Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 327: Chương 327: Kịch chiến




Mạc Thiên Hành quả thực không nghĩ đến Tiêu Sơn lại có thể đánh trúng vào điểm yếu nhất của Mạc Thiên Hành. Lời Tiêu Sơn nói không sai, dù bất kể thế nào đi nữa thì quan hệ giữa Hắc Hoàng tông cùng với đám người đó đã đạt đến cấp bậc khó mà vãn hồi. Hiện giờ Mạc Thiên Hành nhất quyết đã phóng lao thì phải theo lao. Trong lòng lão già Mạc Thiên Hành này ngẫm nghĩ: "Bất kể thế nào đánh một trận rồi sau đó hãy tính. Đến lúc đó mình dẫn Hắc Hoàng tông đi đầu nhập một thế lực lớn là được. Mình không tin là không có đường sống sót!". Đám người Hắc Hoàng tông cũng ngay lập tức hô hào lên đánh lên giết vây khốn đám ma thú đi theo Tiêu Sơn.

Hai con ma thú Hắc Nha và Hoàng Phi Hổ bị đám dây xích siết lấy, toàn thân đau đớn. Đã vậy đám người Hắc Hoàng tông muốn thừa dịp bỏ đá xuống giếng khiến cho hai con ma thú vô cùng tức giận. Cả hai ngay lập tức hống khiếu lên một tiếng. Toàn thân của hai người bọn chúng bốc ra đấu khí điên cuồng. Đấu khí hóa thành thực chất thể tràn ngập bao xung quanh cơ thể của bọn chúng. Đám đấu khí giống như một lớp màng bao phủ cơ thể hai con ma thú. Hai con ma thú gồng lên. Đám dây xích điên cuồng căng ra.

Kẹt, kẹt... Rắc, rắc... Phanh...

Âm thanh ken két phát ra do dây xích bị kéo căng. Bởi vì dây xích không có đấu khí của lão già tóc bạc ủng hộ nên chúng nhanh chóng bị hai con phát ra đấu khí. Từ trên người của hai con ma thú thấy được từng đoạn cơ bị kéo căng. Ngay sau đó trên mình đám xích bắt đầu phát ra những tiếng rạn nứt. Chúng bị đấu khí của hai con ma thú triệt tiêu cũng trở nên mờ ảo. Khi dây xích không chịu được nữa thì một tiếng nổ vang lên. Từng đám dây xích bắn tung tóe khắp nơi. Chúng rơi vãi xuống đất đá ở phía dưới phát ra tiếng leng keng đồng thời chúng nhanh chóng bốc hơi biến thành một đám khí màu đen.

Hoàng Phi Hổ tức giận gầm lớn lên một tiếng: "Muốn chết!" Từ trong cơ thể của nó, đấu khí điên cuồng tràn ngập khắp nơi. Nó nhanh chóng hội tụ tại đầu của mình cùng với hai cánh chim ưng khá lớn đang bê bết máu của Hoàng Phi Hổ. Hoàng Phi Hổ mặc kệ đau đớn toàn lực phát động. Nó gầm lớn một tiếng: "Graooo..." Hai cánh của nó điên cuồng vẫy ra. Từ đầu hổ lớn của Hoàng Phi Hổ phóng ra một cái mặt hổ cực kỳ lớn. Mặt hổ có màu vàng kim sáng chói có khuôn mặt giống y hệt hắn. Đồng thời khi mà hai cánh của Hoàng Phi Hổ vẫy lên, một đám lông vũ sắc bén có màu vàng kim điên cuồng bắn về phía đám người Ma Viêm cốc.

Thân mình Hắc Nha cũng cong lên, từ cái trán của hắn lóe ra ánh sáng màu đen bóng nhẫy. Nó phản chiếu dưới ánh trăng trông có vài phần quỷ dị. Bất chợt miệng Hắc Nha mở lớn, hắn hống lên một tiếng khá lớn: "Gaooo..." Từ miện Hắc Nha điên cuồng vọt ra một đám rắn màu đen do ngọn lửa tạo thành bắn về phía đám người Hắc Hoàng tông. Cái sừng đen hình xoắn ốc ngay lập tức bốc ra ngọn lửa đen nhánh, nó thiêu đốt phừng phừng sau đó hòa thành một con rắn lửa cực kỳ lớn phóng về phía đám người Hắc Hoàng tông. Một đám rắn cầm đầu là con rắn lửa do cái sừng màu đen tụ tập, một đám rắn con tập trung sau đuôi hắn nhanh chóng tập trung thành một đàn muốn cắn nuốt đám người Hắc Hoàng tông.

Nhất thời đám người Hắc Hoàng tông kinh ngạc, Tề Sơn quát lớn môt tiếng: "Mọi người cẩn thận!" Không biết trong lúc nào thì cơ thể Tề Sơn đã bao bọc bởi một bộ giáp bằng đấu khí dầy đặc. Từ bàn tay của hắn đánh ra một luồng ngọn lửa hình cầu đánh về phía đám rắn lửa kia. Đám người cũng nhanh chóng tung ra đòn thế hy vọng ngăn cản đòn tấn công của hai con ma thú đánh ra.

Ở bên kia nhất thời Tiểu Long Nữ bị vây bởi chiếc lưới màu đen bốc ra hắc khí. Toàn thân của nàng bị chiếc lưỡi túm chặt lấy. Thân mình Tiểu Long Nữ ngay lập tức dãy dụa nhưng không làm cho chiếc lưới xích có tổn thương mảy may. Lão già tóc bạc ngay lập tức tung ra đòn quyết định tuy nhiên ánh mắt của hắn quay ra thì đã thấy được Tiêu Sơn cưỡi theo Thanh Viêm bỏ trốn. Nhất thời lão già tóc bạc quát lớn: "Mạc Thiên Hành nếu ngươi không muốn Hắc Hoàng tông bị diệt trong nay mai mau ngăn cản con ma thú này cho bản tông!" Nói xong hắn vung tay nên đánh ra một chưởng về chiếc lưới đem thân mình khổng lồ của Tiểu Long Nữ đánh bay về phía Mạc Thiên Hành.

Phanh!

Thân mình Tiểu Long Nữ bay đi. Nàng cảm giác được trong miệng của mình có chút ngọt ngọt. Từ cái miệng giao long khá lớn kia trực tiếp nhổ ra một ngụm máu đỏ lòm. Thân mình nàng bay ngược về phía sau. Bởi vì chiếc lưới xích không có được đấu khí thâu tống nên khi Tiểu Long Nữ dãy dụa, nó nhanh chóng bị hàm răng cùng với móng vuốt của nàng cắn nát. Ba móng của nàng túm lấy chiếc lưỡi đem nó rạch ra. Toàn bộ đám xích bị đánh phá tung tóe. Từng mắt xích rơi lả tả xuống phía dưới.

Bàn tay Mạc Thiên Hành ngay lập tức đánh ra, một chùm tia sáng màu vàng kim giống như những tia kiếm rất nhỏ, dài và sắc bén bắn về phía Tiểu Long Nữ. Ngay lập tức Tiểu Long Nữ hống khiếu lên một tiếng. Trước mặt của nàng hình thành ra một bức tường chân không. Từng tia kiếm màu vàng kim cực kỳ xinh đẹp đánh về phía Tiểu Long Nữ bị bức tường chặn lại. Bức tường phát ra âm thanh phanh, phanh, phanh... Từng đợt gợn sóng xuất hiện trong không khí. Nó giống như sóng nước giao động vậy.

Lão già tóc bạc liên tục dùng khả năng kiểm soát không gian của mình nhanh chóng thuấn di tới bên cạnh Tiêu Sơn. Hai người Tiêu Sơn và Thanh Viêm liên tục dùng thuấn di và tăng nhanh tốc độ. Khi mà lão già đuổi gần tới thì Thanh Viêm trực tiếp quay đầu lại, nó há miệng phun ra một quả cầu lửa khá to. Nó to bằng cả chậu nước mang theo hai màu xanh lam và xanh da trời cực kỳ đẹp mắt. Quả cầu trực tiếp bay về phía lão già. Quả cầu im lặng bay đi, nó hoàn toàn trông như có vẻ vô hại tuy nhiên chính sự vô hại này khiến cho cả người lão già tóc bạc kinh hãi.

Từ bàn tay già nua và khô héo của lão già đánh ra một chưởng. Bàn tay của lão xuất hiện một cái quỷ trảo màu đen, quỷ trảo hung hặng nện thẳng về phía quả cầu lửa. Hai người va chạm nhất thời trong tích tắc không có dấu hiệu gì xảy ra. Tuy nhiên con mắt của lão già tóc bạc co rụt lại. Hắn nhanh chóng trực tiếp lùi lại phía sau.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn xảy ra, hình một cây nấm lửa màu xanh tuyệt đẹp phát ra. Nó bắt đầu liên tục quay tròn và mở rộng. Nó hình thành lên từng đợt sóng lửa lan tràn khắp nơi. Tiếng nổ của nó khiến cho đám người giao chiến giật mình có chút thất thần nhìn về phía bên này. Trong con mắt của họ ở đằng xa thì thấy được một cây nấm lửa màu xanh tuyệt đẹp lan tràn khắp nơi. Sóng lửa liên tục từ cây nấm dội ra bên ngoài. Cây nấm lửa liên tục quay tròn đồng thời kích thước của nó nhanh chóng mở rộng. Nó trực tiếp bao phủ lấy cơ thể của lão già tóc bạc. Điều này làm cho đám người kinh hãi.

Tiêu Sơn cũng không có ý định dừng lại. Hắn trực tiếp xoay người bỏ chạy. Tuy nhiên từ trong đám lửa một bàn tay cực kỳ quỷ dị đánh ra. Một cái đầu lâu màu đen cực kỳ lớn bắn ra khỏi cơn lốc lửa. Cái đầu lâu khổng lồ trực tiếp làm cho không khí tê liệt. Nó há cái miệng cực kỳ quỷ dị hướng về phía Tiêu Sơn và Thanh Viêm bắn đi. Cái miệng rộng muốn đớp lấy hai người.

Từ bàn tay Tiêu Sơn tụ hội ra một quả cầu lửa có ba màu đồng thời trên ngươi Thanh Viêm cũng bốc ra đấu khí màu xanh lam rực rỡ. Ngọn lửa tràn ngập cơ thể của nó. Khi nó xoay người lại thì một tiếng hót lớn từ trong miệng nó phát ra. Một con chim lửa khổng lồ từ miệng nó bắn ra. Trong khi đó Tiêu Sơn cũng đã tụ tập xong một quả cầu lửa ba màu bạc, đỏ và vàng kim. Hắn trực tiếp ném quả cầu về phía trước. Thân mình con chim lửa giống như cực kỳ sống động bay ngang cùng với quả cầu lửa bắn về phía trước.

Sóng nhiệt chưa dứt thì quả cầu lửa cùng với con chim đã chui vào phía bên trong. Trong giây lát mọi người có chút kinh hoàng. Bất chợt một tiếng nổ lớn không báo trước vang lên.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Đám sóng lửa thi nhau chen chúc bắn ra bên ngoài. Thân mình lão già tóc bạc trực tiếp bị đám sóng lửa chèn ép. Một đám sóng lửa đủ các máu xanh lam, xanh da trời, đỏ, vàng và bạc chen chúc với nhau. Lão già ở giữa lại bị khắn bốn phương tám hướng cách loại sóng lửa liên tục đánh vào nhau. Nhất thời quần áo của lão già ngay lập tức bị đánh rách nát sơ xác. Toàn bộ đấu khí của lão cũng hiện ra từng vết nứt rạn vỡ vô cùng lớn. Sóng lửa tan đi để hiện lại thân mình có chút trật vật của lão già.

Thấy được Tiêu Sơn đã bay đi ngay lập tức lão già điều khiển lực lượng không gian phóng vút đi. Lão già nhanh chóng tiếp cận Tiêu Sơn và Thanh Viêm. Lần này từ hai ống tay áo rách nát của lão nhanh chóng phun ra một tấm lưới trực tiếp bắn về phía Tiêu Sơn. Thanh Viêm ngay lập tức vỗ mạnh cánh, từ cánh của nó bắn ra một đám lông vũ lửa. Lông vữ lửa ngay lập tức xoay tròn tạo ra một cơn lốc lửa với một đám lông vũ đánh về phía tấm lưới đen của lão già. Đồng thời Thanh Viêm vỗ mạnh cánh thay đổi tốc độ cùng hướng bay của mình.

Oanh, ca sát, ca sát...

Cơn lốc lửa va chạm vào chiếc lưới màu đen phát ra tiếng nổ kinh ngươi. Chúng nhanh chóng bị triệt tiêu, mặc dù chiếc lưới đen có chút thẳng thế nhưng nó hoàn toàn chụp vào không khí.

Vút!

Thân mình lão già nhanh hơn trực tiếp chắn trước đường của Tiêu Sơn và Thanh Viêm. Nhất thời con mắt của Tiêu Sơn co rụt lại. Hắn mở miệng với giọng nói khàn khàn: "Ngươi... ngươi rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi không thể nào là người của Ma Viêm cốc được. Thực lực của ngươi rõ ràng mạnh hơn so với Mạc Thiên Hành có khi là lão già Địa Ma Lão Quỷ. Ngươi thực sự là ai?"

Lão già tóc bạc cười khằng khặc nói: "Khặc, khặc... lần này xem ngươi trốn đi đâu. Lần này bản hộ pháp..." Nói đến đây biết được mình nói lỡ lời lão già tóc bạc ngay lập tức đổi xưng hô: "Bản tông bị lộ diện bởi ngươi. Bất kể như thế nào đi nữa bản tông lần này tuyệt đối sẽ không để yên cho ngươi. Chịu chết đi!" Bàn tay của lão già đánh ra, một cái quỷ trảo đen ngòm đánh về phía Tiêu Sơn.

Nhất thời khóe miệng Tiêu Sơn co quắp. Hắn lần này không nghĩ mình chọc phải tổ ong vò vẽ. Lão già tóc bạc này hiển nhiên có thực lực mạnh hơn so với Địa Ma Lão Quỷ. Người đầu phục dưới Ma Viêm cốc như vậy chắc chắn có lý do của mình. Hắn rất có thể là một thế lực nào đó gài vào Ma Viêm cốc. Có lẽ có một lý do nào đó mà khiến cho hắn ở Ma Viêm cốc không có muốn nổi lên sức mạnh của mình được. Nếu hôm nay không phải Tiêu Sơn bức ép thì hắn không có bộc lộ ra sức mạnh của mình.

Hai hàm răng Tiêu Sơn nghiến lại, hắn hô lớn: "Chưa biết hươu chết vào tay ai. Càn khốn trấn tiên trận mở ra!" Miệng Tiêu Sơn quát lạnh lên một tiếng, ánh mắt đỏ bừng nhìn về phía lão già ở phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.