- Ngươi khiêu chiến ta, tại sao ta phải đáp ứng ngươi, chẳng lẽ ngươi cho rằng có tu vi tam kiếp tán tiên là có thể thắng ta sao?
Nhạc Thành không biên đổi sắc mặt mà nói.
Mối quan hệ giữa Nhạc Thành và Dịch Thiến, Yêu Huyên và Thượng Quan Uyển Nhi mọi người ở đây cũng biết, sắc mặt của cả hai liền hơi biến hóa.
- Hai mươi năm trước, ngươi đánh bại ta căn bản là không công bằng, ngươi dùng công pháp tu chân, còn ta dùng đấu khí, ta không phục, hôm nay muốn tiến hành một trận chiến công bằng.
Dịch Thiến nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Không công bằng? Những chuyện lúc trước ngươi làm với Nhạc gia thì công bằng hay sao?
Nhạc Thành nhàn nhạt nói, khuôn mặt lại trở nên lạnh lẽo:
- Ngươi mau tránh ra nếu không đừng trách ta không khách khí.
- Ta nói rồi, ngươi muốn đối phó với tỷ tỷ thì trước hết phải đối phó với ta.
Dịch Thiến nhìn Nhạc Thành rồi nói.
- Diễm ma, hiện tại ngươi chỉ có hai con đường để lựa chọn, một là chết hai là cùng với bọn ta bế quan mấy nghìn năm, ta hảo tâm nhắc nhở ngươi chọn con đường thứ hai, hiện tại chúng ta chín người, chỉ còn lại ta và ngươi vạn biến thiên ma còn sống sót, những người còn lại đều chết hết.
Thú ma cất tiếng nói với diễm ma.
- Ngươi tại sao biết năm người kia đã hoàn toàn chết?
Diễm ma hơi biến hóa sắc mặt mà nhìn thú ma.
- Ta đã nhìn qua thi thể của bọn họ, đều bị nuốt chửng.
Thú ma cất tiếng nói.
- Diễm ma, sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, ta cho chính ngươi lựa chọn, người tu hành không dễ, tốt nhất là đừng làm cho mình thần hồn bị diệt.
Nhạc Thành nhìn diễm ma rồi nói.
- Hừ, chỉ là một tên đại thừa hậu kỳ nho nhỏ mà cũng dám nói với ta như vậy, đúng là muốn chết.
Ở quanh người của diễm ma đấu khí lập tức tr ởnên tràn ngập.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi thì xem ra muốn chọn cách thứ nhất.
Nhạc Thành nhàn nhạt mà nói.
- Tỷ tỷ, còn có muội.
một phi kiếm màu xanh bắn tới, chính là Dịch Thiến.
- Còn có ta nữa.
Thượng Quan Uyển Nhi cũng lao tới.
- Được, hôm nay ta muốn xem các ngươi có thực lực mạnh cỡ nào. Nếu thực sự không địch lại, bị chết trong tay các ngươi thì cũng tốt hơn là bị Hỗn Thế Ma Vương nuốt chửng.
Mộng Tiêu Hồn lạnh nhạt nói.
- Lên.
Đúng lúc này Nhạc Thành đánh ra một thủ ấn, năm con Kim Tiên Khôi Lỗi xuất hiện.
- Kim Tiên Khôi Lỗi, không lẽ đây chính là Kim Tiên Khôi Lỗi, tại sao ngươi lại có?
Diễm ma nhìn thấy Kim Tiên Khôi Lỗi thì kinh ngạc mà nói.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi thì xem ra cũng biết Kim Tiên Khôi Lỗi.
Nhạc Thành cười lạnh nói.
- Đệ đệ, chúng ta thương lượng một chút, ngươi có Kim Tiên Khôi Lỗi, lại còn có Lang Lễ, chúng ta nhất định cũng không thể chống lại, hay là chúng ta liên thủ chống lại Hỗn Thế Ma Vương thế nào?
Diễm ma quyến rũ nói với Nhạc Thành.
- Liên thủ, ta không tin ngươi được, trừ phi ngươi để ta lưu linh hồn ấn ký trên người.
- Nhìn dáng vẻ của đệ đệ xem ra thật sự không thể thương hoa tiếc ngọc.
Diễm ma u oán mà nói.
- Nhạc Thành, có ta ở đây, ta nhất định không cho ngươi đối phó với tỷ tỷ, trừ phi ngươi giết chết ta.
Dịch Thiến tiến lên rồi nói.
- Dịch Thiến, chuyện cũ ta cũng đã quên, hiện tại ngươi đã có một thân tu vi của Thanh Dương lão ma, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Nhạc Thành nhìn Dịch Thiến mà nói.
- Ngươi động thủ đi.
Sau một lát, Nhạc Thành lại nói tiếp.
- Thiến Nhi, không cần.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Nhạc Thành rồi nói với Dịch Thiến.
- Sư tôn, con sẽ có chuwnggf mực.
Dịch Thiến nhìn Thượng Quan Uyển Nhi mà nói, sau đó nói với Nhạc Thành:
- Ngươi cẩn thận đó, ngươi có tu vi đại thừa hậu kỳ mà thôi, ta cũng không chiếm tiện nghi.
Dịch Thiến nói xong đánh ra một pháp quyết, thanh mang bắn về phía Nhạc Thành.
Xoẹt. một luồng kiếm sắc bén bắn tới, thanh mang của Dịch Thiến xé rách không khí.
- Ma Khí Phệ Thiên.
Dịch Thiến yêu kiều quát lên một tiếng, thanh mang trên bầu trời như muốn đọng lại, ma khí tràn ngập.
Lúc này mọi người mới chính thức nhìn thấy rõ thực lực ủa Dịch Thiến, Yêu Huyên, Lang Lễ, Thú ma bọn họ đều lui xuống, thần niệm đặt lên trên người của nàng.
Ở trên không trung, đệ tử của Thanh dương môn thấy cảnh tượng này thì đều tránh né.
- Âm dương kiếm, phân ra.
Mà lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cũng trầm xuống mà quát lớn, một pháp quyết được hắn đánh ra, âm dương kiếm bay thẳng lên trên trời, chia làm chín thanh.
- Ầm ầm.
Ngay lập tức thanh kiếm trong tay của Dịch Thiến đã bị chém đứt thành hai đoạn.
- Phụt.
Một ngụm máu tươi được Dịch Thiến phun ra, phi kiếm là pháp bảo của nàng, pháp bảo đã bị chặt đứt, dĩ nhiên là Dịch Thiến cũng bị thương.
- Xem ra thực lực của ngươi không chỉ là đại thừa hậu kỳ.
Nhìn Nhạc Thành Dịch Thiến lau vết máu mà nói:
- Ta sắp tới sẽ dùng toàn lực, ngươi chú ý.
Dịch Thiến nói xong, trên người lại toàn bộ phát ra một thanh mang đấu khí, ma khí tràn ngập.
- Ta cũng không xuất toàn lực, ngươi ra tay đi.
Nhạc Thành nhàn nhạt nói.
Ở trên bầu trời ,bỗng nhiên xuất hiện một đại kỳ thanh mang chói mắt, ở trên đó cũng như ma quỷ nhe nanh múa vuốt.
- Thanh Diễm quỷ phương, chính là pháp bảo bản mạng của Thanh Dương lão ma.
- Không ngờ nữ tử này lại có Thanh diễm quỷ phiên của thanh dương lão ma.
Thú Ma cất tiếng nói, hắn khẽ thở dài, tựa hồ như đối với thanh diễm quỷ phiên này hắn cũng quen thuộc.
Mà lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cũng biến hóa, đây là một hung khí, dĩ nhiên là khó đối phó.
Ở trên bầu trời thanh mang trở nên quỷ dị vô cùng.
- Hạo Thiên Tháp.
Mi tâm của Nhạc Thành đột nhiên lóe lên, Hạo Thiên Tháp đã hiện ra trong tay hắn.
- Thổ chi không gian.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, ở trong không gian lập tức có một mảng đại địa bao bọc.