Phong Tĩnh Đằng lạnh lùng nhìn Phong Gia Ngạo, xem ông ta còn muốn nói gì nữa.
Phong Gia Ngạo hoà hoãn sắc mặt, mới từ tốn nói: “Lúc nào có thời gian, đem bạn lữ của ngươi về chủ trạch dùng cơm một bữa.”
Đáy mắt Phong Tĩnh Đằng chợt hiện lên nét trào phúng: “Việc này còn phải xem tâm tình bạn lữ của tôi nữa.”
Đừng tưởng rằng anh không biết trong đầu lão gia hỏa này đang có ý đồ gì. Chẳng qua là không tra được bạn lữ của anh là ai nên mới cố ý chịu thỏa hiệp, khiến anh đem người đến trước mặt bọn họ, sau đó gây khó dễ rồi chia rẽ hai người, xong còn thay anh an bài một một cọc hôn sự khác để củng cố địa vị của Phong gia hay sao.
“Ngươi…”
Phong Gia Ngạo đối với thái độ Phong Tĩnh Đằng không để ông vào mắt, vô cùng giận dữ, lời còn chưa nói hết, liền bị đối phương cúp máy, tức giận ném mạnh thông tấn khí xuống đất: “Phong Tĩnh Đằng, nếu ngươi có bản lĩnh thì đem người giấu cả đời đi.”
Bên kia, Phong Tĩnh Đằng sau khi cắt đứt liên lạc liền cười lạnh một tiếng.
Bất kể là ai, cũng đừng nghĩ tùy ý an bài cuộc đời của anh.
Phong Tĩnh Đằng rời khỏi thư phòng, nghe được trong phòng Mai Truyền Kỳ còn đang nói chuyện điện thoại, cười cười, xoay người trở lại thư phòng, lấy một bộ quần áo khác được treo ngay ngắn trong tủ mặc vào, sau đó gửi tin nhắn cho Mai Truyền Kỳ rồi đi đón đứa nhỏ.
——
Lúc Phong Tĩnh Đằng rời đi, Mai Truyền Kỳ cũng nhận cuộc gọi.
Người gọi đến là Liên Trạch Dương, sau khi thấy được đoạn clip Mai Truyền Kỳ bị người đuổi đánh, liền đặc biệt lo lắng, ngay lập tức gọi điện đến an ủi một phen, biết được Mai Truyền Kỳ cũng không đem chuyện này để ở trong lòng mới yên tâm.
Trước khi ngắt máy, Liên Trạch Dương thâm ý nói một câu: “Truyền Kỳ, cậu với Phong Thượng tá quan hệ thật tốt.”
Không chờ Mai Truyền Kỳ phản ứng lại, hắn liền cúp máy.
Mai Truyền Kỳ ngơ ngẩn nhìn thông tấn khí.
Trạch Dương nói cậu cùng Phong Tĩnh Đằng quan hệ rất tốt? (⊙ө⊙)
Ngoại trừ chuyện đăng ký kết hôn ngoài ý muốn ra, cậu cùng Phong Tĩnh Đằng bất quá chỉ là nhận thức được mấy ngày mà thôi, làm sao có khả năng quan hệ tốt được?
Trạch Dương hẳn thấy được trong clip Phong Tĩnh Đằng vẫn luôn che chở cho cậu nên mới nói như vậy đi.
Bất quá, nói đi thì phải nói lại, nếu như đổi thành người khác gặp phải chuyện ở siêu thị như vậy, đã sớm lẩn đi thật xa, làm bộ coi như không quen biết gì mới phải. Nhưng Phong Tĩnh Đằng lại khác, không những không né tránh, trái lại vẫn luôn che chở phía sau, cũng không sợ như vậy sẽ làm hỏng thanh danh của mình a.
Lúc này, thông tấn khí vừa ngắt lại vang lên, lần này là Mai Chấn Đông gọi tới.
Mai Truyền Kỳ nghĩ Mai Chấn Đông chắc là gọi điện hỏi chuyện kia, lúc Mai Chấn Đông còn chưa kịp mở miệng liền nói: “Gia gia, con rất khỏe, người không cần lo lắng cho con.”
Mai Chấn Đông ở đầu bên kia ngẩn người một lúc rồi mới nói: “Thứ bảy tới là thọ thần 390 tuổi của lão tổ tông, con nhớ về sớm một chút.”
Mai Truyền Kỳ nghe được ba chữ ‘Lão tổ tông’, ánh mắt hơi tối lại.
Lão tổ tông trong lời nói của Mai Chấn Đông chính là Mai Phi Trần, là Mai gia tiền tam đại gia chủ, ở tinh cầu có uy vọng rất cao.
Đã từng là người có gien cấp SS, thể năng đạt được cấp 20, Mai Phi Trần tuổi còn trẻ nhưng chiến công hiển hách, chưa đầy 70 tuổi đã ngồi được vào cái ghế Đại Tướng, thống lĩnh toàn bộ Mai gia đi lên đỉnh cao, trở thành một nhân vật truyền kỳ của thời đại mới. Năm đó, mặc kệ quân nhân thế gia nào cũng đều coi Mai gia như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Bất quá, thời kỳ cường thịnh của Mai gia cũng chỉ duy trì được 150 năm, Mai Phi Trần bởi vì một lần trọng thương, không thể không rời khỏi vị trí Đại Tướng, ở nhà dưỡng thương. Sau khi thương thế lành cũng không trở lại quân đội vì tinh cầu cống hiến nữa, mà ở lại Mai gia phụ trách huấn luyện hài tử mỗi đời.
Mà cậu, chính là một trong những đứa nhỏ được đưa đi huấn luyện.