Trên một đỉnh núi cao, một lão già trên khuôn mặt có chút già nua. Mái tóc của hắn trở nên bạc phơ. Bộ dạng của hắn có vài phần tiên phong đạo cốt. Hắn mặc một bộ y phục màu trắng đang ngồi khoanh chân giữa một mỏm đá khá cao. Từng luồng khí năng lượng từ khắp trung quanh bắt đầu hội tụ vào trong cơ thể của lão già có mái tóc bạc phơ này. Trên trán cùng với khuôn mặt của hắn tràn đầy vết nhăn nheo.
Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng... Đôi mắt vẩn đục của lão già mở ra. Hắn thở ra một ngụm trọc khí vẩn đục. Trên mặt của lão già xuất hiện vẻ chán trường. Lão già liên tục lắc lắc đầu sau đó lên tiếng nói: "Ta cả đời này không có cách nào đột phá đấu hoàng tiến vào đấu tông sao? Vài năm nữa mà ta không đột phá thì e rằng không sớm muộn cũng tiêu hao hết thọ nguyên. Đến lúc đó Vân Lam tông chỉ có một mình tiểu nha đầu Vân Vận kia là đấu hoàng mà thôi!"
Ánh mắt của lão già nhìn ra giữa biển mây, lão cảm thán mà đưa bàn tay nên vuốt râu của mình một cách nhẹ nhàng. Hắn lên tiếng tiếp tục nói: "Lão già thủ hộ hoàng thất Gia Mã kia vốn đã không ưa Vân Lam tông rồi! Nếu như ta không có đột phá đấu hoàng tiến tới đấu tông e rằng Vân Lam tông sẽ rơi vào khốn cảnh a!"
Bất chợt lão già mặc áo bào trắng giật mình kinh ngạc nói: "Ai!"
Ở trên cành cây một người mặc áo bào đen che kín toàn thân thể. Tuy nhiên theo vóc dáng của người mặc áo bào đen này có lẽ là một nam nhân. Từ miệng mặc áo bào đen phát ra tiếng khàn khàn của nam nhân lớn tuổi: "Hừ, không nghĩ đến Vân Lam tông đã từng một thời huy hoàng đến hiện giờ cũng không xuất hiện một người có thực lực đấu tông!"
Nghe được lời này thì lão già mặc áo bào trắng kinh ngạc nói: "Vị này, ngươi đến Vân Lam tông ta không biết là có ý gì?" Từ trên người nam nhân mặc áo bào đen này thì lão già mặc áo bào trắng cực kỳ kinh ngạc. Lão già phát hiện được ra người nam nhân mặc áo bào đen này lại có thực lực không thua kém gì mình.
"Lão phu là Lăng Ảnh, được sự ủy thác của tiểu thư tới nơi này viếng thăm Vân Lam tông một chuyến!" Từ trong áo bào đen kia phát ra âm thanh khàn khàn giống như đang giễu cợt lão già mặc áo bào đen.
Nghe được lời người nam nhân tên Lăng Ảnh này nói như vậy thì Vân Sơn cũng tỏ ra cực kỳ khách khí nói: "Vị bằng hữu này, không biết ngươi tiến tới quý tông của chúng ta có gì chỉ giáo!?"
Hai tay người nam nhân tên Lăng Ảnh kia khoanh lại trước ngực, hắn nhẹ nhàng lắc lắc đầu sau đó bình thản lên tiếng nói: "Lần này lão phu đến đây vì Vân Lam tông các ngươi đắc tội phải người các ngươi không nên đắc tội thế nên tiểu thư ủy thác cho lão phu tới đây cảnh cáo Vân Lam tông một phen!"
Đôi mắt lão già mặc y phục màu trắng co lại, hai hàng lông mày nhăn lại. Hắn nhìn về phía nam nhân mặc toàn bộ đồ màu đen che kín người này. Hắn lên tiếng nói: "Không biết chúng ta đã đắc tội với các vị ở chỗ nào?"
Từ trong áo bào đen phát ra âm thanh có vài phần khinh bỉ, ngón tay chỉ thẳng về phía lão già mặc áo bào trắng: "Ngươi đã đắc tội người khác chỗ nào vậy thì chính các ngươi biết rõ!" Nói đến đây lão già mặc áo bào đen khoanh tay trước ngực ngạo nghễ nhìn xuống lão già măc áo bào trắng. Mặc dù thực lực lão già mặc áo bào trắng cũng không kém hắn chút nào. Lão già mặc áo bào đen mở miệng nói: "Vân Lam tông các ngươi làm việc thật sự để cho người ta chán ghét. Cẩn thận chọc vào nơi không nên chọc. Đại lục đấu khí rất lớn, Vân Lam tông chẳng qua chỉ là một góc của đại lục đấu khí mà thôi!"
Lời này của nam nhân tên Lăng Ảnh kia hiển nhiên đã khiến cho lão già mặc áo bào trắng có phần tức giận. Đôi lông mày của lão già mặc áo bào trắng nhăn nhíu mày lại. Lão già chu cái miệng của mình ra: "Vị bằng hữu này, ngươi muốn nói gì? ngươi đang muốn uy hiếp Vân Lam tông ta sao?" Trong lời nói của lão già mặc y phục màu trắng xuất hiện vẻ tức giận.
Cơ mặt nam nhân tên Lăng Ảnh đang cong lên, hiển nhiên hắn đang cười lạnh sau tấm mạng che mặt màu đen. Lăng Ảnh nhìn về phía lão già mặc áo bào trắng mà bình thản đáp lời nói: "Nếu như ngươi coi là lão phu đang nói lời uy hiếp Vân Lam tông thì cứ như vậy đi!"
"Hừ..." Hiện giờ tâm trạng của Vân Sơn có vài phần không tốt. Không ngờ trong lúc này lại có người đến cảnh cáo mình. Bộ mặt của hắn tràn ngập tức giận nhìn về phía Lăng Ảnh nói: "Vị bằng hữu này, ngươi cũng quá cán rỡ đi! Mặc dù thực lực đấu hoảng đỉnh phong của ngươi rất mạnh nhưng Vân Lam tông chúng ta cũng không hề kiêng kị thực lực của ngươi." Trong lời nói Vân Sơn ẩn ẩn có sát ý.
Cơ mặt nam nhân tên Lăng Ảnh lại lần nữa hơi cong lên, rõ ràng hắn lần nữa cười lạnh. Hắn bình thản lên tiếng nói: "Thực lực Vân Lam tông của ngươi tại đế quốc Gia Mã này cũng đúng là có thể hùng cứ một phương. Tuy nhiên nó quá nhỏ bé không có một cường giả đấu tông nào hộ thuẫn. Lão phu khuyên ngươi một câu, quản Vân Lam tông của các ngươi tốt một chút đừng tưởng Vân Lam tông có hai đấu hoàng lại thêm một luyện dược sư lục phẩm là lớn. Luyện dược sư lục phẩm cũng không phải là vạn năng. Lão phu rất tò mò không biết được luyện dược sư lục phẩm có thể mời được đấu tông cao cấp hay đấu tôn hay không?"
Nghe được lời nói của nam nhân tên Lăng Ảnh này thì mặt lão già mặc áo bào trắng co rút lại. Hắn thấy được người nam nhân mặc áo bào đen này phất nhẹ cánh tay nói: "Quản Vân Lam tông các ngươi thật tốt! Lão phu không nói hai lời." Khi đi Lăng Ảnh dường như còn đưa cho lão già mặc áo bào trắng một cái nhìn coi thường.
Nhất thời nắm đấm của lão già mặc áo bào trắng siết lại. Hắn không biết được tên đệ tử khốn kiếp nào trong tông lại đi chọc cái loại cường giả như thế này. Mặc dù tông môn có một luyện dược sư lục phẩm, có lẽ không ái ngại khi đối đầu với một đấu hoảng đỉnh phong. Tuy nhiên chọc vào một đấu hoảng đỉnh phong như vậy có đáng hay không chỉ vì một tên đệ tử ngu ngôc nào đó chọc vào cái tổ ong vò vẽ này. Có hai loại cường giả mà họ e dè nhất.
Một loại là không biết thế lực sau lưng của họ như thế nào? Nếu như đám thế lực sau lưng đó quá lớn vậy thì ngươi nên xác định khi chọc vào thế lực này sẽ bị thế lực này sai người đem tông môn ngươi xóa sổ.
Loại thứ hai là cường giả tứ cố vô thân. Loại này dường như vô hại tuy nhiên loại này lại làm cho người ta đau đầu nhất. Không thiếu cường giả mặt dày làm những chuyển vô cùng ti bỉ. Khi mà một tông môn đắc tội họ nhưng họ không đủ sức mạnh để đánh lại tông mông. Tuy nhiên họ có thể làm ra những việc giống như len lén giết chết hàng loạt các đệ tử của một tông môn. Khi cường giả tông môn ra truy kích thì hắn bỏ trốn. Nếu như thực lực đối phương không quá cao thì tông môn còn có thể truy sát. Một khi cường giả có sức mạnh không kém tông môn là bao nhiều thì lúc đó có tình trạng vô cùng tệ. Nếu như tông môn nhờ cường giả bên ngoài giúp đỡ có thể giết chết được hắn. Tuy nhiên lúc đó sợ rằng không biết đã chết bao nhiêu đệ tử trong tông môn rồi.
Lão già khe khẽ thở dài ra một hơi. Lão quá hiểu những điều trên tuy nhiên trong lòng lão lại giống như không có cách nào nén cơn giận này xuống. Lão nhanh chóng đem cơn giận này tiếp tục đè nén trong lòng. Trong lòng lão thầm nghĩ: "Bây giờ đã có người đến tận tông môn cảnh cáo có khi nào lần sau sẽ có người dẫn cả cường giả giết vào?". Trên mặt lão già mặc áo bào trắng xuất hiện nụ cười khổ. Tại cái đại lục đấu khí này chính là như vậy, người không khôn ngoan nhận định mình nên đứng ở bên nào nên đi con đường nào thì hắn sẽ chết lúc nào mà không biết.
...
Toàn bộ ký ức trong đầu hơn hai năm trước của Vân Sơn còn giống như mới. Hiện giờ tông môn của hắn đã đầu nhập vào một thế lực vô cùng lớn giống như Hồn Điện. Có lẽ hắn cũng không có kiệng kị quá lớn nhưng ai biết một ngày Vân Lam tông sẽ bị Hồn Điện đưa ra làm con tốt thí.
Ánh mắt Vân Sơn ngước nhìn về phía lão già mặc áo bào đen, trên thân thể hơi phát ra khói đen nhè nhẹ. Vân Sơn cũng kính nói: "Chuyện của tên tiểu tử kia chính là như vậy!" Hắn không nhanh không chậm đem toàn bộ quá trình cũng như suy luận của mình nói ra cho người măc áo bào đen biết về tên tiểu tử tên Tiêu Sơn kia.
Đầu người mặc áo bào đen hơi cúi xuống, hắn mở miệng lẩm bẩm rất nhỏ: "Xem ra người của chúng ta cài vào bên Ma Viêm cốc bị người giết chết chính là tên tiểu tử này sao? Không ngờ tiểu tử này lại có thể giết chết một hộ pháp có thực lực đấu tông thất tinh của Hồn Điện chúng ta. Thật sự là quỷ dị!? Không phải trong báo cáo thì nói thực lực hắn không rõ nhưng ước chừng là đấu vương đỉnh hay sao? Dù hắn phát triển nhanh đến mấy thì trong thời gian ngắn như thế cũng không có cách nào đạt đến đâu tông chứ đừng nói đến việc giết chết một đấu tông thất tinh"
Vân Sơn cực kỳ cung kính chắp hai tay sau đó lên tiếng nói: "Đại nhân, ta phải làm gì đây? Chúng ta tiếp tục thúc đẩy quan hệ Vân Vận với tên tiểu tử kia còn là đem họ ngăn cản!"
Bàn tay người mặc áo bào đen nhẹ nhàng phất ra, hắn mở miệng nói: "Không... chúng ta không muốn ngăn cản mà còn phải thúc đẩy mối quan hệ này! Ngươi phải tỏ ra thiện ý một chút."
Tuy nhiên Vân Sơn vẫn có chút lo lắng hỏi: "Vậy cái thế lực mà tên tiểu tử đó đắc tối, ta e rằng có thể đó là một thế lực rất lớn!"
Người mặc áo bào đen gật đầu sau đó nói: "Chính vì như vậy mới đủ biểu lộ ra thiện ý của Vân Lam tông các ngươi đối với hắn!" Ngón tay hắn chỉ thẳng về phía Vân Sơn nói: "Nhớ, thúc đẩy mối quan hệ này càng sớm càng tốt!"
"Vâng, đại nhân ta đã hiểu!" Hai tay Vân Sơn chắp lại. Trong lòng lão già ngẫm nghĩ xem ra thực lực Hồn Điện quả thật rất lớn không hề kiêng kỵ thế lực của tên tiểu tử kia đã đắc tội. Tuy nhiên lão đâu có biết, người mà Tiêu Sơn giết chết chính là thuộc về Hồn Điện đâu.
Vù, vù...
Gió thổi mạnh khiến cho tóc của lão già Vân Sơn tung bay trong gió. Mây đan ngùn ngùn từ khắp bốn phương tám hướng nhanh chóng tụ tới Vân Lam tông. Con mắt Vân Sơn mở lớn nhìn về phía cảnh này. Đôi mắt ẩn ẩn trong áo bào đen phát ra tiếng khàn khàn nói: "Có người luyện thành đan dược cao cấp!"
"A" Nghe được lời này thì Vân Sơn kinh ngạc hô lên. Sau đó hắn mở lớn con mắt nhìn hướng đám mây di chuyển. Theo hướng đám mây di chuyển thì Vân Sơn phát hiện được vị trí trung tâm nằm ở giữa Vân Lam tông. Nhìn về phía vị trí điểm trung tâm mà mây hội tụ đến thì Vân Sơn có chút lắp bắp cùng với khuôn mặt vô cùng vui mừng: "Chẳng lẽ Cổ Hà đột phá đến luyện dược sư thất phẩm!" Nếu như Cổ Hà đạt đến luyện dược sư thất phẩm tuyệt đối chính là tin mừng dành cho Vân Lam tông.
\