CHƯƠNG 265: NGƯƠI LÀ AI THẾ?
Lăng Tiêu không phải là một người sẽ tuân theo quy tắc, từ trước tới nay y thích làm theo ý mình hơn.
Cho nên từ tháng trước xếp hạng của Lăng Tiêu đã tụt thẳng từ hạng chín xuống hạng mười một, bởi vì y từ chối quá nhiều lời khiêu khích của mọi người.
Mười cường giả đứng đầu của khu một, mỗi tháng phải nhận ba lần khiêu chiến từ người khác, trừ khi không có ai khiêu chiến, như vậy thì không cần tuân theo quy tắc này, nhưng trọng điểm chính là không có người khiêu chiến.
Từ sau khi lấy được thẻ tím, Lăng Tiêu đã không ra ngoài hoạt động gần một tháng rồi.
Vì vậy ấn tượng của y đối với rất nhiều người đã dần phai nhạt, có người thậm chí còn quên mất một người tên là Lăng Tiêu.
Bởi vì mỗi ngày có nhiều chuyện xảy ra lắm, ví dụ như tin tức người nào đó lên cấp, hoặc tin tức ai đó đánh bại ai đó, tầng tầng lớp lớp, thế nên mỗi khi ngươi liên tục không xuất hiện trong thời gian ngắn, mọi người sẽ rất thực tế mà quên mất ngươi.
Chỉ là những người lọt vào bảng mười cường giả đứng đầu vẫn rất được chú ý.
Mỗi tháng những người muốn chen vào bảng xếp hạng không biết bao nhiêu, cho nên những cường giả có tên trên đó sẽ thường xuyên nhân được lời khiêu chiến.
Thứ hạng của Lăng Tiêu là chín, lại biến mất trước mặt mọi người một tháng, cho nên uy danh càng ngày càng nhỏ, cộng với thứ hạng của y gần áp chót, vậy là rất nhiều người muốn khiêu chiến với y, có điều y cứ từ chối mãi thôi, mặc kệ thực lực người kia cao hay thấp, toàn bộ đều bị từ chối.
Du Tiểu Mặc biết rõ có hai nguyên nhân tại sao Lăng Tiêu lại từ chối hết thảy như vậy, mà một nguyên nhân trong đó rất vô sỉ.
Nguyên nhân đầu tiên là y lười, bởi vì có cái câu gọi là không động đậy sẽ mất hết nhiệt tình ấy, điều này cũng được ứng dụng trên người Lăng Tiêu.
Nguyên nhân thứ hai chính là cái kiểu khiêu chiến thế này chẳng kiếm được bao nhiêu điểm, mục tiêu của y là một trận phải được hai trăm điểm trở lên kìa, mà làm gì có tên ngu nào lại cầm nhiều điểm như vậy để đi đặt cược chứ hả, đâu phải ai cũng giống như Tôn Triết.
Cho nên tháng trước, bởi vì y từ chối tất cả mọi lời khiêu chiến, thứ hạng cũng tự động bị loại khỏi bảng xếp hạng.
Bây giờ Lăng Tiêu đã nói sẽ nghĩ cách, nhất định là phải chăm chỉ hơn rồi.
Du Tiểu Mặc biết rõ y nói được là sẽ làm được, cho nên không thèm xoắn xuýt nữa.
Hắn đem hết điểm số trong thẻ của mình chuyển của thẻ của Lăng Tiêu, sau đó đi đến trước ngăn thứ ba, để thẻ vào khe hở trên đó rồi quẹt một cái, điểm số bên trong lập tức ào ào bay mất, cuối cùng chỉ còn lại một con số chín nằm lẻ loi, làm cho Du Tiểu Mặc thấy mà đau lòng quá chừng.
Cũng may mà không tốn oan uổng, Du Tiểu Mặc nhìn quyển trục bên trong ô vuông và nghĩ như vậy.
Kỹ pháp linh hồn cao cấp chỉ có mười quyển, nhưng kỹ pháp cao cấp thượng phẩm thì chỉ có đúng một quyển trên tay hắn mà thôi, còn dư lại thì đa số là hạ phẩm, khoảng sáu bản, ba quyển còn lại là trung phẩm.
Tuy không biết học viện còn có hàng tồn hay không, nhưng cứ nghĩ đến việc mình may mắn lấy được một cuốn kỹ pháp thượng phẩm duy nhất là Du Tiểu Mặc đã không nén nổi mừng thầm một hồi, vuốt vuốt quyển trục yêu thích không lỡ buông tay, đây chính là món đồ hắn đã phải bỏ ra bốn ngàn điểm số để đổi đó.
Lấy lại tấm thẻ, không lâu lắm, kết giới lại dần dần ngưng tụ.
Du Tiểu Mặc cầm quyển trục đi đến trước mặt Lăng Tiêu, đang muốn nói chuyện với y, nhưng một hồi tiếng bước chân nhỏ nhẹ đột nhiên truyền vào từ bên ngoài, mấy giây sau, một mỹ nữ có dung mạo tuyệt sắc xuất hiện trong tầm mắt.
Cô gái kia hiển nhiên cũng không ngờ ở đây sẽ có người, bước chân hơi dừng một chút, chỉ là khi nàng nhìn thấy dung mạo của người nọ, vẻ mặt kinh ngạc lập tức bị thay thế bằng sự lạnh lùng.
Cô gái này không phải là ai xa lạ, mà chính là Đằng Tử Tâm mà Du Tiểu Mặc chưa gặp đã lâu.
Nàng sẽ xuất hiện ở nơi này, tám chín phần là có mục đích giống Du Tiểu Mặc.
Bầu không khí vốn vẫn yên tĩnh càng trở nên im lặng hơn, Du Tiểu Mặc cũng không ngờ lại gặp được Đằng Tử Tâm ở chỗ này, sau khi kinh ngạc qua đi cũng chẳng chào hỏi nàng, dù sao cho tới giờ bọn họ cũng chưa từng quen nhau.
Lúc này, lại một tiếng bước chân nữa vang lên, theo giọng nói thánh thót kia, là một cô gái nữa đi ra từ phía sau Đằng Tử Tâm, “Tử Tâm, sao lại đứng ở đây không đi tiếp?”
Đây là lần đầu tiên Du Tiểu Mặc được nhìn thấy một mỹ nữ ăn mặc mát mẻ như vậy trong học viện đó.
Dáng người mỹ nữ cao gầy, mái tóc dài đen nhánh rủ xuống bên hông, nhìn xuống chút nữa là một đôi chân trắng nõn gợi cảm, chỉ được che chắn bằng một lớp vải thật mỏng, đường cong của cặp đùi đẹp đẽ kia hiện ra gần như là rõ ràng qua lớp vải mỏng dính ấy, không thể phủ nhận, đây là một cặp mùi đẹp đến mê người, hơn nữa dung mạo của nàng cũng chẳng kém gì Đằng Tử Tâm, nhất là bộ ngực nở nang cao vút được miêu tả rất sinh động.
Nhìn thấy họ, mỹ nữ sửng sốt một chút, ánh mắt liếc qua Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu một lần, cuối cùng lại nhìn về phía Đằng Tử Tâm toàn thân đầy lãnh ý: “Tử Tâm, họ là?”
“Không quen biết.” Đằng Tử Tâm trả lời thản nhiên, gần như không có một chút xao động, như thể nàng thật sự không hề biết Du Tiểu Mặc vậy đó.
Mỹ nữ cũng không nhận ra chỗ nào kì lạ, liền tin tưởng, sau đó cũng chẳng thèm ban cho họ một ánh mắt, nói với Đằng Tử Tâm: “Không phải ngươi muốn đổi kỹ pháp cao cấp sao? Nhanh đi.”
Thấy bạn thân không hỏi thêm nữa, nét mặt lạnh lùng của Đằng Tử Tâm mới dịu đi một chút, nghe được câu nói phái sau, liền gật đầu, lấy ra một tấm thẻ.
Du Tiểu Mặc lơ đãng liếc qua, phát hiện ra đó là một tấm thẻ màu tím, nhưng nghĩ tới thân phận của Đằng Tử Tâm thì hắn cũng chẳng buồn bất ngờ nữa.
Hắn đã từng nghe nói qua, năm thế lực lớn ở học khu B có một thế lực gọi là Đằng Vân, hình như thế lực này do người của Đằng gia thành lập, đã truyền lại từ rất nhiều năm trước, còn có một đoạn lịch sử không nhỏ, có Đằng Vân hậu thuẫn, hẳn là tấm thẻ tím của Đằng Tử Tâm đã có từ lúc bước vào học viện.
Nhưng Du Tiểu Mặc không hề hâm mộ đâu.
Bởi vì tất cả điểm số trong thẻ là hắn dựa vào cố gắng của bản thân tự kiếm được, qua hơn một tháng vất vả mới tích đủ, cho nên hắn có tự tin, nếu Đằng Tử Tâm ở cùng vị trí với hắn, nàng tuyệt đối không thể tích lũy đủ số điểm để đổi một cuốn kỹ pháp cao cấp thượng phẩm.
Quan trọng nhất là, thẻ tím của Lăng Tiêu cũng là thẻ tím của hắn, cho nên hắn căn bản chẳng cần phải lãng phí thêm năm trăm điểm để đi đổi làm gì.
Nghĩ vậy, Du Tiểu Mặc liền kéo tay Lăng Tiêu chuẩn bị đi, bây giờ hắn đã có một nửa khác rồi, nếu là lúc trước có lẽ hắn sẽ thích một em gái kiểu như thế này này, sau đó cố gắng nán lại nhìn người ta một chút, nhưng bây giờ có cho thì hắn cũng không thèm nhé, chớ nói chi là ở lại đây xem sắc mặt của Đằng Tử Tâm.
Lăng Tiêu đeo cái mặt nạ xấu xí kia cho nên không thể nhìn được ra y có ý kiến gì hay không, tuy thời điểm không đeo mặt nạ cũng chẳng thể đoán nổi, có điều trước khi bị Du Tiểu Mặc kéo đi, y quay đầu lại liếc nhìn hai người kia.
“Đứng lại!”
Đúng lúc này, Đằng Tử Tâm đột nhiên sẵng giọng la lớn.
Lầu các vốn rất yên tĩnh, tiếng quát này của Đằng Tử Tâm cứ như sấm rền bên tai vang đội khắp tầng hai.
Du Tiểu Mặc dừng bước, cau mày quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Đằng Tử Tâm đang dùng vẻ mặt âm u đi về phía họ, trên người được bao phủ một loại áp suất thấp, nhanh chóng đi tới trước mặt họ.
“Cuốn kỹ pháp cao cấp thượng phẩm kia bị ngươi lấy mất?” Đằng Tử Tâm lạnh giọng hỏi.
Tuy rất không muốn nói chuyện với Du Tiểu Mặc, nhưng lần này Đằng Tử Tâm không thể không mở miệng, bởi vì lần này nàng tới đúng là vì muốn đổi cuốn kỹ pháp thượng phẩm duy nhất kia, nhưng mới nãy thôi, nàng lại phát hiện vị trí đặt cuốn kỹ pháp kia đã trống rỗng, trong mười ô vuông, chỉ có cuốn kỹ pháp kia là biến mất, mà lúc này cũng chỉ có hai người Du Tiểu Mặc.
Mỹ nữ ngực lớn đi theo Đằng Tử Tâm nghe nói thế cũng lập tức lộ ra nét mặt kinh ngạc, tên đan sư thoạt nhìn không có danh tiếng này lại đủ vốn liếng để đổi một chuyển kỹ pháp cao cấp thượng phẩm sao, chẳng lẽ hắn thuộc mấy thế lực kia?
Mỹ nữ suy nghĩ cẩn thận, nhưng mãi mà vẫn không nghĩ ra nổi có thế lực nào lại liên quan tới Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc vốn là bối rối nhướn mày, nhưng sau đó lại dùng vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi: “Ngươi là ai thế?”
Ẩn ý của câu nói này chính là ta không biết ngươi.
Đằng Tử Tâm cứng họng, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn, nàng nhớ tới mỡi nãy mình cũng nói với bạn thân ba chữ, nếu bây giờ nàng lại nói là mình biết hắn, chẳng khác nào tự tát mình.
“Ta bỏ ra năm ngàn điểm, đổi cuốn kỹ pháp thượng phẩm trên tay ngươi.” Đằng Tử Tâm có nén lửa giận trong lòng, rồi nói một điều kiện như vậy, đối với cuốn kỹ pháp kia, nàng nhất định phải có được.
Mỹ nữ không khỏi kinh hô một tiếng: “Tử Tâm, năm ngàn điểm không phải là một con số nhỏ đâu.”
Thân là bạn của Đằng Tử Tâm, mỹ nữ biết rõ trong thẻ tím của Đằng Tử Tâm cũng chỉ có năm ngàn điểm, bên trong ngoại trừ một ngàn năm trăm điểm do Đằng Tử Tâm tự kiếm, thì còn dư lại đều mượn từ Đằng Vân bang.
Mặc dù Đằng Vân bang là một trong năm thế lực lớn ở học khu B, thực lực cũng rất mạnh, nhưng ngày càng có nhiều học sinh gia nhập, chi tiêu nội bộ cũng càng lúc càng lớn, cộng với lúc trước lượng tiêu thụ linh đan bị sói mòn, thì ba ngàn năm trăm điểm đối với Đằng Vân bang đã không phải là một con số nhỏ nữa rồi.
Lý do Đằng Vân bang đưa số điểm này cho Đằng Tử Tâm là vì biểu ca của nàng đã bị người khác tạo áp lực, nếu như bị họ biết được, Đằng Tử Tâm vì đổi một cuốn kỹ pháp cao cấp từ trong tay người khác, mà bỏ ra số điểm nhiều hơn giá gốc tới một ngàn, nhất định sẽ bị những người còn lại nắm thóp.
Đương nhiên, suy nghĩ của bạn thân không có nghĩa là suy nghĩ của Đằng Tử Tâm, nàng là đan sư kiệt xuất nhất đời này của Đằng gia, muốn gì có nấy, tới ba ngàn năm trăm điểm nàng cũng không để vào mắt, nói ra điều kiện trao đổi như vậy cũng hoàn toàn là vì nàng không nuốt trôi được cơn tức này.