Trưởng Thành Cùng Với Severus

Chương 4: Chương 4




Editor: ƴųƙ¡ ทջâท ɦà

【 Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( bốn)

Phiên ngoại nhỏ về thị giác của giáo sư ( 1)

Rốt cuộc thì ta cũng nhận được lá thư thông báo trúng tuyển của Hogwarts. Spinner's End, ta tạm thời gọi đây là nhà, ta không có một ngày nào không muốn thoát khỏi nơi này, muốn rời xa Tobias và Irene.

Đây là lần đầu tiên ta đi vào Hẻm Xéo, cũng là lần đầu tiên Irene nắm tay ta ra cửa., Rốt cuộc ta cho rằng Irene sẽ để ta đi một mình tới chỗ đó.

Ta đi tới tiệm đũa phép Ollivander, trong tiệm đã có hai cậu bé trong đó có một người đang thử đũa phép còn một người khác thì quay đầu lại nhìn ta.

Ánh mắt của ta và ánh mắt của cậu bé chạm vào nhau, đó là một đôi mắt xanh biếc xinh đẹp và sạch sẽ không hề có một tia tạp chất, vừa thấy thì biết chính là một tiểu thiếu gia được nuông chiều từ nhỏ.

Cậu bé kia vậy mà chủ động nói chuyện với ta, ta có một chút không biết phải làm sao. Đây là lần đầu tiên ta gặp được loại tình huống này, rốt cuộc không có ai muốn giao lưu với quái vật nhỏ nhà Snape.

Cậu bé nói tên của cậu là Harry Potter.

Harry, ta đọc tên của cậu bé ở trong lòng.

Tay của cậu còn treo ở giữa không trung, ta do dự mà cầm tay của người trước mắt mình. Tay của Harry ấm áp giống như con người của cậu ấy vậy, ta có hơi hoảng hốt, tiểu thiếu gia nhà có tiền không phải là vênh váo tự đắc sao?

Anh trai của Harry không thích ta, James Potter có thù địch rất lớn với ta. Đây mới là thái độ bình thường không phải sao? Không có người thích ta mới là thái độ bình thường.

James Potter không muốn Harry tiếp xúc với ta, nhưng trước khi đi Harry đã kêu tên thánh của ta.

Theo lý mà nói ta nên tức giận, ở dưới tình huống không được cho phép mà cậu ta lại gọi tên thánh của ta. Nhưng ngoài dự đoán ta vậy mà có một chút vui vẻ, giọng nói của Harry lộ ra vẻ dịu dàng, đây là thứ mà chỉ có đứa trẻ lớn lên trong sự cưng chiều mới xứng có được, không giống như ta giọng nói trầm thấp khó nghe.

Nếu có thể được giọng nói như vậy hô tên thánh của mình, ta nghĩ ta nguyện ý.

Lần thứ hai cùng Harry gặp mặt là ở trên đoàn tàu Hogwarts ta đang trò chuyện với Lily thì Harry hỏi ta là cậu ấy có thể ngồi ở chỗ này hay không.

Ta muốn trực tiếp đồng ý với cậu ấy nhưng Lily còn đang ngồi ở đối diện, sau khi được Lily đồng ý ta suýt chút nữa là đã gọi tên thánh của Harry và may mắn là kịp thời dừng lại.

Harry mang theo một cái rương hành lý rất lớn, ta nhìn bộ dáng buồn rầu của Harry, không nhịn được nữa nên vươn tay đỡ cái rương da rất lớn kia.

Harry nói ta có thể kêu tên thánh của cậu ấy.

Harry, ta kêu lên.

Nhìn ba người kia nói chuyện sôi nổi, ta phát hiện chính mình hoàn toàn không thể nói chuyện với bọn họ được. Có lẽ đây là sự khác biệt giữa ta và những người khác, không bị để ý mới là bình thường.

Nhưng Harry lại nắm lấy tay của ta, trong giây phút ta thậm chí có hơi tức muốn hộc máu. Nếu người mà Harry gặp ở cửa hàng đũa phép là người khác vậy thì cậu ấy cũng sẽ nắm lấy tay của người nọ sao?

Độ ấm trên tay biến mất, Harry buông lỏng tay ta ra, ta hơi thất vọng một chút, ta muốn Harry nắm lấy tay ta thêm một lúc nữa.

James Potter vẫn cứ dùng có ánh mắt chứa thù địch nhìn ta, ta không quan tâm điều này dù sao thì ta cũng không thích tên Potter này, ta chỉ thích Harry.

Lại có thêm một cậu bé bước đến, Harry chào hỏi với hắn. Tại sao Harry lại có nhiều bạn bè như vậy chứ, chẳng lẽ mỗi khi cậu ấy gặp được ai đó thì người đó sẽ trở thành bạn của cậu ấy sao?

Harry hỏi ta sẽ đi học viện nào, ta cảm thấy chính mình sẽ đi Slytherin. Irene chính là Slytherin, nói tóm lại thì không phải là Gryffindor bởi vì chỗ đó đều là một đám sư tử lỗ mãng.

Harry nói mẹ của cậu ấy cũng đến từ Slytherin, chuyện này có phải chứng minh rằng Harry cũng có khả năng đến Slytherin không?

Harry nói cậu ấy chắc sẽ đi Gryffindor được rồi, ta thừa nhận Gryffindor cũng kha tốt và nhiệt tình, thật sự rất thích hợp với Harry.

Potter muốn cho Lily ngồi thuyền nhỏ cùng với bọn họ, khi ta đang chuẩn bị đi tìm một chiếc thuyền nhỏ khác thì Harry đã đi tới. Tại sao cậu ấy lại nguyện ý ở chung với một tiểu quái vật là ta chứ?

Harry vậy mà muốn dò người ra để nhìn xem Hồ Đen, ta nhanh chóng vươn tay bắt được cánh tay của Harry. Cậu ta bị ngốc rồi sao? Nếu không cẩn thận rơi vào trong hồ thì phải làm sao bây giờ?

Harry cười trông rất ngốc, nhưng ta lại nhịn không được cong khóe môi lên.

Harry không có lúc nào là không ở đặt câu hỏi, nhưng lần này ta cũng không biết đáp án của câu hỏi, Irene không có nói qua là phân viện như thế nào.

Potter khiến người ghét lại xuất hiện, tại sao hắn luôn đứng trước mặt Harry. Hiện tại Harry bị Potter chắn đến kín mít khiến ta hoàn toàn không nhìn thấy cậu ấy được.

Một Black vậy mà được phân tới Gryffindor, thật sự không thể tưởng tượng được.

Lily cũng bị phân tới Gryffindor, ta nhíu mày, chẳng lẽ chỉ có ta không phải Gryffindor? Chỉ có ta và Harry không phải ở cùng một học viện?

Harry quả nhiên là Gryffindor, nhưng tại sao cậu ấy lại ngồi gần Black như vậy, còn không phải là Black trông đẹp trai một chút thôi sao?

Có lẽ đi Gryffindor cũng không có gì không tốt, nhìn sự giao lưu của hai người kia, ta đột nhiên xúc động cũng muốn đến Gryffindor.

Đáng tiếc mũ phân loại rất khôn ngoan, ta bị phân đến Slytherin. Ta chậm rãi bước tới bàn dài, tại sao Slytherin và Gryffindor lại xa nhau đến vậy, sau khi ngồi xuống ta hầu như không nhìn thấy Harry được.

Một đêm rất dài trôi qua, Slytherin tôn trọng huyết thống Thuần Huyết, tình cảnh ta ở Slytherin có hơi gian nan và không ai nguyện ý tiếp xúc với ta. Tuy nhiên ta không quan tâm, Snape không cần bạn bè.

Buổi sáng ngày hôm sau, ta vừa liếc mắt một cái thì nhìn thấy Harry đang kề vai sát cánh với mấy cậu bé và đi vào Đại Sảnh Đường. Quả nhiên là Gryffindor, chỉ qua một đêm mà lại nhiều thêm hai người bạn.

Harry nhận được một gói đồ lớn mà ta thì không nhận được cái gì hết, những Slytherin khác giống như đang cười nhạo ta vì không nhận được thư, thật nhàm chán.

Black nhận được một bức thư sấm, ta có chút vui sướng khi người gặp họa, nhưng giây tiếp theo ta cười không nổi nữa bởi vì Harry đi đến bên cạnh Black. Harry thích tên Black đó đến như vậy sao?

Trên bàn cơm bữa sáng phong phú nháy mắt mất đi lực hấp dẫn, ta đẩy cái đĩa ra và rời khỏi bàn dài.

Ta bước một bước rất dài và vạt áo choàng dài phía sau giống như bị cuốn lên, thẳng đến khi ta nghe thấy có một giọng nói đang gọi ta.

Đó là giọng nói của Harry, không biết hiện tại Harry đuổi theo ta làm cái gì, hiện tại Harry không phải nên đi an ủi tên Black khiến cho người ghét kia sao?

Ta lạnh lùng hỏi Harry có chuyện gì, nhìn ánh mắt mê mang của Harry ta bắt đầu hối hận. Ta vĩnh viễn không học được cách ở chung với người khác, ta chỉ biết làm hỏng mọi chuyện. Hiện tại thì tốt rồi, Harry hoàn toàn là của Black.

Nhưng cách làm của Harry thay đổi sự hiểu biết của ta, Harry lấy ra một cái túi nhỏ, nó nặng đến mức suýt nữa đã khiến ta không cầm nổi.

Harry cũng không có bởi vì ta lạnh lùng mà tức giận, cậu ấy chỉ cho rằng ta không vui, cậu ấy còn cầm món ngọt do chính tay mẹ cậu ấy tặng cho ta, loại cảm giác này có chút kỳ diệu.

Potter cũng không có nhiều bánh cookie, ta đem những lời này hiểu rằng Harry đặc biệt tặng cho ta, bánh cookie độc nhất vô nhị, cái suy nghĩ này khiến cho lỗ tai của ta hơi nóng lên.

Harry nói chúng ta là bạn bè, nhìn đôi mắt đầy ý cười kia nó vẫn sạch sẽ và thuần khiết như cũ, ta nghĩ đây là đôi mắt xinh đẹp nhất mà ta từng thấy.

Harry là bạn của ta, ta ôm món ngọt về tới ký túc xá, khóe miệng giống như không chịu không chế mà cong lên.

Ta thích loại cảm giác này, cảm giác có người quan tâm, Severus cần một người bạn tên là Harry.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.