Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 871: Chương 871: Luyện hóa di hài đấu đế.






- Những đấu đế và thánh ma đạo này chết thật không đáng, không có những ma đầu kia vây khốn thì cũng không chết.

Nhạc Thành nhìn di hài đấu đế trên mặt đất rồi thầm nghĩ.

- Những di hài này cũng không thể lãng phí.

Thanh mang của Nhạc Thành đảo qua, hai mươi di hài đấu đế và thánh ma đạo được Nhạc Thành thu vào trong nhẫn trữ vật, những di hài này chính là bảo vật, dĩ nhiên Nhạc Thành sẽ không thể bỏ qua.

- Đi, chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói sau.

Nhạc Thành cùng mọi người lại tiến vào trong vòng của Hạo Thiên Tháp, xuyên qua một không gian, một canh giờ sau mới tới kết giới.

- Nhạc Thành, hiện tại chúng ta nên làm gì, Hắc Ám Thần Điện hiện tại có Hỗn Thế Ma Vương, thực lực càng them mạnh mẽ, Tứ Đại Nhân Tộc chúng ta chỉ sợ gặp phiền toái rồi.

Trần Vân lão tổ lo lắng hỏi Nhạc Thành.

- Các vị lão tổ về trước sắp xếp chuyện trong tộc rồi chuẩn bị sẵn sang.

Nhạc Thành do dự một chút rồi nói với đám người Trần Vân lão tổ.

- Cũng tốt đến lúc đó có tin tức các tộc sẽ báo cho nhau biết.

Tôn Phong lão tổ nói.

- Chủ nhân, hiện tại chúng ta đi tìm chin ma đầu khác, nếu như bị Hỗn Thế Ma Vương tìm trước thì chúng ta không có thời gian chuẩn bị .

Lang Lễ nói với Nhạc Thành.

- Chín đại ma đầu núp ở đâu ta vẫn chưa biến, muốn tìm cũng phiền toái.

Nhạc Thành nói.

- Cũng không khó khăn lắm, chin người kia đều có ám khí, bọn họ bị phong ấn mấy nghìn năm, thực lực hao tổn, cần phải thời gian lâu mới có thể khôi phục.

Lang Lễ nói với Nhạc Thành.

- Chúng ta trước hết đi tìm chín ma đầu kia chỉ là ta phải đi về một chuyến mới được.

Nhạc Thành nói.

- Nhạc Thành, vậy chúng ta đi trước, lúc đó có gì sẽ báo cho Nhạc gia.

Vũ Văn Lê nói với Nhạc Thành.

- Được, ta cũng trở về Song Phong thành một chuyến.

Nhạc Thành nói với ba người Vũ Văn Lê, Trần Vân Tôn Phong.

Dưới Phong Lôi Sí của Nhạc Thành, không bao lâu bọn họ đã đi tới Song Phong thành, tới nơi này, Nhạc Thành cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, may mà bọn họ đều không gặp nguy hiểm gì.

Nhìn thấy mọi người, Nhạc Tử Sơn đầu tiên hỏi thăm tin tức của Nhạc Tử Phong, Nhạc Thành lúc này mới nhớ Phong thúc và Nhạc Thiên lão tổ đều đang ở nhẫn trữ vật của mình.

Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, trữ vật giới chỉ liền mở ra.

- Phụ thân.

Nhìn thấy Nhạc Tử Phong, một thân ảnh yêu kiều liền bay tới, chính là Nhạc Kiều, nàng ngày đêm lo lắng cho sự an nguy của phụ thân mình.

Nhạc Thành hiện tại nhất thời cũng không biết Nhạc Thiên lão tổ đang làm sao, hắn không khỏi nghi hoặc, bỗng nhiên hắn phát hiện Nhạc Thiên lão tổ có biến hóa, có dấu hiệu đột phá.

- Hắn đang đột phá, nhưng gặp chút phiền toái.

Lang Lễ nói vơi snt.

- Ta cũng cảm nhận thấy lão tổ gặp phiền toái.

Nhạc Thành nói.

- Ngươi tự nhiên là nhìn thấy, bởi vì ngươi chưa từng nhìn thấy người đột phá tới Đâu Đế mà ta đã thấy qua.

Lang Lễ nói:

- Mấy nghìn năm trước ta đã từng tới đây cho nên dĩ nhiên nhìn thấy.

Nói xong, nhìn thấy kim mang bao bọc quanh người của Nhạc Thiên lão tổ, Lang Lễ tiếp tục nói:

- Ta cảm nhận thấy linh hồn lực của lão tổ đã đột phá tới Đâu Đế, nhưng thiếu khuyết cái gì đó.

- Chẳng lẽ chính là thiên địa nguyên khí?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi.

- Không sai, chính là thiếu thứ đó, nếu không thì Đấu Thánh không thể đột phá tới Đâu Đế.

Lang Lễ nói.

- Có biện pháp không?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Lang Lễ.

- Biện pháp thì có, ngươi không phải tới Thiên Nguyên đại trận thu hai mươi di hài của Đâu Đế và Thánh Ma Đạo hay sao, bây giờ ngươi đem mười ba bộ luyện hóa cho Nhạc Thiên lão tổ là được. Những bộ di hài này chính là bảo vật, khung xương còn tốt hơn cả người tu chân và tiên thú chúng ta. Ở nơi này mấy nghìn năm, di hài đã hấp thu không ít Thiên địa ngyên khí, hơn nữa còn ẩn chứa rất nhiều năng lượng, toàn bộ luyện hóa cho Nhạc Thiên lão tổ thì có thể khiến lão tổ không những đột phá tới Đâu Đế mà còn có thể tới ba lần võ kiếp.

Lang Lễ nói.

- Võ kiếp, cái gì là võ kiếp?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Lang Lễ. Võ Kiếp này Nhạc Thành cũng không biết.

- Chủ nhân không biết cũng là bình thường bởi vì huyền thiên nội địa này mấy nghìn năm cũng không có đấu đế.

Lang Lễ nói với Nhạc Thành:

- Chủ nhân có phải nghĩ rằng tu vi cao nhất chính là Đâu Đế?

- Chẳng lẽ trên đấu đế còn có tu vi cao hơn?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Lang Lễ.

- Không sai, nhiều lắm thì ta cũng không biết, nhưng tiên ma giới là vô biên vô hạn, có yêu giới linh giới nhiều nơi, cũng không đơn giản như tiên ma giới chúng ta, ta đã tới nhiều nơi, nơi nào có thực lực cường đại đều dùng nó để phi thăng lên tiên ma giới, mà Võ Đạo của bọn họ ở cũng tương tự như đấu khí ở Huyền Thiên nội lục, cho nên ta nghĩ có thể bọn họ đến từ Huyền Thiên nội lục cũng nên.

Lang Lễ chậm rãi nói.

- Ý của ngươi là, đấu giá cũng có thể đủ để phi thăng lên tiên ma giới?

Nhạc Thành kinh ngạc hỏi.

- Đúng là như thế, bởi vì ta biết khi đạt tới Đâu Đế thì bắt đầu độ kiếp, nghe nói là võ kiếp, ta đã từng nghe những đấu đế nà nói với ta, cao nhất chính là tam kiếp, lúc trước ta đã gặp được mười ba Đâu Đế thì thực lực cực mạnh trong bọn họ cũng chỉ đạt tới nhị kiếp trong tam kiếp võ kiếp mà thôi. Cho nên bọn họ cũng không biết trên Đâu Đế là thực lực gì?

- Đâu Đế độ kiếp, không biết võ kiếp này độ pháp thế nào?

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Mặc kệ yêu, ma nhân, linh tất cả độ kiếp đều đối kháng với thiên địa, đấu đế độ kiếp cũng như vậy.

Lang Lễ nói.

- Được, hiện tại ta luyện hóa mươi ba bộ di hài đấu đế, ngươi giúp ta hộ pháp.

Nhạc Thành nói với Lang Lễ.

- Chủ nhân yên tâm luyện hóa chúng, hiện tại Hỗn Thế Ma Vương vẫn chưa khôi phục thực lực, căn bản hắn không dám tới, chín ma đầu kia lo lắng Hỗn Thế Ma Vương tìm bọn chúng nên cũng sớm chạy đi, những người khác sẽ không tới quấy rầy chủ nhân.

- Thực lực của Hỗn Thế Ma Vương vẫn chưa khôi phục, hay là chúng ta đối phó với hắn trước?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Lang Lễ.

- Vô dụng thôi, nếu ma đầu này chạy đi thì bản thể của ta muốn ngăn lại cũng không được, hiện tại Hỗn Thế Ma Vương kia nhất định là trốn đi tu luyện đồng thời tìm chín ma đầu kia, hắn có Thần Nông đỉnh, ẩn núp dễ dàng.

Lang Lễ nói.

- Ta trước hết đi ra ngoài làm một chuyện.

Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó hắn lập tức đi tìm Đại Song, Tiểu Song Thanh Đồng, hLang Lễ bốn người bọn họ, cùng thu đám người Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ trở về.

Nhạc Thành phòng ngừa vạn nhất cũng đem chúng nữ thu vào trong Hạo Thiên Tháp, như vậy hắn mới yên tâm.

Thân ảnh của Nhạc Thành liền bay về phía hai ngọn núi ở Song Phong thành, một đạo cấm chế được hắn bày ra, dưới sự hộ pháp của Lang Lễ, Nhạc Thành bắt đầu luyện chế mười ba bộ di hài kia.

Có Lang Lễ hộ pháp, Nhạc Thành liền yên tâm.

Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, vạn thú lô hiện ra trước mặt hắn, bàn tay của hắn ngưng kết thủ ấn, nhị vị chân hỏa được Nhạc Thành rót vào.

- Ầm.

Sau đó không ngờ là một tiếng nổ mạnh, vạn thú lô không chịu nổi sức nóng của nhị vị chân hỏa đã nổ vụn thành từng mảnh nhỏ, Nhạc Thành cười khổ một tiếng, vạn thú lô này theo mình rất lâu không ngờ cuối cùng đã tan tành.

Thủ ấn của Nhạc Thành không ngừng biến hóa, Thái Dương Chân Hỏa và Thái Hư chân Hỏa liền ngưng tụ thành một hỏa đỉnh để luyện chế.

Ngọn lửa gào thét bắt đầu thiêu cháy mười ba bộ di hài này, việc luyện hóa này là cực kỳ khó khăn, đấu đế di hài so với thiên tài địa bảo còn cứng rắn hơn, thậm chí Nhạc Thành cũng không nắm chắc luyện hóa thành công.

Dưới sự luyện chế của nhị vị chân hỏa, mười ba bộ đấu đế di hài sau hai ngày cuối cùng cũng có phản ứng, hồng mang dày đặc bắt đầu toát ra.

Ngày thứ năm, mười ba bộ di hài bắt đầu đỏ rực, từ từ xuất ra một chất lỏng màu đỏ.

- Đấu đê tinh huyết sao?

Nhạc Thành thì thào nói.

Mười ba bộ di hài đấu đế từ từ xuất hiện máu sau đó bắt đầu hội tụ lại tạo ra một lực lượng sôi trào khiến cho Nhạc Thành không thể không phân tâm chống lại.

Đến ngày thứ chín, mười ba bộ di hài đều đã chảy ra tinh huyết, nhiều Đâu Đế tinh huyết như vậy có thể bồi dưỡng ra trên một trăm Đấu Thánh.

Ngày thứ mười lăm, dưới sự luyện chế của nhị vị chân hỏa, Đâu Đế di hài mới từ từ xuất hiện dấu hiệu hòa tan.

Ngày thứ mười bảy một giọt chất lỏng màu trắng từ từ chảy ra, trong đó còn ba bộ di hài chưa chịu hòa tan, Nhạc Thành đoán chừng thực lực của ba bộ này rất mạnh.

Theo sự hòa tan của những bộ di hài đấu đế này thì cũng toát ra một lớp sương khói màu trắng, đây chính là những tạp chất ở trong xương của những di hài này.

Ngày thứ mười tám, ba bộ di hài cuối cùng cũng đã bị hòa tan.

Lúc này Nhạc Thành đã tiêu hao sức lực quá nhiều, hắn đành phải đau lòng ăn một viên hồi nguyên đan.

Ngày thứ hai mươi lăm, toàn bộ di hài đấu đế đã bị hòa toan, năng lượng cuồng bạo khủng bố nhưng Nhạc Thành vẫn áp chế được.

Trong lúc Nhạc Thành tập trung tinh thần luyện chế thì ở một nơi trên Huyền Thiên nội lục, trong một mật thất cũng những khối thi thể đầy rẫy, ước chừng có hơn trăm kía, một mảng ma khí ngập trời.

Ở giữa mật thất, Hỗn Thế Ma Vương bao phủ một mảng hắc mang cất tiếng nói:

- Đoan Mộc Cuồng, vào đây.

- Ầm ầm.

Của đá từ từ mở lên, Đoan Mộc Cuồng đẫn đầu đi vào, phía sau còn có hơn một trăm tù nhân.

- Ma vương, đã bắt được một trăm mười người, trong đó có bốn mươi là Đấu Tôn.

Đoan Mộc Cuồng cung kính nói với Hỗn Thế Ma Vương.

- Buông ra, đem những thi thể này ra ngoài, những người này thực lực quá thấp đối với ta không có tác dụng.

Hỗn Thế Ma Vương nói với Đoan Mộc Cuồng.

- Ma vương, ta đã phái người đi tìm hiểu nơi nơi tọa lạc của chín người kia tạm thời chưa có tin tức, có tin tức sẽ lập tức báo cho ma vương biết.

Đoan Mộc Cuồng trả lời.

- Cố gắng làm, chờ ta nuốt xong chín người kia sẽ khôi phục thực lực nhanh chóng.

Hỗn Thế Ma Vương nói.

- Vâng, ma vương không biết còn điều gì phân phó không?

Đoan Mộc Cuồng hỏi.

- Không có, ngươi maui lui ra đi.

Hỗn Thế Ma Vương trả lời, lúc này thi thể trong mật thất đã bị người của Hắc Ám Thần Điện mang đi, chỉ để lại một trăm mười tù nhân ở trong đó.

- Sao vậy, ngươi sao chưa lui xuống?

Thấy Đoan Mộc Cuồng ở trong mật thất chưa rời đi, Hỗn Thế Ma Vương cất tiếng hỏi.

- Ma vương, đệ tử muốn hỏi một số vật cần chuẩn bị cho việc độ ma kiếp, mong ma vương cho biết.

Đoan Mộc Cuồng do dự một chút rồi nói.

- Ngươi là đệ tử của ta, đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị cho ngươi, ngươi hiện tại thay ta tìm chín người kia là được rồi, chín người kia vô cùng lợi hại, chờ sau khi bắt được họ rồi ta sẽ đem Thần Nông đỉnh giao cho ngượi, ngươi cứu ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.

Hỗn Thế Ma Vương mỉm cười nói với Đoan Mộc Cuồng.

- Đa tạ ma vương, ta sẽ nhanh chóng tìm được chín người kia.

Đoan Mộc Cuồng nghe vậy thì cũng không hỏi nhiều nữa, lập tức đóng cửa lui ra.

Cửa mật thất được đóng lại, ánh sáng trở nên ảm đạm, lúc này Hỗn Thế Ma Vương từ từ đứng dậy, thân ảnh quỷ dị xuất hiện trước hơn một trăm người kia.

- A…

Từng thanh âm thảm thiết truyền ra, ba người trong số bọn họ đã trở thành thây khô, những người còn lại cũng trở nên run rẩy.

Sau đó trong khoảnh khắc bọn họ cũng đều đã bị Hỗn Thế Ma Vương biến thành thây khô.

- Những người này ma khí và đấu khí còn kém, đối với ta không có tác dụng lớn, nhất định phải sớm tìm được chín người kia.

Hỗn Thế Ma Vương thì thào nói.

Mà lúc này, ở trên một địa phương quỷ quái của Huyền Thiên nội lục , một bong đen quỷ quái tiến vào một vách núi mà lẩm bẩm nói:

- Nếu là một kết giới thì cũng tốt, ở chỗ này khôi phục thực lực thì tốt hơn rất nhiều, co dù gặp Hỗn Thế Ma Vương kia cũng không sợ hắn, hắn là phân thân, ta là bản thể xem hắn có thể làm khó dễ được ta không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.