CHƯƠNG 48
Sau thất bại lần này, Hoa Cơ Vân lại hoàn toàn chẳng hề tức giận, chỉ lạnh lùng ngắt cuộc điện thoại xin lỗi cùng việc trả lại khoản tiền của đối phương.
Trải qua khoảng thời gian hỗn loạn như thế, cổ phiếu của Để Thị chẳng những không hề xuống giá, trái lại sau chấn động vài ngày lại vững vàng trở lại, hiệu quả còn lâu mới đạt tới những gì Hoa Cơ Vân mong muốn.
Cảnh sát cũng không hề can thiệp, đây là việc duy nhất khiến Hoa Cơ Vân cảm thấy thoải mái. Nhưng những việc xảy ra trong công ty lại khiến bà cảm thấy không thoải mái một chút nào —– Nhân viên rời đi, cổ phiếu tựa như bị hút đi, cổ phần không ngừng bị thua mua, lỗ hổng tài vụ —– Tất cả, tất cả tựa như trong nháy mắt đều đồng loạt xuất hiện.
Bà có thể thấy được sự bất mãn trong mắt con trai, cũng biết người con dâu bà tự mình lựa chọn cho gã khiến gã càng thêm buồn bực, nhưng bà biết con trai của bà cần phải gánh vác trách nhiệm, bà rất hài lòng về Hoa Khiếu khi công ty xảy ra nhiều chuyện như vậy mà gã vẫn có thể trấn tĩnh.
Điều tra sự việc của Để Luật Dương đã gặp trở ngại, lúc này không thích hợp để gây thêm những hành động lớn hơn. Điều bà muốn làm nhất lúc này chính là tổng kiểm tra và tìm kiếm số tiền bị tổn thất, để biết được hơn tám trăm vạn tiền bị rút lõi kia rốt cuộc đi đằng nào.
Vừa nghĩ tới việc này Hoa Cơ Vân liền nhịn không được mà xoa huyệt thái dương giúp cho đầu óc thả lỏng, giảm bớt cảm giác tức giận trong người. Không thể báo cảnh sát, điều đó chỉ khiến việc này nhanh chóng truyền ra, cổ phiếu chắc chắn sẽ trượt giá vô cùng thê thảm. Chỉ dựa vào kĩ thuật tìm người của thám tử (1) … E rằng tới chết cũng chẳng tìm được.
Tám trăm vạn kia bà đã dùng tiền tư tạm bổ sung một khoản nhỏ, thế nên trong quá trình lưu thông sẽ không xuất hiện lỗ hổng, nhưng nếu xét về lâu dài, hoặc nói xét từ góc độ lợi ích cá nhân của bà, việc này chẳng khác gì uống rượu độc giải khát.
Việc kia tới lúc này còn chưa báo cho Hoa Khiếu, Hoa Cơ Vân do dự một lát, cuối cùng vẫn bấm điện thoại. Bà cảm thấy có lẽ nên thương lượng với con trai một chút sẽ tốt hơn —– Dù sao, con trai bà cũng đã lớn rồi.
Lúc này, Hoa Khiếu đang lái xe tới phòng khám của Tô Dạ Kiều, một chiếc xe hơi sang trọng đỗ trước cửa phòng khám nhỏ không hề thu hút, ngay lập tức liền hấp dẫn sự chú ý của các bác trai, bác gái đang truyền nước.
Tô Dạ Kiều đang tiêm cho một cô nhóc khóc nháo ầm ĩ, anh không ngừng dỗ dành cô bé, dùng đồ chơi và kẹo thu hút sự chú ý của bé, sau đó nhanh chóng dùng dây cao su buộc cổ tay nho nhỏ lại, dùng miếng bông nhúng cồn, xoa vào tĩnh mạch đã phồng lên, bộc lộ mạch máu trên làn da, sau đó đem đầu kim đã chuẩn bị tốt nhắm chính xác vào làn da non mịn kia, nhanh chóng, chuẩn xác tiêm vào.
Cô nhóc đang ngậm kẹo lại một lần nữa khóc òa lên, cha mẹ bé đứng bên cạnh xót con, ngay lập tức vươn tay, dỗ dành cô bé ngừng khóc nháo và giãy dụa. Sau khi Tô Dạ Kiều kiểm tra một chút thấy không có vấn đề gì mới dặn dò cha mẹ bé vài câu, rồi rời khỏi phòng bệnh.
Vừa ra ngoài đã thấy Hoa Khiếu đang đứng ở cửa phòng thuốc, chăm chú nhìn những loại thuốc muôn hình muôn vẻ xuyên qua tấm kính thủy tinh.
“ Hoa … Tiên sinh? ” Tô Dạ Kiều nghi hoặc gọi một tiếng, Hoa Khiếu nghiêng đầu qua, vẻ mặt rất … Khó hiểu nhìn Tô Dạ Kiều.
“ Tìm tôi có việc gì à? ” Tô Dạ Kiều nhanh chóng rửa tay trong chiếc bồn rửa giản dị, sau khi lau khô tay lại hỏi một lần nữa.
“ Có rảnh nói chuyện riêng với tôi không? ” Hoa Khiếu tựa như vô ý, liếc nhìn những bác trai, bác gái ở bên cạnh, họ có vẻ đều đang vểnh tai nghe cuộc đối thoại giữa hai người.
“ Có, lên lầu đi. ” Tô Dạ Kiều gật đầu, sau đó quay sang cười với các bác trai, bác gái đang vô cùng hứng thú với cuộc nói chuyện của bọn họ, “ Nếu hết nước truyền thì nhớ gọi một tiếng, tôi sẽ qua. ”
Sau khi tiến vào phòng làm việc nhỏ của Tô Dạ Kiều, Hoa Khiếu cẩn thận khóa trái cửa lại, tiếp đó ngồi ở phía đối diện Tô Dạ Kiều, đợi Tô Dạ Kiều tạm cởi áo blu, treo lên trên giá áo.
“ Tìm tôi … Là để nói chuyện có liên quan tới Sở Ca đi. ” Tô Dạ Kiều cũng chẳng dài dòng, trực tiếp nói rõ mục đích tới của Hoa Khiếu.
“ Không sai. ” Hoa Khiếu hít sâu một hơi, “ Cám ơn cậu đã cứu Sở Ca vào lúc y nguy hiểm nhất, bằng không tôi thật không dám tưởng tượng … Y sẽ như thế nào. ”
“ Anh không cần cảm ơn tôi, đây là ý trời , cho nên … Không cần phải cảm ơn. ” Tô Dạ Kiều mỉm cười nói.
“ Chúng ta đều đã biết đứa trẻ có như thế nào … Thế nên tôi cũng có chuyện muốn nói thẳng, sau khi tôi thoát khỏi sự khống chế, tôi muốn đón y về nhà tôi, đương nhiên, còn có cả đứa trẻ. ” Hoa Khiếu suy nghĩ một chút, cảm thấy đây không phải là một cuộc làm ăn liền dứt khoát nói ra toàn bộ suy nghĩ của mình.
Tô Dạ Kiều yên lặng. Chút bất an lớn nhất anh vẫn luôn chôn giấu tận đáy lòng từ trước tới nay cuối cùng lại bị Hoa Khiếu đâm thủng. “ Việc này tôi không thể tự mình quyết định, nếu Sở Ca muốn quay về cùng anh, tôi sẽ không ngăn cản. ” Thật lâu sau, Tô Dạ Kiều mới khó khăn nói lên suy nghĩ của bản thân.
Nghe được câu trả lời giống như trốn tránh của Tô Dạ Kiều, Hoa Khiếu hoàn toàn không cảm thấy ngoài dự liệu, “ Thời gian cậu và Sở Ca ở cùng nhau có lẽ còn dài hơn thời gian chúng tôi bên nhau, y có lẽ sẽ không muốn chủ động rời đi, nhưng y có con của chúng tôi, tôi không thể để y ở ngoài như vậy. Vì để y trở về, tôi đang cố gắng thoát khỏi sự khống chế của mẹ. Trả giá của tôi dành cho y, tuyệt đối không ít hơn cậu. ”
“ Ý của anh là bảo tôi chủ động buộc Sở Ca rời đi. ” Tô Dạ Kiều cuối cùng cũng hiểu rõ ý tứ của Hoa Khiếu, sự không thoải mái trong lòng lại chẳng thể biểu hiện ra ngoài, anh chỉ đành cười khổ một tiếng, “ Hoa tiên sinh, anh làm như vậy phải chăng thực không hợp tình? ”
“ Tôi cũng biết đây là một lựa chọn vô cùng khó khăn, nhưng thứ tôi có thể mang lại cho Sở Ca không chỉ có tình yêu, còn có cuộc sống thoải mái, con của tôi cũng sẽ được lớn lên trong một môi trường tốt đẹp. Thứ cho tôi nói thẳng, với tình hình thu nhập hiện nay của cậu e rằng chẳng thể nào cung cấp một môi trường sống tốt cho đứa trẻ. ” Hoa Khiếu quét mắt nhìn phòng làm việc có chút đơn sơ này.
Gã rất thực tế, Tô Dạ Kiều cười khổ.
Không phải là anh chưa từng nghĩ tới việc này, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới phải tiễn Sở Ca đi, anh liền không dám nghĩ nữa —– Anh không dám tưởng tượng cuộc sống anh sẽ như thế nào nếu không có Sở Ca.
Nhưng anh không thể ích kỉ như thế, Hoa Khiếu nói không sai, anh không thể cho đứa trẻ một cuộc sống hoàn mỹ, anh không có nhiều tiền như vậy, anh cũng không có một công việc danh giá chân chính, thậm chí còn có một sự thật là đứa trẻ đó căn bản còn không phải con của anh.
Anh không có cách nào cự tuyệt lời đề nghị của Hoa Khiếu.
“ … Có thể đợi đứa trẻ sinh ra rồi mới tình tiếp … Hay không … ” Đây là sự trì hoãn duy nhất anh có thể làm được.
“ Đương nhiên, hiện tại kế hoạch của tôi còn chưa thực hiện hoàn toàn. Tôi muốn biết … Sản kì của Sở Ca để phối hợp với bước tiếp theo của kế hoạch. ” Hoa Khiếu cuối cùng cũng lộ vẻ tươi cười thắng lợi, Tô Dạ Kiều còn dễ đối phó hơn nhiều so với tưởng tượng của gã, gã căn bản còn chẳng cần phí võ mồm đã khuyên bảo thành công rồi.
“ Hiện tại y đã được hơn bảy tháng rồi, còn khoảng hơn một tháng nữa … Sẽ đến ngày sinh dự tính. Tôi không biết sản kì của nam giới có khác biệt gì so với nữ giới không, nhưng lần kiểm tra trước cho thấy đứa trẻ phát triển vô cùng tốt, có thể sẽ sinh trước thời hạn. ” Khi Tô Dạ Kiều nói còn hơn một tháng nữa rõ ràng có ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói tiếp.
“ Là … Bé trai? ” Hoa Khiếu vừa nghe nói về đứa trẻ đã cảm thấy một niềm vui không thể kìm nén được.
“ Đúng vậy, người của Tần gia sẽ không sinh bé gái, bọn họ sinh ra đều là bé trai. ” Tô Dạ Kiều cúi đầu, bất giác nghịch nghịch chiếc bút máy trên bàn.
“ Vô cùng cám ơn cậu, Tô tiên sinh, cho dù cậu nói tôi không cần cảm ơn cậu, tôi nghĩ chúng ta có thể trở thành bạn bè. ” Hoa Khiếu chìa tay phải, tỏ ý hữu hảo.
Tô Dạ Kiều nhìn cánh tay phải đó chìa ra đó, thầm than một tiếng, cũng chìa cánh tay phải của mình ra, nhẹ bắt tay Hoa Khiếu một chút, “ Rất vinh hạnh … ”
“ Tôi không tiện tới thăm Sở Ca, vậy nên trước khi sinh tôi đều không thể tới được, hy vọng khi nào Sở Ca sinh cậu có thể gọi điện thông báo cho tôi, tôi ngay lập tức sẽ tới. ” Những lời sau gã không nói tiếp, gã tin rằng Tô Dạ Kiều có thể hiểu được.
Tô Dạ Kiều tất nhiên hiểu rõ ý ngầm chia tách đó, nhưng anh không nói gì, chỉ gật đầu.
“ Hy vọng sẽ không quấy rầy công việc của cậu, tôi đi trước, Tô tiên sinh. ” Hoa Khiếu đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, khi tay gã đặt lên tay nắm cửa, Tô Dạ Kiều ở phía sau gã chợt khẽ hỏi: “ Anh sẽ cho y hạnh phúc, đúng không? ”
“ Tôi thề, tôi sẽ. ” Hoa Khiếu khẽ cười nhưng Tô Dạ Kiều lại hoàn toàn không thấy, “ Tôi sẽ cho y hạnh phúc mà trước đây tôi không thể cho y. ”
Hoa Khiếu rời đi rồi.
Tô Dạ Kiều mới nằm bò lên bàn, chôn mặt thật sâu vào giữa hai cánh tay.
(1) Thám tử: nguyên văn là đây 征信社 t k hiểu từ này dịch sang tiếng việt có nghĩa là gì, đã tra trên baidu nhưng vẫn k rõ lắm nên đành dịch bừa theo ý hiểu của mình, nàng nào biết thì nhắc t nhé.
Tứ bề thọ địch phiên ngoại chi huyễn tưởng NP toàn H
Thượng
Ba tên này đều bí mật như vậy, không hề bình thường.
Tần Sở Ca nghi ngờ đóng cửa phòng lũ trẻ, xoay đầu thấp giọng hỏi ba tên vẫn đang đứng ở ngoài cửa, “ Vẻ mặt của các ngươi đây là … Vẻ mặt gì? ” Y chuyển ánh mắt lên Tô Dạ Kiều – tên vốn không nói dối được nhất trong ba tên, Tô Dạ Kiều mất tự nhiên quay đầu, tai đỏ hồng.
Hoa Khiếu khẽ ho một tiếng: “ Bọn trẻ đều đã ngủ rồi? ” Dáng vẻ vô cùng đứng đắn.
Tần Sở Ca gật gật đầu, “ Dạ Băng dỗ Liễu Nhã và Tiểu Văn ngủ rồi, ta chỉ đọc một câu chuyện cho Liễu Nhã. ”
Để Luật Dương kéo Tần Sở Ca qua, không nói gì cả, trực tiếp kéo y xuống lầu, kéo tới căn phòng lớn nhất trong nhà bọn họ, Hoa Khiếu và Tô Dạ Kiều theo sau cùng bước vào phòng, Hoa Khiếu “ lạch cạch ” khóa trái cửa lại.
Tần Sở Ca cảm giác lông gáy của mình cũng dựng đứng cả lên rồi, “ Các ngươi đây là … ” Hoa Khiếu tháo cà vạt của mình xuống tiện tay ném xuống mặt sàn, Tô Dạ Kiều thì mặt đỏ bừng bừng nhìn y, đứng ở đó chẳng dám động đậy.
Để Luật Dương ôm lấy Tần Sở Ca, nhẹ liếm liếm vành tai y: “ Chúng ta cùng nhau … Như thế nào? ” Cánh tay tình sắc dò dẫm trước ngực của Tần Sở Ca, hời hợt tiếp xúc.
Tần Sở Ca muốn giãy khỏi cái ôm của Để Luật Dương, “ Gì? Ba người các ngươi … Cùng nhau? ” Trời ạ, y còn có thế nhìn thấy mặt trời ngày mai không chứ?
Hoa Khiếu lúc này cuối cùng cũng nở nụ cười như hồ ly trộm được thịt, “ Không nghe nhầm đâu … Sở Ca, chúng ta cùng nhau. ”
Tần Sở Ca há hốc mồm, “ Dạ Kiều, không phải anh cũng cùng bọn họ hồ nháo chứ. ”
Tô Dạ Kiều khẽ mỉm cười, tuy mặt còn hơi đỏ nhưng vẫn gật gật đầu, “ Anh đồng ý rồi … ”
Hành động của Để Luật Dương vô cùng nhanh nhẹn, khi Tần Sở Ca còn đang ngẩn người hắn đã lột sạch quần áo trên người y xuống, cắn lên da thịt trơn bóng non mềm của y.
“ Này này này, ngươi đừng có một mình độc hưởng như vậy có được không? ” Hoa Khiếu từ phía sau ôm lấy Tần Sở Ca, cúi xuống hôn từng chuỗi lên cái lưng bóng loáng của y, bất mãn nói với Để Luật Dương. Hai kẻ liên tục phạm tội kia, lần này, lại muốn bắt đầu rồi.
Tô Dạ Kiều bị bỏ lại đằng sau, anh không dùng sức mạnh giống như hai tên cầm thú kia, vậy nên cứ mỗi lần tới phiên anh ở chung với Sở Ca lại bị Hoa Khiếu giảo hoạt dùng thủ đoạn lừa mất.
Tần Sở Ca bị hôn đến mê loạn nhưng cảm giác hạ thân lạnh lẽo vẫn giúp y tạm tìm lại được chút thanh tỉnh, y khẽ giãy dụa: “ Không được … Ngày mai ta còn muốn ra ngoài … A … ” Để Luật Dương xấu xa dùng răng cắn lên nhũ đầu đã dựng đứng của y, khiến y kìm không được kêu lên.
“ Quá muộn rồi Sở Ca … Lại nói tối hôm nay là chúng ta phục vụ mình ngươi thôi đó … ” Hoa Khiếu kéo Tần Sở Ca ấn y ngã nhào lên chiếc giường Kingside rộng lớn. Sau đó quay đầu nhìn lướt qua Tô Dạ Kiều mặt càng lúc càng đỏ, “ Ngươi cũng cùng tới chứ? ”
Rất nhanh, trên chiếc giường cực lớn có bốn người hoặc nằm, hoặc ngồi, Tần Sở Ca dĩ nhiên là kẻ bị áp lên giường đến không không thể xoay được mình, Để Luật Dương rất kiên nhẫn hôn lên thân thể Tần Sở Ca, nhũ đầu hai bên đều bị gã dùng rằn đùa nghịch đến vừa sưng đỏ, vừa ẩm ướt, xương quai xanh hai bên cũng tràn đầy những dấu hôn màu hồng nhạt.
Hoa Khiếu thì đang nỗ lực hoạt động ở phía gốc đùi của Tần Sở Ca, đùi của Tần Sở Ca vô cùng xinh đẹp thế nên gã cũng vô cùng nhẫn nại hôn xuống cái nơi chỉ khẽ thổi chút khí thôi cũng sẽ run rẩy kia, cảm thụ từng chút rung động dưới làn da trắng nõn.
Tô Dạ Kiều ngồi ở đầu giường, đầu Tần Sở Ca dựa vào ngực của anh, anh cúi đầu tỉ mỉ mà triền miên hôn Tần Sở Ca, tựa như dù thế nào cũng chẳng đủ vậy. Anh có thể cảm nhận được Tần Sở Ca bởi vì động tác của hai người kia mà khẽ run rẩy, yết hầu không ngững khẽ run. Anh tỉ mẩn liếm lên xương hàm mẫn cảm của Tần Sở Ca, khiến Tần Sở Ca bởi vì kích thích này mà khẽ rên một tiếng, rồi tiếng rên đó lại bị phong kín giữa những cái hôn triền miên.
Hoa Khiếu hôn dọc theo gốc đùi tới tận nhục bổng đã dựng đứng của Tần Sở Ca, dùng đầu lưỡi quét nhẹ một vòng trên phần đỉnh. Tần Sở Ca bất giác đỉnh động về phía trước, tiếng rên rỉ thoát khỏi bờ môi vẫn đang tương liên mật thiết với Tô Dạ Kiều.
Hoa Khiếu xấu xa dùng đầu lưỡi từng chút từng chút khiêu khích khiến Tần Sở Ca run rẩy ngày càng mãnh liệt, đùi cũng bất giác mở càng lớn. Để Luật Dương buông yết hầu bị gặm cắn của Tần Sở Ca ra, nghiêng đầu liếc Hoa Khiếu đang cực kì hứng thú, bất mãn nói: “ Đừng khiến Sở Ca khó chịu! Ngươi quên rồi? ”
Hoa Khiếu nhăn mày, “ Vậy ngươi tới? ” Ý tứ chính là Để Luật Dương không thể khiến Tần Sở Ca vui thích mà gã có thể …
Để Luật Dương cau chặt đầu mày, cúi đầu bắt đầu vuốt ve vòng eo mẫn cảm của Tần Sở Ca, dùng lưỡi liếm vòng quanh cái rốn nhỏ xinh. Tần Sở Ca cuối cùng cũng kết thúc một nụ hôn thật dài với Tô Dạ Kiều, tiếng rên rỉ gợi tình chẳng thể kiềm nén được vang lên, “ Luật Dương … Rất ngứa … Đừng liếm nữa … A … Hoa Khiếu … ” Đầu óc y hiển nhiên đã bắt đầu rối loạn rồi, tay túm chặt lấy cánh tay của Tô Dạ Kiều, ý loạn tình mê chìm vào đôi mắt sủng nịnh của Tô Dạ Kiều.
Hoa Khiếu gặp phải sự chỉ trích của Để Luật Dương thì không tiếp tục trêu chọc Tần Sở Ca nữa mà trực tiếp hàm chứa nhục bổng đã bán cương đó vào miệng, nhẹ mút lấy đầu đỉnh mẫn cảm, tay từng chút vuốt ve nhục cầu đang dần trướng lên, dùng khóe mắt quan sát vẻ mặt của Tần Sở Ca.
Tinh thần của Tần Sở Ca đã tiến vào trạng thái cuồng loạn, tuy bình thường lúc làm tình Hoa Khiếu cũng thường dùng miệng khẩu giao cho y nhưng dù sao đó cũng chỉ là kích thích từ một người. Nay bốn người cùng ở trên một chiếc giường, cùng làm tình, càng khiến y cực kì mẫn cảm. “ Hoa Khiếu … Đừng hút nữa … Đừng … A … ” Khuôn mặt của Tần Sở Ca phiếm hồng, nước mắt không kìm được từ khóe mắt chảy ra.
Tô Dạ Kiều dịu dàng hôn lên khóe mắt của Tần Sở Ca, liếm sạch giọt nước mắt tuôn ra trong vô thức kia. Tay của Tần Sở Ca đột nhiên siết lại, hét lên một tiếng cao vút, chân cùng lưng bởi khoái cảm cường liệt mà căng cứng —– Hoa Khiếu đang dùng thứ mà gã gọi là “ bản lĩnh đặc biệt ” chăm sóc Tần Sở Ca, dùng khuôn miệng nóng bừng ép nhục bổng đã sớm đứng thẳng của Tần Sở Ca càng thêm cứng rắn. Gã cảm thấy yết hầu khó chịu nhưng lại nghe thấy tiếng rên rỉ sung sướng cao vút không thể kiềm nén nổi của Tần Sở Ca, cảm giác thành tựu kì quái khiến gã càng tăng thêm lực độ hút vào, đầu cũng ra sức lay động, hận không thể nuốt cả nhục bổng vào miệng.
Màn khẩu giao của Hoa Khiếu rất nhanh khiến Tần Sở Ca đạt tới cao trào lần đầu tiên, kích thích cường liệt khiến thần trí của y tạm biến mất, ngực không ngừng phập phồng lên xuống. Để Luật Dương vẫn nằm trên ngực Tần Sở Ca lại một lần nữa cắn mạnh vào nhũ đầu vốn đã đỏ thẫm của y, sau đó đẩy Hoa Khiếu đang chà lau khóe miệng ra, “ Nên đổi một vị trí khác rồi chứ? ”
Khuôn mặt của Hoa Khiếu đỏ bừng, khóe mắt mang theo một tia mị ý mà bình thường chẳng hề có, mắt hung hăng trừng Để Luật Dương một cái, “ Ngươi sốt ruột rồi hả … ” Gã sao có thể không biết tên cầm thú kia đang nghĩ cái gì chứ, nếu không phải gã thua cược, gã chắc chắn sẽ là người đầu tiên hưởng dụng thân thể của Sở Ca, kết quả lại là Để Luật Dương là người đầu tiên, Tô Dạ Kiều thứ hai, gã thứ ba! Nếu không phải gã không cần mặt mũi, làm trò trước mặt Để Luật Dương và Tô Dạ Kiều, khẩu giao cho Sở Ca chắc phải tới ngày mai hắn mới có thể tiếp cận thân thể của Sở Ca mất.
Hoa Khiếu nâng người nhường chỗ cho Để Luật Dương, sau đó nghiêng đầu nói với Tô Dạ Kiều, “ Cậu cũng đổi chỗ cho Để Luật Dương đi. ”
Hiện tại Tô Dạ Kiều chẳng dám nhìn ai, chỉ ôm đầu Tần Sở Ca vào ngực mình, mặt đỏ bừng bừng, “ Không … Không … Không cần đâu … ”
Tần Sở Ca vừa khôi phục được một chút lí trí từ sau cao trào, lại lập tức bị Để Luật Dương cuốn vào một cơn lốc tình triều mới —– Để Luật Dương tách hai chân Tần Sở Ca ra, đẩy mắt cá chân của Tần Sở Ca cho Tô Dạ Kiều đang ngồi ở đầu giường, “ Nắm lấy. ” Tô Dạ Kiều lờ mờ nắm lấy mắt cá chân tinh mịn của Tần Sở Ca, lúc này mới phát hiện Tần Sở Ca đã bị Để Luật Dương uốn thành một góc độ kì dị, liền hơi lo lắng, “ Sở Ca, có cảm thấy khó chịu hay không … ”
Hoa Khiếu cầm lấy chiếc gối ở đầu giường, nhét nó vào nâng thắt lưng của Tần Sở Ca lên, “ Cậu chưa bao giờ thử à? Độ mềm dẻo của Sở Ca tương đối tốt đó. ”
Tô Dạ Kiều thiếu chút nữa thì buông tay ra, mặt đỏ tới mức có thể ép ra nước, đành phải cúi đầu chăm chú nhìn Tần Sở Ca đang khẽ rên rỉ.
Để Luật Dương nâng mông Tần Sở Ca lên, nhẹ nhàng tách mở hai cánh mông xinh đẹp, để lộ tiểu huyệt khiến người ta mê mẩn, lại nhịn không được mà xấu xa thổi vào đó một hơi. Tần Sở Ca không kìm được khẽ run rẩy, khó chịu kêu lên, giống như nhớ lại việc sắp phát sinh sẽ khiến người ta dục tiên dục tử như thế nào.
Khi lưỡi của Để Luật Dương chạm tới những nếp gấp tinh mịn đó, Tần Sở Ca liền hơi giãy dụa, suýt khiến cho Tô Dạ Kiều tuột tay, khiến Hoa Khiếu đang hôn xuống những vết hôn Để Luật Dương tự mình lưu lại trên da y thiếu chút nữa cắn nhầm xuống cổ y.
“ Đừng … Đừng liếm nơi đó … ” Tiểu huyệt của Tần Sở Ca bất giác thít chặt, thiếu chút nữa thì kẹp lấy cái lưỡi đang tiến vào của Để Luật Dương. Để Luật Dương ấn đùi Tần Sở Ca xuống, không cho y ngọ nguậy, lại không ngừng vuốt ve trên dưới, đầu lưỡi cũng không chịu dừng lại tiếp tục chen vào nơi càng thêm ướt nóng kia. Đầu lưỡi linh hoạt không ngừng trêu đùa khiến Tần Sở Ca gần như bất tỉnh, dục vọng lại một lần nữa dựng thẳng, đỉnh đầu còn không kìm được tuôn ra những giọt lệ trong suốt.
“ Tiến vào đi … Đừng trêu đùa ta nữa … ” Tần Sở Ca bị dày vò cuối cùng nức nở nói, muốn vươn tay bắt lấy tóc của Để Luật Dương, “ Ta muốn ngươi tiến vào đó … Luật Dương … Mạnh mẽ tiến vào ta … Đừng tiếp tục đùa giỡn ta nữa … ”
Hoa Khiếu nén lại ý nghĩ muốn dục vọng trực tiếp xông tới, vứt trơn tề ở đầu giường cho Để Luật Dương đã sớm bùng nổ, “ Nhẹ chút, đừng làm Sở Ca bị thương . ” Giọng của Hoa Khiếu khàn khàn nhuốm màu ***.
Để Luật Dương đổ trơn tề lên lưỡi đao đã sớm cứng rắn như thiết của mình, tiêp đó lại đổ một chút ra tay ngón, dùng ngón tay nhẹ nhàng giúp Tần Sở Ca nới lỏng tiểu huyệt.
Tiểu huyệt của Tần Sở Ca vốn không khô khốc như người bình thường, lại đã trải qua ba lần sinh con, tiểu huyệt đã ấm nóng, trơn nhuận, thít chặt lại không tới mức khiến người ta khó sáp nhập.
Ngón tay trong lúc vô tình chạm tới tuyến tiền liệt, Tần Sở Ca bị kích kích đến phát cuồng, chỉ muốn giãy dụa hai chân. Tô Dạ Kiều không biết nên “xử lí” hai chân của Tần Sở Ca như thế nào, “ Đặt chân xuống đi. ” Tiếng nói của Để Luật Dương trầm khàn, Tô Dạ Kiều liền vội vàng thả tay, Tần Sở Ca ngay sau đó lập tức dùng hai chân quấn chặt lấy thắt lưng tinh tráng của Để Luật Dương, “ Sáp ta … Nhanh … Ta chết mất … Nhanh dùng đại nhục bổng của ngươi xuyên thấu qua ta … ” Tần Sở Ca đã hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái cuồng loạn, miệng không ngừng buông *** ngữ muốn làm tình cùng Để Luật Dương, trong tiềm thức y biết Để Luật Dương không chịu nổi nhất chính là những kích thích từ ngôn ngữ.
Quả nhiên, mắt của Để Luật Dương đỏ bừng cả lên, cũng chẳng cố kị hai kẻ bên cạnh, giữ chặt thắt lưng của Tần Sở Ca, mạnh mẽ đâm lưỡi đao của mình vào tiểu huyệt của Tần Sở Ca. Tần Sở Ca phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn mà cao vút, hai tay bấu chặt vào lưng của Để Luật Dương, thậm chí còn cào ra cả mấy vết máu. “ Thực lớn … Thực nóng … Dùng lực tiếp … Làm chết ta đi … ” Tần Sở Ca hổn hển kêu to, chỉ cảm thấy thân thể y đã bị nhét đầy hoàn toàn, cả người đều bị *** khiến cho dục tiên dục tử, thầm muốn nhiều nữa, nhiều nữa.
Hoa Khiếu đã nhẫn không nổi dục vọng sắp bùng nổ của mình, ghé vào bên cạnh Tần Sở Ca, dùng dục vọng chà sát lên nửa thân mình đã bị *** khiến cho đỏ bừng của y. Tần Sở Ca tựa như cảm nhận được kích động của Hoa Khiếu, bất giác vươn tay, nắm lấy lưỡi đao của Hoa Khiếu, vô thức xoa nắn.
Để Luật Dương mạnh mẽ trừu sáp khiến thân thể Tần Sở Ca không ngừng lay động, bị ảnh hưởng còn có Hoa Khiếu dục vọng đang dần tăng vọt, cùng với dục vọng của Tô Dạ Kiều đang ngồi ở đầu giường.
Cho dù cảm thấy xấu hổ nhưng Tô Dạ Kiều vẫn là một người đàn ông. Đỉnh đầu của Tần Sở Ca vừa hay lại không ngừng lên xuống trên dục vọng đã trướng lớn của anh. Mỗi lần Để Luật Dương tiến công lại khiến đầu của Tần Sở Ca không thể không đỉnh lên, sau đó tóc của Tần Sở Ca sẽ vô ý ma sát lên dục vọng đã cương cứng của anh.
Để Luật Dương hiển nhiên đã đánh mất lí trí, hắn rút dục vọng của mình ra, nắm chân của Tần Sở Ca lên sau đó lại dùng lực ép xuống khiến mông của Tần Sở Ca hoàn toàn bị nâng hẳn lên. Tiểu huyệt đã biến thành màu đỏ tươi hé ra hợp lại, chảy ra thể dịch màu trắng ngà hoặc trong suốt, cám dỗ cực hạn này khiến Để Luật Dương gầm nhẹ một tiếng, càng dùng sức đem lưỡi đao của bản thân sáp vào. Tư thế cơ thể lần này hiển nhiên càng sâu hơn lần trước, Tần Sở Ca cơ hồ khản giọng la hét, nửa người trên thậm chí còn gần như bật dậy, sau đó đầu lại ngã trở về giường —– Cứ thế khiến Tô Dạ Kiều chỉ đành đổi một vị trí khác, đỡ cho Tần Sở Ca rơi xuống mặt đất.
“ Luật Dương … Quá sâu rồi … Ta chết mất … Đã sáp tới tận bụng rồi … ” Tần Sở Ca nức nở, bị khoái cảm không ngừng đánh bại, “ A … Không được … A … Luật Dương … ” Y cuồng loạn lắc đầu, trước mắt một mảng trắng xóa.
Tần Sở Ca một lần nữa đạt tới cao trào, cao trào khiến cho tiểu huyệt phía sau liên tục co rút mấy cái, giống như mút vào khiến Để Luật Dương vốn đang gần tới đỉnh điểm không chống đỡ nổi nữa, tựa như mất kiểm soát mạnh mẽ đâm vào mấy cái, nếu như không có Tô Dạ Kiều đỡ lấy, thiếu chút nữa đã khiến Tần Sở Ca ngã nhào xuống đất, tiếp đó hắn lại cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống đôi môi của Tần Sở Ca, bắn ra dịch thể nóng bỏng của chính mình.
Tiểu huyệt bị dịch thể bắn vào lại một lần nữa co rút, Tần Sở Ca cảm thấy ngay cả sống lưng của y cũng trở nên tê dại, ngón tay thít chặt lấy bả vai của Để Luật Dương, vào khoảnh khắc khi Để Luật Dương bắn tinh xong liền ngất xỉu.
Vào khoảng khắc Tần Sở Ca thít chặt ngón tay, Hoa Khiếu cũng đem dịch thể của mình phun trào trên tay của y, dồn dập thở gấp. Toàn giường có lẽ chỉ còn Tô Dạ Kiều vẫn giữ lại được chút lí trí, “ Hẳn Sở Ca không có việc gì chứ … ” Tô Dạ Kiều thấp giọng hỏi Để Luật Dương đang nằm sấp trên người Tần Sở Ca. Anh từ trước đến giờ đều chưa từng cùng Tần Sở Ca yêu đương kịch liệt như vậy, có lẽ cũng là lần đầu tiên biết được trong quá trình làm tình Tần Sở Ca sẽ để lộ vẻ mặt diễm lệ, phóng đãng như thế.
“ Không có việc gì … Chỉ là sảng quá nên ngất đi mà thôi … ” Để Luật Dương rút dục vọng đã nhuyễn xuống của mình ra khỏi thân thể Tần Sở Ca, dịch thể theo đó mà chậm rãi tràn ra ngoài. Hình ảnh *** mĩ này khiến mặt Tô Dạ Kiều lập tức đỏ bừng lên, “ Đợi Sở Ca tỉnh lại thì đến phiên ngươi … ” Để Luật Dương có chút không cam khi phải nhượng lại vị trí, nói với Tô Dạ Kiều.
rung
Bình thường Tô Dạ Kiều đều rất ít làm tình cùng Tần Sở Ca, khoảng thời gian thường xuyên nhất là vào lúc Tần Sở Ca có mang, tiếp sau anh lại lo lắng thời gian Tần Sở Ca điên đảo với hai kẻ kia quá dài, nếu anh tiếp tục lên giường với Sở Ca thì sợ thân thể Sở Ca sẽ chịu không được, vậy nên khi tới phiên anh một mình ở cùng Tần Sở Ca, anh chỉ ôm lấy Sở Ca và Tiểu Văn cùng nhau ngủ một giấc, rất hiếm khi làm tình.
Tần Sở Ca thì hoàn toàn không phải là kẻ biết chủ động cầu hoan, trừ phi tâm tình của y không tốt hoặc là vào khoảng thời gian y hoài thai; Tô Dạ Kiều cũng không phải là một người không có ham muốn ***, trừ phi —– Là hiện tại.
Tô Dạ Kiều có điểm xấu hổ gật đầu với Để Luật Dương, chuyển vị trí của mình lại cho hắn, sau đó chính mình đổi tới vị trí lúc trước của Để Luật Dương, cũng chính là ở phía dưới Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca cuối cùng cũng tỉnh lại dưới cái hôn dịu dàng tỉ mỉ của Tô Dạ Kiều, cảm giác tê dại khiến y nhớ tới những gì mới làm lúc trước, “ Dạ Kiều … ”
Tô Dạ Kiều không biết vào lúc này nên nói gì với Sở Ca trước mặt hai người kia nên anh chỉ đỏ mặt cười cười, sau đó tiếp tục khẽ hôn xuống bắp đùi của Tần Sở Ca. Bắp đùi có hai vết ứ ngân rõ ràng, nguyên nhân là bởi Để Luật Dương lúc bắn tinh dùng lực quá mạnh kháp chặt để lại.
Làm tình cùng Tô Dạ Kiều đối với Tần Sở Ca mà nói chính là một loại tra tấn. Thân thể của y đã quen với phương pháp làm tình thô lỗ của Để Luật Dương, sự dịu dàng tỉ mỉ của Tô Dạ Kiều có khi đối với Tần Sở Ca lại chính là một kiểu giỡn ngầm, cho nên ở trước mặt anh Tần Sở Ca không dám quá phóng đãng, chẳng qua có khi cũng phải tự mình nắm lấy quyền chủ động vào tay.
Để Luật Dương đang ở trên giường hồi phục thể lực, Tần Sở Ca nằm đó thoải mái nghỉ ngơi một chút, tích trữ thể lực. Nếu đã tới tình huống như vậy, y cũng sẽ chẳng so đo gì nữa, dù sao sau khi kết thúc chuyện này y nhất định sẽ tính sổ với bọn họ, bây giờ cứ để bọn họ thoải mái vui vẻ chút, tới ngày mai … Hừ, các ngươi cứ chờ xem!
Thế là Tần Sở Ca liền chủ động vươn tay nắm lấy âm hành của Để Luật Dương và Hoa Khiếu, thấp giọng nói với Tô Dạ Kiều: “ Dạ Kiều … Ngươi nhanh một chút được chứ, ta cũng chẳng phải là búp bê sứ … ”
Để Luật Dương hiển nhiên là kẻ đã được voi còn đòi tiên, hắn đem dục vọng đã tiếp tục cương cứng của mình đặt ở bên miệng Tần Sở Ca, Tần Sở Ca nũng nịu trừng hắn một cái, hé môi hàm lấy lưỡi đao vừa nãy còn hung hăng tiến nhập cơ thể mình vào miệng, Để Luật Dương khẽ rên một tiếng, tựa như cực kì hưởng thụ.
Để Luật Dương thoải mái bao nhiêu thì Hoa Khiếu lại chẳng thoải mái bấy nhiêu —– Từ lúc bắt đầu tới giờ, gã gần như chẳng chiếm được bao nhiêu thoải mái, ngược lại tên Để Luật Dương kia lại kiếm được thật nhiều cơ hội.
Thế là gã mở bàn tay của Tần Sở Ca ra, sau đó ngậm vào miệng mình, tỉ mỉ liếm lên khe hở giữa hai ngón tay, kích thích kì quái khiến Tần Sở Ca nhả lưỡi đao của Để Luật Dương ra, đứt quãng rên rỉ.
Tô Dạ Kiều lúc này đang không biết có nên trực tiếp tiến nhập vào cơ thể Tần Sở Ca hay không, hay lại tiếp tục làm chút tiền hí nữa, nhưng cảnh tượng *** mỹ trước mặt khiến anh bất giác càng thêm hưng phấn. Tần Sở Ca cố sức phun ra nuốt vào dục vọng của Hoa Khiếu theo yêu cầu khẩu giao của gã khiến mặt y đỏ bừng.
Vất vả lắm mới khiến Hoa Khiếu phát ra một tiếng thở dốc thỏa mãn, Tần Sở Ca phun dục vọng đã cương cứng đó ra, nhìn về phía Tô Dạ Kiều vẫn đang im lặng một cách kì quái, buông cánh tay đang an ủi Để Luật Dương và Hoa Khiếu ra, chủ động ngồi dậy, ôm lấy cổ của Tô Dạ Kiều, mở hai chân, ngồi khóa lên người Tô Dạ Kiều, “ Dạ Kiều ngươi thật đúng là … ” Tần Sở Ca thấp giọng thở dài, khẽ hôn lên vành tai đỏ hồng của Tô Dạ Kiều, “ Chẳng lẽ còn muốn ta chủ động? ”
Để Luật Dương và Hoa Khiếu hoàn toàn bị vứt qua một bên liếc nhìn nhau, xác định cả hai đều nhìn không lọt. Hoa Khiếu giọng điệu chua lè nói: “ Tô Dạ Kiều, Sở Ca từ trước đến giờ còn chưa từng chủ động với chúng tôi đâu … Cậu đừng có giả làm Liễu Hạ Huệ nữa. ”
Tần Sở Ca quay đầu trừng bọn họ mỗi kẻ một cái, “ Các ngươi còn muốn ta chủ động? ” Tiếp đó quay lại cười nói với Tô Dạ Kiều: “ Hôm nay ngươi cũng cùng bọn họ hồ nháo … Chúng ta dứt khoát … ” Đoạn dán miệng vào tai của Tô Dạ Kiều, “ Chơi lớn một chút … ”
Khuôn mặt của Tô Dạ Kiều đỏ tới mức có thể chiên được cả trứng, nhưng cánh tay ôm lấy Tần Sở Ca lại càng chặt thêm, “ Vậy ta … ”
Tần Sở Ca cười nhẹ một tiếng, dứt khoát đẩy Tô Dạ Kiều ngã ra phía sau ( may mà cái giường đủ dài ), biến thành tư thế cưỡi ở trên người Tô Dạ Kiều, tiếp đó cúi người liếm hôn lên nửa thân trên quang lõa của Tô Dạ Kiều, dùng đầu lưỡi liếm lên nhũ thủ và vùng xung quanh nó. Tô Dạ Kiều không kìm được thở hổn hển, vuốt ve cái kẻ đang loạn châm hỏa trên người anh. “ Sở Ca … ”
Tần Sở Ca liên tục hôn xuống, thẳng tới âm hành đã cương cứng của Tô Dạ Kiều mới ngừng lại. Y dùng mũi nghịch ngợm chạm vào dục vọng đang không ngừng nảy lên kia, lại vươn đầu lưỡi liếm lên một chút, thỉnh thoảng còn hàm lấy đầu đỉnh, nâng mắt nhìn phản ứng của Tô Dạ Kiều.
Khiến Tô Dạ Kiều thiếu chút nữa muốn nâng tay chạm vào đôi mắt kia. Tần Sở Ca chưa bao giờ khẩu giao cho Tô Dạ Kiều, Tô Dạ Kiều cũng chưa bao giờ biết hóa ra đầu lưỡi và khoang miệng có thể tạo cho người ta kích thích tới vậy.
Đầu Tần Sở Ca không ngừng lên xuống phun ra nuốt vào, căn bản chẳng hề chú ý tới hai kẻ phía sau đang lặng lẽ dán sát lại. Hoa Khiếu vuốt ve cái mông bất giác nhếch lên kia, dùng ngón tay tao loạn vùng ướt át xung quanh tiểu huyệt. Tần Sở Ca khó chịu nâng mông, giúp ngón tay của Hoa Khiếu tiến vào bên trong chính mình.
Hoa Khiếu khẽ cười một tiếng, chuyển động ngón tay của bản thân, thỉnh thoảng còn đâm đâm vào tuyến tiền liệt ở phía trước, khiến thân thể Tần Sở Ca từng trận run rẩy.
Tần Sở Ca cảm giác lưỡi đao trong miệng mình đã hoàn toàn cương cứng, liền phun nó ra, dùng tay nhẹ nhàng bộ lộng, “ Đưa trơn tề đây. ” Y nhàn nhã ra lệnh cho Để Luật Dương. Để Luật Dương không quá tự nhiên đưa trơn tề cho Tần Sở Ca, Tần Sở Ca đổ trơn tề lên dục vọng đã cương cứng của Tô Dạ Kiều, tiếp đó dùng tay tỉ mẩn xoa đều, mặt lại càng lúc càng đỏ, tiếng thở dốc cũng không kìm được càng thêm lớn —– Bởi vì ngón tay của Hoa Khiếu trêu đùa càng lúc càng táo tợn, “ Được rồi … Hoa Khiếu … Đợi thêm chút là tới lượt ngươi rồi … ” Tần Sở Ca co người lại. Những lời sau cùng rốt cuộc cũng khiến Hoa Khiếu nở nụ cười hài lòng, rút ngón tay đã dính đầy niêm dịch khỏi cơ thể Tần Sở Ca.
Dường như Tô Dạ Kiều còn căng thẳng hơn cả Tần Sở Ca, loại căng thẳng này bao gồm dục vọng và sự lo lắng không ngừng, nhưng anh vẫn đỡ lấy eo của Tần Sở Ca, giữ vững lực độ và tốc độ tiến vào thân thể y.
Đây là lần đầu tiên Tần Sở Ca chủ động làm tư thế cưỡi, trước đây đều do Để Luật Dương làm tới mức cuồng loạn mới nâng y dậy để y ngồi ở phía trên, lúc đó y chỉ cảm thấy tư thế tiến nhập này thật quá sâu, mà giờ đây y lại cảm thấy tư thế tiến nhập này thực vô cùng khó khăn.
Đỡ lấy âm hành của Tô Dạ Kiều, để đầu đỉnh của anh đảo quanh hậu huyệt của chính mình, mà thân thể lại tựa như có ý chí riêng, như thế nào cũng không thể cứng rắn ngồi xuống được.
Hoa Khiếu cảm thấy nếu cứ tiếp tục lèo nhèo như thế không biết tới ngày nào tháng nào mới tới phiên gã, gã liền ngồi ở phía sau Tần Sở Ca, cười nói với Tô Dạ Kiều, “ Để tôi giúp cậu nhé! ” Tiếp đó bèn dùng lực ấn Tần Sở Ca xuống dưới, khiến âm hành của Tô Dạ Kiều cuối cùng cũng tiến nhập vào nội thể của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca hít một ngụm khí thật lớn, tiếng kêu muốn bật ra lại bị tắc ở trong cổ họng. Tuy hoàn toàn chẳng hề đau đớn nhưng lực độ và độ sâu của tư thế này thì các tư thế khác đâu thể so nổi.
Tô Dạ Kiều cố gắng khống chế xúc động muốn đỉnh vào bên trong của chính mình, anh hiện tại chỉ dám nằm thẳng đơ ở đó, động cũng không dám động, cảm giác như bị nhiệt độ nóng rục kia hòa tan —– Lúc này, Tần Sở Ca đã nắm lấy quyền chủ động vào trong tay.
Tần Sở Ca thầm mắng chửi Hoa Khiếu vài câu, sau đó hạ thắt lưng, đặt cánh tay ở hai bên thân mình Tô Dạ Kiều, thật cẩn thận thay đổi vị trí thân thể. Cảm giác không thoải mái rất nhanh bị khoái cảm gột rửa sạch sẽ, Tần Sở Ca tựa như tìm được lạc thú trong đó, biên độ của động tác trừu sáp lên xuống cực lớn, cái mông loạng choạng tìm kiếm điểm G, “ Dạ Kiều … Ngươi cũng … Dùng lực đi … Dùng lực đỉnh ta … ” Chỉ dựa vào động tác của bản thân, hai đầu gối nhanh chóng trở nên nhức mỏi, bản năng truy cầu khoái cảm khiến Tần Sở Ca cao giọng rên rỉ, dùng ngôn ngữ khiêu khích người đàn ông quá mức ngượng ngùng bên dưới.
Nếu anh cứ tiếp tục làm thân sĩ thì chắc chắn sẽ bị gắn cho một cái mác “ không phải là đàn ông ”, Tô Dạ Kiều kéo Tần Sở Ca xuống, cùng y môi lưỡi giao triền, rồi lại tiếp tục nâng eo, dùng lực truy đuổi cái nơi càng sâu càng ấm nóng kia. “ Thoải mái không? … Sở Ca … Là đây à? ” Giọng nói của Tô Dạ Kiều gợi cảm một cách kì quái, mang theo chút thở dốc gấp gáp.
“ A … Dạ Kiều … Chính là ở đó … Tiếp tục dùng sức … Dùng sức xuyên thấu qua ta … A … Dạ Kiều … ” Giờ đây Tần Sở Ca đã hoàn toàn không cần tự mình làm động tác lên xuống nữa, lực eo của Tô Dạ Kiều vô cùng lớn, loại cảm giác bị đỉnh nhập vào điểm mẫn cảm thật sâu thực khiến người ta tâm túy thần mê.
Sự chủ động trong lúc yêu đương là liều thuốc kích tình hữu hiệu nhất, câu nói này tuyệt chẳng hề sai. Sự không ngừng cổ vũ cùng tiếng rên rỉ vừa hoang dã vừa mỹ lệ của Tần Sở Ca khiến Tô Dạ Kiều có một loại cảm giác chinh phục trước nay chưa từng có, anh tựa hồ đã hiểu tại sao Để Luật Dương và Hoa Khiếu lại ham thích loại vận động trên giường tới như vậy.
Tô Dạ Kiều đột nhiên ôm lấy eo của Tần Sở Ca, tiếp đó lại mạnh mẽ trở mình, áp Tần Sở Ca xuống dưới thân. Động tác này khiến dục vọng trừu sáp càng sâu, Tần Sở Ca kinh hô một tiếng rồi lại tiếp tục chìm sâu trong những luật động mãnh liệt của Tô Dạ Kiều.
“ Dạ Kiều … Thực lớn … Ư … Ư … ” Tần Sở Ca hưởng thụ những va chạm vừa mãnh liệt lại không hề đánh mất sự dịu dàng của Tô Dạ Kiều, phát ra những tiếng rên rỉ tựa như tiếng mèo kêu, tay cùng chân đều quấn lên trên người Tô Dạ Kiều, theo những chuyển động của anh mà không ngừng lên xuống.
Tần Sở Ca có thể cảm nhận được cao trào sắp đến, bởi vì y có thể nhận ra lực độ động tác của Tô Dạ Kiều trở nên càng lúc càng lớn, người ta đều nói trừu sáp của đàn ông trước khi đạt tới đỉnh điểm là mạnh mẽ nhất, nhanh gọn nhất, Tô Dạ Kiều cũng không ngoại lệ, “ Chúng ta cùng nhau … ?” Tần Sở Ca dồn dập thở dốc nghẹn ngào nói.
Tô Dạ Kiều cắn lấy đôi môi của Tần Sở Ca, “ Chúng ta cùng nhau … ” Sau đó lại hôn xuống đôi môi đã trở nên trong suốt, hút lấy chất lỏng càng thêm ngọt ngào bên trong, lực độ lay động của thắt lưng càng lúc càng lớn —– Anh có thể cảm nhận được hơi thở bất ổn của Tần Sở Ca khi tiếp nhận nụ hôn của anh, những tiếng rên rỉ nén nhịn vụn vặt tuôn ra từ khóe môi.
Tần Sở Ca có thể cảm nhận được những nhịp đập không ngừng từ lưỡi đao của Tô Dạ Kiều trong tiểu huyệt của y, y biết Tô Dạ Kiều rất nhanh sẽ đạt tới cao trào, liền dứt khoát theo đó mà co rút tiểu huyệt lại, Tô Dạ Kiều bất ngờ không kịp phòng bị rên rỉ một tiếng, đồng thời bắn dịch thể vào trong thân thể của Tần Sở Ca.
Lần này Tần Sở Ca là bởi vách tường bị dịch thể một đường đâm thẳng chấn động mà đạt tới cao trào, trong chớp mắt lúc bắn ra dịch thể của bản thân, y bất ngờ thét lên một tiếng, tựa như tiếng than thật dài.
Lần này Tần Sở Ca không hề hôn mê, chẳng qua y chỉ cảm thấy tạm có chút ù tai, hoa mắt. Y có thể cảm nhận những cái hôn nhỏ bé của Tô Dạ Kiều đang không ngừng rơi trên cơ thể y, tựa như khen ngợi biểu hiện của y với anh.
Hạ
Khi Tần Sở Ca nhìn thấy khuôn mặt tươi cười gian manh của Hoa Khiếu đang sáp tới gần mình, y bất giác rên rỉ một tiếng thật dài, “ Các ngươi có kết thúc hay không đây … ”
Hoa Khiếu vô tội hôn lên môi y, “ Sở Ca ngươi không thể quá vô tình như vậy chứ ~ Chẳng hề oán hận chút nào làm với hai tên kia, tại sao đến lượt ta lại như vậy? Ta lại còn cố hết sức “hầu hạ” ngươi nữa chứ … ”
Tần Sở Ca lập tức nhớ tới cái gì gọi là hầu hạ, vẻ đỏ ửng trên mặt không dễ gì mới tán đi một chút lại một lần nữa bừng lên, “ Sao từ trước đến giờ ta chưa từng phát hiện ngươi vô lại như vậy a … A! ” Tần Sở Ca còn chưa dứt lời liền sợ hãi kêu lên, bởi vì nhũ đầu bên phải của y đang bị Hoa Khiếu hàm vào trong miệng nhẹ nhàng cắn lấy.
Lúc này Để Luật Dương cũng bu lại. Khi Tần Sở Ca làm cùng Tô Dạ Kiều hắn luôn “ ngượng ngùng ” không muốn quấy rầy, nhưng với Hoa Khiếu … Thì hắn nhất định phải chen một chân vào! Thế là hắn bèn nâng chân Tần Sở Ca lên, hôn xuống ngón chân của y, dùng đầu lưỡi liếm qua đầu ngón chân, khiến chân của Tần Sở Ca bất giác co rúm, “ Luật Dương ngươi cũng vào góp vui à … Đừng … ” Hoa Khiếu bất mãn Tần Sở Ca lúc làm tình cùng gã lại gọi tên người đàn ông khác, dùng miệng dứt khoát ngậm lấy đôi môi của Tần Sở Ca, hai tay tiếp tục vuốt ve nhũ đầu đã sưng tới mức không chịu nổi của y.
Mà Tô Dạ Kiều thì xấu hổ chui vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ …
Ngay cả tiếng rên rỉ của Tần Sở Ca cũng trở nên khàn khàn, “ Hoa Khiếu … Hôm khác được không? Hôm nay ta mệt quá rồi … ” Hoa Khiếu thực tủi thân tới muốn khóc luôn, “ Chẳng qua mới chỉ làm có hai lần, Sở Ca ngươi thực bất công mà … Ngươi cùng tên Để Luật Dương kia làm tới ba lần còn không có việc gì, tại sao hôm nay mới làm có hai lần đã muốn cự tuyệt ta? ” Cánh tay không an phận nắm lấy dục vọng đã nhếch lên của Tần Sở Ca, dùng sức xoa nắn, “ Hay là ngươi muốn lạt mềm buộc chặt? ”
Tần Sở Ca dở khóc dở cười, ngày mai y còn phải dẫn Liễu Nhã đi khám bệnh đó, ai biết được tối hôm nay lại phải làm nhiều như vậy? Y không muốn mất mặt cùng con trai ngắm thầy thuốc đâu. “ Hoa Khiếu … Buổi tối ngày mai không được sao … ” Y đã có thể cảm nhận được khoái cảm đang nhanh chóng tăng lên ở hạ thân, thở dốc càng lúc càng dồn dập.
Hoa Khiếu dùng động tác thực tế trả lời Tần Sở Ca.
Hoa Khiếu lại một lần nữa dùng miệng hàm chứa thứ đã cương cứng của Tần Sở Ca, so với lần trước, động tác lên xuống lần này càng tăng thêm, mắt không ngừng nhìn Tần Sở Ca, tựa như dụ dỗ. Để Luật Dương vô cùng bất mãn vì sự chú ý của Tần Sở Ca đều đặt trên người Hoa Khiếu, nhưng lại chẳng có cách nào, lượt của hắn đã qua mất rồi, bây giờ hắn chỉ đành ngồi bên cạnh ngắm, tiện thể thỏa mãn cây súng của mình.
Tần Sở Ca có thể cảm thấy rõ ràng Hoa Khiếu dùng răng nhẹ day phần đầu đỉnh mẫn cảm cùng với phần da bên ngoài, dùng đầu lưỡi linh hoạt đảo qua những mạch máu trướng lớn phía trên thân, sau đó lại cố gắng nuốt vào, dùng yết hầu nóng bỏng co rút, đè ép đầu đỉnh đã trướng lớn, hai tay gã đồng thời nhẹ nhàng vuốt ve hai tiểu cầu phía dưới, dùng đầu ngón tay khẽ gãi lên tầng da mẫn cảm đó.
Tần Sở Ca không thể không thở dài thừa nhận, y căn bản chẳng thể cự tuyệt được khoái cảm như vậy. Y không kìm được bắt lấy tóc của Hoa Khiếu, hướng dụng vọng của mình vào sâu trong yết hầu của Hoa Khiếu, truy cầu càng nhiều khoái cảm nhiệt liệt, “ Thực lớn … Hoa Khiếu … Ư … Ư … ”
Tô Dạ Kiều thích nhất là nghe giọng mũi của Tần Sở Ca khi y đang sảng khoái, có chút mềm mại như đang nũng nịu vậy. Sau cùng gã tăng thêm lực hút vào, hai tay lại không ngừng tiếp tục vuốt ve, khiến Tần Sở Ca càng phát ra những âm thanh mê người.
Thứ cương cứng trong miệng đang khẽ run rẩy, Hoa Khiếu biết Tần Sở Ca chuẩn bị đạt tới cao trào, thế là gã liền nâng đầu lên, trực tiếp hôn xuống cái miệng đang khẽ mở của Tần Sở Ca. Tần Sở Ca chuẩn bị đạt tới cao trào lại bị ngừng, vừa định tức giận lại bị Hoa Khiếu chặn miệng, thóa dịch của hai người giao hòa lẫn nhau, tràn đầy hương vị của nhau.
Hoa Khiếu nắm lấy dục vọng của Tần Sở Ca, không cho y đạt tới cao trào, lại còn xấu xa nhặt chiếc tất của ai đó lên, quấn quanh dục vọng của y, kết một cái nút, khiến y tạm thời không có cách nào bắn ra được.
Tần Sở Ca khó chịu giãy dụa thân thể, “ Hoa Khiếu … Để ta bắn … Hoa Khiếu … ” Càng giống như làm nũng, Tần Sở Ca muốn vươn tay tự mình cởi xuống, lại bị tay của Hoa Khiếu ấn lại, sau đó thân thể bị lật ngược, bị ép nằm sấp ở trên giường.
Cho dù ở cùng ai đi nữa Tần Sở Ca cũng rất hiếm khi dùng tư thế từ phía sau, đây là tật xấu của y, bởi vì tư thế này sẽ khiến y nhớ tới khoảng thời gian ở trong ngục. Trong phút chốc chuyển qua tư thế này, Tần Sở Ca liền cảm thấy hoảng hốt, sợ hãi quay đầu, cầu xin: “ Hoa Khiếu … Ta muốn nhìn thấy mặt của ngươi … ” Ý tứ chính là không muốn dùng tư thế từ phía sau.
Hoa Khiếu hôn lên khóe miệng Tần Sở Ca tựa như an ủi, gã cũng biết Tần Sở Ca có cảm giác sợ hãi đối với tư thế này, gã muốn Tần Sở Ca mất đi cảm giác này sau khi cùng gã làm thử. “ Không sao … Sở Ca, ngươi nhìn xem … Là ai đang thao ngươi! ” Tiếp đó dùng ngón tay khẽ khuếch trương phía sau rồi trực tiếp tiến sâu vào thân thể của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca mờ mịt nhìn khuôn mặt của Hoa Khiếu, thân thể vì bị trừu sáp mà lay động, miệng bất giác tuôn ra những tiếng rên rỉ khó nhịn. “ Hoa Khiếu … Nhanh một chút … A … Dùng lực … Thực lớn … ” Y cũng có gắng nhớ lại, là Hoa Khiếu cho y khoái cảm, mà không phải là những thao lộng không chút tình cảm kia.
Hoa Khiếu vẫn luôn không nhanh không chậm trừu sáp, giống như vô cùng điêu luyện, gã cúi xuống nghiêng đầu Tần Sở Ca qua, dùng sức hôn y, môi lưỡi họ giao nhau, không chút khe hở, hai tay nắm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của Tần Sở Ca, đỡ cho thân thể y không bị tiến về phía trước.
Tần Sở Ca chỉ cảm thấy âm hành của y tựa như sắp nổ tung mất rồi, mà cánh tay của y lại chỉ thể dùng để chống đỡ cơ thể, rơi vào đường cùng, anh đành phải cúi người, cố gắng chà sát dục vọng sắp phun trào của mình lên sàng đan.
Hoa Khiếu cảm thấy Tần Sở Ca tựa như đang dục cự hoàn nghênh, cũng biết bản thân trói chặt lấy thứ cương cứng của y, sẽ khiến y cảm thấy khó chịu, gã nắm lấy chiếc tất đang trói chặt lấy dục vọng của Tần Sở Ca, thấp giọng nỉ non bên tai y: “ Sở Ca … Có muốn đạt tới cao trào mãnh liệt hay không? Tin tưởng ta … Ta sẽ khiến ngươi cảm thấy thoải mái … ”
Tần Sở Ca tùy tiện gật đầu, “ Vậy liền dùng sức thao ta đi … Thao ta đến bắn ra … Nhanh … Hoa Khiếu … Ta muốn ngươi mạnh mẽ làm ta … ” Tần Sở Ca mơ hồ hiểu ra, chỉ cần Hoa Khiếu nguyện ý, y liền có thể đạt được cảm giác tuyệt vời nhất, cho nên ý cố gắng giãy dụa thân thể, muốn Hoa Khiếu nhanh hơn một chút.
Hoa Khiếu tuy cũng muốn nghe tiếng kêu *** đãng của Tần Sở Ca, nhưng so với Để Luật Dương gã vẫn có hơn chút lí trí, sẽ không lập tức phóng túng bản thân đạt tới cao trào, gã dần tăng lớn lực độ, hoàn toàn kéo lưỡi đao của mình ra, thậm chí còn có thể nhìn thấy huyệt nhục màu hồng phấn của Tần Sở Ca đang mút lấy chính mình, tiếp đó lại từng chút đẩy vào, đỉnh lên điểm mẫn cảm của Tần Sở Ca, khiến tiểu huyệt của Tần Sở Ca tựa như có sinh mệnh, chặt chẽ, run rẩy bao lấy dục vọng đang tiến vào ngày càng sâu của gã.
“ A … Thực sâu … Hoa Khiếu … Tiếp tục đi … Đừng ngừng … ” Hoa Khiếu vẫn luôn xấu xa cố ý trêu đùa chỉ đem đầu đỉnh khẽ đâm vào huyệt khẩu của Tần Sở Ca, đợi Tần Sở Ca lắc mông co rút tiểu huyệt lại rồi mới tiếp tục chôn sâu dục vọng của mình vào.
Hoa Khiếu vô ý ngẩng đầu nhìn, giờ đã là hai giờ sáng rồi, Tần Sở Ca đúng là thực sự có việc cần làm, bản thân đành phải dành lúc khác trêu đùa y thôi, hôm nay cứ dứt khoát vui vẻ đi. Cho nên hắn không tiếp tục trêu đùa Tần Sở Ca nữa, mạnh mẽ đâm lưỡi đao vào, khiến Tần Sở Ca *** đãng kêu lên một tiếng, “ Hoa Khiếu … Ngươi thao chết ta mất rồi … Quá sâu rồi … A … A … ” Hoa Khiếu dùng tần suất lớn nhất đong đưa thắt lưng, dùng sức đạt tới đỉnh điểm khoái cảm, rất nhanh hắn liền cảm thấy đầu đỉnh từng trận trướng đau, tiểu huyệt của Tần Sở Ca cũng càng lúc càng co rút.
“ Để ta bắn … Cầu ngươi Hoa Khiếu … Không được … Ta chết mất … A … ” Tần Sở Ca cơ hồ bị đỉnh tới phát cuồng, y cấp thiết muốn dục vọng của bản thân được bắn ra, lại chỉ thể khó chịu không ngừng kêu lên.
Hoa Khiếu mạnh mẽ kéo lấy chiếc tất, kéo nó khỏi dục vọng của Tần Sở Ca, Tần Sở Ca gần như lập tức bắn tinh, giống như co rút mà phun trào, tiểu huyệt ở phía sau cũng vì thế mà gấp gáp thít lại. Hoa Khiếu rên lên thật lớn, run rẩy bắn toàn bộ tinh hoa của mình vào trong cơ thể của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca hoàn toàn tê liệt ngã xuống giường, toàn thân trên dưới tựa như chẳng có nơi nào có thể động đậy được, lập tức mê man bất tỉnh.
Hoa Khiếu rút dục vọng của mình khỏi cơ thể của Tần Sở Ca, mang theo từng cỗ từng cỗ dịch thể màu trắng đặc sệt. Gã ngẩng đầu nhìn Để Luật Dương vẫn còn đang ở trên giường, tên chết tiệt kia đã chiếm được tiện nghi rồi, sắc mặt có vẻ rất tốt. “ Ôm Sở Ca đi tắm đi. Ngươi đi hay ta đi? ” Để Luật Dương dương dương tự đắc nhướng mày, ý tứ chính là: còn phải nói sao? Đương nhiên là ngươi rồi.
Hoa Khiếu ôm Tần Sở Ca đã mê man xuống giường, Để Luật Dương cũng lập tức xoay người xuống giường, mở cửa phòng tắm …
Sự tình tiếp theo … Chúng ta vẫn đừng nên phi lễ ngóng trộm đi …
Ngày thứ hai.
Tần Sở Ca không ngừng chửi rủa từ trên giường loạng choạng bò dậy. Sau khi tiến vào phòng tắm, Để Luật Dương và Hoa Khiếu lại hung hăng đùa giỡn y lần nữa, y gần như phải tới ba bốn giờ sáng mới được ngủ. Vốn dĩ đã hẹn bác sĩ chín giờ sáng gặp mặt —– Giờ rõ ràng đã lỡ mất rồi.
Y khập khiễng xuống giường, mặc quần áo tử tế muốn ra khỏi phòng, liền nhìn thấy ba tên kia giống như nhận lỗi đứng ở trước cửa. Dạ Băng, Liễu Nhã còn có cả Tiểu Văn đều lấp ló tránh ở một bên hóng hớt.
“ Vào đây nói chuyện. ” Tần Sở Ca nghiến răng nghiến lợi nói. Y không muốn đám trẻ nhìn thấy người lớn nói những chuyện không nên nói.
Ba kẻ kia cúi đầu đi vào.
“ Nói đi, tối hôm qua là như thế nào? Ba người các ngươi lại lên cơn tập thể? ” Tần Sở Ca hung dữ quay lại giường nằm, nghiêm khắc hỏi.
Tô Dạ Kiều bị đẩy lên làm kẻ phát biểu, dù cho Tần Sở Ca giận ai đi nữa cũng sẽ không giận anh đâu? “ Sở Ca … Tối hôm qua chúng ta mới biết, hôm qua là sinh nhật lần thứ ba lăm của ngươi … ”
Chính là câu nói này, Tần Sở Ca tựa như đã hơi hiểu ra, vẻ mặt cũng thả lòng chút ít.
“ Trước giờ chúng ta vẫn luôn không nghĩ ra, nếu không phải ngươi nói ngươi muốn dẫn Liễu Nhã đi khám bệnh, cần thẻ căn cước, chúng ta hẳn vẫn sẽ không biết sinh nhật của ngươi là ngày nào … Không có thời gian chuẩn bị, liền đành phải … Khụ khụ … ” Tai của Tô Dạ Kiều đỏ bừng bừng.
“ Ôi … Được rồi, được rồi, ta biết rồi, lần tới các ngươi … Ai … Lại đây đi … ” Tần Sở Ca vẫy tay với ba người, cả ba đều giống như đại cẩu chạy vội tới.
Tần Sở Ca ôm cả ba vào lòng, mắt ướt át, “ Quà tặng này … Cũng không đến mức hỏng bét, chẳng qua … Lần sau không được làm như vậy nữa! ” Y trừng mắt nhưng mà lời nói của y lại chẳng có sức thuyết phục chút nào.
Được rồi … Bốn người bọn họ cũng có thể coi là sống hạnh phúc vui vẻ cùng nhau đi …