Dị Đoan Tài Phán Sở Dị Đoan Tài Phán Sở sở trưởng Nam Đức Ti sầu mi khổ kiểm đứng dậy. Chức nghiệp của hắn là một Thánh Đường Võ Sĩ, là một loại đặc thù chức nghiệm có thể đồng thời tu luyện thần thánh đấu khí và thần thánh pháp thuật! Dù sao cũng là một người xử trí phản đồ giáo đình và dị giáo đồ, không có thực lực siêu cường sao được? Cho nên, đừng nhìn hắn là người đồng lứa với Mã Kỳ Nạp, nhưng mà thực lực của hắn đã ở trên Đông Ni, cũng là một nguyên nhân khác mà Giáo Hoàng phái hắn ra, Đông Ni đều thảm bại như vậy, người không có thực lực vượt qua Đông Ni thì không cần đi ra mất mặt xấu hổ a!
"Thiên Sứ tiểu thư tôn kính, ta biết không phải là đối thủ của ngài nên xin ngài hạ thủ lưu tình được chứ?" Nam Đức Ti thật không hỗ là lão hồ ly a, thà rằng rõ ràng nhận thua cũng không muốn bị đánh xỉu! Chỉ cần không gục xuống như hai tên trước thì mặt mũi hắn vẫn không bị tổn hao gì! Đông Ni 15 giây đã gục, hắn vẫn không gục thì chỉ bằng cái này hắn cũng có thể tìm người bốc phét rồi!
"Được rồi, dù sao khi dễ các ngươi cũng không có ý tứ gì!" Athena vẫn kiêu ngạo nói, nhưng lần này ai cũng cảm thấy thiên kinh địa nghĩa.
"Như vậy thì ta sẽ dùng thanh kiếm này đến thỉnh giáo tiểu thư một chút a!" Nam Đức Ti giơ thanh kiếm làm lễ, sau đó nói: "Mời!" Ý bảo Athena công trước.
"Ha ha!" Athena cũng không khách khí, hai tay hươ lên không, trong tay liền xuất hiện một cây Thánh Quang Mâu, công về phía Nam Đức Ti!
Thương của Athena rõ ràng là một dạng năng lượng, nhưng lại có cảm giác như thực thể, hơn nữa ở trên mở hồ có Thánh Viêm lộ ra, trường thương trong tay nàng như hóa thành vạn cái, như sóng biển ào ạt ép lên người Nam Đức Ti.
Nam Đức Ti chấn động, hắn sao gặp được thương thuật thần kỳ như thế a! Chỉ có thể toàn lực múa may thanh kiếm của mình, ý đồ ngăn trở thế công này nhưng không ngờ, thế công của Athena thao thao bất tuyệt, cuồn cuộn không dứt! Vài cái liền cuốn Nam Đức Ti vào trong. Mà Nam Đức Ti vẻn vẹn chỉ nhìn thấy thương ảnh đầy trời liền hoàn toàn tuyệt vọng. Nhiều thương ảnh như vậy, trốn cũng không có chỗ trốn, chặn cũng không có cách chặn, trực tiếp chờ chết cho khỏe!
Chương 223: Tùng lâm cứu người (1)
Ngay khi Nam Đức Ti cho rằng mình chết chắc rồi, thương ảnh đầy trời đột nhiên tiêu thất, Athena hóa thành một đạo kim quang chui vào trán Tiên Nhã! Sau khi Nam Đức Ti tìm được đường sống trong chỗ chết, cả người chảy mồ hôi lạnh, cơ hồ đứng không vững! Đột nhiên hắn phát hiện người chung quanh đều dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, thần tình bất khả tư nghị! Hắn vội vàng cúi đầu nhìn, xấu hổ và giận dữ muốn chết a! Quả thật hận không thể tìm cây cột đâm đầu chết quách cho rồi. Chỉ thấy y phục trên người hắn nơi nơi đều là lỗ nhỏ, đếm không đếm nổi, phía trước phía sau vân vân không chỗ nào không có lỗ...
"A!" Dưới sự nhắc nhở của người khác, cuối cùng Giáo Hoàng cũng thanh tỉnh lại, bắt đầu lên tiếng: "Thí nghiệm hôm nay dừng ở đây a, về phần vấn đề an toàn của Thánh Nữ sao? Xem ra không cần chúng ta quan tâm a!" Giáo Hoàng cười khổ mà nói.
Khi Tiên Nhã thắng được tự do của mình, chúng ta đã trải qua mấy ngày bôn ba về tới Bác Lạp Tư, ta giao chuyện ma tinh quặng mỏ cho Tạp La và Vương tiên sinh, ta chuẩn bị bí mật lẻn vào Thánh Đô. Duy nhất không phải phiền toái mà là phiền toái chính là Ái Liên Na, ngày nào nàng cũng quấn quít lấy ta, một khắc không rời. Ta có tâm trộm trốn đi, nhưng sợ nàng tổn thương nên phải ăn ngay nói thật: "Ái Liên Na, bây giờ ta có việc gấp phải đến Thánh Đô nên ngươi cũng nên hảo hảo nghỉ ngơi ở đây đi~~~"
Ta chưa nói xong đã nghẹn họng rồi, nước mắt trong đôi mắt to của Ái Liên Na đã tràn ra như lũ.
"Đừng khóc! Ta sai rồi!" Bần đạo buồn bực a! Ta là một cái người xuất gia, ghét nhất gặp nữ nhân khóc.
"Ta cũng muốn trở về gặp ba ba!" Ái Liên Na khóc nói: "Ta chưa rừng rời xa hắn lâu như vậy, ta nhớ hắn quá! Ô ô!" Tận lực khóc thêm một chút...
"Đừng khóc!" Ta nhanh nói: "Không phải là đi gặp ba ba của ngươi sao? Một chút lòng thành thôi, ngươi đi theo ta là được!"
"Nhưng mà Thánh Đô đang truy bắt ta a!" Ái Liên Na tức giận đến muốn cắn ta hai cái!
"Ta có biện pháp!" Ta không cần nói: "Đừng nói đưa ngươi đến Thánh Đô, cho dù ngươi muốn đi Thần Giới cũng không phải rất khó a!"
"Thật sự sao?" Ánh mắt Ái Liên Na nháy nháy nhìn ta, vẻ mặt chờ mong.
"Tuyệt đối không có vấn đề!" Bần đạo hoàn toàn bị đôi mắt nàng chinh phục! Người này mà ta không đáp ứng thì chắc nước mắt nàng trôi luôn trang viên của ta quá.
"Vậy thì tốt quá!" Ái Liên Na cao hứng nói, bất quá lại biến sắc hỏi: "Hai bảo bảo của ta cũng đi được chứ?"
"Được rồi!" Ta cười nói: "Hắc hắc, vừa lúc che dấu!"
Tiếp đó, dưới sự hóa trang kỹ càng của bần đạo, Ái Liên Na đã hoàn toàn thay đổi bộ dáng. Tuy hóa trang thuật của ta không mạnh là bao, chỉ học được một da lông từ Athena, bất quá ai bảo khởi điểm của ta cao chi? Nói thế nào cũng là kỹ thuật mà nữ thần truyền xuống a? Cho nên lừa người thường cũng thật nhẹ nhàng a! Mặt của nàng là do ta dùng đạo thuật hơi biến ảo một chút mà thành, ta dám nói, toàn bộ Thánh Sơn cũng chỉ lão hồ ly Giáo Hoàng này mới nhìn ra được. Hắc hắc, bất quá ta cũng cam đoan là dù hắn có nhìn ra cũng khẳng định giả vờ không thấy. Lão gia hỏa này chính là dối trá như vậy, hắn mới không chịu mạo hiểm phiêu lưu đắc tội một trong tam đại đầu sỏ để trấn an một cấp dưới a. Tam đại đầu sỏ chính là chỉ Cuồng Tín Giả Quân Đoàn trưởng, tổ mẫu ta và... bần đạo. Hắc hắc! ta là đầu sỏ a!
Làn da Ái Liên Na tương đối đặc biệt, không chỉ làn da trắng nõn mà là trong trắng nõn còn mang theo một tầng thần quang lãnh đạm, đại khái là có liên quan đến chức nghiệp Cuồng Tín Giả của nàng a. Ta vẫn dùng một ít thảo dược vẽ loạn lên, thần quang không giấu được nhưng làn da nàng biến thành màu vàng vẫn có thể che dấu thân phận.
Giúp Ái Liên Na giả trang xong, ta lại tìm một ít giấy chứng nhận, tỷ như trung cấp Ma Pháp Sư, trung cấp Mục Sư. Bằng vào thân phận lĩnh chủ của bần đạo tự nhiên khinh thường đi làm giả chứng từ, chứng minh của ta có thể nói là hoàn toàn là thật a! Chỉ là tên giả mà thôi! 2 người chúng ta chỉ ở tầm trên dưới 20 tuổi, tuy có điều thành thục nhưng tại cái tuổi này có thể có trung cấp chứng minh vẫn là rất giỏi.
Chuẩn bị tốt cả rồi chúng ta chính thức xuất phát. Đội hình cũng có điều xa hoa, hai người không cần giới thiệu nhiều, thú 3 con, Cái Thứ, thân phận là một siêu cấp tay đấm thần bí nhưng bây giờ đang ngụy trang thành một con ba cấp Ma Hùng. Nó có khát vọng cao lớn, rất thích chuyện vĩ đại như phẫn heo cật hổ này. Nó thời khắc luôn chuẩn bị ở lúc nào có nguy cơ đột nhiên bùng nổ, ngăn cơn sóng dữ, làm một đại anh hùng được truyền tụng! Sai! Là đại cẩu hùng!
Thiết Bối Lang Vương, cấp năm trung vị ma thú, bởi vì bại bởi một thân quái lực biến thái - Ái Liên Na mà tự nguyện trở thành tọa kỵ của người ta, bây giờ vinh hạnh chiếm được độc nhất vô nhị đặt tên từ Ái Liên Na - danh viết Tiểu Hắc! Bần đạo chảy mồ hôi a, Thiết Bối Lang Vương thân cao thước 5, dài gần 3 thước, thể trọng một tấn, sao lại có chữ "tiểu" ở đây?
Liệt Hỏa Sư Tử Thú bát cấp thượng vị ma thú, tuổi vị thành niên, bị Ái Liên Na cướp đoạt, từ trên tay mẫu thân nó cướp được quyền nuôi nấng, còn bị Ái Liên Na mạnh mẽ đặt tên - Tiểu Hồng! Bần đạo không khỏi không nói thành lời a! Ra vẻ người ta là đực a? Chẳng lẽ vì làn da hồng nên gọi là Tiểu Hồng? Vậy Ái Liên Na ngươi trắng như vậy, bần đạo ta có thể gọi ngươi là Tiểu Bạch không? Bất quá lời này cũng chỉ dám lén nói mà thôi!