Ta ngựa không dừng vó cơ hồ là với tốc độ chim bay trở về vương đô. Lộ trình nguyên bản phải mất hơn một tháng, ta chỉ cần hai mươi ngày là đã đến nơi. Ngay cả địa hành long sở trường về sự chịu đựng cũng mệt lã, tuy nhiên nhóm cuồng chiến sĩ đi theo ta thì đỡ hơn, ít nhất còn có lực đánh một trận. Khi tiến vào vương đô thì trời đang nhá nhem, cửa thành cũng đóng lại, nếu quan thủ vệ nếu không nhận biết ta thì e là vào không được. Sau khi vào thành ta liền nhanh chóng chạy về nhà tìm gặp mẫu thân.
"Mẹ!" Ta ngay cả chào hỏi cũng quên nói, trực tiếp hỏi :"Quốc vương đã ra quyết định chưa?"
"A! Tiểu Ngũ hả? Làm sao ngươi lại nhanh trở về như vậy?" Mẹ kỳ quái hỏi :"Mà quốc vương quyết định cái gì?"
"Chính là hôn sự với Ngõa Nạp a!" Ta sốt ruột nói.
" Ha ha!" Mẹ trêu đùa :"Nhìn ngươi sốt sắng chưa kìa! Chúng ta ngay cả đứa con dâu của mình mà bảo vệ không được thì khỏi cần đi lăn lộn rồi."
" Vậy là tốt rồi!" Ta cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, hỏi :" Cụ thể là chuyện gì xảy ra, khi ta nhận được tin tức thì đã muộn một chút, người nói lại cho ta nghe chút đi!"
"Còn có thể có cái gì? Không phải là Ngõa Nạp phái đặc sứ tới thương nghị chuyện tình cầu hôn sao! Các đại thần trong cung chia làm hai phái, một phái ủng hộ, một phái phản đối. Một tháng này lúc nào cũng cãi nhau ỏm tỏi, còn chưa có kết thúc." Mẹ nói.
" Hắc hắc! Rất nhanh, không, chính là ngày mai, tuyệt đối sẽ có kết thúc!" Ta âm hiểm cười nói.
" Ngươi muốn làm sao??" Mẫu thân khẩn trương nói :"Cũng không được làm ẩu à nha!"
"Ý kiến của quốc vương như thế nào?" Ta không để ý đến câu hỏi của mẫu thân, ngược lại hỏi thái độ của quốc vương.
"Hắn đương nhiên tán thành rồi!" Mẫu thân thở phì phì nói.
"Vì sao? Hắn không biết nhị vương tử của Ngõa Nạp là cái loại người gì sao?" Ta cả giận nói.
"Hắn bị sứ giả hù dọa, sứ giả uy hiếp nói nếu không đáp ứng thì sau khi tiêu diệt Tạp Tây Á sẽ khai chiến với nước ta." Mẫu thân nói.
"Hắn ngu hay ngốc vậy? Bây giờ không phải là còn chưa phá được Tinh Nhược Bảo sao? Hắn há gì phải sợ, sao không thừa dịp sau lưng Ngõa Nạp trống không xuất quân đánh cho bọn chúng một trận?" Ta kỳ quái hỏi.
" Hắn đương nhiên không sợ!" Mẫu thân bất đắc dĩ nói :"Đại Hán quốc hiện tại khắp nơi đều là phiền toái, quốc vương cũng là hữu tâm vô lực a!"
"Nói vậy là có ý gì?" Ta bất mãn nói :"Hắn phòng bị ta có đến 150 vạn quân cận vệ vương gia còn chưa đủ sao?"
" Trừ ngươi ra, hắn còn phải phòng bị Tạp Đặc vương quốc. Bọn hắn gần đây ở biên giới hoạt động thường xuyên, phụ thân ngươi ngay cả thời gian thu phục con thiết giáp thú kia cũng không có, liền phải đi tới tiền tuyến rồi. Mà phương bắc tứ lĩnh cũng ở phía sau có hành động dị thường, đem Huyền Vũ quân đoàn hoàn toàn chế trụ. Chu Tước quân đoàn thì trông coi tây phương thập nhị lãnh chủ, tuyệt đối không thể điều động. Chỉ có Bạch Hổ quân đoàn còn miễn cưỡng có thể ra quân." Mẫu thân lại tức giận nói :"Nhưng mà bọn hắn đã bị thất công chúa dọa cho bể mật, thất công chúa ở gần phía trước Bạch Hổ quân đoàn bố trí ba vạn Thú Nhân, khiến cho ba mươi vạn đại quân của Bạch Hổ quân đoàn không dám vọng động. Thật sự là một đám ngu ngốc, lúc trước khi phụ thân ngươi lĩnh quân, dám dùng hai vạn người để đối kháng lại năm vạn quân của đối phương, Khắc Thụy Tư gia tộc như thế nào lại kém cỏi như vậy?"
" Còn gì nữa không?" Ta kỳ quái hỏi :" Không phải còn có hai quân đội sao? Như thế nào không điều động?"
" Ngươi còn có mặt mũi nói?" Mẫu thân mắng :"Tại trong mắt quốc vương, tiểu tử ngươi so với Ngõa Nạp nguy hiểm gấp trăm lần, hắn dám điều động quân đội của ngươi sao? Về phần lan sắc thiểm điện quân đoàn thì khỏi nói nữa, Ni Cổ Lạp Tư tuyệt đối không có khả năng dẫn quân công kích Ngõa Nạp."
"Cái đám vương bát đản Bạch Hổ quân đoàn này, lúc nên cứng rắn thì lại không cứng rắn, thêm vào cái tên quốc vương ngu ngốc này nữa, đối đãi với nữ nhi của mình nên mềm mỏng thì lại không mềm mỏng, đều là con mẹ nó một đám hỗn đản." Ta nổi giận mắng, thầm nói, xem ta ngày mai phá tanh tành bành thế nào.
" Mẹ, ta mệt mỏi cả ngày xin đi xuống trước nghỉ ngơi, tái kiến!" Cũng không đợi mẫu thân trả lời liền vội vàng đi ngay.
"Ngày mai ngươi nhớ rõ đi gặp quốc vương nha!" Mẫu thân cao giọng dặn dò.
"Biết rồi!" Ta đáp ứng một tiếng rồi nhanh chóng bấm nút, biến!
Ngày hôm sau, sáng sớm ta đã tiến cung, đương nhiên không phải tìm quốc vương mà là chuẩn bị an ủi hai vị công chúa. Do thân phận đặc thù của ta, rất dễ dàng liền được đi vào, tại trong cung thất nơi cư ngụ của công chúa gặp được hai cô gái đáng thương tiều tụy. Các nàng vừa nghe nói là ta đến đây, liền không kịp thy đồ ngủ mà chạy ra, thoáng cái bổ nhào vào lòng ta mà khóc sướt mướt.
" Ngươi có phải hay không không quan tâm ta đến chúng ta, vì cái gì đến hôm nay mới đến chứ?" Các nàng vừa khóc vừa nhè nhẹ nhéo ta.
"Được rồi! Được rồi! Không phải là ta đã đến rồi sao?" Ta nhanh chóng an ủi :"Muốn nhéo thịt của ta thì phải hạ xuống dưới nữa!"
"Hừ! Chúng ta ngày nào cũng khổ sở muốn chết mà mãi cũng không gặp được ngươi, ngươi đã đi đâu vậy?" Băng công chúa trái hẳn với sự trầm tĩnh ngày thường, đầu tiên xét hỏi ta.
"Ai! Không phải là đang gấp rút thành lập cuồng long sư đoàn sao?" Ta nhanh chóng nói.
"Vậy cũng không thể để chúng ta ở nơi này không quan tâm đến chứ? Ngươi biết không? Một trong chúng ta sắp phải đi lấy chồng xa, chúng ta còn nghe nói tên kia là một tên rất hỗn đản!" Hỏa công chúa cả giận nói.
"Ta vừa nghe đến tin tức này liền lập tức gấp rút trở về, lộ trình hơn một tháng nhưng ta đi chỉ trong hai mươi ngày, đem qua mới về đến nhà. Sám sớm ngủ dậy liền lập tức tới thăm các ngươi rồi đây!" Ta giải thích nói.
" Ngươi trở về thì có tác dụng gì chứ?" Băng công chúa khóc nói :" Ngày hôm qua phụ vương bảo chúng ta tới nói là hôn sự đã định rồi, kêu tự chúng ta chọn ra một người đi! Ô ô!"
"Hừ!" Ta nổi giận mắng :" Cũng không phải ta khinh thường cái tên vương bát đản kia nhưng hai người các ngươi gả chồng đều là do lão tử định đoạt, các ngươi không cần sợ, tự ta có biện pháp!"
"Thật vậy ư?" Các nàng nhìn chằm chằm ta hỏi.
" Đương nhiên! Ta khi nào đã lừa gạt hai nàng chứ!" Ta hào khí ngất trời nói :" Ngũ vương tử dám khi dễ các ngươi, ta không phải đánh cho hắn răng rơi đầy đất sao? Thạch nguyên tứ lang dám khi dễ các ngươi, ta không phải đưa hắn xuống địa ngục sao? Quốc vương trước kia đối với các ngươi không tốt, ta còn không phải khiến cho hắn sửa đổi thái độ sao? Trước kia có thể khiến hắn sửa đổi, hừ! Lần này nhất định cũng có thể!"
" Nhưng mà?" Ngay khi băng công chúa mới vừa muốn nói, thì thị hầu của quốc vương đột nhiên đến."
"Hai vị công chúa điện hạ, bệ hạ cho mời!" Hắn là truyền đạt lại mệnh lệnh của quốc vương.
"A! Vậy phải làm sao bây giờ, ông ấy nhất định là muốn hỏi đến chuyện chúng ta đã tự chọn ra ai đi lấy chồng!" Hai công chúa lo lắng hỏi ta.
" Đừng sợ! Ta và các ngươi cùng đi!" Rồi ta hướng thị hầu nói :"Có thể chứ?"
"Ân! Quốc vương bệ hạ tuy rằng chỉ là triệu kiến hai vị công chúa nhưng mà lãnh chủ đại nhân muốn đi yết kiến thì cũng không phải không thể!" Thị hầu nói đến hai chữ' yết kiến' thì chợt cường điệu lên.
"Ân tốt lắm!" Ta đương nhiên biết hắn là đáng lấy lòng ta, lập tức nhẹ nhàng đưa tới một túi tiền, bên trong có chẵn một trăm kim tệ, đây chính là một năm thu nhập của hắn a!
"Cám ơn đại nhân!" Thị hầu ánh mắt mừng rõ hướng ta cảm ơn không thôi.
"Quốc vương bệ hạ hiện tại đang ở một mình sao?" Thừa dịp khi hai vị công chúa đi sửa soạn, ta bắt đầu cùng hắn trò chuyện.
"Không phải, còn có rất nhiều đại thần ở đó nữa?" Thị hầu vội vàng đáp.
"Sáng sớm không ở nhà ôm vợ ngủ, ở đó làm cái gì?" Ta kỳ quái hỏi.
"Còn không phải đặc sứ của Ngõa Nạp liên tục thúc giục sao, hắn đang bắt buộc quốc vương phải ra quyết định." Thị hầu bất mãn nói :"Cái bọn đặc sứ kia cũng quá kiêu ngạo, cả chúng ta cũng đều nhìn không vừa mắt!"
"Hừ! Một lát nữa ta đi xem bọn hắn là cái giống gì?" Ta tức giận nói.
"Đại nhân ngài là muốn giáo huấn bọn hắn sao?" Thị hầu hỏi.
"Uhm!" Ta ha ha một tiếng.
"Ta khuyên ngài hay là không nên gây sự, ta xem ra, quốc vương bệ hạ tựa hồ cực không muốn cùng Ngõa Nạp khai chiến, nếu ngài làm quá, sẽ dẫn phát chiến tranh giữa hai nước." Hắn thật cẩn thận nói :"Chỉ sợ sẽ khiến bệ hạ tức giận a!"
"Hắc hắc"! Ta cười không đáp,
Vừa lúc sau đó hai vị công chúa cũng đã ăn mặc chải chuốt xong, ta vừa nhìn, ai ya thật là mê người, mới mười ba thôi mà đã có dáng dấp của một mỹ nhân rồi, nếu sau này lớn thêm chút nữa, còn không làm người ta mê mẩn chết người a? Quan trọng nhất chính là, hai nàng cơ hồ giống nhau như đúc, đều là kim phát bích nhãn (tóc vàng mắt xanh), một đôi tiểu khả ái. Hai người một trái một phải ôm lấy một cánh tay của ta, ta nhìn trái một đóa hoa, nhìn phải hoa một đóa, làm cho ta nhìn đến ngẩn người! Trước kia sao lại không có phát hiện chứ?
"Khụ khụ! thị hầu thấy ta bộ dáng thất hồn lạc phách, sợ chậm trễ thời gian, vội vàng ho khan hai tiếng nhắc nhở ta nói :"Đại nhân, chúng ta cần phải đi, quốc vương bệ hạ vẫn chờ chúng ta đấy?"
"Ân ân! Đi!" Ta quả là thất thố rồi, vội vàng lúng túng nói :" Đi, đi nhanh lên! Đừng để bệ hạ chờ sốt ruột!"
Chúng ta đi theo thị hầu vòng vèo qua mấy cái rồi đi tới một cái phòng hội nghị của vương cung, bên trong đang có người tranh luận kịch liệt vấn đề gì đấy. Ta cũng không vội đi vào trước tiên dừng lại nghe ngóng một chút nói sau. Chỉ nghe bên trong truyền đến một thanh âm quen thuộc.
" Bệ hạ! Nhị vương tử điện hạ Ngõa Nạp vương quốc ta, anh minh uy phong, tiêu sái bất phàm, thật là rất xứng đôi với một trong hai vị công chúa. Ta không biết vì sao ngài còn một mực khước từ, chẳng lẽ khinh thường Ngõa Nạp vương quốc chúng ta sao?" Mẹ nó, lão tử đã nghĩ ra, chính là con chó nhỏ Tiểu Khuyển Xuân Lãng này. Không nghĩ tới tên hỗn trướng này còn dám hung hăng càn quấy như thế.
"Đặc sứ các hạ, chúng ta đã sắp quyết định hôn sự hai nhà, chỉ là đang chờ hai vị công chúa đến, xác định lại một lần cuối cùng người được chọn!" Là thanh âm của tên gia hỏa Thạch Nguyên Hùng Nhị.
"Hừ! Tốt nhất không nên lừa gạt ta, bằng không, đại quân Ngõa Nạp có thể dễ dàng đánh bẹp Tạp Tây Á, cũng tuyệt đối không sợ Đại Hán quốc. Ta là mang theo ý nguyện hòa bình tới, mong là không để cho ta thất vọng, nếu không, lần sau tái kiến, chính là thất công chúa Ngõa Nạp ta suất lĩnh Thú Nhân đại quân tấn công." Tiểu Khuyển Xuân Lãng khí thế hung hăng nói.
Đáng thương cả triều văn võ đại thần không có một người can đảm lên phản bác. Có đảm lượng cùng nóng nảy, như cha ta cùng các thúc thúc đều bị quốc vương điều đi cả rồi, hiện tại còn lại đều là phái cầu hòa, cũng coi như đáng đời cho quốc vương hắn. Nhưng mà ta lại không thể để mặc cho tên hỗn trướng này ở trước mặt ta hung hăng càn quấy được a! Nói không chừng đành phải phiền tới lão nhân gia ta đến giáo huấn Tiểu Khuyển Xuân Lãng tên ngu ngốc này một chút. Cho hắn biết được rằng lão tử một khi tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.