“ A Lệ “ Đông Đông trầm tư nhìn vào thân ảnh nhỏ bé trước mặt. Mắt cảnh giác nhíu lại, quan sát xong tất cả song nàng vẫn chưa có ý buông tha, nhìn nhìn A Lệ thêm một chút, sau nhắm mắt, bắt chéo chân ngồi lên ghế tịnh dưỡng.
“ Vương Phi, người không cần thiết phải phong nàng ta thành Thất phu nhân đâu! “ A Lệ không vui nhìn chủ tử, cảm giác khí lạnh như trào trực ra bên ngoài, lòng cảm thấy bất an vô cùng.
“ Để nàng ta vênh váo đi. “ Nàng lười biếng qua loa đáp một câu, nhíu mày liễu, mắt hơi chuyển bạch sắc biểu tình.
“ Vương Phi vừa hay khi nảy A Thiển có báo cáo với nô tỳ vài điều. “
“ Ừ “ Nàng ra vẻ không bận tâm, sau tiếp tục nhắm nghiền mắt, dựa lưng vào thành ghế, điệu bộ muốn vênh váo bao nhiêu liền vênh váo bấy nhiêu. Vừa mang theo một cỗ uy phong nồng đậm lại pha khí chất kiêu ngạo vốn cố, trở nên hắc ám vô cùng.
“ Vương Phi, Đổng Khiết vừa trở về Lục Hầu... “ A Lệ không mặn không nhạt lên tiếng song vẫn có chút kiêng kị nói thêm “ Tam Vương Gia cũng nằm trong đó. “
Tề Thịnh đứng đằng sau, thanh tú nhíu mày, tỏa ra một cỗ sát thương bứt người vô cùng. Hắn đem câu A Lệ vừa nói ghi nhớ sâu sắc, sau im lặng lắng nghe tiếng cuộc trò chuyện.
“ Thất phu nhân vừa được thăng chức đưa cho nàng ta hộp trâm này đi. Cái kia, ta tự có suy tính. “ Nàng đưa cho A Lệ một hộp trâm bạc, nói quý nói rẻ không rẻ. Phân phó A Lệ một lúc, nàng trở về chính phòng, nhìn nam nhân vẫn còn nằm trầm ồn trên giường gỗ, nàng hoa lệ cười một cái thật sâu, rất nhanh lại thu hồi.
***
“ Tú Nhã, Niện Hoa, hầu hạ Vương Phi sửa soạn “. A Lệ bên ngoài Chính Viện gào rú, rất nhanh liền thấy Tú Nhã, Niện Hoa bước vào, cùng nàng thay ý phục lại chải tóc. Niện Hoa nhìn nàng hài lòng gật đầu hai cái liên tục, hôm nay Vương Phi mặc một bộ Hắc Phục rất đơn giản, búi tóc cao, dùng trâm rũ hình mẫu đơn, tay mang một chiếc vòng phỉ thúy.
Hôm nay, Vương Phi nhìn thật khủng bố, vừa ác ma lại vừa uy phong, không biết chọn từ nào thì thích hợp.
“ Trùng hợp “ thay hôm nay Vương Gia cũng vận một bộ Hắc Phục, bên hông mang theo một hà bao nhỏ, nhìn tuấn mĩ lại mang chút khí tức bứt người.
Nàng gọi hắn vào bên chồi nhỏ ngồi. Không khí man mát, gió hiu hiu, lá bay bay, mang lại một khung cảnh mĩ miều.
“ Gọi Thất Phu Nhân ra đây, bổn Vương Phi có chuyện muốn nói cùng nàng. “ Nàng hơi nhướn mày, cắm hất cao lên một chút, chờ xem cái thiếu nữ bản lĩnh hôm qua, hôm nay có còn bản lĩnh?
Khoảng 1 khắc sau nàng ta xuất hiện, thân vận một bộ phấn y, trâm bạc mang rất nhiều song còn có một nha hoàn đi theo hầu nàng ta, nàng không vui hừ một tiếng. Hắn cười xòa, đưa tay kí nhẹ lên trán nàng một cái, Đông Đông hầm hực liếc xéo hắn.
“ Tần thiếp bái kiến Vương Gia, bái kiến Vương Phi “ Nàng ta nhún người hành lễ nhưng mắt vẫn chung thủy hướng về phía Tề Thịnh, căn bản không có để nàng vào mắt.
“ Ngươi tên gì? “ Hắn lạnh giọng hỏi, hắn còn nhớ người này là một trong hai thông phòng của mình.
“ Tần thiếp là Lương Lương thưa Vương Gia. “ Nàng ta ỏng ẹo đứng dậy đi về phía Tề Thịnh.
Đông Đông không vừa ý, mắt chuyển bạch sắc, không thuận mắt mà chớp mắt hai cái, móng tay cũng biến thành bạch sắc.
Hắn nhìn thấy nàng có chuyển biến, hơi ngẩn người một chút, sau lại nắm chặt tay nàng, ôn nhu cười một cái.
“ Đem Thất Phu Nhân ra ngoài lãnh 20 đại bản đi “ Nàng lạnh giọng, tựa tiếu phi tiếu cười một cái, phất phất tay mặc cho hạ nhân lôi ả ra ngoài.
“ Vương Phi, nô tỳ chưa làm sai gì cả! “ Lương Lương nhắm về phía nàng gào lên. Vừa lúc Lục Trắc Phi bước đến, nàng ta chuyển tầm mắt đến Lương Lương đang bị hạ nhân lôi ra ngoài sau lại ổn định hướng nhìn lên nàng. Tiếp đó mới hành lễ.
“ Tỷ tỷ, nàng ta là Thất phu nhân vừa được phong chức? “
“ Ừ “ Nàng lười biếng trả lới một tiếng, sau lại rũ mi xuống Lương Lương đang nằm lãnh đại bản, Khóe mi nhếch lên cao hứng.
“ Nàng ta làm gì sao tỷ tỷ? “ Lục Tứ Ngải một bên phe phẩy quạt, một bên chú ý về phái Lương Lương đang bị phạt.
“ Chỉ là bất kính. “ Đông Đông cũng không có trả lời nhiều, tay nắm tay hắn khẽ siết.
Tề Thịnh ôn nhu cười, nhìn nàng sủng nịnh đến tận trời.
Tựa như chỉ cần nàng muốn hắn đều có thể mang về cho nàng cả bầu trời.
A Lệ một bên cười thầm, vào Nhị Vương Phủ này, người cần cẩn trọng đầu tiên là Vương Phi không phải Vương Gia.