Tu Chân Chi Giới

Chương 56: Chương 56: Động Phủ Thần Quân




Không một ai đi chú ý đến Kỳ Phong bên này, có lẽ bọn họ là nghĩ hắn cũng chỉ là một tên Luyện Khí kỳ nho nhỏ, ở trong đám người này không có gì nỗi bật cũng chẳng đáng để bọn họ bận tâm ấy vậy mà lại có thể có đôi mắt thần có thể nhìn xoáy vào bên trong hang động. “Cái này chính là nói nhìn người cũng không nên nhìn vào vẻ bề ngoài đi.”

Trước mắt Kỳ Phong sâu bên trong hang động vậy mà lại phân ra năm nhánh, mà đường bên phải trong cùng phát ra ánh sáng trắng nhưng lại cũng không phải là nơi uy áp phát ra. Ánh sáng trắng này chính là kết giới che dấu thứ quan trọng bên trong, có thứ gì đó mà nội tâm Kỳ Phong đang kêu gọi hắn nhất định phải bước vào, phải bắt được thứ đó về tay.

Nói đùa, nơi này nhiều cường giả như vậy đâu phải nói bắt là có thể bắt được. Mà thực lực của hắn là thấp nhất trong đám người này, khả năng muốn đoạt được bảo vật phải nắm bắt trước được tiên cơ.

Hắn muốn thông báo cho Huyên nhưng nơi này đa phần là cường giả nhất lưu, truyền âm bây giờ với khoảng cách gần như vậy khả năng dễ dàng bị những cường giả này nghe thấy. Không thể truyền âm, vậy cũng chỉ còn có một cách duy nhất mà thực dụng nhất hắn có thể nghĩ ra vào lúc này.

Kỳ Phong giả vờ sợ hãi cầm tay Xà Vương Huyên viết vào lòng bàn tay Xà Vương Huyên mấy chữ. Xà Vương Huyên tâm thần chấn động, tay hắn không khỏi giật nhẹ một cái.

“Cái mà Phong nhi viết vào lòng bàn tay hắn chính là nói bên trong hang động được phân ra làm năm nhánh, mà uy áp phát ra từ phân nhánh hang động thứ hai từ trái qua, Phong nhi còn dặn hắn tránh đi vào nhánh hang động đó.”

“Có ý gì?” Xà Vương Huyên lật tay hỏi lại một câu.

“Ta không xác định được nhưng cảm giác có thứ gì đó rất đáng sợ. Ta nhìn lâu hơn mắt sẽ bị đau.” Hắn thật sự không thể xác định đó là sinh vật gì, chỉ biết thứ này một khi được giải thoát chỉ sợ là tai họa cho toàn thể Tu Chân Giới. Chỉ hy vọng đám cường giả đang tụ tập nơi đây đừng có ngu ngốc mà không nhận ra được mối đe dọa này lại đi thả quái thú ra mà thôi.

Hắn không phải không muốn thông báo cho đám cường giả này biết những gì mà hắn nhìn thấy, nhưng ai sẽ đi tin hắn một tên Luyện Khí kỳ? Mà nếu như hắn nói ra liệu bọn họ sẽ đi tin những gì hắn nói rồi để yên cho hắn, hay là sẽ đuổi theo rồi móc luôn đi đôi mắt mang năng lực của hắn? Ha...hắn cũng không phải là thánh mẫu, việc có khả năng sẽ gây tổn hại cho bản thân hắn là sẽ không đi làm. Thế giới này còn nhiều cao nhân lắm, còn chưa đến lược Kỳ Phong hắn lên tiếng đâu.

Nghĩ như vậy nên Kỳ Phong cũng không cảm thấy mình làm sai đều gì nên lật tay viết lên lòng bàn tay Xà Vương Huyên chuẩn bị cùng tiến vào một trong năm phân nhánh của hang động này, một tháng sau gặp lại tại Khôn Ninh Đảo.”

“Ách...Phong nhi đây là muốn chiếm trước tiên cơ đi. Tốt, hắn theo ha ha...” Nội tâm Xà Vương Huyên không ngừng kích động. Phong nhi của hắn năng lực càng ngày càng trở nên cường đại, hắn thật mong chờ a.

Hắn biết Phong nhi có năng lực nhưng đến trình độ này thì đến hắn cũng phải khâm phục rồi. Phải biết là ở đây có nhiều cường giả như vậy nhưng không một ai biết Phong nhi của hắn đã hoàn toàn nhìn thấu hang động trước mắt này rồi.

“Mọi người nhìn kìa, bên trong có kim quang loé sáng, không biết là có thứ gì bên trong đang phát ra.”

Lời người trong nhóm cường giả này vừa phát ra, Kỳ Phong giật nhẹ tay áo Xà Vương Huyên ý bảo hắn đi.

Kỳ Phong trong chớp mắt lao vào bên trong hang động. Xà Vương Huyên cũng theo sát phía sau trong sự ngạc nhiên của đám cường giả đang tụ tập nơi đây.

“Đáng chết, chỉ là hai con kiến hôi cũng dám nhảy nhót trước mặt lão tử, đừng để ta bắt được nếu không nhất định lột da các ngươi.” Người nói chính là tên Nguyên Anh hậu kỳ đứng gần Kỳ Phong cùng Xà Vương Huyên nhất, hắn nhìn thấy động tác của hai người này nhưng nhất thời trở tay không kịp, tốc độ của hai người này sau có thể nhanh hơn hắn được? Mặc kệ trong đầu đặt ra câu hỏi là như thế nào, sau một giây hắn kịp trấn định lại cũng đồng thời phóng người tiến vào hang động, hắn nhất định phải chặn lại hai con kiến hôi này. Những người khác đương nhiên cũng không chịu thua kém, đã có người dẫn đầu bọn họ cũng lập tức lao theo.

Kỳ Phong cùng Xà Vương Huyên đồng thời lao vào hang động, lúc này Xà Vương Huyên mới thật sự xác định Phong nhi nhìn thấu bên trong hang động này là thật. Hắn cùng Kỳ Phong nhìn nhau trong chớp mắt như ngầm hiểu ý, cả hai cùng tách ra Kỳ Phong chọn phân nhánh hang động bên phải trong cùng, nếu không dùng Tử Nhãn thì phân nhánh này cũng không có gì nỗi bật nhưng đây lại chính là phân nhánh hang động có kim quang phát ra mà đám người bên ngoài nhìn thấy.

Xà Vương Huyên cũng đồng thời chọn phân nhánh hang động trong cùng bên trái, rất nhanh cả hai người đồng thời biến mất.

Lúc đám cường giả Nguyên Anh kỳ tiến vào cũng chỉ thấy trước mắt phân chia ra năm lối đi, nhưng bóng dáng hai người Kỳ Phong đã vào trước đó thì không còn bóng dáng. Vị Nguyên Anh hậu kỳ cũng không do dự, hắn chọn chính là con đường có uy áp phát ra mạnh nhất cũng chính là con đường thứ hai từ trái qua đi vào.

Những người tiến vào sau đó cũng không bỏ qua cơ hội, bọn họ đồng thời tự chọn cho mình một con đường trong thời gian nhanh nhất đồng loạt biến mất tại cửa vào năm phân nhánh bên trong hang động đó.

...............

Kỳ Phong sau khi tiến vào nhánh hang động đã chọn, hắn cũng không quan tâm liệu sẽ có người đuổi theo hay không, hắn cũng không có thời gian đi bố trí trận kỳ chặn lại lối đi. Hắn chỉ biết nắm chặt thời gian tận lực tiến về phía trước.

Thông qua Tử Nhãn hắn có thể nhận ra theo con đường bên trong hang động này càng đi về phía trước dao động linh lực tinh khiết phát ra càng ngày càng nồng đậm, đây là thứ gì? Kỳ Phong cả người kích động lao nhanh về hướng phát tán kim quang, phía trước chắc chắn có thứ hắn cần.

Kỳ Phong vừa lao nhanh về phía trước nhưng cũng không ngừng đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra.

Đang lao nhanh về phía trước Kỳ Phong nhất thời bị chặn lại, nếu như hắn không có Tử Nhãn khả năng vừa rồi hắn chắc chắn đã đâm đầu vào bức tường chắn phía trước rồi đi.

“Nhưng mà con đường đến đây như thế nào lại bị chặn? Như thế nào lại cuối đường rồi? Không đúng. Ánh sáng cùng dao động linh lực là phát ra từ phía sau bức tường đá này.” Nội tâm Kỳ Phong cực kỳ bình tĩnh, hắn biết một lúc nữa thôi đám cường giả ngoài kia sẽ lại đuổi tới, hắn đã tính toán các bước nhưng cũng không tính đến trường hợp bị một bức tường đá ngăn cản như thế này, nhưng mà hơn ai hết hắn biết lúc này hắn là không thể loạn.

Quan sát qua Kỳ Phong nhận ra đây là một cách cửa đá do con người chế tạo. Cửa đá khả năng có cái gì trận pháp vây khốn, đảo mắt qua hắn đã phát hiện cửa đá này cũng không phải là một cửa đá bình thường. Chỉ là hiện tại tình huống của hắn không được an toàn cho lắm, bây giờ mà đi công kích cửa đá này khả năng sẽ bị người nghe thấy. Tốt nhất là chọn cách nguyên thủy nhất là tìm kiếm cơ quan rồi tự mở. Trận pháp của hắn là được truyền thừa từ phụ thân Lam Thanh, hắn cũng không tin hắn không tìm được đường ra.

Mở rộng Tử Nhãn tìm kiếm xung quanh xem mắt thận ở đâu? Ah...người thiết kế cửa đá này đúng là bật thầy về cơ quan thuật đi. Có thể khắc ẩn chữ lôi đồng thời nút cơ quan cũng ẩn tàng kín đáo như vậy nếu như hắn không có Tử Nhãn nhìn đến dao động lôi nguyên dù là rất nhỏ thì không phải hắn sẽ bị nhốt ở chỗ này chờ đám cường giả kia đuổi tới thi nhau mổ xẻ sau? Đây chính là mắt trận.

Tập trung lôi nguyên lên đầu ngón tay bắn thẳng vào nút cơ quan đồng thời cũng là mắt trận, một khe hở lập tức được mở ra Kỳ Phong cũng nhân cơ hội đó lập tức bước vào. Sao lưng Kỳ Phong khe hở cũng đồng thời biến mất.

Tại lúc cửa đá đóng lại sau một giây đám cường giả bám theo sau cũng cùng lúc đuổi tới. Bọn họ đụng phải tường đá cản đường tất cả đều bị dội ngược ra xa.

“Kỳ Phong đây là cỡ nào may mắn, nếu như hắn chọn cách là dùng lực đi công kích cửa đá kia vậy chẳng phải hắn cũng sẽ giống như đám cường giả này là linh lực bị phản phệ sau?”

“Chỉ là một cửa đá bình thường làm sao có khả năng thương tổn chúng ta?” Một người trong nhóm người này ngạc nhiên lên tiếng.

“Khả năng có ẩn trận pháp, mọi người cẩn thận một chút....”

“Ah...” người này chưa kịp hết câu có người đã ngã xuống đất ôm đầu thống khổ kêu la.

“Người này thức hải bị hỏng rồi, khả năng không còn có thể tu luyện được nữa, mọi người chú ý cẩn thận thần niệm bị phản phệ.”

“Không biết phía sau cánh cửa đá này là cái gì? Chúng ta tận lực dùng pháp bảo oanh kích đi.”

Sau khi cửa đá đóng lại Kỳ Phong lúc này mới có tâm tư đi quan sát, thì ra phía sau cửa đá lại là một gian thạch thất, tuy không gian không lớn nhưng ở giữa thạch thất lại được đặt một cái bàn bên trong còn có giường đá.

Mà ánh sáng phát ra cũng chính là từ vật trên bàn đá đó. Đó là một chiếc bình hồ lô không biết được chế tác bằng vật liệu gì bên ngoài có màu trắng bạc. Chiếc hồ lô bị ngã bật nắp, một thứ nước sáng lóng lánh đang nhỏ từng giọt xuống nền đá tạo thành một cái hố nhỏ chứa đầy thứ nước sáng lóng sánh như lân quang. Kỳ Phong nghĩ đây là phải nhỏ giọt trong bao nhiêu năm mới có thể tạo thành hố nước thế này? “Khả năng chủ nhân của nơi này muốn sử dụng, nhưng không có cơ hội đi.”

Nhìn một lượt không thấy chủ nhân đâu nhưng trong Tử Nhãn của hắn rải rác dưới chân lại là vô số mảnh bảo y, cầm lên một mảnh bảo y nhìn xem, Kỳ Phong giật mình nhận ra nguyên liệu này rõ ràng là cùng đồng dạng với bộ y phục mà lúc hắn vừa đến thế giới này đã mặc trên người, chỉ là sau này vì để làm kỉ niệm nên đã cẩn thận cất đi.

“Người này tuyệt đối có liên quan đến phụ thân hắn. Đây là bởi vì bị áp chế bởi đại đạo quy tắc của vị diện này mà nhục thể bị nổ tung đến nguyên thần cũng không còn tồn tại?”

Không suy nghĩ nhiều Kỳ Phong đi tới đưa tay hứng lấy giọt nước đang nhỏ từng giọt từ hồ lô bạc. “Linh Thủy, nước này chứa lại là linh thủy thuần khiết. Thế giới này làm sao có? Khả năng đây chính là động phủ của vị Thần Quân nào đó đến từ Thần Giới đi.” Hắn thật sự rất nghi ngờ chủ nhân của chiếc hồ lô bạc này nhưng hiện tại không có thời gian cho phép hắn do dự cùng suy nghĩ nhiều.

“Đây chắc chắn là đồ tốt a.”

Nắm lên hồ lô bạc dùng linh lực cuống lấy Linh Thủy trong hố nhỏ trả trở về hồ lô bạc cẩn thận đóng nắp lại tiện tay ném luôn vào trong không gian. Trên bàn còn có một ngọc bài và một viên đá màu đen hắn cũng không có thời gian xem xét là thứ gì, tiện tay thì cầm lên rồi ném luôn tất cả vào trong không gian hắn nghĩ sau này có thời gian lại xem xét.

Sau khi thu thập tất cả bảo vật Kỳ Phong lại theo cách thức tiến vào phòng đá lúc trước Kỳ Phong dễ dàng tìm thấy cơ quan thứ hai.

“Ầm....”

Kèm theo tiếng động lớn cũng là lúc Kỳ Phong dùng lôi nguyên mở ra cánh cửa đá thứ hai. Thoát ra ngoài, hắn lập tức lao nhanh về phía trước, thoát khỏi hang động.

Lúc này Kỳ Phong hắn thật sự cũng không biết tình huống của Huyên thế nào rồi, hắn chỉ biết tận lực lao nhanh về phía trước.

“Ầm…”

Tiếng động rất nhanh truyền đến, Kỳ Phong biết đám cường giả kia năng lực thật đáng sợ, nhanh như vậy mà đã mở ra cửa đá thứ hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.