Con khỉ đang nắm giữ quyền lợi Ngọc đế, thế nhưng hắn không có ý định gióng trống khua chiêng thông báo danh tiếng Ngọc Hoàng đại đế, mà chỉ tự xưng Tề Thiên đại thánh như cũ. Chỉ vì có hai nhà Phật Đạo toàn lực ủng hộ, cộng thêm hung danh con khỉ ở bên ngoài rất lớn, cho nên không có một vị quan lớn trực thuộc Thiên Đình nào dám không phục. Thậm chí còn ngoan ngoãn hơn cả khi phục vụ lão Ngọc đế trước kia nữa.
Dù sao Ngọc đế trước kia còn nói nhân tình, chuyện tình lừa trên gạt dưới nhìn mãi cũng quen mắt, dù có phạm tội cũng có thể xin chuộc, cùng lắm chịu hao phí chút ít tài sản là được. Thế nhưng con khỉ thì lại hoàn toàn khác, hắn chưa bao giờ nhìn mặt mũi để nói chuyện, đặc biệt khi hắn làm Bạch Mã Ôn bị không ít quan viên hủ bại trên Thiên Đình khi nhục, bằng không cũng sẽ không đại náo Thiên cung như vậy. Cho nên hắn hận nhất chính là tham quan, kể từ khi hắn lên ghế Ngọc đế, chuyện làm đầu tiên chính là chỉnh đốn đội ngũ, chỉ cần bị hắn bắt được nhược điểm lập tức cho ăn no gậy. Chỉ có thời gian mấy ngày Kim Cô Bổng đã lấy đi tính mạng mấy chục quan viên tiên gia. Mặt khác còn có trăm người bị đánh cho trọng thương rời đi tu dưỡng, trên căn bản toàn bộ người già trên Thiên Đình đều được thay đổi lại một lần.
Cũng may bọn người kia bình thời là thân tín Ngọc đế, mặc dù có không ít người xuất thân hai nhà Phật Đạo, tuy nhiên tâm chí đều ở bên Ngọc đế. Vì thế bọn hắn mới được ngồi vào địa vị cao sang trên Thiên Đình, lần này con khỉ chỉnh đốn đánh hạ không ít người của hai nhà Phật Đạo, nhưng còn chưa có kích thích nhiều lắm. Nói một cách khác hắn đánh là đúng.
Trải qua thời gian con khỉ dùng thủ đoạn lôi đình, diện mạo Thiên Đình rực rỡ hẳn lên, quan viên vừa mới nhậm chức tương đối thanh minh, một phần là hai nhà Phật Đạo đề cử, một phần còn lại là con khỉ hợp nhất Tây Phương chư thần. Giống như Bắc Âu Chiến thần Áo Đinh đã bị con khỉ cho làm Thiên Đình nguyên soái, chấp chưởng mấy chục vạn đại quân.
Hành động này của con khỉ nhìn qua sẽ làm suy yếu Đông Phương thần tộc, nhưng trên phương diện gia tăng lực lượng cho Thiên Đình thì lại rất tốt. Nhờ có Tây Phương thần tộc gia nhập cũng tạo ra tiếng tốt cho hắn, từ đó có thể lấy cớ thu hút lực lượng từ Tây Phương thần tộc. Ít nhất là sau khi s bị tru diệt, địa bàn và nhân thủ của quân đoàn Thiên Sứ đều thuộc về Thiên Đình. Dĩ nhiên khi Áo Đinh gia nhập liên minh, hệ thống Bắc Âu chiến thần tự giác vào vòng khống chế của con khỉ. Thế Giới Thụ bây giờ đã trở thành hậu hoa viên của Thiên Đình.
Trên thực tế, con khỉ rất thích thú với Thế Giới Thụ Thần Cung, mà Áo Đinh vốn là chủ nhân chân chính. Sau khi Áo Đinh trở thành Thiên Đình nguyên soái thì đóng quân trường kỳ ở trong Thiên Đình, con khỉ thân làm Ngọc đế nhưng phần lớn thời gian là ở nơi này. Thật ra con khỉ rất lười xử lý chính vụ, tất cả mọi chuyện hắn đều giao cho bên dưới đi làm, còn phần hắn thì cứ nhàn nhã dạo chơi mà thôi.
Lười biếng vốn là bản tính con khỉ, muốn đổi cũng đổi không được. Hắn lười biếng vừa vặn phù hợp với lợi ích mọi người, dù sao thì Ngọc đế lười biếng mà không dã tâm, chung quy vẫn tốt hơn Ngọc đế dã tâm nhiều lắm. Vì thế chỉ cần Thiên Đình không đến nổi quá tệ hại, cho dù con khỉ lười biếng thế nào đi nữa cũng sẽ được hai nhà Phật Đạo toàn lực ủng hộ, còn cái ghế Ngọc đế của hắn càng ngày càng vững chắc hơn.
Những chuyện này con khỉ hiểu hết, hắn vốn là một kẻ khôn khéo mà. Chỉ có điều hắn không quan tâm hai nhà Phật Đạo tính toán cái gì. Hiện tại hắn có địa vị, có thực lực, tay cầm trọng binh, lại còn tự do tự tại. Trên đầu không có ai đi ước thúc hắn, cuộc sống tốt như vậy hắn cầu còn không được, tự nhiên không thể sinh ra bất mãn. Huống chi hắn rõ ràng bản lãnh của mình, hắn cũng không dám nảy sinh tâm tư chinh phục hai nhà Phật Đạo như lão già Ngọc đế trước kia.
Tổng quát lại nhìn chung cả Thần Giới, kẻ nhàn nhã tiêu dao nhất thích ý nhất chính là hắn. Bần đạo lần này dẫn theo Vong Ưu chạy thẳng tới Thế Giới Thụ Thần Cung, bởi vì bên phía Thiên Đình truyền đến tin tức con khỉ lười biếng này đang ở đây.
Thế Giới Thụ Thần Cung xây dựng trên một cây Thế Giới Thụ cực kỳ khổng lồ, chiếm diện tích chừng vài ngàn dặm. Cung điện thì tọa lạc trên các nhánh cây, kiến trúc kết hợp tự nhiên chung một chỗ hoàn mỹ, làm cho người ta có cảm giác tâm thần sảng khoái.
Con khỉ cư ngụ ở trong Chiến thần cung cao nhất. Khi biết chúng ta đến hắn vội vàng chạy đến trước mặt chúng ta, vỗ vỗ lên vai ta, cười to nói: "Ha ha, tên mũi trâu, đã lâu không gặp nhỉ?"
Con khỉ trời sinh thần lực, lúc đánh ta chưa bao giờ giữ lực, bần đạo đã sớm có chuẩn bị dùng kỹ xảo giảm bớt một phần lực lượng vẫn bị hắn đánh cho nửa người tê rần, ta lập tức cười mắng: "Ngươi là con khỉ thối, vừa gặp mặt đã đập ta rồi, ngươi biết mình mạnh đến cỡ nào không hả?"
"Ha ha." Con khỉ cười khan nói: "Chỉ như thế mà chịu không được còn làm được chuyện gì to tát? Có đúng không đệ muội?"
Nói xong con khỉ quay sang nhìn Vong Ưu, lập tức bị thực lực Vong Ưu biến hóa khiến cho sợ ngây người. Hắn có được Hỏa Nhãn Kim Tinh, tự nhiên nhìn thoáng qua là nhận ra thực lực Vong Ưu biến hóa kinh khủng. Bởi vì lần trước chúng ta rời khỏi, thực lực Vong Ưu vẫn bằng với ta, thế mà mười mấy năm không thấy, người ta đã trưởng thành đến cảnh giới chủ thần đỉnh cấp. Chuyện này làm cho con khỉ quá mức kinh hãi. Hắn nhìn chằm chằm Vong Ưu nói: "Đây…, đây là xảy ra chuyện gì? Ngươi có phải vừa chiếm được kỳ ngộ gì hay không?"
"Hắc hắc." Vong Ưu đắc ý nói: "Con khỉ thối này nhãn lực không kém, bổn thần hiện nay kế thừa y bát của *** thần thượng cổ Cộng Công nên thực lực gia tăng chút ít. Thế nào, có đánh thử một hai chiêu hay không?"
"Trời đất, truyền thừa y bát Cộng Công?" Con khỉ nhất thời tỏa sáng hai mắt, ngay sau đó cười to nói: "Ha ha, đang muốn lĩnh giáo đây."
Con khỉ bình sinh thích nhất là đánh nhau, vừa nghe Vong Ưu đề nghị làm gì ngồi yên được nữa, hắn lập tức phi thân lên không trung, nói: "Lên đây, để ta đây kiến thức xem bản lãnh đại thần Cộng Công ra sao?"
"Tốt, thua đừng có khóc." Vong Ưu cười lớn một tiếng, ngay sau đó thân hình chợt lóe thuấn di đến điểm cách con khỉ mấy ngàn mét. Đối phó cường địch như con khỉ, Vong Ưu cũng không dám khinh thường. Mọi người đều biết gốc biết rễ lẫn nhau, căn bản không cần thử dò xét, vừa lên là trực tiếp dùng đại chiêu đánh tới.
Chỉ thấy chung quanh Vong Ưu bỗng dưng ngưng tụ vô số Thủy nhận, sau đó chúng nó tựa như mũi tên rời cung từ góc độ cao bay vụt tới con khỉ. Hơn nữa chúng nó ở trên không trung tùy ý thay đổi quỹ tích phi hành từ bốn phương tám hướng bao vây con khỉ lại.
"Ha ha, tới tốt!" Đối mặt với công kích gió thổi không lọt này, con khỉ không hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng rỡ, hắn hưng phấn kêu to một tiếng, chỉ thấy toàn thân hiện lên một đạo kim quang chói mắt. Đợi đến khi tia sáng tản đi con khỉ đã biến thành trạng thái ba đầu sáu tay. Sau đó hắn vung sáu cánh tay vũ động Kim Cô Bổng phòng thủ kín kẽ.
Tiếp theo, vô số đạo Thủy nhận hung hăng va chạm vào bức tường phòng thủ của con khỉ vang lên một tràng thanh âm đinh tai nhức óc. Vong Ưu thi triển ra nhiều Thủy nhận như vậy thế mà không thể tiếp cận được thân thể hắn, toàn bộ đều bị ngăn chặn xuống. Không chỉ như thế, con khỉ vẫn còn dư lực cười nói: "Ha ha, thống khoái, nhưng mà còn chưa đủ lực nha? Nếu như đệ muội không thêm chút sức, lão Tôn ta đây đành phải phản kích đó."
"Tốt, đủ lớn lối." Vong Ưu cười nói: "Đã như vậy ta đây cũng không khách khí nữa. Chí cao Thủy Kính thuật !"
Vong Ưu quát nhẹ một tiếng, thân thể nàng đột nhiên mờ ảo dần phân hoá thành tám phân thân giống nhau như đúc, tám Vong Ưu vừa xuất hiện lập tức tản ra. Ở trong không gian tạo thành một trận thế hình lập phương bao vây con khỉ lại. Sau đó Vong Ưu lại thi triển ra Thủy Nhận Thiên Vũ, làm như vậy chẳng khác nào lực công kích thoáng cái tăng lên gấp tám lần.
Thật ra cảnh tượng này là giả dối, chỉ là Vong Ưu dùng Thủy nguyên tố tạo ra bóng giả mà thôi. Thực lực của các nàng được Miểu Miểu cung cấp ma lực mới có thể hành động. Nói cách khác, pháp thuật các nàng thi triển cực kỳ chân thật. Mặc dù thoạt nhìn có vẻ chơi xấu, nhưng U Thủy Thần Cung chính là pháp bảo thuộc về Vong Ưu, cho nên, Vong Ưu vận dụng lực lượng U Thủy Thần Cung không tính là quá đáng.
Pháp thuật này Vong Ưu mới vừa nắm giữ, khả năng khống chế còn không tốt, ít nhất còn chưa thể trực tiếp tạo ra tám phân thân. Nhưng nàng có chiếc nhẫn phục chế trong tay, cho nên thực tế nàng chỉ có thể tạo ra bốn phân thân, nó động biến thành tám phân thân y chang như nhau..
Tám phân thân gia nhập vào vòng chiến giúp cho Vong Ưu tấn công mãnh liệt gấp tám lần. Con khỉ lập tức cảm nhận được áp lực nhưng hắn không phải là kẻ ngồi không, Vong Ưu có phân thân, hắn cũng biết, hơn nữa càng am hiểu hơn nhiều. Hắn chỉ cần nhổ vài cọng lông là có thể sinh ra một đống khỉ con đấy. Cho nên vào lúc con khỉ nhìn thấy sắp không trụ nổi, hắn lập tức thi triển bí pháp huyễn hóa ra mười sáu con khỉ ba đầu sáu tay, dứt khoát lấy hai địch một chia nhau đuổi đánh Vong Ưu.
---o0o---
Một phân thân Vong Ưu thi triển ngàn Thủy nhận ngăn chặn một con khỉ đã rất khó khăn, chớ nói chi thoáng cái tăng lên gấp đôi. Căn bản khó lòng kéo giãn khoảng cách ra được. Vong Ưu vừa thấy không ổn lập tức thay đổi phương thức tác chiến lần nữa, nàng vừa chỉ huy tám phân thân tận lực rời xa con khỉ, vừa triệu hoán Băng long ra ngoài trợ chiến.
Dù sao Băng long xem như luôn có sẵn, Vong Ưu chỉ cần giải phóng bọn chúng từ không gian cầu ra là được, trong nháy mắt Vong Ưu phóng ra hơn ngàn đầu Băng long. Nhiêu đó đã là tất cả Băng long mà U Thủy Thần Cung đang có rồi, chế tạo bọn chúng không phải là chuyện đơn giản, Hàn Băng Ma thần làm việc cật lực mệt cho đến bây giờ cũng chỉ có nhiêu đây mà thôi.
Chúng nó là ma thú cấp bậc thứ thần, thực lực mạnh mẽ vô cùng, số lượng lại đông đảo, hung hãn không sợ chết, chính là một cỗ chiến lực vô cùng cường đại. Khi bọn hắn xuất hiện lập tức điên cuồng tiến công con khỉ, từng luồng khí băng giá từ trong miệng chúng nó phun ra, nháy mắt khiến cho bầu trời khắp nơi sương trắng lượn lờ, không nhìn thấy rõ gì nữa. Nhiệt độ chung quanh nhanh chóng giảm xuống, Thế Giới Thụ Thần Cung vốn trời xanh nắng ấm chỉ trong nháy mắt đã biến thành thế giới băng tuyết, phòng ốc, cây cối thoáng bị bị phủ một lớp băng sương. Đáng thương cho hoa cỏ quý hiếm trong hoa viên, chúng nó bị đông lạnh thế này là chết chắc rồi.
Hai người đang giao chiến thì căn bản bất kể chuyện này, Vong Ưu giải phóng Băng long ra ngoài lập tức chiếm cứ quyền chủ động trên chiến trường, dựa vào Băng long không ngừng dây dưa con khỉ, nàng và mấy phân thân ở phía sau liên tục thi triển các loại pháp thuật Thủy hệ công kích, dự định dùng phương pháp này đánh bại con khỉ.
Chỉ có điều con khỉ đã được phong thành Đấu Chiến Thắng Phật có thể thấy được lực chiến đấu dũng mãnh được toàn thể thần minh công nhận. Hắn có thiên phú chiến đấu cực cao, trong Thần Giới cơ hồ không có đối thủ đánh ngang tay, nếu không phải hắn xuất đạo khá muộn, tuyệt đối không chỉ có thành tích như hiện tại. Thực tế hắn chỉ tu luyện hơn vạn năm đã có thể bình an độ Tứ Cửu Thiên Kiếp trở thành chủ thần đỉnh cấp là đủ biết tên này biến thái cỡ nào rồi.
Hắn tu luyện từ trụ cột cơ bản nhất, tích lũy từng chút một trở thành chủ thần đỉnh cấp. Lực chiến đấu của hắn không phải là Vong Ưu dựa vào ngoại lực gia tăng có thể so sánh được. Nếu như Vong Ưu không có U Thủy Thần Cung và chiếc nhẫn phục chế là thần khí cực phẩm phụ trợ, nàng căn bản không có tư cách khiêu chiến con khỉ. Nhưng thần khí không phải là vạn năng, chúa tể của chiến trường vĩnh viễn là con người. Cho nên từ lúc mới bắt đầu bần đạo đã thấy Vong Ưu có chỗ không ổn. Mặc dù bây giờ nàng đang chiếm tiên cơ nhưng bần đạo vẫn nghĩ rằng con khỉ cao hơn một bậc.
Quả nhiên con khỉ bị một đám Băng long đột nhiên xuất hiện đánh cho không kịp trở tay, rất nhanh sau đó hắn đã đi tìm ra cơ hội thủ thắng, chính là kinh nghiệm chiến đấu của Băng long gần như bằng không, vật lộn chỉ biết cắn, pháp thuật chỉ biết phun loạn, không có một chút kỹ xảo nào đáng kể. Vì thế lực chiến đấu của bọn chúng tự nhiên bị giảm xuống thấp nhất. Lại càng không hiểu được tiến hành phối hợp đoàn đội.
Điều này không trách được đám Băng long, trước kia bọn chúng là Linh Hồn Hỏa không có thân xác cụ thể, thủ đoạn công kích duy nhất là lấy thân thể đụng vào địch nhân, bây giờ vừa mới nhận được thân thể mấy ngày thì có thể học cách sử dụng thân thể phi hành, biết cách cắn xé và phun ra long khí đã rất tốt rồi, làm sao mà biết vận dụng kỹ xảo chiến đấu đây?
Vấn đề bây giờ chính là Băng long không có kỹ xảo chiến đấu đối phó kỹ người chim còn có ít tác dụng, nhưng mà chống lại con khỉ vốn am hiểu nhất tác chiến gần người căn bản chỉ mà đồ ăn mà thôi.
Con khỉ phát hiện ra điểm này lập tức dồn tất cả hỏa lực công kích lên trên người Băng long, hắn nhẹ nhàng tránh thoát Băng long cắn xé sau đó đi tới phụ cận Băng long. Kim Cô Bổng múa một vòng là cái đầu Băng long trực tiếp tan nát. Băng long mất đầu lập tức mất quyền khống chế, thi thể lặng lẽ rơi xuống. Linh hồn thì bay về bên cạnh Vong Ưu chui vào không gian cầu. Chúng nó phải được đổi lại thân thể khác mới có thể hoạt động được.
Dĩ nhiên con khỉ đã hạ thủ lưu tình rồi, nếu như hắn tiện động một đầu ngón tay là có thể tiêu diệt gọn linh hồn Băng long. Nếu như thực chiến linh hồn của bọn chúng không thể nào quay trở lại được. Thật ra phương thức trùng sinh này là do Miểu Miểu tham khảo từ quân đoàn Thiên Sứ mới thiết kế Băng long.
Con khỉ đại hiển thần uy đúng là cực kỳ khó lường, Băng long ở trước mặt hắn y như mèo con vậy. Toàn bộ chỉ cần một gậy hạ xuống là xong đời một con, không hề có ngoại lệ. Hơn nữa con khỉ có mười sáu phân thân, tốc độ ra tay rất mau, hiệu suất lại cao, cho nên chỉ cần thời gian mấy hơi thở hơn ngàn đầu Băng long đã bị đập nát sạch sẽ.
Dĩ nhiên khi con khỉ tiêu diệt Băng long, lực phòng hộ của hắn phải hạ xuống một chút. Điều này giúp cho pháp thuật Vong Ưu có thể đánh trúng hắn, thế nhưng con khỉ không hỗ là đại thần tinh tu cường độ thân thể. Hắn bỏ mặc cho Vong Ưu đánh tự do hồi lâu mà vẫn bình an vô sự. Trên thực tế, Vong Ưu thi triển pháp thuật Thủy hệ có lực công kích quá thấp, không thể nào so sánh với các hệ khác. Hơn nữa Vong Ưu còn chưa sử dụng thuần thục, không có cách nào phát huy ra trạng thái pháp thuật mạnh nhất, vì thế nàng đánh không phá nổi bức tường phòng hộ của con khỉ cũng là hợp lý.
Con khỉ tiêu diệt hết tất cả Băng long lập tức đuổi đánh Vong Ưu, tám phân thân Vong Ưu bị đuổi sát đến mức trời cao không bay lên nổi, xuống đất không có cửa chui. Vong Ưu chỉ là pháp sư, tốc độ của nàng làm sao có thể so với con khỉ biến thái đây? Lát sau hai phân thân của nàng đã bị con khỉ đuổi kịp xử lý gọn. Tên này không hề có ý nghĩ thương hương tiếc ngọc, chỉ cần bị hắn đuổi kịp lập tức đánh cho một gậy cảnh cáo, lực lượng vừa đủ cho phân thân văng tán loạn.
Con khỉ có Hoả Nhãn Kim Tinh tự nhiên nhìn rõ phân thân thiệt giả mới xuống tay. Người đang xem cuộc chiến lại không biết nha? Thường Nga từ lúc mới bắt đầu đại chiến đi đến bên cạnh ta chào hỏi, hai người đùa giỡn nàng cũng không quan tâm, bởi vì trước kia chúng ta thường hay đùa giỡn như vậy. Nàng đã nhìn quen rồi. Lần này Vong Ưu lần đầu tiên sử dụng Thủy Kính thuật, Thường Nga vừa nhìn thấy con khỉ ra tay tàn bạo giết hai phân thân liền sợ hết hồn, vội vàng hô lớn: "Ngươi điên rồi hả, mau xuống đây, lỡ may đánh bị thương đệ muội thì làm sao bây giờ?"
"Ổn mà tỷ tỷ, để hắn điên một bữa đi, ta không sao." Thực thân Vong Ưu đột nhiên xuất hiện ở bên người chúng ta, khuôn mặt buồn bực nói: "Ai dà, chẳng qua lần này lại thua dưới tay hắn nữa rồi, thật là chán ghét mà."
Con khỉ ở trên trời nghe thấy các nàng nói chuyện với nhau, lại nghe mấy phân thân còn lại không có quan hệ với Vong Ưu. Hắn lập tức thống khoái giải quyết trận chiến đấu, trong nháy mắt tiêu diệt hết phân thân Vong Ưu, sau đó lớn lối cười to nói: "Ha ha, đệ muội, vì sao không đánh nữa, ta đây còn chưa có đã nghiền mà. Lại theo ta đánh thêm mấy trận nha?"
"Thôi đi!" Vong Ưu căm tức nói: "Thật không biết ngươi là từ cái gì biến thành? Thủy nhận của ta dù có chém tinh cương cũng có thể một đao dứt đoạn, lúc nãy ta đánh trúng ngươi có mấy ngàn phát lại không có rớt một cọng lông nào? Ngươi bảo ta làm sao đánh tiếp? Ngươi căn bản là một tên biến thái."
"Ha ha." Con khỉ đắc ý nói: "Lão Tôn vốn là mình sắt xương thép, mấy lưỡi dao bằng nước kia chỉ đủ tắm cho ta thôi. Ha ha!"
"Hừ." Vong Ưu biết nói không lại con khỉ liền quay sang trêu chọc Thường Nga: "Tỷ tỷ, người này toàn thân lông lá cứng rắn hơn cả kim cương. Khi các ngươi thân mật không có bị hắn đâm thủng chứ, không được, ta xem giúp ngươi một chút, không thể để cho hắn khi dễ ngươi." Vừa nói nàng lập tức ra tay định xem qua làn da Thường Nga.
"Đi chết đi." Thường Nga làm sao chịu được việc này, nhất thời xấu hổ đỏ mặt cười mắng: "Ngươi là đồ nha đầu thúi, ngươi là nữ thần đó nha, vì sao lại không biết xấu hổ như vậy?"
"Ài, gần đèn thì sáng, gần mực thì đen." Con khỉ vừa phi thân xuống vừa nhìn ta cười híp mắt trêu chọc: "Nhất định là bị tên mũi trâu này làm hư rồi."
"Dính dáng gì tới ta chứ? Ta rất giữ gìn thanh tuy đó!" Bần đạo lập tức kháng nghị.
"Ha ha, ngươi cưới liên tiếp mười mấy lão bà còn có mặt mũi nói giữ gìn thanh quy?" Con khỉ cười to nói: "Lão đệ, Tam Hại chúng ta mặc dù vô sỉ nhưng cũng phải có một hạn độ nha?"
"Chỉ có mười thôi, trời đất, không phải là mười mấy." Bần đạo khinh thường nói: "Ta vẫn cho rằng chỉ có người không biết đếm số mới thật sự là vô sỉ."
"Ngươi nói ai không biết đếm hả?" Con khỉ nhất thời tức giận nhảy dựng lên, hắn bình sinh ghét nhất người khác nói hắn không có văn hóa.
"Được rồi, được rồi, các ngươi đừng cãi nhau nữa, gặp mặt không phải đánh nhau thì cãi ầm ĩ, các ngươi không mệt nhưng ta rất là mệt mỏi." Thường Nga cười khổ nói: "Ngồi xuống trước uống chén trà rồi lại nói tiếp !"
"Hừ." Bần đạo và con khỉ hừ một tiếng ngồi xuống uống trà.
Ngay sau đó Thường Nga nói với ta: “Những phu nhân kia đâu?"
"Các nàng gần đây đang tu luyện pháp bảo nên đồng thời bế quan hết rồi, chưa có ai đi ra." Bần đạo giải thích. Lấy được siêu cấp bảo bối là tốt nhưng nếu muốn phát huy uy lực lên đến tối đa vẫn phải khổ công không ngừng tế luyện mới được. Các nàng cũng chưa quen thuộc với con khỉ già này, cho nên ta không vội mang các nàng qua giới thiệu.