Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 4: Chương 4: Phong ấn






“Phong ấn! Chàng sao lại đáp ứng kia chứ!” Mẫu thân lập tức nhằm hướng lỗ tai phụ thân hét lớn

“Bình tĩnh nào! Nghe ta giải thích, chỉ là phong ấn ma pháp lực của hắn thôi, chừng vài năm nữa chờ hắn lớn thêm vài năm rồi sẽ giải khai. Sẽ không ảnh hưởng xấu gì đâu, hơn nữa đại ma đạo sư Tạp Lạp đã bảo chứng với ta mà!” Phụ thân vội nói.

“Nhưng vì sao?” Mẫu thân hét lớn

“Phu nhân à, nàng không nhận thấy là một hài tử ba tuổi có khả năng tổn hại đến tính mạng người khác là rất nguy hiểm sao?” Phụ thân nói.

“Nhưng hài tử của ta sao lại có thể chậm trễ học tập ma pháp được?” Mẫu thân vừa nghĩ vừa nói.

“Đương nhiên không. Ta cũng đã hỏi rồi, phong ấn sẽ không ảnh hưởng đến cảm ngộ ma pháp thiên phú của hài tử đâu”

“Vậy được rồi, thiếp cũng tín nhiệm đại ma đạo sư Tạp Lạp, bất quá thiếp tuyệt không thừa nhận rằng hài tử mình đã cố tình đã thương người khác đâu” Mẫu thân nói lớn vào lỗ tai phụ thân.

Ta lên tiếng phản đối ““Đừng mà, mẫu thân! Người không thể nhìn con bị phong ấn a?”Ai biết được phong ấn này có ảnh hưởng gì đến đạo thuật của ta không ?

“Không còn cách nào khác, ngươi bây giờ định lực vẫn còn quá kém, một khi có người chọc giận ngươi, ngươi sẽ không để ý cái gì nữa, lập tức công kích hắn. Bây giờ là nhi tử của công tước, lần sau biết đâu lại là vương tử, ta làm sao có thể lo nổi. Dù sao cũng chỉ vài năm thời gian. Thôi quyết thế, giờ thì ngươi ngủ đi hài tử. Phu quân chúng ta cũng đi thôi!” Mẫu thân nói xong liền kéo phụ thân đi.

Buổi sáng hôm sau, ta bị kéo đến Quang Minh đại giáo đường. Ở trong phòng ta thấy tới sáu người chủ trì phong ấn bao gồm đại chủ giáo Thạch nguyên gia, đại ma đạo sư Tạp Lạp và bốn ma đạo sư nữa. Bọn họ đều là những ma pháp sư lợi hại bậc nhất của vương quốc.

“Đừng lo lắng, hài tử, ngươi cứ thư giãn, hay cứ coi như là một giấc mộng đi! Được không?” đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói.

Ta gật gật đầu, lão đầu râu bạc này cũng không tệ lắm. Ta ngồi trên mặt đất, bọn họ cũng ngồi vây quanh ta. Theo tiếng ngâm xướng của họ, từng đạo ma pháp quang mang chiếu trên người ta. Ta cảm thấy sáu cổ ma pháp lực từ từ thấu vào người ta, đan vào nhau thành một mảnh rồi hình thành dưới tay ta. Cản như vậy nhất định ta sẽ không thể phóng xuất ma thuật ra bên ngoài nữa.

Đột nhiên thánh lực màu trắng trước mắt không ngừng rung động, làm cho khí tức trong cơ thể ta bỗng trở nên rối loạn. A, khẳng định là “lão heo” giáo trưởng Thạch nguyên gia muốn bức chết ta đây mà. Không được, không thể ngồi yên thế được, ta liền vận dụng linh khí kích thích Thái cấp thần công điều hòa khí tức trong cơ thể. Thánh lực màu trắng càng phát ra tứ phía, rõ ràng làm cho nhưng cỗ thánh lực khác cụng bị giảo loạn. Trong sát na ta bỗng cảm thấy một cỗ áp lực thật lớn dồn dập lên người ta. Ta vội không ngừng điều tức.

Cũng chẳng biết qua bao lâu, ta rốt cục ngất đi.

***

“Ngươi không phải nói sẽ không có vấn đề gì sao?” Quốc vương Ái Đắc Hoa nhìn đại ma đạo sư Tạp Lạp giận dữ hét.

“Bệ hạ tôn kính, vốn hết thảy đều rất bình thường, không biết tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta hoài nghi đại chủ giáo các hạ đã động tay chân” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Đáng chết, không trách được hắn đã cố tình đưa ra biện pháp giải quyết này! Bây giờ hải tử thế nào? Còn sống chứ?” Quốc vương hỏi

.”Thần cũng…không biết” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Cái gì? Ngươi….nói không biết?”

“Đúng vậy, mạnh sống hắn cũng đành phải dựa và ý chí hắn vậy”

“Như thế nào ~~~ ngươi nói ta thế nào đối mặt Long gia đây ?”

Lúc này đột nhiên một gã nội thị vội vã tới nói: "Bệ hạ hài tử đã tỉnh rồi!"

"Cảm tạ Quang Minh thần! Chúng ta mau đi xem!”

***

Ta tỉnh lại thì trời cũng đã khuya. Mệt mỏi, ta chậm rãi xem xét tình huống trong cơ thể. Điều phát hiễn thật khiến ta vừa mừng lại vừa sợ. Thái cấp thần công phối hợp ma pháp của ta đã có một tiến bộ lớn, thân thể ta khi bị một tầng ma pháp phong ấn bao vây, nhưng thần công đã phá ra vài cái khe thật nhỏ, phong ấn đã không hoàn thành. Lúc này Quốc vương và đại ma đạo sư Tạp Lạp cũng vừa tới.

“Đừngcử động hài tử, để ta kiểm tra cho ngươi!” Đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói

“Ngươi tỉnh rồi à, thật sự quá tốt rồi, ngươi yên tâm, mọi chuyện đều đã kết thúc, ngươi cũng là một hảo bảo bối của quốc gia mà!” Quốc vương cao hứng nói

“Tạ tạ, bệ hạ” ta lễ phép nói

“A! Thật sự là một chuyện lớn rồi hài tử!”

“Bệ hạ! Sự tình quả thật không tốt rồi!” Đại ma đạo sư Tạp Lạp trạng thái trầm trọng nói

“Chuyện thế nào?”

“Vốn dĩ khi đang phong ấn xảy ra tình tình huống phức tạp như ngài đã biết, chúng ta đều đem hết toàn lực ra thi triển, nhưng kết quả trên người hắn phong ấn vẫn không hoàn toàn?” Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

“Nghĩa là sao?” Quốc vương vội hỏi

“Phong ấn trên người hắn có những cái khe. Nhìn cái khe đó đoan chắc hắn vẫn có thể sử dụng tam cấp ma thuật, cho nên chúng ta xem như đã lãng phí sức lực rồi!”

“Thế ngươi tính thế nào, lại phong ấn lại sao, ta đã bị các người hù chết rồi!’

“Nhưng ~”

“Nhưng cái gì?”

“Loại phong ấn này chỉ có chính năng lực bản thân mới có thể giải khai, mà phong ấn của hắn là tất cả chúng ta toàn lực thi triển, cho nên trừ khi ma pháp hắn đạt đến bằng cả sáu người chúng ta, nếu không, hắn sẽ vĩnh viên không thể thi triển được tứ cấp ma pháp!”

“Hắn có thể đạt tới không?” Quốc vương cẩn thận hỏi

“Khả năng rất thấp, cho dù có thể đạt tới đi nữa, thì ít nhất cũng phải 200 năm!”

“Quang minh thần, 200 năm! Vậy là siêu cấp thiên tài ma pháp sau khi bị các ngươi phong ấn giờ trở thành phế vật ?”

“E rằng đúng là như vậy!”

“Không! Thần trên cao! Ngươi nói ta như thế nào đối mặt với Long gia đây? Bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua sao? Đại Hán quốc đối với một siêu cấp thiên tài như hắn sẽ bỏ qua sao? Ngươi như thế nào đền bù đây?"

“Thế còn việc đền bù cho ta? Quốc vương ngài không phải cũng không phản đối chuyện lần này sao!” Ta lạnh lùng nói

“Thôi được rồi, ta thừa nhận, ta đã bị lừa gạt, ngươi muốn cái gì nói đi, ta đều có thể thõa man ngươi!” Quốc vương bất đắc dĩ nói

“Ta yêu cầu ngài phải đối đãi thật tốt với 2 vị công chúa kia, không được để các nàng phải tiếp chịu ủy khuất nữa! Có được không?”

“Được rồi, ta chính thức gia phong hai nàng làm công chúa! ngươi xem được chưa?”

“Rất tốt, ta sẽ trước mặt mọi người nói dùm ngài vài câu tốt đẹp!”

“Oh, ngươi quả là hài tử ngoan, bây giờ ta sẽ đưa ngươi về nhà ngay a?” Quốc vương cao hứng nói.

“Tốt, tạ tạ ngài”

Về đến nhà, ta phát hiện ông nội và cha mẹ đều đang đợi ta. Nhìn thấy ta đều tỏ vẻ rất vui mừng. Chỉ là sau khi biết ta gặp thảm cảnh mỗi người đều có thái độ khác nhau. Ông nội diện trầm như thủy* , không biết nghĩ gì, phụ thân thì lại nhíu mày có chút tức giận, mẫu thân mắt ươn ướt ôm ta chực khóc. Tất cả đều muốn xin lỗi ta

Ta liền an ủi mẫu thân: "Mẫu thân, người xem, thiên tài bình thường cũng chỉ là có giới hạn thôi, chỉ có thể theo đuổi một con đường sự nghiệp, ta luyện ma pháp là một thiên tài, còn những con đường khác thì sao? Ta rất thích nghiên cứu về luyện kim thuật, luyện kim thuật dụng tam cấp ma pháp cũng là đủ rồi, nói không chừng ta còn là một nhà luyện kim thuật thiên tài a!"

“Ngươi trong việc luyện kim thuật có phải là thiên tài không ta cũng không biết, bất quá việc hành quân ngươi có thể gọi là thiên tài a!” Ông nội gật gật đầu nói: "Bất quá, ta hỏi con, có thật chuyện này chỉ là một tai nạn?"

“Con tin là không phải, nhất định là đại chủ giáo đã giở trò ! Nhưng con lại không có chứng cớ!” Ta khẳng định nói.

“Gia gia hiểu rồi! Thạch nguyên gia chắc chán sống rồi!” Ông nội tràn đầy sát khí nói, lúc này ta bỗng cảm giác người không giống một lão nhân trong những năm cuối đời nữa! Một cổ khí tức lẫm nhiên từ người gia gia tán phát ra.

Cao thủ! Ta vừa phát hiện nguyên lai gia gia là một cao thủ thâm tàng bất lộ a! Bất quá hai chân người bị tàn phế, đấu khí cũng có chút ảnh hưởng.

“Chúng ta chẳng lẻ để mọi chuyện kết thúc như vậy sao?” Mẫu thân không cam lòng lên tiếng hỏi

Hừ hừ, hắn làm cháu ta mất đi ma pháp thiên phú, ta sẽ làm hắn mất đi nhi tử!” Ông nội hung hăng nói.

“Ý phụ thân là người sẽ giết đi nhi tử của đại chủ giáo ?” Phụ thân hỏi

“Không sai!” Gia gia nói

“Nhưng phụ thân, vốn dĩ Ngũ đại thế gia và vương tộc từng có huyết thệ, ta tuyệt không thể dụng thủ đoán ám sát để đối phó vương tộc và thế gia đệ tử, nếu không mọi người sẽ liên kết lại hỏi tội chúng ta. Chỉ e vừa khởi đã bị đánh trước rồi!”

“Hừ! Nếu hắn thừa nhận hành vi sai trái kia, chúng ta tự nhiên sẽ không động thủ, nhưng con nghĩ hắn sẽ làm thế sao? Hắn dám ôm thi thể nhi tử chạy đến giám sát viện và quốc vương tố cáo chúng ta kia mà?”

“Thôi được, sợ sống sợ chết thì không phải là thế gia đệ tử, con sẽ đi làm việc này!” Phụ thân lĩnh mệnh rời khỏi..

Ông nội quay đầu lại nhìn mẫu thân cười ha ha nói: "Con dâu! Ngươi xem, ta tính thế này được không, ngày mai ngươi dẫn tiểu hài tử trở về nương gia đi, có lẽ tinh linh nữ vương bệ hạ sẽ có biện pháp !"

“Dạ được ạ! Phụ thân đại nhân!” mẫu thân nói: "Con đưa hài tử đi nghỉ ngơi, người cũng ngủ sớm một chút đi ạ!"

Đưa mắt nhìn ta và mẫu thân đi rồi, Vẻ mặt gia gia bỗng trở nên phẫn nộ. Người ngồi trên xe lăn thật lâu mà vẫn chưa bình tĩnh. Rồi đột nhiên giận dữ hét: "Lão đao!"

“Chủ nhân!” Người hầu luôn bên cạnh gia gia lên tiếng.

“Ta thật hối hận! Một người chết không đủ dập tắt lửa giận của ta, ngươi đi đem tất cả mười mấy mỹ nữ có qua lại với lão đại chủ giáo tất cả giết hết cho ta! Hừ, Lão hổ không phát uy, bọn họ còn tưởng ta là mèo bệnh a!”

“Dạ!” Lão đao lập tức biến mất!

Mấy ngày sau, tại vương cung, nam tước phụ trách trị an trong vương đô đầu đầy mồ hôi, hấp tấp chạy đến quốc vương hối báo tiến triển điều tra chuyện liên tiếp phát sinh hơn mười vụ giết người gần đây!

“Bệ hạ, gần đây án kiện lợi hại nhất chính là chuyện ám sát Quang Minh mục sư , loại án hạ độc thần linh này quả thật hơn mười năm qua chưa hề xảy ra,có thể hoài nghi là do một dị giáo đồ cùng hung cực ác gây nên. Còn những vụ ám sát còn lại, người chết đều là đều là từ những danh viện vương, đều là những nữ tử phi thường xinh đẹp, cho nên chúng thần hoài nghi là một tên sát thủ biến thái gây nên.

Tóm lại chúng thần đều đang rất cố gắng tầm nã hung thủ, tin tưởng rằng nhờ vào quang minh thần hộ chứng giám, chúng thần nhất định có thể làm mọi chuyện sáng tỏ! Bệ hạ, xin người hãy tin vào sự trung thành và năng lực chúng thần!"

“Ta khi! Qua thời gian dài như vậy rồi, ngươi ngay cả đầu mối còn không có. Ngươi không phải chỉ là một cái đầu heo sao? Ngươi kêu ta tin tưởng rằng đầu heo có chó má cái gì mà năng lực? Bây giờ đại chủ giáo tìm ta đòi hung thủ! Gia đình người chết cũng tìm ta đòi hung thủ! Ta phải làm sao? Ngươi nếu trong ba ngày không tìm ra cho ta hung thủ, ta cũng không ngại bổ cái đầu heo ngươi cho đại chủ giáo phát tiết a! Cút cho ta!” Quốc vương rít gào nói.

“Dạ thần, thần đi ngay!” Tên nam tước bảo vệ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.

“A! Chửi tên hỗn đãn này làm tâm tình ta đỡ rất nhiều a!” Quốc vương cười nhìn đại ma đạo sư Tạp Lạp, giờ nhìn quốc vương lại không hề có chút hình dáng tức giận!

“Bệ hạ, ngày đối với chuyện này thấy thế nào?” Đại ma đạo sư Tạp Lạp hỏi.

“Còn có thể nhìn như thế nào đây, không phải là quá rõ ràng rồi sao? Nhưng cái chết đều liên quan đến Đại giá chủ, rõ ràng là người của Long gia trả thù, chỉ có lão gia tử của Long gia mới dám làm như vậy , hoàn toàn không có ý che dấu, nói trả thù nhưng thật ra cũng là cảnh cáo! Lão gia tử tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng a! ha ha, ha ha! Thật thống khoái a!” Quốc vương [cao hứng nói.

“Ha ha, nhìn xem, mấy năm nay đại chủ giáo vẫn lợi dụng ảnh hưởng của giáo hội can dự vào việc của vương quốc, bệ hạ vẫn bận tâm về thế lực giáo hội, không thể ra tay đối phó hắn, bây giờ cuối cùng có người giúp ngài hả tức rồi !”

“Không sai, lão gia tử trước giờ đều không nói, lúc này hắn chủ động động thủ thật sự là quá tốt rồi, ta còn phải tạ tạ tên tiểu tử Long ngũ này!”

“Bệ hạ, ta phát hiện hai nàng công chúa song sinh của người rất có thiên phú ma pháp, ta rất muốn thu hai người làm đồ đệ, ngài xem được không?”

“Đương nhiên, đây là vinh hạnh của chúng! Ai , lại nói, mẫu thân chúng là một tinh linh nhân, một thiên tài ma pháp kỳ quái a! Như vậy đi, truyền lệnh xuống, ta chánh thức phong các nàng làm công chúa vương quốc, rồi bái ngài làm sư. Việc này cũng vừa hoàn thành định ước của ta và tên tiểu tử Long gia!”

“Tạ bệ hạ!”

Trương Tam Phong dị giới du

Tác giả Tả Tự Bản -

Chương 5: Trên đường hiểu chuyện

Dịch giả: langtu146

Tàng Thư Viện - tangthuvie

Vương đô động loạn một điểm quan hệ đến ta cũng không có, hiện giờ ta cũng là đang cùng mẫu thân đang trên đường đi đến Tinh linh chi đô*

Lần đầu tiên đi xa, quả có rất nhiều cảm giác mới lạ. Chúng ta được Quốc vương cử một đội theo bảo vệ ra ngoài

Trong số 3000 bộ đội, vốn có võ sĩ gia tộc Long gia tạo thành 200 cao thủ cấm vệ đoàn, 8 hoàng kim võ sĩ, 50 bạc võ sĩ, còn lại đều là thanh đồng cấp. Phải biết rằng võ sĩ bạc cấp bình thường đều có thể làm vạn phu trưởng, một ít sư đoàn trưởng đôi khi cũng là bạc cấp võ sĩ đỉnh phong mà thôi . Hoàng kim cấp võ sĩ ít nhất cũng là sư đoàn trưởng a! (một sư đoàn gồm 10 vạn người, còn mỗi quân đoàn trực thuộc thì số lượng không giống nhau)

Vài ngày đi đầu tiên , dọc theo đường còn có người đi lại, qua mười ngày sau cơ hồ đều là sơn dã núi cao, chỉ có vài nhóm thương hội quy mô chỉ ngàn người, trong đó dong binh hộ vệ đã chiếm hơn một nửa, xem ra quốc gia cũng địa nghiễm nhân hi** a.

Trên đường cứ mỗi lần nhìn thấy một mẩu ruộng thì chúng ta lập tức tăng tốc đi nhanh hơn vì biết chắc rằng thị trấn gần đó cũng không còn xa nữa. Thông thường chúng ta đều ngủ lại ven đường*. Thế này thì những thương hội ta gặp lúc trước đi theo từng đoàn nhiều người như vậy cũng là có nguyên nhân, loại địa phương hoang vu này, tuyệt đối đạo phỉ tuyệt đối không thể không có.

Chúng ta liên tục đi về hướng Đông Nam khoảng 40 ngày đường, lúc này đã đi đến tới thành thị tên là Bác lạp Tư. Nói là thành thị, kỳ thật chỉ là 1 cái trấn nhỏ, phương viên khoảng mấy trăm dặm, thành trì đều không có. Thành thị này có thể xem là một hành tỉnh gần vương quốc đúng hơn. Dân cư trong thành chỉ có mấy vạn, quân đội không đến 3 ngàn. Bác Lạp Tư đi về hướng Nam 200 dặm chính là một thị trấn nhỏ của Ngõa Nạp vương quốc. Đáng tiếc trong 200 dặm này tinh linh chi sâm bao trùm hết cả.

Tinh linh chi sâm thuộc loại rừng nhiệt đới, rất rậm rạp, bên trong là ma thú rất nhiều, chỉ có tinh linh nhân tài mới có thể đi vào. Đặc sản nới này chính là các loại ma thú. Ma thú nếu bị thuần phục có thể trở thành tọa kỵ cho kỵ sĩ hoặc ma sủng cho pháp sư, đáng tiếc bắt chúng rất khó. Theo ta biết, ngũ cấp ma thú có thể bán được mấy ngàn kim tệ, lục cấp thì mấy vạn, nếu thất cấp thì dù có là mười vạn cũng lập tức hết hàng. Bát cấp chính là một bảo vật vô giá. Đặc biệt cửu cấp lại chính là một siêu cấp ma thú,chưa hề nghe nói ai đủ sức bắt được.

Mỗi cấp ma thú đều phân làm thượng trung hạ ba vị, khoảng cách mỗi cấp rất lớn. Hoàng kim chiến sĩ và lục cấp ma thú

tấn công trực diện cũng không sai biệt lắm. Phụ thân ta có thể đánh ngang tay với thất cấp ma thú a! Cho nên thị trấn nhỏ này nơi nơi đều là những người đi thám hiểm và thương nhân.

Vài vùng phụ cận còn có vài loài nhân tộc tồn tại

Trước hết chính là dã man nhân cuồng hóa kỹ năng. Dã man nhân trưởng thành có chiến đấu lực bình thường tương đương với một bạc cấp chiến sĩ, sau khi cuồng hóa cơ thể lập tức có thể chiến đấu công bình với hoàng kim chiến sĩ. Đáng tiếc cuồng hóa mà không chết thì cũng phải mất mấy năm dưỡng thương, hơn nữa dã man nhân cứ hễ đánh là không hề phân biệt địch ta gì cả, khiến cho giá trị bọn họ giảm nhiều đi trong mắt nhân tộc.

Ngoài ra những ai có khả năng mạnh mẽ trong bọn họ có thể thông qua một loại nghi thức truyền thống, khiêu chiến với địa hành long. Nếu họ đánh bại địa hành long là có thể trở thành chủ nhân của rồng, lập tức tấn cấp thành Địa hành long kỵ sĩ.

Địa hành long là ma thú lục cấp, cao 2 thước, dài 6-7 thước (tính cả đuôi), cả người lân giáp màu đen, khẻo mạnh vô cùng, phòng ngự siêu cường, dùng vũ khí thường công kích tuyệt đối không có hiệu quả. Chúng rất thích dùng hai sừng trước vây khốn địch nhân, rồi dựng thẳng người lên dùng hai chân trước phát kích, rồi dùng trọng lượng của mình đánh địch thủ té xuống đất, kết quả thật thê thảm a!

Đáng tiếc dã man nhân toàn tộc bất quá hơn 10 vạn mà địa hành long kỵ sĩ chỉ có mấy trăm.

Ngoài ra còn có dực nhân tộc. Dân cư dực nhân tộc so với dã man nhân cũng gần giống, thuần thục trường cung và trường mâu, trời sanh đã là trinh sát binh. Bọn họ đa số đều là phong hệ ma pháp sư, nhân số có mấy ngàn.

Lại còn có Ải nhân tộc, nhân số rất nhiều, khoảng mấy trăm vạn. Họ thường sống ở sơn động trên núi, am hiểu cận chiến .Ải nhân tộc nhân vốn có thực lực phi thường “thủ nã trọng chùy, thân phi cương giáp”. Bọn họ vốn sinh ra để làm trọng bộ binh. Ải nhân tộc trong phương diện chế tạo vũ khí phòng cụ rất có thành tựu. Quan hệ với nhân tộc, và tinh linh nhân tộc rất tốt, trở thành một tộc ngoài nhưng không ai dám trêu chọc!

Ngoại trừ Ải nhân tộc, các tộc khác đều bị nhân tộc khinh phụ, dực nhân tộc càng bởi vì mỹ mạo bề ngoài mà bị phần lớn nhân tộc xem như nô lệ. Tại thị trấn nhỏ này thâm chí còn công khai mua bán dực nhân làm nô lệ a! Chỉ là, ta…sao lại hỏi nhiều thế a? Mặc dù bần đạo cũng không dùng, nhưng có kiện thức rộng lớn cũng là rất tốt ! Hắc hắc

Sau khi đến thị trấn này , ta liền được một tinh linh tộc vệ đội khoảng 300 người theo bảo vệ ta và mẫu thân trên đoạn đường còn lại. Ta cũng không biết mẫu thân lúc nào đã thông tri cho Nương gia mà khi vừa đến thì những người khác như đã lưu tại đây thời gian, chờ chúng ta đến.

Họ đi chung với chúng ta vốn cũng vì tinh linh chi đô không cho ngoại nhân tự nhiên bước vào. Ngoại trừ tình huống đặc biệt, như ta chẳng hạn là có thể!

Chúng ta tại trấn nghỉ ngơi hai ngày. Ta một mực huấn luyện Lôi Đạt, sự thật trong khi ta đem nó cùng đệ nhất cấp linh kiện thần khí Thủy tinh cầu cho người nhà ta xem đã khiến cho họ một trận kinh thán. Trong lòng ta cũng có chút thỏa mãn. Hắc hắc. Lý lịch thủy tinh cầu ta không nói ra một lời, làm cho bọn họ nhận định là ta ở nhà luyện tập luyện kim hết sức vất vả.

Mẫu thân khi vừa nhìn thấy liền khẳng định năng lực ta,tỏ vẻ rất quan tâm, nhưng ta cảm giác với người, nó cũng không có giá trị liên thành gì. Phụ thân mới đầu cũng không thấy giá trị, liền nói : "Cũng không tệ lắm, bất quá không có tác dụng gì."

Gia gia lúc ấy vẫn kích động quan sát ảnh tượng trên thủy tinh cầu, nghe được mẫu thân nói nhíu nhíu mày, lại đến nghe phụ thân nói rốt cuộc nhịn không được liền bộc phát nói lớn: "Câm miệng! Cái tên hỗn đãn này, ngươi có phải là một Nguyên soái không vậy, ngươi thật không thấy giá gị của nó sao? Ta thậm chí nguyện ý xuất 100 vạn kim tệ để mua nó a!" Câu nói kế tiếp hiển nhiên là nói với mẫu thân.

“Thật sự giá trị nhiều như vậy?” Mẫu thân ta hỏi lại.

“Đương nhiên, thậm chí còn nhiều hơn” Gia gia nói.

“Vậy nó có tác dụng gì?” Phụ thân mờ mịt nói.

“Ngu ngốc, nếu ta dùng nó khi công thành, ta có thể biết bên trong có bao nhiêu người, có nhiều ít,bao nhiêu lương thực, ở đâu là trọng điểm phòng thủ; trong khi dã chiến, ta liếc mắt là có thể biết địch nhân có động hướng ra sao và nhược điểm thế nào. Một khi phát hiện nơi chỉ huy bọn họ, liền có thể phái ra một đội bộ đội tinh nhuệ tấn công giết sạch, cái gì mà không thể thắng? Tình báo trọng yếu này mà không đáng 100 vạn kim tệ à?” Gia gia tiếp tục kích động nói, "Phải biết rằng, lúc trước nhân tộc cũng thậm chí từng thử dụng phi hành thuật của ma pháp sư để làm tình báo, chỉ là đáng tiếc bọn họ bay không quá cao, vừa một lát, nõ tiễn ma pháp liền có thể bắn chết họ. Về sau ma pháp sư nhân tộc vì tổn thất quá lớn mà chấm dứt. Bất quá bây giờ lại không giống , không ai lại lãng phí mấy trăm kim tệ sử dụng nỏ tiễn để bắn lên người con chim ưng cả. Được rồi, thế chim ưng ngươi có thể sử dụng buổi tối không tiểu tử?"

“Đương nhiên ạ!” Ta tự hào nói: "Mặc dù ưng bình thường không được, nhưng mà con vốn đã gia trì Liễu ưng nhãn thuật và Ma lực trinh trắc ma pháp lên người nó, không chỉ nói buổi tối không ảnh hưởng, chỉ cần khởi động ma lực trinh trắc ma pháp, con còn có thể phát hiện địch nhân trốn ở rừng rậm và trong lều trại nữa kìa! Hơn nữa, hành động hoàn toàn chim ưng có thể chỉ huy, thậm chí có thể sử dụng để truyền lại tin tức.

Gia gia, điều ngài vừa nói còn sai một chút nữa, đó là giá trị. Thủy tinh cầu không phải đơn giản như vậy, Thủy tinh cầu bình thường vốn không thể nhìn rõ ảnh tượng , hơn nữa linh hồn dung hợp vốn dĩ cũng không dễ dàng thành công, cái này chính là thấu xảo, cho nên đại lục chỉ có duy nhất một cái, tác dụng trên chiến trường cũng rất lớn, người nói xem, nó giá trị bao nhiêu

“Ha ha, không sai, 100 vạn kim tệ thật sự cũng không đủ. Hiện tại cho dù chỉ là quân phí cho hai quân đoàn cũng đã hơn mấy trăm vạn, một khi lâm vào giai đoạn giằng co, chiến tranh, thậm chí hai ngàn vạn cũng không gọi là hiếm. Có nó, tác dụng thật sự là quá lớn rồi, ta cũng không biết giá trị nhiều ít,bao nhiêu, ta nghĩ nên có thể so với nhất kiện thần khí a! Gia gia bỗng nói: "Chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật, một khi Thanh Long quân đoàn có chiến sự, ta liền có thể chinh dụng a!"

Mẫu thân từ khi biết giá trị của Lôi Đạt mỗi ngày đều kêu ta chiếu cố nó. Nếu không phải ta kiên trì, người thậm chí còn không cho phép ta thả nó bay ra ngoài chơi. Trải qua hai ngày chúng ta tiếp tục lên đường đến tinh linh chi đô.

Lúc này trong số 300 hộ vệ theo sau gồm có 200 nữ 100 nam. Mỗi người đều xinh đẹp anh tuấn lạ thường. Nữ đội trưởng đội hộ vệ vốn là bạn tốt của mẹ ta, ta gọi người là Khải Lâm a di.

Tinh linh nhân trang bị rất kỳ lạ, vũ khí có 3 kiện, một bảo bối tinh linh cung, một đoản kiếm giắt trên hông và một pháp trượng tinh xảo.

Tinh linh cung có màu xanh biếc hình như do một nhánh cây chế tác thành, được khắc hoa văn tinh mĩ và ma pháp trận.

Từ tinh linh cung lộ ra một cỗ ma pháp ba động, từ ma pháp ba động có thể thấy loại ma pháp gia trì lên chúng rất giống nhau gồm địa, phong, thủy, hỏa các hệ đều có.

Pháp trượng tinh xảo cũng khắc tinh mĩ hoa văn và ma pháp trận, ba động ma pháp cường đại xuất ra khí thế bất phàm. Còn đoản kiếm ta không có nhìn kỹ, bất quá cũng đều là ma pháp gia trì, có lẽ chúng là tác phẩm của Ải nhân.

Quần áo bọn họ đều là đằng giáp, được khinh tiện kiên cố, cũng là một vật phẩm ma pháp phi thường tinh mĩ. Họ còn có nhiều vật phẩm ma pháp khác như hạng liên, nhĩ hoàn, giới chỉ ít nhất là hai cái, trời ạ, tinh linh đều giàu có như vậy sao? Tinh linh chi đô đều thế này à? Bọn họ mỗi người đều mang vật phẩm giá trị cũng phải mấy vạn kim tệ a.

Ta đem nghi vấn này nói cho mẫu thân, mẫu thân liền cười nói: " Ma pháp sư của tinh linh nhân tộc rất nhiều. Bọn họ không giống loài người vì phải sanh kế mà lao lực. Vốn dĩ tinh linh chi sâm có rất nhiều dã quả và ma thú làm thức ăn, bọn họ có rất nhiều thời gian và tinh lực dùng cho chế tạo các loại ma pháp vật phẩm. Hơn nữa giết ma thú xong liền có rất nhiều ma hạch, ma tinh có thể cùng Ải nhân trao đổi, cũng có thể đổi cả tài liệu chế tác, cho nên mới có nhiều vật phẩm ma pháp như vậy, bất quá cũng không phải mỗi người đều có nhiều như vậy, bọn họ là tinh nhuệ hộ vệ của đại vương mà! Nhiều một chút cũng đúng thôi."

“Tại sao nhân tộc không bắt chước tinh linh nhân làm vậy rồi đem bán các vật phẩm ma pháp? Vật phẩm ma pháp trong thế giới nhân tộc là rất ít a” Ta hỏi

“Nhân tộc không thể tiến vào tinh linh chi sâm, tinh linh nhân vừa ra khỏi là có thể bị bọn phiến tử cướp ngay, nên tinh linh nhân cũng rất ít ra ngoài. Cho nên rất ít có tinh linh vật phẩm lưu lạc đến thế giới loài người, ngay đến ta làm công tước phu nhân chưởng quản Long gia thương hội cũng chỉ mới có cơ hội sở hữu một ít thôi. Ta cũng thường giúp bọn họ đổi cho loài người những vật phẩm ma pháp họ không dùng đến, bọn họ rất cảm kích ta a”.

“Tinh linh thích thứ gì ở nhân tộc vậy mẫu thân?” Ta hỏi

“Pha lê, kiếng, diêm, ti trù* và công nghệ phẩm. Bọn họ còn rất thích những món điểm tâm của nhân tộc, lúc này ta cũng là đang dẫn theo mười xe hàng hóa sẽ đổi được không ít đồ a”

“Người để ở đâu sao con không thấy?” Ta hỏi

“Trong không gian giới chỉ!” Mẫu thân chỉ vào một hắc giới chỉ trên tay giải thích.

“Không gian giới chỉ! Có thể có không gian lớn vậy sao, có thể xem là bảo vật của Vô giới a?” Ta ngạc nhiên nói

“Nhìn đi, là mẫu thân đã cho ta giá trang này! Toàn đại lục cũng chỉ có mấy người có không gian giới chỉ lớn như vậy, cho dù là loại không gian nhỏ thì toàn đại lục cũng chỉ có bất quá hơn 10 cái thôi, mỗi cái đều là có giá trị vô cùng a!” Mẫu thân tự hào nói.

Đoạn đường tiếp theo chúng ta cũng không có nói chuyện nữa, ta bắt đầu chú ý ở xung quanh hơn. Hai bên đường cây cối rất rậm rạp, năm ngày sau chúng ta đi đến một khóm rừng bên bờ một cái đầm, trời đã tối, chúng ta quyết định tìm một chỗ nghỉ chân. Không thể ngủ trên xe ngựa, ta và mẫu thân quyết định dựng lều ngủ chung. Cả ngày mệt mỏi, ta nhanh chóng vào lều là ngủ say ngay. Nửa đêm ta đột nhiên bị một luồng khí tức cường giả làm ta tỉnh giấc.

Định tâm, ta vội vàng dụng nguyên thần tra xét, phát hiện quả có hai cường giả đang ở ngoài 100 trượng sâu trong ao đầm chiến đấu, chính bọn họ đã tỏa ra sát khí ảnh hưởng đến nguyên thần làm ta tỉnh giấc. Ta cũng không muốn không làm ảnh hưởng người khác, cũng không hiểu vì sao chỉ mình ta bị đánh thức. Mặc dù ta biết rõ nguy hiểm, nhưng cũng do lòng hiếu kỳ không thể khống chế, ta mạo hiểm quyết định, mau chân đến xem hai cường giả này chiến đấu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.