diệt hết tất cả Tà Nhãn, mới nhịn xuống không sử dụng mà thôi.

Mà tình huống hôm nay sử dụng pháp thuật này quả thực quá thích hợp, không chỉ có pháp sư đoàn của ta trợ giúp, hơn nữa Tà Nhãn bạo quân còn rất phối hợp tập trung quân đội vào một chỗ. Chúng ta nếu cần chần chừ không thi triển thì cũng cảm thấy xin lỗi hắn lắm đó?

Cấm chú thi triển xong, quân đội pháp sư của ta từ Vong Ưu trở xuống coi như tiêu mất toàn bộ lực chiến đấu. Nhưng mà đối phương so với ta còn thảm hại hơn, bản thân Tà Nhãn lực chiến đấu là rất thấp, không chỉ có không chiếm ưu thế về số lượng, mà tốc độ bọn chúng di động cũng chậm kinh người, căn bản không thể nào thoát khỏi kỵ binh Ám Dạ thậm chí là chiến sĩ Ải Nhân đuổi giết.

Tà Nhãn đáng thương bây giờ tán loạn khắp nơi, đáng tiếc bọn chúng có chạy thế nào cũng không thoát được kỵ binh truy kích, hơn nữa đội hình bọn chúng rất phân tán, chỉ có mười mấy đầu hợp thành một đội thì làm sao có thể đối kháng với kỵ binh xung phong tập thể đây? Cho nên cả đám đều nhanh chóng bị giết không có chút năng lực phòng thủ, hơn nữa tất cả thi thể cũng bị kỵ sĩ tức giận chém thành từng khối.

Thúc tổ cũng chém đến nghiện, hắn thì tay trái cầm thanh chủy thủ thần khí - Nguyệt Thần Chi Vẫn. Tay phải mang một thanh thần khí - Thu Thủy thần kiếm, cộng thêm thực lực Kiếm Thần của bản thân không sợ bị đám lính quèn khống chế. Cho nên căn bản bỏ qua hành động ám sát. Hoàn toàn là chính diện, nghênh ngang đuổi giết. Ỷ vào thân pháp mau lẹ, hắn chỉ chuyên đuổi theo những đầu Tà Nhãn lớn nhất, sau đó chủy thủ đâm tới phá ma pháp hộ bích, thần kiếm tiện tay đoạt mạng. Hiệu suất giết địch cao vô cùng. Dù là Ái Liên Na cưỡi ma lang giết chết không ít Tà Nhãn lâu la, nhưng không thể so sánh một phần nào của lão.

Về phần bần đạo và đoàn người Đại tiên tri thì hoàn toàn đặt tinh lực ở trên người Tà Nhãn bạo quân. Bởi vì tinh thần lực của hắn thật sự quá mạnh mẽ. Cho nên khi luồng năng lượng sóng xung kích tới nơi, hắn cương quyết dùng tinh thần lực mạnh mẽ bảo vệ mấy người thuộc hạ mạnh nhất của hắn. Không để cho phong ấn bọn họ bị phá giải, cho nên hắn bây giờ còn có một chút thực lực.

Đầu tiên là một đám Khủng Trảo Quái trước mặt hắn, thật ra trong bọn chúng chỉ có Thú Vương là bị Tà Nhãn bạo quân khống chế, những Khủng Trảo Quái khác hoàn toàn bình thường, chỉ là theo bản năng bị Thú Vương trực tiếp khống chế mà thôi. Cho nên bọn chúng bây giờ khá là thanh tĩnh . Đối phó với bọn chúng, trên căn bản không có ai thích hợp hơn Khắc Lý rồi, bần đạo chỉ dời ánh mắt đi qua Khắc Lý liền ngầm hiểu, chủ động đi qua dọn dẹp rác rưởi.

Khắc Lý các hạ làm việc hết sức gọn gàng, hắn nghênh ngang bay đến trên đầu hai ba ngàn Khủng Trảo Quái. Vươn ra một bàn tay, lạnh lùng hô một tiếng: "Đại Khôi Lỗi Thuật!" Trực tiếp khống chế vài trăm Khủng Trảo Quái, rồi mệnh lệnh cho bọn chúng cắn xé đồng bạn chung quanh. Hắn thế mà ở trước mặt Tà Nhãn bạo quân, sử dụng pháp thuật Tinh Thần hệ khống chế quân đội của Tà Nhãn bạo quân, thật sự không để lại chút mặt mũi cho người ta.

Tà Nhãn bạo quân bị hành động miệt thị của Khắc Lý chọc đến giận sôi lên, hận không thể ăn tươi nuốt sống cái tên dám ngang nhiên múa may pháp thuật tinh thần trước mặt hắn. Đáng tiếc hắn chỉ có khả năng nhìn đối phương võ dương oai, không dám lộn xộn chút nào. Bởi vì cảm giác hắn nói cho hắn biết, Khắc Lý ở trên đầu kia còn có một tồn tại mạnh mẽ, chỉ cần mình vừa động tất nhiên sẽ phải đón nhận phản kích sắc bén.

Cho nên, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn đám Khủng Trảo Quái tự giết lẫn nhau, hắn biết bọn Khủng Trảo Quái này khẳng định hoàn toàn xong đời rồi, bọn chúng căn bản công kích không tới Khắc Lý ở trên bầu trời, cho nên ngoại trừ Khủng Trảo Thú Vương bất đắc dĩ phải ra tay giết chết những thủ hạ phản bội kia, thì không làm được gì hơn. Nhưng thủ hạ phản bội hắn càng ngày càng nhiều, cho đến khi chết sạch toàn bộ, hoặc giết chết Thú Vương may ra mới có thể kết thúc.

Khi Khắc Lý đang cùng nhóm Khủng Trảo Quái dây dưa, chúng ta từ hai bên nhánh di chuyển tới gần Tà Nhãn bạo quân. Tà Nhãn bạo quân lập tức lựa chọn rút lui, hắn không phải sợ hãi chúng ta, mà là cố kỵ Đại Văn Tử (con muỗi lớn) mà Khắc Lý cưỡi ở trên đầu. Hắn lui về phía sau một khoảng, nhìn thấy Đại Văn Tử không có ý định truy kích mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó phái hai con hắc long ra đối phó bần đạo và Cái Thứ, mười hai tên người lửa thì đi ngăn cản Thú Nhân truy kích, chính hắn thì quay đầu bỏ chạy, trong nháy mắt đã biến mất trước mặt chúng ta.

Ha hả, tên này đúng là quyết định thật nhanh mà, rất có khí phách tráng sĩ chặt đứt tay…bỏ chạy, bội phục. Bần đạo khẽ mỉm cười, thật ra tình cảnh này mới chính hợp ý ta. Không có hắn, chúng ta thu thập bọn quái kia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, còn phần hắn thì sao? Hắc hắc, mặc dù cái thân mập của hắn có thể chạy trốn nhanh tới như vậy đã là không dễ dàng, nhưng nếu muốn né tránh con muỗi lớn kia truy tìm thì quả thực là nằm mơ, chờ ta thu thập đám quái này xong, sẽ lập tức tìm đến xử lý hắn, vậy sẽ đơn giản hơn.

Bần đạo tiện tay ra hiệu, Đại Văn Tử chợt lóe biến mất giữa hư không, hơn nữa, nó cũng hoàn toàn ẩn giấu khí tức, không có tiết lộ chút nào. Thật ra mới vừa rồi là ta cố ý bảo nó lộ ra khí tức hù dọa Tà Nhãn bạo quân. Đáng thương cho Tà Nhãn bạo quân thẳng cho đến hiện tại còn tưởng rằng thoát được một mạng nhưng thật ra nó đã tiến vào trong bẫy rập của ta.

"Ca ca, ta tới giúp ngươi!" Ái Liên Na cưỡi ma lang chạy tới, nhẹ nhàng nói với ta.

"Ừ?" Bần đạo nhìn nàng, lại nhìn tới con hắc long ở trên đầu, khà khà, trong lòng bần đạo lập tức có một ý nghĩ tuyệt đẹp.

"Ca ca, ngươi làm sao vậy?" Ái Liên Na thấy ta nhìn nàng sững sờ, ngượng ngùn hỏi.

"Hắc hắc, không có gì, là như thế này, ngươi nhìn có hai con hắc long kia kìa, ngươi và Cái Thứ đánh một con, ta đánh một con, xem ai đánh bại bọn chúng trước có được hay không?" Bần đạo cười mị mị hỏi.

"Tốt, chúng ta so đấu một lần, ta mới không tin ta và Cái Thứ cộng lại còn có thể thua ca ca!" Ái Liên Na hưng phấn nói: "Cái Thứ, chúng ta đi, nếu như thắng ta sẽ tự mình thịt nướng cho ngươi ăn."

"Rống!" Cái Thứ gầm nhẹ một tiếng tỏ vẻ đồng ý, lập tức đuổi theo Ái Liên Na trực tiếp đón đầu một con hắc long đang lao xuống. Bần đạo thì bay lên trời, chạy thẳng tới con còn lại kia

Cho nên, trên chiến trường bắt đầu nổi lên một trận hỗn chiến kịch liệt, Cái Thứ và Ái Liên Na đối trận một con hắc long trưởng thành, Khắc Lý một mình đấu ba nghìn Khủng Trảo Quái, Đại tiên tri mang theo Tam hoàng tử, Cửu công chúa và một đám hơn mười cao thủ Thú Tộc chống lại mười hai tên người lửa khổng lồ, trên vùng đất rộng lớn mạnh ai nấy chiến, chém giết một trận thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.

Trận chiến đấu kết thúc đầu tiên, tự nhiên phải là bần đạo. Đầu hắc long hai cánh mở ra có hơn ba mươi thước kia, lân phiến toàn thân tỏa sáng đen nhánh, hai mắt lập lòe như hồng bảo thạch, nhìn là thấy uy vũ bất phàm. Chỉ là bởi vì bị khống chế cho nên động tác mất đi tính linh động, có chút ngây ngốc. Nó vẫn sử dụng chiến pháp đặc sắc vốn có của hắc long, phun tới một luồng hỏa diễm, ngay sau đó giương trảo xông lên muốn xé nát ta ra.

Hắc long mặc dù luận về pháp thuật thì kém cỏi nhất trong Long tộc, nhưng bọn chúng phun ra long diễm cũng là mạnh nhất, nhất là hắc long hàng năm sống ở thế giới dưới lòng đất, uy lực một ngụm thổ tức phun ra tùy tiện cũng có thể sánh ngang với pháp thuật Hỏa hệ trên cấp mười, tương đối là kinh khủng. Trong tình hình chung nếu như bần đạo chọn lựa né tránh, sau đó hắc long sẽ tranh thủ cơ hội tập kích tới.

Nhưng mà đối mặt đối thủ khó chịu như bần đạo thì không thể nào nó đạt được mục đích, Thất Thải Hỗn Thiên Lăng đột nhiên hiện ra trước mặt ta, dễ dàng ngăn chặn luồng hỏa diễm hắc long phun ra, sau đó hóa làm một sợi dây dài quấn tới thân hắc long. Thân thể to lớn của hắc long không hề để ý một sợi tơ mềm nhũn như vậy, rồi lại nói, tốc độ Thất Thải Hỗn Thiên Lăng nhanh như thiểm điện, nếu nó có muốn né tránh thì cũng không có biện pháp.

Cho nên, hắc long đáng thương bị Thất Thải Hỗn Thiên Lăng trực tiếp quấn chặt lại, sau đó Thất Thải Hỗn Thiên Lăng ra sức co lại, trói luôn hai cánh của hắc long lại với nhau, thậm chí ngay cả miệng cũng cột kín luôn, đóng mở không ra nổi. Sau đó, bần đạo ở trên không trung hăng hái bừng bừng diễn luyện một bộ Lưu Tinh chùy pháp, lấy hắc long làm đầu chùy, Thất Thải Hỗn Thiên Lăng chính là sợi dây, quay liên tục loạn chuyển mười mấy vòng, sau đó tiện tay ném nó xuống đất.

Chỉ nghe phịch một tiếng, hắc long ngã nặng nề xuống mặt đất đầy đá tảng cứng rắn, thân hình to lớn của nó rớt xuống mạnh đến độ đá vụn trên mặt đất bay tán loạn, khi nó miễn cưỡng giơ đầu lên, cái cổ thật dài kia lắc lư được hai cái liền gục xuống mặt đất triệt để hôn mê bất tỉnh.

Đã sớm nghe nói hắc long lực phòng ngự rất cao, thật không nghĩ đến lại biến thái như thế. Phải biết rằng ta vốn muốn ném nó cho gãy xương nát thịt, như vậy mới có thể mất đi lực chiến đấu, nhưng không ngờ người ta ngay cả sứt mẻ cũng không có, nếu không phải ta quay nó mấy vòng chóng mặt kèm đau đớn ngất đi, khẳng định nó còn có đủ lực đánh một trận.

Nhóm thứ hai kết thúc chính là Cái Thứ và Ái Liên Na. Ái Liên Na vốn là đứa bé khôn lanh, lần này không biết đi học được âm mưu quỷ kế gì rồi, nàng thế nhưng bảo Cái Thứ tiếp tục ngụy trang thành một con gấu nhỏ.

Bần đạo bình thời cưỡi Cái Thứ cho tới bây giờ đều không bảo nó biến lớn thân hình, như vậy rất dễ làm cho người khác chú ý, cho nên lần này cũng không ngoại lệ, khi Cái Thứ xuất hiện vẫn còn mang một bộ dạng ngây thơ vô hại.

Đầu hắc long kia lao xuống căn bản xem thường cái con gấu nhỏ xíu như vậy, ngay cả long tức cũng lười phun, cứ trực tiếp lao tới trước mặt Cái Thứ và Ái Liên Na. Nhưng mà chờ khi nó bắt được Cái Thứ mới cảm thấy có chỗ không đúng, tại sao bản thân nó bắt được Cái Thứ lại không nhấc lên không trung nổi? Cho nên nó vừa cúi đầu nhìn xuống, thì ra cái tên vừa bắt được ở trên tay mình kia, không biết từ lúc nào thân thể còn lớn hơn nó rất nhiều, như thế thì làm sao nó bay lên được đây?

Hắc long sợ hết hồn biết không tốt, vội vàng muốn thả Cái Thứ ra tìm đường chạy, thế nhưng làm sao kịp nữa chứ? Đầu tiên là vô số dây leo hiện ra trói chặt hai chân hắc long, đồng thời Trọng Lực Thuật khiến cho trên người hắc long giống như bị một ngọn núi đè xuống, đừng nói là bay, dù có muốn mở cánh ra cũng khó khăn. Rồi Cái Thứ vào lúc này biến hình hoàn toàn, dẫm trên lưng hắc long dán nó sát lên trên mặt đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.