- Cao Tông chủ, phiền ngươi ở đây hỗ trợ, Yêu Cơ, Khiếu Thiên, Tử Long các ngươi cũng ở lại hỗ trợ.
Nhạc Thành nói với mọi người.
- Xích.
Thông Thiên Thử hóa thành bản thể, lập tức có một động, cái động này tuy không lớn nhưng cũng đủ một người đi vào bên trong.
- Yêu Huyên, chúng ta đi vào.
Nhạc Thành lập tức nói với Yêu Huyên, sau đó nhanh chóng đi vào trong động khẩu, mà Hàn Giang Đào cùng với Kiệt Nhĩ Sâm nhìn thấy thiên phú của Thông Thiên Thử thì cũng trợn mắt há hốc mồm, theo Nhạc Thành đi vào bên trong.
- Xoẹt.
Nhạc Thành tiến vào trong động sâu, nhìn thấy hoàng quang lóe lên, các đất đá phía trướcThông Thiên Thử tựa hồ như bị ép qua hai bên, vô cùng thần kỳ, mà Nhạc Thành cũng chân chính nhìn thấy thiên phú của Thông Thiên Thứ, tốc độ này của nó, chỉ sợ một số tu chân giả độn thổ ở Hoa Hạ cũng không thể sánh bằng.
Thuật độn thổ ở Hoa hạ là một thủ đoạn phổ biến, tu luyện cũng không phải quá khó, Nhạc Thành cũng có pháp môn tu luyện, thuật độn thổ này phần lớn dùng để chạy trốn, mà Nhạc Thành vì tu luyện được Ẩn Thân phù cho nên cũng không tu luyện thuật độn thổ, dù sao thuật độn thổ cũng chỉ là một thứ phù trợ mà thôi,.
- Chủ nhân, đến rồi,.
Sau một hồi thi triển công phu, Thông Thiên Thử đã mở một thông đạo thật dài tiến vào.
- Xoẹt.
Mấy người đi ra khỏi thông đạo, phát hiện mình đang đứng ở trên một bệ đá, mà động khẩu này tựa hồ như ở phía trên, một tiếng động phá hủy động khẩu truyền tới, hẳn nơi này cách động khẩu không xa.
- Mau đi theo ta.
Hàn Giang Đào lập tức nói với Nhạc Thành:
- Cái thông đạo này đến khi nào mới ra được.
Mọi người nhanh chóng đi lên, Nhạc Thành so với Hàn Giang Đào còn muốn sốt ruột hơn, bảo vật không thể rơi vào trong tay Hắc Ám thần điện.
Đi xuống phía dưới, Nhạc Thành càng nhìn thấy linh khí ngày càng nồng nặc, so với trong phòng chữ thiên thì còn nồng nặc hơn rất nhiều lần, nếu như có thể ở nơi này bế quan tu luyện, Nhạc Thành tin rằng mình sẽ dễ dàng đột phá tới Kim Đan Trung kỳ.
- Bọn họ ở phía trước.
Một lát sau, Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.
- Thì ra là ở phía trước, ngăn bọn họ lại.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó thân ảnh tựa như là thiểm điện tiên lên phía trước. Người của Hắc Ám thần điện mặc dù tính toán có thể chống lại Yêu Huyên nhưng không sợ Nhạc Thành, cộng thêm Hàn Giang Đào, Kiệt Nhĩ Sâm Thông Thiên thử bọn họ cũng có thể chống liạ.
- Nhạc Thành, chú ý.
Trong lúc Nhạc Thành cấp tốc lao xuống dưới thì Hàn Giang Đào vội vàng gọi hắn lại.
- Viện trưởng, có chuyện gì vậy?
Nhạc Thành lập tức hỏi Hàn Giang Đào.
- Phía trước có hiện tượng quỷ dị, ngay cả lão viện trưởng cũng không dám đi vào.
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành.
- Chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ ở bên trong có gì nguy hiểm.
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi Hàn Giang Đào.
- Ta cũng không biết, bởi vì ta không nhận thức được, phía dưới có một cái cửa đá, lúc trước có vài cường giả siêu cấp tiến vào, đi qua thạch môn kia chính là một kết giới, ta nghe nói bên trong có một số cảnh tượng quái dị, thập tinh Đấu tông cũng không cách nào tiến vào.
Hàn Giang Đào nói.
- Cái gì, thập tinh Đấu Tông cũng không tiến vào được?
Nhạc Thành kinh ngạc nói:
- Vậy tại sao ông còn lo lắng người của Hắc Ám thần điện tiến vào.
- Hắc ám thần điện dĩ nhiên là muốn lấy bảo vật, chúng ta sợ rằng bọn chúng thật sự có thủ đoạn gì đó để lấy bảo vật.
Hàn Giang Đào nói.
- Ta đi trước xem sao.
Nhạc Thành cất tiếng nói, đã đến nơi này dĩ nhiên hắn không bỏ qua cơ hội.
- Nhạc Thành cẩn thận một chút, ta cảm nhận trong này có khí tức vô cùng kỳ quái.
Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.
- Ừ, ngươi chú ý một chút.
Nhạc Thành nói với Yêu Huyên sau đó từ từ đi xuống phía dưới, cả thang đá phía dưới đều đen kịt một mảng, mà mọi người ngược lại cũng không bị ảnh hưởng gì, dùng với tu vi của bọn họ trong bóng đêm thì chỉ cần một chút linh hồn lực cũng có thể nhìn thấy đêm tối.
Nhạc Thành bởi vì nghe Hàn Giang Đào nói ở bên trong có cảnh tượng quỷ dị nên cũng thả chậm cước bộ, chỉ thấy ở phía bên trong là những thạch bích dày đặc, cả thông đạo tràn ngập khí tức quỷ dị.
Hơi thở ở nơi này trở nên quỷ dị, mà Nhạc Thành cũng cảm thấy mọi thứ ngày càng mãnh liệt, lần đầu tiên tiến vào Đấu khí học viện, Nhạc Thành cảm nhận được phòng tu luyện linh khí ngày càng nồng đậm.
- Tại sao lại như vậy, tại sao huyền thiên đại lục này lại có cảm ứng với ta, thật là qủy dị.
Nhạc Thành lẩm bẩm trong lòng.
Một lát sau, Nhạc Thành đã đi tới nơi chấm dứt của thông đạo, một thạch bích vô cùng lớn chắn trước mọi người, mà hai hộ pháp của hắc ám thần điện thì không thấy đâu, thạch bích vô cùng lớn giống như là vánh núi đá, không cách nào nhìn thấy.
- Bọn họ nếu như có thể tiến vào bên trong thì rất có thể tìm được bảo vật, không ngờ hắc ám thần điện lại có chủ ý với bảo vật này.
Hàn Giang Đào nói.
- Viện trưởng, cái cửa đá này mở thế nào?
Nhạc Thành nói với Hàn Giang Đào.
- Cái cửa đá này ta cũng không mở được, trừ phi là bốn thái thượng trưởng lão đồng thời mở ra.
Hàn Giang Đào bất đắc dĩ nói.
- Cái gì, ngay cả ngươi cũng không biết phải mở thế nào, Hắc ám thần điện làm sao?
Nhạc Thành nghi hoặc nói với Hàn Giang Đào.
Hàn Giang Đào cười khổ nói:
- Bởi vì trong này đúng là quá nguy hiểm, các tiền bối học viện bởi vì sợ hậu nhân hiếu kỳ tiến vào nguy hiểm tới tính mạng cho nên đã thiết hạ kết giới, trừ phi bốn Đấu Tông ra tay nếu không thì không cách nào giải trừ.
- Đáng chết, Thông Thiên Thử, các ngươi thử một chút.
Nhạc Thành thầm mắng, nếu như bảo vật bên trong thật sự bị Hắc Ám thần điện lấy mất thì mình hối hận cũng không kịp. Nhạc Thành muốn vượt qua thạch bích.
- Khúc khích.
Thông Thiên Thử toàn thân bao trùm lấy một vòng quang mang vàng nhạt, sau đó đào xuống mặt đất.
- Két két.
Lập tức một mảng hỏa hoa giống như là hào quang phát ra từ trên đỉnh đầu của Thông Thiên Thử, sau đó Thông Thiên Thử nói với Nhạc Thành:
- Chủ nhân, dưới tháp này rất chắc chắn, không thể đào được.
- Thật sự là phiền phức như vậy sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó từ từ đi tới trướcthạch bích mà vuốt ve.
Ngay lập tức Nhạc Thành cảm nhận được tay của mình không cách nào chạm vào thạch bích được, ở trước thạch bích có một đạo vô hình bình chướng.
- Khúc khích.
Toàn thân Nhạc Thành lóe lên thanh mang, một khí tức cường hãn vô hình công kích, mà Nhạc Thành nghĩ thầm có thể bài trừ kết giới hay không.
Một gợn sóng lóe lên ở trên thạch bích, lực công kích của Nhạc Thành biến mất trên đó.
- Ta giúp ngươi.
Yêu Huyên thấy thế thì liền nói với Nhạc Thành, lập tức một lục mang ngưng tụ tấn công về phía thạch bích.
- Chúng ta cũng thử xem.
Han Giang Đào, Kiệt Nhĩ Sâm Thông Thiên Thử cũng xông tới công kích về phía kết giới thạch bích.
- Xoẹt xoẹt.
Gợn sóng thạch bích trở nên nhiều hơn rất nhiều lần, tuy nhiên cũng không bị nghiền nát, mấy người hợp lực lại có thực lực chống lại Tứ Tinh Đấu Tông, đối với kết giới này cũng không sinh ra được ảnh hưởng.
- Bang bang.
Một thanh âm vô cùng lớn từ trong thông đạo truyền tới.
- Xích.
Một thân ảnh màu đen hiện lên, hắc ảnh này giống như u linh, càng thêm quỷ dị.
- Mọi người chú ý, là người của Hắc Ám thần điện.
Nhạc Thành vội vàng nói với mọi người sau đó trên người lập tức bao quanh một vòng tròn chân khí.
- Xích xích.
Tốc độ thật là quá nhanh, mọi người vẫn còn chưa kịp phản ứng thì bỗng nhiên người áo đen đã tới sau lưng Nhạc Thành, một hắc mang khủng bố tấn công.
- Các ngươi mau tránh ra, nếu không ta sẽ lập tức giết hắn.
Một đạo thanh âm vang lên, thập hộ pháp đã đặt tay lên đầu Nhạc Thành.
- Xuy xuy.
Sau đó vài đạo nhân ảnh đã xuất hiện, có cường giả của hai đại học viện, còn có bọn người Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng.
- Ch ủ nhân.
Mau buông chủ nhân ra.
Khiếu Thiên Hổ, Yêu Cơ, T ử Điện Mãng, Thông Thiên Thử nhìn thấy chủ nhân bị hắc y nhân nắm trong tay thì vọt tới.
- Toàn bộ tránh ra, nếu không ta giết hắn trước.
Thập hộ pháp lạnh lùng nhìn mọi người, hắc mang trong tay trở nên nồng đậm thêm vài phần, mạnh mẽ đặt lên trên cổ và thân hình của Nhạc Thành.