Lúc này khí thế, Nhạc gia cường giả giống như mãnh hổ, mà tam đại thú tộc cùng Hắc Ám Thần Điện giống như là bầy sói, tại khí thế đã thua hơn phân nửa.
- Lui lại, lẽ nào các ngươi còn muốn đi sao, hôm nay Hắc Ám Thần Điện các ngươi trắng trợn tới xâm phạm Nhạc gia, nếu như cho các ngươi đi, các ngươi cũng cười cho, lúc này các ngươi lưu mệnh lại, để tế điện những vong linh Nhạc gia.
Nhạc Thiên lão tổ nhàn nhạt nhìn Bát Thiên Tôn cùng Cửu Thiên Tôn nói, nhưng ngữ khí tràn đầy lãnh ý.
- Nhạc Thiên, ngươi đừng khinh người quá mức.
Thất Thiên Tôn, Bát Thiên Tôn Âm lãnh, trên nét mặt nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Hay cho câu khinh người người quá mức, Hắc Ám Thần Điện các ngươi trắng trợn xâm phạm, còn nói ta khinh người quá mức sao, chê cười.
Trong lúc nói chuyện, Nhạc Thiên lão tổ vận khỏi kim mang chói mắt, thân ảnh hơi di động, kim sắc đấu khí dâng lên, một mảnh đấu khí mang theo khí tức uy áp phách về phía Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn, đối mặt với Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn, Nhạc Thiên lão tổ căn bản lười nói chuyện, tuy rằng một chưởng bình thản, nhưng lúc này Nhạc Thiên lão tổ thi triển ra, chẳng khác nào Sơn Băng Địa Liệt.
Thấy Nhạc Thiên lão tổ bắt đầu công kích, Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn không thể bình tĩnh, thân thể hai người cấp tốc bạo thối, cảm giác khí thế Nhạc Thiên lão tổ hai người khoong thể ngạnh kháng.
Mà lúc này Hắc Ám Chi Thể trên người Bát Thiên Tôn đã sớm bị Nhạc Thiên lão tổ phá vỡ, chỉ có Hắc Ám Chi Thể trên người Thất Thiên Tôn, nhưng Thất Thiên Tôn lúc trước cũng bị Nhạc Tề lão tổ kích thương.
Lúc này hai người tốc độ giảm mạnh, mà Nhạc Thiên lão tổ tốc độ cực nhanh, rất nhanh tới trước người hai người, hai người nhìn nhau, lập tức đều cắn răng ngưng tụ hắc mang, bên trong hắc mang đều có vô số hắc sắc râu hướng về phía Nhạc Thiên lão tổ đánh tới.
Nhạc Thiên lão tổ đối mặt với công kích của hai người, sắc mặt bình tĩnh như trước, chỉ là khóe miệng trồi lên một tia cười nhạt, bàn tay hơi lộ ra, một mảnh kim sắc đấu khí tương liên từ trong tay đánh ra, Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn ngưng tụ hắc sắc râu cũng kích tan, phiêu tán ở trên không trung.
Hai người đều có thực lực thất tinh đấu thánh, nhưng tại trước mặt Nhạc Thiên lão tổ căn bản vô pháp chống lại, mà lúc này trên bầu trời, đại chiến lần thứ hai mở màn, Nhạc Thành hơi do dự một chút, sau đó thủ ấn đánh ra, Âm dương kiếm hiện ra bên ngoài cơ thể đánh về phía Phượng Tôn, cùng lúc đó, Yêu Huyên do dự một chút, cũng cùng Nhạc Thành đối phó với Phượng Tôn.
Lúc này Phượng Tôn đã bị thương nặng, hắn khôi phục không nhanh bằng Nhạc Thành, Nhạc Thành có nguyên đan hậu thuẫn, đã sớm khôi phục, mà lúc này có Yêu Huyên, nhất thời Phượng Tôn bị áp chế hạ phong.
Nhạc Cốc trưởng lão đối phó Minh U Vương, mà Thanh Sơn lão tổ cũng bị Hồng Loan, Thanh Đồng tiểu ác ma quấn lấy, lúc này Hồng Loan, Thanh Đồng vây công, Thanh Sơn lão tổ cũng không chiếm được tiện nghi.
Nhạc Liệt, Nhạc Phách Nhạc gia trưởng lão phân biệt ứng phó Vương Đĩnh cùng Long Dược, bốn người này căn bản khó có thể phân ra thắng bại, thực lực bốn người không hơn kém mấy.
Về phần những người khác, lúc này đều đang hỗn chiến, nhưng người của tam đại thú tộc và Hắc Ám Thần Điện vừa đánh vùa thối, không có chiến ý, về cơ bản bị người của Nhạc gia tàn sát.
- Tiểu tử, ngươi ngăn không được ta đâu, lần sau tìm ngươi tính sổ.
Phượng Tôn lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, hắn nhìn thấy Âm dương kiếm của Nhạc Thành kiếm mang lao đên, xích hồng sắc đấu khí trong tay ngưng tụ thành chưởng ấn phách về phía Nhạc Thành, một chưởng này oanh kích ra, thiên địa năng lượng xung quanh nhất thời kịch biến, khí tức nóng cháy vô hình trực tiếp cuốn lấy Âm dương kiếm Nhạc Thành, nghỉ ngơi một đoạn thời gian, thực lực Phượng Tôn khôi phục không ít.
- Âm dương kiếm, phân.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành biến đổi, cùng lúc đó Phượng Tôn bị âm dương kiếm cuốn lấy, trên thân Âm dương kiếm quang mang đại thịnh, kiếm quang chói mắt run run cuốn lấy Phượng Tôn.
- Xuy.
- Xuy.
Kiếm quang nộ trương, Âm dương kiếm chia ra làm bảy, bảy thanh Âm dương kiếm hóa thành một cái kiếm trận, trên bảy thanh Âm dương kiếm đều mang theo kiếm quang.
- Vù vù.
Bảy thanh Âm dương kiếm bổ về phía Phượng Tôn, trên thân bảy thanh Âm dương kiếm không gian sóng gợn trực tiếp bị ném đi.
Nhìn Âm dương kiếm Nhạc Thành lúc này, Phượng Tôn cảm giác Nhạc Thành sử dụng bảy thanh Âm dương kiếm sắc bén, trong lòng cảm giác cực độ nguy hiểm đích, lập tức bạo thối, đấu khí nóng cháy vô tận không ngừng hội tụ, một mảnh hỏa diễm thật lớn hình thành hỏa diễm tráo khổng lồ ngăn trở Âm dương kiếm Nhạc Thành.
Bảy thanh Âm dương kiếm kiếm quang ngập trời tạo thành một mảnh không gian chấn động đánh về phía hỏa diễm tráo của Phượng Tôn, cùng lúc đó bả thanh Âm dương kiếm trực tiếp xuyên thấu hỏa diễm tráo, kiếm quang kích tán, hỏa diễm tráo cũng bị nứt lẻ vô số.
Âm dương kiếm được Vô Thượng Chân Hỏa luyện chế, tự nhiên không e ngại hỏa diễm của Thần phượng hoàng tộc, hỏa diễm tráo của Phượng Tôn lúc này nứt nẻ, khí tức nóng cháy tràn ngập ra, trực tiếp lan ra phiến không gian.
- Thình thịch.
Kiếm quang va chạm vào diễm tráo, nhưng kiên trì chốc lát, lập tức bạo tạc ra, nhất thời một mảnh hỏa diễm phiêu nhiên kích tán xuống, phương viên trăm dặm nhất thời biến thành một mảnh hỏa diệm sơn.
- Xuy xuy.
Hộ thân hỏa diễm tráo vỡ tan, thân thể Phượng Tôn lảo đảo bị đẩy lui về phía sau vài trăm thước, sau đó truyền ra một tiếng kêu đau đớn, khóe miệng máu tươi chảy ra, hiển nhiên lúc này giao thủ với Nhạc Thành bị thương thế không nhỏ.
Lúc này thương thế Phượng Tôn cũng không có tốt, lúc trước cùng Hồng Loan, Thanh Đồng, Nhạc Thành đại chiến, hắn tiêu hao thực lực cũng chưa có khôi phục, mà Nhạc Thành đã sớm khôi phục rồi, cho nên mới tạo thành thương thế cho Phượng Tôn.
- Xuy xuy.
Đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp xẹt qua, Yêu Huyên lao đến Phượng Tôn, một cây lục mang trong tay ngưng tụ thành trường tiên công kích về phía Phượng Tôn, trong lúc nhất thời đối mặt với Yêu Huyên, Phượng Tôn cũng chỉ có thể bại lui, miễn cưỡng chống lại.
Cùng lúc đó, ánh mắt Nhạc Thành quan sát, nhìn về phía Nhạc Thiên lão tổ cùng Hắc Ám Thần Điện Bát Thiên Tôn, Thất Thiên Tôn, lúc này Nhạc Thiên lão tổ công kích, Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn phải liên tiếp bạo thối, muốn chạy trốn cũng không có khả năng, không gian xung quanh đã sớm bị Nhạc Thiên lão tổ phong ấn rồi.
- Khúc khích.
Nhạc Thiên lão tổ ngưng tụ chưởng ấn hung hăng đánh vào Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn, sau đó hai nguwoif phụ ra một ngụm tiên huyết, thân hình rơi xuống, va vào sơn mạch, tạo thành một cái khe sâu, đồi núi từ đó bị phá vỡ tan hoang.
Nhìn thực lực Nhạc Thiên lão tổ, Nhạc Thành hít vào một ngụm lương khí, hắn cũng không biết thực lực Nhạc Thiên lão tổ đã đến trình độ nào rồi.
- Hơn hai trăm nắm, thực lực các ngươi có chút tiến bộ, nhưng ngày hôm nay các ngươi không nên tới Nhạc gia.
Thanh ấm của Nhạc Thiên lão tổ làm rung chuyển bầu trời, cùng lúc đó một chưởng đánh rơi Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn, bàn tay Nhạc Thiên lão tổ đánh ra, kim sắc đấu khí liên miên không ngừng oanh khứ, mà theo bàn tay oanh kích, núi non sông hồ trực tiếp bị hóa thành tro tàn.
- Xuy xuy.
Hai đạo thân ảnh ở dưới đất nhảy ra, chính là Bát Thiên Tôn cùng Thất Thiên Tôn, mà lúc này vẻ mặt của hai người chật vật vô cùng, quần áo trên người và đầu tóc vô cùng mất trật tự.
- Nhạc Thiên, chúng ta liều mạng.
Thất Thiên Tôn, Bát Thiên Tôn nhìn nhau, cùng lúc đó hai người đều uống vào một viên đan dược đen kịt.
Hai người hít sâu một hơi, bàn tay đột nhiên đánh ra, mà theo ấn quyết biến hóa, không gian quanh thân chậm rãi bồng bềnh, cái khe không gian từ từ xé rách. Trên người hai người ma khí ngập trời, khí tức ma khí cùng trên người Đại Song Tiểu Song giống nhau.
Mà cảm giác được ma khí, Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, khí tức tựa hồ là khí tức của người Tu Chân Giới tu ma. Điều này làm cho Nhạc Thành rất là nghi hoặc, hai người này căn bản không phải là người tu ma, làm sao lại có loại khí tức này được.
- Chẳng lẽ là đan dược sao?
Nhạc Thành khẽ cau mày, tựa hồ đánh giá hai người vừa dùng một viên đan dược, trên người ma khí ngập trời, mà lúc này Nhạc Thành có cảm giác khí tức hai người được kéo lên.
Nhạc Thiên lão tổ cũng cảm giác được biến hóa, lông mày hơi nhíu lại, trên nét mặt cũng ngưng trọng lên.