Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 536: Chương 536: Hắc Ám chi thể (1)






- A...a...

Sau đó Đoan Mộc Xuyên phục hồi tinh thần lại, nhưng thời gian như vậy với cường giả chi chiến, có thể quyết định sinh tử rồi. Lúc này hắn đã bị Yêu Huyên dùng thiên phú Cửu Chuyển Yêu Đồng công kích.

- Ngươi là người của tám cánh linh mãng nhất tộc sao.

Đoan Mộc Xuyên không cam lòng nhìn Yêu Huyên, sắc mặt xám trắng, ánh mắt cũng bắt đầu vô thần, hắn không cam lòng ngã trên mặt đất, bây giờ trong đầu của hắn, linh hồn tán loạn, cho dù không bị ba kiếm Ám Ảnh của Nhạc Thành đâm trúng, thì cũng không còn mạng sống. Yêu Huyên dùng Cửu Chuyển Yêu Đồng, đó linh hồn công kích, đây mới là một kích trí mạng.

- Thu.

Áo xanh Nhạc Thành thu hồi kiếm Ám Ảnh lại, sau đó, lập tức trở lại bản thể, bản thể Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, kiếm Âm Dương thu hồi vào trong mi tâm, còn Kim Long chi thể cũng thu liễm lại.

- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ.

Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành hỏi, bây giờ khuôn mặt Nhạc Thành tái nhợt, mới vừa rồi xem ra tiêu hao không ít, và ngay từ đầu hắn bị Đoan Mộc Xuyên đánh trúng một kích, bây giờ tình huống cũng không tốt lắm.

- Ta không sao, nghỉ ngơi một lúc là được rồi.

Nhạc Thành nói xong, lập tức lấy hai khỏa đan dược nhét cho trong miệng, mặc dù bị thương, nhưng Nhạc Thành biết mình cũng không có gì trở ngại, điều tức một lúc sẽ khỏi.

- Rốt cục hắn cũng bị giết.

Nhạc Thành từ từ đi tới trước người Đoan Mộc Xuyên, nhìn thi thể Đoan Mộc Xuyên, thần sắc có chút biến hóa, trong tay một mảnh thanh mang bắn ra, lập tức trữ vật giới chỉ của Đoan Mộc Xuyên thu vào trong tay Nhạc Thành.

- Chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện thật sự cũng có thiên phú sao?

Nhạc Thành nhìn thi thể của Đoan Mộc Xuyên thầm nghĩ, thi thể của Đoan Mộc Xuyên bây giờ bị màu đen quỷ dị bao phủ, làn da hiện lên gân đen rợn người, cả khuôn mặt cũng tràn ngập một màu đen, chắc đây là thủ đoạn gì đó mà hắn còn chưa kịp thi triển thì đã bị Yêu Huyên thi triển Cửu Chuyển Yêu Đồng đánh tan.

- Chúng ta đi ra ngoài.

Nhạc Thành nói, không gian giam cầm Đoan Mộc Xuyên bố trí đã sớm biến mất, mà bây giờ hai người ở bên trong không gian giam cầm của Yêu Huyên.

- Đi thôi, không cần ta trở về tháp Hạo Thiên sao.

Yêu Huyên hỏi.

- Không cần, ở bên ngoài còn lưu lại hai lễ vật cho ngươi.

Nhạc Thành nhìn Yêu Huyên nói.

- A, lễ vật gì vậy.

Yêu Huyên không khỏi có chút tò mò, không biết Nhạc Thành có ý gì.

- Kỳ thật cũng không có cái gì, là hai người của viễn cổ Minh Xà tộc, năm đó thù của tám cánh linh mãng nhất tộc không cần phải phải báo sao.

Nhạc Thành nói.

- Không sai, thù năm đó của tám cánh linh mãng nhất tộc ta tự nhiên là phải báo rồi, chỉ là ta bây giờ cũng vẫn chưa có năng lực báo thù, một mình ta thực lực có hạn.

Yêu Huyên thở dài một tiếng.

- Ngươi còn có ta đây, ta có thể giúp đỡ.

Nhạc Thành cười.

- Thật không, ta còn có ngươi sao.

Yêu Huyên thì thầm nói nhỏ, tựa hồ lời thì thầm này chỉ mình nàng nghe được, lập tức một mảnh sáng xanh trong tay chém ra, không gian giam cầm biến mất, hai người cũng xuất hiện ở trong mắt mọi người.

- Nhạc Thành, chàng không có chuyện gì chứ, chúng ta công kích không gian kia, nhưng đều không thể mở ra.

Yến Hiểu Kỳ nhìn thấy Nhạc Thành, đột nhiên thở mạnh một hơi, các nàng cũng không biết chuyện gì xảy ra.

- Ta không sao.

Nhạc Thành nói, lập tức nhìn về bốn phía, chỉ thấy năm bộ Nhân Hình khôi lỗi bị chém đứt tay đã biến mất không thấy đâu nữa, chắc là bị đám người Yến Hiểu Kỳ phá huỷ rồi.

Còn năm bộ Nhân Hình khôi lỗi còn lại bị năm bộ Kim tiên Khôi lỗi oanh kích lẫn nhau, nhìn thấy vết rạn nứt rất nhiều, chắc cũng chẳng bao lâu năm bộ Nhân hình khôi lỗi cũng chống đỡ không nổi nữa rồi.

Nhạc Thành đối với năm bộ Nhân Hình khôi lỗi kia cũng không để ý, dù sao mười bộ Nhân Hình khôi lỗi cũng bị phá huỷ rồi, dù sao Khôi lỗi cũng bị rạn nứt, cũng không có công dụng quá lớn.

Năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi vẫn trôi nổi ở giữa không trung, vừa mới rồi Nhạc Thành mất liên hệ với nó, không có thần thức Nhạc Thành khống chế, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng không biết nên làm gì.

Cuối cùng Nhạc Thành nhìn về phía Thanh Đồng cùng Đoan Mộc Nguyên đối chiến, lúc này Thanh Đồng hoàn toàn chiếm thượng phong, thân hình nhỏ nhắn của nó có lực lượng mạnh mẽ vô cùng, mỗi một lần công kích làm cho Đoan Mộc Nguyên không thể chống lại.

- Người này là ai?

Yêu Huyên sau khi nhìn thấy Thanh Đồng, nàng cũng có chút kinh thán, nhịn không được nhìn Nhạc Thành hỏi. Yêu Huyên cảm thấy Thanh Đồng đối với nàng áp chế rất lớn, với áp chế này, nàng cảm thấy thực lực của tiểu Đồng không dưới nàng.

- Lúc này không có thời gian, sau này ta nói rõ ràng, sự tình có một số phức tạp.

Nhạc Thành nói.

- Xuy xuy.

Giữa không trung lực lượng khổng lồ khuếch tán ra, sau đó, thân hình Đoan Mộc Nguyên thừa cơ lùi lại, đồng thời hắn nhìn thấy thi thể của Đoan Mộc Xuyên nằm ở trên mặt đất, sắc mặt hắn trắng bệch. Đoan Mộc Xuyên đã bị giết, điều này sao có thể, hắn cảm thấy không tin, thực lực Đoan Mộc Xuyên còn mạnh hơn hắn. Nhưng sự thật bày ra trước mắt hắn, hắn không tin cũng không thể được.

- Nhạc Thành, Hắc Ám Thần điện nhất định không để yên.

Đoan Mộc Nguyên hung hăng nhìn Nhạc Thành nói, thanh âm có chút khàn khàn.

- Kế tiếp sẽ đến lượt ngươi.

Nhạc Thành nói, trong ánh mắt tràn đầy hàn ý, hai người này đối với Hắc Ám Thần điện rất là trọng yếu, giết hai người này Hắc Ám Thần điện rất là đau lòng.

- Vèo.

Đoan Mộc Nguyên sắc mặt trầm xuống, hắn cắn răng nhìn thi thể của Đoan Mộc Xuyên trên mặt đất, lập tức cấp tốc chạy đi.

- Còn muốn đi sao.

Thanh âm Thanh Đồng non nớt nhưng lại ưa thích ra vẻ người lớn nói, nghe tựa hồ là không hợp cảnh, nhưng Thanh Đồng lại có thực lực mạnh mẽ vô cùng.

- Lui lại đi.

Thân ảnh Thanh Đồng quỷ dị biến mất ở giữa không trung, sau đó thanh âm truyền ra, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn cũng quỷ dị chắn trước mặt Đoan Mộc Nguyên, đồng thời , hai tay đánh ra một lực lượng mạnh mẽ.

- Thịch.

Đoan Mộc Nguyên lần nữa ngưng tụ lực lượng đón đỡ, nhưng sau đó bị Thanh Đồng đánh lui ra sau mấy chục thước, hảo hảo lui lại vị trí vừa rồi.

-o0o-

Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, lập tức năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi cũng phân biệt tại năm phương hướng khóa lại phương hướng Đoan Mộc Nguyên muốn chạy trốn, mạng của Đoan Mộc Nguyên hôm nay đã định rồi, Nhạc Thành cũng không muốn để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Đoan Mộc Nguyên ở giữa không trung nhìn chung quanh, thần sắc càng ngày càng khó coi, bây giờ hắn cũng hiểu hơn phân nửa là không thể thuận lợi rời đi, đồng thời hắn cũng chú ý tới bên người Nhạc Thành lại nhiều hơn một cô gái tuyệt đẹp. Hắn đoán Đoan Mộc Xuyên bị giết nhất định cùng với cô gái này có quan hệ, hắn biết cô gái này cũng là một cường giả, ngày hôm nay không có hy vọng rời đi rồi.

- Hừ, ta liều mạng với các ngươi.

Đoan Mộc Nguyên hung hăng nhìn Nhạc Thành, thanh âm hoàn toàn khàn giọng, ánh mắt nhìn Nhạc Thành vô cùng tức giận.

Một mảnh hắc mang tại quanh thân Đoan Mộc Nguyên tràn ngập, một cỗ khí tức quỷ dị tràn ngập ở chung quanh.

- Hắc Ám chi thể.

Đoan Mộc Nguyên quát lên, thân hình cũng đồng thời biến hóa, chỉ thấy cả người Đoan Mộc Nguyên làn da bắt đầu lỏng lên, trên làn da bò đầy gân xanh, làn da cũng biến thành màu đen.

Lập tức cả người Đoan Mộc Nguyên từ từ biến thành lớn, quần áo trên thân bạo liệt biến thành mảnh nhỏ, một lát sau, một thân thể màu đen khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.

- Ken két.

Thanh âm quỷ dị vang lên, tựa hồ là như xương cốt gãy vậy.

- Xuy xuy.

Một đôi cánh màu đen tại bên người Đoan Mộc Nguyên kéo dài, mỗi một cánh dài ra hai thước, sau đó hai thêm 4-5m dài, trên cánh màu đen, đồng thời tràn ngập hắc mang nhẹ nhàng.

- Đây là cái gì, thiên phú Hắc Ám Thần điện sao?

Nhạc Thành có chút giật mình, biến hóa này có chút ít quỷ dị, biến hóa này làm sao mà những người Hắc Ám Thần điện khác không có.

- Đây là thiên phú của Đoan Mộc nhất tộc, tên là Hắc Ám chi thể, uy lực rất mạnh, đặc biệt là lực phòng ngự, cũng mạnh mẽ vô cùng.

Yêu Huyên tại bên tai Nhạc Thành nói.

- Ngươi biết về Hắc Ám chi thể sao?

Nhạc Thành kỳ quái nhìn Yêu Huyên hỏi, đối với Hắc Ám chi thể quỷ dị, Nhạc Thành cảm thấy rất là kinh ngạc.

- Ta chỉ biết qua truyền thừa trong trí nhớ, nhưng ta cũng chưa từng gặp qua, Hắc Ám Thần điện là Đoan Mộc nhất tộc, Đoan Mộc nhất tộc này thiên phú so với tứ đại nhân tộc cũng không yếu hơn đâu.

Yêu Huyên trả lời.

- Đoan Mộc nhất tộc sao.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, xem ra trước kia Hôi Ma, Địa Ma, Đan Vương cũng không phải người của Đoan Mộc nhất tộc, chỉ có người của Đoan Mộc nhất tộc chính mới có loại thiên phú này.

- Ta và các ngươi liều mạng.

Đoan Mộc Nguyên biến hóa Hắc Ám chi thể khàn giọng gầm thét, lập tức hai cánh khẽ rung lên, thân hình ở giữa không trung sinh ra không gian luồng khí, thân ảnh nhanh như thiểm điện đánh về phía Nhạc Thành.

- Tốc độ cũng quá nhanh đi.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, đôi cánh này chấn động, tốc độ so với trước Đoan Mộc Nguyên nhanh hơn rất nhiều.

- Ngươi hãy trở về cho ta.

Một thanh âm non nớt vang lên, lập tức một mảnh thanh mang tràn ngập ra, sau đó, thân hình Thanh Đồng bao bọc lấy thanh mang nồng đậm, sau đó ngăn cản tại trước mặt Đoan Mộc Nguyên.

- Trở về.

Một con báo mặt người, có hai cánh quỷ dị, thân thể loài rắn ma thú xuất hiện ở giữa không trung, bản thể Thanh Đồng Hóa Xà thần thú phun ra một mảnh thanh mang bắn về phía bản thể Đoan Mộc Nguyên lao đến.

- Đây là ma thú gì vậy.

- Khí tức thật cường hãn.

Mọi người nhìn thấy Thanh Đồng Hóa Xà bản thể cũng kinh ngạc không thôi, bất quá ở đây cũng chỉ có Nhạc Thành mới biết Thanh Đồng bản thể là Hóa Xà thần thú, không phải yêu thú cùng ma thú bình thường có khả năng so sánh được.

- Xuy xuy.

Tại bản thể Thanh Đồng một mảnh thanh mang ngưng tụ lại, Đoan Mộc Nguyên nhanh chóng lui lại, đôi cánh quỷ dị bao bọc ở trong, cả người được bảo vệ bởi đôi cánh màu đen này.

- Ta không cùng ngươi chơi nữa, chết đi cho ta.

Thanh âm Thanh Đồng non nớt nói, lập tức Thanh Đồng thân cao 2m bỗng nhiên vọt lên 3000 m, trên lưng hai cánh mở rộng, giống như hai luồng mây đen vậy.

- Khí tức thật là mạnh mẽ.

Nhạc Thành sắc mặt đại kinh, bây giờ bản thể Thanh Đồng khí tức vô cùng cường đại, làm cho Nhạc Thành cảm thấy rung động, đây mới là thực lực của Thanh Đồng, ngay từ đầu Thanh Đồng cũng chưa có dùng toàn lực.

- Xuy xuy.

Bản thể của Thanh Đồng Hóa Xà thần thú há mồm ra, một mảnh thanh mang giống như phong bạo nhanh chóng đem Đoan Mộc Nguyên bao bọc ở trong.

Đoan Mộc Nguyên nhìn thấy Thanh Đồng hóa thân thành bản thể, vô cùng kinh ngạc, bây giờ bản thể Thanh Đồng xuất hiện một mảnh thanh mang đánh úp lại, Đoan Mộc Nguyên căn bản không dám ngạnh kháng, hai cánh màu đen quỷ dị cấp tốc chấn động, thân hình giống như là đàn đứt dây lui về phía sau.

Nhưng tốc độ của Đoan Mộc Nguyên bây giờ mặc dù rất nhanh, nhưng có vẻ không nhanh bằng Thanh Đồng, một mảnh thanh mang của Thanh Đồng rất nhanh bao bọc Đoan Mộc Nguyên ở trong.

Xa xa nhìn lại, thân hình Đoan Mộc Nguyên ở bên trong một mảnh thanh mang, sau đó như là một con cá màu đen bơi đi vậy. Đồng thời, Đoan Mộc Nguyên bây giờ bao bọc ở trong một mảnh hắc mang nồng đậm.

- Xuy xuy.

Thanh Đồng phun ra một mảnh thanh mang bao trùm lấy Đoan Mộc Nguyên, sau đó quỷ dị hóa thành một mảnh nước chảy, một mảnh nước chảy này rộng mấy ngàn thước, trôi nổi giữa không trung, thoạt nhìn quỷ dị không thôi.

Lập tức màn nước chảy quỷ dị kia lần nữa có chỗ biến hóa, nước chảy ba động ngưng tụ thành hàn băng, nhắm về phía Đoan Mộc Nguyên công kích đến.

Từ xa nhìn lại, Đoan Mộc Nguyên thần sắc kinh khủng không thôi, thân hình vùng vẫy, nhưng cho dù như thế nào cũng vô pháp tránh thoát khỏi thanh mang trói buộc.

- Ken két.

Hàn băng ngưng tụ, đem Đoan Mộc Nguyên trói buộc ở trong, Đoan Mộc Nguyên cũng không thể có biện pháp nhúc nhích.

- Xuy xuy.

Thanh Đồng biến thành bản thể Hóa Xà thần thú mở ra cự chủy khẽ hấp, một mảnh hàn băng biến thành một mảnh thanh mang nuốt vào trong bụng Thanh Đồng.

- Xùy.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.