Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 629: Chương 629: Bắt Đầu Tỉ Thí




CHƯƠNG 628: BẮT ĐẦU TỈ THÍ

Nửa tháng trôi qua trong chớp mắt, tỉ thí của Thông Thiên Điện đã bắt đầu.

Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu xuất phát trước hai ngày, Thông Thiên Điện không nằm ở chính giữa thành Trung Tâm, nhưng hắn vẫn phải tới Tiêu Dao Viện tập hợp với mọi người trước, sau đó cùng đi.

Nếu như hắn đi một mình thì chắc chưa đến cửa Thông Thiên Điện đã bị cấm vào.

Theo truyền thuyết, Thông Thiên Điện là nơi uy nghiêm nhất đại lục Thông Thiên, đứng trên đỉnh nhân sinh, đưa mắt nhìn xuống, nguy nga hùng vĩ, có người còn hình dung nơi này như một người khổng lồ, bảo vệ vùng đất dưới chân.

Tuy trong câu nói cũng có ý cường điệu, nhưng không thể phủ nhận, Thông Thiên Điện đã tồn tại từ rất lâu, cũng để lại trong ấn tượng của các tu luyện giả ấn tượng sâu tới không thể xóa nhòa, cho dù không dùng Thông Thiên Điện làm tín ngưỡng, nhưng có một số người vẫn hướng tới Thông Thiên Điện.

Lúc Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu bước vào Tiêu Dao Viện, đã có rất nhiều người đứng đợi ở bên ngoài, tuy nói nhân số không để sánh được với lúc báo danh, nhưng tất cả đan sư thải cấp trong Cự Vô Phách cộng lại, số lượng không phải nhiều bình thường.

Đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến đó, bởi vì từ lúc hắn lên tới tầng chín mươi, gần như không ở lại đó, càng không có thời gian tham gian khiêu chiến đấu, cũng không có cơ hội chứng kiến tất cả mọi người tụ tập cùng một nơi.

Du Tiểu Mặc nhớ thời điểm ở đại lục Long Tường, đan sư có linh hồn thất thải rất hiếm, hiếm đến nỗi kiếm cả đại lục cũng không đủ năm ngón tay, mà ở nơi này đã có hơn trăm người, có thể thấy khả năng của Tiêu Dao Viện, thậm chí là Thông Thiên Điện.

Nhiều đan sư thải cấp tham gia tỉ thí như vậy, nhưng Du Tiểu Mặc nghe nói chỉ có ba vị trí mà thôi, cực kỳ ít, nói cách khác mỗi người chỉ có 1% được chọn.

Có điều Du Tiểu Mặc không hứng thú với vị trí này, bản thân hắn không có ý định gia nhập vào Thông Thiên Điện, hơn nữa ban đầu báo danh làm viện sinh, hắn nghe nói có thể tự nguyện, nói cách khác cho dù đến lúc ấy hắn thật sự trở thành một trong ba người đứng đầu, hắn cũng có quyền từ chối, hơn nữa sau khi từ chối, Thông Thiên Điện cũng sẽ đẩy người đứng thứ tư lên bổ sung, hoàn toàn không ảnh hưởng gì.

Đương nhiên, tình huống này rất ít khi xảy ra, đa số người tham gia tỉ thí đều hy vọng mình sẽ được tuyển chọn.

Trong nhóm viện sinh năm nay, có rất nhiều người đều ở trên tầng chín mươi lăm, những người này ít nhất cũng đã ở trong Tiêu Dao Viện hơn mười năm, thậm chí là năm mươi năm, kinh nghiệm phong phú, thực lực cao cường, so với những người mới lên cấp không bao lâu như họ, thực sự không thể so sánh được.

Thời điểm hai người chạy tới, Cửu Dạ, Kiều Vô Tinh và mấy người khác đã đến.

Du Tiểu Mặc vừa xuất hiện, Thiên Tâm đứng cạnh họ đã vẫy tay điên đảo, hưng phấn tới nỗi nếu ai không biết còn tưởng người tham gia tỉ thí chính là nàng.

Mặc dù lần này Thiên Tâm không tham gia, nhưng vẫn có thể đứng xem, bởi vì tỉ thí được tổ chức ở nơi tiếp khách của Thông Thiên Điện, người ngoài cũng có thể đứng nhìn.

Hơn một năm không gặp, Du Tiểu Mặc phát hiện Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh đều trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, hai người đều có tu vi nhị phẩm, chỉ là Cửu Dạ sắp đột phá khỏi nhị phẩm, không bao lâu nữa sẽ trở thành đan sư tam phẩm rồi, bởi vì trước kia hai người trải qua mấy đợt khiêu chiến đấu nữa, hôm nay đã tới tầng chín mươi lăm.

Đừng nhìn tu vi của họ thấp hơn Du Tiểu Mặc, trên thực tế hai người đều là ngôi sao sáng trong Tiêu Dao Viện, nếu không so sánh với Du Tiểu Mặc thì tốc độ lên cấp của họ hoàn toàn không kém.

Có điều muốn giành ba vị trí đầu trong kỳ tỉ tý này là rất khó, bởi vì trên tầng chín mươi lăm còn có tầng cao hơn, mà cường giả ở tầng cao hơn, trên thực tế đều là đạo sư của Tiêu Dao Viện, nhưng cũng chỉ trên danh nghĩa thôi, thân phận thực sự của họ vẫn là viện sinh, tất cả bọn họ đều muốn vào Thông Thiên Điện, có lẽ một trong số đó đều là người thi trượt trong đợt tỉ thí lần trước.

Còn những người khác, ví dụ nhân vật mới như Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh khó để đứng trong ba vị trí đầu, cũng may cả Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh đều không có hứng thú gia nhập Thông Thiên Điện.

Vì sao hả, một người là ứng cử viên thừa kế tương lai của Đan Sư Công Hội, một người là Ngự Thú Công hội, mặc dù nói hai công hội có chút quan hệ với Thông Thiên Điện, nhưng trên thực tế cũng không thân thiết tới vậy, lần này hai người tham dự chỉ để chứng minh bản thân.

Du Tiểu Mặc liến lên chào hỏi, Kiều Vô Tinh đã nghe kể về chuyện của hắn và Lăng Tiêu, quan tâm hỏi han vài câu. Còn Cửu Dạ, vì vấn đề tính cách, chỉ hờ hững gật đầu với hắn, không nói nhiều.

Ngoài ra còn có Uyển Nhã dịu dàng hiểu biết, một thời gian ngắn không gặp, Du Tiểu Mặc phát hiện nàng càng ngày càng đẹp.

“Sao không thấy Trương Lan Vũ?” Du Tiểu Mặc nhìn một vòng, phát hiện Trương Lan Vũ thường đứng cạnh Uyển Nhã lại không thấy tăm hơi, lần trước hắn còn nghe Thiên Tâm nói người này đang bế quan, chuẩn bị tham gia tỉ thí cơ mà.

Nét mặt Uyển Nhã hơi kì lạ, một lát sau mới khẽ than, “Hắn không đột phá được, cảm xúc hơi tệ, cho nên không định đi cùng chúng ta.”

Du Tiểu Mặc ‘À’ một tiếng, hơi khó tưởng tượng người này cũng có lúc chán nản, bình thường nhìn thấy hắn đều có vẻ tinh thần tốt lắm, có vẻ là một người rất cởi mở, cũng giống Uyển Nhã.

Không lâu sau, trưởng lão của Tiêu Dao Viện đã xuất hiện. Sau khi nói những điều cần chú ý, bọn họ liền xuất phát, khoảng cách không xa, một lát là đã tới nơi.

Từ phía xa xa đã chứng kiến một tòa nhà nguy nga màu đỏ sậm đang đứng trên ngọn núi, như một con quái vật khổng lồ, dường như từng viên ngói, từng viên gạch cũng mang màu trầm, chỉnh thể tỏa ra cảm giác áp lực kinh người, giống như một vị thần đang nhìn xuống người phàm, có lẽ trong lòng tu luyện giả, hình tượng của Thông Thiên Điện chính là như vậy.

Càng đến gần, âm thanh bàn tán của mọi người càng nhỏ, đến cuối cùng, khi đứng trước cánh cổng lớn của Thông Thiên Điện, mọi người đã tự giác im lặng.

Không phải là họ không muốn nói, thực ra rất nhiều người đều tới đây lần đầu, nhìn thấy thứ mới lạ, nhất là tín ngưỡng trong lòng, chắc chắn sẽ càng kích động hơn, nhưng chỉ kiến trúc của Thông Thiên Điện thôi cũng tản ra khí thế mãnh liệt, những người đứng dưới kinh sợ tới nỗi không dám nói chuyện.

Du Tiểu Mặc thì thầm bên tai Lăng Tiêu, “Có vẻ lợi hại lắm nhỉ?”

Hắn không tín ngưỡng Thông Thiên Điện, dạo gần đây còn thường xuyên nhìn thấy cường giả Thánh cảnh, chút khí thế của Thông Thiên Điện hoàn toàn không ảnh hưởng tới hắn, bởi vậy cũng không sợ hãi tới mức câm nín như mọi người.

Có điều hắn thật sự tò mò về Thông Thiên Điện.

“Không đẹp bằng cung điện của chúng ta.” Lăng Tiêu bình luận.

Du Tiểu Mặc không phản bác, cung điện của họ phải gọi là hoa lệ đến quá phận ấy chứ.

Một lát sau, cánh cổng lớn của Thông Thiên Điện đã mở ra, tiếng ê a vang như tiếng chuông đồng cổ, lắng đọng ngàn năm, chậm rãi mở sang hai bên, trong giây lát ấy, tình huống bên trong hiện ra trước mặt mọi người.

Một người mặc áo choàng trắng đi tới, mũ trùm che khuất nửa mặt, chỉ nhìn thấy mũi và bờ môi, mặc dù không nhìn thấy ánh mắt kia, nhưng ai cũng cảm giác có ánh mắt đang nhìn họ chằm chằm, hơn nữa còn nhìn thấu từ trong ra ngoài.

Im lặng thật lâu, người mặc áo choàng trắng kia để họ vào.

Địa điểm tỉ thí được đặt trong một tòa đại điện, từ xưa tới nay tỉ thí đều được tổ chức ở nơi này, vừa bước vào trong, một vài viện sinh cũ đã nghiêm mặt.

Mỗi lần sẽ có một nội dung tỉ thí khác nhau, đôi khi là luyện đan, có lúc là rèn luyện, cũng có khi lại nhắm vào sức mạnh linh hồn, họ cũng giống như Du Tiểu Mặc, trong đầu tràn đầy tò mò, Du Tiểu Mặc không cần chủ động nghe ngóng, Thiên Tâm đã tự nói hết.

Khi họ bước vào một đại điện cực rộng, những thứ bên trong đã được chuẩn bị sẵn.

Nhìn qua tòa đại điện này, không ít viện sinh cũ đều âm thầm siết chặt nắm đấm, bởi vì thời gian lần này đột nhiên bị đẩy nhanh, tất cả bọn họ đều không kịp chuẩn bị tâm lý, có điều cái gì phải đến cũng sẽ đến, nếu thất bại nữa, vậy thì lại phải chờ lần sau, mặc dù tỉ thí không hạn chế tuổi tác, nhưng cứ tham gia mãi cũng sẽ ngại lắm.

Thời gian chưa tới, để thả lỏng thâm trạng, tất cả mọi người tụ tập lại thành từng tốp nói chuyện phiếm, đa số là nói về nội dung của lần tỉ thí này, bởi vì chỉ có hai cửa nên cũng dễ đoán.

Đến lúc này, nội dung tỉ thí đã không cần che giấu nữa, người ham vui như Thiên Tâm lập tức chui vào vui sướng thảo luận cùng mọi người, khiến rất nhiều người tụ tập về phía này.

Mặc dù Du Tiểu Mặc cũng ham vui lắm, nhưng đã biết chủ đề rồi thì không cần tham gia làm gì cho mệt, vì thế hắn và Lăng Tiêu đi theo Cửu Dạ cùng những người khác đứng một bên.

Kiều Vô Tinh cười bất đắc dĩ, “Chỗ nào có Thiên Tâm là không thể thiếu hình ảnh náo nhiệt như thế này được, ai nhìn cũng tưởng con bé này mới là người tới tham gia tỉ thí.”

“Như thế cũng tốt, con gái phải hoạt bát mới đáng yêu.” Du Tiểu Mặc phát biểu, nếu như hắn không chết, cũng không tới thế giới này, có khi hắn sẽ bị một cô gái như vậy hấp dẫn.

Kiều Vô Tinh nghĩ đến chuyện Kiều Vô Song rất thích trêu chọc Thiên Tâm, đại khái cũng vì lý do này chứ hả, hoạt bát đáng yêu, cho nên muốn nhìn nét mặt lúc nàng tức giận, chắc sẽ đáng yêu hơn nhiều.

Sở thích quái gở này của Vô Song bị hắn cười nhạo nhiều lần.

Đúng lúc này, một tiếng chuông đồng vang lên.

Tiếng chuông ngân lên ba hồi, đại biểu thời gian tỷ thí đã đến, mọi người lập tức ngừng nói chuyện, đại điện chìm vào yên tĩnh, sau đó dưới sự dẫn dắt của trưởng lão, tất cả dần dần tụ tập tới phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.