Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 841: Chương 841: Trò đùa giao dịch!






Bần đạo uy hiếp trắng trợn hiển nhiên đối với các hấp linh tứ quái có tác dụng chấn nhiếp nhất định, bọn hắn chính là không muốn bảo bối sắp tới tay bị hủy diệt. Vì thết hấp linh đại quái lập tức nói với ta :"Này tiểu huynh đệ!" Hắn vì linh hồn thần thụ, ngay cả xưng hô cũng sửa lại.

"Chuyện gì?" Bần đạo mỉm cười hỏi.

"Ta nói này, chúng ta có thể thương lượng hay không?" Hấp linh đại quái cười hì hì nói :"Chúng ta muốn mua lại linh hồn thần thụ trên tay ngươi, ngươi thấy có được không?"

"Các ngươi muốn nó làm gì?" Bần đạo kỳ quái nói.

"Đương nhiên là vì thực vật rồi." Hấp linh đại quái giải thích nói :"Chúng ta thích nhất linh hồn trong veo như vậy, mỗi lần hút đều có thể làm cho chúng ta cả người tràn ngập lực lượng. Nhưng mà, ở trong trần thế, muốn tìm được linh hồn vừa thuần khiết vừa cường đại như thế quả thực là khó khăn. Cho nên, gốc linh hồn thần thụ này đối với chúng ta mà nói phi thường trọng yếu, quả thực chính là vật báu vô giá a."

"A?" Bần đạo kỳ quái nói :"Vậy vì sao các vị không trực tiếp đi tới linh hồn thần giới mà kiếm?"

"Chuyện này..." Hấp linh đại quái hơi ngượng ngùng nói :"Chúng ta mà dù là lấy linh hồn làm thức ăn, nhưng mà linh hồn chi hỏa trong thần giới thật sự rất biến thái, chúng ta cũng vô pháp ở bên trong lâu được, không cẩn thận còn bị thương."

"Thì ra là thế!" Bần đạo gật gật đầu nói: "Linh hồn chi hỏa bên trong đích xác biến thái, ta mỗi lần cũng chỉ có thể kiên trì được mười phút, hơn nữa sau khi đi ra thì mệt gần chết, ít nhất phải nghỉ ngơi một ngày mới có thể khôi phục một chút khí lực, hơn nữa mặt đất nơi đó còn đặc biệt cứng rắn, ta mỗi lần chỉ có thể đào xuống phía dưới một chút. Cho nên, ta cần cù khoảng hơn một tháng, mới miễn cưỡng đào ra được một gốc cây như vậy, thiếu chút nữa là đi đời vì kiệt sức rồi."

Bần đạo đây là đang tố khổ, cường điệu linh hồn thần thụ này có được không dễ dàng, cho nên không thể trách ta há mồm sư tử.

Hấp linh đại quái cũng biết ý, lập tức cười híp mắt nói :" Chúng ta tự nhiên biết ngươi lấy được không dễ dàng, cho nên, ngươi cứ yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ngươi bị lỗ lả."

Nói xong, xúc tu của hấp linh đại quái bỗng vung lên, ở trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một mảnh da trong suốt, có diện tích khoảng mấy trăm thước vuông, nhìn rất là mỏng và trơn nhẵn. Dưới sự khống chế của hấp linh đại quái, mảnh da chậm ra bay tới phía ta, đồng thời, hấp linh đại quái cười nói với ta :"Ha ha, hấp linh quái chúng ta mỗi mười vạn năm lột da một lần, đây là da mà lúc trước lột da ta lưu lại, ngàn vạn lần không nên xem thường nó, da này không chỉ có đao thương bất nhập, cứng cỏi vô cùng, hơn nữa đói với pháp thuật tinh thần hệ có khánh tính rất mạnh, đối với các ngươi mà nói, chính là một bảo bối quý hiếm."

"A? Thật thế sao?" Bần đạo nói xong, duỗi tay vuốt ve mảnh da trong suốt này. Mảnh da này không chỉ trơn nhẵn, cứng cỏi, mà còn lập lòe tỏa sáng giống như thủy tinh, cực kỳ xinh đẹp, trong đó mơ hồ còn có năng lượng nồng đậm phản ứng. quả nhiên không hổ là sản phẩm của siêu cấp ma thú, rất là lợi hại. Rất hiển nhiên, đây là một loại tài liệu luyện khí phi phàm, nhất là nó có thể phòng hộ công kích của pháp thuật tinh thần hệ, loại thuộc tính này chính là rất hiếm thấy. Cho nên bần đạo vừa nhìn liền thích, vì thế ta liền hỏi dò :"Ý tức của các hạ là chỉ dùng mảnh da này để đổi lấy gốc linh hồn thần thụ của ta sao?"

"Đương nhiên không phải là một gốc." Hấp linh đại quái vội vàng nói :"Chúng ta mười vạn năm mới lột da một lần, thứ này cực kỳ trân quý, mà ngươi bất quá là bỏ sức một tháng mà thôi, giá trị chênh lệch hai bên quá lớn, cho nên ngươi nhất định phải đưa ra nhiều hơn mới được."

"Vậy ý của các ngươi là?" Bần đạo ra vẻ khó hiểu nói.

"Đương nhiên là mời ngươi lại đi lấy thêm cho ta linh hồn thần thụ, để bù đủ chênh lệch giữa hai bên." Hấp linh đại quái giải thích.

"Ta đây cần lấy thêm bao nhiêu gốc thì đủ?" Bần đạo hỏi.

"Ít nhất phải một ngàn gốc mới được." Hấp linh đại quái như đinh đóng cột nói.

"Trời, ta hơn một tháng mới đào được một gốc, nếu chiếu theo tốc độ này, một ngàn gốc chẳng phải là ta phải làm cật lực hơn một trăm năm sao?" Bần đạo tức thì kháng nghị :"Đây tuyệt đối không có khả năng, ta sẽ chết vì kiệt sức."

"Vậy ngươi nói bao nhiêu?" Hấp linh đại quái hỏi.

"Mười gốc!" Bần đạo cũng quả quyết nói :"Ta nhiều nhất chỉ có thể làm trong một năm, thời gian nếu dài hơn, quả thật là mệt chết ta."

"Vậy cũng không được." Hấp linh đại quái lập tức mặc cả.

Tiếp theo, trải qua một hồi cò kè mặc cảm không mất bao lâu chúng ta cuối cùng quyết định lấy số lượng năm mươi gốc để quyết định trao đổi. Bất quá da của hấp linh quái phải đưa trước cho ta, mà ta thì đưa trước cho hắn gốc cây kia. Đối với cái thứ đàm phán chẳng khác như trò đùa này, hai bên chúng ta mặc dù đều là bộ dáng nghiêm túc, nhưng trong lòng ai cũng có trò quỷ.

Lúc đàm phán, hấp linh quái bên kia còn tiến hành một hồi tranh luận.

"Đại ca, chẳng lẽ ngươi thật muốn đem da của ngươi cho tên kia sao?" Hấp linh nhị quái dùng tinh thần lực âm thầm hỏi hấp linh đại quái :"Kỳ thật chúng ta có thể bằng thực lực ép hắn."

"Đồ đần! Ngươi làm sao lại không có một chút đầu óc nào thế?" Hấp linh đại quái mắng :"Ngươi quên chuyện tên thám tử bỏ chạy ngay trước mắt chúng ta rồi sao? Tuy rằng thực lực tên thám tử kia không mạnh, nhưng mà bổn sự chạy trốn tuyệt đối là nhất lưu, chúng ta không ngờ cũng không thể bắt được. Huống hồ còn có cái người dùng pháp lực cực mạnh oanh kích chúng ta, thực lực không hề kém hơn so với chúng ta. Bởi vậy có thể thấy được, bọn người này khẳng định có chỗ dựa dẫm, hơn nữa đặc biệt sở trường chạy trốn. Nếu như chúng ta bức ép hắn, hắn rất có thể sẽ giả vờ đáp ứng, sau đó âm thầm chạy trốn, chúng ta chẳng phải là phí công vô ích sao? Phải biết rằng cầm cố không gian là cực kỳ hao phí pháp lực, chúng ta dù thế nào cũng không thể cầm cố không gian liên tục mấy năm liền a?"

"Nhưng mà, da của ngươi chẳng lẽ thật sự cho bọn hắn sao?" Hấp linh nhị quái không cam lòng nói.

"Ai nói ta cho hắn?" Hấp linh đại quái cười lạnh nói :"Ta chẳng qua là tạm thời để ở chỗ hắn mà thôi, chờ hắn hoàn thành xong nhiệm vụ, nhất định sẽ mệt gần chết, đến lúc đó chúng ta cùng nhau xuất thủ đánh lén hắn, đảm bảo dễ dàng như lật bàn tay. Đến lúc đó, không chỉ có da của lão tử trở về tay, hơn nữa còn chiếm được cái tòa thành xinh đẹp này cùng với linh hồn của hắn. Ha ha." Hấp linh đại quái nói xong liền cười ha hả.

"Ha ha, lão đại thông minh." Tam quái còn lại cũng sôi nổi cười lớn.

Cuộc đối thoại này của hấp linh quái, bần đạo cũng không có nghe thấy, nhưng mà lấy đức hạnh của bọn hắn, ta cho dù là dùng chân đoán, cũng khẳng định có thể đoán biết tâm tử của bọn hắn. Hắc hắc, bần đạo há dễ dàng bị lừa gạt như vậy chứ? Ta vừa rồi cùng bọn hắn đàm phán bất quá là diễn trò mà thôi, mục đích là giảm đi lòng cảnh giác của bọn hắn. Hiện tại xem ra, tựa hồ hiệu quả không tệ, mấy gia hỏa kia còn tưởng rằng ta khờ dại mắc mưu bọn hắn, đang cười rất vui vẻ.

Sau khi ước định chứa đầy quỷ kế của song phương chính thức có hiệu lực, hấp linh đại quái vội vàng nói với ta :"Tiểu huynh đệ, nếu da của ta đã đưa cho ngươi rồi, vậy ngươi có phải cũng nên biểu đạt cái gì đó hay không a?"

"Ha ha, đây là đương nhiên." Bần đạo vừa cười hì hì, vừa lấy ra gốc linh hồn thần thụ kia, để nó lặng lặng phiêu phù trước mặt ta, nhưng mà ta cũng không lập tức đưa cho bọn hắn, mà là cười a a nói với bọn hắn :"Thực lực của chư vị quả nhiên cực kỳ cường hãn a? Không gian cầm cố có phạm vi cả cái vị diện này không ngờ duy trì đến hiện tại cũng chưa thấy mệt, thật không biết chư vị các hạ có phải thật muốn giam cầm ta năm năm luôn hay không đây?"

"Chuyện này, ha ha!" Hấp linh đại quái vội vàng nói :"Là chúng ta sơ sẩy rồi, thất lễ, thất lễ, chúng ta triệt tiêu ngay đây." Khi nói chuyện hắn liền triệt bỏ không gian cầm cố, chẳng qua là vài chục còn mắt vẫn nhìn chăm chú trên gốc linh hồn hần thụ.

"Ha ha, ta tưởng rằng các ngươi thật sự là sợ ta bỏ chạy." Bần đạo trêu chọc nói. Nói xong, ta tiện tay đem gốc linh hồn thần thụ đẩy về phía hấp linh đại quái. Bởi vì gốc linh hồn thần thụ này lớn phi thường, riêng đường kính thôi đã khoảng mấy chục thước, mặt khác còn có những tán cây lớn kia nữa, cùng với bộ rễ rậm rạp làm cho khi bần đại duỗi tay chụp vào cây thì hoàn toàn bị thân cây che khuất. Hấp linh tứ quái cho dù có vài chục con mắt, hơn nữa tạo thành hình cung vây quanh ta, nhưng tuyệt đối không thể nhìn thấy thân thể ta khi đã bị đại thụ che khuất.

Bần đạo liền thừa cơ hội này, đem chút lễ vật nho nhỏ lặng lễ giấu vào dưới lớp vỏ loang lổ trên linh hồn thần thụ, sau đó ta tiếp tục một chưởng chụp lên, lực lượng cực lớn kia làm cho vỏ cây đã rạn nứt kia lập tức dán chặt vào trên cây khô. Bởi vì vỏ cây của linh hồn thần thụ rất dày, hơn nữa tràn ngập linh hồn chi hỏa dao động, do đó che giấu rất tốt khí tức mà lễ vật của ta phát ra. Cho nên bần đạo không một chút lo lắng là sẽ bị mấy gia hảo kia phát giác ra điều gì đó không ổn.

Dưới chưởng lực của bần đạo, linh hồn thần thụ phiêu phiêu bay về phía hấp linh đại quái. Toàn bộ tinh lực của hấp linh đại quái lập tức đều bị linh hồn thần thụ hấp dẫn, bần đạo vốn cho là bọn hắn sẽ xúm lại vây xung quanh linh hồn thần thụ, nhưng ngoài ý liệu chính là, cho dù tứ quái cũng rất tham lam nhìn thần thụ, nhưng lại không có ai nhúc nhích. Thân hình cực lớn của bọn hắn vẫn cách mấy ngàn thước, cũng không có tụ lại. Xem ra, không phải là hấp linh tứ quái kỷ luật nghiêm minh, mà là bọn hắn vẫn còn đề phòng, cho nên không có tới gần.

Chứng kiến tình huống này, bần đạo cũng chỉ có thể buồn bực than thở vận khí của mình không tốt. Nhưng mà mũi tên đã bay khỏi dây cung, lễ vật của ta cũng đã đưa ra ngoài, hiện tại cho dù muốn vãn hồi cũng muộn rồi. Cho nên, tuy rằng ta biết rõ hiệu quả sau khi âm mưu thành công có thể so với trong kế hoạch kém hơn một chút, nhưng mà hiện tại cũng chỉ có thể chấp nhận như vậy.

Nhìn thấy linh hồn thần thụ càng ngày càng tới gần hấp linh đại quái, bần đạo cũng bắt đầu bố trí, ta trước dùng tinh thần lực dặn dò Tiểu Lục :" Không gian cầm cố đã được giải trừ, một hồi nữa nghe thấy ta kêu 'đi' thì ngươi lập tức đem Thiên Không Chi Thành thuấn di đến cái vị diện thiên giới lúc chúng ta đi, nhớ kỹ, cái gì cũng đừng quản, nghe thấy ta kêu, lập tức toàn lực di động, nhất định phải nhanh, nếu chậm một chút đều có thể gây ra hậu quả chết người, biết chưa?" "Ân, ta hiểu được!" Tiểu Lục nghiêm túc nói.

"Tốt!" Bần đạo sau khi dặn dò xong, vừa vặn thấy linh hồn thần thụ đi tới gần bên người hấp linh đại quái, hấp linh đại quái đang tham lam dùng xúc tu của hắn ôm lấy đại thụ, sau đó không ngừng hưởng thụ hương vị trên đó. Xem vẻ mặt say xưa của hắn, tựa hồ như là đang ôm tuyệt thế mỹ nữ, nhưng hắn lại không biết rằng thứ mà hắn đang ôm sẽ lấy mạng của hắn.

---o0o---


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.