Ma thú một đường hướng bắc thẳng tiến, Trường Thiên giờ đây đang ngồi một mình tách biệt với những người kia, nhìn đầy vẻ tự kỉ. Dưới ánh trăng sáng mờ nhạt đôi mắt hắn có chút mông lung suy nghĩ. Hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng về trận chiến lúc sáng kia, tuy mọi người nhìn thấy hắn dành chiến thắng lợi tuyệt đối, nhưng đâu ai biết trận chiến đó, hắn phải dùng chiến pháp liều mạng không hề có một tia hi vọng chiến thắng, nếu không được Vô Ảnh Miêu dùng thân thể bảo vệ, thì cũng đã đi đời nhà ma từ sớm. Thực sự hắn cảm giác thất vọng không hề nhẹ về bản thân, đứng trước một thiếu niên khác cùng tuổi còn xuýt mất mạng thì lấy gì ra để bảo vệ bản thân, cùng những thứ xung quanh mình đây?.
Hắn nhắm mắt lại, trong lòng đâng lên cơn khát khao sức mạnh to lớn ,hắn cũng như Vô Ảnh Miêu không mưu cầu gì to lớn, chỉ muốn sống một cuộc sống, dãn dị hạnh phúc bên người thân yêu của mình mà thôi. Sức mạnh cũng chỉ phục vụ cho điều đó!
Những thiếu niên còn lại luôn để ý Trường Thiên gắt gao, trong lòng mỗi người thì kẻ một thân đồ đen kia ,chính là một dấu hỏi lớn.
- Hắn là ai?- Thân phận thế nào?- Hắn ở đâu?-Tại sao trước đây chưa hề thấy qua?Dĩ nhiên bọ họ dù có trí tưởng tượng cao siêu tới đâu cũng, làm sao tưởng tượng ra thân phận li kì của Trường Thiên.
Nhưng Mai An Vân và Mai An Phong lại có cảm giác khác. Một cảm giác bị uy hiếp, với Mai An Phong đó là sự hiềm khích với kẻ kia, nếu để người đó tiếp tục mạnh lên thì một ngày nào đó, hắn cũng sẽ phải vạn kiếp bất phục. Còn với Mai An Vân đó là sự uy hiếp đến từ thân phận. Hắn cảm giác ngay khi kẻ Tên Trường Thiên kia xuất hiện, thì gia tộc đã bắt đầu có sự rục rịch nhất định. Với Mai An Phong thì việc coi mình là gia chủ tương lai, đã là chuyện định trước. Hắn tuyệt đối không cho phép ai có cơ hội cản trở hắn làm điều hắn muốn, cho dù đó là cảm giác cũng tuyệt đối không được..Ma thú vẫn đều đều vỗ cánh, đưa đám người bay qua không biết bao nhiêu sông, bao nhiêu núi. Bay suốt một ngày đêm, cuối cùng đến được điểm cần đến, Trường Thủy thành.
Trường Thủy thành là một thành lớn ở vùng Lệ Thủy này, nằm cực nam Việt quốc đầy tài nguyên này. Vì có nguồn tài nguyên vô tận từ ma thú khu rộng lớn, ở phía nam mà Trường Thủy thành cực kì sầm uất nó như một viên ngọc khảm trên mảnh bình nguyên phía nam này vậy.
Lúc này đây, ma thú chở đám người đang nhẹ nhàng đáp xuống một gốc quảng trường rất lớn ở trung tâm thành. Tuy nói là nhẹ nhành nhưng ma thú quá lớn, tạo ra động tĩnh không nhỏ một chút nào. Hàng trăm ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Mai Thị gia tộc, nói đúng hơn là nhìn vào con ma thú cực kì to lớn kia.- Lần nào cũng thế?
- Có cần lần nào cũng đem Giáp Thư Khứu ra khoe thế không? : những tiếng nhao nhao vang lên, đi kèm là những bộ mặt GATO của những thiếu niên các gia tộc khác. Rõ ràng, một con Giáp Thư Khứu có giá vô cùng khủng khiếp, hơn nữa còn là ma thú cấp 5, nó chính xác là một khối vàng biết bay. Họ thấy chán ghét cái bộ dạng giàu có, thích dìm hàng người khác của Mai Thị gia tộcnày.
Trường Thiên cũng không hay biết về suy nghĩ của mọi người, hắn chỉ lẳng lặng đi theo người chủ sự ở đây là Mai Anh Văn, đến bên bình đài ở trung tâm quảng trường.
- Mọi người ở đây. Ta đi báo danh một chút! : Mai Anh Văn ổn định vị trí mọi người một chút rồi rời đi.Ngay khi Mai Anh Văn vừa rời đi, Trường Thiên lập tức cảm giác ra được một ánh mắt sắc lạnh tập trung vào hắn, sặc mùi sát khí rồi sau đó biến mất. Cảm giác hắn vô cùng nhạy bén, với lực lượng tinh thần lực cường đại của mình, hắn ngay lập tức phát hiện ra chủ nhân của ánh mắt kia.
-Ôi ôi. Xem kìa, không phải người Mai Thị gia tộc đây sao? : trong đám đông bước ra 2 thiếu niên trạc tuổi Trường Thiên, ăn mặc chỉnh chu đậm chất công tử. Kèm theo là giọng điệu đầy thuốc súng.
-Là người Sở gia! : trong đám người Mai Thị có người thấp giọng kinh hô. Sắc mặt mọi người khẽ đổi.Trường Thiên chau mày, Sở gia vốn là gia tộc không ưa gì Mai Thị và có thù hận nhất định với nhau. Đương nhiên là do tranh chấp lợi ích giữa hai nhà. Nhưng hai thế lực lớn không thể đụng chạm nhau, mỗi thành viên gia tộc đều được nhắc nhở, tận lực không được gây sự với người nhà kia. Nhưng hôm nay sự việc có chút lạ, không khỏi khiến hắn bất an là 2 thiếu niên nhà họ Sở này luôn nhìn hau háu mình với vẻ bất thiện.- Sự việc có chút không đúng! : hắn thầm thở dài trong bụng.
Cười cười tiêu sái từng bước đến trước mặt Trường Thiên, một trong hai vị thiếu niên Sở gia ôm quyền cười nói.- vị này là Mai Trường Thiên thiếu gia sao?
Trường Thiên ngạc nhiên trợn tròn mắt, nhưng chưa kịp phản ứng người kia đã tiếp lời.- tiểu đệ Sở Truy Thu, ngưỡng mộ đại danh Trường Thiên công tử đã lâu, nay mới được gặp mặt, thật là đồn như lời!
Trường Thiên ngạc nhiên, hắn từ nhỏ đã ở trong cấm khu, đừng nói là người Sở gia xa xôi cả mấy trăm đặm ngay người của Mai Thị còn chưa biết đến hắn. Sự việc càng ngày càng khó hiểu rồi.- Vị Truy Thu huynh đệ đây hẳn là có việc gì? : Trường Thiên ôm quyền đáp lễ vội hỏi.- haha. Tiểu đệ thật là ngưỡng mộ võ đạo cao siêu của huynh, thật muốn luận bàn một phen! : vị Sở Truy Thu cười lạnh nói.
Mọi người thoáng sửng sốt với biểu hiện của hai vị Sở công tử. Bây giờ nghe được câu này, không khỏi ngao ngán mà thở dài. Rõ ràng là đến gây chuyện
- hiểu rồi? : Trường Thiên thầm cảm thán trong lòng. Bây giờ hắn cũng hiểu được mọi chuyện. Hắn vừa xuất hiện ở Mai gia, cơ bản là Sở gia không thể biết được, trừ khi...
- chuyện này không được, thất lễ tiểu đệ rồi! : Trườnng Thiên tỏ ra vô cùng áy náy ôm quyền nói.- Tại sao? : hai người Sở gia có chút đổi sắc.
- Vì các ngươi thực lực quá kém! Lấy gì đòi luận bàn với người Mai gia chúng ta! : Trường Thiên dứt lời liền liếc nhìn Mai An Vân ra ám hiêu bằng ánh mắt.Mai An Vân nhìn thấy, lập tức sửng sốt.
- Ngươi nói cái gì? : hai người Sở gia đỏ mặt nhìn Trường Thiên.Không hề quan tâm câu hỏi của đám người họ Sở ,Trường Thiên đi tới bên cạnh Mai An Vân thấp giọng xì xào cái gì đó.
Mai An Vân nhíu mày nhìn Trường Thiên khuôn mặt cực kì ngưng trọng.- Này ta nói cho ngươi biết đừng khinh người quá đáng!- Các ngươi nghĩ Sở gia ta sợ Mai gia sao!
Hai người liên tục chỉ vào đám người Mai gia tức dận nói lớn! Toàn trường ai cũng có thể nge thấy.Sắc mặt đám người Mai Thị gia tộc tái mét ...Trường Thiên lơ đãng cười cười với Mai An Vân nói.
- Này An Vân ngươi nghe thấy tiếng con gì sủa đằng kia không hả? : giọng điệu hắn cực kì thân mật.- Hả? Cái này... : Mai An Vân sắc mặt tái xanh, chuyện này không đúng với những suy tính của hắn.- cái gì?... Ngươi... Các ngươi? : Sở Truy Thu và người kia là Sở Phi Yên, tức đến học máu. Cái này Trường Thiên không nói ai, nhưng ngụ ý thì quá rõ ràng rồi!
- Ngươi chẳng lẽ lại không nghe thấy, tiếng sủa rất rõ ràng mà! : Trường thiên cười ôn hoà liếc nhìn hai người Sở gia, rồi lại nhìn Mai An Vân nháy mắt một cái, thân mật cười nói.
- Ta! Chuyện này... : Mai An Phong cực kì khó xử liếc nhìn hai người Sở gia rồi nhìn Trường Thiên trong đầu khó xử vô cùng. Chuyện đi càng ngày càng xa so với dự liệu của hắn rồi.
Mọi người xung quanh, nhìn 4 người như điễn tuồng đầy vẻ thưởng thức. Rõ ràng thê gia tranh đấu như thế này là ngàn năm hiếm gặp, không xem hơi phí.
- Được .. Được! Mai gia các ngươi được lắm! Hai người Sở gia chỉ thẳng mặt Trường Thiên và Mai An Phong nói.
Mai An Phong bước ra xua tay nói với Sở Truy Thu nhỏ giọng nói.- Chuyện này có chút hiểu lầm! Tuyệt đối không như các ngươi nghĩ đâu!- Hiểu Lầm con khỉ! Các ngươi nói chúng ta sủa phải không? : hai người sở gia khí thế giương cung bạt kiếm nói.- Thì đúng là có con gì đó đang sủa mà! : Trường Thiên đáp lời.Mọi người sửng sốt....- Ngươi?
Roẹt.. Roẹt.. : hai người rút kiếm ra mũi kiếm sắc nhọn chỉ vào mặt Mai An Vân. Chuyện này là do Mai An Vân bày ra, lúc đầu hai người có chút nghi ngờ nhưng cũng không để lâu trong bụng. Thật không ngờ, chính hắn lại đem hai người ra đùa bỡn hạ nhục. Lừa người ta đi hạ nhục người trong Mai Thị lấy uy phong, thật không ngờ bị hắn Tương kế tựu kế, diễn tuồng hạ nhục hai người giữa nhiều người như vậy, thật đáng hận.
Sắc mặt Mai An Phong vô cùng đặc sắc, lúc trắng lúc xanh. Giờ đây hắn mới hiểu được, ý đồ của mình sai lầm đến mức nào. Chung quy là do quá khinh thường đối phương. Hắn muốn đẫn dắt người Sở gia gây thù chuốc oán với Trường Thiên, việc này rất dễ dàng vì Sở gia lâu nay bị Mai gia chèn ép, nhất là các thiếu niên máu dồn lên não luôn tức mắt với người Mai gia. Nay cho họ một con mồi Mai gia để xả thì nhất định họ sẽ không bỏ qua. Nhưng ai đâu ngờ tên Trường Thiên kia lại ranh ma như vậy. Làm rùm beng lên rồi lôi luôn cả hắn vào cuộc. Bây giờ hai mặt đều thành thù, nếu nói ra là mình mở đường cho người khác làm hại phe mình thì danh vọng của hắn ở Mai gia coi như xong rồi. Nhưng cứng với Sở gia cũng không xong.
Trường Thiên bước lên gé tai Mai An Vân nói cái gì đó, rồi cười khinh bỉ hai người họ Sở kia.Sắc mặt Mai An Vân thảm biến...