Đông Đông hầm hực ngồi trên ghế gỗ, trên có A Lệ cũng Niện Hoa, Tú Nhã lại dùng ô che nắng cho nàng. Vốn cuộc sống tốt như tiên sẽ không làm sao mà riêng Đông Đông nàng đây là uất ức là vì phó bang chủ của hắc bang. Ài nàng ta lại yêu say đắm Tề Thịnh thành ra ghét nàng, nay hắn lại muốn nạp nàng ta vào làm cung nữ riêng cho hắn.
Nàng ra sức khuyên ngăn hắn lại viện cớ khiến tâm nàng chán ghét không thôi, hai hôm nay chiến tranh lạnh cũng chỉ vì một nữ nhân!
A! Phải rồi, xuyên qua đây cũng ba bốn tháng rồi mà sao chưa thấy “ Dì cả “ ghé thăm, có phải quá dị thường hay không?
“ A Lệ, sao ta thấy dạo này không có “ Dì cả “ ghé thăm? “ Đông Đông tò mò quay sang thì thầm với A Lệ, mặc dù nói rất nhỏ nhưng với khả năng của Tề Thịnh vẫn nghe rõ mồn một.
“ Dì cả của Hạ phủ ạ? “
“ Ý ta là mùa dâu rụng, rngj rời, rơi rớt đó! Màu đo đỏ, cái nó chảy ra đó, màu đỏ! A, chính là máu chảy từ tam giác, máu chảy từ con bướm bay bay đó! “ Đông Đông hết diễn tả lại biểu đạt, hết vẻ hình tam giác lại vẽ con bướm.
“ Vương Phi ta thật sự không biết. “ A Lệ cười khổ, Vương Phi bình thường chính là không thích cùng người ngoài tiếp xúc, nhưng mà nàng lại thấy đối với các nàng đây Vương Phi còn rộng lượng hơn.
“ Xùy, không ưa nổi các ngươi. “ Đông Đông vẻ mắt chán ghét quay mặt về phía trước, nhất thời các cô nương đều run bần bật đến là lạ.
“ Bọn họ bị sao vậy Niện Hoa. “ Đông Đông kinh ngạc quay đầu hỏi nhỏ Niện Hoa.
“ Vương Phi, bọn họ đều bị người dọa cả rồi. “ Niện Hoa nói xong, quay đầu mím môi nén cười, A Lệ cùng Tú Nhã cũng không kém, nén cười đến đỏ mặt.
Tề Thịnh mặt lạnh mấy bữa nay cũng chịu khó ló ý cười.
Hắn vô can, vì bang cần hắn quản lý nên hắn mới bảo Hải Nhi vào nạp thành cung nữ, vốn đã uất ức riêng cho Hải Nhi, nay lại uất ức thêm cho thê tử hắn.
Đứng giữa một người theo hắn bao nhiêu năm qua, lại một người hắn yêu ngần ấy năm, thật khiến hắn không biết phải làm sao.
Nếu Đông Đông biết được hắn nghĩ gì, chắc chắn sẽ lựa chọn tát hắn hai cái.
Uầy còn có thể làm gì sao? Hửm? Có cô vợ nào biết sắp có tiểu tam mà mời gọi không? Nếu là các cô nương khác nàng biết hắn sẽ không động tâm nhưng mà...Hải Nhi này của hắn, theo hắn bao năm rồi? Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy mà! Mưa dầm thấm lâu!
Còn bảo nàng là ghen ghét! Nàng làm gì có ghen ghét ả! À không, nàng có ghen! Nàng làm gì nghĩ bậy hắn cùng nàng ta! Không...nàng có nghĩ....! Nàng làm gì có chửi rủa nàng ta chứ! Ý nàng là không chửi rủa nhiều.
( Tự vả x10000)
“ Haizzzzz....” Đông thở dài, tay xoa xoa hai bên thái dương. Tỏ vẻ lo lắng
Tề Thịnh vui vẻ, có phải thấy mình sia khi giận hắn rồi đúng không? Còn không mau tha thứ đi!
“ Sao không giận hắn sớm hơn chứ! “
Lời vừa dứt, cả Vương phủ lặng lẽ hít một ngụm khí lạnh, ý cười của Tề Thịnh biến mất dạng. Khi mà lạnh á, mọi thứ đều trở nên nghiêm túc. ( Chưa bao giờ thấy câu này hợp lý như vậy, haha)
Đông Đông sau đó khôi phục nguyên trạng, lạnh lẽo hỏi.
“ Vượt qua được bài kiểm tra, cho vào làm cung nữ “ Đông Đông lạnh không phải là hiếm khi nhưng mà lạnh như vậy là làn đầu tiên mấy vị tiểu thư này nghe.
Sở dĩ đều là các vị tiểu thư đài các, vì các nàng rất mến mộ Vương Gia, muốn được làm thê thiếp của Nhị Vương Gia chỉ có thông phòng là thân phận tốt cho các nàng nha còn Trắc Phi gì gì đó nên vứt đi!
Các cậu ấm nhà quan lớn cũng tham gia, chri cần làm đại nha hoàn cho Vương Phi, ngoài giới hạn quá cao ra, có thể tự tiện đánh người hông cần lý do nha!
Còn lại đều là người của hắc bang, trong đó Ninh Hải ( Tức Hải Nhi) là ưu tú nhất. Tất nhiên không lạ lẵm, sau này, khi Vương Gia hắn qua đời lại theo phe nữ chính, chống lại nàng thôi. Đông Đông lạnh lẽo nhìn qua Ninh Hải mấy lần, quả có dũng khí, không nhếch nhác như mấy cố nương kia!
Đông Đông vỗ tay bộp một tiếng, lập tức cả đám nha hoàn đem ra tất cả thử thách như: Bật nhảy, chạy rút nước này, vật lộn này còn có cả thử thách bí mật cơ.
Đông Đông cao hứng nhếch cao miệng thành một vòng cung xinh đẹp, hôm nay nàng còn tuyển cả nam nhân cơ.
Cuộc Thi kết thúc sau nữa canh giờ, những người Vương Gia lựa chọn:
Hải Nhi!!!!
Những người Vương Phi lựa chọn:
Túc Tiểu Thành ( Nam nhân)
Lăng Y Doanh ( Nữ nhân)
Cung Tiểu Phàm ( Nam nhân)
Lâm Dành Dành ( Nữ nhân)
Lâm Nhất Nhất ( Nam nhân)
Lâm Dành Dành cùng Lâm Nhất Nhất là tỷ muội, là con của một gia đình nghèo, không có học thức cao nhưng võ lực tốt, thân thể tốt.
Lăng Y Doanh có học thức khá vững, rất thuận tiện cho bàn mưu tính kế và đặc biệt là nàng ta không chút quan hệ với nữ chính!!!!
Túc Tiểu Thành võ lực tốt, thần trí lại minh mẫn, rất thuận tiện cho việc bảo hộ, sai đi làm ám vệ cũng không tồi.
Lâm Nhất Nhất lại có tay nghề nấu ăn cao, mặc dù đã có đầu bếp rồi nhưng nàng vẫn muốn có nữa có được không, đẹp trai thế kia mà!!!
Tất nhiên tất cả nô tì, nô tài, nàng tuyển đều là nam thanh nữ tú.
Những người còn lại đều ban thưởng ba vạn lượng bạc, sau đuổi đi.
Vương Gia nhịn không được phất tay rời đi, Vương Phi còn không khách khí quăng tờ hưu thư trước mặt hắn.
Tề Thịnh ánh mắt phức tạp nhìn nàng, hắn dừng cước bộ, cầm bức hưu thư lên, nhẹ nhàng xé rách từ giấy, quăng xuống đất sau rời đi. Hải Nhi rời đi theo hắn, chấp chấp lại quay đầu căm hận nhìn nàng lại bị nụ cười khinh bỉ của nàng kéo cho hồn bay đi.
“ Sau này tất cả các ngươi đều làm Tam nha hoàn của ta, có chuyện gì cứ báo bổn Vương Phi một tiếng. “
Đông Đông quay trở về chính viện nhìn thấy Hải Nhi đang chờ đợi hắn.
Nụ cười tăng len gấp bội khinh bỉ.
“ Chủ tớ nên phân biệt chủ tớ, muốn giết ta phải bước qua xác của Hạnh Quốc, muốn hại ta phải bước qua xác Hạnh Quốc! “
Sau kêu nha hoàn đem hết đồ của hắn, để hắn ở đâu thì về đó
!
Câu cuối cùng nàng dành cho hắn chính là: “ Chịu không được cứ hưu, ta tuyệt đối không ép. “ Chỉ thấy hắn mím môi, khéo mắt ánh tia bi thương, sau lắc đầu rời đi.
Đừng bảo nàng kì quái nếu không làm vậy, liệu nàng ta là gian tế của cặp đôi cẩu nam nữ đó thì sao? Hắn với nàng cùng bị hại thì sao? Hắn lại kiên quyết tin Hải Nhi của hắn thế, thích thì thích nhưng giết vẫn giết chứ?
Mắt thấy Vương phi ngẩn ngơ đến lạ lùng như vậy A Lệ khẽ thở dài.
“ Vương Phi, người cớ gì phải làm vậy? “
“ Vô cớ...” Đông Đông bị kéo lại suy tư, Đông Đông nhanh chóng sắp xếp lại cho các nha hoàn. Nam tả Nữ hữu, cứ vậy mà ngủ chung, tất nhiên là ngay tại đình viện của nàng, phòng nữ lại rộng hơn phòng nam là chắc chắn.
Lý do nàng lựa chọn cho bọn họ ở lại đình viện là để bảo hộ bản thân, chắc chắn đem nay Ninh Hải sẽ tiến vào, nhân lúc nàng ngủ say mà tổn hại nàng. Lẽ tự nhiên thôi, sinh ra đã khắc nhau, sau này cũng sẽ khắc nhau.
Đúng như nàng nghĩ, tối hôm đó có một bóng đen lặng lẽ bước vào đình viện.
“ Ngươi là ai! “ Bóng đen nhanh chóng bị bắt lại, tay đưa dao kề cổ nàng. Đông Đông tức giận dãy dụa, vô tình bị dao khẽ chém một nhát, máu ứa ra, rát đến tê tái.