Truyện: [Thập Niên 70] Xuyên Thành Con Gái Của Vợ Cả Mất Sớm

Chương 24: Chương 24: Người không vì mình trời chu đất diệt (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trần Linh Linh ăn mì xong thì đặt đũa xuống, lấy khăn tay ra lau miệng: “Đừng hỏi tôi muốn thế nào? Là các người tính toán thế nào? Cứng rắn, ủng hộ con gái đến cuối cùng thì căn phòng và công việc đều đừng cần nữa, nhổ nước bọt vào tôi thì chuyển đi đi. Nếu như muốn căn phòng và công việc thì dựa vào thái độ của chủ nhiệm Tiền và chủ nhiệm Đào, cẩn thận suy nghĩ lại nên làm cái gì bây giờ? Quyền quyết định ở các người, dù sao tôi cũng là cháu ngoại của Trang Dũng, con gái của Trang Yến, con cháu của hàng không dân dụng.”

Trần Linh Linh đi vào đun một nồi nước rồi vào phòng tắm lau người. Nó là một phòng bếp và phòng vệ sinh độc lập, có một bồn xi măng lát gạch và một bồn vệ sinh dội nước, hoàn toàn không có vòi hoa sen và bồn tắm, dù sao thì hiện tại cũng không có đường ống dẫn khí tốt. Muốn tắm rửa phải vào phòng tắm công cộng ở bên cạnh nhà ăn, một cái phòng tắm có hàng chục vòi, hai ba người phụ nữ cùng tắm dưới một vòi. Chẳng hề riêng tư gì cả, ngay cả vết bớt trên người cũng bị người khác xem hết, khiến cho người ta cảm thấy đầy kháng cự.

Sau khi Trần Linh Linh xuyên tới, mỗi ngày đều giãy dụa suy nghĩ có nên đến phòng tắm công cộng tắm rửa không.

Lau xong thì mở cửa ra, có thể nhìn thấy một nhà ba người đang ăn mì ở trong phòng khách, Phí Nhã Như vừa ăn vừa khóc: “Con không cần... ”

“Nhã Như!” Tạ Mỹ Ngọc khuyên bảo con gái của mình: “Nghe lời mẹ nói.”

Trần Linh Linh bưng thau giặt đồ ra cửa, phơi quần áo của mình ra ngoài cửa sổ, hạ quyết tâm sau này nước sông không phạm nước giếng.

Đợi sau khi cô tiền vào phòng của hai người thì bọn họ đã trải giường chiếu cho Phí Nhã Như, kiêng chiếc giường đơn trước kia Trần Linh Linh ngủ lại đây. Dù sao thì chiếc giường đôi kia cũng không thể đặt ở trong căn phòng này được.

Hai vợ chồng dọn bàn trang điểm của Phí Nhã Như lại đây, để chiếc bàn vuông nhỏ ở lại cho Trần Linh Linh.

Tạ Mỹ Ngọc muốn kéo quạt đứng tới, nhưng thấy ánh mắt của Trần Linh Linh nhìn chằm chằm cô nên ngừng tay lại, không lấy đi nữa.

Trần Linh Linh cầm cây chổi quét dọn phòng, bưng nước sạch vào lau cái chiếu trải trên giường Phí Nhã Như, dùng quạt điện quạt cho khô.

Bản thân ngồi ở bên cạnh cái bàn vuông nhỏ, lấy cuốn sách giáo khoa cấp ba mượn của người hàng xóm đã tốt nghiệp ra, lấy sách ra tiếp tục sửa sang lại chút kiến thức.

Kiếp trước những người có tiền đều đưa con ra nước ngoài, Trần Linh Linh tốt nghiệp cấp ba xong thì sang nước Mỹ để học toán và chuyên ngành tài chính. Cho nên kiếp này muốn tham gia thi đại học thì phải hiểu được đạo lý của môn ngữ văn, dù sao môn học này cần hiểu được thời sự chính trị nữa. Tương lai toàn cầu hóa tư duy của cô, tư duy kinh tế thị trường, nếu như không trả lời được, cho dù thi đại học đơn giản nhưng tư tưởng sai thì cũng chẳng còn cơ hội nào.

Trần Linh Linh nghiêm túc ôn tập ở trong phòng, lên kế hoạch chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Phí Nhã Như ở phòng bên cạnh, từ khi tới nhà họ Trần thì vẫn luôn sống trong một căn phòng lớn, đột nhiên chật chội ở cùng phòng với ba mẹ, còn ngủ trên chiếc giường đơn mà Trần Linh Linh từng ngủ trước đó, cô nằm lên trên mà cảm thấy uất hận chết rồi, cả đêm vẫn luôn nức nở.

Tiếng khóc của Phí Nhã Như khiến cho trong lòng Tạ Mỹ Ngọc cảm thấy chua xót.

Bà ta nằm ở trên giường, nhìn Trần Kiến Cường đã ngủ ở trên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.