Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 420: Chương 420: Bắt đầu đọ sức.






Nhạc Thành mỉm cười nói.

- Được rồi, mọi người lui xuống đi, chúng ta bắt đầu đến.

Nhạc Thạch Đầu quát nhẹ sau đó năm trăm người từ trên không trung rơi xuống đất.

Bây giờ trước mặt Nhạc Thành là một khoảng bình địa rất lớn, xung quanh chính là một long cốc sơn mạch.

- Ha ha, Nhạc Thạch Đầu các ngươi sợ thua hay sao mà không dám tới, có muốn hay không chúng ta cho các ngươi một đội miễn cho các ngươi bị mất mặt.

Nhạc Thạch Đầu từ trên không trung rơi xuống thì bị một thanh niên áo giáp màu xanh đi tới cười cười.

- Nhạc Viễn Bằng, ngươi cứ tạm thời đắc ý.

Nhạc Thạch Đầu hung hăng trợn mắt nhìn thanh niên kia.

- Nhạc Thạch Đầu, hình như hôm nay các ngươi có người mới gia nhập, thực lực thế nào, nghe nói là hậu nhân của Nhạch Thiên lão tổ, ta cũng muốn biết một chút.

Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói.

- Nhạc Thành, hắn chính là Nhạc Viễn Bằng cũng là một đội trưởng của đội Thanh Long.

Nhạc Thạch Đầu nói với Nhạc Thành.

- Ra mắt đội trưởng.

Nhạc Thành mỉm cười, sau đó hắn đánh giá thực lực của Nhạc Viễn Bằng, cũng là thất tinh Đấu Tông.

- Ngươi chính là Nhạc Thành sao? AIzzz, có thể ở trong Thanh Long đội hộ vệ, nghe nói còn là chi mạch của Nhạc THiên, sau này nếu như có người khi dễ ngươi chúng ta nhất định liều mạng với bọn họ.

Nhạc Viễn Bằng đánh giá Nhạc Thành, không nhìn ra thực lực của Nhạc Thành nhưng cũng không cảm nhận được đấu khí và ma pháp lực của hắn thì hơi thất vọng một chút.

- Đa tạ.

Nhạc Thành mỉm cười nói, hắn cũng nhận ra Nhạc Viễn Bằng là người không tệ.

- Nhạc Thạch Đầu, Nhạc Viễn Bằng, các ngươi mau sắp xếp người của các ngươi tới.

Ở phía xa xa, một thanh niên nói với Nhạc Viễn Bằng và Nhạc Thạch Đầu.

- Được rồi ta qua sắp xếp người, các ngươi cũng chuẩn bị lên đài.

Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu sau đó quay đầu lại.

Nhạc Thành đánh giá tình huống xung quanh, năm nghìn người hiện tại đã ở trong Long cốc, toàn bộ đều mặc áo giáp màu xanh.

- Được rồ, Nhạc Đỗ An, Nhạc Nhiên, Nhạc Lệ, Nhạc Bình, Nhạc Thành, năm người các ngươi lên trên đài, tùy ý chọn một đối thủ là được.

Nhạc Thạch Đầu nói với đám Nhạc Thành.

Ở giữa chính là một khối đại bình, diện tích khoảng chừng một vạn trượng.

Nhạc Thành bất đắc dĩ đi theo sau đám người Nhạc Đỗ An cùng với Nhạc Nhiên lên.

Tổng cộc có tới năm mươi người lên trên sân khấu, không gian xung quanh lập tức khẩn trương hơn, mặc dù đây chỉ là đọ sức nhưng cũng là danh dự của các đội hộ vệ.

- Nhạc Thành, đợi chút nữa ngươi cẩn thận một chút, lần đầu tiên lên sân khấu, ngươi chọn một đối thủ thực lực thấp một chút.

Nhạc lệ cất tiếng nói với Nhạc Thành.

Nhạc Thành ừ một tiếng sau đó không nói gì nữa.

Quy tắc đọ sức Nhạc Thành biết rõ, chỉ cần kiên trì đến cuối cùng đánh bại đối thủ là được.

- Đội trưởng, Nhạc Thành liệu có thể kiên trì tới đợt thứ hai hay không?

Một thân ảnh hơi mập tiến tới gần Nhạc Thạch Đầu mà hỏi.

- Ta cũng không biết, cứ chờ xem đi.

Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.

Đối với Nhạc Thành, Nhạc Thạch Đầu cũng không nhìn thấu thực lực, Nhạc Thạch Đầu suy đoán trong lòng Nhạc Thành thực lực hẳn là không cao, nếu là một Đấu Tôn cường giả thì chắc đã rời Nhạc gia cho thoải mái rồi.

Nhạc Thành dò xét mười người xung quanh sân khấu, bọn họ thực lực đều là tam tinh tứ tinh Đấu Tông, thực lực này không đáng để Nhạc Thành để vào mắt.

Trong lòng Nhạc Thành vẫn nghĩ là tại sao Nhạc gia tộc trưởng lại để mình trong đội hộ vệ Thanh Long, tuy nhiên hiện tại hắn vẫn không đoán ra tại sao.

Một lát sau, dưới sự tuyên bố của một thanh niên, cuộc đọ sức bắt đầu, nhìn trang phục của thanh niên này, Nhạc Thành cũng nhận ra đó là một vị đội trưởng, tu vi là Đấu Tông đỉnh phong.

- Xoẹt xoẹt.

Đến lúc bắt đầu tất cả mọi người đều thả người lên trên không trung.

Nhạc Thành ngừng lại một chút rồi cũng thả người mà lên, quay mắt nhìn về đám tứ tinh tam tinh Đấu Tông kia, Nhạc Thành giống như là voi nhìn kiến vậy, không có bất kỳ áp lực nào.

- Để ta trong đội hộ vệ Thanh Long để ta thuận tiện tìm linh châu thượng cổ cũng được.

Nhạc Thành nghĩ thầm rồi nở ra một nụ cười.

- Xoẹt.

Cuộc đọ sức sau đó cũng bắt đầu, thanh niên cao gầy kia đã lao tới bên cạnh Nhạc Thành.

- Ngươi là người mới tới, ta để ngươi thua cũng không khó nhìn.

Thanh niên này mỉm cười nói với Nhạc Thành.

Đọ sức không có nhiều quy tắc, đơn giản là chọn người, nếu như rớt xuống đất thì chính là thua.

Những người tu vi thực lực thấp sẽ chọn người thực lực không cách biệt mình bao nhiêu, miễn cho bị loại.

- Ta vừa mới tới, bất quá thất bại chính là ngươi.

Nhạc Thành mỉm cười, thanh niên này chỉ có thực lực tam tinh Đấu Tông mà thôi, đừng nói là tam tinh Đấu Tông, tam tinh Đấu Tôn cũng không đáng để Nhạc Thành để vào mắt.

- Ta sẽ chờ, chỉ là ngươi đừng quá mạnh miệng.

Thanh niên này chăm chú nhìn Nhạc Thành.

Cùng lúc đó, mọi người bắt đầu sôi nổi, đột nhiên từng luồng đấu khí tràn ngập, còn có những người tu luyện ma pháp, nhưng tu vi cao nhất cũng chỉ là ma pháp sư cấp bảy sơ kỳ mà thôi.

Nhạc Thạch Đầu vẫn chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong lòng hơi lo lắng, nếu như một chiêu đã đánh bại thì làm cho hắn mất mặt là được rồi, tuy nhiên thực lực của Nhạc Thành thì hắn không rõ ràng.

- Ta xuất thủ, ngươi chú ý một chút.

Thanh niên đối mặt với Nhạc Thành hơi biến sắc mặt sau đó di chuyển một mảng đấu khí tràn ngập.

Nhạc Thành khẽ mỉm cười, hắn nhìn ra thanh niên này vẫn không dốc toàn lực, chỉ muốn thăm dò mình mà thôi.

Trong tay thủ ấn của hắn đánh ra, một mảng thanh mang tràn ngập quanh thân của Nhạc Thành.

Vượt không gian, bàn tay của Nhạc Thành lóe lên thanh mang, thanh niên đối mặt của Nhạc Thành từ từ thất vọng mà rơi từ không trung xuống mặt đất, những người xung quanh cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Thanh niên này sau khi rơi xuống thì đứng thẳng tắp, cảm nhận bị một lực lượng vô cùng cường hãn bao phủ, mình không thể nào có sức phản kháng.

- Gặp quỷ rồi.

Dựa theo quy tắc thì hắn đã thua.

- Có vấn đề gì đây, Nhạc Thành dường như chưa ra tay, tại sao lại thắng.

Nhạc Thạch Đầu và đám người kia vẫn chưa phục hồi tinh thần, trợn mắt ra nhìn.

- Thịch thịch.

Cuộc đọ sức trên không trung vẫn tiếp tục, thực lực những người này trên cơ bản cũng không kém, nếu như không xuất ra thủ đoạn thì Nhạc Thành cũng không thể thắng dễ dàng.

Từng thanh âm khổng lồ vang lên.

- Ầm.

Một thanh âm kích tán, Nhạc Thành đã nhìn thấy thân hình của Nhạc Lệ đã bị đối thủ đánh ngã xuống đất.

Cũng may đối thủ ngừng lại ngay, Nhạc Lệ cũng không có không bị thương nặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.