Biết rõ không phải là đối thủ của Nhạc Thành, Lương Hùng quay đầu lại cầu cứu Nạp Duy Tư.
Lâm Lương Hùng nhìn vào Nạp Duy Tư bị Đông Phương Lương Nhan cuốn lấy làm bị thương không nhẹ, sắc mặt trở nên một mảng trắng bệch, bây giờ Nạp Duy Tư cũng không hi vọng người khác giúp hắn.
- Ta và ngươi liều mạng.
Lương Hùng nổi giận mà quát, đấu khí toàn thân chấn động, chung quanh bao phủ một mảng ánh sáng, ngay lập tức Lương Hùng xuất ra một màn kiếm quang bổ về phía Nhạc Thành.
- Thực lực không tệ, chỉ là so với ta thì kém một chút mà thôi.
Nhạc Thành cười cười, lập tức Âm Dương kiếm trong tay của hắn vận khởi một mảnh kiếm mang.
- Thịch.
Một lực lượng khổng lồ vang lên, lập tức thân hình của Lương Hùng bị đánh bay mấy chục thước, toàn thân đã ngập tràn vết máu.
- Ngươi không nên chọc tới ta.
Nhạc Thành đi tới Lương Hùng, Lương gia hai huynh đệ nhất định phải giết, nếu không sau này sẽ có không ít phiền toái, cho dù Lương Hùng không thể đối phó với mình thì sau này bọn hắn quay về Tả Tinh Đảo sớm muộn cũng gây tai họa với Tư Mã gia.
- Nhạc Thành… đừng…
Nhìn thấy Nhạc Thành đi tới, Lương Hùng hiện ra một vẻ sợ hãi, đồng tử cũng gấp rút co lại.
- Là ngươi, hôm nay ngươi muốn ta chết thì chúng ta cùng chết.
Bỗng dưng Lương Hùng cười thảm, giọng cười này khiến cho người khác phải sởn cả tóc gáy lên.
- Xoẹt.
Trong tiếng cười thảm của Lương Hùng, một ngọc giản màu đen được hắn bóp nát, sau đó kinh khủng thảm thiết kêu lên:
- Hộ pháp cứu ta, hộ pháp cứu ta.
- Xoẹt.
Một thanh âm vô cùng quỷ dị cùng lúc với Lương Hùng bóp nát ngọc giản hiện ra trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một luồng khí màu đen xuất hiện bên cạnh Lương Hùng, sau đó một người mặc hắc y từ trong luồng khí màu đen bước ra.
- Thật là vô dụng, lãng phí thời gian của ta.
Hắc y nhân bước ra, lạnh lùng nhìn Lương Hùng, toàn thân toát ra một hắc mang quỷ dị.
- Hộ pháp không nên, không nên, tha mạng…
Nhìn thấy hắc mang của Hắc y nhân, Lương Hùng kinh khủng lùi về phía sau một bước, vô cùng kiêng kỵ.
- Giữ ngươi lại cũng vô dụng, không bằng để ta bồi bổ thân thể.
Hắc y nhân lạnh lùng âm hiểm, bàn tay dài vươn ra, vỗ vào đầu của Lương Hùng.
- Ti ti.
Một màn sương mù màu đen từ trong thân thể của Lương Hùng ngập ra, bị hắc y nhân hít vào trong lỗ mũi.
- A.
Lương Hùng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, toàn thân bị một mảng khủng bố màu đen bao quanh, cả người tựa như biến thành một thây khô.
Cảnh tượng này quá kinh khủng khiến cho những người của Tuyết Lâm bang và Kiêu Hùng bang chưa chạy di cũng lùi về phía bên cạnh người Phá Quân Bang, trong lòng bọn họ vô cùng rung động.
Mà ngay cả Đông Phương Lạc Nhan cũng dừng đánh Nạp Duy Tư, nhìn cảnh tượng quỷ dị phía trước phát sinh.
Nhạc Thành đánh giá hắc y nhân phía trước, hắn toàn thân mặc hắc y, trên đầu có một mũ đen, Nhạc Thành cảm nhận được âm khí khó chịu từ đó.
- Có nhiều gia hỏa như vậy, đủ để ta bồi bổ thân thể.
Hắc y nhân nhìn mọi người rồi lập tức nó:
- Không ngờ đấu khí học viện này lại có một tiểu gia hỏa của Thần hoàng tộc, lần này ta gặp được ngươi đừng hòng bỏ chạy.
- Ngươi là ai, tại sao phải tìm ta?
Vừa nghe tới Thần hoàng tộc, Đông Phương Lạc Nhan sợ hãi nhìn hắc y nhân, nàng cũng không phải sợ hắn mà là nhìn thấy hắc y nhân nuốt chửng Lương hùng thì cũng hơi kinh hoàng mà thôi.
- Hóa ra người này đang tìm thần hoàng tộc Đông Phương Lạc Nhan.
Nhạc Thành lầm bầm nói.
- Ngươi là ai?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi hắc y nhân, hắn cảm thấy thực lực của hắc y nhân rất cao.
- Ha ha.
Hắc y nhân cười âm lệ nói:
- Ta là người thế nào, mấy tên tiểu quỷ các ngươi còn chưa xứng để biết.
Nói xong, thân hình của Hắc y nhân biến mất ngay tại chỗ, hướng về phía Nhạc Thành mà chụp tới, dường như một lần nữa muốn thi triển thuật thôn phệ.
- Lớn mật.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đồng thời hét lên một tiếng, hung hăng công kích về phía hắc y nhân, Nhạc Thành cũng mượn cơ hội này mà lùi về phía sau mấy thước.
- Thịch.
Hai tiếng nổ mạnh vang lên, Hắc y nhân nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng công kích thì không thể không duỗi ra thêm một tay mà nghênh đón.
Ba luồng lực lượng chạm vào nhau ở trên không trung, một mảng thanh mang chói mắt tán ra.
Hai tiếng phá hủy khổng lồ vang lên, thân hình Hắc y nhân lùi về phía sau mấy thước, mà Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng cũng lùi về phía sau mà ở cạnh Nhạc Thành.
- Chủ nhân, hắn rất lợi hại, người trước hết mang nữ chủ nhân đi trước đi.
Tử Điện Mãng nói với Nhạc Thành.
- Thực lực thật cường hãn.
Nhạc Thành cũng chấn kinh, thực lực của Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ Nhạc Thành biết rõ ràng nhất, nửa năm nay mình cho bọn chúng không ít dược, bây giờ đối phó với thập tinh đấu hoàng cũng không là vấn đề. Hắc y nhân kia nhất định đã là cường giả đấu tông siêu cấp.,
- Hai con lục giai ma thú.
Nhìn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng thần sắc của hắc y nhân cũng biến đổi rồi lập tức nói:
- Xem ra đấu khí học viện có không ít đề phòng, chỉ là bọn họ không biết rằng Ma thần điện có phái Đấu tông tới.
- Các ngươi đừng tính đến chuyện chạy, bởi vì có chạy cũng không thoát được đâu.
Hắc y nhân nở ra một nụ cười âm lệ làm cho người ta sởn cả gai ốc.
- Chủ nhân, làm sao bây giờ?
Khiếu Thiên Hổ hỏi Nhạc Thành, thực lực của hắc y nhân cũng trên cả nó và Tử Điện Mãng.
- Không sao, liều mạng thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nếu như chạy thì sớm muộn cũng bị hắc y nhân đuổi giết, không bằng tụ tập lại, ít nhất hiện tại Nhạc Thành cũng còn có một át chủ bài.
- Ai nói chúng ta muốn chạy, ngươi rốt cuộc là ai?
- Ta nói rồi, các ngươi không xứng biết rõ, chịu chết đi.
Hắc y nhân cười lạnh một tiếng rồi tiến tới gần, một chưởng mang màu đen tấn công về phía Nhạc Thành.
- Vô Thượng Khốn Tiên Tháp.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, thanh mang từ mi tâm bắn ra, sau đó một tòa tháp lớn ngăn ở trước Hắc y nhân.
Nhạc Thành nhìn thấy công pháp của hắc y nhân có vô số ma đạo, mà vô thượng chân hỏa chính là khắc tinh của ma đạo.
- A.
Nhìn thấy tòa tháp này, hắc y nhân cũng hơi kinh hãi, hắc mang của hắn liền tập kích xuống.
- Xuy xuy.
Một hồi thanh âm vang lên, bên trong Vô Thượng Khốn tiên tháp có một ngọn lửa nóng bỏng thoát ra, đột nhiên tập kích về phía Hắc y nhân.