Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 241: Chương 241: Ma pháp quyển trục ta còn (1).






Đối với tác dụng của Ma pháp quyển trục Nhạc Thành cũng có thể giải thích được, lúc này hắn nghĩ đến lúc cũng phải luyện chế một số lá bùa công kích mới được, nếu ngày nào đó gặp phải đối thủ thì tùy thời có thể lấy ra công kích lại. Như lúc này có Ma pháp quyển trục đồng loạt ném tới, thì quả thật có rất nhiều tiện nghi.

- Nhân loại đáng chết, đúng là quá vô sỉ.

Hắc Ma hùng lớn tiếng gào lên, quanh thân tràn ngập thanh mang nồng đậm, nhưng ngọn lửa Ma pháp cuồng bạo, có vẻ như không có nhiều tác dụng.

- Hừ, nếu trữ vật giới chỉ mà ta mang được theo, ta không phải để cho con Tử Hùng thoát được như vậy.

Doanh Thi nhìn Hắc Ma hùng đang không ngừng gào thét, nàng lập tức quay đầu lại nhìn Nhạc Thành nói:

- Ta cứu ngươi một mạng, ngươi phải hảo hảo cảm tạ ta đi.

- Xoẹt.

Một lát sau, hai cổ lực lượng va chạm vào nhau rốt cục cũng biến mất, mà chung quanh Hắc Ma hùng đầy bừa bộn, chung quanh đỉnh núi phía trước bị Hắc Ma hùng cùng Ma pháp quyển trục san thành bình địa, trên thân thể của Hắc Ma hùng tựa hồ càng thêm đen hơn, toàn thân da lông như bị thiêu hủy, nửa dưới da thịt chảy đầy máu tươi, tựa hồ Hắc Ma hùng thương thế cũng không nhẹ được.

- Chết tiệt, hai tên nhân loại này quá vô sỉ, không ngờ chúng nó dùng Ma pháp quyển trục như vậy.

Hắc Ma hùng hung hăng nhìn trừng trừng Nhạc Thành cùng Doanh Thi, vẻ mặt của nó tràn đầy lửa giận, lúc này nó nhích động thân thể khổng lồ đánh về phía Doanh Thi cùng Nhạc Thành, chân trước của nó tràn ngập quang mang nhàn nhạt, khiến cho không gian chung quanh chấn động kịch liệt.

- Ngươi có Ma pháp quyển trục không, ta còn.

Doanh Thi hét lớn một tiếng, lại lấy ra một Ma pháp quyển trục cầm ở trong tay.

- Xoẹt.

Thân thể khổng lồ của Hắc Ma hùng đột nhiên dừng lại, nó trừng trừng nhìn Doanh Thi, nhưng lúc này nó cũng không dám tiến lên một bước, thất giai ma thú cũng có trí khôn của nhân loại, mới vừa rồi nó đã ăn phải đau khổ như vậy, cho nên nhìn trong tay Doanh Thi còn có Ma pháp quyển trục, chính vì vậy nó cũng không dám tiến lên nữa.

- Các ngươi bỏ Ma pháp quyển trục trong tay ra, ta thả các ngươi đi.

Hắc Ma hùng do dự một chút, lập tức nhìn Doanh Thi nói.

- Nhìn ngươi đần độn, không nghĩ tới ngươi còn có thể có khả năng gạt người như vậy, lúc ngươi nhìn thấy ta buông Ma pháp quyển trục xuống, ngươi nhất định có thể đến công kích ta.

Doanh Thi lớn tiếng la lớn.

- Hừ.

Hắc Ma hùng lớn tiếng gào thét, nó thở phì ra, sau đó chăm chú nhìn Doanh Thi cùng Nhạc Thành nói:

- Các người cho rằng ta sợ Ma pháp quyển trục sao, hôm nay các ngươi phải chết chắc rồi.

Hắc Ma hùng ở giữa không trung phát ra tiếng gầm gừ rất lớn, thanh âm đinh tai nhức óc vô cùng.

- Nhạc Thành, chúng ta thảm rồi, chạy mau.

Khuôn mặt thay đổi lớn, xem ra cử động của Hắc Ma hùng, chắc là nó đang gọi đồng bạn, nếu lúc này xuất hiện thêm một con hai Hắc Ma hùng nữa, rất có thể gặp phải phiền toái lớn.

- Chạy mau.

Nhạc Thành sắc mặt cũng biến đổi, một con Hắc Ma hùng hắn cũng không sợ, hai con thì là vấn đề cũng không quá lớn, nếu ba con bốn con, mình có thể không có việc gì, muốn tự bảo vệ mình cũng không có vấn đề gì, nhưng mà Doanh Thi là thảm rồi, thực lực của nàng có thể gặp phải phiền toái.

- Vèo.

Nhạc Thành không do dự, hắn kéo Doanh Thi nhanh chóng chạy về phía bên trái bay đi, tốc độ nhưng đến cực hạn, so với đàn đứt dây còn nhanh hơn rất nhiều.

- Hừ, nhân loại ngu xuẩn, ta xem các ngươi làm sao chạy thoát.

Nhìn phương hướng Nhạc Thành cùng Doanh Thi chạy trốn, Hắc Ma hùng cũng không có gì phải sốt ruột cả.

Một lát sau tại một hạp cốc rất lớn, Nhạc Thành cùng Doanh Thi đã chạy vào bên trong hạp cốc nà, hai người sau khi nhìn thấy Hắc Ma hùng cũng không có đuổi theo, lên mới thở dài một hơi.

- Doanh Thi, nơi này ngươi nói có bảo vật, chúng ta mau dẫn ngươi tìm đi.

Nhạc Thành nói, trong lúc này có thể đi vào, nhưng hia người đã tìm kiếm một hồi lâu, xem ra trong này cũng không có bảo vật gì.

- Nhất định là có bảo vật, bất quá ta cũng muốn tìm, chúng ta lên nghĩ biện pháp đi ra ngoài.

Doanh Thi cũng không muốn tìm bảo vật.

Nhạc Thành đánh giá chung quanh một chút, bên trong giới Trung giới xác thực là có một số điều bí ẩn, tựa hồ so với kết giới bên ngoài còn lợi hại hơn, không gian bên trong bị áp chế vô cùng chặt chẽ, hai người cũng không thể cảm giác được không gian gợn sóng chấn động, nếu không Nhạc Thành cũng có thể cảm giác được lối ra.

- Ngươi đầu tiên ở đây chờ, ta tìm xem lối ra ở nơi nào.

Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, lập tức bố trí cấm chế lợi hại, sau đó khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn trong tay đánh ra, lập tức thanh mang nhẹ nhàng bao bọc toàn thân, thần thức khuếch tán có cảm giác không gian chung không có gì khác nhau mấy.

- Người này kỳ quái.

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành có chút thì thầm, nàng đối với Nhạc Thành cảm giác được càng ngày càng bí ẩn.

Một lát sau, thần thức Nhạc Thành cảm thấy bên trái có một tia ba động, nếu không cẩn thận thì hắn cũng không cảm giác được.

- Xoẹt.

Nhạc thành thu hồi thần thức, hắn nhìn Doanh Thi nói, hắn nghĩ rằng lối ra chắc ở bên trái.

- Ngươi biết lối ra ở nơi nào sao, làm sao ngươi biết.

Doanh Thi đi theo sau lưng Nhạc Thành hỏi, tựa hồ là nghĩ rằng có chút khó tin.

- Đi thôi, ngươi cuối cùng đừng nói chuyện, miễn cho đến lúc đó dẫn Hắc Ma hùng ra.

Nhạc Thành nói.

Vừa nhắc tới Hắc Ma hùng, Doanh Thi cũng không nói gì nữa, chỉ là trong miệng lẩm bẩm nói:

- Nếu trữ vật giới chỉ của ta ở đây, ta không sợ một con gấu đó.

- Ở đây linh khí nồng đậm, tựa hồ là có linh dược.

Một lát sau, Nhạc Thành cảm giác được chung quanh tràn ngập linh khí, tựa hồ là cách mình cũng không xa, hắn do dự một chút, sua đó nghĩ rằng mình lên đi quan sát, đồ vật ở trong này đại bộ phận đối với chính mình không có tác dụng, duy chỉ có linh dược là có thể.

- Nơi này là địa phương gì, tựa hồ là lối ra, linh khí do từ nơi này truyền đến.

Một lát sau, Nhạc Thành cùng Doanh Thi đi tới một quảng trường rất lớn, mà ở phía trước quảng trường này, có bốn cây cột đá rất lớn chống đỡ, xa xa nhìn lại, đại điện có một cửa đá, có vẻ là lối ra.

- Hai người các ngươi mau tới, lần này xem ra các ngươi cũng chạy không thoát đâu.

Ngay tại lúc Nhạc Thành cùng Doanh Thi vừa mới đến quảng trường, bỗng dưng có sáu con ma thú xuất hiện.

- Hắc Ma hùng, Địa Ma lang, Tứ Sí Ma ưng.

Nhạc Thành nhìn thấy, đột nhiên xuất hiện vài con ma thú, trong lòng không khỏi chấn kinh, chỉ thấy mấy con ma thú này xuất hiện đúng là con ma thú vừa rồi xuất hiện, đó là Hắc Ma hùng, còn năm con ma thú khác phân biệt là một con Tứ Sí Ma ưng cùng bốn con Địa Ma lang.

Tứ Sí Ma ưng thân hình so với Hắc Ma hùng cũng không kém bao nhiêu, bốn cái cánh của nó giống như là một áng mây vậy, loại Tứ Sí Ma ưng này cũng là thất giai ma thú, so với thực lực của Hắc Ma hùng chênh lệch không nhiều, tốc độ cực nhanh.

Và bốn con Địa Ma lang thân hình rất lớn, cùng Hắc Ma hùng đứng chung một chỗ giống như là bốn tòa núi nhỏ vậy, con mắt rất lớn của nó giống như là một cái động rất sâu, Địa Ma lang cũng là thất giai ma thú, sáu con Ma thú hiện tại đều hung hăng nhìn Nhạc Thành cùng Doanh Thi.

- Xong đời rồi, lúc này xong đời rồi.

Chăm chú nhìn sáu con ma thú trước mắt, chỉ kém không hôn mê mà thôi, sáu con thất giai Ma thú, tương đương với sáu tên bát tinh Đấu Tông cường giả, mà bên mình lúc này cũng chỉ còn bốn Ma pháp quyển trục mà thôi.

Nhạc Thành sắc mặt hơi đổi, hắn cẩn thận nhìn sáu con thất giai ma thú, xem ra lần này tránh không khỏi trận ác chiến rồi.

- Hắc Ma hùng, ngươi chính là bị hai nhân loại này đả thương sao, thật là vô dụng mà.

Nhìn trên mặt đất có hai tên nhân loại, Tứ Sí Ma ưng đang ở giữa không trung không khỏi có chút kinh thường hỏi, hắn nhận thấy hai người kia khí tức cũng không quá mạnh mẽ.

- Ma ưng, trên người bọn họ có thất giai hậu kỳ Ma pháp quyển trục, ngươi đi thử xem.

Hắc Ma hùng nhìn Tứ Sí Ma ưng nói.

- Có thất giai hậu kỳ Ma pháp quyển trục, sáu người chúng ta đấu với hai người bọn họ, thì sợ cái gì.

Địa Ma lang hung hăng nhìn chăm chú Nhạc Thành cùng Doanh Thi nói vào.

- Nhạc Thành, làm sao bây giờ, ngươi có biện pháp nào hay không.

Doanh Thi bối rối nhìn sáu con thất giai ma thú đối diện, trong tay đã bắt đấu lấy ra hai tấm Ma pháp quyển trục.

- Không có biện pháp, lối ra bị bọn chúng ngăn chặn rồi.

Nhạc Thành trả lời, Hắc Ma hùng đã chặn ở cửa vào, muốn đột nhiên xông qua, hắn cũng không có cách nào, hắn không nghĩ tới trong lúc này có sáu con thất giai Ma thú xuất hiện, đúng là phiền toái.

- Xem ra ta phải liều mạng một phen.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sáu con thất giai Ma thú, Nhạc Thành thật không có nắm chắc có thể chống lại được.

Bất quá Nhạc Thành lo lắng nhất cũng là Doanh Thi, mình muốn tự bảo vệ không có vấn đề, nhưng mà còn phải che chở nàng cũng có chút phiền toái.

- Ngươi che chở mình là được rồi, tận lực lui ra phía sau một chút đi.

Nhạc Thành quay đầu nhìn Doanh Thi nói, nếu bản thân mình liều mạng cũng không nhất định sẽ thua mấy con thất giai ma thú này.

Sáu con thất giai Ma thú nhìn thấy Ma pháp quyển trục trong tay Doanh Thi có vẻ cũng không dám loạn động, tình huống ngược lại có thể dây dưa, sáu con thất giai Ma thú đánh giá Nhạc Thành cùng Doanh Thi một lần, sau đó, Hắc Ma hùng nói:

- Hai người các ngươi làm sao tới đây được.

- Vậy các ngươi tại sao lại ở chỗ này.

Nhạc Thành nhìn Hắc Ma hùng, tựa hồ đối với con thất giai ma thú này đối với chuyện bên ngoài căn bản không biết gì cả.

- Hừ, không có nói ta cũng không khách khí.

Hắc Ma hùng mỉm cười hét lớn, bây giờ có năm đồng bạn, hắn cũng không e ngại Ma pháp quyển trục trong tay Doanh Thi nữa.

- Thật không, vậy các ngươi cũng đừng hối hận.

Nhạc Thành cũng nghiêm mặt lại, sáu con thất giai Ma thú nếu thật sự công kích tới, thì mình cũng gặp đủ phiền toái rồi.

- Tên nhân loại đáng chết, ngươi dám uy hiếp ta.

Hắc Ma hùng gầm lên một tiếng, lập tức thân ảnh di động mấy bước, chân phải mang theo một lực công kích mạnh mẽ, sau đó xoay người bổ về phía Nhạc Thành, lực lượng này cuồng bạo vô cùng, làm cho không gian chấn động.

- Thực sự các ngươi cho rằng ta sợ các ngươi hay sao.

Nhạc Thành lạnh lùng quát, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, hắn liền định dùng Âm Dương kiếm giáo huấn Hắc Ma hùng một chút.

- Nhạc Thành chú ý.

Mà đúng lúc này, Doanh Thi không yên lòng nhìn Nhạc Thành, lại một tay kéo Nhạc Thành về phía sau, lập tức tung ra Ma pháp quyển trục ném về phía Hắc Ma hùng.

- Xoẹt.

Đột nhiên năng lượng cuồng bạo vô cùng tràn ngập cả quảng trường, một Ma pháp ngọn lửa rất lớn cũng đột nhiên tại trong sân rộng ngưng tụ ra, một cái biển lửa bao vây lấy Hắc Ma hùng ở chính giữa, lập tức Hắc Ma hùng lần nữa gào lên, thân thể khổng lồ đột nhiên là lui về sau.

- Xoẹt.

- Chạy mau.

Nhạc Thành thấy thế, Hắc Ma hùng vừa vặn di động một chút thân hình, sau lưng xuất hiện đại môn.

Hai cái thân ảnh như điện hướng trong đại điện tránh đi, hai người tại sáu con thất giai Ma thú trước mặt bao vây, mắt thấy có thể đi đến đại điện, nhưng đúng lúc này, một tiếng gào thét lao đến hai người.

- Chú ý.

Bố trí xong một chân khí cương vòng, thân ảnh Nhạc Thành nhanh chóng lui về phía sau, lập tức tránh thoát một kích cường hãn, tuy nhiên lại lâm vào vòng vây của sáu con thất giai Ma thú.

- Ngươi không nên lộn xộn.

Nhạc Thành hung hăng nhìn Doanh Thi một cái, cô nàng này mỗi lần mình muốn ra tay đều xía vào, thật không biết nàng muốn thế nào, nhưng cũng phải công nhận thất giai hậu kỳ Ma pháp quyển trục rất là tiện nghi.

Nhưng tiện nghi như vậy cũng là do nàng thừa cơ trắng trợn nhặt được.

- Chết đi.

Hắc Ma hùng đã hoàn toàn tức giận, mới vừa rồi nó bị bị Ma pháp quyển trục làm bị thương không nhẹ, lúc này lại bị công kích như vây, khiến nó căm tức vô cùng, ngay lập tức nó dùng đôi chân trước chụp về phía Nhạc Thành cùng Doanh Thi.

Cỗ lực lượng Cuồng bạo đột nhiên lao tới, trong tay Nhạc Thành lần nữa kết ấn, Hắc Ma hùng mặc dù rất mạnh, nhưng có vẻ thực lực của nó chống lại Âm Dương kiếm cũng không đủ, vậy trước tiên cho nó biết một chút lợi hại cũng tốt, miễn cho nó dây dưa không ngớt.

- Nhạc Thành, ngươi đừng cậy mạnh.

Doanh Thi đứng ở sau lưng Nhạc Thành, lập tức lấy ra một cái Ma pháp quyển trục ném về phía Hắc Ma hùng.

Với Ma pháp quyển trục ném ra, Ma pháp năng lượng nhanh chóng hướng về phía Hắc Ma hùng, lập tức ngọn lửa Ma pháp nóng bỏng ngập trời bao trùm lấy thân thể Hắc Ma hung. Lúc này Hắc Ma hùng bị đẩy lui ra mấy chục thước.

Nhìn thấy lực lượng mạnh mẽ như vậy, năm con thất giai ma thú cũng không thể không lui ra phía sau, đối với Hắc Ma hùng hai lần ba lượt bị Ma pháp quyển trục công kích, nhưng nó cũng không thể làm gì được. Thất cấp hậu kỳ Ma pháp quyển trục, lực lượng còn mạnh hơn chúng rất nhiều.

- Thịch.

Một tiếng vang thật lớn, thân thể khổng lồ của Hắc Ma hùng bị ma pháp lực đánh ngã trên mặt đất, ba cái Ma pháp quyển trục ba lượt đánh vào người của nó, cho dù nó có thực lực mạnh hơn nữa cũng chỉ có thể so với bát tinh Đấu Tông, cho nên nó đã sớm bị thương rất nặng rồi.

Nhưng mà liên tiếp ba lượt, lực phòng ngự cường hãn của nó cũng ngăn cản không nổi, trên thân thể khắp nơi đều loang lổ vết máu.

- Chạy mau.

Lần này Doanh Thi lôi kéo Nhạc Thành hướng trong đại điện nhanh như tia chớp nhảy tới, năm con thất giai ma thú lui về phía sau đã tạo ra cơ hội cho Nhạc Thành cùng Doanh chạy vào bên trong đại điện, sau khi đi vào bên trong đại điện, Nhạc Thành cảm thấy linh khí nồng đậm bao vây.

Ở trong này linh khí nồng đậm cực kỳ, từ bên trái đại điện có một gốc cây đầy màu sắc, trên cây có bảy quả giống nhau, bảy quả này to cỡ nắm tay có linh khí tỏa ra nồng đậm vô cùng.

- Thất biến Ma Linh quả, thật sự là ở nơi này.

Nhạc Thành sắc mặt hơi kinh hãi, trong truyền thuyết có nói tới linh quả có thể làm cho ma thú tiến hóa, nghe nói Thất biến Ma Linh quả đã sớm không có tung tích, nó có công hiệu giống như là phá chướng đan, có thể cho ma thú tiến hóa.

Tại trong mắt ma thú, Thất biến Ma Linh quả là ma thú thánh vật, nếu con người ăn được, thì thập tinh Đấu Tông có thể trực tiếp tấn cấp nhất tinh Đấu tôn. Cho nên, Thất biến Ma Linh quả trân quý vô cùng.

- Đây là, trời ạ, là Thất biến Ma Linh quả, ta phát tài rồi, phát tài rồi, ta đã nói trong này có đại bảo vật mà.

Hai mắt Doanh Thi cũng nóng bỏng lên.

- Nhân loại đáng chết, các ngươi nhanh rời khỏi thánh vật, chúng ta không làm khó dễ các ngươi nữa.

Sáu con thất giai Ma thú nhìn thấy Nhạc Thành cùng Doanh Thi đứng ở trước mặt Thất biến Ma Linh quả, đột nhiên nó cảm thấy nóng nảy lên, hai mắt chặt chẽ nhìn vào bảy quả đó.

- Các ngươi nhanh rời đi, ta không tìm gây phiền phức tới các ngươi nữa, các ngươi hãy nhanh rời đi.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.