Một đường theo chỉ dẫn của mẹ hắn Trường Thiên đi qua không biết bao nhiêu toà nhà con đường những kiến trúc quy mô và tráng lệ. Ngay lúc này hắn đang đứng trước một toà lầu các lớn bằng gỗ sơn son thiếp vàng hết sức đẹp đẽ trên tấm kim bảng có điêu khắc ba chứ '' Quản Tài Các'' quản tài các là một trong những công trình quan trọng sánh ngang với Quản Võ Các hay Tàng Thư Các và chỉ dưới Mai Thị Chủ Đường.
Bước vào trong lầu các Trường Thiên choáng ngợp trước bài trí của đại xảnh này bên trong tầng trệt rộng lớn chỉ có một cái tủ sắt cực kì lớn đối diện là một cái bàn dài như bàn tiếp tân. Một thiếu phụ khoảng 30 tuổi khá xinh đẹp đang lười nhác chống cằm nhìn ra cửa. Nhất thời nhìn thấy Trường Thiên xuất hiện thì ngồi dậy có chút tò mò nhìn thiếu niên đang đi tới. Đứng trước thiếu phụ xinh đẹp kia Trường Thiên có chút khó mở miệng.- Ngươi đến đây có việc gì không? : thiếu phụ kia mở miệng.
Trường Thiên lấy trong ngực ra một tấm kim bài đặt trước mặt vị thiếu phụ kia. Đây chính là tấm kim bài mà gia chủ của Mai Thị gia tộc coi như đền bù cho hắn vì 10 năm chịu thiệt thòi nhưng Trường Thiên cũng chỉ nghe mẹ hắn nói là cầm tấm kim bài đi tới Quản Tài Các nhận linh thạch với ma hạch mà thôi ngoài ra không có thông tin gì thêm.
Nhìn tấm kim bài thiếu phụ kia có chút bất ngờ. Nàng biết kim bài có ý nghĩa gì tượng trưng cho cái gì. Nhẹ nhàng cầm tấm kim bài có khắc hai chứ Mai Thị lên nàng cẩn thận truyền nội công vào trong dùng thần hồn lực kiểm tra một lượt.
Ánh mắt nàng như dại ra, trong kim bài là thông tin thể hiện thân phận của kẻ cầm nó nhưng trong này chỉ gi lại rất sơ sài và mờ mịt về thông tin của vị Thiêu niên này. nói đi nói lại cũng chỉ có tên Mai Trường Thiên , Võ Sĩ lục phẩm ..hết. Khiến nàng kinh hãi là kim bài này do chính gia chủ của Mai Thị gia tộc Mai Trúc Thanh khắc linh hồn ấn kí lên.
Cẩn thận trả lại tấm kim bài cho Trường Thiên thái độ của nàng cũng khác hẳn.- Thiếu gia đến đây là có việc gì? Trường Thiên gãi đầu nói.Ta tới nhận linh thạnh cùng ma hạch.
- Vâng thiếu gia đợi ta một chút. : thiếu phụ rất nhanh liền lấy ra một cuốn sách gi chép dày cộm bắt đầu dựa theo số tuổi của Trường Thiên tra xét sau hơn 10 phút lật sổ sách ánh mắt khiếp sợ nhìn những thông tin trước đập vào mắt nàng. Hoàn toàn chưa có thông tin gì về việc người tên Mai Trường Thiên nhận Linh thạch hay ma hạch trước đây nhưng trong kim bài có gi hắn đột phá võ sĩ đã 7 năm. Vậy cái này ....nàng trong đầu 1 trận mờ mịt. Một hồi lâu nàng bắt đầu nhẩm tính một chút.. 7 năm chưa nhận trợ cấp mà mỗi tháng với tu vi võ sĩ được nhận 3 linh thạch hạ phẩm và 1 ma hạch cấp 2 vậy 7 năm là 252 linh thạch hạ phẩm và 84 ma hạch cấp hai. Nàng choáng váng đầu óc trước những con số này..
Hít sâu một hơi nàng ngước nhìn Trường nhiên nhẹ giọng.
- Thiếu gia 7 năm chưa nhận trợ cấp từ gia tộc nay theo quy định thì thiếu gia có thể nhận 252 linh thạch hạ phẩm và 84 ma hạch cấp 2.
Trường Thiên muốn ngất. Cái này đúng là quá doạ người rồi. 252 linh thạch đây là một khoản tài sản kinh khủng mà hắn chưa hề mơ tới còn thêm 84 ma hạch cấp 2.
Thiếu phụ kia mở tủ sắt ra đếm linh thạch cùng ma hạch để vào hai túi màu vàng đẹp đẽ đưa cho Trường Thiên tiếp lấy hai túi lớn hai tay run run.
Một đường đi về lại căn tiểu viện của mình trong lòng lo lắng không thôi mang trong người nhiều tài phú như vậy thật kiến người ta lo lắng đến hít thở không thông, chỉ khi trở về tới tiểu viện hắn mới yên tâm đôi chút. Đi vào phòng hắn đặt hai túi màu vàng vào ngăn tủ rất bí mật, hắn vội vàng chạy đi tìm Mai Thanh Hà kể hết sự tình một lượt. Một lúc sau hắn quay về phòng với vẻ mặt khó chịu mẹ hắn dường như đã biết chuyện chỉ ừ ừ à à nhưng lại không nói trước bất cứ thứ gì cho hắn.
Ngồi trên giường hắn lấy ra mấy viên linh thạch cầm trên tay ngắm ngía, thực ra linh thạch cũng chỉ là mấy viên đá tích tụ thiên địa nguyên khí với mật độ cao mà thôi. Cò ma hạch chính là tích tục năng lượng của ma thú nên đối với tu luyện ma hạch tốt hơn hẳn ít nhất là xét về mặt tốc độ tu luyện. Hắn cầm mấy viên linh thạch trên tay định tu luyện thì một làm khói đen từ tấm phù điêu đeo ở cổ hắn thoát ra lơ lửng trước mặt hắn. - Ta vừa có ý này ngươi xem thế nào?
Làm khói hội tụ thành hình, con mèo đen với đôi mắt vàng kèm theo giọng nói tinh quái khiến Trường Thiên phát gét.Trường Thiên liếc nhìn con mèo đen đang trôi nổi như không có trọng lượng trước mặt khó chịu nói. - Nói!- hè hè... Ngươi xem chỗ ma hạch kia có cần ta luyện hoá giúp không? Ngươi sẽ thăng cấp rất nhanh đấy.. : giọng điệu đáng gét của Vô Ảnh Miêu càng khiến cho trường Thiên phát bực nhưng câu nói sau cùng khiến hắn sáng mắt.- Tăng cấp ... Tăng bao nhiêu?
- hé hé.... Muốn lên bao nhiêu chỉ cần có ma hạch là được! : Vô Ảnh Miêu nhếch mũi ngạo mạn cười nói. Nhưng nụ cười lập tức cứng đờ khi thấy tên gia hoả kia lại đen thanh tiểu kiếm kia ra nghịch.
- Nói điều kiện đi đừng nhiều lời! : hắn sống trong thế giới kia gặp vô vàn thể loại người trải qua hàng ngàn âm mưu thủ đoạn đối phó với thể loại như con mèo này thì cứ gọi là trên cơ.
Vô Ảnh Miêu kia sửng sốt một chút rồi cười khổ dĩ nhiên là với tên gia hoả này nó cũng cảm thấy hơi khó nuốt.- À thì.. ta giúp ngươi luyện hoá ma hạch ra loại nguyên lực tinh thuần nhất để ngươi hấp thu, tất nhiên là chia 50 50. : Vô Ảnh Miêu nói có chút ngập ngừng.
- Ngươi thấy có kẻ tôi tớ nào đòi ăn chia trắng trợn như thế với chủ nhân không hả Vô Ảnh miêu đại nhân? : Trường Thiêu ngã người dựa vào đầu giường nói với giọng điệu khinh bỉ.- Haizzz...... 40 60 đi : Vô Ảnh Miêu ngao ngán nói.
- 30 70 không được thì..... biến! :Trường Thiên vẫn giữ cái thái độ đó không chút tình cảm mà nói.Hai mắt của Vô Ảnh Miêu lồi lên như mắt cá chết hắn không ngờ trên đời này còn có tên khốn nào có thể khốn nạn sánh tầm cỡ thần thú như Kim Độc Thử tâm ngoan thủ lạt âm độc vô tình và Tam Nhãn Hầu Vương âm mưu trùng trùng. quỷ kế da đoan như thế này. Vô Ảnh Miêu vẫn không ngờ sau 2000 năm hắn lại gặp một tên như vậy. Thật có chút hối hận.
Vô Ảnh Miêu ngao ngán nhìn Trường Thiên không đành lòng nói.- Thôi được rồi.
- Tốt làm đi. : dứt lời hắn bật đậy lấy ra một túi màu vàng trong đó có 84 viên ma hạch cấp 2 để trước mặt Vô Ảnh Miêu . Hoá thành một làn khói Vô Ảnh Miêu cuốn lấy toàn bộ ma hạch rồi dung nhập vào tấm Phù điêu trước ngực hắn. Ngay lập tức một luồng nguyên khí cực kì tinh thuần từ tấm phù điêu chảy vào cơ thể hắn. Ngay lập tức hắn khoanh chân ngồi xuống hấp thu, việc hấp thu này cực kì đơn dản đúng là làm chơi ăn thật mà tu vi cứ như gắn tên lửa.
Suốt một đêm tu vi hắn thăng liền 3 cấp độ đạt Võ Sĩ cửu phẩm.Chưa bao giờ Trường Thiên thấy tu luyện lại dễ dàng như vậy 7 năm tu luyện chỉ đạt Võ Sĩ lục phẩm nhưng chỉ cần một đêm hắn đã tăng lên 3 phẩm, không thể dùng hai từ sung sướng để hình dung. Nhưng mà xem chừng cách này tiêu hao quá lớn cộng với việc thăng cấp quá nhanh kiểu này sẽ làm căn cơ không vững sau này lên cao khó càng thêm khó.
Nhưng mà thăng cấp là mừng rồi chuyện gì để sau rồi tính...