Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 100: Chương 100: Trúc cơ kỳ và kim tinh kỳ




Một thiếu niên tuấn mỹ đang đứng ở trên một con chim ưng màu xanh lam to lớn lơ lửng trên trời. Thiếu niên mỉm cười nhìn về phía dưới, hắn nhếch khóe miệng cười, hai bàn tay khoanh trước ngực. Gió trên cao làm cho mái tóc màu bạch kim của hắn tung bay khiến cho hắn trở nên tuấn mỹ vô cùng. Cả thân thể của hắn phát ra khí tức cao ngạo cùng với bình thản từ trên cao nhìn xuống.

Phía dưới là một mảnh rừng khá là rộng lớn, sương khói lan tỏa. Con chim ưng màu lam sải ra đôi cánh bắt đầu lượn vòng trung quanh. Thiếu niên chép miệng nói: “Vẫn là nhanh chóng bước vào kim tinh sơ kỳ luyện chế một bộ phi hành pháp bảo là hơn cả? Dù sao Tiên Nhi đang đánh vào trúc cơ sơ kỳ, sau khi đánh vào trúc cơ kỳ nàng cũng cần phải có pháp bảo để phi hành nữa chứ. Hiện giờ, ta vẫn lượn quanh đây kiếm vài yêu thú hệ kim chém giết tăng thêm khả năng lĩnh ngộ kim nguyên lực mới được?”

Ánh mắt của thiếu niên đột nhiên nheo lại, tà áo màu lam của hắn tung bay trong gió. Hắn nheo mắt nhìn về phía một đôi mãng xà màu kim sắc cùng với hoa văn màu đen. Hai con rắn này có kích cỡ gần ngang nhau. Cả hai đều ước trừng to bằng một con trăn không lồ Nam Mỹ so với trí nhớ kiếp trước của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn liếm liếm môi nhìn về phía đôi mãng xà này. Kim Văn Độc Mãng, một loại nhị giai ma thú cấp bậc sơ giai. Hắn nhìn về phía hai con kim đang quấn quí trên một cái cây. Trên cái cây nhỏ ấy có một loại quả màu đỏ nhưng có vẻ như nó chưa chín.

Tiêu Sơn liếm liếm mép cười lạnh nói: “Là xà dục quả sao?”

Xà Dục Quả màu đỏ nhỏ tản mát ra mui hương thơm nhẹ kỳ dị, chỉ sinh trưởng ở những địa phương âm ám nơi cao giai ma xà giao phối, xà tính có dâm, nên loại quả này cũng có dược lực làm thúc dục dục tính.

Tiêu Sơn đột nhiên từ trên cao nhảy rầm xuống dưới đất. Hai con ma thú kim văn độc mãng đang vờn quanh cây xà dục quả thì bị một trấn động làm giật mình. Hai con rắn xoay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra thì thấy được một bóng người mặc áo bào lam ngực trần đang quỳ gối ở đó. Hắn từ từ đứng dậy phất mái tóc một cái nhìn về phía hai con kim văn độc mãng, đôi tay khoanh lại nhìn về phía hai con ma thú nhị cấp sơ giai huýt sao một tiếng.

Hai con ma thú nhanh chóng khè ra phì phì nhằm hăm dọa đối phương cảnh báo hắn đã xâm nhập khu vực của chúng. Thiếu niên tiến tới, sau đó dùng tay hướng về phía hai con ma thú nhị giai sơ cấp kim văn độc mãng. Hai con độc mãng bị khiêu khích ngay lập tức lao về phía Tiêu Sơn đồng thời há ra cái miệng táp một cái.

Tiêu Sơn nhảy sang một bên hắn tránh thoát, con độc mãng thứ nhất táp hắn hút thì ngay lập tức dùng đuôi quất về phía hắn. Tiêu Sơn nhảy lên không trung tránh thoát, cái đuôi của độc mãng quơ lên đánh tan nát một cái cây nhỏ. Con độc mãng thứ hai ngay lập tức tham gia vào trận chiến nó há cái miệng phun ra một ngụm không khí. Ngụm không khí này mang theo một màu quang mang màu đen cùng với màu kim sắc tạp giao nhau.

Bang! Bang!

Tiêu Sơn quét tay một cái một ngọn lửa hừng hừng bắn về phía đoàn không khí kia. Hai đoàn không khí giao nhau bị đánh tan nát phát ra những âm thanh trầm thấp. Đoàn không khí của con độc mãng hiển nhiên không bị đánh tan hết, nó nhanh chóng đánh hụt Tiêu Sơn vụt lên một gốc thân cây.

Tiêu Sơn xoay đầu lại thì thấy được thân cây đang bốc ra xì xì, khói đen bay lên. Từ vết thương đen ngòm kia có mấy vết rạch vô cùng sắc bén. Tiêu Sơn hít một hơi nhìn về phía mấy thứ này, hắn có chút kinh hãi không ngờ xà tức (hơi thở của rắn) quả thực lại mãnh mẽ đến như vậy.

Mấy con ma thú ở đây trải qua vài ngàn năm, vài vạn năm chúng đã thích ứng với các loại tấn công phối hợp với nhau đặc biệt là trong việc sử dụng đấu khí. Nói chính xác hơn loại dùng thịt xác quấn chết con mồi của loại rắn hoàn toàn bị chúng bỏ qua. Chúng lựa chọn cách nào tấn công hữu hiệu nhất.

Một con độc mãng quất đuôi từ cái đuôi kia một vệt sáng màu ánh kim sắc bắn ra tạo ra một vòng hình bán nguyệt bắn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn đưa bàn tay lên, trước mặt của hắn xuất hiện một bức tường nước. Bức tường nước đánh lên đòn kim sắc làm cho đoàn kim sắc trở nên nhợt nhạt màu hơn. Nhưng đồng thời đoàn kim sắc lại dễ dàng cắt rách màn chắn bằng nước. Đoàn kim sắc đánh lên người của Tiêu Sơn phát ra tiếng trầm thấp: “Oanh!”

Tiêu Sơn nhìn trên ngực của mình xuất hiện một vết rạch sâu hoắm. Vết thương với khả năng bất khả tự nghi nhanh chóng liền lại. Hắn dùng thân cảm thụ sau đó liếm láp nói: “Kim nguyên lực chính là mạnh mẽ về khả năng phòng thủ và sự sắc bén so với phong nguyên tố không kém chút nào. Đặc tính chung cứng cáp, sắc bén…”

Tiêu Sơn đứng trên đất nhìn về phía dưới đất đã, hai bàn chân của hắn bị đẩy lùi trên đất tạo ra một cái rãnh khá sâu. Hắn liếm liếm mép nhìn về phía hai con độc mãng. Bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một lớp khí sáng màu kim sắc. Tiêu Sơn lao về phía đám độc mãng, hắn bất kể việc gì bây giờ chỉ muốn chiến một trận thống khoái.

“Khè” Hai còn độc mãng đột nhiên phun ra một ngụm không khí mang theo màu đen cùng với màu ánh kim pha tạp với nhau đồng loạt bắn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn bật người nên không trung. Hắn theo một đường cong bay về phía một con rắn. Con rắn kia ngửa đầu ra há miệng, cái miệng của nó đỏ lòm có mùi cực độ tanh hôi, hai chiếc răng nanh vô cùng sắc bén muốn cắn về phía Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn hừ lạnh, bàn tay hắn vung ra đánh mạnh lên đầu của con độc mãng này. Bàn tay mang theo kim sắc đấm mạnh lên đầu của nó khiến con mãng xà bị đấm gục xuống phía dưới đất. Nó phát ra một tiếng thét kinh hãi cực kỳ đau đớn: “Creeeckkk…”

Ầm! Cả thân thể của con độc mãng thứ nhất bị hắn đấm mạnh, cả cái đầu của hắn bị hắn đánh đập mạnh xuống đất làm cho đất cát bụi mù.

Ngay lập tức con độc mãng thứ hai há miệng phun ra độc khí dày đặc nhằm hy vọng bảo vệ được con mãng xà kia.

Tiêu Sơn bị ngâm trong đám độc khí. Đôi mắt rắn đang nhìn về phía hắn. Nhưng con mãng xà này quả thực kinh hãi người nhân loại kia hoàn toàn không coi độc của nó ra dạng gì. Phải biết độc lực của nó hoàn toàn có thể đánh chết mấy tên đấu sư của loài người. Thiếu niên phất tay ra, ngay lập tức một vết kim sắc cong lên theo một đường cong sắc bén từ tay thiếu niên kia bắn ra.

Con mãng xà thứ hai muốn lắc đầu tránh thoát nhưng không ngờ nó không tránh kịp, vệt kim sắc đánh lên thân của nó phát ra tiếng rầm vô cùng lớn: “Rầm”. Nó giống như có thứ gì nện mạnh vào đất ấy. Vệt kim sắc này không có đả thương nghiêm trọng nó nhưng đã đánh vỡ da rắn đồng thời ghim lên đó một vết thương nhỏ. Máu đỏ từ đó mà rỉ ra.

“Hí…” Con độc mãng hí lên một tiếng điên cuồng. Đôi mắt của nó đã biến thành màu đỏ. Nó hoàn toàn biến thành điên cuồng. Ý duy nhất trong đầu của con mãng xà lúc này là giết chết tên nhân loài ghê tởm này đã dám xâm phạm lãnh địa của nó.

Tiêu Sơn nhếch miệng cười nói: “Wow, đã tức giận rồi sao!?”

Hắn nhanh chóng nhảy ra một bên đồng thời từ tay của hắn một vệt kim sắc chém ra bắn về phía hai con mãng xà. Kim nguyên lực biến thành lưỡi dao sắc bén nhưng hai con độc mãng nhanh chóng lách thân mình tránh thoát. Lưỡi dao sắc bén đánh lên nền đất phát ra một tiếng rầm nho nhỏ, một vết khắc khá sâu ở phía dưới đất.

Một con mãng xà ngay lập tức lao về phía Tiêu Sơn há cái miệng máu muốn cắn hắn. Tiêu Sơn nhảy sang một bên đồng thời hắn tụ lực muốn đánh ra một quyền thì ngay lập tức một con độc mãng khác phun ra một đoàn kim sắc kim quang bắn về phía hắn. Tiêu Sơn kinh hãi nhanh chóng lăn người tránh thoát thì đồng thời con độc mãng thứ nhất đã quất đuôi về phía hắn. Trên đuôi của con độc mãng thứ nhất đang bao bọc một lớp kim sắc khiến cho đám vảy dựng lên vô cùng sắc bén.

“Rầm”

Tiêu Sơn đưa tay lên đỡ đồng thời nhảy giật lùi lại thì hắn bị đuôi rắn đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu. Từ trên cánh tay của hắn xuất hiện những vết sắc bén vô cùng giống như những vết dao đâm vào cánh tay của hắn vậy. Trên đó còn lưu lại một số vảy rắn, từ vết thương máu bắt đầu chảy ra.

Con rắn thứ hai vọt đến gần há miệng ra phun ra một luồng kim sắc. Đám kim sắc này bắn ra sức sát thương sắc bén màu kim sắc giống như những vết đao sắc bén chém xuống không kiến nể.

Tiêu Sơn toàn thân nhẩy lên không trung. Hắn nhảy lên thật cao, mấy con mãng xà thấy vậy thì ngẩng mặt lên trời đông thời chúng há miệng ra, Trên miệng của chúng phát ra ánh sáng kim sắc vô cùng nồng đậm. Chúng hí vang dài một tiếng: “Hí…”

Tiêu Sơn hừ một tiếng nói: “Đúng là khinh người quá đáng mà…” Trong tay của hắn tay trái ngưng tụ thủy cầu, tay phải ngưng tụ hỏa cầu. Hai quả cầu điên cuồng rít lên khiến cho không khí trung quanh bị điên cuồng đốt nóng với sức mạnh vô cùng kinh khủng. Bàn tay trái của Tiêu Sơn đẩy ra, quả cầu nước bắn về phía cả hai con rắn.

Quả cầu nước đập mạnh về phía kim sắc thuộc tính. Nó phát ra một tiếng nỏ long trời nở đất. Một quả cầu nước khổng lồ nhanh chóng lan tràn ra phá hư mọi thứ. Thiếu niên mặt không đổi sắc ném ngay một quả cầu lửa bên tay phải của hắn đi. Nó bắn mạnh về phía chỗ vụ nổ. Khi quả cầu lửa đang xoáy tròn này rơi về phía chỗ sóng nước thì nó phát ra âm thanh nổ kinh thiên động địa.

Oành…

Cả một biển lửa cùng với nước giao hòa với nhau phát ra tiếng nổ kinh người. Tiêu Sơn chết nặng nhìn cảnh này khi thấy được nước cùng lửa giao nhau của hắn tạo ra sức mạnh kinh người. Tiêu Sơn lúc này đáp phịch xuống phía dưới đất. Lúc này hai con ma thú hoàn toàn thân thể rách nát không còn chút nào sinh cơ. Tiêu Sơn cảm khái cười khổ thở ra một hơi mệt nhọc nói: “Cái này đúng là phát hiện mới sao ta quên mất phần về nguyên lý thuận và phản nhỉ. Cho hai loại lực lượng đối lập tác dụng với nhau sức phá hoại của nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nhiều!”

Thiếu niên xoay người nhìn về phía hai con ma thú kim hệ. Hắn tiến về phía hai con ma thú nhanh chóng móc ra hai viên ma tinh thuộc tính hệ kim. Thường thường ma thú nhất giai hiếm có ma tinh nhưng bắt đầu từ cấp hai trở lên càng về sau xác suất có nó càng tăng. Nói đơn giản một chút nếu xếp theo hình kim tự tháp trong chuỗi thức ăn của hệ động vật trong ma thú sơn lâm loài đứng càng cao thì số lượng càng ít nhưng tỉ lệ có ma tinh càng cao còn ngược lại.

Thiếu niên nhìn về phía hai con rắn có thịt rắn nát bét hắn cũng không phí phạm mà thu vào trữ vật giới chỉ. Hắn nhìn về phía trước mắt cây xà dục. Nhìn về phía một bãi chiến trường Tiêu Sơn ngẩn người, cái cây bị đánh nát tan hoang nhưng hắn xem ở nơi xa có một quả nhỏ màu đỏ. Tiêu Sơn hít một hơi sau đó tiến tới hắn cúi xuống cầm lấy quả xà dục quả sau đó bỏ vào trữ vật giới chỉ.

Tiêu Sơn huýt sáo một tiếng, con Lam Ưng nhanh chóng đỗ xuống, Tiêu Sơn nhảy lên lưng của chim ưng. Con chim ưng vỗ cánh bay cao lên không trung. Ngay sau đó Tiêu Sơn tìm một khu vực trong sơn cốc khá xa nơi tu luyện của Tiểu Y Tiên, nơi mà nàng không biết được hắn đang làm gì.

Thiếu niên ném cho con chim ưng một ít đan dược sau đó bảo nó quay trở lại bảo vệ cho Tiểu Y Tiên. Sauk hi con chim ưng vỗ cánh bay đi. Tiêu Sơn nhìn về phía quả màu đỏ nho nhỏ trong tay của hắn mà cười khà khà nói: “Quả là bảo bối. Bảo bối chân chính của mọi nam nhân đều cần!” Tiêu Sơn liếm liếm môi sau đó hắn trong căn động ngồi xuống phất tay ra, một dược đỉnh cổ kính xuất hiện trước mặt của hắn.

Kế tiếp sau đó hắn lấy ra rất nhiều các loại dược liệu khác. Tiêu Sơn nhìn về phía đám dược liệu này thì ho khan mấy tiếng nói: “Đây hoàn toàn nghiên cứu vì hy vọng của mọi nam nhân trên thế giới mà thôi!” mỗi một luyện dược sư chân chính đều muốn, tự mình nghiên phối ra phương thuốc, luyện dược sư nếu sử dụng phương thuốc trao đổi được phần nhiều cũng xấu hổ. Cho nên mỗi luyện dược sư, đều hao tổn tâm lực cố gắng nghiên cứu dung hợp các loại dược liệu để tạo ra phương thuốc cho chính mình, đương nhiên là cấp bậc càng cao càng tốt.

Trong đơn thuộc của hắn gồm khá nhiều thứ. Một gốc Thất Diệp Hoa màu phấn hồng, còn có tên là dục vọng hoa, bởi mùi hương nó phát ra thường xuyên làm cho ma thú ở phụ cận lăn lộn hí rống. Một gốc âm dương hợp hương hoa, có tên là âm dương giao hội hoa thời gian ở giao hội giữa ban ngày và ban đêm xe nở hoa bốc ra mùi hương nhè nhẹ kỳ dị, loại động vật nào ngửi phải đều khiến cho toàn bản thân lâm vào dục vọng cuồng dâm. Ngoài ra còn có ảo mê nhục dục quả, lam viêm dục tiên đằng…

Tiêu Sơn dùng trong tay chín loại dược liệu trong đó có cả xà dục quả. Hắn tặc lưỡi hít hà sau đó nhìn ra cửa động, hắn nhanh chóng đem của động đóng lại. Hắn hít một hơi khí lạnh đem mùi hương kích dục của mấy thứ này nhanh chóng xua đi. Tiêu Sơn bắt đầu lấy ra mấy thứ hắn quát nhỏ: “Thiên nhân mô thức, phối trí nâng cấp dâm dục tán đạt mức độ cao nhất khả năng. Mở ra thiên nhân mô thức cấp bậc cao nhất…”

Tiêu Sơn cả người rơi vào trạng thái vong ngã. Mục đích duy nhất của hắn bây giờ là phải chế ra một loại âm dương tán đảm bảo cho nó phát huy uy lực đến mức tận cùng. Tiêu Sơn đã gặp qua cửu đỉnh âm dương đan với dược lực vô cùng bá đạo, nó khiến cho người giao hoan hơn chín lần lên đỉnh mới có thể giải độc. Tiêu Sơn không tin với năng lực tứ phẩm luyện dược sư của mình lại có thể không thành công được.

Chín loại dược liệu hoàn toàn đầu nhập vào trong dược liệu. Chúng được tán thành phấn sau đó liên tục tinh lọc rồi lại tinh lọc, Ngọn lửa màu vàng kia đốt biến chúng thành màu bột xám, xanh các loại nhưng chúng nhanh chóng biến thánh màu trắng. Hai bàn tay của thiếu niên nhẹ nhàng di chuyển, mỗi lần hắn di chuyển là thiên địa nguyên khí lại một lần nữa vọt về đấm bột khiến cho đám bột lại được thăng cấp mạnh hơn.

Sau khi tinh luyện đám tinh bột này biến thành một đám bột tinh khiết màu trắng như bột gạo. Tiêu Sơn nhìn đám tinh bột này hắn không giám liếm, tinh thần của hắn lúc này phờ phạc khó mà chống cứ. Hắn nhanh chóng thu đám bột này vào trong bình ngọc sau đó hắn phá lên cười lớn giống như một tên thần kinh bị bệnh hoang tưởng: “Hahahaha, có thứ này trong tay việc chinh phục mọi mỹ nhân trên đấu khí đại lục không còn là vọng tưởng!”

Thiếu niên nói xong thì đột nhiên cúi đầu xuống đỏ mặt ho khan ra vẻ ngụy quân tử đạo mạo. Hắn mỉm cười nói: “Ta làm sao phải làm vậy a! Mặc dù cưỡng bức với cả hiếp dâm quả thực rất kích thích, rất phê đi nhưng mà vẫn là người tình ta nguyên là hơn!” Nói xong hắn dấu đám dược liệu vào trong nhẫn không gian cười tủm tỉm nói: “Hài, thuốc này luyện ra phải thử nghiệm mới được. Một sản phẩm vĩ đại như vậy làm sao có thể không kiểm nghiệm được.” Hắn trầm ngâm gật đầu nói: “Được rồi đợi Tiên Nhi sau khi đánh vào trúc cơ kỳ thành công vẫn là giúp nàng củng cố cảnh giới đi! Hài, làm nam nhân tốt cũng thật sự là mệt…”

Tiêu Sơn cười rất dâm đãng cùng với vô sỉ, tinh thần của hắn sảng khoái vô cùng. Đột nhiên hắn cảm nhận được thiên hà trong cơ thể của hắn bắt đầu dục dịch. Tiêu Sơn thấy vậy nhíu mày lại, hắn vội nhanh chóng khoanh chân lại. Tinh thần chìm vào tiểu thiên hà.

Lúc này trong tiểu thiên hà có một thái dương to lớn ở phía trước. Thủy tinh cầu đang bay trung quanh nó. Bất chợt ở vị trí kim tinh kỳ đang bắt đầu tiến hành trở nên xao động. Tiêu Sơn hít một hơi lại hắn lúc này thấy được kim nguyên lực lan tràn khắp nơi, kim nguyên lực trở nên xao động. Thiếu niên lẩm bẩm nói: “Đến rồi sao!?”

Hắn bắt đầu ngồi khoanh chân, toàn lực thúc dục hấp thu thiên địa linh khí. Thiên địa nguyên khí từ bên ngoài điên cuồng tràn vào cơ thể của hắn. Trên đầu của hắn hình thành một cái phễu nho nhỏ đang điên cuồng mà hấp thu. Tiêu Sơn nhíu mày lại, hắn chỉ toàn lực áp súc thiên hà nguyên lực hình thành vòng xoáy hấp thu kim nguyên lực.

Kim nguyên lực nhanh chóng bị áp chế xuống. Nó bắt đầu bị điều khiển từ từ dẫn vào phía bên trong thiên hà. Kim nguyên lực tiến về phía vòng xoay của kim tinh kỳ. Lúc này kim nguyên lực bắt đầu dưới sự dẫn dắt bởi ý chi của Tiêu Sơn, đoàn kim sắc nhanh chóng tiến vào ổn định tại một vị trí. Sau đó đoàn kim sắc bắt đầu quay tròn, nó hình thành như một cơn báo nhỏ cuốn khắp nơi năng lượng về phía nó.

Nó cùng tạo ra một quả cầu khí vừa quay quanh mình vừa quay quanh mặt trời. Tiêu Sơn cố gắng nén ép quả cầu khí lại khiến cho quả cầu khí hóa thành dịch. Sau khi dịch hóa lại khiến cho quả cầu dần dẫn hóa rắn. Không biết qua bao lâu Tiêu Sơn mới thở ra một hơi nói: “hài, cuối cùng cũng bước vào kim tinh sơ kỳ sao?” Hắn mở mắt ra, cả thân thể của hắn ướt đẫm, trán chứa đầy mồ hôi.

Trời lúc này đã trở về tối, hắn lúc này ra khỏi cửa động nhanh chóng huýt sáo một tiếng. Ngay lập tức một con lam ưng nhanh chóng bay về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn thở ra một hơi nhảy lên lưng chim ưng sau đó bay về phía căn nhà tranh.

Trước lúc đó…

Tiểu Y Tiên lúc này đang áp súc trạng thái khí. Trạng thái khí trong cơ thể của nàng vô cùng xung mãn. Hoàn toàn trướng đầy kinh mạch của nàng, nó có dấu hiệu muốn hóa lỏng nhưng nàng chưa có vội bởi vì theo như Tiêu Sơn biết được thì trúc cơ kỳ muốn đánh vào thành công tốt nhất là đảm bảo khi cơ thể không dung được thêm chân khí mới bắt đầu đề luyện ra chân nguyên lực.

Chính vì vậy nhiều ngày Tiểu Y Tiên luôn rèn luyện đến mức khi cơ thể của nàng không có cách nào dung nạp thêm chân khí nàng mới bắt đầu đánh vào trúc cơ sơ kỳ. Thiếu nữ nhắm hai mắt lại, tinh thần chìm vào kinh mạch cùng với đan điền. Tiêu Sơn cũng bất đắc dĩ hắn muốn luyện chế trúc cơ đan cho Tiểu Y Tiên nhưng dược tài không có cách nào đủ vì vậy đành phải để cho nàng tự mình đánh vào trúc cơ đan.

Tiểu Y Tiên nhắm mắt lại bắt đầu tự đối với bản thân linh ngộ. Lúc này nàng hoàn toàn hòa nhập vào trong thiên nhiên. Cái cảm giác này vô cùng thỏa mái. Thiếu nữ quan sát về phía đám chân khí màu xanh tràn đấy sức sống kia. Nàng hít một hơi sau đó mỉm cười, hàm răng khe khẽ cắn lại. Thiếu nữ toàn lực cắn răng chịu đựng, toàn bộ chân khí ngay lập tức bị nàng nén trong đan điền. Toàn bộ lỗ chân lông của nàng đóng lại rồi lại mở ra. Thiếu nữ dùng miệng hít ra thở vào điên cuồng hấp thụ lấy thiên địa linh khí. Trên đầu của nàng hình thành một cái phễu lớn vô cùng.

Cái phếu này giống như cá voi hút nước điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí trong toàn sơn cốc. Kinh mạch của Tiểu Y Tiên hấp thụ thiên địa linh khí chuyển hóa thành chân khí nhanh chóng bị nén ép lại trong kinh mạch. Kinh mạch của Tiểu Y Tiên căng phồng lên khiến cho nàng đau giống như chết đi sóng lại. Nhưng nàng cắn răng cố nhịn thầm tự nhủ: “Tiếp tục nén ép, ta nhất định có thể thành công! Ta muốn trở thành một luyện dược sư! Ta muốn trở thành một luyện dược sư!”

Từng dòng khí chuyển động vào kinh mạch, chúng chuyển thành chân khí sau đó nén ép về phía đám chân khí cùng loại. Đám chân khí dần dần trở nên đậm đặc, nó nhanh chóng hóa lỏng, chúng biến hóa thành một chất dịch lỏng màu xanh lá cây nhạt. Tiểu Y Tiên lại điên cuồng áp xúc, màu xanh nhạt trở thành đậm hơn. Không biết qua bao lâu, nàng chỉ biết nàng phải làm duy nhất đó chính là áp xúc, áp xúc cho đến khi mình thành công.

Bang!

Một âm thanh vang lên trong đầu của Tiểu Y Tiên khiến cho nàng bừng tỉnh. Thiếu nữ thấy vậy mỉm cười nói: “Thành công trúc cơ!?” Khuôn mặt của thiếu nữ chứa đầy vui vẻ, cả thân thể của nàng tất cả đều là mồ hôi. Thiếu nữ nhẹ nhàng lấy ra một chiếc khăn màu trắng lau đi mồ hôi trên thân thể nàng. Thiếu nữ bước ra cửa động, nàng bật nhảy xuống phía dưới. Thân hình như tiên nữ hạ phàm, thiếu nữ lăng không rơi xuống phía dưới đất.

Thiếu nữ mỉm cười nhìn về phía ngôi nhà tranh đã được xây dựng lại. Trên miệng của nàng xuất hiện một nụ cười vô cùng mê người cùng với hạnh phúc. Bất chợt thiếu nữ rùng mình một cái, nàng cảm giác được lạnh lẽo tràn ngập về phía thân thể nàng. Nàng cảm giác được hình như có kẻ nào đang có ý đồ xấu với nàng. Thiếu nữ nhìn trung quanh nhưng không có bất cứ ai. Nàng lắc lắc đầu nói: “ta đã nghĩ nhiều rồi!” Thiếu nữ mặc một thân y phục màu trắng, dưới ngọn gió tà áo nàng tung bay khiến cho nàng trông càng xinh đẹp hơn. Thiếu nữ giống như con bướm trắng đạp chân bay về phía căn nhà tranh nhỏ.…

Một thiếu niên cưỡi một con Lam Ưng bay về phía căn nhà tranh nhỏ. Hắn nhìn về phía dưới thì thấy thiếu nữ mặc y phục màu trắng đang bận rộn nấu ăn. Thiếu niên xuất hiện một nụ cười ấm áp, ánh mắt của hắn tràn đầy yêu thương nhìn về phía thiếu nữ. Thiếu nữ nhìn thấy hắn, nàng cũng xuất hiện một nụ cười thân ái nhưng bất chợt một nụ cười của thiếu niên chuyển thành cực kỳ dâm đãng nhìn nàng thì khiến cho nàng cảm giác rùng mình. Thiếu nữ hai má ửng đỏ quay đầu đi hứ một tiếng không thèm để ý đến hắn.

Thiếu niên cười khổ thầm nghĩ: “hôm nay nàng cũng chỉ có nẫu ăn một lần vậy mà đã!” Hắn lắc lắc đầu, thân hình hắn tiến bước về phía thiếu nữ. Thiếu nữ quay mặt về phía thức ăn lại tiếp tục nấu nướng. Nàng không thèm để ý đến hắn.

Bất chợt nàng cảm giác được một vòng tay ôm lấy eo của nàng kéo nàng về phía sau. Một nam tử khí tức quen thuộc sộc vào mũi của nàng. Thiếu nữ kêu lên kinh hãi nói: “A…” nàng giật mình rùng rằng muốn kéo hắn ra: “ làm gì vậy còn không buông ra! Ta còn phải nấu ăn…”

“Ngạch!” Thiếu niên càng ôm chặt hơn, hắn cảm nhận được khí tức mát mẻ từ người của thiếu nữ truyền ra làm cho tinh thần hắc rộn ràng. Thiếu niên lên tiếng nói: “Tiểu ny tử này nàng đang giận ta vì ta không nấu cơm tối cho nàng sao!?”

Thiếu nữ hừ lạnh nói: “Ta không cần! Ta có tay có chân, ta tự có thể nấu ăn cho chính mình! Còn tốt hơn nhiều so với kẻ nào đó nói mà không giữ lời!” Thiếu nữ thấy hắn vẫn ôm chặt mình thì giận dữ nói: “Còn không buông ra…”

Thiếu niên lúc này mới ngẩn người ra, bởi vì hắn hứa sau khi nàng xuất quan nhất định sẽ làm một bửa thật linh đình đón nàng cho dù kết quả là nàng thành công tấn cấp trúc cơ còn là thất bại. Thiếu niên cười khổ thấy vậy kéo nàng vào lòng hắn mạnh mẽ kéo cằm nàng lên sau đó hung hăng mà hôn lên. Tiểu Y Tiên bị hắn cưỡng hôn ứ ớ không có cách nào chống cự. Sự chống cự của nàng yếu dần sau đó mặc hắn khinh bạc.

Sau nửa ngày, hai người mới tách ra. Hai má Tiểu Y Tiên đỏ ửng, ánh mắt đầy hơi nước, môi thơm của nàng đọng chút nước trong mà keo keo. Thiếu nữ giận dữ mắng: “Ngươi chỉ giỏi khinh bạc thiếu nữ yếu ớt như ta thôi!?”

Thiếu niên nghe thấy vậy cười khổ gãi gãi mũi nói: “Ta không khinh bạc muội thì khinh bạc ai đây!? Nếu muội không muốn ta khinh bạc muội được rồi ta sẽ ra ngoài khinh bạc nữ nhân khác vậy!?”

Nghe thấy thế Tiểu Y Tiên khuôn mặt đỏ bừng mắng: “ngươi… ngươi dám!?”

Thấy thế Tiêu Sơn xoay người nàng lại nhẹ nhàng ôm phía sau nàng, đồng thời hắn vuốt ve thân thể của Tiểu Y Tiên mà an ủi: “Tiên Nhi thật xin lỗi! Hôm nay là lỗi của ta a! Ta lúc đó cũng lên cấp nên không có cách nào đánh phải đóng quan đến bây giờ ta mới thành công tấn cấp. Thực sự không có cách nào thành công làm bữa tiệc nhỏ cho ngươi…” Nói xong hắn nhẹ nhàng hôn lên vành tai của Tiểu Y Tiên, ngửi mùi hương thơm từ tóc của nàng tỏa ra, âm thanh của hắn ấm áp nói: “Tiên Nhi nói với ta nàng thành công hay không tiến vào trúc cơ kỳ!?”

Thiếu nữ nghe thấy vậy nhè nhẹ gật đầu: “Ân, ta, ta đánh vào trúc cơ kỳ thành công!?” Thiếu nữ nhìn về phía thiếu niên nói: “Onii-chan ngươi thành công tấn cấp!?”

Thiếu niên nhẹ nhàng gật đầu sau đó hắn cười, bàn tay bắt đầu không nghiêm chỉnh sờ nắn lên bộ ngực của nàng, bàn tay khác muốn mò xuống nơi tư mật nhất của Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn cười cực kỳ dâm đãng nói: “Tiên Nhi vậy chúng ta tối nay cùng song tu củng cố cảnh giới nhé!?”

Tiểu Y Tiên đỏ mắt mắng hắn: “Sắc lang, vô lại…”

Tiêu Sơn phá lên cười, ánh mắt dâm đãng nhìn về phía nàng nói: “Không sắc lang, không vô lại sao lừa được người như Tiên Nhi đây!?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.