Tại hỗn mang thế giới, chẳng biết đã qua bao lâu rồi , ý thức ta bỗng một lần nữa được khôi phục. Trước tiên ta tự xem xét lại tình trạng bản thân mình một chút, uể oải phát hiện , ta bây giờ đã mất đi thân thể rồi. Trạng thái nguyên thần ta cũng phải dựa vào Thất Thải hỗn thiên lăng, nhưng vốn dĩ duy trì trên hỗn thiên lăng cũng không thể nhiều, ta đã tiêu hao hết linh lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cho nguyên thần không tiêu tán mà thôi.
Lúc này ta phát hiện ngay phía trước vị trí của ta xuất hiện một thông đạo rất lớn hình tròn, còn có vô số quang điểm xung quanh. Tất cả chúng đều nhằm hướng thông đạo chậm rãi bay đi. Quang điểm cỏ vẻ rất yếu ớt,mỏng manh lại có cảm giác như mang theo nguyên bổn tánh mạng vậy.
Cuối cùng ta cũng đã biết chính mình đang ở đâu rồi, "Luân hồi thông đạo". Nhớ ngày đó trong trận chiến cuối cùng, ta tự bạo lớn như vậy, tuyệt đối có thể làm tan vỡ không gian ngăn cản, có lẽ hai kiện bảo vật liền tự động bảo vệ, mang theo nguyên thần ta tiến vào không gian liệt phùng* , tránh né vụ nổ kinh thiên bên ngoài, rồi lạc tới nơi đây.
Đột nhiên một luồng hơi thở quen thuộc truyền đến, ta kinh hãi phát hiện Thái Cấp hồn thạch cũng trôi dạt cách đó không xa, còn là hơi thở của Arena, nàng và ta đều giống nhau. Nàng giữ nguyên thần chi trì trên Thái Cấp hồn thạch! Đáng tiếc ta không cách nào liên lạc, bất quá ta nhất định sẽ tìm được nàng! Chờ taaaa !
Tại Đại Hán quốc, binh mã đại nguyên soái, nhất đẳng công tước Long Khiếu Thiên đang rất lo lắng đi tới đi lui tại cửa phòng sanh. Đứa con thứ năm của hắn sắp chào đời, nhưng không biết sao trong lòng hắn ngược lại lại có chút không vui. Nguyên nhân là thê tử của hắn là vốn một tinh linh nhân yếu đuối, bởi vì đã trước đó đã liên tục sanh bốn hài tử cho hắn rồi, khiến nàng thân thể càng ngày càng yếu, vậy mà giờ không cẩn thận lại tiếp tục hoài thai.
Người trong nhà đều khuyên nàng không nên tiếp tục sanh, nhưng nàng lại cố gắng thuyết phục phu quân và phụ thân đại nhân bằng tấm lòng người mẹ, cũng may là thành công. Lúc này nàng đang cố gắng đem hết toàn lực hy vọng sinh được hài nhi khỏe mạnh.
Hài nhi ra đời, nàng mệt mỏi gần như ngã quỵ, nhưng nàng bỗng nhận ra rằng không hề nghe tiếng trẻ con khóc, liền hỏi lớn : "Con ta như thế nào? Mau ẵm đến cho ta xem!"
Ta đương nhiên sanh ra rất khỏe mạnh! Ta vui sướng quan sát thế giới xa lạ xung quanh. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt ta chính là một bà mụ trung niên khoảng hơn 40 tuổi, tóc vàng mắt vàng, té ~ ta được sanh ra tại ngoại quốc!
Ta trố mắt ra nhìn mẫu thân trước mặt, tóc người dài phủ qua vai, mắt màu xanh lục long lanh đẹp đẽ, lỗ tai nhọn cao, chờ một chút ~~~, lỗ tai nhọn,, chủng tộc nào vậy? Hồ ly tinh à? Không đúng, trên người mẫu thân không có yêu khí, ngược lại trong người mẫu thân còn có một loại năng lượng tự nhiên đang lưu chuyển, nhưng kỳ quái hơi thở người sao lại yếu nhược như vậy, nghe giống như những lão niên cuối đời vậy, như ẩn như hiện, hơi thở nặng nhọc.
Cũng không thể tưởng được ta lại trở thành một đứa con nhỏ. Ta nhanh chóng nhìn xuống kiểm tra tình huống thân thể lúc này, một thân thể trẻ con bình thường khỏe mạnh, chỉ là trong cơ thể ta có một loại năng lượng chậm rãi lưu động rất giống mẫu thân, trên tay trái ta có một cái bớt nhỏ, có lẽ là do Thất thải hỗn thiên lăng lưu lại. May mắn Hạo thiên thần kiếm cùng Phật tổ kim liên đều ở bên trong, bởi vì trên mặt thai kí còn có một đồ văn mờ hình bảo kiếm và một đóa liên hoa nữa.
Nguyên thần của ta đang ở trong nhục thể tiến hành liên kết khế hợp với thân thể đứa trẻ này, cuối cùng bởi vì thân thể còn yếu đuối nên một ít tia linh khí nguyên thần bị chậm rãi tán thất, sự lãng phí này thật đáng xấu hổ a! Nhanh chóng thừa dịp có cơ hội ta liền dùng linh khí chuyển hóa thành sinh cơ đưa vào thân thể của mẫu thân. Tốt rồi, ít nhất vài năm mẫu thân quyết không có gì đáng ngại, chờ ta sau khi trọng tu, xuất ra kim liên vốn ẩn chứa đan dược, là có thể hoàn toàn trị thương cho mẫu thân rồi!
“Phu nhân, nàng sao rồi?” Người nam tử nhanh chóng tiến tới, nắm lấy tay mẫu thân ân cần hỏi.
“Thiếp không có việc gì, tất cả đều tốt đẹp!" Mẫu thân cười nói: "Chàng đến xem nhi tử của chúng ta đi!"
Ngay lập tức, hắn đi tới dáng vẻ rất…đáng yêu, nhìn hán tử người ốm và nhỏ, xem ra không giống một tướng quân điều binh khiển tướng! Phụ thân cũng có điều không hiểu lớn tiếng hỏi: "Bất quá, Ta sao không nghe tiếng nó khóc a?"
“Thiếp không biết, nhưng đó là do hài tử không mún khóc, ta có thể cảm nhận được. Thiếp cũng đã sanh cho chàng bốn vị tướng quân, mạnh khỏe rồi, đứa trẻ này lại khác, muốn kế thứa y bát ma pháp của thiếp. Hài tử tuyệt đối là siêu cấp thiên tài trong ma pháp giới, bởi vì thiếp bây giờ cảm giác được trong cơ thể hài tử có hệ ma pháp tự nhiên dao động” Mẫu thân kiêu hãnh nói với phụ thân.
“Thật vậy sao? Thật là quá tốt rồi, Long gia chúng ta cuối cùng cũng có một vị ma pháp sư!” Phụ thân quay lại cười:"Ta đi nói cho phụ thân, chắc phụ thân cũng cao hứng lắm đây."
“Không cần đâu, Ta nghe rồi!” Một âm thanh già nua truyền đến:” Y Lệ Nhã, ngươi quả thật đã cống hiến rất lớn cho Long gia chúng ta! Lão nhân đa tạ ngươi !"
“Người quá khách khí rồi, phụ thân đại nhân” Mẫu thân cười nói: "Đều là phận con nên làm."
Lúc này ta mới từ trước ngực mẫu thân nhìn kỹ lại xung quanh, đánh giá lại những người nhà của mình.
Đầu tiên đập vào mắt ta là chính hình dáng của phụ thân, người cao 2m4, thân thể mạnh mẽ tráng kiện, khuôn mặt vuông vức, mày rậm mắt to, quân trang màu xanh biếc hết sức chỉnh tề, trên thắt lưng giắt một thanh bảo kiếm. Đúng là một hình tượng điển hình của khí chất quân nhân. Người đứng ở ngay sau lưng xe lăn của lão nhân.
Lão nhân này cũng cực kỳ phong thái, vẻ mặt với cha rất giống nhau, vẻ mặt cương nghị , nhìn hai chân người có vẻ đã bị tàn tật. Bọn họ nói ta nghe đều hiểu cả, bởi vì tác giả quy định, toàn dị giới đều…nói tiếng Hán Ngữ mà! Hắc hắc
“Y Lệ Nhã, Ma pháp sư siêu cấp thiên tài của chúng ta rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào a?” Gia gia cười hỏi.
* Không gian liệt phùng : Khe nứt không gian
Chương 1: Sanh ra tại dị giới (Phần hạ)
Tác giả Tả Tự Bản
Dịch giả: langtu146
Nguồn: tangthuvie
Ma pháp, để ta giải thích, ma pháp sư, ta biết, nói một cách lịch sự chính là giống như đạo sĩ vậy
Mặc dù trí nhớ ta có không ít tri thức ma pháp, nhưng ta quả không thích cái loại thân thể yếu đuối của ma pháp sư. Bất quá người thường đều phải học ma pháp, hơn nữa ta còn là người thuộc chủng tộc đặc dị của mẫu thân, dù sao, ta đi tới thế giới kỳ lạ này, người muốn thế nào cũng được, chỉ cần lịch sự với ta ở cùng một chỗ, cái gì cũng được cả! ^^
“Phụ thân đại nhân, vừa sinh ra mà đã có ma pháp là chuyện xưa nay chưa từng có tại nhân tộc , cho dù là tinh linh nhân cũng là cực kỳ hiếm thấy. Con thân là công chúa của tinh linh nhân tộc, khi xưa sanh ra cũng có dao động ma pháp nhưng cũng không bằng hài nhi này, nghĩa là ma pháp hài nhi thành tựu ít nhất cũng trên con” Mẫu thân cười nói
“Nói thế, ít nhất cũng là đại ma đạo sư a! Quá tốt rồi, à con cũng chịu khổ rồi, nghỉ ngơi cho khỏe đi. Ta sẽ tổ chức yến tiệc trăm ngày mời bạn bè dòng tộc ăn mừng mới được! Rồi đây mọi người sẽ đều biết Long gia ta có một Ma pháp sư a! ha ha, ha ha” Gia gia người cười to rồi rời đi
Trăm ngày rồi cũng qua, ta ở đây thường nghe lén nhiều người nói chuyện với nhau, từ từ thấu hiểu hoàn cảnh thế giới này. Chỗ ta ờ là một trong 39 hành tỉnh vương quốc, được gọi là vương quốc Đại Hán. Quốc vương và phụ thân ta đều 50 tuổi rồi, bởi vì linh lực của thế giới này rất sung mãn nên tuổi thọ trung bình khoảng 150, thậm chí có vài người tu tập sống vài trăm năm mà chưa chết.
Vương quốc có Ngũ đại gia tộc
Chúng ta là Long gia chủ quản Thanh Long, Chu tước lưỡng đại quân đoàn
Thạch Nguyên gia chủ quản tài chánh cùng Huyền Vũ quân đoàn
Uy Khắc gia phụ trách đối ngoại mậu dịch cùng ngoại giao
Đặc Nhĩ gia tộc phụ trách quản lý khoáng sản cùng việc chế tạo các loại
Khả Thụy Tư gia tộc chủ quản bạch hổ quân đoàn và cũng là cơ quan chấp pháp.
Bọn họ đều đi theo Ái Đắc Hoa vương tộc mấy trăm năm rồi. Ngoài ra có những gia tộc nhỏ cũng tồn tại bên dưới ngũ đại gia tộc này.
Quốc vương nắm trong tay 150 cận vệ quân, đóng ở vương đô là Tắc Đặc thành, còn tứ đại dã chiến quân đoàn gồm 50 vạn người mỗi quân đoàn tấn thủ 4 hướng.
Phương đông là quân đoàn Thanh Long của phụ thân ta Long Khiếu Thiên, đối diện với Khoa Đặc vương quốc giằng co;
Phía tây là Chu tước quân đoàn của đường thúc ta Long Khiếu Vân phòng bị bọn Sa đạo hung tàn trên sa mạc rộng lớn ;
Phương Nam là quân đoàn bạch hổ Khả thụy Tư cùng Ngõa Nạp vương quốc giằng co;
Phương bắc quân đoàn Huyền Vũ của Thạch nguyên Thái Lang giằng co với Tứ Lĩnh Chủ Môn phương bắc.
Huynh đệ phụ thân còn có ba người một muội muội, hai vị bá bá đều đã hy sinh ngoài sa trường. À, cô cô hiện nay cũng chính là đương kim hoàng hậu.
Ta còn bốn ca ca nữa. Đại ca ta mới bốn tuổi tên là Long Thanh Phong, nhị ca ba tuổi Long Thanh Vũ, Tam ca, tứ ca ta song sanh tên Long Thanh Lôi và Long Thanh Điện.
Phong Vũ Lôi Điện đều dùng cả rồi, bất đắc dĩ cha đặt phải tên cho ta là Long Thanh Thiên. Haha, Thanh Thiên Đại lão gia a? Với cái tên này ta thật dở khóc dở cười.
Long gia ta vốn rất nổi tiếng, Cha ta chính là Long Khiếu Thiên một trong Tứ đại danh chi [Bốn người nổi tiếng nhất] ~~~ Buồn! Thanh Thiên tên dường như có vẻ là kém cỏi nhất a.
Kỳ thật năng lực chỉ huy của phụ thân ta cũng chỉ bình thường, Nhưng Long gia ta vốn gan dạ, mạnh mẻ, liều lĩnh. Gia truyền Long đấu khí tại đại lục là tuyệt đại, Thanh Long quân đoàn đều la Long gia đệ tử mà ra, thực lực siêu cao, hơn nữa phụ thân ta khi 40 tuổi đã đánh bại Liễu Hoa kiếm thánh , trở thành một kiếm thánh đại lục ngay khi còn trẻ, khó thể bị đánh bại.
Mười năm trước, trong chiến tranh vệ quốc cũng chính là phụ thân ta chỉ huy dùng yếu thắng mạnh, người nhờ vậy cũng được công nhận một trong Tứ đại danh chi. Ta mặc dù cứ cho là kém cõi nhất, nhưng cũng là rất đáng tự hào. Thuận tiện nói thêm, đại lục to lớn này hiện có mấy trăm quốc gia, dân cư hơn mười ức, thế nhưng kiếm thánh chỉ có mười người, muốn trở thành kiếm thánh chỉ cần đánh bại một người trong số đó là được.
Đứng trong hoàn cảnh gia tộc huy hoàng của ta thì cái gọi là Yến tiệc trăm ngày cũng là tương đối xa hoa. Quốc vương và vương hậu đều tới. Quốc vương là một người ngoại quốc trung niên bình thường, nghe nói có chút tửu sắc quá độ, mặc dù nhìn không có vẻ trí tuệ, nhưng cũng không có vẻ ngốc nghếch, chính là ở dạng bình thường mà thôi! Vương hậu cô cô của ta vẻ mặt hiền lành, bất quá trong mắt chớp động tinh quang khiến ta đoan chắc người là một nhân vật rất lợi hại.
Cũng có một nhân vật trọng yếu là Đại chủ giáo của Quang Minh giáo Nguyên Trung Hùng ở Đại Hán quốc. Người này sẽ giúp ta làm lễ tẩy tế. Lại gần, lão tử này thật lạ? Ta và điểu nhân DaTô giáo vốn có cừu bất cộng đái thiên, Đại chủ giáo Quang Minh giáo hội này và điểu nhân DaTo có khí tức rất giống nhau, mặt ngoài quang minh chánh đại, nhưng ẩn tàng âm hiểm xảo trá, hầu như không khác biệt. Nếu không nghe nói thế lực Quang Minh giáo hội ảnh hưởng cả đại lục, ta một điểm cũng không nhân nhượng, dủng "Tiểu thủy thương"** bắn vào mặt hắn!
Bị một đám quý phu nhân ẵm qua ẵm lại cả buổi sáng, mẫu thân cuối cùng cũng cho ta uống chút sữa. Sau nhẹ nhàng giao ta cho bảo mẫu, bảo mẫu đặt ta vào nôi, ru cho ta ngủ. Ta đương nhiên không phải ngủ thật, ta thực đang tu luyện Thái Cấp thần công! Thế giới này linh khí thật sung mãn, Thái Cấp thần công tu luyện phi thường thuận lợi, ta đã đem năng lượng ma pháp trong cơ thể chuyển hóa thành linh lực đạo thuật, nó sẽ giúp Thái cấp thần công của ta có căn cơ vững chắc, tin tưởng rằng thái cấp thần công sau hai mươi năm là có thể có chút thành tựu, biết rằng trước kia ít nhất phải khổ tu trăm năm mới có chút thành tích này a!
Ta trước kia và Arena đem sở học hỗ trợ lẫn nhau, tại thần cung đã học được một lượng lớn tri thức ma pháp, đem kết hợp đạo thuật sáng tạo đạo pháp Đại ngũ hành thần lôi mới. Ta phát hiện dụng đạo thuật có áp dụng một chút nguyên lý khống chế nguyên tố năng lượng ma pháp giống nhau có thể phóng thích ra ma pháp. Đặc biệt là cũng không cần đọc chú ngữ, chỉ cần sử dụng tinh thần lực cũng đủ khống chế , uy lực có thể thua một chút, nhưng lực khống chế lại rất mạnh.
Tại đây ta tuyệt đối không thể bại lộ bí mật đạo thuật của mình, bất quá ta có thể ngụy trang thành ma pháp sư, hắc hắc, nghĩ vậy, ta không khỏi bật cười ra tiếng. Thủ vệ canh phòng đội nhiên nghe được tiếng ta cười, điều đầu tiên làm là nhảy dựng lên, cao hứng nói "Thần phù hộ, thiếu gia cười ra tiếng, Quang Minh thần phù hộ, thiếu gia không phải bị câm!"