Nhạc Thành sau đó đối với Thanh Đồng cũng không biết nói gì đành lập tức nói:
- Ừ thì cha, ngươi gọi ta là cha đi.
Nhạc Thành cái này cũng đành chịu, có một thần thú làm con của mình, cái này hắn cũng không bị ủy khuất.
- Khục.
Nhạc Thành ho một tiếng sau đó nói tiếp:
- Ngươi tu luyện đi, chỗ này đối với sự tu luyện của ngươi có giúp ích rất lớn.
- Con biết rõ nhưng mà mẹ Yêu Huyên đã hết đan dược, cha phải cho con ăn đan dược, con rất đói.
Thanh Đồng cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cái gì, ngươi gọi Yêu Huyên là mẹ?
Nhạc Thành một lần nữa bị Thanh Đồng làm cho kinh ngạc.
Yêu Huyên vốn nhìn thấy Thanh Đồng và Nhạc Thành gọi nhau là cha con thì đã nghi hoặc, bây giờ bị hắn gọi là mẹ thì ngạc nhiên, mặc dù mấy ngày gần đây quan hệ giữa hai người không tệ nhưng cũng chưa đạt tới mức này.
- Trong lòng con cảm ứng được Yêu Huyên chính là mẹ của mình nên con gọi là Yêu Huyên nương nương, mẹ Yêu Huyên đối với con rất tốt, ngoại trừ mẹ Yêu Huyên thì còn có Hiểu Kỳ tỷ tỷ, Lạc Nhan tỷ tỷ, Thi Thi tỷ tỷ.
Thanh Đồng thành thật đáng yêu mà nói.
Nhạc Thành cảm thấy rất bất đắc dĩ, đối với thượng cổ thần thú mà nói, Thanh Đồng mặc dù có thực lực Thành Hình hậu kỳ nhưng nó vẫn chỉ là một đứa bé con mà thôi, dĩ nhiên là ưa thích ai hoàn toàn ngây thơ.
Nghe thấy lời nói của Thanh Đồng, sắc mặt của Yêu Huyên trở nên đỏ ửng mà nhìn Nhạc Thành, nàng biết rõ quan hệ giữa nàng và Nhạc Thành vô cùng vi diệu, loại quan hệ này người bên ngoài khó mà biết rõ.
- Được rồi, ta cho ngươi đan dược, ta rất muốn bế quan ba tháng.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nói sau đó móc ra hai cái bình ngọc đưa cho Thanh Đồng, đây là đan dược mà Nhạc Thành sớm đã chuẩn bị, mớ đan dược này chính là lấy được từ trong tay Minh Vương, Hoàng Ma, Phượng Lâm mà có.
- Các ngươi cứ tiếp tục tu luyện đi, ta muốn đi luyện chế đan dược.
Nhạc Thành cất tiếng nói với hai người sau đó liền khoanh chân móc ra Vạn Thú Lô, bây giờ đan dược cấp độ luyện chế ngày càng cao cho nên Nhạc Thành dự tính luyện chế Vạn Thú Lô lại một lần nữa.
Nhạc Thành muốn luyện chế đan dược, Thanh Đồng và Yêu Huyên biết rằng không thể làm phiền hắn, hai người lập tức lui ra phía xa mà bắt đầu tu luyện, tất nhiên Thanh Đồng không quên ăn đan dược, lần này Nhạc Thành cho nó hai trăm viên đủ cho nó ăn một tháng.
Móc Vạn Thú Lô ra, Nhạc Thành cũng đã chuẩn bị sớm một số linh dược, đối với phương diện linh dược Nhạc Thành không có quan tâm, trừ một số linh dược như Huyền Linh U thảo còn lại thì Nhạc Thành không thiếu.
Tất cả mọi chuyện vụn vặt đã giải quyết xong, sau đó thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng đánh ra, hai luồng Vô Thượng Chân hỏa nóng bỏng trở nên tràn ngập lao vào trong Vạn Thú Lô, từ trong Vạn Thú Lô mơ hồ truyền ra thanh âm của hàng vạn con thú gào thét.
Luyện chế Huyền Linh đan đối với Nhạc Thành hiện nay mà nói không có việc gì khó khăn, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, có linh khí nồng đậm bên trong Hạo Thiên Tháp, việc này khá dễ dàng.
Linh dược bên trong Vạn Thú Lô từ từ hóa thành từng luồng linh dịch, cuối cùng Nhạc Thành lại cẩn thận bỏ huyền linh u thảo vào đó mà luyện chế tiếp.
Luyện hóa xong linh dược thì cũng là hai ngày trôi qua, Huyền Linh đan mặc dù không phải là đan dược cấp cao nhưng ở Huyền Thiên nội lục cũng là bát phẩm cao cấp đan dược.
Ngay lập tức Nhạc Thành không hề nghỉ ngơi mà khống chế Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ đan dược, lúc này Nhạc Thành đã toàn tâm toàn ý vào đó.
Mà trong hai ngày này, Nhạc Duy đã tới tìm Nhạc Thành, theo sau còn có không ít trưởng lão, chỉ là khi mọi người tới thì Đại Song, Tiểu Song đang chắn ở bên ngoài, nói rằng hắn dadg bế quan tạm thời.
Nghe thấy Nhạc Thành muốn bế quan ba tháng, những người này bất đắc dĩ vô cùng nhưng bọn họ cũng không dám quấy rầy.
Ngày thứ năm, ở bên trong Hạo Thiên Tháp, Vạn Thú Lô đã chuyển thành một mảng màu xanh, lúc này một đan dược hình hài nhi đã thành nó điên dại hấp thu linh khí nồng đậm bên trong Hạo Thiên Tháp, linh khí bên trong Hạo Thiên Tháp điên dại tiến vào trong đan dược.
Đan dược lúc này đã to bằng ngón tay cái, điên cuồng thôn phệ linh khí.
Nhạc Thành cũng không ngăn cản đan dược hấp thu linh khí bên trong Hạo Thiên Tháp, ngược lại còn nở ra một nụ cười, Huyền Linh đan thôn phệ linh khí sẽ mang lại phẩm chất rất tốt.
Một ngày sau, Huyền Linh đan đang thôn phệ linh khí cuối cùng cũng đã ngừng lại, mà lúc này xung quan h nó cũng tràn ngập linh khí.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, Vô Thượng Chân hỏa ngay lập tức được bao bọc, hắn một lần nữa luyện hóa Huyền Linh đan, hiện tại huyền linh đan mới thành hình mà thôi, cần phải có không ít nỗ lực nữa.
Hai ngày sau ở bên tong Vạn Thú Lô, một khí tức cuồng bạo trở nên tràn ngập ra, cả Hạo Thiên Tháp bao trùm một mảng linh khí.
Hiện tại Huyền Linh đan đã bao trùm thanh sắc quang mang, thanh mang chói mắt nhanh chóng thoát khỏi Vô Thượng Chân Hỏa mà bỏ chạy lên không trung.
- Thu.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, tựa hồ như hắn đã sớm có chuẩn bị cho việc này. Nhạc Thành xuất ra một mảng thanh mang bao bọc Huyền Linh đan vào bên trong, bây giờ Huyền Linh đan không thể thoát ra.
Nhìn linh khí tràn ngập bên trong Huyền Linh đan, Thanh Đồng không khỏi hiện ra một vẻ tham lam, đan dược đó so với đan dược nó hăn hiện tại tốt gấp mấy chục lần.
Chỉ một lát sau, Nhạc Thành móc ra một cái hộp ngọc cất Huyền Linh đan vào trong đó.
Luyện thành Huyền Linh đan xong, Nhạc Thành liền thở ra một hơi, ngay lập tức Nhạc Thành nghỉ ngơi đưa ánh mắt nhìn về phía mấy cột đá Thủy Linh châu mộc linh châu, hiện tại luyện hóa linh châu chính là việc làm cần gấp nhất của mình. Sau khi chữa trị được Hạo Thiên Tháp rồi, uy lực của nó nhất định sẽ thần thông, vượt xa uy lực của mười viên linh châu phát ra, trong truyền thuyết có thể hô phong hoán vũ, thôn thiên diệt địa.
Chỉ là Nhạc Thành cũng biết, cho dù là được như truyền thuyết thì hiện tại hắn cũng vô phương phát huy toàn bộ uy lực của Hạo Thiên Tháp, ngay cả sư tổ Hạo Thiên đại đế cũng không làm được nếu không đã không bị đối thủ đánh vào không gian hư vô.
Chìm ngập trong luồng khí tức, Nhạc Thành nói với Thanh Đồng và Yêu Huyên:
- Ta trước tiên đưa các ngươi ra ngoài, nếu không sẽ làm bị thương các ngươi.
Nhạc Thành biết rõ luyện hóa linh châu thượng cổ sẽ rất khó khăn, Yêu Huyên khó có thể chống lại, Thanh Đồng cũng như vậy, thực lực của Thanh Đồng hiện tại tựa hồ cũng không hơn Yêu Huyên bao nhiêu.
- Cha, đây có phải là Hạo Thiên Tháp không, trong đầu của con có ấn tượng, hình như là thượng cổ thần khí Hạo Thiên Tháp.
Thanh Đồng cất tiến nói với Nhạc Thành.
- Không sai, đây chính là Hạo Thiên Tháp.
Do dự một chút, sau đó Nhạc Thành không hề giấu diếm mà nói với Thanh Đồng, dù sao theo huyết ước, Thanh Đồng hiện tại cũng đã là con của mình.
- Đúng là thượng cổ thần khí Hạo Thiên Tháp.
Thanh Đồng chăm chú nhìn Hạo Thiên Tháp mà hít một hơi lạnh, nó dĩ nhiên là biết được uy lực của Hạo Thiên Tháp.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, tâm niệm của hắn cũng chuyển động, Nhạc Thành sau khi để Thanh Đồng và Yêu Huyên ra bên ngoài thì đóng cấm chế lại.