- Vũ Văn Lê, Nhạc Thành không phải là con rể của ngươi sao, Vũ Văn gia cũng chiếm tiện nghi đó.
Nhạc Thiên lão tổ khẽ nói với Vũ Văn Lê.
- Nhạc Thiên, ngươi không nói ta còn quên, Vũ Văn gia ta cũng có một hậu nhân là Hiểu Kỳ, hiện tại là con dâu của Nhạc gia, ngươi nói ta chiếm tiện nghi, các ngươi chiếm tiện nghi mà còn khoe.
Vũ Văn Lê nhìn Nhạc Thiên lão tổ rồi nói.
- Không sai, lần này Nhạc Thiên lão già ngươi chiếm tiện nghi mà còn khoe khoang, đáng hận nhất là Hoàng Tôn vẫn coi trọng hắn.
Tôn Phong cất tiếng nói.
- Được rồi mấy người các ngươi có mấy hậu bối ở đây làm vậy còn ra thể thống gì, chúng ta nói chuyện đứng đắn đi.
Trần Vân chăm chú nhìn ba người mà nói.
- Được, nghiêm chỉnh mà nói, Nhạc Thiên, chuyện kết giới phải làm sao bây giờ?
Vũ Văn Lê cất tiếng hỏi Nhạc Thiên.
Kết giới này cùng với truyền thuyết kia có liên quan với nhau, không có ba trận bàn màu đen thì không thể nào mở kết giới ra, cũng không cách nào đi vào.
- Nhưng chúng ta căn bản không biết trận bàn màu đen ở đâu.
Tôn Phong cất tiếng nói.
- Nếu chúng ta không tìm được thì Đoan Mộc Cuồng kia cũng không tìm được, chỉ cầ nhắn không lấy được kết giới này thì sẽ không ảnh hưởng nhiều tới Tứ Đại Nhân Tộc.
Nhạc Thiên lão tổ do dự một lát rồi nói.
- Cũng mong là như vậy, chẳng qua Đoan Mộc Cuồng lần này tười mình đến xem ra hắn rất muốn vào kết giới, thực lực của Đoan Mộc Cuồng kia thật là mạnh, hơn nữa còn nhóm người đại thiên tôn nhị thiên tôn của Hắc Ám Thần Điện nữa.
- Được rồi Nhạc Thành, ta nghe nói Đoan Mộc Cuồng nói ngươi giao ra Thái Dương Chân Hỏa và trận bàn, đây rốt cuộc là có chuyện gì?
Vũ Văn Lê cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Thái Dương Chân Hỏa chính là Cực Viêm thiên hỏa ở trong cực viêm địa đã bị vãn bối luyện hóa, mà trận bàn kia chính là trận bàn màu đen.
Nhạc Thành cũng không tính giấu diếm mọi người liền thành thật nói.
- Cái gì, ngươi nói Cực Viêm thiên hỏa đã bị ngươi luyện hóa sao, nhưng trận bàn màu đen kia là sao?
Tôn Phong cất tiếng hỏi, lúc này Nhạc Thiên lão tổ và Trần Vân, Vũ Văn Lê đều kinh ngạc.
- Cực Viêm thiên hỏa là do con vô tình luyện hóa, còn trận bàn màu đen cũng là do con vô tình lấy được.
Nhạc Thành cất tiếng nói, chuyện cụ thể Nhạc Thành cũng không muốn nhiều lời.
- Đúng là thiên ý, nếu như có một trận bàn trong tay ngươi thì Hắc Ám Thần Điện muốn mở kết giới ra cũng khó, Nhạc Thành sau này ngươi phản cẩn thận mới được.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành.
- Lão tổ, tên Đoan Mộc Cuồng tu luyện ma công kia rốt cuộc là chuyện gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Nhạc Thiên lão tổ, trong cuộc nói chuyện của Nhạc Thiên lão tổ và Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành tựa hồ hiểu ra Đoan Mộc Cuồng tu luyện tu ma công pháp.
- Là như vậy, hơn hai trăm năm trước ta cùng với Đoan Mộc Cuồng ở trong Song Phong sơn mạch giao thủ, vừa lúc Thúy Phong Cổ Nham mở ra, cuối cùng ta và hắn không nhịn được mà tiến vào đó.
Nhạc Thiên lão tổ dừng lại rồi tiếp tục nói:
- Ở trong cổ nham này chúng ta chạm phải một số ma thú và một số vùng đất mê ảo chỉ bằng tu vi thực lực của ta cũng mất không ít thời gian để thoát khỏi, cuối cùng đã rơi vào trong một cổ động.
- Lão tổ có phải là cổ động tiếp nhận từ đường tẩy lễ không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Không sai chính là cổ động đó.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành:
- Ban đầu ta cùng với Đoan Mộc Cuồng sau khi tới cổ động nghe thấy một thanh âm quỷ dị thì vô cùng sợ hãi.
- Lão tổ, ở trong cổ nham có người sao?
Nhạc Thành vô cùng kinh ngạc mà hỏi, ở Thúy Phong Cổ Nham tựa hồ như không có người tồn tại, nếu không Thanh Đồng sẽ nói với mình rồi.
- Không phải là cổ động có người, ta cũng không biết thanh âm đó từ đâu mà tới, người kia nói chúng ta có nguyện ý tu luyện ma công với hắn không, sau này sẽ phi thăng xưng bá ma đạo dễ dàng, còn nói chúng ta tu luyện đấu khí thì căn bản không cách nào đột phá tới đấu đế.
Nhạc Thiên lão tổ trầm mặc xuống mà nói.
- Nhạc Thiên, lần trước ngươi nói Đoan Mộc Cuồng tu luyện ma công chẳng lẽ có liên quan tới người thần bí đó sao?
Trần Vân lão tổ ngạc nhiên hỏi.
- Ta nghĩ đúng vậy, sau đó chúng ta do dự, thanh âm thần bí kia chỉ ra chút chuyện đấu khí, điều này khiến cho chúng ta tin them.
Nhạc Thiên lão tổ từ từ nói. ….
- Lão tổ chẳng người thần bí nói hai người không có cách nào đột phá tới đấu đế là thật sao?
Nhạc Thành do dự một chút rồi hỏi.
- Không sai, ta cùng với Đoan Mộc Cuồng đã ở thập tinh Đấu Thánh đỉnh phong nhưng vẫn không cách nào đột phá tới đấu đế, thậm chí đấu đế là gì ta cũng khong biết, thần bí lão nhân kia nói, vài nghìn năm trước đấu đế và thánh ma đạo đem tới Huyền Thiên nội lục một phong ấn, kể từ đó bất luận kẻ nào tu luyện cũng không vượt qua được đấu đế hoặc thánh ma đạo.
- Khó trách, mấy nghìn năm qua, hút không ai có thể đột phá tới đấu đế, ngay cả đột phá tới đấu thánh cũng là chuyện khó khăn.
- Người thần bí kia cuối cùng nói ta với Đoan Mộc Cuồng hãy theo hắn tu luyện ma công, hắn nói tu luyện ma công này cực kỳ mau, đồng thời cũng có thể đột phá tới cảnh giới đỉnh phong nhanh chóng. Có thể thọ như thiên địa cũng không phải khó.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Người tu ma, là người tu ma ở tu chân giới, nhìn dáng vẻ này nhất định là có liên quan tới tu chân giới.
Nhạc Thành thầm nói trong lòng.
- Có thể thọ cùng thiên địa, cái này cũng quá khoá lác.
Tôn Phong khẽ nói:
- Ngay cả đấu đế trong truyền thuyết cũng chỉ có hơn một vạn năm tuổi thọ mà thôi, Thánh Ma Đạo cũng vậy, ma công không lẽ còn ghê gớm hơn cả Thánh Ma Đạo và Đâu Đế sao?
Nhạc Thành thầm nghĩ, đây không phải là khoa trương, nếu có thể tu luyện tới cảnh giới cuối cùng thọ cùng thiên địa cũng không phải là việc khó.
- Ta cũng không biết là thật hay giả, lúc ấy cả ta cũng động tâm, thần bí lão nhân kia nói tu luyện ma công thì phải hủy tu vi, hủy diệt đấu khí thì mới tu luyện được, sau đó cửa Thúy Phong Cổ nham đóng lại ta liền rời khỏi đó.
- Nhưng tên Đoan Mộc Cuồng đó thì ở lại trong đó mười năm, mười năm sau Đoan Mộc Cuồng rời khỏi nói với Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại thú tộc rằng nếu như tề tựu chín viên liên linh châu lại thì sẽ làm tăng được huyết mạch trong tộc, lúc ấy Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ đại thú tộc đều đồng ý, ta cũng biết trong cổ động kia có quỷ dị nên phản đối Nhạc gia tham gia, kết quả trong tộc không đồng ý, ta tức giận rời khỏi Nhạc gia, về phần chuyện sau này ta cũng không rõ lắm.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Ban đầu ta cũng đồng ý, có thể tăng cường huyết mạch của người trong tộc, đối với mỗi gia tộc quá trọng yếu.
Vũ Văn Lê từ từ thở ra một hơi.
- Aizzz, hiện tại nói chuyện này để làm gì, chỉ tiếc là linh châu đã biết mất ở trong cổ động, chuyện này thật là quỷ dị, chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện âm thầm ra tay sao?
Trần Vân lão tổ cất tiếng nói.
- Chuyện này ta cũng không biết, theo ta đoán thì Hắc Ám Thần Điện nhất định không thoát khỏi quan hệ, linh châu rơi vào trong tay của Hắc Ám Thần Điện, thì đối với Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta sẽ là một đả kích rất lớn.
- Qua Năm năm nữa, Thúy Phong Cổ Nham mở ra nếu lúc đó chúng ta tự mình đi xem nếu linh châu không có ở trong cổ động thì nhất định đã bị Hắc Ám Thần Điện động tay động chân.
Tôn Phong nói.
- Không sai, lần sau Thúy Phong Cổ Nham mở ra chúng ta đi một chuyến.
Vũ Văn Lê nói.
Đối với chuyện Nhạc Thiên lão tổ lo lắng Nhạc Thành cũng không thèm để ý, linh châu thượng cổ đang nằm ở trong tay của mình, mà Hắc Ám Thần Điện có Hắc Ám ma huyết tộc huyết mạch Đoan Mộc Cuồng là người tu chân, chỉ sợ trong Hắc Ám Thần Điện đã có không ít người có mười thành huyết mạch.