Từ Ác Phi Thành Ác Hậu

Chương 46: Chương 46: Hỉ a ! (H nhẹ)




Cảnh báo có H, nếu có tâm trạng vui lòng không coi khi không vừa ý....Khuyến cáo a!!!

“ Vương Phi...” A Lệ hào hứng chạy vào, dấp phải cục đá mà té bẹp xuống, lời chưa dứt liền bị cắt đi.

“ Có chuyện gì? “

“ Vương Phi, mẫu thân người có hỉ rồi! “

“...” Nàng bị lời vừa thốt dọa cho sợ mất mực, miệng mấp máy không dám lên tiếng nửa lời.

Nhất thời cả chính phủ đều tràn lên một vẻ im lặng khó chịu, lạnh sống lưng vô cùng.

“ A lệ, ngươi nói lại xem? “ Nàng ngẩng đầu, tóc khi nãy vừa búi xong lại trở thành một cỗ uy nghiêm bức người. Tề Thịnh vừa kịp lúc, chải chuốc xong xuôi, thấy có chuyện không ổn, vỗ vỗ vai nàng.

“ Nàng có muốn? Ta cùng nàng liền sinh một đứa! “ Hắn vui vẻ, xoa xoa tấm lưng mảnh khảnh của nàng, kiều mị vô cùng.

“ Hảo “ Nàng nở nụ cười hiền, sau đó đưa tấm lụa mỏng che ngang mặt lộ rõ vẻ ngượng ngùng trên mặt, khí lạnh khi nãy cũng chả thấy đâu. Nô tỳ, thái giám khi nãy đều lui sang một bên, có chạy trối chết cũng không ở lại, đùa chứ đây là chuyện chăn gối quan trọng vô cùng đấy!

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, bỏ xuống một lớp y phục để lại một bộ đồ trắng lộ rõ cơ bụng, quyến rũ không ngừng.

“ Phu Quân chàng...chàng lưu manh! “

Đông Đông bị cơ thể hắn quyến luyến đến không rời mắt, quay mặt xấu hổ cúi cúi xống, mặt đã đỏ nay càng đỏ lợi hại.

“ Vương Phi, nàng rất đẹp. “

Trang phục vừa vận liền vừa vặn nằm dưới đất, hoàn hảo thêm vào khung cảnh một chút mờ mờ ám.

“ Phu Quân a~ “

Hắn ôm lấy eo nàng, để “ Vật Đó “ tự nhiên cọ lấy mông nàng, khó chịu vô cùng, hắn đặt môi lên môi nàng chậm rãi hôn, luyến tiếc không rời.

“ Phu Quân a~ Khó chịu “ Môi nhỏ léo ra một sợi tơ, tóc vừa búi đều trở thành một mảng, trâm đều rơi lộp bộp xuống đất, hắn vừa vặn đè nàng xuống, xoa nắn nơi nhũ hoa kia, để vật kia từ từ tiến vào.

“ A...đau...Phu Quân...đau “ Môi nhỏ nhóp nhép dưới thân hắn, ma mị càng lộ ma mị.

“ Đông Đông “ Hắn cúi xống ngậm lấy môi đào. Vừa lúc tiếng cạnh cửa to lớn hiện ra.

“ Đông Đông con....” Hạ Phu Nhân vừa mở cửa.

“ ÔI, làm phiền hai đứa, mẫu hậu cùng muội muội đi trước nhé! “ Hoàng hậu Hạnh Quốc vừa thấy cảnh này liền ngượng ngùng đóng cửa lại, nhã nhặn kéo Hạ Phu Nhân rời đi.

Chỉ biết một lúc sau, khắp Tề Phủ truyền đến một tiếng hét chói tai của Vương Phi.

“ Người đâu, mau hầu hạ vương phi tắm đi. “ Hắn hắc giọng, đám nô tỳ liền thay phiên nhau chạy vào, mặt ai náy đều đỏ ửng lên. Chỉ tiếc họ có muốn hầu hạ cho Vương Phi cũng khó, nàng dính hắn căn bản chưa có buông ra.

“ Vương Phi người mau xuống đây, nô tỳ hầu hạ cho người tắm. “

“ Không xuống không xuống “ Nàng càng thêm xiết hắn, nửa điểm cũng không muốn rời đi.

“ Vậy ta hầu nàng tắm? “ Hắn cúi đầu xuống nhìn con mèo nhỏ vẫn một mực không buông, lòng như dâng lên một cỗ ấm áp.

“ Thật sao? “ Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt thanh tú phóng đại trước mặt liền bồn chồn cúi xuống.

“ Ta liền hầu nàng tắm. “ Hắn bế nàng lên đuổi người ra liền cùng nàng tắm.

***

Hạ Phu Nhân cùng Hoàng Hậu Hạnh Quốc đang ngồi trong một căn chồi nhỏ trước vườn hoa của Tề Phủ, liền bắt chợt nhìn thấy Tề Thịnh cùng Đông Đông, một thân ảnh lớn dịu dàng dìu thân ảnh nhỏ dưới ánh mặt trời.

Đông Đông mang theo một màng che mặt, mặt bộ độ gấm Tứ Xuyên đỏ thẫm, dưới nắng càng mang thêm nét nhu nhược. Tề Thịnh vận lên mình áo cổ tròn, phía trên choàng thêm một lớp áo màu tím, tạo thêm cho hắn quyền lực không đáy.

“ khụ..khụ, Mẫu hậu, mẫu thân....”

“ Tỷ tỷ “ Câu chưa dứt liền bị Lục Tứ Ngải chặt đứt, hung hăng liếc nàng ta một chút. Hắn liền cười cười vỗ vỗ tay Đông Đông, quay sang nhìn Lục Tứ Ngải, nàng ta vận trên người trang phục xa hoa của Lục Hầu, cùng một màu đỏ. Hắn nhíu mi, Tề Thanh chỉ có chính phi mới có thể vận áo đỏ, nàng ta như vậy thật không có quy tắc.

“ Lục Tứ Ngải, bổn vương nghĩ ngươi nên thay lại quần áo đi, không có quy tắc chút nào. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.