CHƯƠNG 16: LỰC KHỐNG CHẾ
Du Tiểu Mặc có chút lo lắng bất an, ngay lúc hắn đang do dự có nên nghe lén nữa không, thì hai người kia đã đi xa, tiếng rất nhỏ, hắn không nghe rõ được câu trả lời của ‘Đại sư huynh’, hoặc giả như y không trả lời, dù sao thì hắn không nghe được gì hết.
Tuy nhiên không nghe được tiếng của ‘Đại sư huynh’, nhưng Du Tiểu Mặc theo bản năng mà nghĩ đến một nam một nữ hắn đã gặp ở Tàng Thư Các , không biết cô tiểu sư muội trong lời bọn họ có phải cô nàng kia không.
Du Tiểu Mặc không dám nghĩ nhiều, rất nhanh sẽ quên hết mấy chuyện này. Chạy vội tới Tàng Thư Các , mượn thêm hai quyển sách. Một quyển là ghi chép lại tất cả linh thảo từ cấp sáu trở xuống ở đại lục Long Tường, trong sách còn có cả hình vẽ có màu, đa số những linh thảo thường gặp đều có thể thấy ở bên trong. Một quyển nữa là sơ cấp luyện đan, ngày mai hắn muốn bắt đầu thử luyện đan, một số việc cần chú ý biết rõ mới có lợi, đến lúc xảy ra sai lầm cũng có thể sửa.
Mượn được sách, Du Tiểu Mặc vui vẻ quay về, không chú ý tới lão giả trông coi Tàng Thư Các đột nhiên mở to mắt nhìn mình một lần nữa, lão giả coi giữ Tàng Thư Các đã gần trăm năm, nhưng đây là lần đầu tiên gặp một đệ tử ký danh cứ vài ngày lại chạy tới một lần, tuy nói tư chất hơi kém, nhưng là một đứa nhỏ biết nỗ lực.
Chỉ có như vậy thôi, vì sau đó lão giả đã nhắm mắt lại.
Du Tiểu Mặc cầm sách tới thẳng phòng ăn. Bởi vì thời gian tìm sách ở Tàng Thư Các hơi lâu, lúc hắn chạy tới phòng ăn người qua lại đã tấp nập rồi, đồ ăn còn thừa không nhiều lắm, cũng may hắn không phải là thùng cơm.
Ăn xong bữa sáng, Du Tiểu Mặc đi theo mấy vị sư huynh đệ đi tới Linh Thảo Đường.
Tiết học hôm nay, Phương sư huynh không dạy bọn họ kiến thức trong sách nữa, bởi vì ngày hôm qua bọn họ đã kích phát sức mạnh của linh hồn, cho nên hôm nay có thể thử luyện đan rồi.
Phương sư huynh dẫn họ tới một gian thạch thất, bên trong thạch thất bày đặt năm chiếc lô đỉnh* theo trình tự, bên dưới là một chiếc bệ đá, bên cạnh còn có một chiếc bàn gỗ hình chữ nhật.
“Từ hôm nay trở đi, nơi này chính là chỗ để các ngươi luyện đan, hiện tại hãy chọn một lô đỉnh rồi đứng cạnh đó.” Sau khi đi vào thạch thất, Phương sư huynh nói.
Du Tiểu Mặc đi cuối, cho nên lúc hắn đi tới nơi, bốn vị sư huynh khác đã chọn xong rồi, đành phải đi tới chiếc lô đỉnh cuối cùng.
Phương sư huynh thấy bọn họ đã chọn xong, lúc này mới lên tiếng: “Bây giờ hãy nhìn kĩ chiếc lô đỉnh ở trước mặt các ngươi, nó sẽ là dụng cụ quan trọng để luyện đan, lô đỉnh này chỉ có thể luyện ra được linh đan cấp một và cấp hai.”
Du Tiểu Mặc nghe thấy hắn nói cấp một và cấp hai, theo bản năng hỏi: “Đại sư huynh, chẳng nhẽ linh đan từ cấp ba trở lên không thể dùng cái lô đỉnh này sao?”
Bốn vị sư huynh khác lập tức cho hắn một cái nhìn đầy khinh bỉ.
Đại sư huynh đã nói rõ chỉ luyện được cấp một và cấp hai, đương nhiên làm sao có thể dùng lô đỉnh này luyện ra linh đan cấp ba, biết rõ mà vẫn còn hỏi một câu ngu xuẩn như vậy.
Du Tiểu Mặc hỏi xong thật sự hối hận vô cùng.
Phương Thần Nhạc chỉ cười, không trách hắn: “Linh đan cấp ba là thử thách đầu tiên của đan sư, yêu cầu với sức mạnh linh hồn cũng rất cao, lô đỉnh bình thường không thể chịu được, cho nên đến một giai đoạn nhất định sẽ phải thay một cái lô đỉnh mới, trừ phi ngay từ đầu ngươi đã có sẵn một cái lô đỉnh tốt.
Du Tiểu Mặc chán nản, hắn cảm giác, vấn đề nào cũng phải dùng tới tiền.
Sau đó, Phương Thần Nhạc lại dạy cho bọn hắn cách sử dụng lô đỉnh, nói thẳng ra là đem sức mạnh của linh hồn chuyển vào bên trong lô đỉnh, bởi vì lô đỉnh bình thường có ba chiếc lỗ, cho nên phải đem sức mạnh linh hồn chia ra làm ba phần.
Lúc này phải xem năng lực khống chế của đan sư với sức mạnh linh hồn cao bao nhiêu. Nếu như không nắm chắc được, thì cho dù ngươi có dùng linh thảo tốt đến thế nào, may mắn cao ra sao, cũng chỉ luyện ra được một viên linh đan hạ phẩm mà thôi, còn nếu không may, khẳng định sẽ hỏng ngay lập tức.
Bởi vậy, trong lúc luyện đan thì yêu cầu với việc khống chế sức mạnh linh hồn rất cao.
Vì Phương Thần Nhạc có chuyện riêng cần phải làm, cho nên không thể trông coi bọn họ luyện tập, đã gọi tới một vị sư đệ tuổi hơi nhỏ, họ Ngũ, dặn dò hắn để ý giúp.
Đợi đại sư huynh đi rồi, mấy người Du Tiểu Mặc mới bắt đầu luyện tập.
Vạn sự khởi đầu nan, chân lý này đúng là không sai bao giờ, Du Tiểu Mặc vừa suy tư về việc làm thể nào có thể chia sức mạnh linh hồn ra, vị sư huynh bên cạnh cũng đã không chịu nổi, kết quả ‘Bùm’ một tiếng, lô đỉnh vậy mà nổ bay mất.
Đợi Du Tiểu Mặc nhìn sang, vị sư huynh kia đang đỏ mặt, biểu cảm giống như không thể tin.
Được đại sư huynh nhờ vả, Ngũ sư huynh cũng không bất ngờ chút nào, ngược lại là thấy nhưng không thể trách, đi qua chỉ bảo cho hắn vài câu, những người khác lập tức vểnh tai lên nghe, kể cả Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc hít vào một hơi thật sâu, tập trung chú ý cao độ, trước mặt hắn liền xuất hiện một thứ trong suốt nhưng lại là một loại vật chất hữu hình, thứ này chính là thực thể của sức mạnh linh hồn.
Dưới sự điều khiển của hắn, sức mạnh linh hồn bị hắn chia làm ba phần bằng nhau, sau đó từng chút từng chút mà di chuyển về ba lỗ trong lô đỉnh, cuối cùng thẩm thấu vào bên trong, hắn có thể cảm nhận được, ba phần sức mạnh linh hồn đang tràn ngập ở trong một không gian hẹp lạnh như băng, hắn thậm chí có thể ‘nhìn thấy’ nhìn huống ở trong đó.
Một loại kim loại vừa đen lại vừa cứng, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy mấy tạp chất kim loại khác. Từ lỗ nhỏ nhìn xuống, hắn rốt cục có thể ‘nhìn thấy’ toàn bộ hình dạng thực sự của lô đỉnh, chính là một khoảng trống, ngoài ra thì không có thứ gì khác.
Du Tiểu Mặc điều khiển sức mạnh linh hồn ở bên trong dao động một lúc, sau đó mới thu lại.
Đợi hắn tỉnh táo lại, mới phát hiện toàn bộ thạch thất bỗng dưng lặng ngắt, ngẩng đầu liền thấy những người khác nhìn hắn sững sờ, kể cả vị Ngũ sư huynh kia, cũng kinh ngạc không kém.
*Lô đỉnh : lò dùng để luyện đan