Editor: Lép
“Làm sao vậy?”
Mai Truyền Kỳ nghi hoặc biến hoá của Cố Quân Thanh, nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy một thanh niên tuấn tú mặc bộ tây trang màu đỏ đi vào nhà vệ sinh cách đó không xa.
Đó không phải thương nhân thế gia Văn gia tam thiếu gia Văn Khải Khang sao?
Bọn họ thân là tướng môn thế gia hậu đại, cùng thương nhân thế gia rất ít khi qua lại, ngày thường cơ hồ không có tiếp xúc gì, kia Quân Thanh vì sao mà nhìn Văn Khải Khang như kẻ địch vậy?
Cố Quân Thanh nghĩ nghĩ nói: “Kỳ ca, em cũng không gạt anh, sau khi tòng quân công bố ra anh là kẻ đào binh, Nguy Nguy ở trong trường học liền bị các bạn học xa lánh......”
Mai Truyền Kỳ sắc mặt trầm xuống!
Chuyện hắn lo lắng cư nhiên đã xảy ra!
“Em vốn muốn nhà trường ra mặt xử lý chuyện này, hoặc cho Nguy Nguy chuyển trường, nhưng Nguy Nguy không muốn, một hai muốn chính mình phải tự giải quyết chuyện này. Em nghĩ Nguy Nguy tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng lại phi thường thông minh, liền có thể xử lý tốt quan hệ với bạn học, hơn nữa xa lánh Nguy Nguy đều là học sinh tiểu học, cũng không có chuyện gì xảy ra, cho nên liền tùy Nguy Nguy xử lý. Em tin tưởng có một ngày, bạn học sẽ chậm rãi tiếp thu Nguy Nguy.”
“Thế nhưng có một ngày, khi em đưa Nguy Nguy đi học thì gặp Văn Khải Khang cũng đưa em đi học, lúc vô tình nghe được Văn Khải Khang giao cho em trai của mình Văn Khải Duy, không được chơi với Nguy Nguy, còn bảo Văn Khải Duy với các bạn học khác khi dễ Nguy Nguy!”
“Cái gì!” Mai Truyền Kỳ khó có thể tin mà nhảy dựng người lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh.
Nếu như ánh mắt của hắn là súng laser, thì Văn Khải Khang ở trong nhà vệ sinh nhất định sẽ bị hắn bắn cho bỏ mình.
Cố Quân Thanh càng nói càng tức giận: “Nếu không phải Nguy Nguy mỗi ngày bình yên vô sự mà về đến nhà, trên người cũng không có vết thương, bằng không em còn muốn tìm người trừng trị Văn Khải Khang một chút.”
Kỳ thật, quan trọng nhất là Mai Gia đang bị mọi người chú ý, cô không muốn lại để Mai gia rước thêm phiền phức nữa!
Bất quá, cô cảm thấy có một chút kỳ quái!
Nguy Nguy chẳng qua cũng chỉ là trẻ con, cho dù Mai Truyền Kỳ là đào binh, cũng không nên đem sai lầm của ba mà đổ lên nó chứ, nhưng Văn Khải Khang tại sạo lại muốn làm như vậy?
Mai Truyền Kỳ híp híp mắt, nói: “Anh đi WC một chuyến, đợi lát nữa xử lý xong thủ tục ly hôn em đi trước, thẻ thân phận chờ khi anh ra rồi lấy sau.”
Cố Quân Thanh biết hắn muốn làm gì, hiểu ý cười: “Kỳ ca, anh đừng quá mức đó!”
Mai Truyền Kỳ xoay người đi về phía nhà vệ sinh.
Cố Quân Thanh đứng lên xoay người, đang muốn quay về văn phòng, liền thấy một nam nhân mặc quân phục màu đen, mang kính râm đứng ở cửa văn phòng.
Cô hơi hơi sửng sốt, lễ phép hướng đối phương lộ ra nụ cười nhạt.
Thời điểm khi Cố Quân Thanh đi qua bên người nam nhân, nam nhân đột nhiên phát ra tiếng nhàn nhạt hỏi: “Tới ly hôn?”
“A? Ân!” Cố Quân Thanh không tính dấu diếm chuyện này, hơn nữa lừa cũng không được!
Nam nhân gật đầu, lưu lại trên trán cô một tần sương mỏng, xoay người rời đi.
――
Mai Truyền Kỳ đi vào nhà vệ sinh, không nhìn đến những người khác, tiếp theo hướng mỗi phòng WC nhìn, phát hiện chỉ có phòng vệ sinh ở giữa bị khóa.
Hắn cúi người, nhìn vào khe hở ở trước cửa, nhìn thấy bên trong chính là người mặc quần màu đỏ cùng giày da màu đỏ.
Mai Truyền Kỳ ngồi dậy, đi vào buồng bên cạnh, đóng cửa lại tay chân nhẹ nhàng lại dị thường lưu loát nhảy lên vách ngăn giữa hai buồng, cúi đầu nhìn, liền thấy Văn Khải Khang ngồi ở trên bồn cầu cầm quang não xem lướt web.
Hắn tiến buồng của Văn Khải Khang vô thanh vô tức từ phía sau trượt xuống dưới, tay dùng sức đánh vào cổ Văn Khải Khang một phát.
Lập tức, Văn Khải Khang liền hôn mê bất tỉnh.
Mai Truyền Kỳ tiếp nhận quang não trong tay hắn, tìm khoảng năm phút, phá hệ thống theo dõi của cục dân chính, xoá đi bản ghi chép ra vào hôm nay, đem toàn bộ hệ thống theo dõi trở nên tê liệt.
Tiếp theo, hắn cởi quần áo trên người của Văn Khải Khang bao gồm quần lót, lại dùng quang não chụp mấy tấm khiêu dâm này, trải qua PS (photoshop) đơn giản, đăng lên các trang web lớn.
Sau đó ở Hoàng Sắc (Erotic) trang web, lập bài viết với tiêu đề “Muốn thượng tôi liền tới M (hành hạ) tôi đi!” tiếp theo đặt trước ngực Văn Khải Khang dãy số
Mai Truyền Kỳ thượng truyền xong, đem quang não ném vào bồn cầu, cầm lấy quần lót cùng vớ Văn Khải Khang nhét vào miệng, lại cầm lấy quần áo cùng cà vạt trở tay trói chặt tay chân Văn Khải Khang, xác định đối phương không thể thoát ra, mới đình chỉ động tác.
Ngay sau đó, lại cảm thấy thiếu gì đó!
Hắn nhìn nhìn bồn cầu, Văn Khải Khang thải phân, lập tức chán ghét nhéo lên cái mũi, túm đầu Văn Khải Khang, hướng bồn cầu đè xuống.
Nhấc lên nhấc xuống cho đến khi khuôn mặt thanh tuấn dính đầy phân.
Mai Truyền Kỳ lúc này mới vừa lòng gợi lên một mạt cười lạnh: “Tại ngươi khi dễ con ta!”
Nếu không phải con của hắn không chịu thương tổn, bằng không, giáo huấn từng này còn chưa đủ!
Mai Truyền Kỳ quay lại phòng ban đầu khi tiến vào rồi ra khỏi phòng WC, hủy diệt vân tay, đi đến bồn rửa tay, tẩy sạch tay, rời đi nhà vệ sinh, trở lại văn phòng.
Trong văn phòng đã không còn Cố Quân Thanh và nhân viên công tác, chỉ có một nam tử mặc quân phục màu đen, đưa lưng về phía Mai Truyền Kỳ, đứng ở bàn công tác trước mặt.
..........