Editor: Lép
Phong Tĩnh Đằng đánh giá ngôi nhà, hết sức rộng rãi, bố trí cũng phi thường ấm áp, tầng một trước cửa mỗi phòng đều treo một tấm thẻ nhỏ đáng yêu, trên thẻ viết công dụng của từng phòng.
Trong khi đó Mai Nguy Hiểm mang theo hai cấp dưới của hắn vào phòng có treo thẻ là “Phòng đồ chơi của Nguy Nguy” còn hai phòng khác là “Phòng làm việc của Nguy Nguy” và “Thư phòng của Nguy Nguy“.
Phong Tĩnh Đằng ánh mắt đột nhiên ngừng lại ở màn hình máy chiếu trong phòng khách, hơi ngẩn người.
Hình ảnh người trong màn hình không phải là hắn hay sao?
Phong Tĩnh Đằng tiến lên nhấn lại từ đầu truyền phát tin, liền nhìn đến trước màn hình, Vương Chí Nghiệp đi vào văn phòng, thay hắn và Mai Truyền Kỳ làm đăng ký kết hôn.
Hắn cong cong môi, đứa nhỏ này quả nhiên biết hắn và Mai Truyền Kỳ kết hôn.
Phong Tĩnh Đằng xoay người đi lên tầng hai, đi qua những người máy đang quét những mảnh vỡ, ngừng lại ở trước cửa phòng Mai Nguy Hiểm đã chỉ.
Cửa phòng là rộng mở, trong phòng truyền ra tiếng nước ào ào cùng với thanh âm trầm thấp của nam nhân đang ngân nga tiểu khúc, trong phòng lấy màu xanh biển làm chủ, màu trắng làm phụ trợ, bố trí thập phần đơn giản, chỉ bày năm vật dụng màu trắng trong phòng.
Phong Tĩnh Đằng đối với phòng này cảm thấy phi thường vừa lòng, bởi vì không phát hiện vết tích của người khác đã từng ở đây.
Đi vào phòng, lọt vào trong tầm mắt chính là hình ảnh Mai Truyền Kỳ và Mai Nguy Hiểm, Cố Quân Thanh chụp ảnh chung.
Phong Tĩnh Đằng không khỏi mà híp lại đôi mắt, tiến lên đem ảnh chụp úp xuống mặt bàn, lập tức phát ra tiếng vang nhỏ “kịch“.
Cùng khi đó, cửa nhà vệ sinh “cạch” một cái, bị một người đẩy ra.
Phong Tĩnh Đằng ngẩng đầu, chỉ thấy Mai Truyền Kỳ trần như nhộng đang đứng trước cửa phòng vệ sinh, giơ súng laser màu trắng nhắm ngay hắn, giống như một con sói bị người khác xâm phạm đến lãnh địa của mình, ánh mắt cực kỳ sắc bén.
Mai Truyền Kỳ thấy rõ người tới, ngẩn người: “Thượng tá, anh như thế nào lại ở chỗ này?”
Khi hắn đang tắm, liền nghe tiếng chuông cửa vang lên, hơn nữa còn nghe được hài tử kêu một tiếng cái gì thúc thúc tới, còn tưởng rằng là bạn tốt biết được hắn ra tù, chạy đến nhà để nhìn hắn, cũng liền không để ý, thẳng đến khi có người đi vào trong phòng.
Giống như bạn tốt đi vào trong phòng hắn thì đều sẽ kêu hắn, thế nhưng lại chậm chạp không nghe được đối phương lên tiếng, cho nên, liền tưởng có người không có hảo ý lừa con của hắn mở cửa để tới tìm hắn gây phiền toái.
Phong Tĩnh Đằng quét mắt nhìn thân thể xích loã trắng nõn và rắn chắc, ánh mắt trầm trầm, cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên mặt Mai Truyền Kỳ, hài hước hỏi lại: “Bạn lữ hợp pháp của tôi lại ở chỗ này, vậy em nói xem tôi tại sao lại đến nơi này?”
Mai Truyền Kỳ buồn cười liếc y một cái: “Tôi thấy thượng tá là bởi vì không biết tại sao cùng người nhà hay là với Văn gia giải thích chuyện kết hôn, mới có thể tìm tới nơi này đi?”
Hắn đem súng laser để trước bồn rửa mặt, ngay trước mặt Phong Tĩnh Đằng, tiếp tục tẩy rửa những bọt biển trên người, không hề có bất luận ngượng ngùng nào.
Phong Tĩnh Đằng đi lên dựa và buồng vệ sinh cạnh cửa, để chính mình thấy rõ ràng hơn một ít.
Nước nóng tạo thành luồng hơi nước trắng nhẹ nhàn đọng lại trên cơ thể, bọt nước rắn chắc theo đường cong mà chảy xuống, khiến cho cơ thể trắng tinh thon dài càng gợi cảm mê người, đặc biệt là đôi chân dài đang khép lại kia, sự mê hoặc hấp dẫn của nó còn muốn đáng sợ hơn.
Y cảm thấy Mai Truyền Kỳ lớn lên thập phần đẹp, khuôn mặt trắng nõn, lông mày đậm, mũi cao thẳng, khóe môi xinh đẹp mặc kệ là mím môi hay là nhếch lên, đều lộ ra một cổ vị ma mãnh và lười biếng, còn có đôi mắt phượng nhãn kia, đặc biệt có tính khiêu khích, tùy ý liếc mắt một cái, là có thể dễ như trở bàn tay mà khơi mào dục vọng của người khác.
Người như vậy thoạt nhìn thực mâu thuẫn, tính tình thực tùy ý, một chút cũng không giống người đã từng vào quân đôi, nhưng là có khi thì phát ra khí thế sắc bén làm người vô pháp bỏ qua.
Sau một lúc lâu, Mai Truyền Kỳ cũng không chờ Phong Tĩnh Đằng mở miệng nói, nghi hoặc mà ngẩng đầu, liền thấy Phong Tĩnh Đằng dường như đang suy tư mà nhìn chằm chằm hắn.
Khoé miệng hắn nhếch lên, đỉnh đỉnh phần dưới, schọc ghẹo nói: “Thượng tá, có phải cảm thấy của tôi so anh lớn hơn, làm anh xem đến thèm mắt a?”
..........